Hương Mật Tựa Khói Sương

Chương 58 :

    trước sau   
“Nguyêyzmbn lai xátcea tửpmezyzmbn hồslksng khai biếthimn, tựpypj giátceapityn đndslôyzst phóqnzf dữlsja đndsloạctoan tỉqnzfnh đndslslksi viêyzmbn.

ctoaơpfkbng thầsbczn mỹqnzf cảlcwbnh nạctoai hàpity thiêyzmbn, thưctoadqnang tâmtdcm nhạctoac sựpypj thùtceay gia việnhvan!

Triêyzmbu phi mộvhbu quyểmoqgn, vâmtdcn hàpity thúdtwuy hiêyzmbn;

vhbu ti phong phiếthimn, yêyzmbn ba họprwia thuyềoaxkn ——

cẩjfabm bìpfkbnh nhâmtdcn thắpmezc khátcean đndslíbqhuch giátcea thiềoaxku quang tiệnhvan!

Hồslkspfkbn bạctoan, hồslkspfkbn bạctoan, vâmtdcn triềoaxkn vũvhbu miêyzmbn.


Đvnioyzmbu lan ngoạctoai, đndslyzmbu lan ngoạctoai, hồslksng phiêyzmbn thúdtwuy biềoaxkn.

Nhạctoa hạctoa phong sầsbczu đndsliệnhvap luyếthimn.

Tam sinh thạctoach thưctoaljenng duyếthimn, phi nhâmtdcn mộvhbung huyễslksn.

Nhấrnyxt chẩjfabm hoa tưctoa, lưctoaornyng hạctoa cựpypj nhiêyzmbn.”

Ta trởdqnapfkbnh, mởdqna mắpmezt ra, thìpfkb thấrnyxy trêyzmbn mấrnyxy chiếthimc ghếthim nhỏfnrmdqna đndslsbczu giưctoazkqxng cóqnzf hai tiểmoqgu tiêyzmbn côyzst, cúdtwui đndslsbczu ngủqgghpity ngủqggh gậwazqt. Ta chốdqnang tay đndsleomsnh ngồslksi dậwazqy, nàpityo ngờzkqx khuỷaoseu tay mềoaxkm nhũvhbun, yếthimu ớgeuat ngãgeua ngưctoaljenc trởdqna xuốdqnang giưctoazkqxng. Tiếthimng đndslvhbung phátceat ra khiếthimn hai tiêyzmbn côyzst kia giậwazqt mìpfkbnh tỉqnzfnh giấrnyxc. “Bêyzmbn ngoàpityi ai đndslang hátceat vậwazqy?” Ta hỏfnrmi.

Mộvhbut trong hai tiểmoqgu tiêyzmbn côyzst tròsnbnn xoe hai mắpmezt, thìpfkbnh lìpfkbnh xoay ngưctoazkqxi bỏfnrm chạctoay ra ngoàpityi, reo to: “Mau! Mau bátceao vớgeuai Thiêyzmbn Đvnioếthim bệnhva hạctoa! Thủqgghy Thầsbczn tỉqnzfnh rồslksi!”

Tiểmoqgu tiêyzmbn côyzstsnbnn lạctoai ra dátceang trang nghiêyzmbm hơpfkbn mộvhbut chúdtwut, chỉqnzf trốdqna mắpmezt nhìpfkbn ta cấrnyxt giọprwing run run trảlcwb lờzkqxi: “Thủqgghy Thầsbczn ngủqggh suốdqnat nửpmeza năofevm qua rốdqnat cuộvhbuc cũvhbung đndslãgeua tỉqnzfnh lạctoai, Thiêyzmbn Đvnioếthim bệnhva hạctoa ngàpityy đndslêyzmbm lo lắpmezng cho ngưctoazkqxi.”

Ta nhíbqhuu màpityy, hỏfnrmi lạctoai mộvhbut lầsbczn nữlsjaa: “Bêyzmbn ngoàpityi ai đndslang hátceat vậwazqy?”

Tiêyzmbn côyzst kia nóqnzfi: “Thiêyzmbn Đvnioếthim bệnhva hạctoayzstm nay đndslăofevng vịeoms, chưctoa tiêyzmbn đndslếthimn góqnzfp vui, ởdqna tiềoaxkn đndslìpfkbnh cóqnzf tiêyzmbn gia dựpypjng đndslàpityi diễslksn kịeomsch, đndslang hátceat mộvhbut khúdtwuc nhạctoac củqggha thếthim gian.”

Ta nhắpmezm mắpmezt hỏfnrmi: “Đvnioâmtdcy làpitypityi hátceat làpitypfkb?”

Tiểmoqgu tiêyzmbn côyzst cung kíbqhunh trảlcwb lờzkqxi: “Làpity mộvhbut đndsloạctoan côyzstn kịeomsch, têyzmbn làpity ‘Kinh Mộvhbung ’.”

“Kinh mộvhbung… Kinh mộvhbung…” Ta ngậwazqp ngừyzstng lặilimp lạctoai mấrnyxy lầsbczn, bỗdqnang ngẩjfabng đndslsbczu nhìpfkbn sang nàpityng: “Thiêyzmbn Đvnioếthim? Thiêyzmbn Đvnioếthimpityo?”

Tiểmoqgu tiêyzmbn côyzst che miệnhvang cưctoazkqxi: “Thủqgghy Thầsbczn nóqnzfi đndslùtceaa, Thiêyzmbn Đvnioếthimsnbnn cóqnzf ai khátceac, đndslưctoaơpfkbng nhiêyzmbn chỉqnzfqnzf mộvhbut, chíbqhunh làpity Dạctoa thầsbczn đndsliệnhvan hạctoa. Vừyzsta rồslksi Thiêyzmbn Đvnioếthimsnbnn tranh thủqggh chúdtwut thờzkqxi gian đndslếthimn thăofevm Thủqgghy Thầsbczn, khôyzstng ngờzkqx mớgeuai vừyzsta rờzkqxi đndsli, Thủqgghy Thầsbczn liềoaxkn tỉqnzfnh dậwazqy.”


“Dạctoa thầsbczn…” Trong đndslsbczu ta bỗdqnang nhiêyzmbn hỗdqnan loạctoan, “Dạctoa thầsbczn… Ngưctoaơpfkbi nóqnzfi Dạctoa thầsbczn nàpityo?” Ta「©xmydux.」đndslưctoaa tay túdtwum lấrnyxy ốdqnang tay átceao củqggha nàpityng, “Hỏfnrma thầsbczn đndslâmtdcu? Ngưctoaơpfkbi nóqnzfi ta ngủqggh đndslãgeua nửpmeza năofevm? Vìpfkb sao Hỏfnrma thầsbczn khôyzstng đndslếthimn thăofevm ta?”

“Hỏfnrma thầsbczn… ?” Nàpityng nhấrnyxt thờzkqxi kinh ngạctoac khôyzstng biếthimt phảlcwbi trảlcwb lờzkqxi thếthimpityo, bịeoms ta túdtwum ốdqnang tay átceao giậwazqt mạctoanh ba bốdqnan lầsbczn nhắpmezc lạctoai, mớgeuai thậwazqn trọprwing đndslátceap: “Hỏfnrma thầsbczn… Hỏfnrma thầsbczn… chẳqnzfng phảlcwbi nửpmeza năofevm trưctoageuac đndslãgeua bịeomsyzsti phi yêyzmbn diệnhvat rồslksi sao?”

“Ầmtdcm” mộvhbut tiếthimng nổqtoo vang dộvhbui, trong đndslsbczu ta nổqtoo tung thàpitynh mộvhbut màpityn sưctoaơpfkbng mátceau.

Lọprwin tóqnzfc… đndslao băofevng látcea liễslksu…

ctoang…

Nộvhbui đndslan tinh nguyêyzmbn…

tceau, trưctoageuac mắpmezt toàpityn làpitytceau, mátceau ưctoageuat đndslpypjm trêyzmbn thềoaxkm mâmtdcy trắpmezng toátceat, lan tràpityn xuốdqnang từyzstng bậwazqc từyzstng bậwazqc thang, chỉqnzfqnzfpfkbi bắpmezt nguồslksn, khôyzstng cóqnzf đndsliểmoqgm kếthimt thúdtwuc.

Đvnioúdtwung vậwazqy, hắpmezn đndslãgeua chếthimt rồslksi! Làpity chíbqhunh tay ta đndslãgeua đndslâmtdcm câmtdcy đndslao củqggha mìpfkbnh vàpityo tinh nguyêyzmbn củqggha hắpmezn! Làpity chíbqhunh tay ta đndslãgeua giếthimt chếthimt hắpmezn! Làpity tậwazqn mắpmezt ta nhìpfkbn thấrnyxy hắpmezn hồslksn phi phátceach tátcean!

Ta giơpfkb hai bàpityn tay lêyzmbn, lồslksng ngựpypjc đndslau đndslgeuan nhưctoa bịeoms ai xẻfnrmo từyzstng miếthimng thịeomst. Ta cuộvhbun tròsnbnn ngưctoazkqxi vàpityo góqnzfc giưctoazkqxng, đndslau đndslgeuan đndslếthimn mứsbczc khôyzstng thểmoqg đndslsbczng dậwazqy, thoátceang chốdqnac tâmtdcm can tỳfbxu phếthim đndsloaxku giốdqnang nhưctoa bịeoms ai đndslbdpuc khoéxrsst, rõcxxmpityng sốdqnang đndslvhbung, mátceau tưctoaơpfkbi đndslsbczm đndslìpfkba ghêyzmb rợljenn đndslang lan tràpityn trêyzmbn mặilimt đndslrnyxt. Ta siếthimt chặilimt cổqtoo tay, dùtceang toàpityn bộvhbu sứsbczc mạctoanh mìpfkbnh cóqnzf, khôyzstng tin nổqtooi vìpfkb sao thứsbcz bịeoms cắpmezt xẻfnrmo khôyzstng phảlcwbi làpity hai bàpityn tay nàpityy?

“Tiêyzmbn thưctoaljenng! Tiêyzmbn thưctoaljenng! Làpitym sao vậwazqy? ! Ngưctoazkqxi đndslyzstng làpitym mìpfkbnh bịeoms thưctoaơpfkbng!”

Ta đndslau đndslgeuan đndslếthimn mứsbczc cátceac ngóqnzfn châmtdcn đndsloaxku co rúdtwut lạctoai, hoảlcwbng sợljendtwung túdtwung nhìpfkbn nàpityng, “Mau! Trátceai tim ta rớgeuat mấrnyxt tiêyzmbu rồslksi! Ta làpitym mấrnyxt nóqnzf rồslksi! Ngưctoaơpfkbi mau tìpfkbm giúdtwup ta! Mau lêyzmbn! Nhấrnyxt đndsleomsnh chỉqnzfdqna trong phòsnbnng nàpityy, nhấrnyxt đndsleomsnh phảlcwbi tìpfkbm đndslưctoaljenc! Ta khôyzstng thểmoqg khôyzstng cóqnzfqnzf! Đvnioau quátcea, đndslau chếthimt mấrnyxt…” Ta ôyzstm chặilimt lồslksng ngựpypjc trốdqnang rỗdqnang co rúdtwum ngưctoazkqxi lạctoai.

Tiểmoqgu tiêyzmbn côyzst vẻfnrm mặilimt hoảlcwbng hốdqnat, nóqnzfi ngay: “Đvnioưctoaljenc, tiểmoqgu tiêyzmbn tìpfkbm giúdtwup ngưctoazkqxi, tìpfkbm giúdtwup ngưctoazkqxi…” Nàpityng quỳfbxuyzmbn méxrssp giưctoazkqxng, véxrssn gốdqnai lậwazqt chăofevn tìpfkbm hếthimt mộvhbut lưctoaljent, xoay qua xoay lạctoai tìpfkbm khắpmezp mộvhbut vòsnbnng, “Khôyzstng… Khôyzstng cóqnzf… Tiêyzmbn thưctoaljenng, khôyzstng cóqnzf…”

“Trêyzmbn giưctoazkqxng khôyzstng cóqnzf, tìpfkbm dưctoageuai giưctoazkqxng, còsnbnn cóqnzfctoaơpfkbng phòsnbnng bêyzmbn ngoàpityi! Nhấrnyxt đndsleomsnh làpityqnzf!” Ta gàpityo khóqnzfc nưctoageuac mắpmezt đndslsbczm đndslìpfkba, cơpfkbn đndslau cứsbcz lớgeuan dầsbczn chẳqnzfng chịeomsu ngừyzstng lạctoai.


“Đvnioang tìpfkbm gìpfkb vậwazqy?” Cóqnzf ngưctoazkqxi bưctoageuac vàpityo, dátceang ngưctoazkqxi cao lớgeuan, átceao bàpityo dátceat vàpityng.

dtwuc Phưctoaljenng?

Đvnioôyzsti mắpmezt ta đndslpypjm lệnhvayzstng lung nhìpfkbn vềoaxk phíbqhua đndslóqnzf, vạctoan vậwazqt nhưctoa đndslsbczng lạctoai.

“Tìpfkbm tim… Thiêyzmbn Đvnioếthim… Thiêyzmbn Đvnioếthim bệnhva hạctoa… Tiêyzmbn thưctoaljenng muốdqnan tiểmoqgu tiêyzmbn giúdtwup nàpityng tìpfkbm tim… Nàpityng nóqnzfi tim nàpityng rơpfkbi mấrnyxt…” Tiểmoqgu tiêyzmbn côyzst run lẩjfaby bẩjfaby, hồslksn víbqhua lêyzmbn mâmtdcy.

“Mịeomsch nhi, nàpityng sao vậwazqy?”

ljeno ảlcwbnh trong nhátceay mắpmezt ầsbczm ầsbczm sụbdpup đndslqtoo, Phưctoaljenng Hoàpityng chưctoaa bao giờzkqx gọprwii ta làpity Mịeomsch nhi… Ngựpypjc lạctoai bịeoms mộvhbut nhátceat dao khoéxrsst vàpityo, mátceau thịeomst lẫpypjn lộvhbun… Ta xiếthimt chặilimt hai bàpityn tay, cổqtoo họprwing đndslpmezng chátceat nhưctoa mậwazqt vỡorny.

“Đvniopmezng quátcea, đndslau quátcea! Cóqnzf phảlcwbi ta sắpmezp đndslãgeua chếthimt rồslksi khôyzstng?” Ta hoang mang bấrnyxt lựpypjc nhìpfkbn hắpmezn. Tiểmoqgu Ngưctoa tiêyzmbn quan giữlsja hai tay ta lạctoai, ôyzstm ta vàpityo trong lòsnbnng, vỗdqna vỗdqnayzmbn lưctoang ta「©xmydux.」, nhẹofev giọprwing nóqnzfi: “Khôyzstng đndslâmtdcu, cóqnzf ta ởdqna đndslâmtdcy, Mịeomsch nhi làpitym sao màpity chếthimt chứsbcz? Huốdqnang hồslks, chúdtwung ta còsnbnn phảlcwbi dắpmezt tay nhau ngàpityn năofevm vạctoan năofevm chụbdpuc vạctoan năofevm nữlsjaa, cho dùtcea thiêyzmbn hoang đndsleomsa lãgeuao cũvhbung khôyzstng đndslqggh. Mịeomsch nhi chỉqnzfpfkb ngủqggh quátceamtdcu, thâmtdcn thểmoqg khóqnzf trátceanh khôyzstng đndslưctoaljenc khỏfnrme.”

Ta vùtceang khỏfnrmi vòsnbnng tay hắpmezn, “Đvnioyzstng đndslbdpung vàpityo ta, ta đndslau lắpmezm!”

“Nàpityng đndslau ởdqna đndslâmtdcu?” Tiểmoqgu Ngưctoa tiêyzmbn quan ôyzstn hòsnbna nhìpfkbn ta, “Ta đndslvhbu khíbqhu cho nàpityng, dùtceang nguyêyzmbn linh giúdtwup nàpityng giảlcwbm đndslau cóqnzf đndslưctoaljenc khôyzstng?”

Ta ôyzstm ngựpypjc, chỉqnzf cảlcwbm thấrnyxy cơpfkbn đndslau lan ra từyzst lồslksng ngựpypjc, nhanh chóqnzfng tràpityn khắpmezp tứsbcz chi bátceach đndslvhbung, nhưctoa kim chọprwic dao đndslâmtdcm, khôyzstng thểmoqgqnzfi rõcxxm đndslau ởdqna chỗdqnapityo, nhưctoang chỗdqnapityo cũvhbung đndslau đndslgeuan, ta cuộvhbun chặilimt cảlcwb ngưctoazkqxi, nưctoageuac mắpmezt khôyzstng ngừyzstng tuôyzstn xốdqnai xảlcwb, “Ta khôyzstng biếthimt, ta khôyzstng biếthimt đndslau chỗdqnapityo… đndslpmezng quátcea, trong miệnhvang toàpityn vịeoms đndslpmezng. Ngưctoaơpfkbi mau cứsbczu ta…”

Tiểmoqgu Ngưctoa tiêyzmbn quan mỉqnzfm cưctoazkqxi, “Ăgkecn đndslưctoazkqxng sẽpfkb hếthimt đndslpmezng ngay.” Hắpmezn tiệnhvan tay biếthimn ra mộvhbut viêyzmbn đndslưctoazkqxng phèxuhhn, đndslúdtwut vàpityo miệnhvang ta.

Viêyzmbn đndslưctoazkqxng tan ra trêyzmbn lưctoaornyi, liềoaxkn hóqnzfa thàpitynh mộvhbut thứsbczctoageuac đndslpmezng nhưctoa hoàpityng liêyzmbn, chỉqnzf cảlcwbm thấrnyxy cổqtoo họprwing càpityng trởdqnayzmbn đndslpmezng chátceat, đndslpmezng đndslếthimn mứsbczc ta cau chặilimt đndslsbczu màpityy phun nóqnzf ra, liềoaxkn thấrnyxy viêyzmbn đndslưctoazkqxng kia đndslãgeua bịeoms nhiễslksm màpityu đndslfnrm nhưctoatceau. Hóqnzfa ra, chỉqnzfqnzf viêyzmbn đndslưctoazkqxng củqggha cha mớgeuai cóqnzf vịeoms ngọprwit. Thếthim nhưctoang, cha từyzstmtdcu đndslãgeua khôyzstng còsnbnn…

Tiểmoqgu Ngưctoa tiêyzmbn quan nhìpfkbn viêyzmbn đndslưctoazkqxng nhuộvhbum mátceau đndslfnrmctoaơpfkbi, trêyzmbn mặilimt hiệnhvan rõcxxmxrsst lo âmtdcu, đndslưctoaa tay truyềoaxkn linh lựpypjc qua đndslsbczu ngóqnzfn tay chậwazqm rãgeuai vuốdqnat nhèxuhh nhẹofev trêyzmbn lưctoang ta, “Mịeomsch nhi đndslyzstng sợljen, khôyzstng sao đndslâmtdcu, tấrnyxt cảlcwb sẽpfkb tốdqnat thôyzsti.”

Ta nghẹofevn ngàpityo khóqnzfc nứsbczc nởdqna, cho đndslếthimn khi cổqtoo họprwing khàpityn đndslilimc khôyzstng thểmoqg phátceat ra mộvhbut âmtdcm thanh nàpityo nữlsjaa, nhưctoang nưctoageuac mắpmezt vẫpypjn tuôyzstn rơpfkbi khôyzstng ngừyzstng, tựpypja nhưctoa thểmoqgilimnh viễslksn khôyzstng bao giờzkqx cạctoan kiệnhvat.

Tiểmoqgu Ngưctoa tiêyzmbn quan lấrnyxy mộvhbut viêyzmbn kim đndslan dưctoaornyng thầsbczn hòsnbna vớgeuai nưctoageuac mậwazqt đndslưctoazkqxng cho ta uốdqnang, hơpfkbi thởdqna dồslksn dậwazqp gấrnyxp gátceap củqggha ta dầsbczn dầsbczn bìpfkbnh phụbdpuc. Chỉqnzf cảlcwbm thấrnyxy càpityng ngàpityy càpityng uểmoqg oảlcwbi cảlcwb ngưctoazkqxi nhẹofev bỗdqnang, ta từyzst từyzst ngủqggh thiếthimp đndsli, nhưctoang ngay cảlcwb trong cơpfkbn mộvhbung cảlcwbm giátceac đndslau đndslgeuan cũvhbung vẫpypjn nhưctoapfkbnh vớgeuai bóqnzfng khôyzstng rờzkqxi.

Khôyzstng biếthimt mìpfkbnh đndslãgeua ngủqggh bao lâmtdcu, ngủqggh qua ngàpityy, ngủqggh qua đndslêyzmbm, ngủqggh qua nhữlsjang cơpfkbn đndslau, ngủqggh cho đndslếthimn khi vịeoms đndslpmezng chátceat trong cổqtoo họprwing ngấrnyxm đndslếthimn từyzstng ngọprwin tóqnzfc trêyzmbn đndslsbczu, từyzstng sợljeni từyzstng sợljeni, khôyzstng bỏfnrmqnzft chỗdqnapityo. Lầsbczn thứsbcz hai tỉqnzfnh dậwazqy, lạctoai làpity mộvhbut ngàpityy mùtceaa xuâmtdcn, cảlcwbnh xuâmtdcn ấrnyxm átceap xuyêyzmbn qua song cửpmeza sổqtoo chiếthimu vàpityo trong phòsnbnng, trong đndslìpfkbnh chim hóqnzft véxrsso von trầsbczm bổqtoong, ai đndslóqnzf ngồslksi quay lưctoang vềoaxk phíbqhua ta đndslátceanh đndslàpityn bêyzmbn ngoàpityi bìpfkbnh phong, cao sơpfkbn lưctoau thủqgghy réxrsso rắpmezt thátceanh thóqnzft.

Ta đndsli châmtdcn trầsbczn, rờzkqxi khỏfnrmi giưctoazkqxng, bưctoageuac ra ngoàpityi bìpfkbnh phong, lưctoageuat qua ngưctoazkqxi đndslang đndslátceanh đndslàpityn kia, mởdqna toang cửpmeza sổqtoo, gióqnzftceat mang theo nhữlsjang sợljeni mâmtdcy mỏfnrmng tátceap vàpityo mặilimt, dưctoageuai mátceai hiêyzmbn mộvhbut đndslôyzsti chim Lăofevng Tưctoageuac đndslang ngậwazqm bùtcean xâmtdcy tổqtoo, hai cátceanh đndslwazqp phàpitynh phạctoach bậwazqn bậwazqn bịeomsu bịeomsu, khi thìpfkb thâmtdcn mậwazqt cọprwi cọprwi đndsldqnai phưctoaơpfkbng bàpityy tỏfnrm sựpypj đndslvhbung viêyzmbn, khi thìpfkb lạctoai ríbqhuu ra ríbqhuu ríbqhut cãgeuai cọprwi khôyzstng ngớgeuat, dưctoazkqxng nhưctoa bấrnyxt đndslslksng quan đndsliểmoqgm vềoaxktceach đndslilimt mộvhbut cọprwing rơpfkbm vàpityo tổqtoo, thấrnyxy ta nhìpfkbn, chúdtwung bỗdqnang ngừyzstng tranh cãgeuai, sợljengeuai rụbdput đndslsbczu vàpityo dưctoageuai cátceanh len léxrssn nhìpfkbn ta qua lớgeuap lôyzstng chim.

“Mịeomsch nhi, rốdqnat cụbdpuc nàpityng cũvhbung tỉqnzfnh. Đvnioyzstng cóqnzf tiếthimp tụbdpuc ngủqggh nhưctoa vậwazqy nữlsjaa, cóqnzf đndslưctoaljenc khôyzstng? Ta rấrnyxt sợljenpfkbnh còsnbnn chưctoaa kịeomsp cưctoageuai nàpityng qua cửpmeza, còsnbnn chưctoaa kịeomsp yêyzmbu thưctoaơpfkbng chăofevm sóqnzfc nàpityng, thìpfkbpityng đndslãgeua ngủqggh cho đndslếthimn khi đndsleomsa lãgeuao thiêyzmbn hoang mấrnyxt.”

Ta khôyzstng dátceam quay đndslsbczu lạctoai nhìpfkbn ngưctoazkqxi đndslátceanh đndslàpityn kia… Kỳfbxu thựpypjc cũvhbung khôyzstng hẳqnzfn thếthim, ta「©xmydux.」chỉqnzfpity khôyzstng dátceam nhìpfkbn câmtdcy đndslàpityn kia, còsnbnn nhớgeuapityo mộvhbut hôyzstm nàpityo đndslóqnzf, cũvhbung cóqnzf mộvhbut ngưctoazkqxi thanh ngạctoao ngồslksi quay lưctoang vềoaxk phíbqhua ta đndslátceanh đndslàpityn. Cuốdqnai cùtceang, câmtdcy đndslàpityn nọprwi, đndslãgeua đndslsbczt dâmtdcy; còsnbnn ngưctoazkqxi nọprwi, đndslãgeua đndsli rồslksi.

Ta sờzkqxyzmbn gưctoaơpfkbng mặilimt mìpfkbnh, rátceao hoảlcwbnh khôyzstng mộvhbut vếthimt nưctoageuac. Thìpfkb ra, nưctoageuac mắpmezt cũvhbung cóqnzf thểmoqg chảlcwby ngưctoaljenc, chúdtwung nóqnzf chảlcwby ngưctoaljenc thàpitynh sôyzstng ởdqnayzmbn trong ngựpypjc ta, nhưctoang trêyzmbn mặilimt lạctoai khôyzstng chảlcwby ra dùtcea chỉqnzf mộvhbut giọprwit.

Tiểmoqgu Ngưctoa tiêyzmbn quan vòsnbnng tay ôyzstm lấrnyxy ta từyzst đndsllsbxng sau, cằlsbxm đndslilimt nhẹofev nhàpityng trêyzmbn vai ta, hơpfkbi thởdqnajfabm ưctoageuat nhưctoa cọprwing lôyzstng vũvhbu cọprwi cọprwi trêyzmbn gátceay, “Mịeomsch nhi, nàpityng xem, khắpmezp nơpfkbi hoa nởdqna rộvhbu. Chúdtwung ta khi nàpityo thàpitynh hôyzstn? Mùtceaa xuâmtdcn nàpityy cóqnzf đndslưctoaljenc khôyzstng?” Ta hơpfkbi dịeomsch ngưctoazkqxi ra, khôyzstng cóqnzf trảlcwb lờzkqxi.

Phảlcwbi rồslksi! Cửpmeza sổqtoo mởdqna, hoa cũvhbung nởdqna, nhưctoang vìpfkb sao lạctoai khôyzstng thấrnyxy ngưctoazkqxi?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.