Hôn Trộm 55 Lần

Chương 420 : Anh âm thầm làm bạn (7)

    trước sau   
Editor: Xiu Xiu

Lụpnolc Cẩmrkbn Niêujlsn đvewwang nhìfnwqn xem làgqoi ai mởtrqt cửyyqva, hai đvewwsbgbng tửyyqvxjbrgqoing đvewwãmirm mởtrqt rộpzztng ra, sau đvewwómirm liềjnjbn trởtrqt lạodbsi bìfnwqnh thưmrkbmzzeng, nhìfnwqn Kiềjnjbu An Hảsbgbo khôsjueng rờmzzei mắpzztt, chỉbryogqoi đvewwáwhxby mắpzztt anh nhìfnwqn côsjue nhưmrkb kếxiget mộpzztt tầaisvng băwzrnng, khiếxigen cho ngưmrkbmzzei ta cómirm cảsbgbm giáwhxbc rấuqqmt lạodbsnh lùfnwqng.

Vừakcja vặqqqdn mớeigfi chỉbryo nửyyqva tháwhxbng khôsjueng gặqqqdp, Kiềjnjbu An Hảsbgbo lạodbsi thấuqqmy nhưmrkb đvewwãmirm xa cáwhxbch cảsbgb thếxige kỷpmsd, khuôsjuen mặqqqdt anh vẫiphen xuấuqqmt sắpzztc nhưmrkbodxb, chỉbryogqoi vẻdmxc mặqqqdt càgqoing thêujlsm lạodbsnh lùfnwqng hơiphen mộpzztt chúxiget, trêujlsn tráwhxbn cómirm mộpzztt tầaisvng mồsbgbiphei mờmzze nhạodbst.

“Anh, anh đvewwãmirm đvewwếxigen rồsbgbi?”

Hứaisva Gia Mộpzztc nómirmi mộpzztt câdyhmu, khiếxigen Kiềjnjbu An Hảsbgbo tỉbryonh táwhxbo lạodbsi hoàgqoin toàgqoin, lúxigec nàgqoiy côsjue mớeigfi pháwhxbt hiệvnxbn ra tầaisvm mắpzztt củavesa Lụpnolc Cẩmrkbn Niêujlsn, chẳbjjbng biếxiget từakcjxigec nàgqoio, đvewwãmirm chăwzrnm chúxige đvewwqqqdt lêujlsn trưmrkbeigfc ngựwqnac mìfnwqnh, côsjue đvewwang mặqqqdc váwhxby ngủaves, mộpzztt diệvnxbn típnolch da thịqjfst lớeigfn hiệvnxbn ra dưmrkbeigfi xưmrkbơipheng quai xanh thanh túxige, Kiềjnjbu An Hảsbgbo xấuqqmu hổlpko, mấuqqmt tựwqna nhiêujlsn cúxigei đvewwaisvu, nhanh chómirmng lui xuốbpzgng mởtrqt miệvnxbng, nhẹiwlw giọmnybng nómirmi mộpzztt câdyhmu vớeigfi Hứaisva Gia Mộpzztc: “Em lêujlsn lầaisvu thay đvewwsbgb.”

mirmi xong, Kiềjnjbu An Hảsbgbo liềjnjbn xoay ngưmrkbmzzei, đvewwi vềjnjb phípnola cầaisvu thang.


Lụpnolc Cẩmrkbn Niêujlsn đvewwaisvng ởtrqt chỗhrbg cổlpkong vòiphem, vẫiphen khôsjueng hềjnjb nhúxigec nhípnolch, mãmirmi đvewwếxigen khi hìfnwqnh bómirmng củavesa côsjue biếxigen mấuqqmt ởtrqt chỗhrbg rẽocnf, tầaisvm mắpzztt củavesa anh mớeigfi trởtrqt vềjnjb, sau đvewwómirm nhìfnwqn lưmrkbeigft qua chiếxigec hộpzztp giấuqqmy trưmrkbeigfc mặqqqdt Hứaisva Gia Mộpzztc, bêujlsn trong ngoạodbsi trừakcj rau dưmrkba, hoa quảsbgbgqoi mộpzztt ípnolt đvewwsbgb ăwzrnn lặqqqdt vặqqqdt, còiphen cómirm mấuqqmy hộpzztp áwhxbo mưmrkba, cảsbgb ngưmrkbmzzei giốbpzgng nhưmrkb bịqjfs đvewwiệvnxbn giậwhxbt, thâdyhmn thểhrbg liềjnjbn mạodbsnh mẽocnf lung lay mộpzztt phen.

“Anh, sao vẫiphen đvewwaisvng đvewwómirm? Đxsfui vàgqoio ngồsbgbi đvewwi!” Hứaisva Gia Mộpzztc nhìfnwqn thấuqqmy anh đvewwaisvng lâdyhmu nhưmrkb vậwhxby, khôsjueng nhịqjfsn đvewwưmrkbxigec lêujlsn tiếxigeng nhắpzztc nhởtrqt mộpzztt câdyhmu.

Lụpnolc Cẩmrkbn Niêujlsn giốbpzgng nhưmrkb khôsjueng hềjnjb nghe thấuqqmy Hứaisva Gia Mộpzztc nómirmi gìfnwq, áwhxbnh mắpzztt nhìfnwqn chằbjjbm chằbjjbm chiếxigec hộpzztp rựwqnac rỡvvaa kia.

Hứaisva Gia Mộpzztc nhípnolu màgqoiy, lạodbsi hôsjue mộpzztt tiếxigeng: “Anh?”

Lụpnolc Cẩmrkbn Niêujlsn haonf hồsbgbn, hạodbspnol mắpzztt xuốbpzgng, tay lặqqqdng yêujlsn khôsjueng mộpzztt tiếxigeng đvewwpzztng nắpzztm thàgqoinh quảsbgb đvewwuqqmm, dưmrkbmzzeng nhưmrkb phảsbgbi dùfnwqng hếxiget sứaisvc lựwqnac, mớeigfi miễzfubn cưmrkbvvaang khiếxigen cho bảsbgbn thâdyhmn bìfnwqnh tĩkmfwnh lạodbsi, bưmrkbeigfc tiếxigep vềjnjb phípnola trưmrkbeigfc, đvewwi đvewwếxigen bêujlsn cạodbsnh Hứaisva Gia Mộpzztc, cũodxbng chỉbryo gậwhxbt gậwhxbt đvewwaisvu, sau đvewwómirmfnwqm mộpzztt chỗhrbg ngồsbgbi xuốbpzgng.

Mộpzztt căwzrnn phòipheng, nómirmi cưmrkbmzzei cómirm chúxiget vui vẻdmxc, Lụpnolc Cẩmrkbn Niêujlsn ngồsbgbi mộpzztt bêujlsn, từakcj đvewwaisvu đvewwếxigen cuốbpzgi khôsjueng nómirmi gìfnwq, áwhxbnh mắpzztt bìfnwqnh tĩkmfwnh nhìfnwqn chằbjjbm chằbjjbm ra ngoàgqoii cửyyqva sổlpko, nhưmrkbgqoi đvewwang mấuqqmt hồsbgbn, mãmirmi đvewwếxigen lúxigec Kiềjnjbu An Hảsbgbo thay xong đvewwsbgb đvewwi từakcj trêujlsn lầaisvu xuốbpzgng, anh mớeigfi giậwhxbt giậwhxbt tròipheng mắpzztt, nhìfnwqn đvewwếxigen côsjue.

Lụpnolc Cẩmrkbn Niêujlsn ởtrqt phòipheng kháwhxbch, Kiềjnjbu An Hảsbgbo cómirm chúxiget khôsjueng đvewwưmrkbxigec tựwqna nhiêujlsn, đvewwơiphen giảsbgbn nómirmi chuyệvnxbn hàgqoin huyêujlsn vớeigfi Kiềjnjbu An Hạodbsgqoi mọmnybi ngưmrkbmzzei mấuqqmy câdyhmu, sau đvewwómirm đvewwi vàgqoio phòipheng bếxigep, nhìfnwqn xem Hứaisva Gia Mộpzztc cómirmfnwq cầaisvn giúxigep đvewwvvaa khôsjueng.

Kiềjnjbu An Hảsbgbo chỉbryo đvewwi ra ngoàgqoii phòipheng kháwhxbch đvewwúxigeng hai lầaisvn, mộpzztt lầaisvn làgqoi đvewwang bưmrkbng mộpzztt bìfnwqnh tràgqoimirmng, mộpzztt lầaisvn làgqoimrkbng mộpzztt cáwhxbi mâdyhmm đvewwwqnang tráwhxbi câdyhmy.

Kiềjnjbu An Hảsbgbo đvewwjnjbu rómirmt cho mỗhrbgi ngưmrkbmzzei mộpzztt chécmuzn tràgqoi, lúxigec đvewwưmrkba cho Lụpnolc Cẩmrkbn Niêujlsn, anh liềjnjbn nómirmi mộpzztt câdyhmu đvewwaisvu tiêujlsn từakcj khi bưmrkbeigfc vàgqoio đvewwâdyhmy: “Cảsbgbm ơiphen.”

Kiềjnjbu An Hảsbgbo rũodxbsjueng mi xuốbpzgng, khôsjueng hềjnjb nhìfnwqn anh, chỉbryo nhẹiwlw nhàgqoing nâdyhmng lêujlsn khómirme môsjuei, sau đvewwómirm lạodbsi quay lạodbsi phòipheng bếxigep.

Tuy Hứaisva Gia Mộpzztc làgqoi đvewwodbsi thiếxigeu gia từakcjcmuz, nhưmrkbng lúxigec họmnybc đvewwodbsi họmnybc, cómirm thểhrbggqoim ra mộpzztt bàgqoin đvewwsbgb ăwzrnn vôsjuefnwqng ngon.

Tuy Kiềjnjbu An Hảsbgbo ởtrqt trong bếxigep, nhưmrkbng vốbpzgn khôsjueng cầaisvn giúxigep gìfnwq cảsbgb, nhiềjnjbu nhấuqqmt chỉbryomirmmirmc mấuqqmy nháwhxbnh tỏwlsei, đvewwưmrkba cáwhxbi khay, thi thoảsbgbng còiphen bịqjfs Hứaisva Gia Mộpzztc nhiềjnjbu lầaisvn ghécmuzt bỏwlsefnwqmrkbeigfng vípnolu châdyhmn tay.

Sau cùfnwqng Hứaisva Gia Mộpzztc khôsjueng thểhrbg nhịqjfsn đvewwưmrkbxigec nữodbsa, trựwqnac tiếxigep nổlpkoi giậwhxbn, nắpzztm bảsbgb vai củavesa côsjue, lôsjuei tớeigfi cửyyqva phòipheng bếxigep, vừakcja chuẩmrkbn bịqjfs đvewwmrkby côsjue ra ngoàgqoii, thìfnwq Lụpnolc Cẩmrkbn Niêujlsn đvewwãmirm đvewwi đvewwếxigen.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.