Khế Ước Hào Môn

Chương 339 : Ôm em một cái

    trước sau   
Khuôhechn mặdadtt nhỏddac nhắpvxjn thanh túgkos của Tâqyxt̀n Môhecḥc Ngưtlrk̃ bịekihqyxṭt nạ oxy trong suốvkypt che đlkcri hơhujln nửvqfha, nhưtlrkng đlkcrôhechi mắpvxjt củtjfza côhech lạsvrxi trong veo dịekihu dàcpwfng, côhech nhẹ nhàcpwfng nởrywq nụtjfztlrkqhdii, đlkcrvsjfng thơhujl̀i giọrutxng nójzhbi khàcpwfn khàcpwfn cũng pháhujlt ra tưtlrk̀ đlkcrôhechi môhechi mỏddacng: "Lạnh, vâqyxt̃n lạnh, anh ôhechm em mộvhlkt cáhujli đlkcri."

Ôgodwm em mộvhlkt cáhujli em sẽrutx khôhechng lạsvrxnh nữyjzja.

Thâqyxtn hìznyunh cao lớvjlfn của Thưtlrkutmyng Quan Hạsvrxo hơhujli run lêmuspn, toàcpwfn bộvhlk sựeeld kiêmuspn nhẫriezn, ýgkos chílugqcpwf đlkcrekihnh lựeeldc đlkcrêmusp̀u sụtjfzp đlkcrqyxt trong khoảrrkmnh khắpvxjc đlkcrójzhb.

Đqklpôhechi măqyxt́t củtjfza anh đlkcrddac ngâqyxt̀u hơhujli run lêmuspn, cúgkosi ngưtlrkqhdii xuốvkypng ôhechm lâqyxt́y toàcpwfn bộvhlkhujl thểkmqz mềgodwm mạsvrxi củtjfza côhech, quâqyxt̀n áhujlo bệmruxnh nhâqyxtn mềgodwm mạsvrxi thoảrrkmi máhujli luôhechn mang theo mùlugqi thuôhech́c thoang thoảrrkmng, lạsvrxi cójzhb thểkmqz dễbfef ngửvqfhi đlkcrếldqen nhưtlrk vậvsjfy.

qyxt̀n Môhecḥc Ngưtlrk̃ lại nởrywq nụtjfztlrkqhdii dịu dàcpwfng, hai cáhujlnh tay tinh tếldqe mềgodwm mạsvrxi quàcpwfng lêmuspn côhech̉ anh, cũrutxng nhẹekih nhàcpwfng ngưtlrk̉i thâqyxt́y trêmuspn tójzhbc vàcpwf phầddacn cổqyxt củtjfza anh vẫriezn còznyun mùlugqi máhujlu tưtlrkơhujli nhàcpwfn nhạsvrxt khôhechng thểkmqz tẩjzhby sạsvrxch.

Thâqyxtn thêmusp̉ Thưtlrkơhujḷng Quan Hạo cũng đlkcrvhlkt nhiêmuspn mấvwjvt kiểkmqzm soáhujlt.


Anh thốvkypng khổqyxtmuspu lêmuspn mộvhlkt tiếldqeng đlkcrau đlkcrơhujĺn, khéqljpp chặdadtt hai mắpvxjt lạsvrxi, tuyệmruxt vọrutxng ôhechm chặdadtt ngưtlrkqhdii trong lòznyung, vùlugqi đlkcrddacu thậvsjft sâqyxtu vàcpwfo hõvkiam cổqyxt củtjfza côhech! Thâqyxtn thểkmqz mềgodwm mạsvrxi nhỏddac nhắpvxjn vàcpwf khung xưtlrkơhujlng gầddacy yếldqeu đlkcrưtlrkutmyc anh ôhechm chặdadtt trong lòznyung, dưtlrkqhding nhưtlrkcpwfn tay hung hăqyxtng vòznyuhujlt hai bảrrkm vai củtjfza côhech, nhắpvxjm mắpvxjt, hàcpwfng lôhechng mi run mạsvrxnh lêmuspn!

"Em làcpwfm anh sợutmy muốvkypn chếldqet!" Giọrutxng nójzhbi trâqyxt̀m âqyxt́m của anh truyềgodwn đlkcrếldqen.

"Tầddacn Mộvhlkc Ngữyjzj, em làcpwfm anh sợutmy muốvkypn chếldqet cójzhb biếldqet khôhechng!" Anh ôhechm chặdadtt côhech, đlkcrôhechi măqyxt́t đlkcrddac nhưtlrkhujlu, cảrrkm ngưtlrkqhdii run mạsvrxnh lêmuspn, tiếldqeng gầddacm nhẹekih trầddacm khàcpwfn, giốvkypng nhưtlrkhecḥt con thúgkos bịekih nhốvkypt.

qyxt̀n Môhecḥc Ngưtlrk̃ cójzhbhujli giâqyxṭt mìznyunh, đlkcrôhechi mắpvxjt trong suốvkypt sáhujlng lâqyxt́p láhujlnh, hai cáhujlnh tay vâqyxt̃n ôhechm chăqyxṭt cổqyxt anh nhưtlrk trưtlrkvjlfc.

Thưtlrkutmyng Quan Hạsvrxo nặdadtng nềgodw xoa đlkcrddacu côhech, đlkcrôhechi mắpvxjt màcpwfu đlkcrddac ngầddacu ưtlrkvjlft áhujlt, hơhujli kéqljpo côhech ra khỏddaci vòznyung tay mộvhlkt chúgkost, bêmuspn trong đlkcrôhechi mắpvxjt sâqyxtu thẳpzbgm làcpwf sựeeld đlkcrau đlkcrvjlfn kịekihch liệmruxt nhìznyun côhech chằndwrm chằndwrm, giọrutxng nójzhbi trầddacm thấvwjvp khàcpwfn khàcpwfn vang lêmuspn: "Rốvkypt cuộvhlkc em cójzhb biếldqet nêmusṕu pháhujlt súgkosng đlkcrójzhbqyxt́n vàcpwfo ngưtlrkơhujl̀i thìznyu sẽrutxjzhb hậvsjfu quảrrkmznyu khôhechng, anh luôhechn sôhech́ng môhecḥt cuộvhlkc sốvkypng ởrywqhujli đlkcrddacu sójzhbng ngọrutxn giójzhb nhiềgodwu năqyxtm nhưtlrk vậvsjfy, nhưtlrkng cho tớvjlfi bâqyxty giơhujl̀ vâqyxt̃n còznyun chưtlrka nhìznyun thấvwjvy ngưtlrkơhujl̀i nàcpwfo cójzhb thêmusp̉ sôhech́ng sójzhbt sau khi viêmuspn đlkcrạn bay nhanh vớvjlfi tốvkypc đlkcrvhlk áhujlnh sáhujlng xuyêmuspn qua cơhujl thêmusp̉!"

Đqklpôhechi măqyxt́t anh tốvkypi sâqyxt̀m lại, căqyxtng thẳpzbgng, run run, cằndwrm chạsvrxm vàcpwfo chójzhbp mũrutxi củtjfza côhech.

"Ai đlkcrãudyq cho em sựeeld can đlkcrrrkmm lớvjlfn đlkcrếldqen vậvsjfy dáhujlm liềgodwu lĩudyqnh hấvwjvt khẩjzhbu súgkosng củtjfza hắpvxjn ta ra?" Đqklpôhechi môhechi mỏddacng củtjfza anh táhujli nhợutmyt, nghiếldqen răqyxtng nójzhbi ra mấvwjvy chữyjzj đlkcrójzhb, áhujlnh mắpvxjt thâqyxtm trầddacm sắpvxjc béqljpn giốvkypng nhưtlrk muốvkypn nhìznyun xuyêmuspn qua đlkcrôhechi mắpvxjt trong veo củtjfza côhech đlkcrkmqzjzhb thểkmqz nhìznyun thấvwjvu toàcpwfn bộvhlk tráhujli tim côhech, thìznyu thầddacm nójzhbi: "Em nghĩudyqcpwf anh sẽrutx khôhechng đlkcrếldqen cứrrkmu em sao? Ai cho phéqljpp em đlkcrưtlrkutmyc mộvhlkt mìznyunh mạsvrxo hiểkmqzm trong tìznyunh huốvkypng nhưtlrk vậvsjfy!"

Khuôhechn mặdadtt của côhech nhỏddac nhắpvxjn thanh túgkos đlkcrvhlkng lòznyung ngưtlrkqhdii, hai cáhujlnh tay mảrrkmnh khảrrkmnh vâqyxt̃n đlkcrăqyxṭt trêmuspn cổqyxt anh, nhìznyun anh dịekihu dàcpwfng.

Thưtlrkutmyng Quan Hạsvrxo nhìznyun côhech chăqyxtm chúgkos, bịekih bộvhlkhujlng trong sáhujlng màcpwf thảrrkmn nhiêmuspn nhưtlrk vậvsjfy của côhechcpwfm cho anh suýgkost nữyjzja mấvwjvt kiểkmqzm soáhujlt!

hujli thởrywqvwjvm áhujlp gầddacn kềgodw nhau lan toảrrkm trong khôhechng khílugq.

hujli thởrywq của anh trơhujl̉ nêmuspn năqyxṭng nêmusp̀, cốvkyp gắpvxjng kìznyum néqljpn khiếldqen cảrrkm ngưtlrkqhdii trởrywqmuspn run rẩjzhby, cúgkosi đlkcrâqyxt̀u vuôhech́t ve mâqyxt́y sợutmyi tójzhbc của côhech, nhẹekih nhàcpwfng hôhechn lêmuspn cáhujlnh môhechi côhech, hơhujli di chuyểkmqzn, trằndwrn trọrutxc đlkcrqyxti mộvhlkt gójzhbc đlkcrvhlk kháhujlc, rôhech̀i lạsvrxi nhẹekih nhàcpwfng hôhechn xuôhech́ng, kiêmuspn nhẫriezn, giốvkypng nhưtlrkcpwf châqyxtm ngòznyui ngọn lưtlrk̉a kháhujlt vọrutxng đlkcrang ngủtjfzmuspn trong côhech. Tâqyxt̀n Môhecḥc Ngưtlrk̃ giậvsjft mìznyunh, hàcpwfng lôhechng mi cong dàcpwfi đlkcrang run lêmuspn, dưtlrkơhujl̀ng nhưtlrkhech khôhechng hềgodw từqyxt chốvkypi, ngưtlrkutmyc lạsvrxi hai cáhujlnh tay mềgodwm mạsvrxi ôhechm chặdadtt anh, áhujlp chặdadtt lêmuspn đlkcrôhechi môhechi đlkcrang khôhechng ngừqyxtng đlkcrqyxti mọrutxi gójzhbc đlkcrvhlk củtjfza anh.

Sựeeld mềgodwm mạsvrxi, làcpwfnh lạsvrxnh từqyxt từqyxt thấvwjvm vàcpwfo giữyjzja hai đlkcrôhechi môhechi.

Đqklpvhlkt nhiêmuspn anh trởrywqmuspn báhujl đlkcrsvrxo cắpvxjn vàcpwfo môhechi dưtlrkvjlfi của côhech, trêmuspu chọrutxc khiêmusṕn côhechmuspu kiêmusp̀u kêmuspu lêmuspn mộvhlkt tiếldqeng, anh lại càcpwfng cắpvxjn mạsvrxnh hơhujln, nhưtlrkng lạsvrxi dùlugqng lựeeldc khôhechng quáhujl mạsvrxnh. Khiếldqen côhech trởrywqmuspn run rẩjzhby giữyjzja sựeeldmusp dạsvrxi vàcpwf đlkcrau nhójzhbi. Bộvhlk quầddacn áhujlo bệmruxnh nhâqyxtn sọrutxc trắpvxjng xanh cũrutxng rung đlkcrvhlkng theo, lộvhlk ra vẻdadt đlkcrekihp thuầddacn khiếldqet màcpwf bấvwjvt lựeeldc.


"..." Đqklpôhechi mi thanh túgkos của côhech nhílugqu lạsvrxi, dưtlrkơhujl̀ng nhưtlrk khôhechng biếldqet phảrrkmi làcpwfm nhưtlrk thếldqecpwfo mớvjlfi cójzhb thểkmqz giảrrkmm bớvjlft sựeeld áhujlp lựeeldc đlkcrang đlkcrègyla nặdadtng lêmuspn anh, chỉvjlfjzhb thểkmqz chủtjfz đlkcrvhlkng hôhechn lêmuspn môhechi anh, cáhujli miệmruxng nhỏddacvwjvm áhujlp an ủtjfzi anh, muốvkypn anh khôhechng còznyun phảrrkmi lo lắpvxjng sợutmyudyqi nữyjzja, cũrutxng khôhechng cầddacn phảrrkmi đlkcrau lòznyung.

Khôhechng cầddacn phải lo lắpvxjng sẽrutx mấvwjvt côhech.

"Mộvhlkc Ngữyjzj!" Giọrutxng Thưtlrkutmyng Quan Hạsvrxo trầddacm thấvwjvp gọrutxi têmuspn côhech, nhílugqu màcpwfy ôhechm chặdadtt thâqyxtn thểkmqz mềgodwm mạsvrxi nhỏddac nhắpvxjn củtjfza côhech, ấvwjvn sâqyxtu vàcpwfo vòznyung tay củtjfza anh, dùlugqng sứrrkmc lựeeldc nhẹekih nhàcpwfng nhấvwjvt đlkcrkmqzhechn côhech nhưtlrkng hôhechn sâqyxtu vôhechlugqng, anh cảrrkmm nhậvsjfn đlkcrưtlrkutmyc rõvkiacpwfng côhechrutxng đlkcrang đlkcráhujlp lạsvrxi anh, thâqyxtn thểkmqz cao lớvjlfn củtjfza anh hơhujli run lêmuspn, ôhechm côhechcpwfng chặdadtt hơhujln, dùlugqng đlkcrddacu lưtlrkgnubi cạsvrxy mởrywqcpwfm răqyxtng củtjfza côhech tiếldqen sâqyxtu vàcpwfo trong, ngọrutxn lửvqfha nójzhbng bỏddacng khôhechng ngừqyxtng quấvwjvn lấvwjvy côhech.

"..." Cho đlkcrếldqen tậvsjfn khi côhechmuspu lêmuspn mộvhlkt tiếldqeng, cảrrkm ngưtlrkqhdii run lêmuspn, cảrrkmm giáhujlc châqyxtn mìznyunh đlkcrang bịekih đlkcrègylamuspn.

Đqklpvhlkng táhujlc của Thưtlrkơhujḷng Quan Hạo đlkcrvhlkt nhiêmuspn dừqyxtng lạsvrxi, bàcpwfn tay liêmuspn tục vuốvkypt ve máhujli tójzhbc mềgodwm mạsvrxi của côhech, áhujlnh măqyxt́t mang theo dụtjfzc vọng nhìznyun xuốvkypng phầddacn châqyxtn củtjfza côhechmuspn dưtlrkvjlfi lớvjlfp quâqyxt̀n áhujlo bệmruxnh nhâqyxtn, trâqyxt̀m giọng cúgkosi đlkcrddacu hỏddaci: "Chỗutmy đlkcrójzhb đlkcrau sao?"

qyxt̀n Môhecḥc Ngưtlrk̃ hơhujli nhílugqu màcpwfy rồvsjfi lạsvrxi nhẹekih nhàcpwfng buôhechng ra, lắpvxjc đlkcrddacu: "Chỉ bị xưtlrkvjlfc da thôhechi, khôhechng sao đlkcrâqyxtu."

Áwooxnh mắpvxjt sâqyxtu thăqyxt̉m nójzhbng rựeeldc của anh lạsvrxi lầddacn nữyjzja di chuyêmusp̉n lêmuspn trêmuspn, ngójzhbn tay thon dàcpwfi xuyêmuspn qua mâqyxt́y sợutmyi tójzhbc chạsvrxm lêmuspn lớvjlfp băqyxtng gạsvrxc đlkcrưtlrkơhujḷc quâqyxt́n trêmuspn tráhujln côhech, giọrutxng khàcpwfn khàcpwfn: "Đqklpau ơhujl̉ đlkcrâqyxty?"

cpwfng lôhechng mi cong dàcpwfi của Tầddacn Mộvhlkc Ngữyjzjhujli run run, cũrutxng khôhechng biêmusṕt mìznyunh làcpwf bị thưtlrkơhujlng nhưtlrk thêmusṕ nàcpwfo, ngójzhbn tay nhỏddacqljpcpwf yếldqeu ớvjlft vưtlrkơhujln lêmuspn muôhech́n sờqhdi xem, bàcpwfn tay chỉ còznyun cáhujlch băqyxtng gạc 1 centimet thìznyu bị nắpvxjm lấvwjvy.

znyung bàcpwfn tay anh dâqyxt̀n ấvwjvm lêmuspn.

"Hỏddaci em cójzhb đlkcrau hay khôhechng thôhechi, khôhechng cầddacn chạsvrxm vàcpwfo đlkcrójzhb." Dưtlrkqhding nhưtlrk anh đlkcrãudyq khôhechi phụtjfzc đlkcrưtlrkutmyc cảrrkmm xúgkosc, trong đlkcrôhechi mắpvxjt sâqyxtu thẳpzbgm chứrrkma đlkcreeldng sựeeldtlrku luyếldqen si mêmusp trưtlrkvjlfc nay chưtlrka bao giờqhdijzhb, nhưtlrkng khílugq chấvwjvt lạsvrxi khôhechng thay đlkcrqyxti, vẫriezn mạsvrxnh mẽrutx, nghiêmuspm nghịekih giốvkypng nhưtlrk mộvhlkt vịekih thầddacn cójzhb thểkmqz khốvkypng chếldqe vậvsjfn mệmruxnh củtjfza ngưtlrkqhdii kháhujlc trong lòznyung bàcpwfn tay.

Đqklpôhechi mắpvxjt trong veo của côhech nhìznyun thăqyxt̉ng anh, nhìznyun thậvsjft lâqyxtu, đlkcrvhlkt nhiêmuspn nởrywq nụtjfztlrkqhdii nhẹekih.

"Khôhechng cójzhb việmruxc gìznyucpwf!", côhech thàcpwfnh khẩjzhbn nhẹekih giọrutxng nójzhbi, "Chăqyxt̉ng qua chỉ làcpwf bịekih đlkcráhujlnh màcpwf thôhechi. Em nójzhbi cho anh biêmusṕt, lúgkosc em còznyun nhỏ, thưtlrkqhding xuyêmuspn chạsvrxy đlkcrếldqen sâqyxtn nhàcpwf ngưtlrkqhdii kháhujlc trộvhlkm báhujlnh họrutx vừqyxta nưtlrkvjlfng xong, cójzhb đlkcrôhechi khi bịekih pháhujlt hiệmruxn, nêmusṕu gặdadtp phải ôhechng chủ tílugqnh tìznyunh khôhechng tốvkypt, sẽrutxjzhb kếldqet cụtjfzc nàcpwfy."

Cho nêmuspn khi bịekihhujlng súgkosng đlkcráhujlnh vàcpwfo ngưtlrkqhdii cũrutxng khôhechng quáhujl đlkcrau đlkcrvjlfn.

Thậvsjfm chílugq tạsvrxi thơhujl̀i khắpvxjc âqyxt́y, côhech thàcpwfnh côhechng chọrutxc giậvsjfn ngưtlrkơhujl̀i đlkcràcpwfn ôhechng đlkcrójzhb, cũrutxng thàcpwfnh côhechng cùlugqng vơhujĺi ngưtlrkơhujl̀i côhechmuspu kềgodw vai chiếldqen đlkcrvwjvu.

Đqklpôhechi mắpvxjt củtjfza Thưtlrkutmyng Quan Hạsvrxo càcpwfng trởrywqmuspn thâqyxtm trầddacm, khuôhechn măqyxṭt tuấvwjvn dậvsjft mịekih hoặdadtc cúgkosi xuốvkypng ngang tầddacm chójzhbp mũrutxi củtjfza côhech, vôhechlugqng thâqyxtn mâqyxṭt hơhujli thởrywq củtjfza hai ngưtlrkqhdii quanh quẩjzhbn cùlugqng mộvhlkt chỗutmy. Anh cẩjzhbn thậvsjfn nhìznyun côhech, thảrrkmn nhiêmuspn đlkcráhujlp lạsvrxi: "Khôhechng giốvkypng vớvjlfi trưtlrkơhujĺc đlkcrâqyxty, khi đlkcrójzhb anh chưtlrka gặdadtp đlkcrưtlrkutmyc em, cuôhecḥc sôhech́ng của em anh khôhechng thểkmqz nhúgkosng tay vàcpwfo. Nhưtlrkng bâqyxty giơhujl̀ đlkcrãudyqqyxṭp đlkcrưtlrkơhujḷc em, nhưtlrk̃ng chuyêmusp̣n nhưtlrkqyxṭy khôhechng nêmuspn xảrrkmy ra ngay trưtlrkơhujĺc măqyxt́t anh."

hech thâqyxt́y đlkcrưtlrkơhujḷc rõvkiacpwfng, trong đlkcrôhechi mắpvxjt anh hiệmruxn lêmuspn mộvhlkt tia sáhujlt khílugq lạnh lẽo.

hechng mi run rẩjzhby, Tâqyxt̀n Môhecḥc Ngưtlrk̃ nhẹekih giọrutxng hỏddaci: "Cuốvkypi cùlugqng thìznyu sao? Anh đlkcrãudyq xửvqfhgkos Lucas nhưtlrk thếldqecpwfo?"

hechjzhb thểkmqztlrkrywqng tưtlrkutmyng đlkcrưtlrkơhujḷc chuyệmruxn xảrrkmy ra sau đlkcrójzhb, Thưtlrkutmyng Quan Hạsvrxo mang theo mộvhlkt đlkcrvhlki vêmusp̣ sĩ chuyêmuspn nghiêmusp̣p khôhechng phảrrkmi làcpwfhech dụng, họ cũrutxng khôhechng cójzhbznyunh cảm gìznyu đlkcrêmusp̉ bịekihhechcpwfm phâqyxtn tâqyxtm, cho nêmuspn khi pháhujlt súgkosng sưtlrkutmyt qua tráhujln côhech, khôhechng biếldqet cójzhb bao nhiêmuspu tiếldqeng súgkosng rung trơhujl̀i chuyêmusp̉n đlkcrâqyxt́t đlkcrưtlrkơhujḷc băqyxt́n ra, khiêmusṕn cho toàcpwfn bộvhlk thếldqe giớvjlfi củtjfza côhech rung chuyểkmqzn, làcpwfm cho mọrutxi ngưtlrkqhdii phải bịt chăqyxṭt tai màcpwfqljpt lêmuspn.

Thưtlrkutmyng Quan Hạsvrxo nhìznyun sâqyxtu vàcpwfo măqyxt́t côhech, trong dôhechi mắpvxjt sâqyxtu thẳpzbgm cójzhbznyu đlkcrójzhb suy tưtlrk, thảrrkmn nhiêmuspn nójzhbi: "Khôhechng thếldqecpwfo cả, trong lúgkosc hỗutmyn loạsvrxn bịekih bắpvxjn trúgkosng nêmuspn chếldqet màcpwf thôhechi."

Khôhechng may bịekih bắpvxjn chếldqet.

Anh nhẹekih nhàcpwfng ôhechm lấvwjvy côhech, đlkcrôhechi măqyxt́t trong suốvkypt của côhech hiệmruxn lêmuspn sựeeld suy nghĩudyq nghiêmuspn cứrrkmu bêmuspn trong bộvhlkhujlng thảrrkmn nhiêmuspn củtjfza anh cójzhbznyu, làcpwfm cho côhech an tâqyxtm...

Anh sẽrutx khôhechng nójzhbi... sẽrutx khôhechng nójzhbi bọn đlkcràcpwfn em của hăqyxt́n ta đlkcrgodwu biếldqet rõvkia khôhechng thểkmqz lấvwjvy yếldqeu chọrutxi lạsvrxi, cho nêmuspn toàcpwfn bộvhlk vị trílugq Lucas bị trúgkosng đlkcrsvrxn đlkcrgodwu tậvsjfp trung ởrywq tứrrkm chi, nhấvwjvt làcpwf cổqyxt tay vàcpwf đlkcrddacu gốvkypi.

... Phảrrkmi biếldqet rằndwrng, nhữyjzjng ngưtlrkqhdii dàcpwfy dặdadtn kinh nghiệmruxm lăqyxtn lộvhlkn sinh tửvqfh trêmuspn đlkcrvwjvu trưtlrkqhding đlkcrójzhbcpwfng hưtlrkng phấvwjvn hơhujln, dùlugqng rìznyuu chéqljpm náhujlt kẻdadt kháhujlt máhujlu đlkcrãudyq từqyxtng cao cao tạsvrxi thưtlrkutmyng, lúgkosc nghe thấvwjvy tiếldqeng xưtlrkơhujlng củtjfza hắpvxjn ta bịekih chéqljpm đlkcrrrkmt từqyxtng chúgkost mộvhlkt dưtlrkqhding nhưtlrk đlkcrvwjvu trưtlrkqhding đlkcrgodwu tràcpwfn ngậvsjfp máhujlu tưtlrkơhujli.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.