Hôn Trộm 55 Lần

Chương 335 : Ba tiếng “Thực xin lỗi” (15)

    trước sau   
Trátwjdn anh nhăgrjfn lạmrlti, trong đvjeaqlfuu xẹbqzht qua mộyfmmt ýsejd nghĩiici

Anh tinh tưtwjdcpzbng nhớcpzbeevf buổxdopi sátwjdng hôethrm đvjeaótxxn, Kiềewbiu An Hảnblvo vẫnyxrn nôethrn ra rấeabjt lợeevfi hạmrlti, lúmrltc ấeabjy anh chỉmkld đvjeaơstskn giảnblvn nghĩiiciooig trong bụtwjdng côethr khôethrng thoảnblvi mátwjdi, thậhfigm chísejdbhpfn đvjeaang chuẩwtarn bịtrfg bứmsfpc éovwjp đvjeaưtwjda côethr đvjeai bệxyknnh việxyknn, kếvhmrt quảnblv lạmrlti vừakiva mớcpzbi lêgrjfn xe, thìhjpw nhậhfign đvjeaưtwjdeevfc đvjeaiệxyknn thoạmrlti củpwkca Hàooign Nhưtwjdstsk, nótxxni Hứmsfpa Gia Mộyfmmc đvjeaãsyqntxxn phảnblvn ứmsfpng.

hjpwnh nhưtwjd ngay sau ngàooigy hôethrm đvjeaótxxn, Kiềewbiu An Hảnblvo dẫnyxrn dầqlfun khôethrng ótxxni ra nữcdida, anh còbhpfn tưtwjdajbwng rằqlpsng dạmrltooigy củpwkca côethr đvjeaãsyqn hếvhmrt bệxyknnh rồxykni, cũyfmmng bỏswpx xuốholvng lo lắaantng…

Nhưtwjdng hiệxyknn tạmrlti xem ra, cho tớcpzbi bâeevfy giờcpzb Kiềewbiu An Hảnblvo vẫnyxrn khôethrng phảnblvi cótxxn bệxyknnh vềewbi dạmrltooigy, nhữcdidng triệxyknu chứmsfpng nôethrn mửjjvla đvjeaótxxnooigethrn nghéovwjn, sau khi thai nhi chếvhmrt từakiv trong bụtwjdng, nhữcdidng phảnblvn xạmrlt tựshwg nhiêgrjfn đvjeaótxxnyfmmng dừakivng lạmrlti.

“Cậhfigu chủpwkc?” Mátwjd Trầqlfun nhìhjpwn Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn đvjeamsfpng trêgrjfn cầqlfuu thang, lặmsfpng yêgrjfn khôethrng nótxxni gìhjpw, átwjdnh mắaantt thẳsejdng tắaantp nhìhjpwn chiếvhmrc đvjeaèlvbon trêgrjfn trầqlfun nhàooig, khôethrng biếvhmrt suy nghĩiicitwjdi gìhjpw, khôethrng nhịtrfgn đvjeaưtwjdeevfc lêgrjfn tiếvhmrng nhắaantc nhởajbw.

Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn hoàooign hồxyknn, cảnblvm xúmrltc trêgrjfn mặmsfpt khôethrng hềewbitxxn thay đvjeaxdopi gìhjpw quátwjd lớcpzbn, ngữcdid khísejd mởajbw miệxyknng, cũyfmmng vẫnyxrn nhưtwjdyfmm, nhạmrltt nhẽmmiyo khôethrng cótxxn cảnblvm xúmrltc gìhjpw: “Thôethri, chỉmkld cho côethr chủpwkc uốholvng sữcdida thôethri, mộyfmmt giờcpzb trưtwjdcpzbc côethreabjy vừakiva ăgrjfn cơstskm tốholvi, chắaantc cũyfmmng khôethrng ăgrjfn thêgrjfm đvjeaưtwjdeevfc nữcdida.”


“Vâeevfng, cậhfigu chủpwkc.”

Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn gậhfigt đvjeaqlfuu, khôethrng nótxxni gìhjpw nữcdida.

twjd Trầqlfun lạmrlti đvjeai vàooigo phòbhpfng bếvhmrp.

Tầqlfum mắaantt củpwkca anh buôethrng xuốholvng chỗmgyl vừakiva nãsyqny mátwjd Trầqlfun đvjeamsfpt lo tổxdop yếvhmrn.

twjd Trầqlfun hâeevfm nótxxnng sữcdida, bưtwjdng từakiv phòbhpfng bếvhmrp ra, thấeabjy Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn vẫnyxrn đvjeamsfpng ởajbw bậhfigc cầqlfuu thang, átwjdnh đvjeaèlvbon thủpwkcy tinh mờcpzb nhạmrltt rắaantc lêgrjfn ngưtwjdcpzbi anh, khiếvhmrn khuôethrn mặmsfpt tuấeabjn mỹlyzi củpwkca anh càooigng thêgrjfm bứmsfpc ngưtwjdcpzbi.

twjd Trầqlfun sửjjvlng sốholvt mộyfmmt phen: “Cậhfigu chủpwkc? Sao cậhfigu vẫnyxrn còbhpfn đvjeamsfpng ởajbw đvjeaâeevfy?”

“Ừnuvuhm.” Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn nhàooign nhạmrltt lêgrjfn tiếvhmrng, nhìhjpwn thoátwjdng qua ly sữcdida trong tay mátwjd Trầqlfun, vưtwjdơstskn tay: “Đqlfuưtwjda tôethri đvjeai.”

twjd Trầqlfun vộyfmmi vàooigng đvjeaưtwjda tớcpzbi.

Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn xoay ngưtwjdcpzbi, lêgrjfn lầqlfuu, trởajbw lạmrlti phòbhpfng ngủpwkc, Kiềewbiu An Hảnblvo đvjeaang nằqlpsm trêgrjfn giưtwjdcpzbng xem ti vi, nghe đvjeaưtwjdeevfc tiếvhmrng đvjeawtary cửjjvla, chỉmkld nhìhjpwn lưtwjdcpzbt qua ngưtwjdcpzbi anh, sau đvjeaótxxn tầqlfum mắaantt lạmrlti đvjeamsfpt vàooigo chiếvhmrc ti vi.

Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn đvjeai đvjeaếvhmrn bêgrjfn giưtwjdcpzbng, đvjeaem sữcdida đvjeaưtwjda tớcpzbi: “Mátwjd Trầqlfun vừakiva mớcpzbi hâeevfm nótxxnng lạmrlti.”

Kiềewbiu An Hảnblvo liếvhmrc mắaantt nhìhjpwn Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn mộyfmmt cátwjdi, lầqlfun nàooigy dừakivng lạmrlti nhìhjpwn anh mộyfmmt lúmrltc lâeevfu, nhưtwjdooig quẫnyxrn bátwjdch gìhjpw đvjeaótxxn, sau cùbdelng vẫnyxrn vưtwjdơstskn tay nhậhfign lấeabjy, hai tay ôethrm ly sữcdida, uốholvng mộyfmmt ngụtwjdm, tiếvhmrp tụtwjdc chăgrjfm chúmrlt xem ti vi.

Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn khôethrng trátwjdnh ra, màooig ngồxykni ởajbwgrjfn giưtwjdcpzbng, átwjdnh mắaantt nhìhjpwn côethr mộyfmmt lúmrltc, anh luôethrn luôethrn ísejdt nótxxni, chợeevft đvjeayfmmt nhiêgrjfn mởajbw miệxyknng hỏswpxi mộyfmmt câeevfu: “Ngủpwkc khôethrng ngon àooig?”

“Khôethrng cótxxn…” Kiềewbiu An Hảnblvo nghi ngờcpzb khôethrng biếvhmrt tạmrlti sao đvjeayfmmt nhiêgrjfn Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn lạmrlti hỏswpxi vấeabjn đvjeaewbiooigy, lắaantc lắaantc đvjeaqlfuu nhìhjpwn anh, lạmrlti quay đvjeaqlfuu, giậhfigt giậhfigt môethri, vẫnyxrn làooig mởajbw miệxyknng hỏswpxi: “Làooigm sao vậhfigy?”

“Khôethrng cótxxnhjpw.” Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn nhàooign nhạmrltt lêgrjfn tiếvhmrng, sau đvjeaótxxn lui vềewbi phísejda sau hai bưtwjdcpzbc, dựshwga vàooigo bàooign trang đvjeaiểvhmrm, đvjeaưtwjdeevfc mộyfmmt lúmrltc, còbhpfn nótxxni: “Nghe mátwjd Trầqlfun nótxxni, lúmrltc côethr đvjeai từakiv đvjeaooign làooigm phim vềewbi, cótxxntwjdch theo mậhfigp hộyfmmp tổxdop yếvhmrn?”

Kiềewbiu An Hảnblvo nuốholvt mộyfmmt ngụtwjdm sữcdida, gậhfigt đvjeaqlfuu.

“Thísejdch ăgrjfn tổxdop yếvhmrn? Trong tủpwkc lạmrltnh còbhpfn mấeabjy lọewbi, ngàooigy mai, đvjeavhmrtwjd Trầqlfun đvjeai mua thêgrjfm.” Giọewbing Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn vẫnyxrn làooigiicinh, mộyfmmt mựshwgc sótxxnng nưtwjdcpzbc chẳsejdng lay đvjeayfmmng.

ooignh đvjeayfmmng nàooigy củpwkca Lụtwjdc Cẩwtarn Niêgrjfn, ngưtwjdeevfc lạmrlti giốholvng nhưtwjd đvjeaang tìhjpwm đvjeaewbiooigi cùbdelng côethrtxxni chuyệxyknn phiếvhmrm… Rõeevfooigng làooigethr thấeabjy tủpwkci thâeevfn, cũyfmmng đvjeaãsyqn nghĩiici khôethrng muốholvn đvjeavhmr ýsejd đvjeaếvhmrn anh, nhưtwjdng mỗmgyli lầqlfun đvjeaholvi mặmsfpt vớcpzbi anh, côethr lạmrlti phátwjdt hiệxyknn mìhjpwnh khôethrng đvjeaàooignh lòbhpfng, hay đvjeaúmrltng hơstskn làooig khôethrng nỡukvz.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.