Khiêu Lương Tiểu Sửu Hỗn Thế Ký Hệ Liệt

Quyển 14-Chương 1-1 : Tóm tắt

    trước sau   
btlum tắchvvt:

Mộmsctt kẻpzlu xui xẻpzluo tớylmbi tộmsctt cùiddsng, mộmsctt nhàpzlu tiêcacun đwwwcqsjnn tham ăalman lạlpxzi còxzfvn gàpzlu mờaaub, sắchvvp sửaauba mởhevp ra mộmsctt đwwwcoạlpxzn song, tu, kỳwint, duyêcacun ─── kinh thiêcacun đwwwcpsdta, quỷpzlu thầthgjn khiếalmap?

Truyềbtlun Sơcldcn ma côzxldng đwwwclpxzi thàpzlunh trởhevp lạlpxzi Lam tinh, cơcldc hộmscti báqsjno thùidds ngàpzluy mộmsctt chíhevpn muồljdxi.

Tiểhabyu ma đwwwcthgju quyếalmat tâzxldm, quyếalmat đwwwcpsdtnh phảkrubi đwwwci lêcacun con đwwwcưabqpaaubng tạlpxzo phảkrubn ─── xâzxldy mộmsctt tòxzfva thàpzlunh, dưabqpaaubng nhưabqppzlu mộmsctt khởhevpi đwwwcthgju tốveoct đwwwcwwwcp?

Trong lúipaec tiểhabyu ma đwwwcthgju chuẩxbnon bịpsdt kỹrmxbpzlung, sựlpxz việnrebc cóbtlu vẻpzlu rấoumut êcacum xuôzxldi, nhưabqpng màpzlu, khôzxldng thểhaby khinh thưabqpaaubng thểhaby chấoumut xui xẻpzluo củrvzpa Truyềbtlun Sơcldcn, ‘ngưabqpaaubi’ e sợewjv thiêcacun hạlpxz bấoumut loạlpxzn’, bưabqpylmbc từkgjyng bưabqpylmbc tớylmbi gầthgjn Truyềbtlun Sơcldcn vàpzlu Canh Nhịpsdt; càpzlung làpzlum Canh Nhịpsdt nổhpvmi khùiddsng hơcldcn, ngưabqpaaubi trong tiêcacun đwwwcqsjnn sẽkrub đwwwcoạlpxzt mấoumut Ma tu Truyềbtlun Sơcldcn, đwwwcãmaji hiệnrebn thâzxldn!

Ăekgtn đwwwcưabqpewjvc cỏipet non rồljdxi sao y cóbtlu thểhaby chắchvvp tay nhưabqpaaubng? Y nhấoumut đwwwcpsdtnh sẽkrub bảkrubo vệnreb thàpzlunh trìrvzp củrvzpa mìrvzpnh, bảkrubo vệnreb bảkrubn lữnaal củrvzpa mìrvzpnh!

Mấoumuy chữnaal bỏipet ngỏipet:

“Nóbtlui đwwwci, ngưabqpơcldci đwwwcang gạlpxzt ta giấoumuu cáqsjni gìrvzpabqpylmbi hầthgjm mỏipet?” Truyềbtlun Sơcldcn tòxzfvxzfv hỏipeti.

“Khôzxldng giấoumuu bảkrubo bốveoci gìrvzp cảkrub, chỉipetpzlu muốveocn… vâzxldy khốveocn mộmsctt Ma tu.” Canh Nhịpsdtipaei đwwwcthgju, đwwwcthgju ngóbtlun châzxldn chọcrzkc mặhmkat đwwwcoumut.

“Ma tu nàpzluy cóbtlu thùiddsqsjnn vớylmbi ngưabqpơcldci?” Truyềbtlun Sơcldcn rấoumut ngạlpxzc nhiêcacun. Nếalmau Canh Nhịpsdt đwwwcveoci đwwwcthgju vớylmbi Ma tu thậipaet, vớylmbi cáqsjni tíhevpnh nháqsjnt gan sợewjv phiềbtlun phứgmrbc củrvzpa y, nhấoumut đwwwcpsdtnh sẽkrub bảkrubo hắchvvn giảkrubi quyếalmat đwwwcveoci phưabqpơcldcng chứgmrb sao lạlpxzi khôzxldng nóbtlui tiếalmang nàpzluo màpzlu tựlpxz ra tay?

“Bâzxldy giờaaub… còxzfvn chưabqpa kếalmat thùidds.”

“Hửaaubm?” Truyềbtlun Sơcldcn nhưabqpylmbn màpzluy, “Cóbtlu phảkrubi ngưabqpơcldci nhìrvzpn thấoumuy gìrvzp khôzxldng?”

Canh Nhịpsdt liếalmac mắchvvt nhìrvzpn hắchvvn, áqsjnnh mắchvvt u oáqsjnn.

Truyềbtlun Sơcldcn tựlpxzabqpng cảkrubm thấoumuy buồljdxn cưabqpaaubi. Dùiddsng áqsjnnh mắchvvt ấoumuy nhìrvzpn hắchvvn? Cứgmrb nhưabqp thểhaby hắchvvn đwwwcãmajipzlum chuyệnrebn gìrvzpbtlu lỗthgji vớylmbi y vậipaey.

… Ack, khôzxldng phảkrubi hắchvvn thựlpxzc sựlpxz sẽkrubpzlum chuyệnrebn cóbtlu lỗthgji gìrvzp vớylmbi rùiddsa con nhàpzlu hắchvvn trong tưabqpơcldcng lai chứgmrb? Hơcldcn nữnaala đwwwcveoci tưabqpewjvng còxzfvn làpzlu Ma tu bịpsdt nhốveoct trong trậipaen pháqsjnp kia?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.