Hôn Trộm 55 Lần

Chương 868 : Kết thúc [28]

    trước sau   
“Anh muốneyon tôcuqyi lặpjnrp lạhmaei bao nhiêbgydu lầpmgsn, anh mớmuami bằenfjng lòxftwng tin tưtzmdquizng?” Tốneyong Tưtzmdơpuhxng Tưtzmd nhìrmtan lạhmaei ábgydnh mắntdqt Hứpnnsa Gia Mộifmrc, tạhmaem dừzxhbng mộifmrt lábgydt, lạhmaei mởquiz miệmgaing nóquovi: “Đtewiúqeaang vậqaxzy, ta lấynnty rớmuamt đnhngpnnsa nhỏpjnr củrmtaa anh......”

Vẻjjgj mặpjnrt Hứpnnsa Gia Mộifmrc trong nhábgydy mắntdqt trởquizbgydn dữghuv tợquizn, anh thôcuqy bạhmaeo bắntdqt bảfwog vai củrmtaa côcuqy, dùxksvng sứpnnsc lay, đnhngpmgsu củrmtaa côcuqy chạhmaem vàfaqjo bàfaqjn ănhngn, phábgydt ra tiếccpjng vang thùxksvng thùxksvng.

Đtewiau đnhngmuamn thẳpvmbng tắntdqp truyềidxen vàfaqjo đnhngábgydy lòxftwng Tốneyong Tưtzmdơpuhxng Tưtzmd, nhưtzmdng màfaqj trừzxhb bỏpjnr sắntdqc mặpjnrt củrmtaa côcuqyquov chúqeaat tábgydi nhợquizt, biểldeku tìrmtanh vẫpvmbn bìrmtanh tĩbgydnh khôcuqyng cóquov chúqeaat gợquizn sóquovng.

cuqyrmtanh tĩbgydnh nhưtzmd vậqaxzy, thàfaqjnh côcuqyng đnhngábgydnh vàfaqjo nộifmri tâmuamm Hứpnnsa Gia Mộifmrc, khiếccpjn cho cảfwog ngưtzmdquovi anh hoàfaqjn toàfaqjn mấynntt đnhngi lýfwog tríqaxz, anh khôcuqyng hềidxe nghĩbgyd ngợquizi liềidxen nâmuamng tay lêbgydn, bóquovp ởquiz cổwxco củrmtaa côcuqy, phábgyd lệmgaixksvng sứpnnsc: “Côcuqy đnhngưtzmda đnhngpnnsa nhỏpjnr cho tôcuqyi, côcuqy đnhngưtzmda đnhngpnnsa nhỏpjnr cho tôcuqyi, tôcuqyi muốneyon bóquovp chếccpjt côcuqy, bóquovp chếccpjt côcuqy!”

Mặpjnrt Tốneyong Tưtzmdơpuhxng Tưtzmd vẫpvmbn bìrmtanh tĩbgydnh nhưtzmdtzmdmuamc nhắntdqm mắntdqt lạhmaei, tùxksvy ýfwog anh bóquovp, khôcuqyng giãlmguy dụcaxda, khôcuqyng phảfwogn khábgydng, cũbadqng khôcuqyng cầpmgsu xin.

cuqy hấynntp củrmtaa côcuqy dầpmgsn dầpmgsn yếccpju đnhngi, lúqeaac côcuqy nghĩbgyd tớmuami bảfwogn thâmuamn sắntdqp vìrmtaqaxzt thởquiz khôcuqyng màfaqj chếccpjt, đnhngifmrt nhiêbgydn anh vung cổwxcocuqy ra, khiếccpjn cho cảfwog ngưtzmdquovi côcuqy từzxhb trêbgydn bàfaqjn hung hănhngng ngãlmgu xuốneyong dưtzmdmuami, ngãlmgu thậqaxzt mạhmaenh xuốneyong mộifmrt bêbgydn ghếccpj sa lon.

Tốneyong Tưtzmdơpuhxng Tưtzmd bịmmgw ngãlmgu choábgydng vábgydng, cảfwog ngưtzmdquovi theo bảfwogn nănhngng che bụcaxdng củrmtaa bảfwogn thâmuamn, ngay sau đnhngóquovcuqy chợquizt nghe thấynnty bêbgydn tai truyềidxen đnhngếccpjn âmuamm thanh nhứpnnsc óquovc đnhnginh tai.

cuqy nghiêbgydng đnhngpmgsu, nhìrmtan thấynnty Hứpnnsa Gia Mộifmrc giốneyong nhưtzmd mộifmrt ngưtzmdquovi đnhngbgydn, đnhngifmry hếccpjt tấynntt cảfwog nhữghuvng gìrmtaquov trêbgydn bàfaqjn xuốneyong dưtzmdmuami đnhngynntt, thậqaxzm chíqaxzxftwn xábgydch ghếccpj ănhngn cơpuhxm, hưtzmdmuamng vềidxe mọidxei phíqaxza đnhngqaxzp, toàfaqjn bộifmr phòxftwng ởquiz, thủrmtay tinh chụcaxdp đnhngèxksvn mảfwognh nhỏpjnr rầpmgsm lạhmaep vănhngng ra, cóquov chúqeaat nệmgain ởquiz trêbgydn đnhngpmgsu củrmtaa anh, cắntdqt qua mặpjnrt anh, anh khôcuqyng cóquov chúqeaat phảfwogn ứpnnsng nàfaqjo.

Nhữghuvng tiếccpjng vang nàfaqjy, vang lêbgydn khoảfwogng mấynnty giờquov, mớmuami ngừzxhbng lạhmaei đnhngưtzmdquizc, toàfaqjn bộifmr phòxftwng khábgydch mộifmrt mảfwognh hỗreamn đnhngifmrn, cơpuhx hồzpgx khôcuqyng cóquov chỗream đnhngldek trạhmaem châmuamn, anh lúqeaac nàfaqjy, giốneyong nhưtzmdfaqj hao hếccpjt sứpnnsc lựreamc, thởquiz hổwxcon hểldekn nhìrmtan chằenfjm chằenfjm côcuqy thậqaxzt lâmuamu thậqaxzt lâmuamu, sau đnhngóquov mớmuami lảfwogo đnhngfwogo mạhmaei bưtzmdmuamc châmuamn, đnhngi tớmuami trưtzmdmuamc mặpjnrt côcuqy, cúqeaai ngưtzmdquovi xuốneyong, mộifmrt phen bóquovp ởquiz cằenfjm củrmtaa côcuqy, nhìrmtan thẳpvmbng vàfaqjo mắntdqt côcuqy, môcuqyi nởquiz nụcaxdtzmdquovi ha ha: “Tốneyong Tưtzmdơpuhxng Tưtzmd, côcuqy đnhngi, côcuqy thậqaxzt giỏpjnri......”

“Côcuqy so vớmuami trong tưtzmdquizng tưtzmdquizng củrmtaa tôcuqyi còxftwn nhẫpvmbn tâmuamm, đnhngidxeu nóquovi hổwxco dữghuv khôcuqyng ănhngn thịmmgwt con, côcuqyxftwng dạhmae đnhngifmrc ábgydc ngay đnhngếccpjn cảfwog đnhngpnnsa con củrmtaa mìrmtanh côcuqybadqng xuốneyong tay đnhngưtzmdquizc!”

“Côcuqy dựreama vàfaqjo cábgydi gìrmta lấynnty xuốneyong đnhngpnnsa con củrmtaa tôcuqyi? Côcuqyquov hỏpjnri qua tôcuqyi sao?”

“Ha ha......” Hứpnnsa Gia Mộifmrc nóquovi xong, liềidxen tựreamrmtanh nởquiz nụcaxdtzmdquovi, cưtzmdquovi cưtzmdquovi, khóquove mắntdqt anh liềidxen trởquizbgydn cóquov chúqeaat ưtzmdmuamt ábgydt, anh khôcuqyng ngừzxhbng gậqaxzt đnhngpmgsu hưtzmdmuamng vềidxe phíqaxza côcuqy, sau đnhngóquov đnhngifmrt nhiêbgydn mởquiz rộifmrng tầpmgsm mắntdqt, nhìrmtan bầpmgsu trờquovi cóquov chúqeaat phiếccpjm đnhngen ngoàfaqji cửuyfva sổwxco: “8 nănhngm, qua hôcuqym nay, chúqeaang ta liềidxen quen biếccpjt 8 nănhngm ......”

8 nănhngm...... Thậqaxzt làfaqj mộifmrt khoảfwogng thờquovi gian dàfaqji đnhngenfjng đnhngquizng......Anh dàfaqji dòxftwng, cảfwog ngưtzmdquovi đnhngifmrt nhiêbgydn cóquov chúqeaat hoảfwogng hốneyot.

Vốneyon anh nghĩbgyd đnhngêbgydm nay cầpmgsu hôcuqyn vớmuami côcuqy, nhưtzmdng màfaqj ýfwogtzmdquizng tốneyot đnhngsdjgp thuầpmgsn túqeaay nàfaqjy, bịmmgwcuqyjjgj ra giấynnty phábgyd thai, hoàfaqjn toàfaqjn đnhngábgydnh nábgydt .

Ngay cảfwog đnhngpnnsa nhỏpjnr củrmtaa anh côcuqybadqng khôcuqyng muốneyon, côcuqy lạhmaei làfaqjm sao sẽdwcabgydu thíqaxzch anh?

Đtewiúqeaang vậqaxzy...... Anh tổwxcong nghĩbgyd, anh yêbgydu côcuqy, lạhmaei khôcuqyng nghĩbgyd trậqaxzn giao dịmmgwch nàfaqjy củrmtaa anh vàfaqjcuqy, côcuqyquov đnhngifmrng tâmuamm vớmuami anh hay khôcuqyng.

Hứpnnsa Gia Mộifmrc lạhmaei nhẹsdjg nhàfaqjng cưtzmdquovi lêbgydn tiếccpjng, anh nhìrmtan đnhngábgydy mắntdqt xinh đnhngsdjgp củrmtaa côcuqy, phiếccpjm hồzpgxng ẩifmrm ưtzmdmuamt, anh giốneyong nhưtzmd suy nghĩbgyd thậqaxzt lâmuamu, mởquiz miệmgaing nóquovi vớmuami côcuqy: “Tốneyong Tưtzmdơpuhxng Tưtzmd, từzxhb giờquov trởquiz đnhngi, côcuqyfaqjcuqyi, khôcuqyng còxftwn tìrmtanh nghĩbgyda, khôcuqyng hềidxe liêbgydn quan!”

PS: Gia Mộifmrc làfaqjm sao đnhngábgydnh Tưtzmdơpuhxng Tưtzmd ? Khôcuqyng phảfwogi làfaqj quănhngng nàfaqjng vẻjjgj mặpjnrt giấynnty sao?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.