Hôn Trộm 55 Lần

Chương 454 : Tại sao lại không cần con của chúng ta (14)

    trước sau   
Kiềowntu An Hảlivwo thìnxob thàurxpo nóijwoi nhỏhpoiurxpi lờrgwdi “Tạevvui sao”, ngẩlivwng đwvxmrnmku lêetsrn, giơnccf tay lêetsrn xoa xoa đwvxmôuecbi mắyzrwt củnhdta mìnxobnh dưiuqurgwdng nhưiuqu đwvxmêetsrm nay đwvxmãevvu khôuecbng còfqion nưiuqufjtuc mắyzrwt, quay đwvxmrnmku, nhìnxobn chằvehjm chằvehjm bêetsrn ngoàurxpi vẫetsrn khôuecbng ngớfjtut mưiuqua, từavih từavih nhớfjtu lạevvui, lúwtgyc mìnxobnh vừaviha gặslxwp đwvxmãevvuetsru Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn, cũrgwdng làurxp mộiuqut ngàurxpy mưiuqua nhưiuqu thếljzxurxpy, sau đwvxmóijwo chua xóijwot lạevvui nổvlozi lêetsrn, cồqlwan càurxpo giễbjjsu võwtgyiuquơnccfng oai trong lòfqiong côuecb, côuecb khôuecbng nhịevvun đwvxmưiuquqhppc lạevvui giơnccf tay lêetsrn che miệhpoing, lạevvui mộiuqut lầrnmkn nữcpvpa khóijwoc rốvlozng lêetsrn thấochet thanh.

edzmy giờrgwd thờrgwdi gian khóijwoc củnhdta côuecb rấochet ngắyzrwn, nhanh chóijwong ổvlozn đwvxmevvunh cảlivwm xúwtgyc củnhdta mìnxobnh xuốvlozng, lôuecbng mi cong dàurxpi treo đwvxmrnmky nhữcpvpng hạevvut lệhpoi nhỏhpoi, nhìnxobn chằvehjm chằvehjm Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn, ngữcpvp đwvxmiệhpoiu cóijwo chúwtgyt kiêetsrn quyếljzxt nóijwoi: “Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn, thậfygut ra, tôuecbi thậfygut sựhjbzijwo thểlivwznlx giảlivwi cáyiscch làurxpm củnhdta anh, dùfxwh sao trêetsrn danh nghĩfjtua tôuecbi vẫetsrn làurxp vợqhpp củnhdta Hứfxwha Gia Mộiuquc, đwvxmfxwha béyzrw kia chắyzrwc chắyzrwn khôuecbng thểlivw giữcpvp lạevvui đwvxmưiuquqhppc, nhưiuqung làurxp, đwvxmevvuo lýznlx đwvxmóijwouecbi biếljzxt, nhưiuqung tôuecbi khôuecbng làurxpm sao đwvxmlivw tha thứfxwh đwvxmưiuquqhppc cho anh.”

“Bởvndni vìnxobuecbi đwvxmvlozi vớfjtui anh tàurxpn nhẫetsrn nhưiuqu thếljzx, cũrgwdng đwvxmvlozi vớfjtui anh tuyệhpoit tìnxobnh nhưiuqu thếljzx...”

wtgyc Kiềowntu An Hảlivwo nóijwoi tớfjtui đwvxmâedzmy, ngữcpvp đwvxmiệhpoiu trởvndnetsrn mềowntm yếljzxu, côuecb vẫetsrn cho rằvehjng thốvlozng khổvloz nhấochet trêetsrn thếljzx giớfjtui nàurxpy làurxp khi ngưiuqurgwdi kia khôuecbng yêetsru mìnxobnh, lúwtgyc nàurxpy côuecb mớfjtui hiểlivwu đwvxmưiuquqhppc, thốvlozng khổvloz nhấochet chíedzmnh làurxp khi biếljzxt rõwtgy anh đwvxmvlozi xửokew vớfjtui côuecburxpn nhẫetsrn cỡokewurxpo nhưiuqung côuecb vẫetsrn khôuecbng thểlivw ngừavihng yêetsru anh.

uecb chôuecbn đwvxmrnmku trong cáyiscnh tay củnhdta mìnxobnh, âedzmm thanh bìnxobnh tĩfjtunh màurxp lạevvui mang theo nồqlwang đwvxmfygum đwvxmau thưiuquơnccfng: “Nếljzxu thờrgwdi gian gầrnmkn đwvxmâedzmy anh đwvxmvlozi xửokew tốvlozt vớfjtui tôuecbi, làurxpnxob cảlivwm thấochey mắyzrwc nợqhppetsrn muốvlozn bùfxwh đwvxmyzrwp, Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn, anh thậfygut sựhjbz khôuecbng nêetsrn làurxpm nhưiuqu vậfyguy, bởvndni vìnxob anh bùfxwh đwvxmyzrwp, càurxpng làurxpm tôuecbi khôuecbng thểlivw chịevvuu nổvlozi, tôuecbi thàurxp rằvehjng khôuecbng cóijwo...”

Vấochen đwvxmownturxpy củnhdta Kiềowntu An Hảlivwo, tớfjtui quáyisc đwvxmiuqut nhiêetsrn, khiếljzxn Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn khôuecbng phảlivwn ứfxwhng kịevvup, qua mộiuqut lúwtgyc lâedzmu, trong đwvxmrnmku anh mớfjtui chậfygum rãevvui chuyểlivwn đwvxmiuqung, tớfjtui cùfxwhng thìnxob tạevvui sao Kiềowntu An Hảlivwo lạevvui pháyisct

hiệhpoin ra mìnxobnh đwvxmãevvu sinh non? Rõwtgyurxpng anh đwvxmãevvu chuyểlivwn tiềowntn cho báyiscc sĩfjtuurxp hộiuquznlxurxpm phẫetsru thuậfygut đwvxmêetsrm đwvxmóijwo...

wtgyc đwvxmáyiscy lòfqiong anh đwvxmang suy nghĩfjtu nhữcpvpng đwvxmiềowntu nàurxpy, lạevvui nghe đwvxmưiuquqhppc câedzmu nóijwoi sau cùfxwhng củnhdta côuecb: anh thậfygut sựhjbz khôuecbng nêetsrn làurxpm nhưiuqu vậfyguy, bởvndni vìnxob anh bùfxwh đwvxmyzrwp, càurxpng làurxpm tôuecbi khôuecbng thểlivw chịevvuu nổvlozi, tôuecbi thàurxp rằvehjng khôuecbng cóijwo..

Đuecbiuqut nhiêetsrn, đwvxmáyiscy lòfqiong anh liềowntn dâedzmng lêetsrn mộiuqut tia hy vọntbjng, mắyzrwt anh sáyiscng lêetsrn, rốvlozt cụqhppc cũrgwdng mởvndn miệhpoing nóijwoi vớfjtui Kiềowntu An Hảlivwo từavihevvuy đwvxmếljzxn giờrgwd chỉwtgy thao thao bấochet tuyệhpoit mộiuqut mìnxobnh mộiuqut câedzmu đwvxmrnmku tiêetsrn: “Làurxpnxobuecbi khôuecbng cầrnmkn đwvxmfxwha béyzrw, cho nêetsrn em mớfjtui khôuecbng muốvlozn ởvndnetsrn cạevvunh tôuecbi sao?”

Mộiuqut câedzmu nàurxpy củnhdta Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn, khôuecbng còfqion nghi ngờrgwdnxob nữcpvpa, đwvxmãevvu đwvxmlivwy Kiềowntu An Hảlivwo xuốvlozng vựhjbzc sâedzmu thăslxwm thẳuecbm, tay củnhdta côuecb gắyzrwt gao nắyzrwm lấochey vạevvut áyisco, nhìnxobn cũrgwdng khôuecbng dáyiscm nhìnxobn anh mộiuqut cáyisci, chỉwtgy cảlivwm thấochey đwvxmưiuquqhppc tráyisci tim mìnxobnh đwvxmau đwvxmếljzxn dờrgwdi sôuecbng lấochep biểlivwn, giọntbjng nóijwoi cũrgwdng giốvlozng nhưiuqu khôuecbng còfqion linh hồqlwan: “Anh thậfygut sựhjbz khôuecbng cầrnmkn con...”

So vớfjtui Kiềowntu An Hảlivwo đwvxmang nảlivwn lòfqiong thoáyisci chíedzm, Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn lạevvui cóijwo chúwtgyt kíedzmch đwvxmiuqung, anh vưiuquơnccfn tay, tóijwom lấochey bờrgwd vai củnhdta côuecb, tiếljzxp tụqhppc truy hỏhpoii: “Kiềowntu Kiềowntu, em trảlivw lờrgwdi vấochen đwvxmownt củnhdta tôuecbi trưiuqufjtuc đwvxmãevvu, vìnxob chuyệhpoin củnhdta con, em mớfjtui khôuecbng muốvlozn ởvndnetsrn cạevvunh anh đwvxmúwtgyng khôuecbng?”

Kiềowntu An Hảlivwo càurxpng chôuecbn đwvxmrnmku sâedzmu vàurxpo trogn khuỷuzniu tay, côuecb giậfygut giậfygut cáyiscnh tay, muốvlozn tráyiscnh thoáyisct khỏhpoii tay củnhdta Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn.

Trêetsrn tay Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn lạevvui tăslxwng thêetsrm lựhjbzc: “Trảlivw lờrgwdi tôuecbi...”

Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn còfqion chưiuqua nóijwoi xong, Kiềowntu An Hảlivwo đwvxmãevvu mạevvunh mẽoutm ngẩlivwng đwvxmrnmku, trêetsrn mặslxwt mang theo mộiuqut chúwtgyt hậfygun thùfxwh, nhìnxobn chằvehjm chằvehjm Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn, nóijwoi: “Đuecbúwtgyng.”

Kiềowntu An Hảlivwo chỉwtgyijwoi mộiuqut chữcpvp, đwvxmiuqut nhiêetsrn Lụqhppc Cẩlivwn Niêetsrn liềowntn cưiuqurgwdi lêetsrn, tay anh mạevvunh mẽoutmfxwhng lựhjbzc, kéyzrwo Kiềowntu An Hảlivwo vàurxpo trong lòfqiong mìnxobnh, gắyzrwt gao ôuecbm lấochey.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.