Hôn Trộm 55 Lần

Chương 416 : Anh âm thầm làm bạn [3]

    trước sau   
Triệzbsxu Manh gọqvtwi Kiềrfyxu An Hảztqpo vàqexhi tiếvgjeng, cũukqlng khôtdhcng códkuz nghe thấlqtvy tiếvgjeng đqehbárhtap lạeqwdi củzwpga côtdhc, ngẩrhtang đqehbgyjpu thấlqtvy côtdhc đqehbang nhìgyuin chằqipdm chằqipdm di đqehbhoyjng đqehbếvgjen thấlqtvt thầgyjpn, vìgyui thếvgje trong lòjybqng liềrfyxn nghĩcyfn trêttspu đqehbùqvtwa, léjybqn lúcyfnt đqehbwoxyng dậudxyy, tiếvgjen đqehbếvgjen trưcyfnahoec mặsehlt củzwpga Kiềrfyxu An Hảztqpo, nhìgyuin màqexhgyuinh đqehbiệzbsxn thoạeqwdi trong tay côtdhc, nódkuzi mộhoyjt cânkfsu phiêttspu phiêttspu vàqexho bêttspn tai củzwpga côtdhc: “Kiềrfyxu Kiềrfyxu, cậudxyu đqehbang nhìgyuin cárhtai gìgyui, xem nhưcyfn vậudxyy nhậudxyp thầgyjpn?”

Kiềrfyxu An Hảztqpo bịoouu dọqvtwa run run mộhoyjt chúcyfnt, sau đqehbódkuz phảztqpn ứwoxyng rấlqtvt nhanh liềrfyxn tắvgjet màqexhn hìgyuinh đqehbiệzbsxn thoạeqwdi di đqehbhoyjng đqehbi đqehbsehlt lêttspn trêttspn bàqexhn.

Chỉnkfs tiếvgjec, cho dùqvtw phảztqpn ứwoxyng củzwpga Kiềrfyxu An Hảztqpo nhanh tớahoei đqehbânkfsu, Triệzbsxu Manh cũukqlng đqehbãtpsp nhìgyuin thấlqtvy rõuhltqexhng ảztqpnh chụgyuip trêttspn màqexhn hìgyuinh, sau đqehbódkuz vẻtdhc mặsehlt mêttsp muộhoyji nhìgyuin Kiềrfyxu An Hảztqpo,“Chậudxyc chậudxyc chậudxyc” ba tiếvgjeng, thầgyjpn bítdhc hềrfyx hềrfyx hỏiccvi: “Nhưcyfn thếvgjeqexho? Kiềrfyxu Kiềrfyxu cậudxyu đqehbhoyjng tânkfsm vớahoei Lụgyuic ảztqpnh đqehbếvgje? Bânkfsy giờgmsr giốvlesng nhưcyfn đqehbãtpsp trúcyfnng têttspn? Điccvsehlc biệzbsxt rấlqtvt nhớahoe anh ta?”

Kiềrfyxu An Hảztqpo rũukql xuốvlesng mi mắvgjet, khôtdhcng nódkuzi gìgyui.

Triệzbsxu Manh khôtdhcng códkuz nhìgyuin ra khárhtac thưcyfngmsrng gìgyui, tiếvgjep tụgyuic nódkuzi: “Ngàqexhy mai làqexhdkuz thểqjjl trởaxyu vềrfyx Bắvgjec Kinh , ngàqexhy kia buổohrli sárhtang bảztqpy giờgmsr đqehbếvgjen sânkfsn bay quốvlesc tếvgje Bắvgjec Kinh, nếvgjeu cậudxyu thựbflsc sựbfls rấlqtvt nhớahoe, códkuz thểqjjl đqehbi truyềrfyxn thôtdhcng Hoàqexhn Ảjybqnh trưcyfnahoec......”

“Triệzbsxu Manh.” Kiềrfyxu An Hảztqpo đqehbhoyjt nhiêttspn lêttspn tiếvgjeng, ngắvgjet lờgmsri Triệzbsxu Manh, trêttspn mặsehlt Triệzbsxu Manh còjybqn lộhoyj ra vàqexhi phầgyjpn bỡjybqn cợvhvpt, nhìgyuin Kiềrfyxu An Hảztqpo nódkuzi, Kiềrfyxu An Hảztqpo nhấlqtvp mítdhcm môtdhci, dùqvtwng sứwoxyc nắvgjem chặsehlt di đqehbhoyjng trong tay mìgyuinh mộhoyjt chúcyfnt, sau đqehbódkuz liềrfyxn nânkfsng mítdhc mắvgjet lêttspn, nhìgyuin Triệzbsxu Manh, nghiêttspm túcyfnc nódkuzi:“Triệzbsxu Manh, tớahoeqexh Lụgyuic Cẩrhtan Niêttspn tárhtach ra.”

Triệzbsxu Manh trợvhvpn to mắvgjet, nhìgyuin Kiềrfyxu An Hảztqpo, vẻtdhc mặsehlt khôtdhcng thểqjjl tin.

Kiềrfyxu An Hảztqpo cong môtdhci cưcyfngmsri cưcyfngmsri:“Thựbflsc xin lỗzjqji, qua nhiềrfyxu ngàqexhy nhưcyfn vậudxyy mớahoei nódkuzi cho cậudxyu......”

Điccvrfyxu đqehbãtpsp khôtdhcng còjybqn làqexh vợvhvp chồwpejng nửiccva thárhtang, lạeqwdi nódkuzi tiếvgjep, đqehbárhtay mắvgjet Kiềrfyxu An Hảztqpo giốvlesng nhưcyfndkuz chúcyfnt nódkuzng lêttspn, côtdhc quay đqehbgyjpu, nhìgyuin phong thổohrl ngoàqexhi cửiccva sổohrl củzwpga quốvlesc gia tha hưcyfnơclmung, rồwpeji tiếvgjep tụgyuic nódkuzi: “...... Tớahoeqexh Lụgyuic Cẩrhtan Niêttspn hiệzbsxn tạeqwdi đqehbãtpsp khôtdhcng còjybqn quan hệzbsx vợvhvp chồwpejng.”

Triệzbsxu Manh trốvles mắvgjet khoảztqpng năztqpm phúcyfnt đqehbwpejng hồwpej, mớahoei thìgyui thàqexho mộhoyjt cânkfsu: “Lúcyfnc trưcyfnahoec khôtdhcng phảztqpi làqexh rấlqtvt tốvlest sao? Vìgyui sao đqehbhoyjt nhiêttspn nhưcyfn vậudxyy?”

Kiềrfyxu An Hảztqpo khôtdhcng códkuzjybqztqpng, nhưcyfnng màqexhcyfnahoec mắvgjet lạeqwdi chảztqpy xuốvlesng.

Điccvúcyfnng vậudxyy, lúcyfnc trưcyfnahoec rõuhltqexhng đqehbrfyxu thậudxyt tốvlest, côtdhcjybqn ảztqpo tưcyfnaxyung sau khi Hứwoxya Gia Mộhoyjc tỉnkfsnh lạeqwdi, côtdhcqexh anh vẫgrtgn tiếvgjep tụgyuic códkuz thểqjjlqexhm bạeqwdn bèqexh, anh vàqexhtdhcjybqn códkuz thểqjjldkuzcyfnơclmung lai, nhưcyfnng màqexh đqehbhoyjt nhiêttspn hếvgjet thảztqpy đqehbrfyxu thay đqehbohrli, côtdhc khôtdhcng bao giờgmsrdkuz khảztqpztqpng cùqvtwng mộhoyjt chỗzjqj vớahoei anh nữjsfua, khôtdhcng bao giờgmsrdkuz thểqjjlztqpo tưcyfnaxyung ôtdhcm anh nữjsfua, co gặsehlp lạeqwdi, anh sẽdaza chỉnkfsqexh tổohrlng giárhtam đqehbvlesc côtdhcng ty kýtdhc hợvhvpp đqehbwpejng vớahoei côtdhc, côtdhcttspu ngưcyfngmsri kia 13 năztqpm, mặsehlc árhtao màqexhu trắvgjeng, vẻtdhc mặsehlt lạeqwdnh nhạeqwdt đqehbwoxyng ởaxyucyfnahoei márhtai hiêttspn, thiếvgjeu niêttspn cùqvtwng côtdhc trárhtanh mưcyfna, từpzle nay vềrfyx sau, sẽdaza chỉnkfsqexh mộhoyjt giấlqtvc mơclmu khôtdhcng bao giờgmsr đqehbgyuing tớahoei củzwpga côtdhc.

Khárhtach sạeqwdn Bốvlesn Mùqvtwa tầgyjpng năztqpm ởaxyu chiếvgjec bàqexhn gầgyjpn cửiccva sổohrl, trợvhvptdhc lầgyjpn thứwoxyrhtam đqehbárhta đqehbárhta chânkfsn Lụgyuic Cẩrhtan Niêttspn đqehbang ngồwpeji bêttspn cạeqwdnh, sau đqehbódkuzcyfngmsri cưcyfngmsri vẻtdhc mặsehlt xin lỗzjqji đqehbvlesi vớahoei hai ngưcyfngmsri ngồwpeji ởaxyu đqehbvlesi diệzbsxn: “Thậudxyt códkuz lỗzjqji, ngồwpeji chờgmsr mộhoyjt lárhtat.”

Hai ngưcyfngmsri giốvlesng nhưcyfn khôtdhcng ngồwpeji đqehbưcyfnvhvpc nữjsfua, nhưcyfnng vẫgrtgn duy trìgyui trấlqtvn đqehboouunh, miễcyfnn cưcyfnjybqng đqehbárhtap lạeqwdi mộhoyjt cárhtai cưcyfngmsri.

Sau đqehbódkuz trêttspn bàqexhn, toàqexhn bộhoyj lạeqwdi mộhoyjt lầgyjpn nữjsfua lânkfsm vàqexho trầgyjpm mặsehlc, thờgmsri gian chậudxym rãtpspi trôtdhci qua, trợvhvptdhc củzwpga Lụgyuic Cẩrhtan Niêttspn códkuz chúcyfnt đqehbwoxyng ngồwpeji khôtdhcng yêttspn, cảztqp ngưcyfngmsri trởaxyuttspn códkuz chúcyfnt lo lắvgjeng.

Mộhoyjt phầgyjpn đqehbrfyx árhtan bàqexhy ra trưcyfnahoec mặsehlt Lụgyuic Cẩrhtan Niêttspn, đqehbvlesi tárhtac phảztqpi đqehbvhvpi khôtdhcng côtdhcng hai giờgmsr, mặsehlc cho anh ta nhắvgjec nhởaxyu nhưcyfn thếvgjeqexho, anh vẫgrtgn khôtdhcng đqehbárhtap lạeqwdi nhưcyfnukql, árhtanh mắvgjet thảztqpn nhiêttspn nhìgyuin chằqipdm chằqipdm bảztqpn hợvhvpp đqehbwpejng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.