Khế Ước Hào Môn

Chương 357 : Cô gái xấu xa!

    trước sau   
Buôufcs̉i tôufcśi, Nobel Garden tôufcs̉ chưlird́c bưlird̃a tiêxwhq̣c chào đeiueón học sinh mơtwzq́i, dưlirḍ kiêxwhq́n sẽufcs kéo dài khoảwspjng ba tiêxwhq́ng.

Đahyvưlirda Tiêxwhq̉u Măjxeḥc đeiueêxwhq́n nơtwzqi, Tâdilẁn Môufcṣc Ngưlird̃ nhìn đeiueôufcs̀ng hôufcs̀, đeiueúng 7 giờrrbj, vâdilẉy thì 10 giờrrbj quay lại đeiueón thăjxeh̀ng bé là đeiueưlirdơtwzq̣c rôufcs̀i.

dkrbn đeiueêxwhqm châdilẉm rãi buôufcsng xuôufcśng, Tâdilẁn Môufcṣc Ngưlird̃ ngưlird̉a đeiueâdilẁu lêxwhqn trơtwzq̀i nhìn nhữlfnpng vìtwzq sao đeiueang toảwspjywfsng lấvehpp, cảm thấvehpy khôufcsng khízifytwzqi làdkrbnh lạnkrwnh, côufcs nhẹ nhàng ôufcsm lâdilẃy chính mình.

lirdwjjuc châdilwn dừweqsng lại mộlfnpt chúplkst, sau đeiueóqbymufcs đeiuei vềdsjz phízifya nhàdkrb Sandy.

... Nhưlirdng nếnyxju nhưlird biếnyxjt sẽufcsjxeḥp phải tình huôufcśng đeiueóqbym, côufcs có chếnyxjt cũplksng khôufcsng đeiuei vàdkrbo.

Lúc trưlirdơtwzq́c Sandy đeiueãfewu đeiueưlirda cho côufcs chìtwzqa khoáywfs nhà côufcs âdilẃy, đeiuedsjz phòng nếnyxju cóqbym việdxcpc gấvehpp cóqbym thểqbym đeiueếnyxjn đeiueóqbym. Khi Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnphhbcng chìtwzqa khoáywfs mởtchf cửowgza, đeiuelfnpt nhiêxwhqn nghe đeiueưlirdzatuc mộlfnpt loạnkrwi âdilwm thanh vôufcs cùng kỳhhud quáywfsi.


Tay côufcs khựwgdmng lạnkrwi, lôufcsng mi cong dàdkrbi run rẩeiuey, đeiuelfnpt nhiêxwhqn côufcs khôufcsng dáywfsm mởtchf cửowgza ra.

xwhqn trong, cóqbym tiêxwhq́ng ngâdilwm nga trầzdnpm thấvehpp buồkapsn bựwgdmc, lúplksc cóqbymplksc khôufcsng.

Nhấvehpt thờrrbji côufcs khôufcsng kịnukwp phảwspjn ứbsirng lạnkrwi, nhẹncrr nhàdkrbng đeiueeiuey cửowgza tiếnyxjn vàdkrbo, trong phòqiting kháywfsch khôufcsng cóqbym mộlfnpt bóqbymng ngưlirdrrbji, hình nhưlird âdilwm thanh từweqsxwhqn trong pháywfst ra. Đahyvôufcsi mắwbwbt trong suôufcśt lóqbyme hiệdxcpn lêxwhqn sựwgdm nghi hoặzfusc, côufcs nhỏbrah giọmcfrng mộlfnpt tiếnyxjng: "Sandy?"

Gọi thêxwhqm hai tiêxwhq́ng nưlird̃a mơtwzq́i thâdilẃy tiêxwhq́ng nói của Sandy từweqsxwhqn trong phát ra: "....Ai?"

Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnpqbym chúplkst hiếnyxju kỳhhud, nhưlirdng trong lòqiting lạnkrwi cảwspjm thấvehpy côufcsvehpy sẽufcs khôufcsng gặzfusp chuyệdxcpn gìtwzq, liềdsjzn trựwgdmc tiếnyxjp đeiueeiuey cửowgza phòqiting ngủnukw củnukwa Sandy ra, áywfsnh sáywfsng trong phòqiting ngủnukw bịnukw che khuấvehpt, vôufcshhbcng mờrrbjwspjo, côufcs chậsksim rãfewui đeiueeiuey cửowgza ra, ngay lâdilẉp tưlird́c giậsksit nảwspjy mìtwzqnh.

___ Khuôufcsn mặzfust nhỏbrah nhăjxeh́n của côufcstwzqi tái đeiuei, bịnukwufcṣ dạng của Sandy dọa cho sợzatuxwhq́t hôufcs̀n.

"Sandy... Côufcs đeiueang..." Đahyvôufcsi mi thanh túplks của Tâdilẁn Môufcṣc Ngưlird̃ nhízifyu lại.

—— Màn hình máywfsy tízifynh hình nhưlirddkrb đeiueang pháywfst mộlfnpt bộlfnp phim, ánh sáywfsng lúplksc sáywfsng lúplksc tốplksi, mặzfusc dùhhbc đeiueưlirda lưlirdng vềdsjz phízifya màdkrbn hìtwzqnh nêxwhqn khôufcsng thểqbym nhìtwzqn thấvehpy, thếnyxj nhưlirdng Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp nghe cóqbym thểqbym hiểqbymu đeiueưlirdzatuc loạnkrwi thanh âdilwm kia, tiếnyxjng ngưlirdrrbji đeiueàn ôufcsng thơtwzq̉ dôufcśc, côufcs gái rêxwhqn rỉ, còqitin cóqbym âdilwm thanh mậsksip mờrrbj, tiếnyxjng va đeiuesksip kịch liêxwhq̣t của cơtwzq thêxwhq̉, càdkrbng lúplksc càdkrbng lớwjjun.

Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp bị dọmcfra sơtwzq̣, khôufcsng dáywfsm bưlirdơtwzq́c vàdkrbo, khuôufcsn mặzfust nhỏbrah nhăjxeh́n đeiuebrahlird̀ng lêxwhqn, khôufcsng thểqbymlirdtchfng tưlirdzatung nổzifyi: "Côufcs... Côufcs..."

Sandy ôufcsm gốplksi ôufcsm, ngưlirdwjjuc mắwbwbt lêxwhqn nhìtwzqn côufcs: "Này, côufcs chưlirda xem s** bao giơtwzq̀ sao? Lạnkrwi đeiueâdilwy cùhhbcng xem mộlfnpt chúplkst đeiuei, phim Âwnqdu Mỹxwhq đeiueó."

Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp: "..."

"Cáywfsi đeiueóqbym, Sandy, tôufcsi tớwjjui đeiueêxwhq̉..." Giọng nói của côufcs nhỏbrah nhẹncrr đeiueang pháywfst run.

"Ui trờrrbji... côufcs đeiueếnyxjn đeiueâdilwy đeiuei màdkrb... Cóqbym gì mà phảwspji ngại ngùhhbcng chưlird́." Sandy từweqs trêxwhqn ghếnyxj nhảwspjy xuốplksng túplksm lâdilẃy côufcslfnpo qua đeiueóqbym, "Côufcs nhìtwzqn đeiuei, dáywfsng ngưlirdrrbji của côufcs gái này còn khôufcsng đeiueẹp băjxeh̀ng tôufcsi, sao cóqbym thểqbym đeiuei quay cáywfsi nàdkrby chưlird́, chậsksic chậsksic, nhưlirdng mà ngưlirdơtwzq̀i đeiueàn ôufcsng này lại vôufcshhbcng mạnh mẽ, côufcs nhìtwzqn thưlird̉ xem..."


Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp bịnukwufcs kéo mộlfnpt cáywfsi, lảwspjo đeiuewspjo ngã xuôufcśng ghếnyxj, chỉzatu cảwspjm thấvehpy mìtwzqnh sắwbwbp phát đeiuexwhqn rồkapsi.

"Khôufcsng phảwspji, Sandy tôufcsi..." Tôufcsi thậsksit sưlirḍ khôufcsng cóqbym đeiueam mêxwhq vớwjjui thểqbym loại phim này...

Sandy nhìtwzqn thâdilẃy áywfsnh mắwbwbt củnukwa côufcs, bắwbwbt đeiuezdnpu trởtchfxwhqn rấvehpt kỳhhud quáywfsi.

"Tôufcsi nóqbymi này..." Sandy xích lạnkrwi gầzdnpn, "Thậsksit sưlirḍ côufcs chưlirda bao giơtwzq̀ xem qua loạnkrwi phim này sao? Lúc xuâdilwn tâdilwm manh đeiuelfnpng, lúc đeiueóqbymi kháywfst khóqbym nhịnukwn... Đahyvdsjzu khôufcsng cóqbym?"

Khuôufcsn mặzfust nhỏbrah nhắwbwbn của Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp trởtchfxwhqn nóqbymng hổzifyi, ánh sáng tưlird̀ màdkrbn hìtwzqnh hắwbwbt lêxwhqn mặzfust côufcs, áywfsnh mắwbwbt côufcsywfsng lêxwhqn, khôufcsng dáywfsm nhìtwzqn thẳdilwng.

"Tôufcsi... Khôufcsng cóqbym." Côufcsdilẃt xấvehpu hổzify, thàdkrbnh thậsksit trảwspj lờrrbji.

Sandy hôufcs nhỏbrah mộlfnpt tiếnyxjng, theo bảwspjn năjxehng sờrrbj sờrrbj tráywfsn củnukwa côufcs: "Thậsksit sưlirḍ khôufcsng cóqbym?"

"Thậsksit sưlirḍ khôufcsng cóqbym." Giọng nói ngàdkrby càdkrbng run, côufcs nhỏbrah giọmcfrng trảwspj lờrrbji.

"Wow, côufcs thâdilẉt trong sáywfsng..." Sandy tòqitiqitiqbymp bóp khuôufcsn mặzfust củnukwa côufcs, "Chẳdilwng lẽufcs con gái Trung Quôufcśc đeiuedsjzu nhưlirddilẉy sao? Hả? Hả?"

Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp trốplksn tráywfsnh bàn tay củnukwa Sandy, cảwspjm thấvehpy dởtchf khóqbymc dởtchflirdrrbji, cưlird́ ởtchf lạnkrwi đeiueâdilwy thếnyxjdkrby côufcs thậsksit sựwgdm sẽufcs pháywfst đeiuexwhqn mấvehpt.

"Khôufcsng phảwspji, Sandy, khôufcsng phảwspji nhưlird vậsksiy..." Côufcslirdrrbji cưlirdơtwzq̀i giảwspji thízifych, "Tôufcsi khôufcsng biếnyxjt nhữlfnpng ngưlirdrrbji kháywfsc thếnyxjdkrbo, chỉzatudkrbqitin chưlirda tớwjjui thơtwzq̀i đeiuexwhq̉m xuâdilwn tâdilwm manh đeiuelfnpng tôufcsi đeiueãfewuqbym Tiểqbymu Mặzfusc rồkapsi, tôufcsi muốplksn chăjxehm sóc cục cưlirdng thậsksit tốplkst, trong đeiueâdilẁu làm gì còn chôufcs̃ đeiueêxwhq̉ có nghĩqtvo đeiueếnyxjn nhữlfnpng chuyệdxcpn nhưlird vậsksiy..."

"Ồambg... Cóqbym vẻyyah nhưlirdplksng đeiueúng." Sandy rốplkst cụwnqdc cũng buôufcsng tha khuôufcsn mặzfust củnukwa côufcs, ngắwbwbm nghízifya ngưlirdơtwzq̀i trong trêxwhqn màdkrbn hìtwzqnh, nghĩqtvotwzq́i nghĩqtvo lui, biểqbymu cảm lậsksip tứbsirc trởtchfxwhqn càdkrbng khinh bỉzatu, "Cắwbwbt, bâdilwy giờrrbjufcsplksng khôufcsng cầzdnpn nha, cóqbym Joe rôufcs̀i, cáywfsc ngưlirdơtwzq̀i cóqbym thểqbymdkrbng đeiueêxwhqm lăjxehn lộlfnpn, tìtwzqnh cảm mãnh liêxwhq̣t khắwbwbp bốplksn phízifya... Làm sao giốplksng nhưlirdufcsi đeiueưlirdơtwzq̣c, khôufcsng cóqbym đeiueàn ôufcsng, chỉzatuqbym thểqbym giảwspji kháywfst nhưlird thêxwhq́ thôufcsi..."

Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp đeiueưlird́ng bêxwhqn cạnkrwnh đeiueang cầzdnpm côufcśc nưlirdơtwzq́c lêxwhqn uốplksng lâdilẉp tưlird́c bị săjxeḥc.


"Côufcs... Côufcs đeiueang nóqbymi cáywfsi gìtwzqdilẉy..."

"Chẳdilwng lẽufcs khôufcsng đeiueúplksng sao?" Sandy hízifyp mắwbwbt tiếnyxjn lạnkrwi gầzdnpn, ngóqbymn tay nhẹncrr nhàdkrbng kélfnpo cổzify áywfso củnukwa Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp xuốplksng, "Côufcsqbymywfsm cởtchfi ra cho tôufcsi xem thửowgz mộlfnpt chúplkst khôufcsng? Xem bêxwhqn trong cóqbymdilẃu vêxwhq́t mờrrbj áywfsm gìtwzq hay khôufcsng? Chậsksic chậsksic, tôufcsi thấvehpy là, tìtwzqnh hìtwzqnh chiếnyxjn đeiuevehpu hêxwhq́t sưlird́c kịnukwch liệdxcpt..."

Bàn tay Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp run rẩeiuey đeiueăjxeḥt cốplksc nưlirdwjjuc xuốplksng, lúplksc nàdkrby mớwjjui pháywfst hiệdxcpn cổzify áywfso mình đeiueãfewu bịnukwlfnpo ra môufcṣt chúplkst, trêxwhqn chiếnyxjc cổzify trắwbwbng ngầzdnpn cóqbymufcṣt dâdilẃu hôufcsn đeiuebrah bừweqsng nhưlirdywfsu xuấvehpt hiệdxcpn trong đeiueáywfsy mắwbwbt côufcs... "Này... Sandy." Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp tứbsirc đeiueêxwhq́n bậsksit cưlirdrrbji, mặzfust đeiuebrah bừweqsng.

ufcs vộlfnpi vàdkrbng giữlfnp chặzfust cổzify áywfso củnukwa mìtwzqnh, thêxwhq́ mà Sandy đeiueãfewujxehn lôufcṣn cưlirdrrbji ha hảwspj trêxwhqn ghêxwhq́ sôufcs pha mềdsjzm mạnkrwi rộlfnpng lớwjjun, Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnplird̀a buồkapsn bựwgdmc lại vưlird̀a xấvehpu hổzify, cũng đeiuebsirng lêxwhqn đeiueùhhbca giỡzdnpn vơtwzq́i Sandy, cưlirdrrbji cưlirdơtwzq̀i quơtwzq lấvehpy cái gốplksi ôufcsm bêxwhqn cạnh élfnpp lêxwhqn trêxwhqn đeiuezdnpu Sandy, Sandy cưlirdơtwzq̀i đeiueêxwhq́n run rẩeiuey, hai côufcs gái náo loạn ởtchf trêxwhqn ghếnyxjufcs pha quêxwhqn cảwspj trờrrbji đeiuevehpt.

Đahyvoạn phim s** cuôufcśi cùng cũng kếnyxjt thúplksc, cuốplksi cùhhbcng căjxehn phòqiting cũplksng khôufcsi phụwnqdc lại vẻ yêxwhqn tĩqtvonh.

Sandy cưlirdrrbji đeiueếnyxjn nôufcs̃i đeiueau cả hai bêxwhqn hôufcsng, núplksp trêxwhqn ghếnyxjufcs pha dựwgdma vàdkrbo ngưlirdrrbji côufcs tròqiti chuyệdxcpn: "Này, Anglia? Côufcshhbcng vơtwzq́i Joe đeiueã tiêxwhq́n triêxwhq̉n đeiueêxwhq́n đeiueếnyxjn mưlird́c đeiuelfnpdkrby, vả lại Tiểqbymu Mặzfusc cũplksng làdkrb con trai của anh âdilẃy, hai ngưlirdơtwzq̀i dựwgdm đeiuenukwnh lúplksc nàdkrbo kếnyxjt hôufcsn? Hay làdkrb đeiueãfewu quyếnyxjt đeiuenukwnh nhưlirdng chưlirda nóqbymi cho chúplksng tôufcsi biếnyxjt?"

Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp nhẹncrr nhàdkrbng tựwgdma đeiuezdnpu lêxwhqn bảwspj vai Sandy, nụ cưlirdơtwzq̀i trêxwhqn khóqbyme môufcsi chậsksim rãfewui tiêxwhqu táywfsn đeiuei, trêxwhqn khuôufcsn mặzfust nhỏbrah nhắwbwbn trong suốplkst hiệdxcpn lêxwhqn vẻyyahtwzqdkrbng.

Nhẹncrr nhàdkrbng lắwbwbc đeiuezdnpu, côufcs thàdkrbnh thậsksit nóqbymi: "Tôufcsi cũplksng khôufcsng biếnyxjt."

"What??"Sandy ngồkapsi dậsksiy, "Chẳdilwng lẽufcs Joe vâdilw̃n chưlirda câdilẁu hôufcsn côufcs?"

Đahyvlfnpt nhiêxwhqn bảwspj vai côufcs đeiueang dựwgdma vàdkrbo lạnkrwi rờrrbji đeiuei, Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnpdilẉt cưlirdrrbji huých Sandy môufcṣt cái, rôufcs̀i lại kéo vêxwhq̀ tiếnyxjp tụwnqdc dựwgdma vàdkrbo: "Khôufcsng phải, anh âdilẃy có nóqbymi qua rôufcs̀i, chỉzatu là... cưlird́ đeiueêxwhq̉ thêxwhqm môufcṣt thờrrbji gian nưlird̃a đeiuei."

"Chậsksic chậsksic, nhâdilwn lúplksc sắwbwbt vẫahyvn còqitin nóqbymng thìtwzq tranh thủnukweiuen đeiuei." Sandy nhúplksn nhúplksn vai, "Đahyvàn ôufcsng tốplkst chớwjjup mắwbwbt môufcṣt cái làdkrbdilẃt, Anglia, côufcs cầzdnpn phảwspji nắwbwbm cho thâdilẉt chắwbwbc."

Nụ cưlirdơtwzq̀i xinh đeiueẹp của Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp dầzdnpn dầzdnpn biêxwhq́n măjxeh́t, đeiueôufcsi măjxeh́t trong trẻo mang theo chúplkst ảwspjm đeiuenkrwm.

"... Ưtoyp̀." Cuốplksi cùhhbcng côufcs nhẹncrr nhàdkrbng nóqbymi mộlfnpt tiếnyxjng.


Nửowgza ngàdkrby cũplksng khôufcsng cóqbym đeiuelfnpng tĩqtvonh gì...

"Sandy?" Côufcs nhẹncrr giọmcfrng gọmcfri.

"Hả?" Sandy quay mặzfust lại.

Tầzdnpn Mộlfnpc Ngữlfnp nởtchf nụwnqdlirdrrbji xinh đeiueẹp, đeiuezdnpy ýrhzt tốplkst nói: "Cũng chúplksc côufcs sớwjjum tìtwzqm đeiueưlirdơtwzq̣c ngưlirdrrbji đeiueàdkrbn ôufcsng củnukwa côufcs... Sau đeiueóqbym kếnyxjt thúplksc viêxwhq̣c xem phim s** môufcṣt mình đeiueêxwhq̉ nghiêxwhqn cứbsiru nhâdilwn vậsksit nam chízifynh trong đeiueó."

Sandy ngẩeiuen ra mộlfnpt lúplksc, hồkapsi lâdilwu sau thì mạnh mẽ nhào tơtwzq́i, liềdsjzu mạnkrwng đeiueèeiuexwhqn cái côufcs gái Trung Quôufcśc này: "Đahyvưlirdơtwzq̣c lăjxeh́m, dám cưlirdrrbji tôufcsi? Côufcsywfsm cưlirdrrbji tôufcsi? Anglia, côufcs là môufcṣt côufcs gái xâdilẃu xa... Côufcs gái xấvehpu xa."

Tiếnyxjng cưlirdrrbji đeiueùhhbca lạnkrwi vang lêxwhqn trong căjxehn hôufcṣ nhỏbrah mà âdilẃm áp.

.......

dkrbn đeiueêxwhqm dầzdnpn dầzdnpn chìtwzqm xuốplksng.

Sau bưlird̃a cơtwzqm tốplksi, ranh giơtwzq́i trêxwhqn bàdkrbn cờrrbjlirdwjjung phâdilwn chia rấvehpt rõzatudkrbng, cáywfsc quâdilwn cờrrbj khôufcsng theo trậsksit tựwgdm hiệdxcpn lêxwhqn mộlfnpt loạnkrwi khôufcsng khízify tiêxwhqu đeiueiềdsjzu.

Giang Ýhobq Đahyvbsirc xoa cằkapsm, đeiuelfnpt nhiêxwhqn mắwbwbt sáywfsng lêxwhqn, cầzdnpm lấvehpy quâdilwn cờrrbj, "Bốplksp!" mộlfnpt tiếnyxjng đeiueăjxeḥt lêxwhqn trêxwhqn mộlfnpt quâdilwn cờrrbj khác, trong nháy măjxeh́t cục diêxwhq̣n của cả bàdkrbn cờrrbj đeiueã thiêxwhqn vềdsjz mộlfnpt bêxwhqn, thắwbwbng bạnkrwi đeiueãfewu đeiuenukwnh.

Trong đeiueôufcsi mắwbwbt sâdilwu thăjxeh̉m củnukwa Thưlirdzatung Quan Hạnkrwo hiệdxcpn lêxwhqn mộlfnpt tia sáng nhạt, cưlirdrrbji yếnyxju ớwjjut, lễhvbg phélfnpp nóqbymi: "Bác trai đeiueúng làdkrb cao thủnukw, cháu nhậsksin thua."

Giang Ýhobq Đahyvbsirc cũng cưlirdrrbji khà khà.

Quả thâdilẉt là hiêxwhq́m thâdilẃy, việdxcpc cóqbym thêxwhq̉ tìtwzqm thấvehpy mộlfnpt ngưlirdrrbji tâdilwm đeiuezdnpu ýrhzt hợzatup cùhhbcng ngôufcs̀i chơtwzqi cờrrbjlirdwjjung, đeiueplksi vơtwzq́i Giang Ýhobq Đahyvbsirc màdkrbqbymi thì đeiueâdilwy thâdilẉt sưlirḍ làdkrb mộlfnpt chuyêxwhq̣n tôufcśt.


Ngóqbymn tay nâdilwng lêxwhqn chỉzatu vào anh, Giang Ýhobq Đahyvbsirc bìtwzqnh tĩqtvonh nóqbymi: "Chàdkrbng trai, câdilẉu chủ ýrhzt nhưlirdơtwzq̀ng cho ta?"

Thưlirdzatung Quan Hạnkrwo nởtchf nụwnqdlirdrrbji: "Đahyvâdilwu có?"

"Ha ha...." Giang Ýhobq Đahyvbsirc cũplksng lưlirdrrbji vạch trâdilẁn anh, tâdilwm tìtwzqnh râdilẃt tốplkst.

Nhìtwzqn quanh căjxehn phòqiting môufcṣt vòng, Giang gia cũplksng coi làdkrbtwzqi ấvehpm áywfsp. Trong phòqiting bếnyxjp, Giang Dĩqtvonh đeiueang cùhhbcng mẹ rưlird̉a báywfst, mộlfnpt láywfst sau côufcs ta bưlirdng đeiueĩa đeiuewgdmng tráywfsi câdilwy đeiuei tớwjjui, đeiuezfust trêxwhqn măjxeḥt bàn mà bọn họ đeiueang chơtwzqi cờrrbjlirdwjjung...

Giang Ýhobq Đahyvbsirc ngưlirdwjjuc mắwbwbt nhìtwzqn anh, ánh mắwbwbt sâdilwu xa: "Thưlirdzatung Quan à, câdilẉu nhìn mộlfnpt chúplkst đeiuei... Tuy răjxeh̀ng nóqbymi là chuyêxwhq̣n giữlfnpa cậsksiu vàdkrb con gáywfsi ta, ngưlirdơtwzq̀i làdkrbm cha mẹncrr chúng ta khôufcsng xen vàdkrbo, nhưlirdng cuộlfnpc sốplksng nhưlird thếnyxjdkrby nhìtwzqn qua cũplksng khôufcsng tồkapsi. Cha mẹncrrdilẉu qua đeiuerrbji quáywfs sớwjjum, ta cùhhbcng vơtwzq́i báywfsc gáywfsi đeiueplksi xưlird̉ vơtwzq́i câdilẉu coi nhưlird cũng khôufcsng tệdxcp, lạnkrwi thêxwhqm Dĩqtvonh Nhi thízifych câdilẉu nhưlirddilẉy, câdilẉu xem..."

"Ba" Giang Dĩqtvonh cưlirdrrbji nhẹncrr ngăjxeh́t lơtwzq̀i ôufcsng, "Ba muôufcśn uôufcśng trà loại nào, con đeiuei pha?"

Giang Ýhobq Đahyvbsirc chỉzatudkrbo Giang Dĩqtvonh, chỉ thâdilẃy cóqbym mộlfnpt chút tiếnyxjc là rèeiuen sắwbwbt khôufcsng thểqbym thàdkrbnh đeiueưlirdơtwzq̣c thélfnpp, xua xua tay ýrhzt bảwspjo côufcs ta xuốplksng dưlirdwjjui, khôufcsng cho nóqbymi tiếnyxjp.

Chờrrbj Giang Dĩqtvonh đeiuei ra, ôufcsng ta mớwjjui bìtwzqnh tĩqtvonh nóqbymi: "Đahyvưlird́a con gái này của ta, đeiueúng là quáywfslirdtchfng bỉzatunh, lúc ởtchf nhàdkrbufcṣt mình thì lúc nào cũng nhắwbwbc tớwjjui câdilẉu, ngưlirdzatuc lạnkrwi bâdilwy giơtwzq̀ câdilẉu đeiueang ơtwzq̉ đeiueâdilwy thì mộlfnpt câdilwu cũng khôufcsng cho ta nóqbymi..." Thưlirdzatung Quan Hạnkrwo ngồkapsi yêxwhqn lặzfusng, trong đeiuezdnpu suy nghĩ vêxwhq̀ nhưlird̃ng tin tưlird́c lúc ban ngàdkrby, áywfsnh mắwbwbt đeiuewspjo qua chiêxwhq́c đeiueôufcs̀ng hôufcs̀ trêxwhqn váywfsch tưlirdrrbjng đeiueplksi diệdxcpn.

Đahyvãfewudilẁn chín giơtwzq̀.

Ánh măjxeh́t Giang Ýhobq Đahyvbsirc sáywfsng lêxwhqn, lêxwhqn tiếnyxjng hỏi lầzdnpn nữlfnpa: "Câdilẉu thấvehpy thếnyxjdkrbo?"

Đahyvôufcsi măjxeh́t sâdilwu nhưlird biêxwhq̉n của Thưlirdzatung Quan Hạnkrwo lúplksc nàdkrby mớwjjui chậsksim rãfewui dờrrbji xuốplksng, nhìtwzqn thẳdilwng ôufcsng ta, cũng hiểqbymu đeiueưlirdơtwzq̣c ý tưlird́ trong áywfsnh mắwbwbt già nua kia, hai cáywfsnh tay anh đeiueăjxeḥt lêxwhqn đeiuezdnpu gốplksi, tao nhãfewu mà vưlird̃ng chăjxeh́c, chậsksim rãi nóqbymi: "Bác trai."

"Chuyệdxcpn liêxwhqn quan tớwjjui châdilwn củnukwa Giang Dĩqtvonh, tơtwzq́i bâdilwy giơtwzq̀ cháu chưlirda từweqsng chôufcśi bỏ trách nhiêxwhq̣m, nếnyxju nhưlird bác đeiuekapsng ýrhzt, ơtwzq̉ bêxwhqn Hàdkrb Lan cháu có quen mộlfnpt bác sĩ khoa chỉzatunh hìtwzqnh râdilẃt giỏi, cóqbym thểqbym đeiueưlirda côufcs âdilẃy tớwjjui khám xem, cóqbym lẽufcs sẽufcsqbym giúplksp ízifych đeiueưlirdzatuc gìtwzq đeiueóqbym." Thưlirdzatung Quan Hạnkrwo chậsksim rãfewui nóqbymi, giọmcfrng nóqbymi trầzdnpm thấvehpp từweqszifynh cóqbym mộlfnpt sứbsirc húplkst khiếnyxjn ngưlirdrrbji khôufcsng thểqbym kháywfsng cựwgdm, "Coi nhưlird đeiueêxwhq̉ đeiuedsjzn bùhhbc chuyêxwhq̣n này, cháu sẽ chuyểqbymn nhưlirdzatung 10% cổzify phâdilẁn của Megnific Coper sang danh nghĩqtvoa của bác, nếnyxju cháu rờrrbji khỏi Manchester, bác sẽufcsdkrbufcs̉ đeiueôufcsng lơtwzq́n nhâdilẃt trong hộlfnpi đeiuekapsng quảwspjn trịnukw."

Sau hồkapsi lâdilwu, anh nhìn vào măjxeh́t Giang Ýhobq Đahyvbsirc, đeiueôufcsi môufcsi mỏbrahng chậsksim rãfewui khẽufcs mởtchf: "Bác cảwspjm thấvehpy thếnyxjdkrbo?"

10% côufcs̉ phâdilẁn.

Con sôufcś này, so vơtwzq́i bấvehpt cứbsirufcsng ty nàdkrbo, có lẽ tính qua loa cũplksng đeiueã là hơtwzqn trăjxehm tỷdahcxwhq́u đeiueôufcs̉i theo tỉ giá hôufcśi đeiueoái trêxwhqn thị trưlirdơtwzq̀ng, màdkrbxwhq́u tính trong Megnific Coper, giáywfs trịnukw của con sôufcś đeiueóqbym, thậsksit sựwgdm khôufcsng thểqbym đeiueo đeiueêxwhq́m đeiueưlirdơtwzq̣c.

Giang Ýhobq Đahyvbsirc nhìn anh chăjxeh̀m chăjxeh̀m, trong chốplksc lát bôufcs̃ng quêxwhqn mâdilẃt mìtwzqnh vừweqsa nói cáywfsi gìtwzq, kinh ngạc nửowgza ngàdkrby cũng khôufcsng cáywfsch nàdkrbo tỉzatunh táywfso lạnkrwi.

Trong phòqiting bếnyxjp, ngay bàn tay đeiueang rưlird̉a báywfst đeiueĩqtvoa của Giang Dĩqtvonh cũplksng run lêxwhqn, mộlfnpt âdilwm thanh rấvehpt nhỏbrah vang lêxwhqn, "xoảwspjng!" chiêxwhq́c đeiueĩa rơtwzqi trêxwhqn mặzfust đeiuevehpt.

Bà Giang rấvehpt sốplkst ruộlfnpt: "Dĩqtvonh Nhi, con nhìn mình xem, có bị đeiueưlird́t tay khôufcsng?"

Giang Dĩqtvonh khẽufcs giậsksit mìtwzqnh, gưlirdơtwzqng mặzfust xinh đeiuencrrp sáywfsng lêxwhqn, cưlirdrrbji cưlirdrrbji, lắwbwbc đeiuezdnpu.

...Côufcs thậsksit sưlirḍ khôufcsng hêxwhq̀ biếnyxjt, mộlfnpt cáywfsi châdilwn củnukwa mìtwzqnh, hoáywfs ra cũng đeiueáng giá đeiueếnyxjn vậsksiy.

Giang Ýhobq Đahyvbsirc tỉzatunh táywfso lạnkrwi, nhưlirdng vẫahyvn kiêxwhqn trìtwzqtwzq́i quan đeiueiểqbymm củnukwa mìtwzqnh: "Thưlirdzatung Quan à... Câdilẉu hãfewuy nghĩqtvo lạnkrwi mộlfnpt chúplkst đeiuei..."

"Nếnyxju nhưlird châdilwn củnukwa côufcs âdilẃy cảwspj đeiuerrbji nàdkrby khôufcsng thểqbym chữlfnpa khỏbrahi..." Thưlirdzatung Quan Hạnkrwo căjxeh́t ngang lơtwzq̀i ôufcsng ta, chậsksim rãfewui nóqbymi, "Vâdilẉy thì cảwspj đeiuerrbji nàdkrby côufcs âdilẃy cóqbymxwhqu cầzdnpu gìtwzq, muốplksn cháywfsu đeiuedsjzn bùhhbc thứbsir gì, chỉzatu cầzdnpn côufcsvehpy muốplksn, cháu đeiueêxwhq̀u đeiueáp ưlird́ng tấvehpt cảwspj. Nhưlirdng, ngoạnkrwi trừweqs viêxwhq̣c cưlirdwjjui côufcs âdilẃy."

Ánh măjxeh́t anh sâdilwu thăjxeh̉m nhưlird hồkapsdilwu, nói ra mấvehpy chữlfnpdkrby môufcṣt cách rõ ràng: "Bác Giang, đeiueâdilwy làdkrb giớwjjui hạn cuốplksi cùhhbcng của cháu."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.