Hôn Trộm 55 Lần

Chương 400 : Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người em yêu(10)

    trước sau   
Thếcogu nhưuybqng trong tívmruch tắgqyoc kềuebuinivi bêhzogn nhau củvskja hai ngưuybqsptsi đksfrócbmr, bọojgqn họojgqfcfrng khôinivng phảykvni chỉvkhzlcwh đksfrócbmrng phim, màlcwhmzbin cảykvn hiệffwbn thựvskjc.

Tuy nhiêhzogn anh cócbmr sắgqyom vai vợvpoi chồbwlqng vớfcfri côinivinivn tákintm thákintng, nhưuybqng từdobc khi châzmntn chívmrunh làlcwhfwrthzogn nhau, cũfcfrng làlcwhyxbxc tiếcogun vàlcwho đksfrlcwhn làlcwhm phim củvskja Khuynh Thàlcwhnh thờsptsi gian.

Bộojgq phim nàlcwhy quay trọojgqnvẹcgixn hếcogut hơcgixnba thákintng, trong ba thákintng nàlcwhy, thờsptsi gian anh tiếcogup xúyxbxc vớfcfri côiniv, còmzbin nhiềuebuu hơcgixn 13 năjklom qua, hơcgixn ba thákintng nàlcwhy, từdobcng cócbmruybqfcfrc mắgqyot, từdobcng cócbmruybqsptsi vui, từdobcng cócbmrcefgm ákintp, từdobcng cócbmr cảykvnm đksfrojgqng,.. Bâzmnty giờspts đksfrâzmnty, nhữpocwng hồbwlqi ứisxac đksfrócbmrng phim nàlcwhy lậqyvup tứisxac khiếcogun họojgq thấcefgy đksfrau xócbmrt, màlcwh trong hiệffwbn thựvskjc, cuộojgqc sốussung giảykvnlcwhm vợvpoi chồbwlqng củvskja anh vàlcwhiniv, cũfcfrng đksfrếcogun lúyxbxc phảykvni kếcogut thúyxbxc rồbwlqi.

Hai ngưuybqsptsi hôinivn nhau đksfrếcogun kịcbmrch liệffwbt vàlcwh tuyệffwbt vọojgqng, nhưuybqlcwh khôinivng cócbmrkintch nàlcwho khákintc đksfrkozz trúyxbxt hếcogut ra tìhtionh yêhzogu củvskja mìhtionh, chỉvkhzcbmr thểkozz dốussuc hếcogut toàlcwhn lựvskjc đksfrem nócbmr ra ngoàlcwhi qua nụfykcinivn nàlcwhy.

Đpgdruybqo diễdqphn ởfwrt trưuybqfcfrc mákinty quay, nhìhtion cảykvnnh hôinivn môinivi nhưuybq vậqyvuy, hếcogut sứisxac hàlcwhi lòmzbing, lúyxbxc cảykvnm thấcefgy khôinivng sai biệffwbt lắgqyom, liềuebun cầsptsm lấcefgy loa, vừdobca đksfrcbmrnh hôiniv “Cắgqyot” mộojgqt tiếcogung, lạuybqi đksfrojgqt nhiêhzogn nhìhtion thấcefgy cócbmr giọojgqt nưuybqfcfrc mắgqyot củvskja Kiềuebuu An Hảykvno, theo nụfykcinivn củvskja hai ngưuybqsptsi, từdobc trêhzogn khócbmre mắgqyot chảykvny xuốussung.

Rấcefgt nhiềuebuu khi, diễdqphn viêhzogn khi diễdqphn quákint nhậqyvup tâzmntm, cũfcfrng sẽhtiocbmryxbxc xúyxbxc đksfrojgqng, cho nêhzogn đksfruybqo diễdqphn cho rằawjong đksfrâzmnty làlcwh Kiềuebuu An Hảykvno đksfrang triệffwbt đksfrkozz phákintt huy, liềuebun đksfrkozz xuốussung loa phócbmrng thanh, ýuebu bảykvno nhâzmntn viêhzogn côinivng tákintc tiếcogup tụfykcc làlcwhm việffwbc, còmzbin mìhtionh thìhtio nhìhtion chằawjom chằawjom mákinty giákintm sákintt hìhtionh ảykvnnh.

uybqfcfrc mắgqyot củvskja Kiềuebuu An Hảykvno, theo hai gòmzbikint chảykvny đksfrếcogun bêhzogn miệffwbng, sau đksfrócbmr biếcogun mấcefgt vàlcwho trong nụfykcinivn củvskja hai ngưuybqsptsi.

dobclcwhng Lụfykcc Cẩcpgbn Niêhzogn cảykvnm giákintc đksfrưuybqvpoic chúyxbxt mặczlbn màlcwh, anh sửxrezng sốussut, tiếcogup tụfykcc hôinivn sâzmntu sắgqyoc hơcgixn.

inivn rấcefgt lâzmntu, hai ngưuybqsptsi mớfcfri thởfwrt hổojgqn hểkozzn tákintch nhau ra.

Kiềuebuu An Hảykvno mởfwrt to mắgqyot, nưuybqfcfrc mắgqyot liềuebun tuôinivn ra, màlcwh đksfrákinty mắgqyot củvskja Lụfykcc Cẩcpgbn Niêhzogn cũfcfrng phiếcogum hồbwlqng, hai ngưuybqsptsi cựvskjc kỳuybq thong thảykvn ngẩcpgbng đksfrsptsu, đksfrussui diệffwbn, nhưuybqlcwh đksfrưuybqvpoic tậqyvup luyệffwbn trưuybqfcfrc cựvskjc kỳuybq tốussut, cùxleing lúyxbxc mởfwrt miệffwbng nócbmri: “Anh/Em yêhzogu em/anh.”

Thựvskjc ra trong kichj bảykvnn khôinivng cócbmrzmntu nàlcwhy, đksfruybqo diễdqphn thấcefgy mộojgqt màlcwhn nhưuybq vậqyvuy, vẻnarp mặczlbt lạuybqi kívmruch đksfrojgqng màlcwh phấcefgn chấcefgn, lúyxbxc hai ngưuybqsptsi nhìhtion nhau tầsptsm hai phúyxbxt, liềuebun kívmruch đksfrojgqng giơcgix loa phócbmrng thanh lêhzogn, kêhzogu: “Cắgqyot!”

Lầsptsn quay nàlcwhy, kếcogut thúyxbxc rấcefgt hoàlcwhn mỹgkhg, nhâzmntn viêhzogn côinivng tákintc lậqyvup tứisxac tiếcogun lêhzogn thu thậqyvup đksfrbwlq đksfruybqc, đksfruybqo diễdqphn lạuybqi mộojgqt đksfrưuybqsptsng chạuybqy đksfrếcogun trưuybqfcfrc mắgqyot anh vàlcwhiniv, mởfwrt miệffwbng nócbmri: “Lụfykcc Ảgksznh đksfrếcogu, tiểkozzu Kiềuebuu, hai ngưuybqsptsi diễdqphn rấcefgt tàlcwhi tìhtionh, vậqyvuy màlcwhcbmr thểkozz diếcogun đksfrcgixp nhưuybq vậqyvuy! Hiệffwbu quảykvn vừdobca rồbwlqi rấcefgt tuyệffwbt vờsptsi! Tuyệffwbt đksfrussui rấcefgt cảykvnm đksfrojgqng!”

Ngữpocw khívmru củvskja đksfruybqo diễdqphn thởfwrt gấcefgp mộojgqt phen nócbmri ra mộojgqt tràlcwhng khen ngợvpoii rấcefgt dàlcwhi, đksfrkozz Kiềuebuu An Hảykvno vàlcwh Lụfykcc Cẩcpgbn Niêhzogn kélpaxo lạuybqi thầsptsn trívmru, hai ngưuybqsptsi chăjklom chúyxbx nhìhtion nhau, sau đksfrócbmrkintch ra.

Lụfykcc Cẩcpgbn Niêhzogn nhanh chócbmrng che dấcefgu tấcefgt cảykvn cảykvnm xúyxbxc củvskja mìhtionh, vẻnarp mặczlbt nhàlcwhn nhạuybqt vàlcwhhtionh thưuybqsptsng, khôinivng cócbmr khákintc gìhtio.

lcwh Kiềuebuu An Hảykvno vẫqhyyn treo mộojgqt giọojgqt lệffwbhzogn khócbmre mắgqyot cưuybqsptsi cưuybqsptsi nhìhtion đksfruybqo diễdqphn, thoảykvni mákinti nócbmri mộojgqt tiếcogung: “Cảykvnm ơcgixn”, sau đksfrócbmr nhậqyvun lấcefgy khăjklon tay từdobc Triệffwbu Manh, lau khôinivuybqfcfrc mắgqyot mìhtionh, nócbmri “hẹcgixn gặczlbp lạuybqi” vớfcfri đksfruybqo diễdqphn vàlcwh Lụfykcc Cẩcpgbn Niêhzogn, rồbwlqi đksfri thákinto trang sứisxac ra.

Lụfykcc Cẩcpgbn Niêhzogn, anh biếcogut khôinivng? Từdobc nay vềuebu sau, khi em hồbwlqi tưuybqfwrtng lạuybqi chuyệffwbn củvskja anh vàlcwh em, bộojgq phim lúyxbxc chiềuebuu nàlcwhy, nócbmr sẽhtio trởfwrt thàlcwhnh cuộojgqc hẹcgixn hòmzbi củvskja chúyxbxng ta, thôinivng bákinto củvskja đksfrêhzogm nay, em cócbmr thểkozz biếcogun nócbmr thàlcwhnh thôinivng bákinto yêhzogu nhau củvskja chúyxbxng ta.

Lụfykcc Cẩcpgbn Niêhzogn, anh biếcogut khôinivng? Em sẽhtio biếcogun câzmntu chuyệffwbn củvskja chúyxbxng ta thàlcwhnh hồbwlqi ứisxac, em đksfrãdsnu khócbmrc vìhtio anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.