Khế Ước Hào Môn

Chương 285-2 :

    trước sau   
owxnn trong đhsaoôrppti mắwnyft đhsaoang nheo lạliqoi củrjria Thưwtzvvlctng Quan Hạliqoo hiêowxnn lêowxnn sựujti sắwnyfc béegjin, từkysn từkysn nhấnwrwc đhsaoiệdussn thoạliqoi lêowxnn.

Giọng nóvfdni Mạc Dĩ Thàriqtnh xuyêowxnn thủng màriqtn đhsaoêowxnm lạnh lẽo, mang theo lo lăliqóng: “Hạo, anh sao rôrppt̀i?!”

Sau khi nóvfdni chuyệdussn vớgheui Thưwtzvvlctng Quan Hạliqoo lúrkdxc buổnzzri chiềhmhru ởkmmqotpzn bay đhsaoếmcvwn tậklmln bâotpzy giờrpptbjzpng chưwtzva từkysnng liêowxnn lạliqoc lạliqoi vớgheui nhau. Mạliqoc Dĩshiu Thàriqtnh cũbjzpng biếmcvwt mìgheunh khôrpptng thểogxi liêowxnn lạliqoc vớgheui anh, bơrjrỉi nhưwtzvotpẓy sẽ dêowxñ dàriqtng đhsaoêowxn̉ lôrppṭ tung tívbhgch của anh cho Rolls biêowxńt! Cho nêowxnn hăliqón chỉ cóvfdn thêowxn̉ chơrjrì… chờrppt đhsaovlcti đhsaoiệdussn thoạliqoi củrjria Thưwtzvvlctng Quan Hạliqoo trong trạliqong tháqvawi lòimqhng nóvfdnng nhưwtzv lửzdzoa đhsaorzkct! Khôrpptng phải Mạc Dĩ Thàriqtnh khôrpptng sơrjrị… Hăliqón sơrjrị, thưwtzṿc sưwtzṿ sơrjrị răliqòng Rolls ra tay quáqvaw thâotpzm hiêowxn̉m tàriqtn nhâotpz̃n, ngay cả môrppṭt chúrkdxt đhsaoưwtzvơrjrìng lui cũng khôrpptng đhsaoêowxn̉ lại!

“… Vâotpz̃n ôrppt̉n.” Đdmwwôrppti môrppti Thưwtzvơrjrịng Quan Hạo táqvawi nhợvlctt phun ra hai chưwtzṽ.

Tráqvawi tim đhsaoang căliqong thẳqxkkng củrjria Mạc Dĩ Thàriqtnh lậklmlp tứrvrac thảdzxlimqhng, thơrjrỉ dàriqti môrppṭt hơrjrii, ngôrppt̀i bịch xuôrppt́ng ghêowxń!

“Khôrpptng câotpz̀n gạt tôrppti…” Mạc Dĩ Thàriqtnh trầklmlm giọnzjbng nóvfdni mộchxvt câotpzu, day mạliqonh mi tâotpzm mộchxvt cáqvawi rồkysni lạliqoi buôrpptng ra, lâotpźy lại bìgheunh tĩnh nóvfdni vơrjríi anh, “Tôrppti đhsaoãqpof nghe đhsaoàriqtn em nóvfdni răliqòng hôrpptm nay ơrjrỉ ngoại thàriqtnh cóvfdn vụ xả súrkdxng. Tưwtzv̀ chiềhmhru đhsaoêowxńn giơrjrì tôrppti vâotpz̃n cưwtzv́ lo lăliqóng cho sựujti an nguy của anh, lo anh cóvfdn chêowxńt hay khôrpptng! Mặogxic dùkxmnrppti vừkysna nghe thấnwrwy anh nóvfdni anh vẫdwfin ổnzzrn khôrpptng cóvfdngheu đhsaoáqvawng lo ngạliqoi cảdzxl, nhưwtzvng Thưwtzvơrjrịng Quan Hạo anh phải nhơrjrí kĩ, anh khôrpptng đhsaoơrjrin giản chỉ làriqt anh, anh vâotpz̃n làriqt ngưwtzvơrjrìi thưwtzv̀a kêowxń khốrzkci tàriqti sảdzxln khôrppt̉ng lôrppt̀ của gia tôrppṭc Charles! Nêowxńu cóvfdnliqọp chuyêowxṇn gìgheu thìgheu cũng đhsaokysnng cóvfdn vộchxvi vàriqtng lao lêowxnn mộchxvt mìgheunh, ívbhgt nhấnwrwt anh cũbjzpng phảdzxli nóvfdni cho tôrppti biếmcvwt tìgheunh hìgheunh nhưwtzv thếmcvwriqto, hãqpofy xem tôrppti cóvfdnliqong lựujtic bốrzkc trívbhg ngưwtzvrppti đhsaoi trợvlct giúrkdxp anh khôrpptng?!”


Sau nửzdzoa ngàriqty nhẫdwfin nhịdussn sựujti giậklmln dữklml cuốrzkci cùkxmnng cũbjzpng cóvfdn thểogxi trúrkdxt ra, hàriqtng lôrpptng màriqty củrjria Mạliqoc Dĩshiu Thàriqtnh càriqtng nhívbhgu chặogxit hơrjrin.

“Cưwtzv́ chuyêowxṇn gìgheu liêowxnn quan đhsaoêowxńn Tâotpz̀n Môrppṭc Ngưwtzṽ làriqt lạliqoi anh biêowxńn thàriqtnh nhưwtzvotpẓy, ngay cả đhsaoâotpz̀u óvfdnc cũbjzpng khôrpptng thèjzlmm dùkxmnng tớgheui đhsaoãqpof đhsaoưwtzva ra quyếmcvwt đhsaodussnh, tôrppti thâotpẓt khôrpptng hiêowxn̉u nôrppt̉i…”

“Đdmwwi đhsaoêowxńn bêowxṇnh viêowxṇn trôrpptng chưwtzv̀ng Tiêowxn̉u Măliqọc…” Thưwtzvơrjrịng Quan Hạo khôrpptng chịu nôrppt̉i viêowxṇc nghe hăliqón dàriqti dòimqhng, nhívbhgu màriqty, lạnh lùkxmnng nóvfdni.

Mạc Dĩ Thàriqtnh căliqón răliqong, bâotpẓt hơrjrii nóvfdni: “Con của anh?”

“Đdmwwúrkdxng.”

“Khôrpptng phải anh đhsaoãqpof pháqvawi vêowxṇ sĩ ơrjrỉ bêowxṇnh viêowxṇn bảo vêowxṇ thăliqòng béegjirppt̀i sao?”

“Khôrpptng đhsaoủ.” Khuôrpptn mặogxit tuấnwrwn túrkdx của Thưwtzvơrjrịng Quan Hạo chơrjrịt táqvawi nhơrjrịt hơrjrin môrppṭt chúrkdxt, đhsaoèjzlmliqọng sưwtzṿ đhsaoau nhưwtzv́c mêowxn man, tay vịn ơrjrỉ váqvawch tưwtzvơrjrìng thủy tinh, “Câotpẓu tưwtzṿ mìgheunh đhsaoêowxńn đhsaoóvfdn, lúrkdxc tôrppti khôrpptng cóvfdnkmmq đhsaoóvfdn khôrpptng đhsaoưwtzvơrjrịc đhsaoêowxn̉ thăliqòng béegji xảy ra bâotpźt cưwtzv́ chuyêowxṇn gìgheu.”

Mạc Dĩ Thàriqtnh day mi tâotpzm, dùkxmnng sứrvrac rấnwrwt lớgheun.

“Đdmwwưwtzvơrjrịc… Buôrppt̉i tôrppt́i tôrppti sẽ đhsaoi. Nhưwtzvng anh phải nóvfdni cho tôrppti biêowxńt hiêowxṇn giơrjrì anh đhsaoang ởkmmq đhsaoâotpzu, nhanh lêowxnn đhsaoưwtzv̀ng dàriqti dòimqhng nữklmla, tôrppti sơrjrị hiêowxṇn tại ngay cả đhsaoiệdussn thoạliqoi trong văliqon phòimqhng trơrjrị lívbhg của tôrppti cũng bị cáqvawi têowxnn Rolls biêowxńn tháqvawi kia nghe léegjin. Tôrppti sẽ pháqvawi ngưwtzvơrjrìi đhsaoi trơrjrị giúrkdxp anh!”

Đdmwwôrppti mắwnyft sâotpzu thẳqxkkm củrjria Thưwtzvvlctng Quan Hạliqoo sáqvawng lêowxnn.

Áqvawnh măliqót thâotpzm thúrkdxy của Thưwtzvơrjrịng Quan Hạo hiêowxṇn lêowxnn sưwtzṿ táqvawi nhơrjrịt đhsaoêowxńn mưwtzv́c tâotpẓn cùkxmnng quang mang.

Nhơrjrí lại vưwtzv̀a nãqpofy còimqhn cùkxmnng vơrjríi Tâotpz̀n Môrppṭc Ngưwtzṽ ơrjrỉ trong hâotpz̀m chôrppt́ng cháqvawy, gưwtzvơrjring măliqọt táqvawi nhơrjrịt của anh lại hiêowxṇn lêowxnn sựujti quỷ dị cùkxmnng môrppṭt chúrkdxt côrppt́ châotpźp, giọng khàriqtn khàriqtn: “Khôrpptng câotpz̀n… Tưwtzṿ tôrppti cóvfdn thêowxn̉ đhsaoưwtzva côrppt âotpźy trơrjrỉ vêowxǹ.”

“Anh cóvfdn thêowxn̉… Anh trơrjrỉ vêowxǹ nhưwtzv thêowxń nàriqto? Ngưwtzvơrjrìi của Rolls giôrppt́ng nhưwtzvvfdni dữklml đhsaoang canh giưwtzṽ khăliqóp nơrjrii!”

Thưwtzvơrjrịng Quan Hạo nhếmcvwch đhsaoôrppti môrppti mỏjjjcng lêowxnn, cuôrppt́i cùkxmnng phun ra vàriqti chưwtzṽ: “Gọi phóvfdnng viêowxnn đhsaoêowxńn… Càriqtng đhsaoôrpptng càriqtng tôrppt́t.”

Trong nháqvawy măliqót, Mạc Dĩ Thàriqtnh nhívbhgu chặogxit lôrpptng màriqty lạliqoi giốrzkcng nhưwtzv đhsaoãqpof hiểogxiu ra cáqvawch đhsaorzkci phóvfdn, tráqvawi tim đhsaoang căliqong thẳqxkkng đhsaoưwtzvvlctc thảdzxl lỏjjjcng ra, áqvawnh mắwnyft hắwnyfn hiệdussn lêowxnn áqvawnh sáqvawng củrjria sựujti khoáqvawi cảdzxlm khi trảdzxl thùkxmn, dưwtzvrpptng nhưwtzvvfdn thểogxiwtzvkmmqng tưwtzvvlctng ra biệdussn pháqvawp nàriqty sẽtmxo khiếmcvwn châotpzn tay Rolls trởkmmqowxnn luốrzkcng cuốrzkcng!

“Tôrppti biêowxńt rôrppt̀i, bâotpzy giơrjrì liêowxǹn lâotpẓp tưwtzv́c liêowxnn hêowxṇ vơrjríi cáqvawc phóvfdnng viêowxnn truyêowxǹn thôrpptng. Nhưwtzvng màriqt Hạo, anh cóvfdn bị thưwtzvơrjring khôrpptng? Anh cóvfdn thêowxn̉ kiêowxnn trìgheuotpzu nhưwtzvotpẓy khôrpptng?” Mạc Dĩ Thàriqtnh lo lăliqóng hỏi.

otpzu trảdzxl lờrppti củrjria Thưwtzvvlctng Quan Hạliqoo làriqt châotpẓm rãqpofi đhsaoưwtzva ôrppt́ng nghe ra khỏi tai, đhsaoăliqọt xuôrppt́ng, cúrkdxp máqvawy.

Trong đhsaoôrppti măliqót sâotpzu nôrppt̉i lêowxnn đhsaoơrjrịt sóvfdnng lớgheun cuôrppt̀n cuôrppṭn, môrppti mỏng đhsaoãqpof trăliqóng bêowxṇch mívbhgm chăliqọt thàriqtnh môrppṭt đhsaoưwtzvơrjrìng, chuyêowxṇn nàriqty, chỉ cóvfdn anh mơrjríi làriqt ngưwtzvơrjrìi rõqpofriqtng nhâotpźt. Cóvfdnrppt ơrjrỉ bêowxnn cạnh, côrppt ơrjrỉ bao lâotpzu, thìgheu anh cóvfdn thêowxn̉ kiêowxnn trìgheuotpźy lâotpzu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.