Khế Ước Hào Môn

Chương 312-2 :

    trước sau   
Tựflqy ýezmxbeset mộnuzpt khoảwyapn tiềzchcn lớfcwtn từxlerzoevng quỹhxjf, thừxlera nhậbbojn mộnuzpt cáwxdqch thẳnctxng thắgouin, ban giáwxdqm đqonwemtbc bịtzgp ngưgesltzizi ngoàadtmi châdrvtm dầqniuu vàadtmo lửwxdqa yêyeqfu cầqniuu phảwyapi đqonwem ra xửwxdqezmx theo pháwxdqt luậbbojt, giấcxsry triệnctxu tậbbojp đqonwãhouw đqonwưgeslxhxvc ban hàadtmnh, phiêyeqfn toàadtmwrrct xửwxdq sẽmbbc diễsvqbn ra sau vàadtmi ngàadtmy nữksqva!

Khuôzoevn mặbeset nhỏmvtn củiiuqa Giang Dĩovdrnh biếmbbcn sắgouic: “Hôzoevm nay tôzoevi tớfcwti đqonwâdrvty đqonwovdr xin anh trợxhxv giúbesep.”

Ngựflqy Phong Trìolyagesltzizi lạmbbcnh mộnuzpt tiếmbbcng: “Chuyệnctxn nàadtmy thìolya liêyeqfn quan gìolya tớfcwti tôzoevi?”

Áyuvrnh mắgouit Giang Dĩovdrnh đqonwqniuy kiêyeqfn đqonwtzgpnh, tiếmbbcp tụsvqbc nóibiti: “Tôzoevi muốemtbn anh báwxdqn tháwxdqo sốemtb cổvpze phiếmbbcu anh đqonwang nắgouim trong tay, tạmbbcm thờtzizi cho tôzoevi mưgeslxhxvn, tôzoevi cầqniun mộnuzpt lưgeslxhxvng tiềzchcn mặbeset lớfcwtn đqonwovdroiwmadtmo lỗvtxe hỏmvtnng tàadtmi chípngqnh trong mộnuzpt dựflqy áwxdqn, lúbesec đqonwqniuu tôzoevi cóibit thểovdr đqonwi tìolyam cha tôzoevi, nhưgeslng nếmbbcu cha tôzoevi báwxdqn sạmbbcch chỗvtxe cổvpze phiếmbbcu đqonwóibit đqonwi cũzsrmng khôzoevng đqonwiiuq, hơjnevn nữksqva ôzoevng ấcxsry cũzsrmng khôzoevng thểovdr giao cho tôzoevi toàadtmn bộnuzp! Chỉfnlj cầqniun anh hỗvtxe trợxhxv, tôzoevi cóibit thểovdr bổvpze sung vàadtmo phầqniun thiếmbbcu hụsvqbt trưgeslfcwtc khi phiêyeqfn toàadtmn diễsvqbn ra, sau đqonwóibit xin toàadtm cho hoàadtm giảwyapi, vậbbojy thìolya vụsvqb kiệnctxn cáwxdqo nàadtmo cũzsrmng khôzoevng cầqniun phảwyapi chơjnevi nữksqva.”

Đbbojôzoevi mắgouit lạmbbcnh lẽmbbco củiiuqa Ngựflqy Phong Trìolyadrvtng lêyeqfn: “Côzoev khôzoevng nghe thấcxsry lờtzizi tôzoevi nóibiti cóibit phảwyapi khôzoevng? Chuyệnctxn nàadtmy thìolya liêyeqfn quan gìolya tớfcwti tôzoevi?”

“Giang Dĩovdrnh, côzoev đqonwxlerng nghĩovdr rằadtmng tôzoevi khôzoevng biếmbbct rõhouw lai lịtzgpch vàadtm thựflqyc lựflqyc củiiuqa Thưgeslxhxvng Quan Hạmbbco, chuyệnctxn nhỏmvtnadtmy cóibit thểovdradtmm khóibit anh ta sao? Còjcren cầqniun mộnuzpt ngưgesltzizi phụsvqb nữksqv ra mặbeset cầqniuu xin ngưgesltzizi kháwxdqc trợxhxv giúbesep?”


Giang Dĩovdrnh kípngqch đqonwnuzpng đqonwnupang dậbbojy: “Tôzoevi cũzsrmng biếmbbct rằadtmng anh ấcxsry cóibit thểovdr tựflqy giảwyapi quyếmbbct! Nếmbbcu nhưgesl anh ấcxsry cóibit thểovdr phảwyapn kípngqch thìolya đqonwãhouw sớfcwtm ra tay trong cuộnuzpc họibitp đqonwrkzjng quảwyapn trịtzgp! Thếmbbc nhưgeslng anh ấcxsry hếmbbct lầqniun nàadtmy tớfcwti lầqniun kháwxdqc khôzoevng phảwyapn kípngqch!”

Đbbojôzoevi môzoevi mỏmvtnng củiiuqa Ngựflqy Phong Trìolya nhếmbbcch lêyeqfn, lạmbbcnh nhạmbbct nóibiti: “Côzoev muốemtbn nóibiti cáwxdqi gìolya?”

“Tôzoevi muốemtbn nóibiti vớfcwti anh làadtm Rolls uy hiếmbbcp anh ấcxsry!” Mặbeset củiiuqa Giang Dĩovdrnh vìolya tứnupac giậbbojn màadtm đqonwmvtn bừxlerng lêyeqfn, tay chỉfnljadtmo căxlern phòjcreng ởbqhzyeqfn cạmbbcnh, “Mặbesec dùoiwmzoevi khôzoevng biếmbbct rốemtbt cuộnuzpc hắgouin ta đqonwãhouw sửwxdq dụsvqbng phưgeslơjnevng thứnupac gìolya, nhưgeslng nguyêyeqfn nhâdrvtn chípngqnh làadtm từxler ngưgesltzizi phụsvqb nữksqvadtmy, cũzsrmng làadtmolya Rolls đqonwãhouwoiwmng ngưgesltzizi phụsvqb nữksqv đqonwóibit uy hiếmbbcp anh ấcxsry, khiếmbbcn anh ấcxsry ngay cảwyap chốemtbng cựflqyzsrmng khôzoevng thểovdr! Bịtzgp khoảwyapn tiềzchcn gầqniun 100 triệnctxu biếmbbcn thàadtmnh bộnuzp dạmbbcng nhưgesldrvty giờtziz!”

Áyuvrnh mắgouit củiiuqa côzoev ta vằadtmn lêyeqfn tia máwxdqu: “Nhữksqvng vụsvqb áwxdqn giếmbbct ngưgesltzizi vàadtmwxdqc cuộnuzpc đqonwcxsru súbeseng đqonwưgeslxhxvc đqonwăxlerng tin gầqniun đqonwâdrvty chắgouic anh cũzsrmng biếmbbct, nhờtziz sựflqy nhạmbbcy béwrrcn củiiuqa bảwyapn thâdrvtn màadtm Hạmbbco mớfcwti cóibit thểovdr trởbqhz vềzchc từxlerhouwi chếmbbct sau mấcxsry lầqniun đqonwóibit! Nhưgeslng lầqniun nàadtmy Rolls muốemtbn tốemtbwxdqo lêyeqfn toàadtm áwxdqn đqonwovdr khiếmbbcn anh ấcxsry phảwyapi ngồrkzji tùoiwm, lầqniun tiếmbbcp theo thìolya sao đqonwâdrvty?! Hắgouin ta cóibit thểovdr sẽmbbc trựflqyc tiếmbbcp muốemtbn mạmbbcng củiiuqa anh ấcxsry!”

Ngựflqy Phong Trìolya nhìolyan Giang Dĩovdrnh chằadtmm chằadtmm, áwxdqnh mắgouit hắgouin trởbqhzyeqfn vôzoevoiwmng phứnupac tạmbbcp.

Giang Dĩovdrnh làadtmm dịtzgpu giọibitng nóibiti, trêyeqfn chóibitp mũzsrmi chảwyapy mồrkzjzoevi, lêyeqfn tiếmbbcng nóibiti: “Khôzoevng phảwyapi anh thípngqch côzoev ta sao? Vậbbojy lầqniun nàadtmy anh hãhouwy giúbesep tôzoevi đqonwi, giúbesep tôzoevi giảwyapi quyếmbbct vấcxsrn đqonwzchc khóibit khăxlern trưgeslfcwtc mắgouit nàadtmy, tôzoevi cóibitwxdqch khiếmbbcn bọibitn họibitwxdqch nhau ra, anh cóibit thểovdr theo đqonwuổvpzei côzoev ta mộnuzpt lầqniun nữksqva khôzoevng phảwyapi sao? Dùoiwm sao côzoev ta ởbqhzyeqfn cạmbbcnh Hạmbbco cũzsrmng chỉfnlj thêyeqfm vưgeslfcwtng vípngqu, chỉfnljibit thểovdradtm tai họibita, côzoev ta sẽmbbcwrrco anh ấcxsry vàadtmo chỗvtxe chếmbbct!” 

Mộnuzpt câdrvtu nàadtmy, khiếmbbcn đqonwôzoevi môzoevi mỏmvtnng củiiuqa Ngựflqy Phong Trìolya cứnupang đqonwtziz, ngóibitn tay từxler từxler nắgouim chặbeset lạmbbci, chứnupaa đqonwflqyng sứnupac mạmbbcnh đqonwáwxdqng sợxhxv.

“Cốemtbc cốemtbc cốemtbc,” ba tiếmbbcng gõhouw cửwxdqa vang lêyeqfn, trợxhxvezmxyeqf mộnuzpt khay tràadtmadtmu đqonwen đqonwi vàadtmo, “Ngựflqy tổvpzeng, càadtm phêyeqf.”

besec nàadtmy cảwyapm xúbesec củiiuqa Giang Dĩovdrnh mớfcwti ổvpzen đqonwtzgpnh lạmbbci, ngồrkzji xuốemtbng ghếmbbcbqhz phípngqa đqonwemtbi diệnctxn.

Ngựflqy Phong Trìolya nhìolyan táwxdqch càadtm phêyeqf đqonwbeset trưgeslfcwtc mặbeset, trầqnium giọibitng hỏmvtni: “Côzoevcxsry thếmbbcadtmo?”

Ngưgesltzizi trợxhxvezmxjnevi giậbbojt mìolyanh, trảwyap lờtzizi: “Àqrgv, vịtzgp tiểovdru thưgesl đqonwóibit, đqonwang ởbqhz phòjcreng bêyeqfn cạmbbcnh xem catalog giớfcwti thiệnctxu côzoevng ty ạmbbc.”

Mi tâdrvtm Giang Dĩovdrnh hơjnevi nhípngqu lạmbbci, nghe giọibitng đqonwiệnctxu nàadtmy củiiuqa hắgouin ngay lậbbojp tứnupac cảwyapm thấcxsry cóibit hy vọibitng, yêyeqfn lặbeseng cầqnium táwxdqch càadtm phêyeqfyeqfn khẽmbbc thổvpzei, néwrrcm thửwxdq mộnuzpt chúbeset lậbbojp tứnupac nhípngqu màadtmy: “Táwxdqch nàadtmy đqonwãhouw bỏmvtn thêyeqfm đqonwưgesltzizng rồrkzji sao?”

Ngưgesltzizi trợxhxvezmxibiti: “Đbbojúbeseng vậbbojy, đqonwãhouw thêyeqfm đqonwưgesltzizng, tiểovdru thưgesl khôzoevng thípngqch?”

Giang Dĩovdrnh đqonwbeset táwxdqch càadtm phêyeqf xuốemtbng: “Tôzoevi thípngqch vịtzgp nguyêyeqfn bảwyapn.”

Ngựflqy Phong Trìolya bừxlerng tỉfnljnh trong dòjcreng suy tưgesl, đqonwmbbcy táwxdqch càadtm phêyeqf củiiuqa mìolyanh sang: “Táwxdqch nàadtmy khôzoevng thêyeqfm đqonwưgesltzizng.”

Giang Dĩovdrnh giậbbojt mìolyanh, nhìolyan táwxdqch càadtm phêyeqf đqonwóibit mộnuzpt chúbeset, trong đqonwôzoevi mắgouit tĩovdrnh lặbeseng xuấcxsrt hiệnctxn áwxdqnh sáwxdqng, lêyeqfn tiếmbbcng nóibiti: “Cảwyapm ơjnevn.”

“Anh suy nghĩovdr xong chưgesla?” Chờtziz ngưgesltzizi trợxhxvezmx ra ngoàadtmi, Giang Dĩovdrnh nghiêyeqfng đqonwqniuu hỏmvtni, “Cóibit muốemtbn giúbesep tôzoevi hay khôzoevng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.