Hôn Sai 55 Lần

Chương 854 : Hôn lễ của Khuynh Thành và Đường Thời (khâu cuối cùng 24)

    trước sau   
Anh khôxmbtng cóugqvfsrpn tiếzfjmng quấftmzy rầkpfmy, chỉhjxm an tĩpisrnh đlrwgqpefng nhìniphn. (..?

Tứqpef Nguyệkfvdt lànxdgm bữfhbta tốiknbi vôxmbtkfvdng phong phúwflj, rõeipknxdgng chỉhjxmugqv hai ngưpjjvxcdfi bọdsjfn họdsjf, côxmbt lạmilli lànxdgm mộdddjt bànxdgn đlrwgmill ăuzbsn hoànxdgn chỉhjxmnh.

Tứqpef Nguyệkfvdt bốiknb tríuzbs đlrwgmill ăuzbsn xong, quay đlrwgkpfmu nhìniphn thấftmzy Tôxmbt Niêfsrpn Hoa đlrwgqpefng sau lưpjjvng mìniphnh, khẽoupxpjjvxcdfi mộdddjt chúwfljt: "Ăoupxn cơbtgem đlrwgi."

xmbt Niêfsrpn Hoa khôxmbtng nóugqvi gìniph, đlrwgi qua, kédimso ghếzfjm ngồmilli xuốiknbng.

Tứqpef Nguyệkfvdt ngồmilli ởtchf đlrwgiknbi diệkfvdn anh, nhìniphn anh khôxmbtng cóugqv bấftmzt kỳhdmwnxdgnh đlrwgdddjng gìniph, lêfsrpn tiếzfjmng nóugqvi: "Ăoupxn cơbtgem đlrwgi."

wfljc nànxdgy Tôxmbt Niêfsrpn Hoa mớdsjfi cầkpfmm lấftmzy đlrwgũfsrpa, rõeipknxdgng cảajoo mộdddjt buổkpfmi chiềuzbsu, trong đlrwgkpfmu anh khôxmbtng ngừpjjvng nghĩpisr xem nêfsrpn nóugqvi nhữfhbtng gìniph vớdsjfi Tứqpef Nguyệkfvdt, đlrwgãiknb sắbstgp xếzfjmp hếzfjmt ýfmil, nhưpjjvng bâbdkfy giờxcdf, anh lạmilli pháaqcat hiệkfvdn mìniphnh khẩntlrn trưpjjvơbtgeng, quêfsrpn hếzfjmt sạmillch.


Mộdddjt bànxdgn đlrwgmill ăuzbsn, đlrwguzbsu lànxdg Tứqpef Nguyệkfvdt cốiknb gắbstgng lànxdgm, khi côxmbt gảajoo cho Tôxmbt Niêfsrpn Hoa mưpjjvxcdfi tháaqcang, dựpjjva theo khẩntlru vịdnub củpbdxa anh, họdsjfc đlrwgưpjjvftjzc sởtchf trưpjjvxcdfng nấftmzu ăuzbsn.

Qua mưpjjvxcdfi tháaqcang rèabgan luyệkfvdn, mùkfvdi vịdnub nhữfhbtng móugqvn ăuzbsn nànxdgy, đlrwgãiknb thậftmzt xem nhưpjjv thưpjjvftjzng đlrwgntlrng, thếzfjm nhưpjjvng Tứqpef Nguyệkfvdt cầkpfmm đlrwgũfsrpa, thảajoonxdgo trong miệkfvdng ăuzbsn, lạmilli cảajoom thấftmzy mùkfvdi vịdnub đlrwgăuzbśng chát.

Hai ngưpjjvxcdfi đlrwguzbsu khôxmbtng nóugqvi chuyệkfvdn vớdsjfi nhau, chỉhjxmkfvdng ăuzbsn cơbtgem, yêfsrpn lặntlrng im ắbstgng, nhưpjjvng mànxdg lạmilli khôxmbtng tiếzfjmp tụszaec đlrwgtapvxmbtugqv loạmilli cảajoom giáaqcac hạmillnh phúwfljc nhànxdgn nhãiknb.

Tứqpef Nguyệkfvdt nhai xong miếzfjmng cáaqca trong miệkfvdng, ngẩntlrng đlrwgkpfmu nhìniphn thấftmzy Tôxmbt Niêfsrpn Hoa đlrwgntlrt mộdddjt tay lêfsrpn đlrwgùkfvdi, nhìniphn chằtgxym chằtgxym cơbtgem trưpjjvdsjfc mặntlrt, khôxmbtng biếzfjmt nghĩpisraqcai gìniph.

Đyuumèabgan trong phòbdkfng ăuzbsn, thanh nhãiknb vẩntlry vànxdgo trêfsrpn ngưpjjvxcdfi đlrwgànxdgn ôxmbtng, nổkpfmi bậftmzt lêfsrpn dung nhan đlrwgang suy nghĩpisr củpbdxa anh, xinh đlrwgafogp cóugqv chúwfljt đlrwgtapv cho ngưpjjvxcdfi ta ngạmillt thởtchf.

Tứqpef Nguyệkfvdt khôxmbtng nhịdnubn đlrwgưpjjvftjzc nhìniphn cóugqv chúwfljt thấftmzt thầkpfmn.

xmbt Niêfsrpn Hoa đlrwgưpjjva tay vànxdgo trong túwflji chỗabggaqcai hộdddjp, lúwfljc ngẩntlrng đlrwgkpfmu lêfsrpn, nhìniphn thấftmzy Tứqpef Nguyệkfvdt nhìniphn mìniphnh, câbdkfu nóugqvi anh thậftmzt vấftmzt vảajoo suy nghĩpisr, nhấftmzt thờxcdfi loạmilln lêfsrpn, biểtapvu lộdddj trởtchffsrpn cóugqv chúwfljt mấftmzt tựpjjv nhiêfsrpn.

Bịdnubxmbt Niêfsrpn Hoa bắbstgt đlrwgưpjjvftjzc mìniphnh nhìniphn anh, Tứqpef Nguyệkfvdt cóugqv chúwfljt quẫifbzn báaqcach chuyểtapvn mắbstgt, sau đlrwgóugqv buôxmbtng thõeipkng tầkpfmm mắbstgt, nhìniphn báaqcat cơbtgem trưpjjvdsjfc mặntlrt, cưpjjvxcdfi nóugqvi: "Anh tìniphm em cóugqv chuyệkfvdn gìniph khôxmbtng? Thựpjjvc ra em cũfsrpng cóugqv chuyệkfvdn tìniphm anh."

Dừpjjvng mộdddjt láaqcay, Tứqpef Nguyệkfvdt lạmilli nóugqvi: "Chúwfljng ta vẫifbzn ăuzbsn cơbtgem trưpjjvdsjfc đlrwgi, ăuzbsn xong rồmilli nóugqvi."

ugqvi xong, Tứqpef Nguyệkfvdt liềuzbsn nhédimst cơbtgem vànxdgo miệkfvdng.

xmbt Niêfsrpn Hoa nhìniphn qua Tứqpef Nguyệkfvdt nhai chậftmzm, khôxmbtng nhịdnubn đlrwgưpjjvftjzc lêfsrpn tiếzfjmng gọdsjfi têfsrpn côxmbt: "Tiểtapvu Nguyệkfvdt."

Tứqpef Nguyệkfvdt khẽoupxpjjvxcdfi vớdsjfi anh, chỉhjxm chỉhjxm đlrwgmill ăuzbsn trêfsrpn mặntlrt bànxdgn, Tôxmbt Niêfsrpn Hoa nuốiknbt nưpjjvdsjfc miếzfjmng mộdddjt cáaqcai, khôxmbtng nóugqvi gìniph, cầkpfmm lấftmzy đlrwgũfsrpa, tiếzfjmp tụszaec ăuzbsn.

Tứqpef Nguyệkfvdt thựpjjvc sựpjjv khôxmbtng cóugqv khẩntlru vịdnubniph, thếzfjm nhưpjjvng côxmbt vẫifbzuzbsn hếzfjmt chédimsn cơbtgem trưpjjvdsjfc mặntlrt mìniphnh, chờxcdf đlrwgếzfjmn đlrwgếzfjmn khi côxmbt đlrwgtapv đlrwgũfsrpa xuốiknbng, côxmbt nhìniphn thấftmzy Tôxmbt Niêfsrpn Hoa ngồmilli đlrwgiknbi diệkfvdn mìniphnh, áaqcanh mắbstgt nhìniphn chằtgxym chằtgxym mìniphnh.


xmbt khẽoupx nhếzfjmch môxmbti cưpjjvxcdfi vớdsjfi anh, bưpjjvng cốiknbc nưpjjvdsjfc lêfsrpn uốiknbng mộdddjt ngụszaem, sau đlrwgóugqv mớdsjfi pháaqcat hiệkfvdn đlrwgòbdkfniphnh gắbstgp cho Tôxmbt Niêfsrpn Hoa, gầkpfmn nhưpjjv khôxmbtng chúwfljt đlrwgdddjng tớdsjfi, côxmbt nuốiknbt nưpjjvdsjfc, hơbtgei lưpjjvxcdfi biếzfjmng mộdddjt chúwfljt: "Khôxmbtng thấftmzy ngon miệkfvdng sao?"

"Khôxmbtng phảajooi." Tôxmbt Niêfsrpn Hoa mởtchf miệkfvdng trảajoo lờxcdfi, sau đlrwgóugqv vẫifbzn đlrwgang suy nghĩpisrbdkfu hỏakpli Tứqpef Nguyệkfvdt hỏakpli mìniphnh: "Em cóugqv chuyệkfvdn gìniph muốiknbn nóugqvi vớdsjfi anh sao?"

Tứqpef Nguyệkfvdt khôxmbtng cóugqv trảajoo lờxcdfi, ngưpjjvftjzc lạmilli mởtchf miệkfvdng hỏakpli: "Anh thìniph sao? Anh muốiknbn nóugqvi vớdsjfi em chuyệkfvdn gìniph?"

Sau khi Tứqpef Nguyệkfvdt hỏakpli xong, Tôxmbt Niêfsrpn Hoa vôxmbt thứqpefc ấftmzn vànxdgo túwflji mìniphnh: "Em nóugqvi trưpjjvdsjfc đlrwgi."

Tứqpef Nguyệkfvdt trầkpfmm mặntlrc mộdddjt hồmilli: "Vậftmzy đlrwgưpjjvftjzc rồmilli, em nóugqvi trưpjjvdsjfc."

xmbt Niêfsrpn Hoa khôxmbtng nóugqvi gìniph, chỉhjxmbtgei hơbtgei gậftmzt đlrwgkpfmu mộdddjt cáaqcai.

...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.