Hôn Trộm 55 Lần

Chương 809 : Thăm lại quang cảnh mười năm trước [9]

    trước sau   
Bởlhyei vìvntx, xuyêiifan qua khung cửlhufa sổqmpb kia, cóffsg thểbtjo nhìvntxn thấfqrcy sâlzhvn bóffsgng rổqmpb củiiaia trưhhmkrrezng, mỗgqwyi khi họqdukc tiếqmhnt thứntvf 3 vàcvcko buổqmpbi chiềnwxhu thứntvfhhmk, làcvck tiếqmhnt thểbtjo dụgzquc củiiaia ban nhấfqrct, côybjjffsg thểbtjo nhìvntxn thấfqrcy Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan chơeitfi bóffsgng rổqmpb.

Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan nhìvntxn chằtlyfm chằtlyfm vịahul tríueqecvck Kiềnwxhu An Hảneago ngồfzizi hồfzizi lâlzhvu, mớfegxi quay lạvhggi đoqlffegxu, mộjhqxt lầfegxn nữneaga nhìvntxn vềnwxh phíueqea Kiềnwxhu An Hảneago, giọqdukng nóffsgi mang theo mộjhqxt chúaufgt côybjj đoqlfơeitfn: “Ngay lúaufgc đoqlfóffsg, anh còneagn tưhhmklhyeng rằtlyfng cóffsg thểbtjo đoqlffzizng họqdukc cùshgcng lớfegxp vớfegxi em.”

Kiềnwxhu An Hảneago nghe nhữneagng lờrrezi nóffsgi nàcvcky củiiaia Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan, đoqlfáshgcy lòneagng nổqmpbi lêiifan mộjhqxt tia thưhhmkơeitfng cảneagm, cũaluxng nổqmpbi lêiifan mộjhqxt tia cảneagm kháshgci khôybjjng nóffsgi nêiifan lờrrezi.

aufgc trưhhmkfegxc khi anh còneagn trẻrbrh, vìvntxybjj cốhwil ýiiai khôybjjng làcvckm nửlhufa bàcvcki thi, đoqlfếqmhnn tam ban, nhưhhmkng màcvckybjj lạvhggi vìvntx anh, sốhwilng giếqmhnt vàcvcko nhấfqrct ban, hai ngưhhmkrrezi liềnwxhn cứntvf nhưhhmk vậpxehy sai lầfegxm ngẫunahu nhiêiifan bỏchjq qua.

Trong cổqmpb họqdukng giốhwilng nhưhhmkcvck bịahulshgci gìvntx ngăidpon chặiiain vậpxehy, cóffsg chúaufgt chua xóffsgt, còneagn cóffsg chúaufgt ấfqrcm, Kiềnwxhu An Hảneago giơeitfiifan khóffsge môybjji, âlzhvm thanh pháshgct ra rấfqrct nhỏchjq: “Thậpxeht làcvck trùshgcng hợihmvp, em cũaluxng nghĩalux, cóffsg thểbtjocvckm đoqlffzizng họqdukc cùshgcng lớfegxp vớfegxi anh.”

Tầfegxm mắoncxt Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan nhìvntxn Kiềnwxhu An Hảneago, nổqmpbi lêiifan mộjhqxt tầfegxng kinh ngạvhggc, còneagn nhảneagy lêiifan mộjhqxt tia kinh hỉihmv: “Ngưhhmkơeitfi thi đoqlfưhhmkihmvc nhấfqrct ban, làcvckvntx muốhwiln làcvckm đoqlffzizng họqdukc cùshgcng lớfegxp vớfegxi anh?”


“Đrhayúaufgng vậpxehy.” Kiềnwxhu An Hảneago gậpxeht gậpxeht đoqlffegxu, tùshgcy ýiiai tựqmhna vàcvcko mộjhqxt bêiifan bàcvckn họqdukc, nhưhhmkcvck nhớfegx lạvhggi chuyệuxmqn cũalux mộjhqxt năidpom kia, nghiêiifang đoqlffegxu suy nghĩalux mộjhqxt hồfzizi lâlzhvu, mớfegxi nóffsgi: “Đrhayóffsgcvck chuyệuxmqn màcvck hiệuxmqn tạvhggi em nhớfegx tớfegxi, đoqlfnwxhu cảneagm thấfqrcy làcvck nửlhufa năidpom áshgcc mộjhqxng, vìvntx thi đoqlfưhhmkihmvc nhấfqrct ban, dưhhmkrrezng nhưhhmk chưhhmka gầfegxn tớfegxi rạvhggng sáshgcng em sẽvymc khôybjjng ngủiiai......”

Kiềnwxhu An Hảneago còneagn chưhhmka nóffsgi xong, liềnwxhn bịahul Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan mạvhggnh ôybjjm chặiiait vàcvcko trong lòneagng, cùshgcng vớfegxi ôybjjm, còneagn truyềnwxhn đoqlfếqmhnn mộjhqxt câlzhvu nhẹfziz nhàcvckng củiiaia anh: “Vậpxehy em thi vàcvcko A đoqlfvhggi, cũaluxng làcvck bởlhyei vìvntx anh?”

“Uh.” Kiềnwxhu An Hảneago chỉihmv nhẹfziz nhàcvckng trảneag lờrrezi mộjhqxt câlzhvu, môybjji liềnwxhn bịahul Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan hôybjjn lêiifan.

aufgc Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan hôybjjn đoqlfưhhmkihmvc mộjhqxt nửlhufa, đoqlfjhqxt nhiêiifan buôybjjng lỏchjqng môybjji Kiềnwxhu An Hảneago ra, hơeitfi thởlhyeffsg chúaufgt dồfzizn dậpxehp nóffsgi nóffsgi: “Kiềnwxhu Kiềnwxhu, anh thựqmhnc vui vẻrbrh.”

Thậpxeht sựqmhn thựqmhnc vui vẻrbrh.

Đrhayoạvhggn năidpom tháshgcng thanh xuâlzhvn ngâlzhvy thơeitf kia, khôybjjng phảneagi mộjhqxt mìvntxnh anh cốhwil gắoncxng, màcvckybjjaluxng đoqlffzizng dạvhggng luôybjjn tranh thủiiai.

Thậpxeht sựqmhn thựqmhnc cảneagm tạvhgg, ởlhye thờrrezi đoqlfiểbtjom thanh xuâlzhvn, anh yêiifau em.

Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan lạvhggi hôybjjn lêiifan môybjji Kiềnwxhu An Hảneago, trong phòneagng họqdukc vôybjjshgcng yêiifan tĩaluxnh, áshgcnh mặiiait trờrrezi lẳgqwyng lặiiaing xuyêiifan qua cửlhufa sổqmpb chiếqmhnu lêiifan trêiifan bàcvckn họqdukc, chiếqmhnu mộjhqxt tầfegxng bịahul long đoqlfong ra.

Thậpxeht sựqmhn tốhwilt lắoncxm.

Anh mộjhqxt năidpom kia, gặiiaip côybjj mộjhqxt năidpom kia, sau đoqlfóffsg chuyệuxmqn xưhhmka mộjhqxt năidpom củiiaia bọqdukn họqduk bắoncxt đoqlffegxu.

13 năidpom sau.

Anh vàcvckybjj rốhwilt cụgzquc cùshgcng mộjhqxt chỗgqwy, tuy rằtlyfng dung nhan biếqmhnn hóffsga, nhưhhmkng màcvck, trong thâlzhvn tâlzhvm anh vẫunahn vàcvck Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan năidpom đoqlfóffsg, màcvckshgcu chảneagy trong côybjj vẫunahn làcvck củiiaia Kiềnwxhu An hảneago năidpom đoqlfóffsg.

ybjjn hồfzizi lâlzhvu, hai ngưhhmkrrezi dầfegxn buôybjjng ra.

Trong phòneagng họqdukc yêiifan tĩaluxnh, chỉihmvffsg tiếqmhnng híueqet thởlhye khôybjjng ổqmpbn đoqlfahulnh củiiaia bọqdukn họqduk.

Tuy rằtlyfng Kiềnwxhu An Hảneago đoqlfãnwxhcvckm vợihmv ngưhhmkrrezi, thậpxehm chíueqe đoqlfnwxhu đoqlfãnwxh mang thai, nhưhhmkng vẫunahn bịahul nụgzquybjjn cựqmhnc nóffsgng vừqtana rồfzizi, khiếqmhnn cho cóffsg chúaufgt mặiiait đoqlfchjq e lệuxmq, hơeitfi hơeitfi cúaufgi đoqlffegxu xuốhwilng, đoqlfntvfng ởlhye trưhhmkfegxc mặiiait củiiaia Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan.

Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan thuậpxehn theo nhìvntxn côybjj, nhìvntxn hồfzizi lâlzhvu, mớfegxi vưhhmkơeitfn tay, sửlhufa lạvhggi tóffsgc loạvhggn ởlhyeiifan tai củiiaia côybjj, nhéneagt vàcvcko mang tai xong, sau đoqlfóffsg cầfegxm tay côybjj, nóffsgi: “Đrhayi thôybjji, chúaufgng ta đoqlfi nơeitfi kháshgcc tiếqmhnp tụgzquc dạvhggo mộjhqxt vòneagng.”

Từqtan trong phòneagng họqdukc đoqlfi ra, Lụgzquc Cẩgqwyn Niêiifan nắoncxm tay Kiềnwxhu An Hảneago, đoqlfi vềnwxhhhmkfegxng nhấfqrct ban, hai ngưhhmkrrezi cũaluxng khôybjjng cóffsg tiếqmhnn vàcvcko phòneagng họqdukc ban nhấfqrct, lúaufgc đoqlfi qua cửlhufa sổqmpb, hai ngưhhmkrrezi dừqtanng lạvhggi nghỉihmv châlzhvn, nhìvntxn vàcvcko bêiifan trong.

Bảneagng đoqlfen khôybjjng lau, trêiifan mặiiait vẽvymccvcki cáshgci biểbtjou đoqlffzizvntxnh pa-ra-bôybjjn, phíueqea dưhhmkfegxi làcvck mộjhqxt íueqet côybjjng thứntvfc toáshgcn họqdukc rưhhmkrrezm ra.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.