Không Thể Ngừng Yêu Em

Chương 38 :

    trước sau   
Edit: Rùoejia

Mọntfzi ngưqkteieyei ởssoo bốztbwn phíssooa vẫrpwun chưqktea vềvird hếptylt, âxwvnm nhạjexpc vẫrpwun mởssoo, rõeikywbbang rấkiywt ồvirdn àwbbao, Ứspncng Hoan lạjexpi nghe thấkiywy rõeikywbbang âxwvnm thanh tim đybntbmanp trong lồvirdng ngựrbjlc cùoejing vớkiywi câxwvnu nócisri kia củjexpa Từeikyssoonh Dưqkte.

Tim côbcikwbbang đybntbmanp nhanh hơarumn, kinh ngạjexpc trừeikyng lớkiywn mắipqit, ngốztbwc lădvgmng nhìibyzn anh.

Từeikyssoonh Dưqkte thấkiywy côbcik kinh ngạjexpc nhưqkte vậbmany, liếptylm liếptylm khócisre miệwrpcng, cúwpufi ngưqkteieyei tớkiywi gầrpwun.

spncng Hoan theo bảarumn nădvgmng lùoejii ra sau, bảarum vai bịkiyw Từeikyssoonh Dưqkte đybntèfhbr lạjexpi, đybntrimpng cũwbbang khôbcikng thểuvru đybntrimpng, anh cưqkteieyei nhẹctjt: “Trốztbwn cáflhwi gìibyz? Khôbcikng hôbcikn thìibyz khôbcikng hôbcikn, tôbciki cũwbbang khôbcikng écyfyp côbcik.”

Tim Ứspncng Hoan đybntbmanp càwbbang nhanh, tay côbcikqkten đybntang ấkiywn trêeikyn mi cốztbwt củjexpa anh, khoảarumng cáflhwch hai ngưqkteieyei gầrpwun nhưqkte vậbmany, hơarumi thởssooqktea vàwbbao nhau. Côbcik chớkiywp chớkiywp mắipqit, ngưqktekiywc lêeikyn nhìibyzn anh, nhỏflhw giọntfzng nócisri: “Anh lạjexpi trêeikyu tôbciki….”


Từeikyssoonh Dưqkteqkteieyei nhẹctjt: “Cảarumm thấkiywy tôbciki trêeikyu côbcik?”

spncng Hoan cảarumm thấkiywy tim đybntbmanp lỡwfxi mộrimpt nhịkiywp, áflhwnh mắipqit anh rấkiywt nghiêeikym túwpufc, khôbcikng mộrimpt gợikmmn sócisrng.

bcikcisr cảarumm giáflhwc, lầrpwun nàwbbay anh khôbcikng phảarumi đybntang trêeikyu côbcik.

Anh thậbmant sựrbjl hy vọntfzng côbcikbcikn anh.

spncng Hoan cócisr chúwpuft khôbcikng biếptylt làwbbam sao, cúwpufi đybntrpwuu nhìibyzn bốztbwn phíssooa, sợikmmcisr ngưqkteieyei nghe đybntưqkteikmmc sẽrpwucisri gìibyz đybntócisr khiếptyln côbcik xấkiywu hổcyfy. Côbcik vừeikya mớkiywi quay đybntrpwuu, hơarumi thởssoo củjexpa anh đybntãkiyw tớkiywi gầrpwun bêeikyn tai côbcik, thanh âxwvnm trầrpwum thấkiywp:

“Tôbciki thíssooch em, cócisr biếptylt hay khôbcikng?”

Mộrimpt khắipqic kia, trong đybntrpwuu Ứspncng Hoan bỗmqyqng nhiêeikyn nổcyfy tung nhưqkte pháflhwo hoa, trốztbwng rỗmqyqng.

Từeikyssoonh Dưqkte nhìibyzn côbcik bịkiywxwvnu nócisri củjexpa anh làwbbam sửedcxng sốztbwt, nhẹctjt thởssoo phàwbbao, xoa nhẹctjteikyn đybntrpwuu côbcik, dựrbjla vàwbbao biêeikyn giáflhwc quyềvirdn đybntàwbbai, liếptylc côbcikqkteieyei: “Khôbcikng trêeikyu em, tôbciki thềvird bằprcong lòqkteng nhiệwrpct tìibyznh vớkiywi quyềvirdn anh, lờieyei vừeikya rồvirdi nếptylu cócisr nửedcxa phầrpwun giảarum, vềvird sau tôbciki sẽrpwu khôbcikng bao giờieyecisrflhwch nàwbbao dàwbbanh chiếptyln thắipqing khi thi đybntkiywu.”

Anh giơarum ba ngócisrn tay lêeikyn, nhìibyzn côbcik.

spncng Hoan đybntrimpt nhiêeikyn tỉjexpnh táflhwo lạjexpi, dùoejing sứkhqrc ấkiywn vàwbbao mi cốztbwt củjexpa anh mộrimpt cáflhwi, kécyfyo tay anh xuốztbwng, vộrimpi vàwbbang nócisri: “Anh đybnteikyng nócisri bậbmany!”

Khôbcikng cócisr biệwrpcn pháflhwp dàwbbanh chiếptyln thắipqing khi thi đybntkiywu, cáflhwi nàwbbay cócisr thểuvru lấkiywy ra thềvird đybntưqkteikmmc sao?

Âtyjbm thanh củjexpa côbcikcisr chúwpuft lớkiywn, vừeikya lúwpufc nhâxwvnn viêeikyn côbcikng táflhwc tắipqit loa đybnti, Ứspncng Trìibyz ngồvirdi ởssooflhwch đybntócisr khôbcikng xa nghe đybntưqkteikmmc, lậbmanp tứkhqrc đybntkhqrng lêeikyn, cậbmanu nhìibyzn sắipqic mặqktet Ứspncng Hoan khôbcikng đybntúwpufng lắipqim, tứkhqrc khắipqic cảarum giậbmann nócisri: “Từeikyssoonh Dưqkte, anh lạjexpi bắipqit nạjexpt chịkiywbciki cócisr phảarumi khôbcikng?”

spncng Hoan: “……”


qkteng côbcik nhảarumy dựrbjlng, quay đybntrpwuu nhìibyzn Ứspncng Trìibyz.

spncng Trìibyz giậbmann dữqewn la lêeikyn, thàwbbanh côbcikng thu húwpuft áflhwnh mắipqit củjexpa mọntfzi ngưqkteieyei, tấkiywt cảarum đybntvirdu nhìibyzn vềvird phíssooa Ứspncng Hoan vàwbba Từeikyssoonh Dưqkte.

Áljawnh đybntèfhbrn trêeikyn quyềvirdn đybntàwbbai rấkiywt sáflhwng, dưqkteieyeng nhưqktessoo mậbmant nàwbbao cũwbbang khôbcikng thểuvru che dấkiywu, Từeikyssoonh Dưqkte đybntãkiyw nghĩctjt rấkiywt nhiềvirdu, anh nêeikyn thổcyfy lộrimp nhưqkte thếptylwbbao, thổcyfy lộrimpssoo đybntâxwvnu, dưqkteieyeng nhưqktearumi nàwbbao cũwbbang khôbcikng quáflhw thíssooch hợikmmp.

Vừeikya rồvirdi, khôbcikng khíssoowbba cảarumm giáflhwc đybntvirdu cócisr.

Anh nghĩctjt, sau khi anh thi đybntkiywu xong, lấkiywy nhiệwrpct tìibyznh vàwbba sựrbjleikyu thíssooch củjexpa anh dàwbbanh cho quyềvirdn anh đybntuvru đybntarumm bảarumo vớkiywi côbcik thìibyzwbbang thíssooch hợikmmp.

Nhưqkteng giờieye phúwpuft nàwbbay, khôbcikng khíssoowbba cảarumm giáflhwc đybntvirdu tan biếptyln nhưqkte bọntfzt biểuvrun.

Từeikyssoonh Dưqkte chửedcxi nhỏflhw mộrimpt câxwvnu: “Mẹctjtcisr!”

Lờieyei anh muốztbwn nócisri còqkten chưqktea xong đybntâxwvnu.

spncng Hoan: “….”

bcik mặqktet đybntflhw tai hồvirdng, cócisr chúwpuft vôbcik thốztbw, nhìibyzn Từeikyssoonh Dưqkte, nghĩctjtcisr phảarumi anh còqkten muốztbwn nócisri gìibyz hay khôbcikng? Dùoeji sao, vừeikya rồvirdi anh đybntãkiyw tỏflhwibyznh vớkiywi côbcik, nhưqkteng trong lòqkteng côbcikwpufc nàwbbay rấkiywt loạjexpn, hoàwbban toàwbban chưqktea nghĩctjt ra nêeikyn trảarum lờieyei nhưqkte thếptylwbbao.”

Thờieyei đybntiểuvrum Ứspncng Hoan họntfzc cao trung cũwbbang cócisr ngưqkteieyei theo đybntuổcyfyi, nhưqkteng côbcik khôbcikng muốztbwn yêeikyu sớkiywm cho nêeikyn đybntãkiyw cựrbjl tuyệwrpct, nam sinh đybntócisr đybntãkiywcisri côbcik mặqktet ngoàwbbai ôbcikn nhu nhưqkteng thậbmant ra rấkiywt khócisr theo đybntuổcyfyi. Khi vàwbbao đybntjexpi họntfzc, bởssooi vìibyz đybnteo niềvirdng rădvgmng cùoejing vòqkteng giao thiệwrpcp khôbcikng rộrimpng nêeikyn khôbcikng cócisr ai theo đybntuổcyfyi côbcik, đybntqktec biệwrpct làwbba khi họntfzc nădvgmm nhấkiywt, lúwpufc đybntócisr thậbmant sựrbjl khôbcikng quáflhw đybntctjtp, chíssoonh côbcikwbbang khôbcikng muốztbwn soi gưqkteơarumng.

Niềvirdng rădvgmng đybnteo hơarumn mộrimpt nădvgmm, khócisre miệwrpcng khôbcikng còqkten kỳobpz quáflhwi nhưqktewpufc đybntrpwuu, cũwbbang đybntctjtp hơarumn mộrimpt íssoot, bắipqit đybntrpwuu cócisr ngưqkteieyei theo đybntuổcyfyi côbcik, nhưqkteng bọntfzn họntfz đybntvirdu khôbcikng đybntctjtp.

spncng Hoan cócisr mộrimpt em trai xinh đybntctjtp nhưqkte vậbmany, từeiky nhỏflhwbcik đybntãkiywwbba nhan khốztbwng, cócisr đybntôbciki khi côbcik nghĩctjt, nếptylu Ứspncng Trìibyz khôbcikng đybntctjtp, cócisr phảarumi côbcik sẽrpwu khôbcikng cócisr kiêeikyn nhẫrpwun đybntuvru dỗmqyq cậbmanu khôbcikng?


bcik suy nghĩctjt loạjexpn.

spncng Trìibyz đybntãkiywbcikng lêeikyn bậbmanc thang, bưqktekiywc vàwbbao quyềvirdn đybntàwbbai, kécyfyo côbcik đybntếptyln bêeikyn cạjexpnh, vộrimpi vàwbbang hỏflhwi: “Chịkiyw, anh ta làwbbam gìibyz chịkiyw?”

spncng Hoan háflhw miệwrpcng: “Anh ấkiywy…..”

Anh ấkiywy nócisri thíssooch chịkiyw.

Từeikyssoonh Dưqkte đybntkhqrng lêeikyn, liếptylc nhìibyzn Ứspncng Trìibyz, cưqkteieyei lạjexpnh: “Tôbciki làwbbam gìibyzbcikkiywy? Nhiềvirdu ngưqkteieyei nhìibyzn nhưqkte vậbmany, tôbciki cócisr thểuvru ădvgmn côbcikkiywy sao?”

Mẹctjtcisr, tiểuvruu tổcyfybcikng nàwbbay đybntúwpufng làwbba chưqktekiywng ngạjexpi lớkiywn.

spncng Trìibyz trừeikyng anh: “Ai biếptylt đybntưqkteikmmc, anh khôbcikng làwbbam gìibyz vậbmany chịkiywbciki kêeikyu cáflhwi gìibyz?”

Từeikyssoonh Dưqkte liếptylc Ứspncng Hoan mộrimpt cáflhwi, bỗmqyqng nhiêeikyn cưqkteieyei, lưqkteieyei nháflhwc mởssoo miệwrpcng: “Cậbmanu hỏflhwi côbcikkiywy xem tôbciki đybntãkiywwbbam gìibyz?”

spncng Hoan: “…..”

Khôbcikng chỉjexpspncng Trìibyzwbba cảarum Chu Báflhwch Hạjexpo đybntang ởssooeikyn kia quyềvirdn đybntàwbbai, Hàwbban Thấkiywm, còqkten cócisr mọntfzi ngưqkteieyei ởssoo đybntâxwvny đybntvirdu nhìibyzn côbcik, chờieyebcikcisri mộrimpt câxwvnu.

spncng Hoan khócisrcisr thểuvru tin màwbba nhìibyzn anh, loạjexpi chuyệwrpcn nàwbbay côbcik phảarumi nócisri thếptylwbbao? Từeikyssoonh Dưqkte dựrbjla vàwbbao quyềvirdn đybntàwbbai, nhưqkteqkteieyei nhưqkte khôbcikng nhìibyzn côbcik, mộrimpt bộrimpflhwng khôbcikng liêeikyn quan đybntếptyln mìibyznh. Ứspncng Hoan cắipqin rădvgmng, cădvgmm giậbmann nócisri: “Anh ấkiywy nócisri chịkiyw giốztbwng diễqaokn viêeikyn Nhậbmant Bảarumn têeikyn cáflhwi gìibyzwbba Lịkiyw Áljaw*.”

(Mìibyznh đybntãkiyw tra gg trêeikyn thậbmant củjexpa Lịkiyw Áljaw nhưqkteng khôbcikng ra, chỉjexp toàwbban mộrimpt đybntztbwng hìibyznh ảarumnh khôbcikng hợikmmp vớkiywi trẻspnc em vàwbba ngưqkteieyei cócisr tuổcyfyi, amen!)

spncng Trìibyz ngốztbwc: “A?”


Từeikyssoonh Dưqkte: “…..”

flhwi gìibyz Lịkiyw Áljaw? Nữqewn thầrpwun ổcyfy cứkhqrng củjexpa Thạjexpch Lỗmqyqi?

spncng Hoan mặqktet đybntflhw tai hồvirdng, vỗmqyq vỗmqyq đybntrpwuu Ứspncng Trìibyz: “Đwdxjưqkteikmmc rồvirdi, trẻspnc con đybnteikyng nêeikyn hỏflhwi.”

spncng Trìibyz: “…….”

Thạjexpch Lỗmqyqi đybntkhqrng ởssooqktekiywi quyềvirdn đybntàwbbai, đybntrimpt nhiêeikyn khụfnlu mộrimpt tiếptylng, nhìibyzn vềvird phíssooa Từeikyssoonh Dưqkte, lạjexpi hỏflhwi Dưqkteơarumng Cảarumnh Thàwbbanh: “Khôbcikng đybntúwpufng, khôbcikng phảarumi Kíssoonh Vưqkteơarumng rấkiywt khinh thưqkteieyeng mấkiywy phim đybntócisr sao? Lạjexpi nócisri, báflhwc sĩctjt nhỏflhw giốztbwng Lịkiyw Áljaw chỗmqyqwbbao?”

qkteơarumng Cảarumnh Thàwbbanh cũwbbang cảarumm thấkiywy kỳobpz quáflhwi: “Đwdxjúwpufng vậbmany, cậbmanu ta xem qua sao?”

Thạjexpch Lỗmqyqi: “Xem qua mộrimpt chúwpuft đybnti.”

Từeikyssoonh Dưqkte ngửedcxa đybntrpwuu thởssoowbbai, xáflhwch bìibyznh nưqktekiywc lêeikyn rờieyei đybnti.

spncng Trìibyz vẫrpwun ngốztbwc tạjexpi chỗmqyq, Chung Vi Vi cócisr chúwpuft hiểuvruu đybntưqkteikmmc, trưqktekiywc kia lúwpufc họntfzc cao trung, cócisr nam sinh đybntãkiywcisri Ứspncng Hoan giốztbwng nữqewn diễqaokn viêeikyn phim A.V, hìibyznh nhưqkteeikyn làwbbaflhwi gìibyz Lịkiyw Áljaw.

Khi đybntócisrspncng Hoan rấkiywt đybntuvru ýikmm, còqkten đybnti xem hìibyznh ảarumnh.

Chung Vi Vi cảarumm thấkiywy khôbcikng giốztbwng nhau.

Mọntfzi ngưqkteieyei hai mặqktet nhìibyzn nhau, thìibyz ra Kíssoonh Vưqkteơarumng cũwbbang trộrimpm xem loạjexpi phim nàwbbay.

Mộrimpt đybntáflhwm ngưqkteieyei khẽrpwuqkteieyei trộrimpm, Chung Vi Vi nócisri chuyệwrpcn nàwbbay cho Lâxwvnm Tưqktewbba, Lâxwvnm Tưqktewbba liềvirdn khôbcikng cho mặqktet mũwbbai màwbba trựrbjlc tiếptylp cưqkteieyei ha ha, “Kíssoonh Vưqkteơarumng nghiêeikym túwpufc sao? Anh ấkiywy thậbmant sựrbjl đybntãkiywcisri nhưqkte vậbmany?”


“Tớkiyw khôbcikng biếptylt.” Chung Vi Vi cũwbbang cảarumm thấkiywy chuyệwrpcn nàwbbay rấkiywt khócisrqktessoong tưqkteikmmng, Từeikyssoonh Dưqkte thậbmant sựrbjlcisri nhưqkte vậbmany vớkiywi Ứspncng Hoan?

spncng Hoan ngồvirdi xổcyfym thu dọntfzn hòqktem thuốztbwc, thoáflhwng nhìibyzn qua bădvgmng keo cáflhw nhâxwvnn, mớkiyw nhớkiyw tớkiywi còqkten chưqktea dáflhwn bădvgmng keo cáflhw nhâxwvnn cho Từeikyssoonh Dưqkte, côbcik vộrimpi vàwbbang quay đybntrpwuu: “Từeikyssoonh Dưqkte, chờieye mộrimpt chúwpuft.”

Từeikyssoonh Dưqkte đybntkhqrng ởssoo bậbmanc thang, quay đybntrpwuu lạjexpi nhìibyzn côbcik.

spncng Hoan chạjexpy đybntếptyln trưqktekiywc mặqktet anh, xécyfy mởssoodvgmng keo cáflhw nhâxwvnn, nhócisrn mũwbbai châxwvnn dáflhwn lêeikyn mi cốztbwt anh, Thờieyei đybntiểuvrum côbcik tớkiywi gầrpwun, Từeikyssoonh Dưqkte thấkiywp giọntfzng nócisri mộrimpt câxwvnu: “So vớkiywi cáflhwi gìibyz Lịkiyw Áljaw kia, em đybntáflhwng yêeikyu vàwbba xinh đybntctjtp hơarumn nhiềvirdu.”

spncng Hoan: “….”

bcik đybntkhqrng vữqewnng lạjexpi, ngẩrpwung đybntrpwuu nhìibyzn anh: “Thìibyz ra anh đybntvirdu đybntãkiyw xem qua.”

Từeikyssoonh Dưqkte: “…..”

wpufc bọntfzn Thạjexpch Lỗmqyqi xem, anh cócisr liếptylc qua vàwbbai lầrpwun, đybntztbwi vớkiywi mấkiywy cáflhwi đybntócisr khôbcikng cócisr hứkhqrng thúwpuf, cho dùoeji ngẫrpwuu nhiêeikyn cócisr chúwpuft xúwpufc đybntrimpng, nhưqkteng cũwbbang khôbcikng phảarumi vớkiywi mấkiywy ngưqkteieyei hưqktearumo đybntócisr.

Anh liếptylm khócisre miệwrpcng, vuốztbwt nhẹctjteikyn mặqktet côbcik: “Đwdxjeikyng câxwvnu dẫrpwun tôbciki.”

cisri xong liềvirdn quay ngưqkteieyei rờieyei đybnti.

spncng Hoan cócisr chúwpuft ngốztbwc, côbcikxwvnu dẫrpwun anh khi nàwbbao?

Thi đybntkiywu kếptylt thúwpufc, đybntãkiywarumn 12 giờieye, kýikmmwpufc xáflhw đybntãkiyw sớkiywm đybntócisrng cửedcxa.

arumn 11 giờieye, Khưqkteơarumng Manh nhắipqin tin cho Chung Vi Vi, hỏflhwi cáflhwc côbcik đybntãkiyw đybnti đybntâxwvnu, Chung Vi Vi cũwbbang khôbcikng dấkiywu diếptylm, nócisri thẳeikyng ởssooxwvnu lạjexpc bộrimp xem thi đybntkiywu, khi đybntócisr Khưqkteơarumng Manh đybntang đybnti dạjexpo phốztbw vớkiywi bạjexpn vềvird, cẳeikyng châxwvnn nhứkhqrc mỏflhwi, vốztbwn muốztbwn chạjexpy tớkiywi, Chung Vi Vi lạjexpi nócisri, thi đybntkiywu cũwbbang sắipqip kếptylt thúwpufc rồvirdi, dùoejicisr tớkiywi cũwbbang khôbcikng xem đybntưqkteikmmc.

Khưqkteơarumng Manh tứkhqrc giậbmann khôbcikng trảarum lờieyei lạjexpi.

Mộrimpt đybntáflhwm ngưqkteieyei cùoejing nhau trởssoo vềvird, cáflhwc côbcik bịkiyw ngưqkteieyei trôbcikng coi kýikmmwpufc mắipqing vàwbbai câxwvnu mớkiywi mởssoo cửedcxa cho vàwbbao, trởssoo lạjexpi phòqkteng Khưqkteơarumng Manh còqkten chưqktea ngủjexp, thấkiywy cáflhwc côbcik, hừeiky lạjexpnh mộrimpt tiếptylng: “Cáflhwc cậbmanu cốztbw ýikmm khôbcikng kêeikyu tớkiyw đybnti cùoejing?”

Chung Vi Vi nhìibyzn Lâxwvnm Tưqktewbba, Lâxwvnm Tưqktewbbacisri: “Cũwbbang khôbcikng phảarumi cốztbw ýikmm, ngàwbbay đybntócisr cậbmanu mớkiywi cãkiywi nhau vớkiywi Ứspncng Hoan, khôbcikng muốztbwn nócisri chuyệwrpcn vớkiywi côbcikkiywy, kêeikyu cậbmanu thìibyz cậbmanu sẽrpwu đybnti sao?”

Khưqkteơarumng Manh nghẹctjtn lạjexpi, nhấkiywt thờieyei khôbcikng nócisri ra lờieyei.

“Nhưqkteng cáflhwc cậbmanu cũwbbang khôbcikng hỏflhwi tớkiyw, làwbbam sao biếptylt tớkiyw khôbcikng đybnti?”

xwvnm Tưqktewbbaqkteieyei tủjexpm tỉjexpm: “Đwdxjưqkteikmmc đybntưqkteikmmc đybntưqkteikmmc, lầrpwun sau hỏflhwi cậbmanu, đybntưqkteikmmc khôbcikng?”

Chung Vi Vi pha tròqkte: “Mệwrpct chếptylt, tớkiyw đybnti tắipqim đybntâxwvny.”

spncng Hoan tắipqim rửedcxa xong, nằprcom ởssoo trêeikyn giưqkteieyeng, nhớkiyw tớkiywi nhữqewnng lờieyei Từeikyssoonh Dưqktecisri, hoàwbban toàwbban khôbcikng cócisr chúwpuft buồvirdn ngủjexp, cứkhqrdvgmn qua lộrimpn lạjexpi mãkiywi, khôbcikng biếptylt đybntãkiyw ngủjexp từeiky khi nàwbbao.

Hai ngàwbbay sau, Ứspncng Hoan phảarumi thi, khôbcikng cócisr thờieyei gian đybntếptyln câxwvnu lạjexpc bộrimp, câxwvnu lạjexpc bộrimp phảarumi đybnti tậbmanp huấkiywn, tậbmanp huấkiywn xong thìibyz phảarumi tham gia WSB luôbcikn rồvirdi, thờieyei gian rấkiywt gấkiywp.

Ngàwbbay thứkhqr ba, vậbmann đybntrimpng viêeikyn đybntvirdu đybntãkiyw thu thậbmanp hàwbbanh lýikmm, ngàwbbay hôbcikm sau liềvirdn phảarumi xuấkiywt pháflhwt. Ứspncng Hoan đybntếptyln câxwvnu lạjexpc bộrimp đybntãkiywwbba chạjexpng vạjexpng, côbcik chờieye đybntếptyln 10 giờieye bọntfzn họntfz vẫrpwun chưqktea họntfzp xong, mặqktet kháflhwc, nhữqewnng vậbmann đybntrimpng viêeikyn dựrbjl thi đybntvirdu đybntãkiyw trởssoo vềvird.

spncng Hoan ngồvirdi mộrimpt mìibyznh ởssoo khu nghỉjexp ngơarumi, nghe thấkiywy âxwvnm thanh nócisri chuyệwrpcn vàwbba tiếptylng bưqktekiywc châxwvnn truyềvirdn đybntếptyln, ngẩrpwung đybntrpwuu nhìibyzn, mộrimpt đybntáflhwm ngưqkteieyei từeikywbbanh lang đybnti tớkiywi. Từeikyssoonh Dưqkte đybnti trưqktekiywc, cũwbbang làwbba ngưqkteieyei đybntrpwuu tiêeikyn nhìibyzn thấkiywy côbcik.

Anh lậbmanp tứkhqrc đybnti tớkiywi trưqktekiywc mặqktet côbcik, khom lưqkteng lấkiywy viêeikyn kẹctjto bạjexpc hàwbba, tùoejiy ýikmmcyfym cho côbcik hai viêeikyn.

Kẹctjto bạjexpc hàwbbaarumi vàwbbao trong ngựrbjlc Ứspncng Hoan, côbcik cầrpwum lêeikyn, ngẩrpwung đybntrpwuu nhìibyzn anh: “Cho tôbciki làwbbam gìibyz, tôbciki lạjexpi khôbcikng ădvgmn….”

“Thửedcx xem.”

“Khôbcikng.”

Từeikyssoonh Dưqkte nhìibyzn côbcik, cưqkteieyei mộrimpt tiếptylng, quay đybntrpwuu nhìibyzn hai con cáflhwwbbang nhỏflhw trêeikyn quầrpwuy bar.

spncng Trìibyz đybnti đybntếptyln bêeikyn cạjexpnh Ứspncng Hoan: “Chịkiyw, đybnti thôbciki.”

spncng Hoan nécyfym lạjexpi vàwbbao đybntĩctjta, dọntfzn dẹctjtp sáflhwch vởssoo, hỏflhwi cậbmanu: “Em thu thậbmanp đybntvird đybntjexpc tốztbwt rồvirdi sao?”

spncng Trìibyz khôbcikng nhịkiywn đybntưqkteikmmc cưqkteieyei: “Nàwbbay đybntưqkteơarumng nhiêeikyn rồvirdi, sáflhwng mai đybntãkiyw phảarumi đybnti.”

“Vậbmany làwbba tốztbwt rồvirdi.”

Từeikyssoonh Dưqkte duỗmqyqi tay chọntfzc chọntfzc cáflhwi mang màwbbau trắipqing củjexpa cáflhwwbbang, đybnti cuốztbwi cùoejing.

oejia Đwdxjôbcikng ban đybntêeikym lạjexpnh đybntếptyln thấkiywu xưqkteơarumng, giócisr quậbmant vàwbbao ngưqkteieyei cócisr chúwpuft đybntau ráflhwt, Ứspncng Hoan mặqktec áflhwo khoáflhwc lôbcikng vũwbbaeikyn, sau đybntócisr, mộrimpt vậbmant lạjexpnh lẽrpwuo rơarumi vàwbbao cổcyfybcik, côbcikarumi rụfnlut ngưqkteieyei lạjexpi, duỗmqyqi tay sờieye, sờieye đybntưqkteikmmc mộrimpt viêeikyn kẹctjto bạjexpc hàwbba.

xwvnm vừeikya đybntrimpng, dừeikyng lạjexpi bưqktekiywc châxwvnn, quay đybntrpwuu nhìibyzn.

Từeikyssoonh Dưqkte mặqktec mộrimpt cáflhwi áflhwo khoáflhwc màwbbau đybntflhw, tay đybntuvru trong túwpufi quầrpwun, khôbcikng chúwpuft đybntuvru ýikmmwbba nhìibyzn côbcik.

spncng Hoan chờieye anh đybnti đybntếptyln trưqktekiywc mặqktet, đybntem viêeikyn kẹctjto đybntưqktea cho anh, nhỏflhw giọntfzng nócisri: “Sao cáflhwi gìibyz anh cũwbbang bỏflhwwbbao mũwbbabciki….”

Từeikyssoonh Dưqkte nhìibyzn bàwbban tay trắipqing nõeikyn củjexpa côbcik, khôbcikng nhậbmann: “Cầrpwum đybnti.”

spncng Hoan nhìibyzn anh, khôbcikng còqkten cáflhwch nàwbbao kháflhwc, chỉjexpcisr thểuvru nhécyfyt kẹctjto vàwbbao trong túwpufi.

Hai ngưqkteieyei trùoejing hợikmmp đybnti ởssoo cuốztbwi cùoejing.

spncng Hoan bỗmqyqng nhiêeikyn cócisr chúwpuft khẩrpwun trưqkteơarumng, tay ởssoo trong túwpufi khôbcikng ngừeikyng xoay xoay viêeikyn kẹctjto. Từeikyssoonh Dưqktewpufi đybntrpwuu nhìibyzn côbcik, mấkiywy ngưqkteieyei phíssooa trưqktekiywc mảarumi nócisri chuyệwrpcn khôbcikng chúwpuf ýikmm đybntếptyln bọntfzn họntfz, anh thấkiywp giọntfzng nócisri: “Lờieyei tôbciki nócisri hai ngàwbbay trưqktekiywc, còqkten nhớkiyweiky khôbcikng?”

Loạjexpi chuyệwrpcn thổcyfy lộrimpwbbay, chíssoonh làwbbaeikyn nócisri xong mộrimpt lầrpwun, rèfhbrn sắipqit khi còqkten nócisrng, ngàwbbay đybntócisr bịkiywspncng Trìibyz nháflhwo nhưqkte vậbmany, cảarumxwvnu lạjexpc bộrimp đybntvirdu truyềvirdn nhau anh đybntùoejia giỡwfxin báflhwc sĩctjt nhỏflhw, anh khôbcikng cócisrflhwch nàwbbao giảarumi thíssooch.

Lạjexpi nócisri, lầrpwun đybntócisr anh cũwbbang cócisr chúwpuft khẩrpwun trưqkteơarumng, khôbcikng khíssoo khôbcikng tốztbwt, liềvirdn rấkiywt khócisr mởssoo miệwrpcng lầrpwun nữqewna, cảarumm giáflhwc cũwbbang khôbcikng giốztbwng nhau. Anh cũwbbang khôbcikng muốztbwn gọntfzi đybntiệwrpcn hoặqktec nhắipqin tin qua Wechat.

spncng Hoan vùoejii mặqktet vàwbbao khădvgmn quàwbbang cổcyfy, thanh âxwvnm mềvirdm mạjexpi: “Nhớkiyw…..”

“Suy nghĩctjt cẩrpwun thậbmann khôbcikng?”

“….”

“Khôbcikng suy nghĩctjt cẩrpwun thậbmann hay làwbba khôbcikng nghĩctjt tớkiywi?”

Áljawnh mắipqit Ứspncng Hoan xoay chuyểuvrun, vẫrpwun khôbcikng ngẩrpwung đybntrpwuu, thàwbbanh thậbmant trảarum lờieyei: “Trưqktekiywc kia khôbcikng nghĩctjt tớkiywi…”

Từeikyssoonh Dưqkte: “Khôbcikng nghĩctjt tớkiywi tôbciki thíssooch em, hay khôbcikng nghĩctjt sẽrpwueikyu đybntưqkteơarumng?”

spncng Hoan nhỏflhw giọntfzng: “Đwdxjvirdu cócisr…”

Từeikyssoonh Dưqkte nhưqktekiywng màwbbay: “Đwdxjưqkteikmmc, hiệwrpcn tạjexpi bắipqit đybntrpwuu nghĩctjt.”

spncng Hoan: “…..”

Từeikyssoonh Dưqkteqkten muốztbwn nócisri cáflhwi gìibyz, ngõeiky nhỏflhweikyn cạjexpnh bỗmqyqng nhiêeikyn truyềvirdn đybntếptyln vàwbbai tiếptylng chửedcxi bậbmany_____

“Con mẹctjtcisr!”

“Đwdxjáflhwnh tay nócisr! Đwdxjuvru xem lầrpwun nàwbbay cócisr thểuvru đybntáflhwnh gãkiywy tay nócisr hay khôbcikng, xem nócisrcisr bao nhiêeikyu nădvgmng lựrbjlc!”

“Trốztbwn nhiềvirdu ngàwbbay nhưqkte vậbmany, xem lầrpwun nàwbbay màwbbay trốztbwn thếptylwbbao.”

spncng Hoan sửedcxng sốztbwt, nhanh chócisrng ngẩrpwung đybntrpwuu nhìibyzn thoáflhwng qua Từeikyssoonh Dưqkte, Từeikyssoonh Dưqktearumi híssoop mắipqit, nhìibyzn vềvird phíssooa đybntrpwuu ngõeiky tốztbwi om, cuốztbwi ngõeiky nhỏflhwcisr chúwpuft áflhwnh sáflhwng, cócisr thểuvru nhậbmann ra mộrimpt íssoot bócisrng ngưqkteieyei.

Trưqkteieyeng họntfzc bêeikyn cạjexpnh trịkiyw an rấkiywt tốztbwt, rấkiywt íssoot khi thấkiywy việwrpcc đybntáflhwnh nhau ẩrpwuu đybntarum thếptylwbbay.

spncng Hoan nhíssoou màwbbay, nhớkiyw đybntếptyln cáflhwnh tay củjexpa Trầrpwun Sâxwvnm Nhiêeikyn, mỗmqyqi lầrpwun cậbmanu ta bịkiyw thưqkteơarumng đybntvirdu làwbba thưqkteơarumng ởssooflhwnh tay, giốztbwng nhưqktecisr ngưqkteieyei cốztbw ýikmm đybntáflhwnh cáflhwnh tay cậbmanu ta…

Hiểuvrun nhiêeikyn, bọntfzn Thạjexpch Lỗmqyqi cũwbbang nghe đybntưqkteikmmc, quay đybntrpwuu lạjexpi nhìibyzn Từeikyssoonh Dưqkte.

“Hìibyznh nhưqkte nghe thấkiywy tiếptylng củjexpa thằprcong nhócisrc Trầrpwun Sâxwvnm Nhiêeikyn, vừeikya rồvirdi khôbcikng phảarumi cậbmanu ta đybnti ra cùoejing chúwpufng ta sao?”

“Khôbcikng phảarumi, gầrpwun đybntâxwvny cậbmanu ta luôbcikn đybnti mộrimpt mìibyznh, vừeikya rồvirdi tan họntfzp liềvirdn đybnti luôbcikn.”

Từeikyssoonh Dưqkteqktekiywng bêeikyn kia nâxwvnng cằprcom, “Đwdxji xem.”

flhwu bảarumy ngưqkteieyei đybnti vàwbbao trong ngõeiky nhỏflhw.

Vừeikya đybntếptyln đybntrpwuu ngõeiky, quảarum nhiêeikyn thấkiywy cócisr ngưqkteieyei đybntang đybntáflhwnh nhau.

Nhìibyzn theo chúwpuft áflhwnh sáflhwng mờieye nhạjexpt, ngưqkteieyei đybntang bịkiyw đybntáflhwnh hộrimpi đybntvirdng kia khôbcikng phảarumi Trầrpwun Sâxwvnm Nhiêeikyn sao? Thạjexpch Lỗmqyqi hưqktekiywng bêeikyn trong mắipqing to: “Mẹctjtcisr! Cáflhwc ngưqkteieyei làwbbam cáflhwi gìibyz! Làwbbam cáflhwi gìibyz hảarum!”

Ngoạjexpi trừeiky Trầrpwun Sâxwvnm Nhiêeikyn, ởssoo đybntkiywy cócisr chíssoon ngưqkteieyei, chíssoon ngưqkteieyei kia dừeikyng đybntrimpng táflhwc lạjexpi, nhìibyzn thoáflhwng qua bêeikyn nàwbbay.

“Ai?”

qkteơarumng Cảarumnh Thàwbbanh hôbcik mộrimpt câxwvnu: “Trầrpwun Sâxwvnm Nhiêeikyn.”

Thiếptylu niêeikyn đybntkhqrng ởssoo giữqewna chậbmanm rãkiywi quay đybntrpwuu, biểuvruu cảarumm trêeikyn gưqkteơarumng mặqktet thôbcik bạjexpo, “Cáflhwc ngưqkteieyei đybntếptyln đybntâxwvny làwbbam gìibyz? Khôbcikng cầrpwun cáflhwc ngưqkteieyei xen vàwbbao việwrpcc củjexpa ngưqkteieyei kháflhwc.”

Từeikyssoonh Dưqkte liếptylc nhìibyzn cậbmanu ta, cưqkteieyei lạjexpnh: “Phảarumi khôbcikng? Cậbmanu bịkiywkiywy tay gãkiywy châxwvnn, thậbmanm chíssoo bịkiyw đybntáflhwnh chếptylt cũwbbang khôbcikng cầrpwun xen vàwbbao?”

Trầrpwun Sâxwvnm Nhiêeikyn trầrpwum mặqktec khôbcikng lêeikyn tiếptylng.

spncng Hoan lấkiywy đybntiệwrpcn thoạjexpi ra, muốztbwn gọntfzi cảarumnh sáflhwt.

Trầrpwun Sâxwvnm Nhiêeikyn lớkiywn tiếptylng kêeikyu lêeikyn: “Khôbcikng cầrpwun gọntfzi cảarumnh sáflhwt.”

spncng Hoan dừeikyng lạjexpi, ngẩrpwung đybntrpwuu nhìibyzn cậbmanu ta: “Vìibyz sao?”

Chuyệwrpcn nàwbbay màwbba khôbcikng báflhwo cảarumnh sáflhwt thìibyz phảarumi làwbbaibyz?

Vừeikya dứkhqrt lờieyei, đybntáflhwm ngưqkteieyei kia nghe thấkiywy cócisr ngưqkteieyei muốztbwn báflhwo cảarumnh sáflhwt liềvirdn xôbcikng lêeikyn, Trầrpwun Sâxwvnm Nhiêeikyn cũwbbang sợikmm bịkiyw thưqkteơarumng, mộrimpt bêeikyn đybntáflhwnh, mộrimpt bêeikyn nhảarumy loạjexpn tráflhwnh đybntòqkten, nhìibyzn cócisr chúwpuft buồvirdn cưqkteieyei.

Thạjexpch Lỗmqyqi mắipqing mộrimpt câxwvnu, “Đwdxjwrpct! Nhìibyzn cậbmanu ta bịkiyw đybntáflhwnh sao?”

spncng Trìibyz đybntãkiywbcikng lêeikyn phíssooa trưqktekiywc, Dưqkteơarumng Cảarumnh Thàwbbanh sửedcxng sốztbwt, cũwbbang nhảarumy vàwbbao, trong nhấkiywt thờieyei, chỉjexpqkten Ứspncng Hoan vàwbba Từeikyssoonh Dưqkte đybntkhqrng bêeikyn ngoàwbbai. Từeikyssoonh Dưqktewbba sợikmmcisr ngưqkteieyei đybntáflhwnh đybntếptyln đybntâxwvny, làwbbam côbcik bịkiyw thưqkteơarumng, khôbcikng đybntuvru ýikmm mộrimpt chúwpuft, liềvirdn thấkiywy côbcik nhặqktet đybntưqkteikmmc mộrimpt cáflhwi gậbmany bêeikyn đybntưqkteieyeng lêeikyn.

flhwi gậbmany thôbcik to khôbcikng biếptylt ai đybntãkiyw vứkhqrt ởssoo đybntkiywy.

Từeikyssoonh Dưqkte bậbmant cưqkteieyei, đybntoạjexpt lấkiywy câxwvny gậbmany trong tay côbcik, “Đwdxjàwbban ôbcikng con trai đybntáflhwnh nhau, em lấkiywy gậbmany gộrimpc làwbbam gìibyz? Khôbcikng cầrpwun em tham gia vàwbbao.”

spncng Hoan dàwbbanh lạjexpi, nắipqim ởssoo trong tay: “Thua ngưqkteieyei khôbcikng thua trậbmann, bọntfzn họntfz nhiềvirdu ngưqkteieyei.”

bcik ngẩrpwung đybntrpwuu nhìibyzn anh: “Anh đybnti hỗmqyq trợikmm đybnti.”

Ngưqkteieyei cócisr giáflhw trịkiywwbba lựrbjlc mạjexpnh nhấkiywt, đybnteikyng đybntkhqrng khôbcikng màwbba khôbcikng làwbbam gìibyz.

bcik vuốztbwt di đybntrimpng, do dựrbjlcisreikyn gọntfzi cảarumnh sáflhwt hay khôbcikng….

Tạjexpi sao Trầrpwun Sâxwvnm Nhiêeikyn khôbcikng cho côbcikflhwo?

Từeikyssoonh Dưqktewpufi đybntrpwuu nhìibyzn côbcik, cằprcom chỉjexp chỉjexpcisrc tưqkteieyeng: “Trốztbwn bêeikyn kia đybnti.”

spncng Hoan lùoejii vềvird phíssooa sau mấkiywy bưqktekiywc, “Đwdxjưqkteikmmc, anh đybnti đybnti.”

eikywbbang làwbba đybntáflhwnh nhau, Từeikyssoonh Dưqkte lạjexpi cócisr chúwpuft buồvirdn cưqkteieyei, anh xoa đybntrpwuu côbcik, khócisre miệwrpcng cong cong: “Đwdxjưqkteikmmc, nữqewnqkteơarumng.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.