Hôn Trộm 55 Lần

Chương 361 : Hứa Gia Mộc đã tỉnh (1)

    trước sau   
Editor: Xiu Xiu

Hứrmuga Vạkrwtn Lýdihfxriwxriwn Nhưrmugwlqgyvwi thểdyzv do bậjwtxn bịqbvpu, cóyvwi khảyebvkrwtng còzvcmn chưrmuga đjwtxếhusln đjwtxâiukxy, quan hệcecl giữjwtxa Lụjpbcc Cẩveqwn Niêtxofn vàxriw Hứrmuga Gia Mộveqwc từttqtrmuga đjwtxếhusln nay vẫeuxin rấpksvt tốcwszt, lúspdwc Kiềgjxhu An Hảyebvo muốcwszn rủnmcs anh cùcwszng lêtxofn lầyvwiu xem Hứrmuga Gia Mộveqwc, Lụjpbcc Cẩveqwn Niêtxofn suy nghĩdyzv xong cũgreeng gậjwtxt đjwtxyvwiu đjwtxkrwtng ýdihf, sau đjwtxóyvwi dừttqtng xe ởaugzdihfi đjwtxpksv xe, khóyvwia kỹrcfzxriwng, theo Kiềgjxhu An Hảyebvo xuốcwszng xe, đjwtxi vàxriwo.

Y tánuft chăkrwtm sóyvwic Hứrmuga Gia Mộveqwc, ởaugz trong đjwtxkrwti sảyebvnh chờsozj Kiềgjxhu An Hảyebvo, thấpksvy côifls tiếhusln vàxriwo, lậjwtxp tứrmugc dẫeuxin côiflstxofn lầyvwiu, vừttqta đjwtxi, vừttqta nhìuxkxn Kiềgjxhu An Hảyebvo nóyvwii lạkrwti quánuft trìuxkxnh tỉpnkmnh lạkrwti củnmcsa Hứrmuga Gia Mộveqwc: “Tốcwszi hôiflsm nay tầyvwim sánuftu giờsozj, anh Hứrmuga liềgjxhn cửpegi đjwtxveqwng, sau lầyvwin trưrmugmksvc, mỗpksvi ngàxriwy đjwtxgjxhu cóyvwi nhúspdwc nhíxgyych mộveqwt chúspdwt, chỉpnkmxriw tốcwszi hôiflsm nay, thưrmugsozjng xuyêtxofn đjwtxveqwng đjwtxjwtxy, lúspdwc ấpksvy cũgreeng khôiflsng nghĩdyzv nhiềgjxhu, vừttqta lúspdwc tôiflsi đjwtxi toilet vềgjxh, phánuftt hiệcecln thấpksvy anh Hứrmuga đjwtxang mởaugz mắmeikt…”

Theo y tánuft miêtxofu tảyebv, Kiềgjxhu An Hảyebvo vàxriw Lụjpbcc Cẩveqwn Niêtxofn đjwtxi vàxriwo phòzvcmng bệceclnh, giốcwszng nhưrmug y tánuftyvwii, Hứrmuga Gia Mộveqwc nằvulam trêtxofn giưrmugsozjng bệceclnh, trêtxofn cánuftnh tay đjwtxyvwiy vếhuslt kim châiukxm, trợutspn tròzvcmn mắmeikt nhìuxkxn trầyvwin nhàxriw, nhưrmug đjwtxang nhớmksv đjwtxếhusln đjwtxiềgjxhu gìuxkx.

Tuy khôiflsng cóyvwiuxkxnh yêtxofu cũgreeng khôiflsng cóyvwi huyếhuslt thốcwszng, nhưrmugng đjwtxcwszi vớmksvi Kiềgjxhu An Hảyebvo màxriwyvwii, Hứrmuga Gia Mộveqwc giốcwszng nhưrmugxriw anh trai ruộveqwt củnmcsa côifls, từttqt nhỏkrwt đjwtxếhusln lớmksvn, vẫeuxin luôiflsn bảyebvo vệceclifls, nhấpksvt làxriw sau khi cha mẹvngsifls qua đjwtxsozji, Hứrmuga Gia Mộveqwc càxriwng thêtxofm sủnmcsng ánufti côifls, cho nêtxofn côifls thấpksvy anh hôiflsn mêtxof bấpksvt tỉpnkmnh lâiukxu nhưrmug vậjwtxy, bâiukxy giờsozj thậjwtxt sựgtil mởaugz mắmeikt ra, đjwtxánufty lòzvcmng khôiflsng nhịqbvpn đjwtxưrmugutspc kíxgyych đjwtxveqwng, khôiflsng nghĩdyzv ngợutspi vọnznft tớmksvi bêtxofn cạkrwtnh giưrmugsozjng bệceclnh, nhìuxkxn chằvulam chằvulam Hứrmuga Gia Mộveqwc hồkrwti lâiukxu, xánuftc đjwtxqbvpnh trong đjwtxánufty mắmeikt củnmcsa anh, cóyvwiuxkxnh ảyebvnh ngưrmugutspc củnmcsa chíxgyynh mìuxkxnh, sau đjwtxóyvwi mớmksvi mởaugz miệceclng hôifls mộveqwt tiếhuslng: “Anh Gia Mộveqwc.”

Hứrmuga Gia Mộveqwc nhìuxkxn Kiềgjxhu An Hảyebvo, vẻupnu mặonrdt ngâiukxy ngốcwszc, giốcwszng nhưrmug khôiflsng hềgjxh quen biếhuslt côifls, chỉpnkm ngơwlqg ngánuftc nhìuxkxn côifls, khôiflsng cóyvwi phảyebvn ứrmugng gìuxkx.

Kiềgjxhu An Hảyebvo bịqbvp ánuftnh mắmeikt xa lạkrwt nhưrmug thếhusl nhìuxkxn lạkrwti khiếhusln côiflsyvwi chúspdwt sợutspdihfi, tiếhuslp tụjpbcc hôifls mộveqwt tiếhuslng: “Anh Gia Mộveqwc?”

Sau đjwtxóyvwi lạkrwti mởaugz miệceclng, cẩveqwn thậjwtxn nhẹvngs giọnznfng nóyvwii: “Anh Gia Mộveqwc, anh khôiflsng nhậjwtxn ra em sao?”

Hứrmuga Gia Mộveqwc nghe đjwtxưrmugutspc câiukxu sau cùcwszng củnmcsa Kiềgjxhu An Hảyebvo, ánuftnh mắmeikt mớmksvi giậjwtxt giậjwtxt, nhìuxkxn chằvulam chằvulam côifls, cóyvwi mộveqwt tia sánuftng.

Kiềgjxhu An Hảyebvo bìuxkxnh ổulmsn lạkrwti hôifls hấpksvp, nhìuxkxn Hứrmuga Gia Mộveqwc, khôiflsng dánuftm lêtxofn tiếhuslng, ánuftnh mắmeikt tràxriwn ngậjwtxp chờsozj mong.

Hứrmuga Gia Mộveqwc nhìuxkxn Kiềgjxhu An Hảyebvo rấpksvt lâiukxu, sau đjwtxóyvwi mớmksvi miễjpbcn cưrmugkckpng giậjwtxt giậjwtxt tay mìuxkxnh, mòzvcmtxofn tay củnmcsa Kiềgjxhu An Hảyebvo, muốcwszn nắmeikm mộveqwt phen, nhưrmugng thếhuslxriwo cũgreeng khôiflsng dùcwszng lựgtilc đjwtxưrmugutspc, sau cùcwszng đjwtxánuftnh lựgtilc bấpksvt tòzvcmng tâiukxm nhìuxkxn vềgjxh phíxgyya Kiềgjxhu An Hảyebvo cong môiflsi lêtxofn, biêtxofn đjwtxveqwrmugsozji cũgreeng rấpksvt nhỏkrwt, hao tổulmsn mộveqwt lưrmugutspng sứrmugc rấpksvt lớmksvn, mớmksvi nóyvwii ra đjwtxưrmugutspc hai chữjwtxwlqg hồkrwt khôiflsng rõptbe nghĩdyzva: “Kiềgjxhu… Kiềgjxhu…”

rmugmksvc mắmeikt củnmcsa Kiềgjxhu An Hảyebvo liềgjxhn chảyebvy xuốcwszng, côifls gắmeikt gao bắmeikt lấpksvy tay củnmcsa Hứrmuga Gia Mộveqwc, giọnznfng nóyvwii cóyvwi phầyvwin kíxgyych đjwtxveqwng: “Anh Gia Mộveqwc, rốcwszt cuộveqwc anh cũgreeng tỉpnkmnh lạkrwti, anh cóyvwi biếhuslt mìuxkxnh đjwtxãdihfcwsz chếhuslt ngưrmugsozji khôiflsng, anh Gia Mộveqwc, em còzvcmn nghĩdyzv anh sẽspdw khôiflsng thểdyzv…”

Lụjpbcc Cẩveqwn Niêtxofn theo Kiềgjxhu An Hảyebvo tiếhusln vàxriwo phòzvcmng bệceclnh, nhìuxkxn thấpksvy mộveqwt hìuxkxnh ảyebvnh nhưrmug vậjwtxy, chỉpnkm cảyebvm thấpksvy nhưrmugyvwi rấpksvt nhiềgjxhu kim đjwtxâiukxm, chi chíxgyyt cắmeikm vàxriwo tránufti tim anh.

Kiềgjxhu An Hảyebvo cầyvwim lấpksvy tay củnmcsa Hứrmuga Gia Mộveqwc, kíxgyych đjwtxveqwng rấpksvt lâiukxu, mớmksvi nhớmksv tớmksvi Lụjpbcc Cẩveqwn Niêtxofn, sau đjwtxóyvwi liềgjxhn giơwlqg tay lêtxofn, xoa xoa nưrmugmksvc mắmeikt, mũgreei hơwlqgi hồkrwtng hồkrwtng, tránuftnh ngưrmugsozji ra, nhìuxkxn Hứrmuga Gia Mộveqwc nóyvwii: “Anh Gia Mộveqwc, còzvcmn cóyvwi Lụjpbcc Cẩveqwn Niêtxofn, anh ấpksvy cũgreeng đjwtxếhusln.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.