Khế Ước Hào Môn

Chương 386 : Tình cảm anh đã trao đi, không bao giờ có chuyện lấy lại!

    trước sau   
Nhưehfyng côsfss khôsfssng nójpwii gìtkyb.

Bảsfss vai thon gầtsbpy tiếehfyp xúlulrc vớirtzi khôsfssng khíyxhi lạaguinh lẽdeawo khôsfssng ngừrpvyng run rẩcmvzy. Côsfss đbgajang nắtzwwm ngójpwin tay củtcnca anh thậjpwit chặvfnbt, cójpwi chếehfyt cũqskgng khôsfssng chịuojeu buôsfssng ra. Nhưehfyng ngay thờneyei đbgajiểhoivm anh bậjpwit ra câfretu hỏmbhbi đbgajójpwi đbgajãvztrausdm côsfss chấdcrrn đbgajuknzng. Côsfss khôsfssng dábzllm nắtzwwm lấdcrry tay anh nữjozaa, muốfretn lùqgrei lạaguii phíyxhia sau. Bàausdn tay lạaguii bịuoje anh nắtzwwm chặvfnbt lấdcrry, đbgajôsfssi mắtzwwt đbgajmbhb ngầtsbpu sâfretu thẳougnm nhìtkybn côsfss chăfzflm chúlulr, anh chíyxhinh làausd muốfretn nghe đbgajábzllp ábzlln.

ausdng lôsfssng mi cong dàausdi ưehfyirtzt đbgajeashm nưehfyirtzc mắtzwwt, khôsfssng thểhoivjpwii lêrdzsn lờneyei.

Tay anh vàausdsfss nắtzwwm chặvfnbt lấdcrry nhau, chiếehfyc nhẫeashn kim cưehfyơeashng siếehfyt lấdcrry ngójpwin tay côsfss, cũqskgng siếehfyt chặvfnbt trábzlli tim côsfss! Hàausdng lôsfssng mi thậjpwit dàausdi nâfretng lêrdzsn, đbgajôsfssi mắtzwwt trong veo đbgajójpwiqskgng đbgajmbhb lựspycng lêrdzsn, khuôsfssn mặvfnbt nhỏmbhb nhắtzwwn xinh đbgajraicp củtcnca côsfss đbgajtsbpy sựspyc tuyệezcwt vọjpwing, run giọjpwing nójpwii: "Xin lỗrpjei anh."

Ba chữjoza nhẹraic nhàausdng ngắtzwwn gọjpwin, lậjpwip tứsfssc quậjpwit mạaguinh vàausdo trábzlli tim củtcnca Thưehfyphanng Quan Hạaguio!

Anh míyxhim môsfssi, đbgajôsfssi mắtzwwt đbgajen lábzlly hiệezcwn lêrdzsn tia sábzllng khiếehfyn ngưehfyneyei khábzllc ngạaguit thởuaua.


"Thưehfyphanng Quan Hạaguio, em xin lỗrpjei." Nhữjozang giọjpwit nưehfyirtzc mắtzwwt thi nhau rơeashi xuốfretng, côsfss run giọjpwing nójpwii: "Đjmsdãvztr phábzllt sinh..."

Giữjozaa bọjpwin họjpwi, đbgajãvztr phábzllt sinh.

Trong giâfrety phúlulrt đbgajójpwi, Thưehfyphanng Quan Hạaguio cảsfssm thấdcrry giốfretng nhưehfy bầtsbpu trờneyei phíyxhia trêrdzsn đbgajsfssnh đbgajtsbpu đbgajang sụrpvyp đbgajuaua. Tai anh ùqgre đbgaji, đbgajôsfssi mắtzwwt vằjjdon đbgajtsbpy tơeashbzllu run rẩcmvzy. Trong khoang ngựspycc trábzlli ậjpwip đbgajếehfyn mộuknzt trậjpwin đbgajau đbgajirtzn đbgajếehfyn têrdzs liệezcwt, đbgajau đbgajếehfyn mứsfssc anh sắtzwwp khôsfssng thởuaua đbgajưehfyphanc nữjozaa.

Bầtsbpu khôsfssng khíyxhi ngộuknzt ngạaguit, căfzflng thẳougnng bao trùqgrem căfzfln phòtuemng.

Thưehfyphanng Quan Hạaguio nhìtkybn côsfss, nhìtkybn thậjpwit lâfretu, đbgajôsfssi mắtzwwt sâfretu thẳougnm nhưehfy biểhoivn giốfretng nhưehfy đbgajang muốfretn nhìtkybn sâfretu vàausdo trábzlli tim côsfss. Khuôsfssn mặvfnbt tuấdcrrn dậjpwit tábzlli nhợphant khiếehfyn ngưehfyneyei khábzllc run sợphan, anh nhìtkybn chăfzflm chúlulr, hơeashi thởuaua mong manh, giọjpwing nójpwii trầtsbpm thấdcrrp vang lêrdzsn hỏmbhbi côsfss mộuknzt câfretu: "Em cójpwirdzsu anh thậjpwit lòtuemng khôsfssng?"

ausdn tay chậjpwim rãvztri nâfretng lêrdzsn, giữjoza lấdcrry khuôsfssn mặvfnbt côsfss nhìtkybn thậjpwit kỹjpwi, cójpwi sựspyc thưehfyơeashng tiếehfyc xuyêrdzsn thấdcrru tâfretm can.

Đjmsdôsfssi môsfssi mỏmbhbng củtcnca anh tábzlli nhợphant, trong đbgajôsfssi mắtzwwt chỉsfsstuemn lạaguii sựspycsfss đbgajơeashn vàausd tuyệezcwt vọjpwing, giọjpwing nójpwii hơeashi run run, vôsfssqgreng trầtsbpm thấdcrrp nhưehfyng vẫeashn cốfret chấdcrrp hỏmbhbi côsfss: "Tầtsbpn Mộuknzc Ngữjoza, em thậjpwit sựspycrdzsu anh sao? Nếehfyu nhưehfy em yêrdzsu anh, thìtkybvztry nójpwii cho anh biếehfyt tạaguii sao chuyệezcwn đbgajójpwi lạaguii cójpwi thểhoiv xảsfssy ra?" Tròtuemng mắtzwwt anh đbgajmbhb ngầtsbpu hơeashi ưehfyirtzt ábzllt, " Vìtkyb sao em cójpwi thểhoiv đbgajhoiv chuyệezcwn đbgajójpwi xảsfssy ra?"

Mấdcrry chữjoza cuốfreti cùqgreng, anh nójpwii thậjpwit nhẹraic giốfretng nhưehfyausdn sưehfyơeashng mùqgre, chỉsfsstuemn chúlulrt khíyxhi lựspycc nhưehfyng khôsfssng thểhoiv phábzllt ra đbgajưehfyphanc thanh âfretm nàausdo.

Anh giốfretng nhưehfy ngưehfyneyei đbgajang tuyệezcwt vọjpwing muốfretn biếehfyt đbgajưehfyphanc đbgajábzllp ábzlln, biếehfyt rõngpdausd khôsfssng thểhoivjpwi đbgajưehfyphanc nhưehfyng vẫeashn cứsfss cốfret chấdcrrp.

Trábzlli tim củtcnca anh đbgajau đbgajirtzn.

Đjmsdau đbgajirtzn giốfretng nhưehfy bịuoje dao cắtzwwt.

Thưehfyphanng Quan Hạaguio nhắtzwwm chặvfnbt mắtzwwt, giữjoza lấdcrry khuôsfssn mặvfnbt côsfss, tựspyca trábzlln mìtkybnh vàausdo trábzlln côsfss, kìtkybm nédcrrn tấdcrrt cảsfss cảsfssm xúlulrc. Anh biếehfyt lúlulrc nàausdy cójpwi lẽdeaw anh đbgajang làausdm sai, anh biếehfyt cójpwi lẽdeaw trábzlli tim côsfss đbgajãvztr sớirtzm mábzllu chảsfssy đbgajtsbpm đbgajìtkyba, bâfrety giờneye lạaguii bịuoje anh đbgajâfretm thêrdzsm mấdcrry nhábzllt! Thếehfy anh khôsfssng khốfretng chếehfy nổuauai.

Anh khôsfssng biếehfyt phảsfssi trúlulrt giậjpwin vàausdo đbgajâfretu.


Lạaguii càausdng khôsfssng cójpwibzllch nàausdo xoábzll bỏmbhb hoàausdn toàausdn nhữjozang chuyệezcwn đbgajãvztr xảsfssy ra, anh cũqskgng khôsfssng thểhoiv tẩcmvzy sạaguich dấdcrru vếehfyt củtcnca ngưehfyneyei đbgajàausdn ôsfssng khábzllc trêrdzsn ngưehfyneyei côsfss!

Giốfretng nhưehfyausd hồvgyci sójpwing to giójpwi lớirtzn mang theo sựspyc đbgajau đbgajirtzn kịuojech liệezcwt, nghiềqtktn nábzllt trábzlli tim anh.

"Nójpwii cho anh biếehfyt vìtkyb sao lạaguii xảsfssy ra chuyệezcwn hôsfssm qua, rốfrett cuộuknzc làausd đbgajãvztr xảsfssy ra chuyệezcwn gìtkyb?" Anh khàausdn giọjpwing hỏmbhbi.

Tầtsbpn Mộuknzc Ngữjoza vẫeashn còtuemn đbgajtzwwm chìtkybm trong câfretu hỏmbhbi vừrpvya nãvztry củtcnca anh, lôsfssng mi dàausdi run rẩcmvzy, cábzllnh tay mảsfssnh khảsfssnh yếehfyu ớirtzt buôsfssng thõngpdng hai bêrdzsn ngưehfyneyei khôsfssng ngừrpvyng run rẩcmvzy. Hơeashi thởuaua củtcnca côsfss mỏmbhbng manh, giốfretng nhưehfy bịuojeehfya cơeashn mưehfya lớirtzn xốfreti qua khôsfssng còtuemn chúlulrt sứsfssc sốfretng.

Hồvgyci lâfretu sau côsfss mớirtzi hoàausdn hồvgycn, dùqgreng chúlulrt lýsfbl tríyxhituemn sójpwit lạaguii đbgajhoiv suy nghĩnxbw vềqtkt nhữjozang câfretu hỏmbhbi củtcnca anh, cốfret gắtzwwng nhớirtz lạaguii mọjpwii chuyệezcwn đbgajãvztr xảsfssy ra vàausdo tốfreti hôsfssm qua.

Khuôsfssn mặvfnbt xinh đbgajraicp củtcnca côsfssbzlli nhợphant dàausdn dụrpvya nưehfyirtzc mắtzwwt lạaguinh buốfrett, hốfretc mặvfnbt hơeashi phiếehfym hồvgycng, giọjpwing nójpwii khàausdn khàausdn: "Em cũqskgng khôsfssng biếehfyt vìtkyb sao. Em nhớirtz em vàausd anh ta tớirtzi nhàausdausdng Trung Quốfretc bêrdzsn cạaguinh khu chung cưehfy, em kédcrro đbgajàausdn violin, em khôsfssng nhớirtz ra làausd em đbgajãvztr ăfzfln gìtkyb, nhưehfyng em nhớirtzngpd anh ta cójpwitkyb đbgajójpwi khôsfssng đbgajúlulrng, em cũqskgng bắtzwwt đbgajtsbpu thấdcrry làausd lạagui." Hàausdm răfzflng củtcnca côsfss cắtzwwn chặvfnbt cábzllnh môsfssi đbgajmbhb bừrpvyng đbgajếehfyn bậjpwit mábzllu, run giọjpwing nójpwii: "Em nójpwii vớirtzi anh ta rằjjdong bọjpwin em bịuoje bỏmbhb thuốfretc nhưehfyng em khôsfssng thểhoiv phảsfssn khábzllng lạaguii đbgajưehfyphanc, cảsfss ngưehfyneyei khôsfssng còtuemn chúlulrt sứsfssc lựspycc nàausdo."

Bảsfss vai gầtsbpy guộuknzc củtcnca côsfss run lêrdzsn, đbgajtsbpu vôsfss lựspycc chậjpwim rãvztri cúlulri xuốfretng, giọjpwing nójpwii mang theo sựspyc nghẹraicn ngàausdo run rẩcmvzy nójpwii: "Em đbgajãvztr nghĩnxbw đbgajếehfyn việezcwc phảsfssi gọjpwii cho anh, nhưehfyng em bấdcrrm sốfretvztri màausd vẫeashn khôsfssng đbgajúlulrng."

Sau đbgajójpwisfss ngấdcrrt lịuojem đbgaji trong xe, mọjpwii thứsfss đbgajqtktu trởuauardzsn mơeash hồvgyc.

lulrc tỉsfssnh lạaguii lầtsbpn nữjozaa côsfss đbgajãvztruaua mộuknzt nơeashi xa lạagui, đbgajang ởuauatuemng tay củtcnca ngưehfyneyei khábzllc.

Khoảsfssnh khắtzwwc đbgajójpwi khiếehfyn côsfss chấdcrrn đbgajuknzng vàausd đbgajau lòtuemng, dưehfyneyeng nhưehfy khôsfssng cójpwi bấdcrrt cứsfss nỗrpjei đbgajau nàausdo trêrdzsn cõngpdi đbgajneyei nàausdy cójpwi thểhoiv so sábzllnh đbgajưehfyphanc. Nhưehfy thểhoiv hạaguinh phúlulrc nửneyea đbgajneyei khójpwi khăfzfln lắtzwwm mớirtzi nắtzwwm giữjoza đbgajưehfyphanc trong lòtuemng bàausdn tay, đbgajuknzt nhiêrdzsn lạaguii tan vỡehfy, vỡehfy vụrpvyn khôsfssng thểhoivausdn gắtzwwn lạaguii.

____Ai cójpwi thểhoiv hiểhoivu đbgajưehfyphanc sựspyc tuyệezcwt vọjpwing củtcnca côsfss?

Cảsfss ngưehfyneyei Thưehfyphanng Quan Hạaguio run lêrdzsn mộuknzt cábzlli, tơeashbzllu trong mắtzwwt càausdng thêrdzsm dàausdy đbgajvfnbc.

ehfyirtzc mắtzwwt củtcnca côsfss suýsfblt nữjozaa làausdm anh bịuoje bỏmbhbng.


tkyb vậjpwiy tốfreti hôsfssm qua khi anh gọjpwii đbgajiệezcwn thoạaguii tớirtzi ngưehfyneyei tắtzwwt mábzlly khôsfssng phảsfssi làausdsfss.

tkyb vậjpwiy tin nhắtzwwn anh nhậjpwin đbgajưehfyphanc lúlulrc nửneyea đbgajêrdzsm vàausd cảsfss tấdcrrm ảsfssnh, khôsfssng phảsfssi làausd do côsfss gửneyei!

Mọjpwii thứsfss giốfretng nhưehfyausdn sưehfyơeashng mùqgre u tốfreti trưehfyirtzc khi bìtkybnh minh lêrdzsn, anh bậjpwin rộuknzn đbgajếehfyn bùqgre đbgajtsbpu trởuauardzsn choábzllng vábzllng. Tấdcrrt cảsfss cảsfssm xúlulrc củtcnca anh bịuojefzflm ba câfretu nójpwii đbgajójpwi đbgajiềqtktu khiểhoivn. Ngay lúlulrc côsfss gặvfnbp nguy hiểhoivm cầtsbpn sựspyc giúlulrp đbgajehfy, màausd anh thìtkyb lạaguii khôsfssng nhậjpwin ra kịuojep thờneyei.

eashi lạaguinh trong khôsfssng khíyxhifrety quanh anh khiếehfyn anh rùqgreng mìtkybnh mộuknzt cábzlli.

ausdn tay khôsfssng còtuemn chúlulrt sứsfssc lựspycc chốfretng lêrdzsn ghếehfy sofa mớirtzi cójpwi thểhoivuauan đbgajuojenh thâfretn thểhoiv đbgajang lảsfsso đbgajsfsso. Thưehfyphanng Quan Hạaguio giốfretng nhưehfyausd đbgajuknzt nhiêrdzsn tỉsfssnh ngộuknz, đbgajôsfssi mắtzwwt sâfretu thẳougnm cẩcmvzn thậjpwin nhìtkybn khuôsfssn mặvfnbt côsfss, mộuknzt nỗrpjei đbgajau đbgajirtzn nhẹraicehfyirtzt qua đbgajôsfssi mắtzwwt anh!

lulrc nàausdy anh mớirtzi phábzllt hiệezcwn tay châfretn củtcnca côsfss lạaguinh buốfrett, trong ábzllnh sábzllng mờneyesfsso anh nhìtkybn thấdcrry nhữjozang giọjpwit nưehfyirtzc mắtzwwt củtcnca côsfss trưehfyphant xuốfretng cằjjdom, tíyxhich tụrpvy lạaguii từrpvyng giọjpwit mộuknzt.

Hai tay duỗrpjei ra, Thưehfyphanng Quan Hạaguio run rẩcmvzy ôsfssm chặvfnbt côsfss, run giọjpwing nójpwii: "Thậjpwit xin lỗrpjei."

Đjmsdôsfssi mắtzwwt sâfretu thẳougnm củtcnca anh đbgajtsbpy sựspyc đbgajau đbgajirtzn vàausd bấdcrrt lựspycc, cábzllnh môsfssi mỏmbhbng khẽdeaw run ábzllp lêrdzsn gòtuembzll lạaguinh buốfrett củtcnca côsfss, sợphani tójpwic mềqtktm mạaguii rũqskg xuốfretng trábzlln côsfss, giọjpwing anh khàausdn khàausdn khôsfssng ngừrpvyng lặvfnbp lạaguii; "Mộuknzc Ngữjoza, xin lỗrpjei em."

Nhữjozang ngójpwin tay củtcnca anh siếehfyt chặvfnbt lạaguii, trêrdzsn mu bàausdn tay nổuauai đbgajtsbpy gâfretn xanh, run rẩcmvzy, giốfretng nhưehfy muốfretn xédcrr toạaguic thứsfsstkyb đbgajójpwi.

Anh cứsfss lặvfnbp đbgaji lặvfnbp lạaguii, giọjpwing nójpwii ngàausdy càausdng khàausdn đbgaji, mỗrpjei lầtsbpn lạaguii trầtsbpm đbgaji mộuknzt chúlulrt. Anh khôsfssng thểhoivqgreng lờneyei nójpwii đbgajhoiv diễspycn tảsfss loạaguii hốfreti hậjpwin nàausdy, anh cũqskgng khôsfssng thểhoivehfyuauang tưehfyphanng nổuauai lúlulrc anh ngồvgyci trêrdzsn ghếehfy sofa đbgajau lòtuemng đbgajếehfyn chếehfyt lặvfnbng trong nhiềqtktu giờneye thìtkyblulrc đbgajójpwisfss đbgajãvztr phảsfssi trảsfssi qua nhữjozang chuyệezcwn gìtkyb!

Khuôsfssn mặvfnbt tuấdcrrn túlulrbzlli nhợphant, đbgajãvztr mấdcrrt đbgaji chúlulrt huyếehfyt sắtzwwc cuốfreti cùqgreng.

Nhưehfyng trong vòtuemng tay đbgajãvztrjpwi phảsfssn ứsfssng lạaguii.

Tầtsbpn Mộuknzc Ngữjoza lẳougnng lặvfnbng nghe anh nójpwii từrpvyng câfretu xin lỗrpjei, lẳougnng lặvfnbng cảsfssm nhậjpwin hơeashi ấdcrrm từrpvybzlli ôsfssm củtcnca anh. Côsfssjpwi thểhoiv nghe ra sựspyc hốfreti hậjpwin trong giọjpwing nójpwii khàausdn đbgajvfnbc củtcnca anh, giốfretng nhưehfyeashi ấdcrrm củtcnca ngàausdy cuốfreti đbgajưehfyphanc sốfretng bao trùqgrem côsfss.


Mộuknzt giọjpwit nưehfyirtzc mắtzwwt nójpwing hổuauai tràausdo ra từrpvy đbgajôsfssi mắtzwwt trong veo củtcnca côsfss, nhỏmbhb xuốfretng cábzllnh tay anh.

sfss cụrpvyp mắtzwwt xuốfretng, hàausdng lôsfssng mi cong dàausdu che dấdcrru hếehfyt tấdcrrt cảsfss bi thưehfyơeashng. Côsfss im lặvfnbng, kìtkybm nédcrrn tấdcrrt cảsfss cảsfssm xúlulrc, cábzllnh môsfssi đbgajmbhb bừrpvyng nhẹraic nhàausdng nójpwii ra mộuknzt câfretu: "Thưehfyphanng Quan Hạaguio, em yêrdzsu anh."

Ngưehfyneyei đbgajàausdn ôsfssng đbgajang ôsfssm côsfss cảsfss ngưehfyneyei đbgajqtktu run lêrdzsn.

Nụrpvyehfyneyei yếehfyu ớirtzt đbgajraicp đbgajdeaw nhưehfyng buồvgycn bãvztr nởuaua rộuknz trêrdzsn mặvfnbt côsfss, giọjpwing nójpwii côsfss khàausdn khàausdn: "Nhưehfyng em xin lỗrpjei, em đbgajãvztr khôsfssng còtuemn trong sạaguich."

Ngójpwin tay thon dàausdi run rẩcmvzy chậjpwim rãvztri kédcrro cábzllnh tay anh đbgajang ôsfssm chặvfnbt côsfss ra, nhẹraic nhàausdng từrpvy từrpvy di chuyểhoivn đbgajếehfyn tay trábzlli củtcnca mìtkybnh, ởuaua trêrdzsn ngójpwin tay làausd chiếehfyc nhẫeashn kim cưehfyơeashng lấdcrrp lábzllnh toảsfss ra ábzllng hàausdo quang sábzllng chójpwii. Đjmsdâfrety làausd chiếehfyc nhẫeashn anh đbgajãvztr tựspyc tay đbgajeo lêrdzsn cho côsfss trong bữjozaa tiệezcwc trưehfyirtzc mắtzwwt tấdcrrt cảsfss trưehfyuauang bốfreti trong gia đbgajìtkybnh.

Sắtzwwc mặvfnbt Thưehfyphanng Quan Hạaguio hoàausdn toàausdn biếehfyn đbgajuauai.

Đjmsduknzng tábzllc củtcnca côsfss quábzll mứsfssc rõngpdausdng, dưehfyneyeng nhưehfy anh đbgajãvztr đbgajbzlln đbgajưehfyphanc côsfss đbgajuojenh làausdm gìtkyb.

Khoảsfssnh khắtzwwc côsfss thábzllo chiếehfyc nhẫeashn ra, tay anh nắtzwwm chặvfnbt tay côsfss, ngăfzfln khôsfssng cho côsfss tiếehfyp tụrpvyc hàausdnh đbgajuknzng đbgajójpwi!

Đjmsdôsfssi mắtzwwt sâfretu thẳougnm củtcnca anh nhìtkybn côsfss thậjpwit lâfretu, bêrdzsn trong đbgajtsbpy tơeashbzllu, tâfretm trạaguing củtcnca anh đbgajang rấdcrrt căfzflng thẳougnng!

"Em muốfretn làausdm gìtkyb?" Anh lạaguinh lùqgreng nghiếehfyn răfzflng hỏmbhbi.

ausdng lôsfssng mi cong dàausdi củtcnca côsfss bịuojeehfyirtzc mắtzwwt làausdm cho ưehfyirtzt đbgajeashm, khôsfssng thểhoivjpwii nêrdzsn lờneyei.

"Thábzllo chiếehfyc nhẫeashn anh đbgajãvztr trao cho em đbgajhoivjpwii cho anh biếehfyt rằjjdong mọjpwii thứsfss trưehfyirtzc đbgajâfrety khôsfssng tíyxhinh làausdtkyb, hãvztry quêrdzsn hếehfyt đbgaji, cójpwi đbgajúlulrng khôsfssng?" Đjmsdôsfssi mắtzwwt anh càausdng thêrdzsm đbgajmbhb, giọjpwing nójpwii trầtsbpm thấdcrrp chậjpwim rãvztri, từrpvyng chữjoza nhưehfy đbgajang rỉsfssbzllu.

Giọjpwing nójpwii củtcnca côsfss nghẹraicn lạaguii trong cổuaua họjpwing.

Nụrpvyehfyneyei yếehfyu ớirtzt đbgajtsbpy mỉsfssa mai hiệezcwn lêrdzsn khoábzll miệezcwng, trêrdzsn trábzlln Thưehfyphanng Quan Hạaguio nổuauai gâfretn xanh, trong đbgajôsfssi mắtzwwt đbgajmbhb ngầtsbpu dâfretng lêrdzsn mộuknzt lớirtzp sưehfyơeashng mùqgre, giọjpwing nójpwii anh khàausdn đbgajvfnbc: "Nhưehfyng màausd Tầtsbpn Mộuknzc Ngữjoza chẳougnng lẽdeaw em khôsfssng biếehfyt sao, nhữjozang thứsfssausd Thưehfyphanng Quan Hạaguio anh đbgajãvztr cho đbgaji, tìtkybnh cảsfssm màausd anh đbgajãvztr bỏmbhb ra, cho đbgajếehfyn bâfrety giờneye chưehfya từrpvyng cójpwi chuyệezcwn thu hồvgyci lạaguii!!"

Anh trởuauardzsn mấdcrrt khốfretng chếehfy.

lulrc nhìtkybn thấdcrry côsfssausd Ngựspyc Phong Trìtkyb quầtsbpn ábzllo khôsfssng ngay ngắtzwwn ởuauaqgreng mộuknzt chỗrpje vớirtzi nhau trong biệezcwt thựspyc Ngựspyc gia anh khôsfssng hềqtkt mấdcrrt khốfretng chếehfy. Anh dẫeashn côsfss vềqtkt nhàausd, nghe chíyxhinh miệezcwng côsfssjpwii hai ngưehfyneyei họjpwi đbgajãvztr phábzllt sinh quan hệezcw anh cũqskgng khôsfssng mấdcrrt khốfretng chếehfy!! Nhưehfyng ngay khoảsfssnh khắtzwwc côsfss muốfretn thábzllo chiếehfyc nhẫeashn ra, tấdcrrt cảsfsssfbl tríyxhi anh cốfret gắtzwwng duy trìtkybeashn hai mưehfyơeashi năfzflm qua đbgajqtktu biếehfyn thàausdnh vôsfss dụrpvyng, cuốfreti cùqgreng khôsfssng thểhoivtkybm nédcrrn đbgajưehfyphanc nữjozaa màausd bộuknzc phábzllt ra!

Trong đbgajôsfssi mắtzwwt đbgajmbhb ngầtsbpu củtcnca anh mờneye mịuojet, giữjoza lấdcrry ngưehfyneyei côsfssdcrro mạaguinh ra khỏmbhbi ghếehfy sofa, khôsfssng bậjpwin tâfretm hơeashn phâfretn nửneyea ngưehfyneyei côsfss đbgajang trầtsbpn trụrpvyi màausd ôsfssm côsfssausdo lòtuemng, nhìtkybn thẳougnng khuôsfssn mặvfnbt côsfss, run giọjpwing nójpwii: "Tìtkybnh yêrdzsu làausdtkyb? Em nójpwii cho anh biếehfyt tìtkybnh yêrdzsu làausdtkyb? Rốfrett cuộuknzc em nghĩnxbw anh muốfretn gìtkybuaua em? Thâfretn thểhoiv em hay làausd trábzlli tim em? Tầtsbpn Mộuknzc Ngữjoza, trảsfss lờneyei anh!"

sfss giốfretng nhưehfy mộuknzt con thuyềqtktn nhỏmbhb, dậjpwip dềqtktnh trong cơeashn sójpwing lớirtzn màausd anh tạaguio ra, côsfss sắtzwwp bịuoje quậjpwit ngãvztr, nưehfyirtzc mắtzwwt chảsfssy dọjpwic trêrdzsn khuôsfssn mặvfnbt nhỏmbhb nhắtzwwn củtcnca côsfss. Côsfss khôsfssng thểhoiv đbgajsfssng vữjozang đbgajưehfyphanc, nghẹraicn ngàausdo run run gọjpwii têrdzsn anh: "Thưehfyphanng Quan Hạaguio."

eashi nưehfyirtzc trong đbgajôsfssi mắtzwwt đbgajmbhb ngầtsbpu củtcnca Thưehfyphanng Quan Hạaguio ngàausdy càausdng nhiềqtktu thêrdzsm, lạaguii cốfret nởuaua mộuknzt nụrpvyehfyneyei lạaguinh, hơeashi thởuaua củtcnca anh gầtsbpn sábzllt mặvfnbt côsfss: "Em còtuemn nhớirtz anh đbgajãvztrausd nhữjozang gìtkyb vớirtzi em khôsfssng? Chíyxhinh tay anh đbgajãvztr tổuauan thưehfyơeashng em, liềqtktu mạaguing mớirtzi cójpwi thểhoiv đbgajuổuauai kịuojep bưehfyirtzc châfretn em, em nójpwii cho anh biếehfyt đbgaji phảsfssi làausdm thếehfyausdo em mớirtzi cójpwi thểhoiv bỏmbhb qua tấdcrrt cảsfss!! Tầtsbpn Mộuknzc Ngữjoza, anh khôsfssng thểhoivausdm đbgajưehfyphanc, anh khôsfssng thểhoiv sốfretng màausd khôsfssng cójpwi em! Em biếehfyn thàausdnh bộuknz dạaguing gìtkyb anh cũqskgng muốfretn, cho dùqgre em cójpwi biếehfyn thàausdnh quỷneye anh cũqskgng khôsfssng bậjpwin tâfretm."

jpwii xong anh liềqtktn hung hăfzflng hôsfssn lêrdzsn khoédcrrsfssi côsfss, nưehfyirtzc mắtzwwt làausdm hàausdng lôsfssng mi củtcnca Tầtsbpn Mộuknzc Ngữjoza ưehfyirtzt nhẹraicp, trêrdzsn khuôsfssn mặvfnbt nhỏmbhbausd vẻkrey thêrdzsehfyơeashng, khi đbgajôsfssi môsfssi củtcnca anh lưehfyirtzt qua côsfss tuyệezcwt vọjpwing thốfrett lêrdzsn: "Thưehfyphanng Quan Hạaguio."

Hai ngưehfyneyei dâfrety dưehfya tạaguii chỗrpje, giốfretng nhưehfyausd kiếehfyp nạaguin củtcnca cuộuknzc đbgajneyei khôsfssng thểhoiv trábzllnh khỏmbhbi chỉsfssjpwi thểhoiv liềqtktu mạaguing dâfrety dưehfya vớirtzi nhau.

Khuôsfssn mặvfnbt nhỏmbhb nhắtzwwn củtcnca côsfss đbgajtsbpy nưehfyirtzc mắtzwwt, thậjpwim chíyxhi khi anh chạaguim vàausdo đbgajtsbpu lưehfyehfyi côsfss đbgajqtktu làausd vịuoje mặvfnbn chábzllt, đbgajôsfssi môsfssi củtcnca anh mạaguinh mẽdeawfretm chiếehfym, truyềqtktn cho côsfss cảsfssm giábzllc ấdcrrm ábzllp vàausdtkybnh yêrdzsu thưehfyơeashng mãvztrnh liệezcwt anh giàausdnh cho côsfss.

Lảsfsso đbgajsfsso hai ngưehfyneyei đbgajqtktu ngãvztr xuốfretng ghếehfy sofa, anh đbgajèraicrdzsn ngưehfyneyei côsfss, hôsfssn sâfretu đbgajếehfyn mứsfssc côsfss khôsfssng thểhoivjpwii nêrdzsn lờneyei.

Tiếehfyng thởuaua dốfretc mang theo sựspyc tuyệezcwt vọjpwing vang lêrdzsn trong căfzfln phòtuemng mịuojet mờneye.

Thưehfyphanng Quan Hạaguio cắtzwwn môsfssi côsfss, trong đbgajôsfssi mắtzwwt sâfretu thẳougnm đbgajmbhb ngầtsbpu làausd sựspyc đbgajau đbgajirtzn, giữjoza chặvfnbt năfzflm ngójpwin tay củtcnca côsfss đbgajvfnbt lêrdzsn trêrdzsn đbgajsfssnh đbgajtsbpu, giọjpwing nójpwii khàausdn khàausdn; "Khôsfssng cho phédcrrp em thábzllo nhẫeashn ra, hứsfssa vớirtzi anh cảsfss đbgajneyei nàausdy sẽdeaw khôsfssng thábzllo nójpwi ra!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.