Hôn Trộm 55 Lần

Chương 420 : Anh âm thầm làm bạn (7)

    trước sau   
Editor: Xiu Xiu

Lụcimcc Cẩotcgn Niêsbcon đilieang nhìkjpgn xem làuvbx ai mởhwjs cửrbola, hai đilietjgwng tửrbolhamluvbxng đilieãghgs mởhwjs rộxtying ra, sau đilieóhpuy liềxtyin trởhwjs lạsuqni bìkjpgnh thưmhxtpybhng, nhìkjpgn Kiềxtyiu An Hảswygo khôponing rờpybhi mắlvnkt, chỉhwjsuvbx đilieágwkvy mắlvnkt anh nhìkjpgn côponi nhưmhxt kếimjst mộxtyit tầzlcjng băsbinng, khiếimjsn cho ngưmhxtpybhi ta cóhpuy cảswygm giágwkvc rấqzkkt lạsuqnnh lùnexjng.

Vừroeba vặimjsn mớieeli chỉhwjs nửrbola thágwkvng khôponing gặimjsp, Kiềxtyiu An Hảswygo lạsuqni thấqzkky nhưmhxt đilieãghgs xa cágwkvch cảswyg thếimjs kỷgwkv, khuôponin mặimjst anh vẫgzspn xuấqzkkt sắlvnkc nhưmhxtlvnk, chỉhwjsuvbx vẻwgcr mặimjst càuvbxng thêsbcom lạsuqnnh lùnexjng hơuhphn mộxtyit chúrebvt, trêsbcon trágwkvn cóhpuy mộxtyit tầzlcjng mồtjgwuhphi mờpybh nhạsuqnt.

“Anh, anh đilieãghgs đilieếimjsn rồtjgwi?”

Hứzpdea Gia Mộxtyic nóhpuyi mộxtyit câpafbu, khiếimjsn Kiềxtyiu An Hảswygo tỉhwjsnh tágwkvo lạsuqni hoàuvbxn toàuvbxn, lúrebvc nàuvbxy côponi mớieeli phágwkvt hiệjeskn ra tầzlcjm mắlvnkt củotcga Lụcimcc Cẩotcgn Niêsbcon, chẳgzspng biếimjst từroebrebvc nàuvbxo, đilieãghgs chăsbinm chúrebv đilieimjst lêsbcon trưmhxtieelc ngựzpdec mìkjpgnh, côponi đilieang mặimjsc vágwkvy ngủotcg, mộxtyit diệjeskn tíghgsch da thịfobjt lớieeln hiệjeskn ra dưmhxtieeli xưmhxtơuhphng quai xanh thanh túrebv, Kiềxtyiu An Hảswygo xấqzkku hổusxj, mấqzkkt tựzpde nhiêsbcon cúrebvi điliezlcju, nhanh chóhpuyng lui xuốpafbng mởhwjs miệjeskng, nhẹyrum giọmfkwng nóhpuyi mộxtyit câpafbu vớieeli Hứzpdea Gia Mộxtyic: “Em lêsbcon lầzlcju thay đilietjgw.”

hpuyi xong, Kiềxtyiu An Hảswygo liềxtyin xoay ngưmhxtpybhi, điliei vềxtyi phíghgsa cầzlcju thang.


Lụcimcc Cẩotcgn Niêsbcon điliezpdeng ởhwjs chỗtskt cổusxjng vòvsggm, vẫgzspn khôponing hềxtyi nhúrebvc nhíghgsch, mãghgsi đilieếimjsn khi hìkjpgnh bóhpuyng củotcga côponi biếimjsn mấqzkkt ởhwjs chỗtskt rẽnwoc, tầzlcjm mắlvnkt củotcga anh mớieeli trởhwjs vềxtyi, sau đilieóhpuy nhìkjpgn lưmhxtieelt qua chiếimjsc hộxtyip giấqzkky trưmhxtieelc mặimjst Hứzpdea Gia Mộxtyic, bêsbcon trong ngoạsuqni trừroeb rau dưmhxta, hoa quảswyguvbx mộxtyit íghgst đilietjgw ăsbinn lặimjst vặimjst, còvsggn cóhpuy mấqzkky hộxtyip ágwkvo mưmhxta, cảswyg ngưmhxtpybhi giốpafbng nhưmhxt bịfobj đilieiệjeskn giậsuqnt, thâpafbn thểnnbc liềxtyin mạsuqnnh mẽnwoc lung lay mộxtyit phen.

“Anh, sao vẫgzspn điliezpdeng đilieóhpuy? Đmhxti vàuvbxo ngồtjgwi điliei!” Hứzpdea Gia Mộxtyic nhìkjpgn thấqzkky anh điliezpdeng lâpafbu nhưmhxt vậsuqny, khôponing nhịfobjn đilieưmhxtgzspc lêsbcon tiếimjsng nhắlvnkc nhởhwjs mộxtyit câpafbu.

Lụcimcc Cẩotcgn Niêsbcon giốpafbng nhưmhxt khôponing hềxtyi nghe thấqzkky Hứzpdea Gia Mộxtyic nóhpuyi gìkjpg, ágwkvnh mắlvnkt nhìkjpgn chằsifdm chằsifdm chiếimjsc hộxtyip rựzpdec rỡilie kia.

Hứzpdea Gia Mộxtyic nhíghgsu màuvbxy, lạsuqni hôponi mộxtyit tiếimjsng: “Anh?”

Lụcimcc Cẩotcgn Niêsbcon haonf hồtjgwn, hạsuqnghgs mắlvnkt xuốpafbng, tay lặimjsng yêsbcon khôponing mộxtyit tiếimjsng điliextying nắlvnkm thàuvbxnh quảswyg đilieqzkkm, dưmhxtpybhng nhưmhxt phảswygi dùnexjng hếimjst sứzpdec lựzpdec, mớieeli miễeirhn cưmhxtilieng khiếimjsn cho bảswygn thâpafbn bìkjpgnh tĩjhqgnh lạsuqni, bưmhxtieelc tiếimjsp vềxtyi phíghgsa trưmhxtieelc, điliei đilieếimjsn bêsbcon cạsuqnnh Hứzpdea Gia Mộxtyic, cũlvnkng chỉhwjs gậsuqnt gậsuqnt điliezlcju, sau đilieóhpuykjpgm mộxtyit chỗtskt ngồtjgwi xuốpafbng.

Mộxtyit căsbinn phòvsggng, nóhpuyi cưmhxtpybhi cóhpuy chúrebvt vui vẻwgcr, Lụcimcc Cẩotcgn Niêsbcon ngồtjgwi mộxtyit bêsbcon, từroeb điliezlcju đilieếimjsn cuốpafbi khôponing nóhpuyi gìkjpg, ágwkvnh mắlvnkt bìkjpgnh tĩjhqgnh nhìkjpgn chằsifdm chằsifdm ra ngoàuvbxi cửrbola sổusxj, nhưmhxtuvbx đilieang mấqzkkt hồtjgwn, mãghgsi đilieếimjsn lúrebvc Kiềxtyiu An Hảswygo thay xong đilietjgw điliei từroeb trêsbcon lầzlcju xuốpafbng, anh mớieeli giậsuqnt giậsuqnt tròvsggng mắlvnkt, nhìkjpgn đilieếimjsn côponi.

Lụcimcc Cẩotcgn Niêsbcon ởhwjs phòvsggng khágwkvch, Kiềxtyiu An Hảswygo cóhpuy chúrebvt khôponing đilieưmhxtgzspc tựzpde nhiêsbcon, đilieơuhphn giảswygn nóhpuyi chuyệjeskn hàuvbxn huyêsbcon vớieeli Kiềxtyiu An Hạsuqnuvbx mọmfkwi ngưmhxtpybhi mấqzkky câpafbu, sau đilieóhpuy điliei vàuvbxo phòvsggng bếimjsp, nhìkjpgn xem Hứzpdea Gia Mộxtyic cóhpuykjpg cầzlcjn giúrebvp đilieilie khôponing.

Kiềxtyiu An Hảswygo chỉhwjs điliei ra ngoàuvbxi phòvsggng khágwkvch đilieúrebvng hai lầzlcjn, mộxtyit lầzlcjn làuvbx đilieang bưmhxtng mộxtyit bìkjpgnh tràuvbxhpuyng, mộxtyit lầzlcjn làuvbxmhxtng mộxtyit cágwkvi mâpafbm điliezpdeng trágwkvi câpafby.

Kiềxtyiu An Hảswygo điliextyiu róhpuyt cho mỗtskti ngưmhxtpybhi mộxtyit chéotcgn tràuvbx, lúrebvc đilieưmhxta cho Lụcimcc Cẩotcgn Niêsbcon, anh liềxtyin nóhpuyi mộxtyit câpafbu điliezlcju tiêsbcon từroeb khi bưmhxtieelc vàuvbxo đilieâpafby: “Cảswygm ơuhphn.”

Kiềxtyiu An Hảswygo rũlvnkponing mi xuốpafbng, khôponing hềxtyi nhìkjpgn anh, chỉhwjs nhẹyrum nhàuvbxng nâpafbng lêsbcon khóhpuye môponii, sau đilieóhpuy lạsuqni quay lạsuqni phòvsggng bếimjsp.

Tuy Hứzpdea Gia Mộxtyic làuvbx điliesuqni thiếimjsu gia từroebotcg, nhưmhxtng lúrebvc họmfkwc điliesuqni họmfkwc, cóhpuy thểnnbcuvbxm ra mộxtyit bàuvbxn đilietjgw ăsbinn vôponinexjng ngon.

Tuy Kiềxtyiu An Hảswygo ởhwjs trong bếimjsp, nhưmhxtng vốpafbn khôponing cầzlcjn giúrebvp gìkjpg cảswyg, nhiềxtyiu nhấqzkkt chỉhwjshpuyhpuyc mấqzkky nhágwkvnh tỏeirhi, đilieưmhxta cágwkvi khay, thi thoảswygng còvsggn bịfobj Hứzpdea Gia Mộxtyic nhiềxtyiu lầzlcjn ghéotcgt bỏeirhkjpgmhxtieelng víghgsu châpafbn tay.

Sau cùnexjng Hứzpdea Gia Mộxtyic khôponing thểnnbc nhịfobjn đilieưmhxtgzspc nữfycia, trựzpdec tiếimjsp nổusxji giậsuqnn, nắlvnkm bảswyg vai củotcga côponi, lôponii tớieeli cửrbola phòvsggng bếimjsp, vừroeba chuẩotcgn bịfobj đilieotcgy côponi ra ngoàuvbxi, thìkjpg Lụcimcc Cẩotcgn Niêsbcon đilieãghgs điliei đilieếimjsn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.