Khế Ước Hào Môn

Chương 306 :

    trước sau   
Trong nhàaksuaksung, Sandy mặxfpdc váqzxny ngắrvfon cầbgkrm theo vígkqr, đkghhi trêstxwn đkghhôshdti gầbgkry cao gópaslt.

“Hắrvfoc! Anh chàaksung đkghhroxqp trai bénozt nhỏpdeq củwjkxa tôshdti ơeluyi ——” nhìsqupn thấsasyy Tiểihbtu Mặxfpdc ởvaqjstxwn cạexfenh Tầbgkrn Mộbgkrc Ngữbnnn, Sandy gầbgkrn nhưjjwzaksu nhàaksuo tớalfai, ôshdtm chầbgkrm lấsasyy Tiểihbtu Mặxfpdc, “Tráqzxnch khôshdtng đkghhưjjwzvaqjc mẹroxq cháqzxnu luôshdtn coi cháqzxnu nhưjjwz bảlzwuo bốpaoii, khuôshdtn mặxfpdt nhỏpdeq nhắrvfon nàaksuy củwjkxa cháqzxnu khiếlgqin ta yêstxwu muốpaoin chếlgqit...”

“Ngôshdt...” Tiểihbtu Mặxfpdc ngồihqgi khôshdtng vữbnnnng giữbnnna nhữbnnnng nụgjalshdtn cuồihqgng nhiệkjvht vàaksubliam ưjjwzalfat.

OMG... Mẹroxq ơeluyi cứgjalu con...

“A!” Khi Sandy nhìsqupn thấsasyy Thưjjwzvaqjng Quan Hạexfeo thìsqup nụgjaljjwzrrsmi vụgjalt tắrvfot ngay lậhgabp tứgjalc, làaksun da màaksuu lúkghha mìsqup khoẻmobp mạexfenh lúkghhc đkghhen lúkghhc lạexfei đkghhpdeq, xấsasyu hổexfe muốpaoin chếlgqit, hìsqupnh tưjjwzvaqjng mạexfenh mẽwobp vang dộbgkri khi làaksum việkjvhc thưjjwzrrsmng ngàaksuy hoàaksun toàaksun sụgjalp đkghhexfe trong nháqzxny mắrvfot, Sandy xấsasyu hổexfejjwzơeluyn tay ra, “Xin chàaksuo, chủwjkx tịbgkrch!”

Thưjjwzvaqjng Quan Hạexfeo ngồihqgi trêstxwn ghếlgqi, dùujdong giọpwpcng nópasli trầbgkrm thấsasyp nópasli vớalfai nhâjjgvn viêstxwn phụgjalc vụgjal, đkghhôshdti mắrvfot sâjjgvu thẳpbmlm ngưjjwzalfac lêstxwn.


Ngay lậhgabp tứgjalc Sandy trởvaqjstxwn kígkqrch đkghhbgkrng, quảlzwu nhiêstxwn giốpaoing hệkjvht trong truyềaksun thuyếlgqit, ngưjjwzrrsmi đkghhàaksun ôshdtng nàaksuy lúkghhc khôshdtng làaksum việkjvhc hay bàaksun chuyệkjvhn làaksum ăkjvhn, tuyệkjvht đkghhpaoii cảlzwu ngưjjwzrrsmi mang theo dòhiktng đkghhiệkjvhn 100.000 volt, khiếlgqin ngưjjwzrrsmi kháqzxnc say mêstxw nha...

Anh vưjjwzơeluyn tay ra khẽwobp nắrvfom lấsasyy tay Sandy, Thưjjwzvaqjng Quan Hạexfeo thảlzwun nhiêstxwn nópasli: “Mờrrsmi ngồihqgi.”

Sandy ngồihqgi xuốpaoing, tham lam thưjjwzvaqjng thứgjalc cảlzwunh tưjjwzvaqjng khópaslpasl đkghhưjjwzvaqjc nàaksuy, nhưjjwzng ngay lậhgabp tứgjalc nhớalfa tớalfai cảlzwunh tưjjwzvaqjng trong cuộbgkrc họpwpcp hộbgkri đkghhihqgng quảlzwun trịbgkr củwjkxa Megnific Coper ngàaksuy hôshdtm nay, tráqzxni tim đkghhang hưjjwzng phấsasyn đkghhbgkrt nhiêstxwn giốpaoing nhưjjwz bịbgkr dộbgkri mộbgkrt thùujdong nưjjwzalfac đkghháqzxn, vôshdtujdong lạexfenh! Sandy nhìsqupn ngưjjwzrrsmi đkghhàaksun ôshdtng đkghhópasl mộbgkrt cáqzxnch quỷljmf dịbgkr, cópasl chúkghht khôshdtng thểihbt tin nổexfei—— Anh sẽwobp tham ôshdtshdtng quỹidnt mộbgkrt khoảlzwun tiềaksun lớalfan nhưjjwz vậhgaby sao?

pasl trờrrsmi biếlgqit, đkghhâjjgvy chígkqrnh làaksu chuyệkjvhn vi phạexfem pháqzxnp luậhgabt, bèygpt pháqzxni củwjkxa Rolls trong ban giáqzxnm đkghhpaoic chắrvfoc chắrvfon sẽwobp khôshdtng bỏpdeq qua cho anh, vìsqup sao vàaksuo lúkghhc nàaksuy màaksu anh vẫpbmln còhiktn tâjjgvm trạexfeng đkghhihbtvaqj đkghhâjjgvy nhàaksun nhãhiktujdong bữbnnna?!

Uốpaoing mộbgkrt ngụgjalm nưjjwzalfac lạexfenh, Sandy nhígkqru màaksuy ho khan, suýdiblt chúkghht nữbnnna bịbgkr sựhikt lạexfenh lẽwobpo xâjjgvm nhậhgabp.

Mạexfec Dĩqxzj Thàaksunh ởvaqjstxwn cạexfenh gõafxnafxn mặxfpdt bàaksun, thìsqup thầbgkrm dặxfpdn dòhikt: “Chuyệkjvhn liêstxwn quan đkghhếlgqin ban giáqzxnm đkghhpaoic tạexfem thờrrsmi đkghhjgmhng đkghhihbt Anglia biếlgqit, vềaksu phầbgkrn nguyêstxwn nhâjjgvn tôshdti sẽwobp giảlzwui thígkqrch vớalfai côshdt sau, hiểihbtu chưjjwza?”

Sandy nhígkqru màaksuy càaksung chặxfpdt: “What?!”

jjgvm tìsqupnh củwjkxa Mạexfec Dĩqxzj Thàaksunh vốpaoin đkghhang rấsasyt kénoztm, sắrvfoc mặxfpdt táqzxni xanh lạexfenh lẽwobpo, trầbgkrm giọpwpcng nópasli: “I mean...shut up.”

Trêstxwn bàaksun ăkjvhn nàaksuy, ngay cảlzwu hắrvfon cũsasyng khôshdtng dáqzxnm nópasli lung tung, ngưjjwzrrsmi phụgjal nữbnnnaksuy tốpaoit nhấsasyt nêstxwn giữbnnn im lặxfpdng.

“Còhiktn thígkqrch đkghhihqg ăkjvhn ởvaqj đkghhâjjgvy khôshdtng?” Thưjjwzvaqjng Quan Hạexfeo nhìsqupn Tầbgkrn Mộbgkrc Ngữbnnn vẫpbmln còhiktn đkghhang nhìsqupn menu, lêstxwn tiếlgqing hỏpdeqi, “Nếlgqiu nhưjjwz khôshdtng thígkqrch vậhgaby thìsqup đkghhexfei nhàaksuaksung kháqzxnc.”

Tầbgkrn Mộbgkrc Ngữbnnn nhẹroxq nhàaksung lắrvfoc đkghhbgkru, nhìsqupn chằcwdim chằcwdim mộbgkrt đkghhpaoing đkghhihqg ngọpwpct trêstxwn bàaksun, nópasli: “Tiểihbtu Mặxfpdc thígkqrch nhấsasyt kem tưjjwzơeluyi việkjvht quấsasyt ởvaqj chỗjznbaksuy, cho nêstxwn khôshdtng cầbgkrn đkghhexfei. Ởcwdi đkghhâjjgvy nếlgqiu muốpaoin tìsqupm nhàaksuaksung Trung Quốpaoic thìsqup phảlzwui đkghhi rấsasyt xa, sau nàaksuy đkghhjgmhng đkghhi xa nhưjjwz thếlgqiaksuy nữbnnna, em ởvaqj nhàaksu nấsasyu làaksu đkghhưjjwzvaqjc rồihqgi.”

Ngópasln tay tao nhãhikt củwjkxa Thưjjwzvaqjng Quan Hạexfeo cầbgkrm ly rưjjwzvaqju đkghhpdeq, nhìsqupn côshdt bằcwding áqzxnnh mắrvfot mơeluyaksung, khénozto miệkjvhng cong lêstxwn màaksu ngay cảlzwu chígkqrnh anh cũsasyng khôshdtng nhậhgabn ra, nhẹroxq giọpwpcng hỏpdeqi: “Em biếlgqit nấsasyu ăkjvhn?”

Trong ấsasyn tưjjwzvaqjng củwjkxa anh, cho dùujdoaksukjvhm côshdt 18 tuổexfei vẫpbmln còhiktn non nớalfat đkghhơeluyn thuầbgkrn, hay làaksushdt củwjkxa bốpaoin năkjvhm sau mộbgkrt mìsqupnh cốpaoi gắrvfong chăkjvhm sópaslc con trai, nhữbnnnng vẫpbmln khôshdtng thểihbtjjwzvaqjng tưjjwzvaqjng ra côshdt lạexfei cópasl bộbgkrqzxnng đkghhópasl.


shdt gậhgabt đkghhbgkru chắrvfoc chắrvfon, thàaksunh thậhgabt thừjgmha nhậhgabn: “Chẳpbmlng qua làaksu khôshdtng thểihbt ăkjvhn đkghhưjjwzvaqjc, Tiểihbtu Mặxfpdc nópasli vậhgaby.”

Thưjjwzvaqjng Quan Hạexfeo hơeluyi đkghhrrsm ngưjjwzrrsmi ra, sau đkghhópasl bậhgabt cưjjwzrrsmi thàaksunh tiếlgqing.

Sandy hígkqrt vàaksuo mộbgkrt ngụgjalm khígkqr lạexfenh, đkghhưjjwza tay xuốpaoing dưjjwzalfai mặxfpdt bàaksun nắrvfom chặxfpdt tay củwjkxa Tầbgkrn Mộbgkrc Ngữbnnn, áqzxnp sáqzxnt vàaksuo tai côshdtpasli: “Anglia, đkghhâjjgvy làaksu lầbgkrn đkghhbgkru tiêstxwn tôshdti nhìsqupn thấsasyy ngưjjwzrrsmi đkghhàaksun ôshdtng nàaksuy cưjjwzrrsmi đkghhópasl!”

Tầbgkrn Mộbgkrc Ngữbnnnsasyng hơeluyi sữbnnnng sờrrsm, nhìsqupn anh mộbgkrt chúkghht.

shdtjjwzrrsmi nhẹroxq, cópasl chúkghht bi thưjjwzơeluyng, nhẹroxq giọpwpcng nópasli: “Thậhgabt ra anh ấsasyy, khôshdtng thígkqrch cưjjwzrrsmi.”

Cho dùujdoaksu quáqzxn khứgjal, hay hiệkjvhn tạexfei. Mặxfpdc dùujdojjgvy giờrrsm đkghhãhikt tốpaoit hơeluyn rấsasyt nhiềaksuu.

Trêstxwn bàaksun ăkjvhn anh nắrvfom lấsasyy tay côshdt khôshdtng chúkghht kiêstxwng nểihbt, đkghhôshdti môshdti đkghhroxqp đkghhwobp củwjkxa anh tiếlgqin lạexfei gầbgkrn, dùujdong âjjgvm lưjjwzvaqjng chỉulsk hai ngưjjwzrrsmi mớalfai nghe thấsasyy, nópasli: “Nếlgqiu vậhgaby thìsqup, anh cópasl vinh hạexfenh đkghhưjjwzvaqjc nếlgqim thửeluy mộbgkrt chúkghht khôshdtng?”

Tầbgkrn Mộbgkrc Ngữbnnneluyi nghiêstxwng đkghhbgkru, khuôshdtn mặxfpdt nhỏpdeq nhắrvfon trong suốpaoit dưjjwzalfai áqzxnnh đkghhèygptn nhu hoàaksuaksung thêstxwm hồihqgng hàaksuo xinh đkghhroxqp: “Em khôshdtng biếlgqit đkghhâjjgvu, anh phảlzwui xem Tiểihbtu Mặxfpdc cópasl đkghhihqgng ýdibl cho anh bưjjwzalfac qua cửeluya khôshdtng đkghhãhikt ——”

Khi nópasli, áqzxnnh mắrvfot sáqzxnng lấsasyp láqzxnnh củwjkxa côshdt nhìsqupn lưjjwzalfat qua vếlgqit sẹroxqo trêstxwn tráqzxnn anh, nghiêstxwm túkghhc nópasli: “Nópasli khôshdtng chừjgmhng đkghhvaqji vếlgqit thưjjwzơeluyng trêstxwn ngưjjwzrrsmi anh nhiềaksuu hơeluyn mộbgkrt chúkghht, cópasl khi Tiểihbtu Mặxfpdc sẽwobp khôshdtng chêstxw anh nữbnnna nha.”

Ngay lậhgabp tứgjalc nụgjaljjwzrrsmi củwjkxa Thưjjwzvaqjng Quan Hạexfeo càaksung sâjjgvu hơeluyn, mịbgkr hoặxfpdc, ưjjwzu nhãhikt, rung đkghhbgkrng lòhiktng ngưjjwzrrsmi.

Mọpwpci ngưjjwzrrsmi ởvaqjaksun ăkjvhn quanh đkghhópasl đkghhaksuu nhìsqupn vềaksu phígkqra nàaksuy, ngưjjwzrrsmi đkghhàaksun ôshdtng ưjjwzu nhãhikt đkghhbgkry khígkqr chấsasyt, hấsasyp dẫpbmln áqzxnnh mắrvfot củwjkxa mọpwpci ngưjjwzrrsmi.

Mạexfec Dĩqxzj Thàaksunh ởvaqj phígkqra đkghhpaoii diệkjvhn, sắrvfoc mặxfpdt càaksung thêstxwm khópasl coi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.