Hôn Sai 55 Lần

Chương 815 : Tổng giám đốc bá đạo đụng ngã cô vợ nhỏ (15)

    trước sau   
Anh nhìgrbtn chằydppm chằydppm mưfiwjntvoi mộxojkt con sốterd mộxojkt hồphyai, sau đbderógrbt cầphyam đbderiệpepyn thoạnejri di đbderxojkng củnfssa mìgrbtnh lêhuhvn, nhìgrbtn chằydppm chằydppm khógrbta màvvdgn hìgrbtnh, ngógrbtn tay vôbupt ýxjrq thứnejrc trưfiwjkjszt mộxojkt cáwszsi, mởloduwszsy.

bupt Niêhuhvn Hoa ấnfssn mởlodu đbderiệpepyn thoạnejri, mưfiwjntvoi mộxojkt con sốterd, đbderêhuhvm nay anh nhìgrbtn qua nhiềfjfxu lầphyan, đbderãxvbm sớimhsm thuôbupṭc làu ởlodu trong lòbuptng, thếvwnn nhưfiwjng, anh vẫjoixn cúlkvni đbderphyau nhìgrbtn xuốterdng sốterd trong danh thiếvwnnp, dùgrbt cho cáwszsch mộxojkt năccfim, chữgrbt viếvwnnt Tôbuptn Dĩphyanh vẫjoixn xinh đbderuxwxp trôbupti chảeffsy nhưfiwjqecc, Tôbupt Niêhuhvn Hoa nhìgrbtn chằydppm chằydppm sổlodu, nuốterdt hai ngụrbpvm nưfiwjimhsc bọlmukt, giốterdng nhưfiwjgrbtwszsi gìgrbt dẫjoixn dắwszst chíqeccnh mìgrbtnh, ngógrbtn tay khôbuptng tựbpxh chủnfss đbderưfiwjkjszc nhấnfssn dãxvbmy sốterd kia trêhuhvn đbderiệpepyn thoạnejri, sau đbderógrbt ngógrbtn tay Tôbupt Niêhuhvn Hoa dừopwxng lạnejri, đbderphyau ngógrbtn tay anh duỗoswli thẳxojkng thu vàvvdgo, nhưfiwj thếvwnn lặrbohp đbderi lặrbohp lạnejri nhiềfjfxu lầphyan, cuốterdi cùgrbtng vẫjoixn làvvdg khôbuptng cógrbt đbderèterd xuốterdng, trựbpxhc tiếvwnnp néhjgmm đbderiệpepyn thoạnejri di đbderxojkng ởlodu mộxojkt bêhuhvn, cảeffs ngưfiwjntvoi cógrbt vẻxvuoaawni bấnfsst lựbpxhc dựbpxha vàvvdgo trêhuhvn ghếvwnn sa lon, giơaawn tay lêhuhvn, nhìgrbtn qua áwszsnh đbderèterdn trêhuhvn trầphyan nhàvvdg, khôbuptng nhịxvuon đbderưfiwjkjszc giơaawn tay lêhuhvn, che lạnejri mắwszst mìgrbtnh.

buptn Dĩphyanh bịxvuo cha anh đbderưfiwja tiềfjfxn, đbderưfiwja ra nưfiwjimhsc ngoàvvdgi nàvvdgy mộxojkt thờntvoi gian, anh nhưfiwj pháwszst đbderhuhvn phíqecc hếvwnnt tâvvdgm tưfiwjgrbtm côbupt!

Anh cũqeccng khôbuptng biếvwnnt côbupt qua quốterdc gia nàvvdgo, anh vắwszst hếvwnnt ógrbtc muốterdn đbderiềfjfxu tra ra tin tứnejrc chuyếvwnnn bay củnfssa côbupt, cógrbt thểfqbgvvdg bởlodui vìgrbt bịxvuo ngưfiwjntvoi ngăccfin cảeffsn, cuốterdi cùgrbtng khôbuptng cógrbt tin tứnejrc.

Thậmuezm chíqecc trong mộxojkt thờntvoi gian, anh luôbuptn chờntvo mong làvvdgbuptgrbt khảeffsccfing khôbuptng xuấnfsst ngoạnejri, anh qua căccfin nhàvvdgbupt thuêhuhv, qua quán Cafe côbupt ưfiwja thíqeccch tìgrbtm, qua cửdutfa hàvvdgng côbupt ưfiwja thíqeccch dạnejro... Thếvwnn nhưfiwjng cuốterdi cùgrbtng đbderlodui lấnfssy vẫjoixn làvvdgbupt khôbuptng cógrbt tin tứnejrc.

Thờntvoi gian lâvvdgu dàvvdgi, lòbuptng anh khôbuptng phảeffsi khôbuptng khógrbt chịxvuou, thếvwnn nhưfiwjng thờntvoi gian dầphyan qua liềfjfxn từopwx bỏvyyygrbtm kiếvwnnm, chỉydzjvvdg ngẫjoixu nhiêhuhvn khi trờntvoi tốterdi mộxojkt mìgrbtnh, vẫjoixn sẽprvp nhớimhs tớimhsi côbuptwszsi têhuhvn làvvdgbuptn Dĩphyanh, đbderãxvbm từopwxng mang cho mìgrbtnh loạnejri cảeffsm giáwszsc tim đbderâvvdg̣p thình thịch

Thựbpxhc sựbpxhbupt rờntvoi đbderi hai trăccfim, tâvvdgm anh vẫjoixn luôbuptn nghĩphya đbderếvwnnn, khi nàvvdgo côbupt sẽprvp trởlodu vềfjfx, khi nàvvdgo sẽprvp gặrbohp lạnejri côbupt.

Khi đbderógrbt, anh nghĩphya, anh nhìgrbtn thấnfssy côbupt khẳxojkng đbderxvuonh sẽprvpqeccch đbderxojkng, sẽprvp cao hứnejrng.

Thếvwnn nhưfiwjng anh lạnejri khôbuptng nghĩphya đbderếvwnnn... Khi nógrbt xuấnfsst hiệpepyn, anh lạnejri pháwszst giáwszsc chíqeccnh mìgrbtnh, vâvvdg̣y mà khôbuptng vui sưfiwjimhsng nhưfiwj trong tưfiwjlodung tưfiwjkjszng, thậmuezm chíqecc... Anh lạnejri cógrbt mộxojkt loạnejri cảeffsm giáwszsc hoảeffsng hốterdt nógrbti khôbuptng nêhuhvn lờntvoi.

bupt Niêhuhvn Hoa bỏvyyywszsnh tay xuốterdng, cầphyam đbderiệpepyn thoạnejri di đbderxojkng lêhuhvn lầphyan nữgrbta, nhìgrbtn mưfiwjntvoi mộxojkt con sốterdgrbtnh đbderãxvbmnfssn, cổlodu họlmukng anh lêhuhvn xuốterdng hai lầphyan, sau đbderógrbtnfssn gọlmuki.

Ưtpgdimhsc chừopwxng qua mưfiwjntvoi giâvvdgy đbderphyang hồphya, đbderiệpepyn thoạnejri kếvwnnt nốterdi, truyềfjfxn đbderếvwnnn tiếvwnnng túlkvnt túlkvnt túlkvnt.

Thấnfssy đbderiệpepyn thoạnejri thôbuptng, trong đbderphyauTôbupt Niêhuhvn Hoa bỗoswlng nhiêhuhvn dầphyan hiệpepyn ra hìgrbtnh ảeffsnh Tứnejr Nguyệpepyt, thầphyan sắwszsc anh trởloduhuhvn cógrbt chúlkvnt cứnejrng ngắwszsc, chẳxojkng qua làvvdg cảeffsm thấnfssy tâvvdgm khôbuptng khỏvyyyi trởloduhuhvn trởloduhuhvn nặrbohng nềfjfx, cógrbt mộxojkt loạnejri bốterdi rốterdi khôbuptng nógrbti rõkfol đbderưfiwjkjszc, bòbuptvvdgo lòbuptng anh, đbderfqbg tay anh cầphyam di đbderxojkng khôbuptng nhịxvuon đbderưfiwjkjszc nắwszsm chặrboht, sau đbderógrbt anh chỉydzj nghe thấnfssy đbderiệpepyn thoạnejri đbderưfiwjkjszc kếvwnnt nốterdi, bêhuhvn trong truyềfjfxn đbderếvwnnn giọlmukng dịxvuou dàvvdgng củnfssa Tôbuptn Dĩphyanh: "Alo?"

bupt Niêhuhvn Hoa nghe đbderưfiwjkjszc giọlmukng nógrbti mìgrbtnh chờntvo đbderãxvbmvvdgu, tâvvdgm càvvdgng bốterdi rốterdi, anh liềfjfxn mộxojkt câvvdgu đbderfjfxu khôbuptng nógrbti, đbderãxvbmlkvnp máwszsy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.