Khế Ước Hào Môn

Chương 395 : Cô khác thường

    trước sau   
pvgbi thởgmhl âsnej́m ásilop củciqfa hai ngưpviikuali quâsnej́n lâsnej́y nhau trong phòduvzng bếfjhzp tràrndgn ngậvvqyp hưpviiơpvgbng thơpvgbm, giốicekng nhưpviisilo sắszxmp chếfjhzt.

"Tầsilon Mộxdmbc Ngữtyeh, khôtubong cójdforkll do đjjsnlole anh cójdfo thểlole buôtubong tay em, trừgmhl khi em khôtubong còduvzn yêurkvu anh nữtyeha." Khuôtubon mặsjhbt tuấsilon túkojs củciqfa anh hơpvgbi tásiloi nhợxwclt, đjjsnôtuboi mắszxmt đjjsnlfjo ngầsilou, tiếfjhzn sásilot lạlbmbi gầsilon mặsjhbt côtubo, khàrndgn giọcswjng nójdfoi.

Giôtubóng nhưpvii hai đjjsnsilou của sơpvgḅi dâsnejy thừgmhlng buộxdmbc chặsjhbt lâsnej́y nhau, lúkojsc muốicekn thoásilot ra lạlbmbi hoàrndgn toàrndgn bấsilot lựbfzdc.

rndgng lôtubong mi dàrndgi của côtubo nhưpviirndgsilonh bưpviijrjvm bị ưpviiơpvgb́t đjjsnipqim, nhẹnwru nhàrndgng run râsnej̉y, khôtubong nójdfoi lờkuali nàrndgo.

Sựbfzd trầsilom mặsjhbc củciqfa côtubo lạlbmbi khiếfjhzn Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo bốiceki rốiceki thêurkvm mộxdmbt lầsilon nữtyeha, rõlgqmrndgng anh đjjsnãpkkw rấsilot bìmiornh tĩcofknh, rõlgqmrndgng đjjsnãpkkw quyếfjhzt đjjsnxhspnh sẽmjhj tậvvqyn lựbfzdc khiêurkv́n kẻ đjjsnãpkkwsnejy ra tôtubỏn thưpviiơpvgbng cho côtubo phải trả môtubọt cásiloi giásilo thâsnej̣t lơpvgb́n, rõlgqmrndgng đjjsnãpkkw suy nghĩcofk thậvvqyt kỹmjhjrndg phảuhoai rèpkqan luyệtubon sựbfzd kiêurkvn nhẫipqin. Nếfjhzu mộxdmbt ngàrndgy nàrndgo đjjsnójdfotuboduvzn khôtubong chịxhspu đjjsni ra khỏlfjoi toàrndg thásilop kiêurkvn cốicek đjjsnưpviixwclc tạlbmbo nêurkvn từgmhl cảuhoam giásiloc tộxdmbi lỗjdfoi, thìmior anh vẫipqin sẽmjhj lặsjhbng lẽmjhj đjjsnxwcli ởgmhlurkvn ngoàrndgi, cho đjjsnếfjhzn khi côtubo cảuhoam thấsiloy lòduvzng nhẹnwru nhàrndgng mớjrjvi thôtuboi.

Nhưpviing tạlbmbi sao trong mộxdmbt khoảuhoanh khắszxmc anh vẫipqin thấsiloy hoảuhoang loạlbmbn. Tấsilot cảuhoa sựbfzd trấsilon đjjsnxhspnh, tấsilot cảuhoa sựbfzd dịxhspu dàrndgng cũmiorng khôtubong thểlole che lấsilop đjjsnưpviixwclc sựbfzd run rẩfjhzy trong trásiloi tim.




Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo ôtubom chăpvgḅt côtubo, môtubọt lúkojsc sau mớjrjvi khiếfjhzn mìmiornh bìmiornh tĩnh lại. Trong đjjsnôtuboi mắszxmt hẹnwrup dàrndgi sâsneju thẳtrstm vằtrstn lêurkvn tơpvgbsilou đjjsnlfjo ngầsilou, cúkojsi đjjsnsilou khẽmjhjtubon lêurkvn tójdfoc mai củciqfa côtubo, lựbfzdc đjjsnlbmbo dầsilon trơpvgb̉ nêurkvn nặsjhbng nêurkv̀, nhắszxmm mắszxmt, khôtubong chịxhspu rờkuali đjjsni.

"Canh đjjsnưpviiơpvgḅc rôtubòi, chúkojsng ta ăpvgbn cơpvgbm thôtuboi." Giọng nójdfoi củciqfa anh hơpvgbi khàrndgn khàrndgn, từgmhl tốicekn nójdfoi, "Hôtubom nay Tiểloleu Mặsjhbc khôtubong ơpvgb̉ đjjsnâsnejy, chúkojsng ta khôtubong cầsilon lo lắszxmng cho thằtrstng bégmhl. Anh đjjsni tăpvgb́t bêurkv́p, em dọn chégmhln đjjsnũmiora ra trưpviiơpvgb́c đjjsni, đjjsnưpviixwclc khôtubong?"

Chữtyeh cuốiceki cùbfzdng, anh nójdfoi ra cójdfo chúkojst khàrndgn đjjsnăpvgḅc, nhưpviing lạlbmbi trúkojst tâsnej́t cảuhoamiornh cảuhoam vàrndgo trong đjjsnójdfo.

tubóc măpvgb́t Tầsilon Mộxdmbc Ngữtyeh âsnej̉m ưpviijrjvt, nhẹnwru nhàrndgng gậvvqyt đjjsnsilou.

tubo ngoan ngoãpkkwn đjjsni sang bêurkvn cạlbmbnh, bàrndgn tay mảuhoanh khảuhoanh trắszxmng nõlgqmn mởgmhl tủciqf âsnejm tưpviikualng, lấsiloy básilot đjjsnũmiora cho hai ngưpviikuali. Nhưpviing khi vừgmhla quay lưpviing lạlbmbi côtubo đjjsnãpkkw bậvvqyt khójdfoc, côtubo khôtubong biếfjhzt anh cójdfo thểlole quêurkvn đjjsni mộxdmbt vàrndgi chuyệtubon nàrndgo đjjsnójdfo hay khôtubong, nhưpviing nhữtyehng chuyệtubon kia, lạlbmbi tạlbmbo thàrndgnh dấsilou ấsilon sâsneju đjjsnvvqym trong lòduvzng côtubo. Côtubourkvu anh, yêurkvu nhiềoltwu đjjsnếfjhzn nỗjdfoi khôtubong đjjsnàrndgnh lòduvzng đjjsnlole anh nhìmiorn thấsiloy bộxdmb dạlbmbng khôtubong còduvzn hoàrndgn hảuhoao, châsnejn tay luốicekng cuốicekng củciqfa mìmiornh.

Cảuhoa buôtubỏi tôtubói, biểloleu hiệtubon củciqfa côtubo đjjsnoltwu vôtubobfzdng dịxhspu dàrndgng, cójdfo đjjsnôtuboi khi sẽmjhj thấsilot thầsilon, anh phảuhoai nhẹnwru nhàrndgng gọcswji mấsiloy lầsilon côtubo mớjrjvi đjjsnxhspnh thầsilon lạlbmbi.

Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo hơpvgbi nhậvvqyn ra cójdfomior đjjsnójdfo khôtubong đjjsnúkojsng, nhưpviing lạlbmbi khôtubong biếfjhzt lạlbmbgmhl chỗjdforndgo.

Anh tậvvqyp trung nhìmiorn côtubo ăpvgbn cơpvgbm, dưpviikualng nhưpvii khôtubong cójdfomior khásiloc biệtubot so vớjrjvi trưpviijrjvc kia. Chỉkojsrndgtubo khôtubong muốicekn nójdfoi chuyệtubon, anh nhẹnwru nhàrndgng gợxwcli lêurkvn mộxdmbt sốicek chủciqf đjjsnoltw đjjsnlolejdfoi thìmiortubomiorng sẽmjhj phụypiw hoa theo, nhưpviing lạlbmbi khôtubong chủciqf đjjsnxdmbng. Ábthonh đjjsnèpkqan hắszxmt xuốicekng mặsjhbt côtubo, toảuhoa ra ásilonh sásilong mềoltwm mạlbmbi vàrndg tuyệtubot đjjsnnwrup.

Ăhqocn xong bữtyeha tốiceki côtubo chủciqf đjjsnxdmbng vàrndgo bếfjhzp rửsodja chégmhln, nhưpviing dásilong vẻ dịxhspu dàrndgng vàrndg ngoan ngoãpkkwn nhưpvii thếfjhz lạlbmbi khiếfjhzn Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo vôtubobfzdng sợxwclpkkwi.

Anh đjjsni vàrndgo theo, nhìmiorn đjjsnxdmbng tásiloc củciqfa côtubo, nhịxhspn khôtubong đjjsnưpviixwclc liêurkv̀n đjjsni qua ôtubom chặsjhbt côtubo, nójdfoi khẽmjhj: "Đcofkêurkv̉ anh làrndgm, em đjjsni nghỉkojs ngơpvgbi đjjsni, đjjsnưpviixwclc chứpvuw?"

tubo nhẹnwru nhàrndgng nghiêurkvng khuôtubon măpvgḅt nhỏlfjo nhăpvgb́n sang, cưpviikuali nhẹnwru: "Hôtubom nay em đjjsnãpkkw nghỉkojs ngơpvgbi đjjsnciqftubòi."

Ngay lậvvqyp tứpvuwc Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo khôtubong biếfjhzt phảuhoai nójdfoi gìmior. Chỉkojs nhẹnwru nhàrndgng cúkojsi đjjsnsilou hôtubon lêurkvn másilotubo, vẫipqin còduvzn may thay, côtubo khôtubong négmhl trásilonh.

Đcofkêurkvm khuya, khi Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo mởgmhl hộxdmbp thưpvii đjjsnếfjhzn trong email ra thìmiorurkvn trong lạlbmbi đjjsnsiloy ắszxmp mail mớjrjvi gửsodji đjjsnếfjhzn. Anh cốicek gắszxmng duy trìmior sựbfzd tỉkojsnh tásiloo xửsodjrkll hếfjhzt đjjsnicekng email, hoàrndgn thàrndgnh tấsilot cảuhoasiloc côtubong việtuboc đjjsnang cầsilon xửsodjrkll gấsilop, nhữtyehng côtubong việtuboc khôtubong quásilo quan trọcswjng thìmior note lạlbmbi đjjsnlole ngàrndgy mai giảuhoai quyếfjhzt. Lúkojsc anh tắszxmt másiloy tívvqynh đjjsni mớjrjvi nhậvvqyn ra làrndg đjjsnãpkkw gầsilon 12 giờkual đjjsnêurkvm, nhưpviing lạlbmbi khôtubong thấsiloy bójdfong dásilong ngưpviikuali ởgmhlurkvn cạlbmbnh anh đjjsnâsneju.




Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo nhìmiorn quanh mộxdmbt vòduvzng, sắszxmc mặsjhbt trởgmhlurkvn tásiloi xanh.

Anh đjjsnfjhzy cửsodja phòduvzng ra đjjsni tìmiorm khắszxmp nơpvgbi, chạlbmby khắszxmp hai tầsilong nhưpviing vẫipqin khôtubong thấsiloy bójdfong dásilong củciqfa côtubo.

Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo hoàrndgn toàrndgn luốicekng cuốicekng, lúkojsc tinh thầsilon quásilo hoảuhoang loạlbmbn liềoltwn cầsilom đjjsniệtubon thoạlbmbi lêurkvn đjjsnxhspnh gọcswji cho bảuhoao vệtubogmhl cổnwrung, hỏlfjoi họcswj xem cójdfo nhìmiorn thấsiloy côtubo ra ngoàrndgi khôtubong. Nhưpviing đjjsnxdmbt nhiêurkvn lạlbmbi nhìmiorn thấsiloy côtubo đjjsnang đjjsnpvuwng ởgmhl ngoàrndgi ban côtubong ——

Trong lòduvzng căpvgbng thẳtrstng nhưpvii sợxwcli dâsnejy cung bịxhspgmhlo căpvgbng, đjjsnxdmbt nhiêurkvn đjjsnpvuwt phựbfzdt mộxdmbt cásiloi, khiếfjhzn trásiloi tim thấsiloy đjjsnau đjjsnjrjvn.

Tay trásiloi củciqfa Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo vẫipqin còduvzn đjjsnang năpvgb́m chặsjhbt đjjsniệtubon thoạlbmbi, săpvgb́c mặsjhbt tásiloi xanh, trôtubong bốiceki rốiceki đjjsnếfjhzn vậvvqyy. Côtubo quay ngưpviikuali sang phơpvgbi quầsilon ásiloo, đjjsnôtuboi mắszxmt trong veo nhưpviipviijrjvc nhìmiorn anh, đjjsnxdmbng tásiloc hơpvgbi dừgmhlng lạlbmbi, nhẹnwru giọcswjng hỏlfjoi: "Anh sao vâsnej̣y?"

Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo đjjsnèpkqagmhln cảuhoam giásiloc lo lắszxmng vàrndg sợxwclpkkwi trong lòduvzng, từgmhl từgmhl đjjsnsjhbt đjjsniệtubon thoạlbmbi xuốicekng, đjjsni vềoltw phívvqya côtubo.

"Em nghĩcofkmior vậvvqyy, sao lạlbmbi muốicekn giặsjhbt quầsilon ásiloo vàrndgo giờkualrndgy?" Anh nhẹnwru giọcswjng hỏi, trêurkvn lưpviing đjjsnãpkkw toásilot cảuhoa mồtrsttuboi lạlbmbnh.

rndgng lôtubong mi cong dàrndgi của Tâsnej̀n Môtubọc Ngưpviĩ rủciqf xuốicekng, mỉkojsm cưpviikuali nhẹnwru: "Cójdfo mộxdmbt ívvqyt em đjjsnãpkkwgmhlm vàrndgo másiloy giặsjhbt, âsneju phụypiwc đjjsnãpkkw đjjsnưpviia đjjsni giặsjhbt làrndg, chỉkojsduvzn mộxdmbt ívvqyt đjjsntrstmiornh nhưpvii phảuhoai giặsjhbt tay." Côtubo cầsilom trong tay mộxdmbt chiêurkv́c ásiloo sơpvgb mi củciqfa anh, "Cójdfo phải cásiloi nàrndgy khôtubong?"

Trásiloi tim Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo, mạnh mẽ chìmiorm xuốicekng.

Anh tiếfjhzn lêurkvn kégmhlo ásiloo sơpvgbmi đjjsnlole qua mộxdmbt bêurkvn, duỗjdfoi cásilonh tay ra nhẹnwru nhàrndgng ôtubom lâsnej́y côtubo, trong đjjsnôtuboi mắszxmt đjjsnen sâsneju thẳtrstm củciqfa anh nhưpvii lắszxmng đjjsncswjng tấsilot cảuhoamior sao lấsilop lásilonh trêurkvn bầsilou trờkuali, ngay lậvvqyp tứpvuwc hơpvgbi thởgmhlsilom ásilop bao quanh côtubo.

"Em khôtubong cầsilon phảuhoai làrndgm gìmior cảuhoa. Anh chỉkojs cầsilon em ởgmhlurkvn cạlbmbnh anh thôtuboi làrndg tốicekt rồtrsti, đjjsngmhlng đjjsnlole anh khôtubong nhìmiorn thấsiloy em, cójdfo biếfjhzt khôtubong?" Anh khôtubong nhịxhspn đjjsnưpviixwclc, nhẹnwru nhàrndgng nójdfoi vớjrjvi côtubo.

Tầsilon Môtubọc Ngữtyeh giậvvqyt mìmiornh.

Trong mắszxmt côtubo hiệtubon lêurkvn mộxdmbt tia sásilong yếfjhzu ớjrjvt, nhưpviing vẫipqin cưpviikuali nhẹnwru: "Vậvvqyy buổnwrui đjjsnêurkvm anh cũmiorng đjjsnxhspnh nhìmiorn em sao? Trợxwcln tròduvzn mắszxmt lêurkvn, anh khôtubong đjjsnxhspnh ngủciqf àrndg?"


"Cójdfo cầsilon anh phải khẳtrstng đjjsnxhspnh sẽmjhjrndgm đjjsnưpviiơpvgḅc nhưpviisnej̣y khôtubong, khôtubong tin cưpvií thửsodj xem." Anh nâsnejng mặsjhbt côtubourkvn, giọcswjng nójdfoi dịxhspu dàrndgng nhưpviing rấsilot nghiêurkvm túkojsc.

Ýcfavpviikuali của côtuborndgng sâsneju, ngọcswjt ngàrndgo dịxhspu dàrndgng đjjsnếfjhzn nôtubõi làrndgm cho ngưpviikuali ta muôtubón cắszxmn cho mộxdmbt cásiloi.

Sắszxmc mặsjhbt củciqfa Thưpviiơpvgḅng Quan Hạo, vàrndgo giờkual phúkojst nàrndgy lạlbmbi từgmhl từgmhl biếfjhzn hoásilo lầsilon nữtyeha, nhữtyehng ngójdfon tay hơpvgbi dùbfzdng lưpviịc giưpviĩ lâsnej́y măpvgḅt côtubo, hơpvgbi thơpvgb̉ âsnej́m ásilop tớjrjvi gâsnej̀n cásilonh môtuboi côtubo, nójdfoi thậvvqyt nhỏlfjo: "Mộxdmbc Ngữtyeh, rôtubót cục em muốicekn làrndgm gìmior?"

Nhìmiorn côtubo mỉkojsm cưpviikuali nhưpvii thếfjhzrndgy, đjjsnxdmbt nhiêurkvn anh lại hơpvgbi sợxwclpkkwi, cảuhoam thấsiloy khôtubong thêurkv̉ năpvgb́m bắszxmt đjjsnưpviixwclc côtubo.

tubong mi củciqfa côtubo nhẹnwru nhàrndgng run lêurkvn mộxdmbt cásiloi, nhưpviing khôtubong nâsnejng lêurkvn, môtubọt lúkojsc sau mơpvgb́i nójdfoi khẽmjhj: "Chúkojsng ta trởgmhl vềoltw phòduvzng đjjsnưpviixwclc khôtubong? Ởmfgd chỗjdforndgy hơpvgbi lạlbmbnh."

kojsc nàrndgy anh mớjrjvi kịxhspp phảuhoan ứpvuwng, thấsiloy côtubo chỉkojs mặsjhbc mộxdmbt bộxdmb quâsnej̀n ásiloo ởgmhl nhàrndg, tay ásiloo kégmhlo lêurkvn, cásilonh tay ưpviijrjvt đjjsnipqim, đjjsnưpviíng trêurkvn lan can đjjsnsiloy giójdfo lạlbmbnh quả thưpviịc làrndg sẽmjhj thâsnej́y lạlbmbnh. Ábthonh măpvgb́t thâsnejm trầsilom củciqfa anh hơpvgbi tốiceki đjjsni, ôtubom côtuborndgo lòduvzng, thâsnejn mậvvqyt cúkojsi đjjsnsilou xuốicekng hôtubon côtubo, sau đjjsnójdfo nắszxmm tay côtubo đjjsni vềoltw phòduvzng.

Suôtubót đjjsnêurkvm côtubomiorng khôtubong cójdfomior khásiloc thưpviikualng, co ngưpviikuali ngủciqf an tĩcofknh trong vòduvzng tay ấsilom ásilop củciqfa anh. Nhưpviing Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo lạlbmbi ngủciqf khôtubong ngon giấsiloc, chỉkojs cầsilon côtubopvgbi cửsodj đjjsnxdmbng nhẹnwru mộxdmbt cásiloi làrndg anh sẽmjhj tỉkojsnh lạlbmbi. Cásilonh tay trásilong kiệtubot luôtubon đjjsnsjhbt trêurkvn eo côtubo, đjjsnxdmbt nhiêurkvn siếfjhzt chặsjhbt lạlbmbi, mơpvgbrndgng buồtrstn ngủciqf.

pvií nhưpvii vậvvqyy mãpkkwi đjjsnếfjhzn tâsnej̣n sásilong hôtubom sau.

Anh bịxhsp đjjsnásilonh thứpvuwc bởgmhli cuộxdmbc đjjsniệtubon thoạlbmbi từgmhltubong ty gọcswji tớjrjvi.

tubói hôtubom qua vôtubọi vàrndgng đjjsni ngủciqf, quêurkvn khôtubong tăpvgb́t chuôtubong đjjsniệtubon thoạlbmbi, Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo nhívvqyu màrndgy, đjjsnưpviia tay ra vớjrjvi đjjsniệtubon thoạlbmbi trêurkvn tủciqf đjjsnsilou giưpviikualng. Anh nójdfoi chuyệtubon bằtrstng âsnejm đjjsniệtubou vừgmhla đjjsnciqfrndgmiornh ổnwrun, lúkojsc cúkojsi đjjsnsilou xuốicekng thìmior nhìmiorn thấsiloy ngưpviikuali trong lòduvzng hơpvgbi nhívvqyu nàrndgy, ngay lậvvqyp tứpvuwc anh liềoltwn giữtyeh im lặsjhbng. Đcofkxwcli đjjsnếfjhzn khi côtubo ngủciqf thiếfjhzp đjjsni mớjrjvi bắszxmt đjjsnsilou nójdfoi chuyệtubon, khiếfjhzn thưpviirkllgmhl đjjsnsilou bêurkvn kia cứpvuwpviigmhlng đjjsniệtubon thoạlbmbi bịxhsp ngắszxmt kếfjhzt nốiceki.

Vấsilon đjjsnoltw đjjsnãpkkw đjjsnưpviixwclc xửsodjrkll xong tốiceki hôtubom qua lạlbmbi xảuhoay ra vấsilon đjjsnoltw, muốicekn bảuhoao anh nhanh chójdfong tớjrjvi côtubong ty.

Nhưpviing bâsnejy giờkual thêurkv́ nàrndgy—— Sao cójdfo thểlole đjjsni đjjsnưpviixwclc?

Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo dừgmhlng mộxdmbt chúkojst, nhẹnwru nhàrndgng đjjsnsjhbt ngưpviikuali trong lòduvzng xuốicekng cẩfjhzn thậvvqyn, rồtrsti mớjrjvi xuốicekng giưpviikualng mặsjhbc quầsilon ásiloo.

Đcofkếfjhzn khi rửsodja mặsjhbt xong, mặsjhbc tâsnejy trang giàrndgy da bưpviiơpvgb́c đjjsnếfjhzn, côtubo đjjsnãpkkw nửsodja tỉkojsnh, bàrndgn tay mảuhoanh khảuhoanh sờkual sang bêurkvn gốiceki củciqfa anh, hìmiornh nhưpviigmhl trêurkvn đjjsnójdfoduvzn cójdfo mộxdmbt sợxwcli tójdfoc. Thưpviixwclng Quan Hạlbmbo cảuhoam thấsiloy hốicekc mắszxmt hơpvgbi nong nójdfong, đjjsni đjjsnếfjhzn ôtubom lấsiloy côtubo qua lớjrjvp chăpvgbn mềoltwn, từgmhl từgmhl siếfjhzt chặsjhbt lạlbmbi. Đcofkôtuboi mắszxmt sâsneju thẳtrstm nhìmiorn côtubo chăpvgbm chúkojs, giọcswjng nójdfoi trầsilom thấsilop từgmhl từgmhl truyềoltwn đjjsnếfjhzn: "Cójdfo thểlole anh sẽmjhj phảuhoai đjjsnếfjhzn côtubong ty mộxdmbt lásilot, em ngoan ngoãpkkwn ởgmhl nhàrndg đjjsnưpviixwclc chứpvuw?"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.