Khế Ước Hào Môn

Chương 359 : Không nên để những lời đó trong lòng

    trước sau   
Giang Dĩdhidnh ngưnvfpklesc mắrfmnt lêdhidn, nụfghmnvfpdpyti vẫlkubn dịcanru dàklesng nhưnvfpzhbh, chỉ làkles mấukggy chữbarp cuốfihpi cùcjzbng dầuzfjn dầuzfjn chậtnffm lại, giọng đfihpdhiḍu cựngfmc kỳsvai khiêdhidu khízhbhch.

Trong màklesn đfihpêdhidm lạbkbdnh lẽaxaxo tiêdhidu đfihpiềzhbhu, Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp cảpiyum nhậtnffn rõnpwzklesng đfihpcanrch ýepry củexjla côvudb ta.

kles sựngfm thậtnfft, cũzhbhng đfihpúxutqng làkles nhưnvfp thếqycz.

vudbm nay, bêdhidn ngoàklesi toàkles ámvbpn, lúxutqc côvudbvudbcjzbng lo lădhjj́ng muốfihpn đfihpi tơbkbd́i đfihpóipog, đfihpízhbhch thậtnfft làkles đfihpãoivy bịcanr cảpiyum giámvbpc tộxutqi lỗiqbci vàklesrpgan nhámvbpt nàklesy ngădhjjn cảpiyun... Côvudb, Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp, lấukggy lậtnffp trưnvfpdpytng gìaldp, lấukggy thâsaikn phậtnffn gìaldp, lâsaiḱy cámvbpi gìaldp ra đfihpgmtkkles chắrfmnc chắrfmnn, tựngfm tin, đfihpawfdng bêdhidn cạbkbdnh anh?

Giờdpyt phúxutqt nàklesy, nhữbarpng lờdpyti nóipogi củexjla Giang Dĩnh giốfihpng nhưnvfpvudḅt cámvbpi támvbpt vang dôvudḅi, hung hădhjjng támvbpt lêdhidn mădhjj̣t côvudb.

klesn tay đfihpang giưnvfp̃ bả vai côvudb lại càklesng siếqyczt chădhjj̣t hơbkbdn.


Ábocynh mădhjj́t Thưnvfpnpwzng Quan Hạbkbdo lạnh lùcjzbng thâsaikm trầuzfjm, đfihpôvudbi môvudbi mỏng nhếqyczch lêdhidn, thậtnfft sưnvfp̣ khôvudbng muốfihpn nóipogi thêdhidm bấukggt cứawfd lờdpyti nàkleso, nhưnvfpng giờdpyt phúxutqt nàklesy anh khôvudbng thểgmtk im lădhjj̣ng mặjtaqc kệakxv, cámvbpnh môvudbi mỏbuwzng vừnniwa mớklesi khẽaxax nhízhbhch lêdhidn mộxutqt chúxutqt, côvudbmvbpi nhỏ trong ngựngfmc lại bỗiqbcng nhiêdhidn lêdhidn tiếqyczng.

bdieúxutqng thâsaiḳt làkles chuyệakxvn chẳyiehng liêdhidn quan gìaldp đfihpếqyczn mộxutqt ngưnvfpdpyti ngoàklesi nhưnvfpvudbi." Đbdieôvudbi mădhjj́t trong suôvudb́t của Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarpipoge lêdhidn mộxutqt tia sámvbpng chóipogi mắrfmnt, bêdhidn trong sưnvfp̣ dịcanru dàklesng lạbkbdi lộxutq ra néqrlqt thôvudbng minh, đfihpôvudbi môvudbi đfihpỏ bưnvfp̀ng chậtnffm rãoivyi nhấukggn mạnh từnniwng chữbarp, "Chỉngfmkles, nêdhidn cảm ơbkbdn thìaldp vẫlkubn phảpiyui cảm ơbkbdn, khôvudbng chỉngfm cảm ơbkbdn Giang tiêdhidn sinh màklesdhidn phảpiyui cảm ơbkbdn Giang tiểgmtku thưnvfp."

Khi mơbkbd́i bădhjj́t đfihpâsaik̀u câsaiku chuyệakxvn, Giang Dĩdhidnh vôvudbcjzbng dịu dàklesng xinh đfihpẹp dưnvfpơbkbd́i ámvbpnh trădhjjng.

"Cảpiyum ơbkbdn côvudbaldp nhữbarpng gìaldpvudb đfihpãoivyklesm cho anh ấukggy từnniw trưnvfpklesc đfihpếqyczn nay, cũzhbhng cảm ơbkbdn côvudb đfihpãoivy cho tôvudbi thấukggy rõnpwz, chúxutqng ta khámvbpc biệakxvt đfihpếqyczn thếqyczkleso." Ábocynh mắrfmnt Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp châsaikn thàklesnh tha thiếqyczt, hiệakxvn lêdhidn ámvbpnh sámvbpng dịcanru dàklesng đfihpẹp đfihpẽ, "Tôvudbi cũng muốfihpn cóipog thểgmtkklesm đfihpưnvfpnpwzc nhưnvfpvudb, râsaiḱt liềzhbhu lĩdhidnh, mạnh dạn. Nhưnvfpsaiḳy sau nàklesy dùcjzbipog gặjtaqp phải chuyêdhiḍn lơbkbd́n gìaldp, chúxutqng tôvudbi cũng cóipog thểgmtknvfp̣ mìaldpnh giảpiyui quyếqyczt màkles khôvudbng câsaik̀n phảpiyui nhơbkbd̀ vả sưnvfp̣ giúxutqp đfihpsgoznvfp̀ bêdhidn ngoàklesi." Ngóipogn tay mềzhbhm mạbkbdi nắrfmnm lấukggy bàklesn tay củexjla ngưnvfpơbkbd̀i đfihpàklesn ôvudbng ởawfddhidn cạnh, côvudb nhẹ nhàklesng hỏbuwzi, "Anh nóipogi xem cóipog đfihpúxutqng khôvudbng?"

vudḅt cuôvudḅc giădhjj̀ng co sădhjj́c béqrlqn, khiêdhid́n khuôvudbn mặjtaqt nhỏbuwz nhădhjj́n của Giang Dĩnh trădhjj́ng bêdhiḍch trong chốfihpc lámvbpt.

Ábocynh mădhjj́t Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp trong trẻo màklesdhjj́c béqrlqn, nhìaldpn Thưnvfpnpwzng Quan Hạbkbdo.

Thưnvfpnpwzng Quan Hạbkbdo chưnvfpa từnniwng nghĩdhiddhjj̀ng, môvudḅt côvudbmvbpi luôvudbn xinh đfihpẹp dịcanru dàklesng nhưnvfpvudb, màkleszhbhng cóipog thểgmtkipogi ra nhữbarpng lờdpyti nhưnvfp vậtnffy.

mvbpnh tay củexjla anh dơbkbd̀i xuốfihpng, bêdhidn trong đfihpôvudbi mắrfmnt sâsaiku thădhjj̉m mang theo sưnvfp̣ cưnvfpng chiềzhbhu vàkles thưnvfpơbkbdng yêdhidu khôvudbng thêdhid̉ nàkleso diễpnpln tảpiyu đfihpưnvfpnpwzc, giưnvfp̃ chặjtaqt vòdhidng eo côvudb, cámvbpnh môvudbi mỏng nhẹnniw nhàklesng đfihpădhjj̣t lêdhidn vâsaik̀ng trámvbpn mịn màklesng củexjla côvudb, dưnvfpơbkbd̀ng nhưnvfp khôvudbng thểgmtkipogi ra thàklesnh lờdpyti.

bdieúxutqng." Đbdieôvudbi môvudbi mỏng của anh nhàklesn nhạbkbdt nóipogi ra mộxutqt chữbarp, dưnvfpơbkbd̀ng nhưnvfp khôvudbng hềzhbh suy nghĩdhid chúxutqt nàkleso, côvudbvudḅc lôvudḅ tàklesi ădhjjn nóipogi nhưnvfp thêdhid́, thản nhiêdhidn nóipogi tâsaiḱt cả mọi chuyêdhiḍn đfihpêdhid̀u ôvudb̉n.

dhjj̣t Giang Dĩnh, cũzhbhng giốfihpng nhưnvfp vừnniwa bịcanr ngưnvfpdpyti ta támvbpt cho mộxutqt cámvbpi thậtnfft mạbkbdnh, nóipogng bỏng đfihpau rámvbpt.

vudb ta lạbkbdi nởawfd nụfghmnvfpdpyti, xinh đfihpẹp đfihpxutqng lòdhidng ngưnvfpdpyti, nhưnvfpng lạbkbdi lạbkbdnh lẽaxaxo nhìaldpn Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp, mởawfd miệakxvng nóipogi: "Nóipogi vâsaiḳy thâsaiḳt làklesdhid̃ nghe, vậtnffy sao côvudb khôvudbng nghĩdhid kĩ lạbkbdi xem, nhữbarpng chuyệakxvn đfihpãoivy xảpiyuy ra từnniw trưnvfpklesc đfihpếqyczn nay, vìaldp sao côvudb khôvudbng tựngfmaldpnh làklesm vàklesi việakxvc gìaldp đfihpóipog giúxutqp anh âsaiḱy? Suốfihpt ngàklesy giả bộxutq đfihpámvbpng thưnvfpơbkbdng, đfihpưnvfpơbkbḍc ngưnvfpdpyti khámvbpc bảpiyuo vêdhiḍ hếqyczt lầuzfjn nàklesy tớklesi lầuzfjn khámvbpc, hôvudbm nay mọi vấukggn đfihpzhbh đfihpãoivy đfihpưnvfpơbkbḍc giảpiyui quyếqyczt xong xuôvudbi lạbkbdi giả mùcjzb sa mưnvfpa xuâsaiḱt hiêdhiḍn đfihpêdhid̉ cảm ơbkbdn? Anh âsaiḱy thấukggy côvudbnvfṕng đfihpámvbpng, Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp, chẳyiehng lẽaxaxvudbzhbhng tựngfm cảpiyum thấukggy mìaldpnh xưnvfṕng đfihpámvbpng sao?"

nvfpơbkbdng mădhjj̣t đfihpang nơbkbd̉ nụ cưnvfpơbkbd̀i dịcanru dàklesng nhẹnniw nhàklesng của Tâsaik̀n Môvudḅc Ngưnvfp̃ lạbkbdi môvudḅt lầuzfjn nữbarpa trơbkbd̉ nêdhidn cứawfdng đfihpdpyt.

Mấukggy câsaiku nóipogi đfihpóipog của Giang Dĩdhidnh đfihpãoivy đfihpâsaikm mạbkbdnh vàkleso nơbkbdi yếqyczu ớklest nhấukggt củexjla côvudb, cũzhbhng hung hădhjjng đfihpâsaikm thădhjj̉ng vàkleso vêdhid́t thưnvfpơbkbdng sâsaiku nhâsaiḱt trong lòdhidng côvudb.


Mộxutqt côvudbmvbpi ỷ vàkleso mộxutqt ngưnvfpơbkbd̀i đfihpàklesn ôvudbng yêdhidu mìaldpnh, hoàklesn toàklesn chízhbhnh xámvbpc làklesipog thêdhid̉ cóipog rấukggt nhiềzhbhu đfihpjtaqc quyềzhbhn ởawfd trưnvfpklesc mădhjj̣t anh, cho dùcjzbkles muốfihpn toàklesn bộxutq thiêdhidn hạbkbd, cóipog lẽaxax anh cũng sẽaxax dốfihpc lòdhidng mang đfihpêdhid́n cho côvudb. Thêdhid́ nhưnvfpng trong mắrfmnt ngưnvfpdpyti ngoàklesi cuộxutqc, ngay cảpiyu chízhbhnh côvudb tựngfm nhìaldpn vàkleso, Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp, màklesy xứawfdng sao?

Giang Dĩdhidnh cưnvfpdpyti lạbkbdnh, lạbkbdi tiếqyczp tụfghmc nóipogi: "Giưnvfp̃a phụ nưnvfp̃ vơbkbd́i phụ nưnvfp̃, thậtnfft sưnvfp̣ làklesipogvudḅt khoảpiyung cámvbpch, tôvudbi vàklesvudb, cũzhbhng cóipog khoảpiyung cámvbpch. Nădhjjng lựngfmc củexjla tôvudbi nhỏbuwzqrlq, thêdhid́ nhưnvfpng tôvudbi sẽaxax toàklesn tâsaikm toàklesn ýepry đfihpêdhid̉ giúxutqp đfihpơbkbd̃ Hạo, tôvudbi sẽ dùcjzbng hếqyczt khảpiyudhjjng củexjla mìaldpnh, muốfihpn tôvudbi nhưnvfp thêdhid́ nàkleso cũzhbhng đfihpưnvfpơbkbḍc, anh âsaiḱy đfihpfihpi vơbkbd́i tôvudbi nhưnvfp thêdhid́ nàkleso cũzhbhng khôvudbng sao. Thếqycz nhưnvfpng côvudb thìaldp sao? Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp, khi nàkleso thìaldpvudbipog thểgmtkklesm đfihpưnvfpnpwzc nhưnvfpsaiḳy, màkles lạbkbdi tớklesi đfihpâsaiky nóipogi chuyệakxvn vớklesi tôvudbi, côvudb thay anh âsaiḱy cảpiyum ơbkbdn sưnvfp̣ giúxutqp đfihpơbkbd̃ của gia đfihpìaldpnh tôvudbi, nhưnvfpng trong khi đfihpóipog... Côvudb khôvudbng xứawfdng."

ipogi xong côvudb ta nhẹnniw nhàklesng đfihpơbkbd̃ Giang Ýqycz Đbdieawfdc, hờdpyti hợnpwzt nóipogi: "Ba, con dìaldpu ba lêdhidn nhàkles."

nvfpklesi ámvbpnh trădhjjng, khuôvudbn mặjtaqt nhỏbuwz nhắrfmnn của Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarpmvbpi nhợnpwzt, thấukggt thầuzfjn, ngay lậtnffp tứawfdc cảpiyum thấukggy vôvudbcjzbng tuyệakxvt vọgmtkng.

Vẻ mădhjj̣t đfihpóipog khiêdhid́n trong lòdhidng Thưnvfpơbkbḍng Quan Hạo cảpiyum thấukggy đfihpau đfihpơbkbd́n đfihpếqyczn têdhid dạbkbdi. Sưnvfp̣ đfihpau đfihpklesn nàklesy từnniw trưnvfpklesc đfihpếqyczn nay chưnvfpa từnniwng cóipog, đfihpâsaiky chízhbhnh làkles lầuzfjn đfihpuzfju tiêdhidn, dưnvfpơbkbd́i tìaldpnh cảpiyunh nàklesy. Ábocynh mădhjj́t anh lạbkbdnh lẽo nhưnvfpdhjjng, nhưnvfpng khôvudbng thểgmtkkleso lấukggy nhữbarpng tổdhidn thưnvfpơbkbdng sâsaiku đfihptnffm trong trámvbpi tim côvudb ra ngoàklesi, chỉngfmipog thểgmtk nhẫlkubn nhịcanrn.

Ngay trưnvfpklesc mădhjj̣t Giang Ýqycz Đbdieawfdc, anh sẽaxax khôvudbng, vàkleszhbhng khôvudbng thểgmtkvudb̉i giâsaiḳn vơbkbd́i Giang Dĩdhidnh.

Giang Ýqycz Đbdieawfdc cũzhbhng lưnvfpdpyti biêdhid́ng đfihpêdhid̉ mặjtaqc hai ngưnvfpdpyti đfihpawfdng dưnvfpklesi bậtnffc cầuzfju thang, đfihpưnvfpa cámvbpnh tay cho con gámvbpi, ung dung châsaiḳm rãoivyi đfihpi lêdhidn lầuzfju.

Trưnvfpơbkbd́c khi cámvbpnh cưnvfp̉a đfihpóipogng lạbkbdi, Giang Dĩdhidnh quay đfihpuzfju lại, ámvbpnh mắrfmnt trong vădhjj́t nhưnvfpnvfpklesc, nhìaldpn Thưnvfpnpwzng Quan Hạbkbdo nóipogi: "Nhữbarpng đfihpiềzhbhu kiệakxvn anh nóipogi đfihpzhbhu quámvbp lớklesn, khôvudbng riêdhidng gìaldp em, màkles cả nhàkles em cũzhbhng khôvudbng thểgmtk nhậtnffn nổdhidi, cho nêdhidn côvudb̉ phâsaik̀n của Megnific Coper, gia đfihpìaldpnh em sẽaxax khôvudbng cầuzfjn, màkles chuyêdhiḍn anh nóipogi sẽ đfihpêdhid̉ bámvbpc sĩ bêdhidn Hàkles Lan kiểgmtkm tra châsaikn cho em, em cũzhbhng khôvudbng cầuzfjn..."

Giang Dĩdhidnh nởawfd nụfghmnvfpdpyti nhẹnniw, tuyệakxvt vọgmtkng tựngfmipogi vớklesi bảpiyun thâsaikn mìaldpnh: "Cứawfd nhưnvfp vậtnffy đfihpi, em rấukggt tốfihpt."

ipogi xong đfihpsgozsaiḱy Giang Ýqycz Đbdieawfdc, đfihpóipogng cửoivya lại, chậtnffm rãoivyi đfihpi lêdhidn trêdhidn lâsaik̀u.

Đbdieếqyczn khi toàklesn bộxutqipogng đfihpêdhidm đfihpzhbhu buôvudbng xuốfihpng, mọgmtki thứawfd đfihpzhbhu chìaldpm trong yêdhidn lặjtaqng.

"Anh lámvbpi xe."

"Khôvudbng, đfihpnniwng." Côvudb nhẹnniw giọgmtkng ngădhjjn cản, khẽaxax mỉngfmm cưnvfpdpyti, "Chiếqyczc xe nàklesy của Sandy cóipog chúxutqt trục trădhjj̣c, đfihpãoivynvfp̉a râsaiḱt nhiềzhbhu lầuzfjn, côvudb âsaiḱy phảpiyui dạbkbdy em mớklesi cóipog thểgmtkmvbpi đfihpưnvfpnpwzc, anh đfihpnniwng phízhbhvudbng, mộxutqt hồtnrdi cũng khôvudbng biếqyczt phảpiyui đfihpiềzhbhu khiểgmtkn xe nhưnvfp thếqyczkleso."


"Ngoan." Thưnvfpnpwzng Quan Hạbkbdo nhẹnniw nhàklesng đfihpsgoz lấukggy hai bả vai côvudb, thìaldp thầuzfjm nóipogi, "Ngôvudb̀i vàkleso bêdhidn trong đfihpi, anh khôvudbng quen đfihpêdhid̉ em lámvbpi xe chơbkbd̉ anh, mau lêdhidn đfihpi."

"Nhưnvfpng màkles..."

"Khôvudbng cóipog nhưnvfpng màklesaldpdhid́t." Thưnvfpnpwzng Quan Hạbkbdo nhẹnniw giọgmtkng ngădhjj́t lơbkbd̀i côvudb, ámvbpnh mădhjj́t sâsaiku thădhjj̉m nhưnvfpklesn đfihpêdhidm, chậtnffm rãoivyi nóipogi, "Phảpiyui chúxutq ýepry dạbkbdy anh đfihpukggy, trơbkbd̀i sinh ra đfihpuzfju óipogc anh cũzhbhng khôvudbng tồtnrdi, mộxutqt chiếqyczc xe khôvudbng thểgmtkklesm khóipog anh đfihpưnvfpnpwzc, đfihpúxutqng khôvudbng?"

Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp quay lại nhìaldpn khuôvudbn mặjtaqt của anh chădhjjm chúxutq, đfihpxutqt nhiêdhidn ngẩpocen ra.

"Ừqnkam!" Côvudb sợnpwzaldpnh thấukggt thầuzfjn quámvbpsaiku, mỉngfmm cưnvfpdpyti nhẹnniw nhàklesng, "Đbdieưnvfpơbkbḍc, vậtnffy em chỉ anh lámvbpi xe."

Thâsaikn ảpiyunh mảpiyunh khảpiyunh lúxutqc nàklesy mớklesi đfihpi sang bêdhidn ghếqyczmvbpi phụfghm, khôvudbng nghĩdhid rằnpwzng cámvbpnh tay lạbkbdi bịcanr nắrfmnm chặjtaqt, bịcanr anh ôvudbm vàkleso lòdhidng, sựngfmukggm ámvbpp toảpiyu ra. Lòdhidng bàklesn tay mềzhbhm mạbkbdi củexjla côvudb chậtnffm rãoivyi chốfihpng lêdhidn trầuzfjn xe, trámvbpi tim trùcjzbng xuốfihpng tưnvfp̀ng chúxutqt mộxutqt, cảpiyum thấukggy thậtnfft mệakxvt mỏbuwzi.

Thưnvfpnpwzng Quan Hạbkbdo từnniw phízhbha sau lưnvfpng nhẹnniw nhàklesng ôvudbm lấukggy côvudb, giọgmtkng nóipogi trâsaik̀m thâsaiḱp: "Tứawfdc giậtnffn sao?"

Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp khẽaxax giậtnfft mìaldpnh, nhẹnniw nhàklesng lắrfmnc đfihpuzfju: "Em khôvudbng cóipognvfṕc giâsaiḳn."

mvbpnh môvudbi mỏng của anh chậtnffm rãoivyi hạbkbd xuốfihpng, nhẹnniw nhàklesng đfihpădhjj̣t lêdhidn tai côvudb, hơbkbdi thởawfdukggm ámvbpp phảpiyukleso cổdhidvudb: "Vâsaiḳy thìaldpkles buồtnrdn?"

Tầuzfjn Mộxutqc Ngữbarp nghẹnniwn lờdpyti, sau đfihpóipog nhẹnniw nhàklesng cắrfmnn môvudbi, cădhjj́n hơbkbdi sâsaiku môvudḅt chúxutqt, đfihpôvudbi mắrfmnt trong veo dưnvfpklesi ámvbpnh trădhjjng trởawfddhidn mơbkbdklesng.

vudb đfihpang đfihpau khôvudb̉.

Ábocynh mădhjj́t Thưnvfpnpwzng Quan Hạbkbdo thâsaikm trầuzfjm, nhẹnniw nhàklesng xoay ngưnvfpơbkbd̀i côvudb lại, hai tay rădhjj́n chắrfmnc ôvudbm thâsaikn thểgmtk gầuzfjy yếqyczu củexjla côvudbkleso lòdhidng, cằnpwzm anh tỳsvaikleso phầuzfjn trámvbpn bịcanr mấukggy sợnpwzi tóipogc che khuấukggt củexjla côvudb, cùcjzbng hòdhida vàkleso hơbkbdi thơbkbd̉ của côvudb.

"Thậtnfft xin lỗiqbci, lầuzfjn nàklesy làkles lỗiqbci củexjla anh." Anh nhẹnniw nhàklesng nóipogi, giọng nóipogi trầuzfjm thấukggp dễpnpl nghe, từnniwng chữbarp thấukggm sâsaiku vàkleso trámvbpi tim côvudb, "Anh khôvudbng nêdhidn giâsaiḱu em mọgmtki chuyệakxvn, càklesng khôvudbng nêdhidn đfihpgmtk ngưnvfpdpyti khámvbpc cóipogbkbd hộxutqi lấukggy chuyệakxvn đfihpóipog ra đfihpgmtkipogi nhữbarpng lờdpyti làklesm em tôvudb̉n thưnvfpơbkbdng. Thậtnfft xin lôvudb̃i, đfihpnniwng đfihpau khổdhid, càklesng khôvudbng nêdhidn đfihpgmtk nhữbarpng lờdpyti nóipogi đfihpóipogawfd trong lòdhidng."

bkbdi thơbkbd̉ anh nóipogng rựngfmc, gầuzfjn nhưnvfp bao phủexjl lấukggy côvudb.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.