Hôn Trộm 55 Lần
Chương 409 : Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người tôi yêu(19)
Kiềwezr u An Hảqdzq o khôeoir ng cócmjo mởvlvc miệwezr ng nócmjo i chuyệwezr n, hai ngưvycf ờsbuj i cưvycf nhưvycf vậxkox y ngồpeht i đmvyc ốvhln i mặbgco t vớkqvc i nhau, khôeoir ng biếpeht t qua bao lâbatg u, lôeoir ng mi củdvni a Lụminr c Cẩbgco n Niêrxam n mớkqvc i nhẹjspd nhàoqpb ng đmvyc ưvycf a lêrxam n, sau đmvyc ócmjo ngưvycf ờsbuj i vừbonu a đmvyc ịgvzk nh nổnmmj i lêrxam n thầlxrl n, khoảqdzq ng mưvycf ờsbuj i mấjkrc y phúxidn t sau, anh mớkqvc i hơimxb i ngồpeht i ngay ngắzpir n, nhìsxbi n chằrfnr m chằrfnr m áyetl nh mắzpir t Kiềwezr u An Hảqdzq o, mớkqvc i nhớkqvc tớkqvc i vừbonu a nãzjjv y lúxidn c mìsxbi nh kêrxam u Kiềwezr u An Hảqdzq o, rõkvnv ràoqpb ng làoqpb muốvhln n hổnmmj i côeoir làoqpb Hứrvum a Gia Mộnwaw c đmvyc ãzjjv tỉffgq nh, côeoir cócmjo muốvhln n trởvlvc lạffgq i bêrxam n cạffgq nh anh ta hay khôeoir ng?
Kếpeht t quảqdzq , lờsbuj i còzpvt n chưvycf a hỏckqv i, côeoir cũnsne ng đmvyc ãzjjv nócmjo i cho anh biếpeht t, côeoir phảqdzq i đmvyc i, côeoir muốvhln n từbonu nơimxb i nàoqpb y củdvni a anh rờsbuj i đmvyc i…
Anh biếpeht t, anh vàoqpb côeoir bấjkrc t quảqdzq chỉffgq làoqpb mộnwaw t hồpeht i trộnwaw m đmvyc ếpeht n hạffgq nh phúxidn c, anh cũnsne ng biếpeht t, sớkqvc m hay muộnwaw n bọsxbi n họsxbi cũnsne ng phảqdzq i táyetl ch ra, nhưvycf ng anh còzpvt n khôeoir ng cócmjo nghĩbonu tớkqvc i đmvyc ộnwaw t nhiêrxam n nhưvycf vậxkox y…Rõkvnv ràoqpb ng mộnwaw t khắzpir c trưvycf ớkqvc c anh còzpvt n vìsxbi côeoir làoqpb m bữjspd a sáyetl ng cho, cảqdzq m thấjkrc y hạffgq nh phúxidn c, cảqdzq m thấjkrc y cảqdzq m đmvyc ộnwaw ng, kếpeht t quảqdzq ngay sau đmvyc ócmjo , anh liềwezr n từbonu trêrxam n thiêrxam n
đmvyc ưvycf ờsbuj ng ngãzjjv xuốvhln ng đmvyc ịgvzk a ngụminr c, rơimxb i xuốvhln ng cũnsne ng thậxkox t tàoqpb n nhẫiutu n cũnsne ng thậxkox t đmvyc au, rơimxb i nhưvycf vậxkox y khiếpeht n cho anh giôeoir ng nhưvycf khôeoir ng thểgvkp hoàoqpb n hồpeht n.
Khôeoir ng phảqdzq i củdvni a anh, chung quy khôeoir ng phảqdzq i củdvni a anh, cho dùawgw từbonu ng cócmjo ảqdzq o giáyetl c cócmjo tốvhln t đmvyc ẹjspd p, kia cũnsne ng chỉffgq làoqpb ảqdzq o giáyetl c, ngay lúxidn c nàoqpb y, tỉffgq nh mộnwaw ng, hếpeht t thảqdzq y lạffgq i quay trởvlvc lạffgq i lúxidn c khởvlvc i đmvyc iểgvkp m.
Anh mắzpir t Lụminr c Cẩbgco n Niêrxam n nháyetl y mắzpir t mộnwaw t cáyetl i, cảqdzq m giáyetl c đmvyc ưvycf ợdvni c cổnmmj họsxbi c cócmjo mộnwaw t cỗrelz chua xócmjo t, mộnwaw t láyetl t sau, anh chờsbuj chua xócmjo t ởvlvc cổnmmj qua đmvyc i, mớkqvc i mởvlvc miệwezr ng: “Em….”
Chỉffgq nócmjo i ra mộnwaw t chữjspd nàoqpb y, anh liềwezr n cócmjo chúxidn t khỏckqv cócmjo thểgvkp mởvlvc miệwezr ng, im nặbgco ng khoảqdzq ng 10 giâbatg y, mớkqvc i nócmjo i nửzvhb a câbatg u nócmjo i sau, nócmjo i toàoqpb n bộnwaw : “…chuẩbgco n bịgvzk khi nàoqpb o thìsxbi đmvyc i?”
Kiềwezr u An Hảqdzq o nhìsxbi n vàoqpb o hai tròzpvt ng mắzpir t đmvyc en thâbatg m thúxidn y củdvni a Lụminr c Cẩbgco n Niêrxam n, dừbonu ng mộnwaw t láyetl t, nócmjo i: “Hôeoir m nay.”
“Hôeoir m nay sao?” Bàoqpb n tay Lụminr c Cẩbgco n Niêrxam n đmvyc ặbgco t trêrxam n bàoqpb n, hung hăsbuj ng rung lêrxam n, lưvycf ng dựzvhb a vàoqpb o trêrxam n ghếpeht , ngẩbgco ng đmvyc ầlxrl u, nhìsxbi n trầlxrl n nhàoqpb , vẻpgig mặbgco t mộnwaw t mảqdzq nh bìsxbi nh tĩbonu nh, nhưvycf ng khôeoir ng cócmjo mộnwaw t ai biếpeht t đmvyc áyetl y lòzpvt ng anh, rốvhln t cuộnwaw c đmvyc iêrxam n cuồpeht ng đmvyc au đmvyc ớkqvc n nhưvycf thếpeht nàoqpb o.
Từbonu lúxidn c gặbgco p lạffgq i, biếpeht t rằrfnr ng sẽkqvc cócmjo mộnwaw t ngàoqpb y phảqdzq i chia lìsxbi a, chỉffgq làoqpb khôeoir ng cócmjo ngờsbuj tớkqvc i, ởvlvc mộnwaw t khắzpir c trưvycf ớkqvc c khi chia lìsxbi a mớkqvc i biếpeht t sắzpir p phảqdzq i chia lìsxbi a.
Thậxkox t sựzvhb rấjkrc t muốvhln n, hỏckqv i côeoir mộnwaw t câbatg u, nhấjkrc t đmvyc ịgvzk nh phảqdzq i đmvyc i sao?
Thậxkox t sựzvhb rấjkrc t muốvhln n, hỏckqv i côeoir mộnwaw t câbatg u, khôeoir ng thểgvkp lưvycf u lạffgq i cùawgw ng tôeoir i ởvlvc mộnwaw t chỗrelz sao?
Thậxkox t sựzvhb rấjkrc t muốvhln n, nócmjo i vớkqvc i côeoir mộnwaw t câbatg u, em biếpeht t khôeoir ng? Tôeoir i yêrxam u em suốvhln t mộnwaw t thờsbuj i tuổnmmj i trẻpgig . Bâbatg y giờsbuj tuổnmmj i trẻpgig củdvni a tôeoir i sắzpir p kếpeht t thúxidn c, cócmjo thểgvkp cho tôeoir i mộnwaw t kếpeht t cụminr c tốvhln t đmvyc ẹjspd p đmvyc ưvycf ợdvni c khôeoir ng?
Nhưvycf ng màoqpb , côeoir gáyetl i anh yêrxam u, làoqpb ngưvycf ờsbuj i yêrxam u củdvni a em trai anh, cụminr c diệwezr n nhưvycf vậxkox y, ai cócmjo thểgvkp nócmjo i cho anh biếpeht t, đmvyc ếpeht n tộnwaw t cùawgw ng anh phảqdzq i làoqpb m nhưvycf thếpeht nàoqpb o mớkqvc i cócmjo thểgvkp cởvlvc i bỏckqv ?
Cảqdzq m tìsxbi nh khiếpeht n cho anh muốvhln n nócmjo i ra, nhưvycf ng lýpgig trízvhb khiếpeht n anh khôeoir ng thểgvkp nócmjo i ra khỏckqv i miệwezr ng.
Sợdvni vừbonu a nócmjo i ra khỏckqv i miệwezr ng, sẽkqvc quấjkrc y nhiễmvyc u đmvyc ếpeht n bọsxbi n họsxbi , càoqpb ng sợdvni vừbonu a mởvlvc miệwezr ng, sẽkqvc làoqpb kếpeht t thúxidn c.
Thậxkox t sựzvhb khôeoir ng nghĩbonu mang theo quáyetl khứrvum , sốvhln ng qua quãzjjv ng đmvyc ờsbuj i còzpvt n lạffgq i.
Lụminr c Cẩbgco n Niêrxam n im lặbgco ng suy nghĩbonu trong chốvhln c láyetl t, thởvlvc dàoqpb i ra mộnwaw t hơimxb i, ngồpeht i thẳdveg ng ngưvycf ờsbuj i lạffgq i, mặbgco t bìsxbi nh tĩbonu nh nhìsxbi n Kiềwezr u An Hảqdzq o, nócmjo i: “Tôeoir i đmvyc ưvycf a em đmvyc i.”
Kiềwezr u An Hảqdzq o lắzpir c lắzpir c đmvyc ầlxrl u: “Khôeoir ng cầlxrl n, tôeoir i gọsxbi i đmvyc iệwezr n thoạffgq i cho Triệwezr u Manh, buổnmmj i chiềwezr u côeoir ấjkrc y sẽkqvc tớkqvc i đmvyc ócmjo n tôeoir i.”
“Tôeoir i đmvyc ưvycf a em tớkqvc i nhàoqpb củdvni a Triệwezr u Manh.” Trong khoảqdzq nh khắzpir c Kiềwezr u An Hảqdzq o nócmjo i nhữjspd ng lờsbuj i kia, Lụminr c Cẩbgco n Niêrxam n liềwezr n mởvlvc miệwezr ng ngăsbuj n lạffgq i.
Kiềwezr u An Hảqdzq o chỉffgq trầlxrl m mặbgco c trong chốvhln c láyetl t, khôeoir ng cựzvhb tuyệwezr t, nhẹjspd nhàoqpb ng gậxkox t đmvyc ầlxrl u, nócmjo i: “Tốvhln t.”
Lụminr c Cẩbgco n Niêrxam n khôeoir ng nócmjo i gìsxbi , chỉffgq sau khi nócmjo i lờsbuj i chia lìsxbi a thìsxbi quay đmvyc ầlxrl u, nhìsxbi n vềwezr phízvhb a ngoàoqpb i cửzvhb a sổnmmj .
Kiềwezr u An Hảqdzq o ngồpeht i yêrxam n tĩbonu nh trong chốvhln c láyetl t, rồpeht i lêrxam n tiếpeht ng đmvyc áyetl nh vỡoqpb bầlxrl u khôeoir ng khízvhb : “Tôeoir i đmvyc i lêrxam n lầlxrl u thu dọsxbi n đmvyc ồpeht đmvyc ạffgq c.”
Kế
Anh biế
đ
Khô
Anh mắ
Chỉ
Kiề
“Hô
Từ
Thậ
Thậ
Thậ
Như
Cả
Sợ
Thậ
Lụ
Kiề
“Tô
Kiề
Lụ
Kiề
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.