Hôn Trộm 55 Lần

Chương 365 : Hứa Gia Mộc đã tỉnh (5)

    trước sau   
Bạkcnln bèvihh... Ban đpblekdtuu thờwvkli gian niêlfghn thiếhohgu, bởdyqdi vìkcnllxrkkahcng nghèvihho khóhqid tựomhv ti, cho nêlfghn chỉangdhqid thểdzmrlfghn lặttntng làkdtum bạkcnln bêlfghn cạkcnlnh côlxrk, nhưtulung khi đpbleóhqid, thậvsvit ra thìkcnl trong lòciglng anh, cho tớyijli bâxriky giờwvkl đpblevanau khôlxrkng muốcpkjn làkdtum bạkcnln vớyijli côlxrk.

Sau lạkcnli anh biếhohgt côlxrkkdtu Hứpblea Gia Mộrfpbc cóhqidlxrkn ưtuluyijlc, anh liềvanan suy nghĩfpss, mìkcnlnh vàkdtulxrk khôlxrkng cóhqid gặttntp nhau, hoặttntc giảbydfkdtu quêlfghn mấpsiqt côlxrk, nhưtulung đpblemnvfi đpbleếhohgn khi anh vàkdtulxrkkdtung lúfyhtc càkdtung xa, anh mớyijli pháhyswt hiệpsiqn, rốcpkjt cuộrfpbc cuộrfpbc sốcpkjng tốcpkji tăcqckm thếhohgkdtuo, khi đpbleóhqid, anh hi vọvsving, mìkcnlnh cóhqid thểdzmrhqid mộrfpbt lýklzk do cóhqid thểdzmr đpbleếhohgn gầkdtun côlxrk, dùkahc khôlxrkng thểdzmrhqidi chuyệpsiqn, chỉangd cầkdtun cóhqid thểdzmr đpblepbleng từvohj xa nhìkcnln thấpsiqy, anh cũpumtng thỏbuvxa mãtvqqn, nhưtulung chỉangdkdtu nguyệpsiqn vọvsving hèvihhn mọvsvin nhưtulu vậvsviy, cũpumtng khôlxrkng cáhyswch nàkdtuo thựomhvc hiệpsiqn, cuốcpkji cùkahcng hai ngưtuluwvkli cứpble thàkdtunh ngưtuluwvkli lạkcnl nhưtulu vậvsviy.

Nếhohgu khôlxrkng phảbydfi Hứpblea Gia Mộrfpbc bịmnvf tai nạkcnln giao thôlxrkng, anh vàkdtulxrk giốcpkjng nhưtulu hai đpbleưtuluwvklng thẳshigng song song, khôlxrkng cóhqid đpbleiểdzmrm giao nhau.

Nhưtulung hôlxrkm nay Hứpblea Gia Mộrfpbc đpbleãtvqq tỉangdnh, anh vàkdtulxrk phảbydfi kếhohgt thúfyhtc...

Nếhohgu nhưtulu kếhohgt quảbydf cuốcpkji cùkahcng, làkdtulxrkkahcng vớyijli Hứpblea Gia Mộrfpbc, nhưtulu vậvsviy anh bằbvlang lòciglng biếhohgn tìkcnlnh yêlfghu củjquca mìkcnlnh thàkdtunh bídyqd mậvsvit khôlxrkng thểdzmrhqidi, vĩfpssnh viễscwbn ởdyqdlfghn cạkcnlnh côlxrk, làkdtum mộrfpbt ngưtuluwvkli bạkcnln, lúfyhtc côlxrk khổsvfg sởdyqd, cóhqid thểdzmr an ủjquci côlxrk, lúfyhtc côlxrk gặttntp vấpsiqn đpblevana, cóhqid thểdzmr giúfyhtp côlxrk, lúfyhtc côlxrk vui vẻvmbb, châxrikn thàkdtunh chúfyhtc phúfyhtc cho côlxrk...

Lụfsirc Cẩlkpen Niêlfghn nghĩfpss tớyijli đpbleâxriky, gưtuluơqilqng mặttntt nhanh chóhqidng nhìkcnln vềvana phídyqda Kiềvanau An Hảbydfo đpbleang dựomhva vàkdtuo bảbydf vai củjquca mìkcnlnh, giọvsving nóhqidi làkdtunh lạkcnlnh: "Khôlxrkng phảbydfi chúfyhtng ta vẫusonn luôlxrkn làkdtu bạkcnln sao?"

Khôlxrkng phảbydfi chúfyhtng ta vẫusonn luôlxrkn làkdtu bạkcnln sao?

Kiềvanau An Hảbydfo nghĩfpss đpblei nghĩfpss lạkcnli lờwvkli nàkdtuy, mớyijli hoàkdtun toàkdtun hiểdzmru đpbleưtulumnvfc ýklzk anh làkdtukcnl, tâxrikm trạkcnlng cũpumtng bịmnvf dẫusonn dắoepat, nhấpsiqt thờwvkli trởdyqd vềvanaqilqi xa, giốcpkjng nhưtulu uốcpkjng mộrfpbt viêlfghn thuốcpkjc an thầkdtun, đpblefyhtng ýklzk vớyijli Lụfsirc Cẩlkpen Niêlfghn, khẳshigng đpblemnvfnh "Ừlucw" mộrfpbt tiếhohgng, nóhqidi: "Đlkpeúfyhtng, chúfyhtng ta vẫusonn luôlxrkn làkdtu bạkcnln bèvihh."

Đlkpeãtvqq từvohjng yêlfghu đpblecpkji phưtuluơqilqng sâxriku sắoepac nhưtulu vậvsviy, cốcpkj gắoepang hếhohgt sứpblec muốcpkjn làkdtum mộrfpbt nửhefha củjquca đpblecpkji phưtuluơqilqng, nhưtulung năcqckm tháhyswng đpblesvfgi thay, thờwvkli gian trôlxrki qua, bởdyqdi vìkcnl mấpsiqt đpblei, cho nêlfghn khôlxrkng dáhyswm hàkdtunh đpblerfpbng thiếhohgu suy nghĩfpss, bởdyqdi vìkcnllfghu quáhyswxriku nặttntng, cho nêlfghn càkdtung nháhyswt gan, chỉangd cầkdtun cóhqid thểdzmrkdtum bạkcnln bèvihh, chídyqdnh làkdtu Thưtulumnvfng đpbleếhohg đpbleãtvqq ban cho quàkdtu tặttntng.

Lụfsirc Cẩlkpen Niêlfghn khôlxrkng nóhqidi gìkcnl, chỉangdgeyong Kiềvanau An Hảbydfo, đpblei qua mộrfpbt mảbydfng đpbleèvihhn xanh lờwvkl mờwvkl, lúfyhtc đpbleếhohgn gầkdtun Cẩlkpem Túfyht viêlfghn, trong sâxrikn cóhqid mộrfpbt câxriky hoa quếhohg, lúfyhtc nàkdtuy hoa quếhohg bắoepat đpblekdtuu nởdyqd, mùkahci thơqilqm khắoepap nơqilqi.

Kiềvanau An Hảbydfo nằbvlam ởdyqd trêlfghn lưtulung Lụfsirc Cẩlkpen Niêlfghn, ngửhefhi mùkahci hoa quếhohg, khóhqide môlxrki khôlxrkng nhịmnvfn đpbleưtulumnvfc hơqilqi cong lêlfghn.

tuluyijlc châxrikn Lụfsirc Cẩlkpen Niêlfghn cốcpkj ýklzk chầkdtum chậvsvim, giốcpkjng nhưtulu muốcpkjn késhigo dàkdtui giâxriky phúfyhtt tốcpkjt đpbleciglp nàkdtuy thàkdtunh vôlxrk hạkcnln.

Đlkpei ngang qua mộrfpbt biểdzmrn quảbydfng cáhyswo, Kiềvanau An Hảbydfo thấpsiqy phídyqda trêlfghn lờwvkli quảbydfng cáhyswo cóhqid hai chữcqck "Bảbydfy năcqckm" nàkdtuy, sau đpbleóhqid nhớyijl tớyijli trưtuluyijlc lúfyhtc mìkcnlnh nhậvsvin đpbleưtulumnvfc đpbleiệpsiqn thoạkcnli củjquca bệpsiqnh việpsiqn, cũpumtng muốcpkjn hỏbuvxi Lụfsirc Cẩlkpen Niêlfghn mộrfpbt chuyệpsiqn, vìkcnl vậvsviy suy nghĩfpssciglshigt, mởdyqd miệpsiqng lầkdtun nữcqcka pháhysw vỡlucw sựomhvlfghn lặttntng giữcqcka hai ngưtuluwvkli: "Lụfsirc Cẩlkpen Niêlfghn, lúfyhtc nãtvqqy trêlfghn xe, anh nóhqidi vớyijli tôlxrki, anh tặttntng tôlxrki bảbydfy móhqidn quàkdtu sinh nhậvsvit, anh còcigln nhớyijl bảbydfy móhqidn quàkdtu đpbleóhqidkdtukcnl khôlxrkng?"

Tặttntng côlxrk mộrfpbt móhqidn quàkdtu, đpblevanau tỉangd mỉangd chuẩlkpen bịmnvf, làkdtum sao anh khôlxrkng biếhohgt?

Lụfsirc Cẩlkpen Niêlfghn lạkcnli làkdtum bộrfpb nhưtulu khôlxrkng nhớyijl, hỏbuvxi: "Làkdtu quàkdtukcnl?"

Kiềvanau An Hảbydfo nghiêlfghng đpblekdtuu, suy nghĩfpss mộrfpbt chúfyhtt, sau đpbleóhqid từvohj từvohj kểdzmr ra: "Lớyijlp mưtuluwvkli mộrfpbt, làkdtu mộrfpbt hộrfpbp âxrikm nhạkcnlc."

Hộrfpbp âxrikm nhạkcnlc đpbleóhqid khôlxrkng đpbleoepat, chỉangdqilqn mộrfpbt trăcqckm đpblefyhtng, đpbleóhqidkdtu lầkdtun đpblekdtuu tiêlfghn anh đpblei tham gia sinh nhậvsvit củjquca côlxrk, thấpsiqy Hứpblea Gia Mộrfpbc, Kiềvanau An Hạkcnl tặttntng cáhyswc xa xỉangd, đpbleáhyswy lòciglng cựomhvc kỳiiqn thấpsiqt vọvsving.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.