Hôn Trộm 55 Lần

Chương 422 : Anh âm thầm làm bạn (9)

    trước sau   
Editor : Meitu

Mộxerkt ngưdciwkmcgi giơjjzp ly rưdciwlnlku lêslbfn, đcrcfang chuẩlnlkn bịtthi cạnirnn ly, Kiềigxfu An Hảizruo ngồrpcki ởfbyhslbfn cạnirnnh Hứqbtea Gia Mộxerkc, lạnirni vưdciwơjjzpn tay lấbppzy lạnirni ly rưdciwlnlku trong tay anh, sau đcrcfóhvwr đcrcfizrsi mộxerkt ly nưdciwemtbc suốqbtei đcrcfeivwt ởfbyh trưdciwemtbc mặeivwt củmctga anh, Kiềigxfu An Hảizruo dịtthiu dàxerkng giảizrui thíuwgbch vớemtbi ngưdciwkmcgi mờkmcgi rưdciwlnlku đcrcfang tứqbtec giậhqyon kia: "Hiệppjin giờkmcg anh Gia Mộxerkc chưdciwa thểjiyk uốqbteng rưdciwlnlku."

Tấbppzt cảizru mọysbyi ngưdciwkmcgi cho làxerk Hứqbtea Gia Mộxerkc mớemtbi làxerkm phẫppjiu thuậhqyot chữfbyha trịtthidciwơjjzpng mặeivwt, cho nêslbfn khôsdoong miễqoern cưdciwyumxng.

Ngưdciwlnlkc lạnirni Kiềigxfu An Hạnirndciwkmcgi ságncong lạnirnn giễqoeru cợlnlkt Kiềigxfu An Hảizruo mộxerkt câxdxfu: "Kiềigxfu Kiềigxfu, thậhqyot đcrcfútthing làxerk che chởfbyh cho Gia Mộxerkc."

Hứqbtea Gia Mộxerkc cưdciwkmcgi khôsdoong nóhvwri, lấbppzy nưdciwemtbc thay rưdciwlnlku, uốqbteng vớemtbi mọysbyi ngưdciwkmcgi.

dciwlnlku cay lưdciwemtbt qua cổizrs họysbyng Lụslbfc Cẩlnlkn Niêslbfn, anh lạnirni cảizrum thấbppzy mộxerkt tia mágncot lạnirnnh khổizrs sởfbyh.


hvwrn ăbfagn củmctga Hứqbtea Gia Mộxerkc, nấbppzu khágnco ngon, nhữfbyhng ngưdciwkmcgi tham gia, cũhbprng nghĩfwwh Hứqbtea Gia Mộxerkc vàxerk Kiềigxfu An Hảizruo làxerk vợlnlk chồrpckng, cho nêslbfn cóhvwr ngưdciwkmcgi khôsdoong nhịtthin đcrcfưdciwlnlkc bắdtfwt đcrcftediu trêslbfu chọysbyc: "Tiểjiyku Kiềigxfu, côsdoo thậhqyot cóhvwr lộxerkc ăbfagn, ngàxerky ngàxerky đcrcfưdciwlnlkc thiếsxpgu gia làxerkm móhvwrn sơjjzpn hàxerko hảizrui vịtthi cho ăbfagn.”

hvwr ngưdciwkmcgi nàxerky giễqoeru cợlnlkt, thìkoda nhữfbyhng ngưdciwkmcgi khágncoc cũhbprng bắdtfwt đcrcftediu nhao nhao: "Song đcrcfãuwgbhvwri qua, Gia Mộxerkc, ban đcrcftediu hôsdoon lễqoer củmctga cậhqyou vàxerk Tiểjiyku Kiềigxfu cũhbprng làxerkm qua loa, mấbppzy ngưdciwkmcgi chútthing tôsdooi cũhbprng đcrcfưdciwlnlkc mờkmcgi, bâxdxfy giờkmcg cậhqyou đcrcfãuwgb khôsdooi phụslbfc dung nhan, cóhvwr phảizrui cũhbprng nêslbfn tìkodam thờkmcgi đcrcfiểjiykm tổizrs chứqbtec hôsdoon lễqoer lớemtbn?”

rpckútthing vậhqyoy, Gia Mộxerkc, ngay cảizrusdoon lễqoerhbprng khôsdoong cóhvwr, khôsdoong phảizrui cậhqyou khiếsxpgn... Tiểjiyku Kiềigxfu thấbppzt vọysbyng, làxerkm ... mọysbyi ngưdciwkmcgi chútthing tôsdooi thấbppzt vọysbyng sao?"

Mặeivwc dùesxb Hứqbtea Gia Mộxerkc vàxerk Kiềigxfu An Hảizruo biếsxpgt, khôsdoong cóhvwr khảizrubfagng tổizrs chứqbtec hôsdoon lễqoer, nhưdciwng hiệppjin giờkmcg chưdciwa giảizrui trừqoflsdoon ưdciwemtbc, hai ngưdciwkmcgi vẫppjin ăbfagn ýzqkb khôsdoong tiếsxpgt lộxerk ra nửqoera đcrcfiểjiykm sơjjzp hởfbyh, thậhqyom chíuwgb Hứqbtea Gia Mộxerkc còhtxsn phụslbf họysbya theo đcrcfigxfxerki củmctga mọysbyi ngưdciwkmcgi, cưdciwkmcgi nóhvwri: "Nhấbppzt đcrcftthinh, nhấbppzt đcrcftthinh sẽllyn đcrcfigxfn bùesxb cho Kiềigxfu Kiềigxfu mộxerkt hôsdoon lễqoer."

Từqofl đcrcftediu đcrcfếsxpgn cuốqbtei Kiềigxfu An Hảizruo chỉtsmw duy trìkoda nụslbfdciwkmcgi yếsxpgu ớemtbt, khôsdoong nóhvwri gìkoda, lútthic Hứqbtea Gia Mộxerkc nóhvwri nhữfbyhng lờkmcgi nàxerky, khóhvwre mắdtfwt côsdoogncong lêslbfn lạnirni khôsdoong nhịtthin đcrcfưdciwlnlkc nhìkodan vềigxf phíuwgba Lụslbfc Cẩlnlkn Niêslbfn đcrcfang ngồrpcki, vẻyprb mặeivwt anh vẫppjin lạnirnnh nhưdciwbfagng, chẳizrsng qua làxerk im lặeivwng uốqbteng rưdciwlnlku, giốqbteng nhưdciw nhữfbyhng ngưdciwkmcgi thảizruo luậhqyon đcrcfigxfxerki nàxerky khôsdoong hềigxf liêslbfn quan đcrcfếsxpgn anh, Kiềigxfu An Hảizruo khôsdoong nhịtthin đcrcfưdciwlnlkc nắdtfwm chặeivwt đcrcfôsdooi đcrcfũhbpra trong tay, mặeivwc dùesxbhvwri khôsdoong yêslbfu anh nữfbyha, nhưdciwng lútthic mọysbyi ngưdciwkmcgi ồrpckn àxerko bàxerkn tágncon quan hệppji giữfbyha côsdooxerk ngưdciwkmcgi đcrcfàxerkn ôsdoong khágncoc, thấbppzy anh thờkmcg ơjjzp nhưdciw vậhqyoy, đcrcfágncoy lòhtxsng lạnirni hơjjzpi khóhvwr chịtthiu.

"Khôsdoong chỉtsmw đcrcfigxfn bùesxbsdoon lễqoer, cũhbprng phảizrui cóhvwr cảizru cầtediu hôsdoon, Tiểjiyku Kiềigxfu, tôsdooi đcrcfãuwgbhvwri rồrpcki, nếsxpgu thiếsxpgu gia khôsdoong cầtediu hôsdoon, côsdoo khôsdoong nêslbfn đcrcfrpckng ýzqkb."

"Nàxerky cũhbprng đcrcfãuwgb kếsxpgt hôsdoon, khôsdoong thểjiyk đcrcfágncop ứqbteng cágncoi gìkoda a!"

"Khôsdoong thểjiyk đcrcfrpckng ýzqkb sinh con!"

rpckútthing đcrcfútthing đcrcfútthing, khôsdoong thểjiyk đcrcfrpckng ýzqkb sinh con!"

"Tiểjiyku Kiềigxfu, đcrcflnlki đcrcfếsxpgn lútthic cầtediu hôsdoon, côsdoo nhớemtb gọysbyi mọysbyi ngưdciwkmcgi, chútthing tôsdooi giútthip côsdoo giữfbyh cửqoera, khôsdoong đcrcfmctg thàxerknh ýzqkb, kiêslbfn quyếsxpgt khôsdoong thểjiyk cho cho phégutpp thiếsxpgu gia sinh con."

Sinh con... Con củmctga Kiềigxfu An Hảizruo vàxerk Hứqbtea Gia Mộxerkc... Trong nhágncoy mắdtfwt Lụslbfc Cẩlnlkn Niêslbfn liềigxfn nghĩfwwh đcrcfếsxpgn đcrcfqbtea con còhtxsn chưdciwa ra đcrcfkmcgi củmctga mìkodanh, đcrcfãuwgb bịtthi ngưdciwkmcgi bóhvwrp chếsxpgt ởfbyh trong bụslbfng... Anh nắdtfwm ly rưdciwlnlku trong tay, khôsdoong nhịtthin đcrcfưdciwlnlkc tăbfagng thêslbfm sứqbtec lựptiuc.

Anh nghe khôsdoong hiểjiyku rốqbtet cuộxerkc câxdxfu nóhvwri đcrcfóhvwrhvwrkoda vui, nhưdciwng nhữfbyhng ngưdciwkmcgi kia lạnirni vui vẻyprbxerkn tágncon, gưdciwơjjzpng mặeivwt anh bìkodanh tĩfwwhnh chờkmcg mọysbyi ngưdciwkmcgi chuyểjiykn đcrcfizrsi đcrcfigxfxerki, sau đcrcfóhvwr thừqofla dịtthip khôsdoong ai chútthi ýzqkb, tầtedim mắdtfwt lặeivwng yêslbfn rơjjzpi vàxerko trêslbfn ngưdciwkmcgi Kiềigxfu An Hảizruo, côsdoo đcrcfang cútthii đcrcftediu, im lặeivwng gặeivwm mộxerkt cágncoi đcrcfùesxbi gàxerk Hứqbtea Gia Mộxerkc gắdtfwp cho côsdoo.

Lụslbfc Cẩlnlkn Niêslbfn mớemtbi nhìkodan năbfagm giâxdxfy, liềigxfn dờkmcgi đcrcfi tầtedim mắdtfwt, sau đcrcfóhvwrxdxfng đcrcftediu uốqbteng mộxerkt hơjjzpi cạnirnn sạnirnch, rồrpcki đcrcfqbteng lêslbfn, đcrcfi ra khỏhvwri phòhtxsng ăbfagn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.