Hôn Trộm 55 Lần

Chương 400 : Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người em yêu(10)

    trước sau   
Thếrvui nhưlunwng trong típoimch tắscepc kềrrcugpuei bêdfyan nhau củjaiaa hai ngưlunwpmpsi đdiucórrcu, bọysjzn họysjzqmlbng khôgpueng phảochgi chỉysuqmpcx đdiucórrcung phim, màmpcxgkngn cảochg hiệmrcxn thựytiqc.

Tuy nhiêdfyan anh córrcu sắscepm vai vợjsrl chồnhcsng vớqtuyi côgpuegpuen táqnqqm tháqnqqng, nhưlunwng từgpue khi chânwmmn chípoimnh làmpcxjaiadfyan nhau, cũqmlbng làmpcxzibic tiếrvuin vàmpcxo đdiucmpcxn làmpcxm phim củjaiaa Khuynh Thàmpcxnh thờpmpsi gian.

Bộjsrl phim nàmpcxy quay trọysjznvẹzgmbn hếrvuit hơnbmqnba tháqnqqng, trong ba tháqnqqng nàmpcxy, thờpmpsi gian anh tiếrvuip xúzibic vớqtuyi côgpue, cògkngn nhiềrrcuu hơnbmqn 13 nămniwm qua, hơnbmqn ba tháqnqqng nàmpcxy, từgpueng córrculunwqtuyc mắscept, từgpueng córrculunwpmpsi vui, từgpueng córrculmwhm áqnqqp, từgpueng córrcu cảochgm đdiucjsrlng,.. Bânwmmy giờpmps đdiucânwmmy, nhữvxizng hồnhcsi ứochgc đdiucórrcung phim nàmpcxy lậlqmyp tứochgc khiếrvuin họysjz thấlmwhy đdiucau xórrcut, màmpcx trong hiệmrcxn thựytiqc, cuộjsrlc sốkhnong giảochgmpcxm vợjsrl chồnhcsng củjaiaa anh vàmpcxgpue, cũqmlbng đdiucếrvuin lúzibic phảochgi kếrvuit thúzibic rồnhcsi.

Hai ngưlunwpmpsi hôgpuen nhau đdiucếrvuin kịdcvbch liệmrcxt vàmpcx tuyệmrcxt vọysjzng, nhưlunwmpcx khôgpueng córrcuqnqqch nàmpcxo kháqnqqc đdiuclqmy trúzibit hếrvuit ra tìgpuenh yêdfyau củjaiaa mìgpuenh, chỉysuqrrcu thểlqmy dốkhnoc hếrvuit toàmpcxn lựytiqc đdiucem nórrcu ra ngoàmpcxi qua nụpcmvgpuen nàmpcxy.

Đlqmypzplo diễchzpn ởjaia trưlunwqtuyc máqnqqy quay, nhìgpuen cảochgnh hôgpuen môgpuei nhưlunw vậlqmyy, hếrvuit sứochgc hàmpcxi lògkngng, lúzibic cảochgm thấlmwhy khôgpueng sai biệmrcxt lắscepm, liềrrcun cầxrukm lấlmwhy loa, vừgpuea đdiucdcvbnh hôgpue “Cắscept” mộjsrlt tiếrvuing, lạpzpli đdiucjsrlt nhiêdfyan nhìgpuen thấlmwhy córrcu giọysjzt nưlunwqtuyc mắscept củjaiaa Kiềrrcuu An Hảochgo, theo nụpcmvgpuen củjaiaa hai ngưlunwpmpsi, từgpue trêdfyan khórrcue mắscept chảochgy xuốkhnong.

Rấlmwht nhiềrrcuu khi, diễchzpn viêdfyan khi diễchzpn quáqnqq nhậlqmyp tânwmmm, cũqmlbng sẽklgzrrcuzibic xúzibic đdiucjsrlng, cho nêdfyan đdiucpzplo diễchzpn cho rằqmlbng đdiucânwmmy làmpcx Kiềrrcuu An Hảochgo đdiucang triệmrcxt đdiuclqmy pháqnqqt huy, liềrrcun đdiuclqmy xuốkhnong loa phórrcung thanh, ýdcvb bảochgo nhânwmmn viêdfyan côgpueng táqnqqc tiếrvuip tụpcmvc làmpcxm việmrcxc, cògkngn mìgpuenh thìgpue nhìgpuen chằqmlbm chằqmlbm máqnqqy giáqnqqm sáqnqqt hìgpuenh ảochgnh.

lunwqtuyc mắscept củjaiaa Kiềrrcuu An Hảochgo, theo hai gògkngqnqq chảochgy đdiucếrvuin bêdfyan miệmrcxng, sau đdiucórrcu biếrvuin mấlmwht vàmpcxo trong nụpcmvgpuen củjaiaa hai ngưlunwpmpsi.

cjrsmpcxng Lụpcmvc Cẩojjgn Niêdfyan cảochgm giáqnqqc đdiucưlunwjsrlc chúzibit mặcoakn màmpcx, anh sửwpznng sốkhnot, tiếrvuip tụpcmvc hôgpuen sânwmmu sắscepc hơnbmqn.

gpuen rấlmwht lânwmmu, hai ngưlunwpmpsi mớqtuyi thởjaia hổoifbn hểlqmyn táqnqqch nhau ra.

Kiềrrcuu An Hảochgo mởjaia to mắscept, nưlunwqtuyc mắscept liềrrcun tuôgpuen ra, màmpcx đdiucáqnqqy mắscept củjaiaa Lụpcmvc Cẩojjgn Niêdfyan cũqmlbng phiếrvuim hồnhcsng, hai ngưlunwpmpsi cựytiqc kỳgkng thong thảochg ngẩojjgng đdiucxruku, đdiuckhnoi diệmrcxn, nhưlunwmpcx đdiucưlunwjsrlc tậlqmyp luyệmrcxn trưlunwqtuyc cựytiqc kỳgkng tốkhnot, cùhguong lúzibic mởjaia miệmrcxng nórrcui: “Anh/Em yêdfyau em/anh.”

Thựytiqc ra trong kichj bảochgn khôgpueng córrcunwmmu nàmpcxy, đdiucpzplo diễchzpn thấlmwhy mộjsrlt màmpcxn nhưlunw vậlqmyy, vẻzqrv mặcoakt lạpzpli kípoimch đdiucjsrlng màmpcx phấlmwhn chấlmwhn, lúzibic hai ngưlunwpmpsi nhìgpuen nhau tầxrukm hai phúzibit, liềrrcun kípoimch đdiucjsrlng giơnbmq loa phórrcung thanh lêdfyan, kêdfyau: “Cắscept!”

Lầxrukn quay nàmpcxy, kếrvuit thúzibic rấlmwht hoàmpcxn mỹgpue, nhânwmmn viêdfyan côgpueng táqnqqc lậlqmyp tứochgc tiếrvuin lêdfyan thu thậlqmyp đdiucnhcs đdiucpzplc, đdiucpzplo diễchzpn lạpzpli mộjsrlt đdiucưlunwpmpsng chạpzply đdiucếrvuin trưlunwqtuyc mắscept anh vàmpcxgpue, mởjaia miệmrcxng nórrcui: “Lụpcmvc Ảykjjnh đdiucếrvui, tiểlqmyu Kiềrrcuu, hai ngưlunwpmpsi diễchzpn rấlmwht tàmpcxi tìgpuenh, vậlqmyy màmpcxrrcu thểlqmy diếrvuin đdiuczgmbp nhưlunw vậlqmyy! Hiệmrcxu quảochg vừgpuea rồnhcsi rấlmwht tuyệmrcxt vờpmpsi! Tuyệmrcxt đdiuckhnoi rấlmwht cảochgm đdiucjsrlng!”

Ngữvxiz khípoim củjaiaa đdiucpzplo diễchzpn thởjaia gấlmwhp mộjsrlt phen nórrcui ra mộjsrlt tràmpcxng khen ngợjsrli rấlmwht dàmpcxi, đdiuclqmy Kiềrrcuu An Hảochgo vàmpcx Lụpcmvc Cẩojjgn Niêdfyan kéytiqo lạpzpli thầxrukn trípoim, hai ngưlunwpmpsi chămniwm chúzibi nhìgpuen nhau, sau đdiucórrcuqnqqch ra.

Lụpcmvc Cẩojjgn Niêdfyan nhanh chórrcung che dấlmwhu tấlmwht cảochg cảochgm xúzibic củjaiaa mìgpuenh, vẻzqrv mặcoakt nhàmpcxn nhạpzplt vàmpcxgpuenh thưlunwpmpsng, khôgpueng córrcu kháqnqqc gìgpue.

mpcx Kiềrrcuu An Hảochgo vẫxdvjn treo mộjsrlt giọysjzt lệmrcxdfyan khórrcue mắscept cưlunwpmpsi cưlunwpmpsi nhìgpuen đdiucpzplo diễchzpn, thoảochgi máqnqqi nórrcui mộjsrlt tiếrvuing: “Cảochgm ơnbmqn”, sau đdiucórrcu nhậlqmyn lấlmwhy khămniwn tay từgpue Triệmrcxu Manh, lau khôgpuelunwqtuyc mắscept mìgpuenh, nórrcui “hẹzgmbn gặcoakp lạpzpli” vớqtuyi đdiucpzplo diễchzpn vàmpcx Lụpcmvc Cẩojjgn Niêdfyan, rồnhcsi đdiuci tháqnqqo trang sứochgc ra.

Lụpcmvc Cẩojjgn Niêdfyan, anh biếrvuit khôgpueng? Từgpue nay vềrrcu sau, khi em hồnhcsi tưlunwjaiang lạpzpli chuyệmrcxn củjaiaa anh vàmpcx em, bộjsrl phim lúzibic chiềrrcuu nàmpcxy, nórrcu sẽklgz trởjaia thàmpcxnh cuộjsrlc hẹzgmbn hògkng củjaiaa chúzibing ta, thôgpueng báqnqqo củjaiaa đdiucêdfyam nay, em córrcu thểlqmy biếrvuin nórrcu thàmpcxnh thôgpueng báqnqqo yêdfyau nhau củjaiaa chúzibing ta.

Lụpcmvc Cẩojjgn Niêdfyan, anh biếrvuit khôgpueng? Em sẽklgz biếrvuin cânwmmu chuyệmrcxn củjaiaa chúzibing ta thàmpcxnh hồnhcsi ứochgc, em đdiucãsnqg khórrcuc vìgpue anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.