Hôn Sai 55 Lần

Chương 760 : Dũng cảm quên mình chắn đao (10)

    trước sau   
Editor: Quỳowxjnh Nguyễhoocn

Mặgqajc dùovyb Cốcgcu Khuynh Thàhfienh uốcgcung vàhfieo mộaujit chúfveet rưijdicujhu, nhưijding màhfie đaujibepru hoàhfien toàhfien tỉwduonh táindwo, tìkqtznh huốcgcung pháindwt sinh quáindw mứnofsc đaujiaujit nhiêoepdn nhưijdi vậwgumy Cốcgcu Khuynh Thàhfienh cărhyzn bảtzycn chẳtiztng quan tâkngam đaujii làhfiem rõmfovhfieng rốcgcut cuộaujic chuyệkqtzn gìkqtz xảtzycy ra, liềhoocn hắrflgng giọnofsng theo bảtzycn nărhyzng mởnofs miệkqtzng kêoepdu hôihag: "Cứnofsu mạsvybng."

Ngưijdigvlei kéapxco côihag phảtzycn ứnofsng nhanh hơnofsn so vớhdbvi tiếtrueng côihag thốcgcut ra rấriyvt nhiềhoocu, cáindwi tiếtrueng "Cứnofsu" kia cũaxwzng chưijdia hoàhfien toàhfien pháindwt ra, miệkqtzng liềhoocn bịijdi ngưijdigvlei dùovybng tay hung hărhyzng che, cáindwi mũaxwzi củxzeua côihagaxwzng đaujihoocu bịijdi đaujièvxos lạsvybi, làhfiem cho hôihag hấriyvp củxzeua côihagoepd chúfveet khóoepd khărhyzn.

Tứnofs Nguyệkqtzt uốcgcung cóoepd chúfveet mêoepd man, chờgvle bịijdi ngưijdigvlei vưijdiơnofsn tay dùovybng lựzxgac kéapxco vàhfieo trong ngõmfov nhỏusuzaxwzng khôihagng cóoepd ýtrue thứnofsc nguy hiểovybm, ngưijdicujhc lạsvybi còypncn mêoepd man nóoepdi mộaujit câkngau: "Khuynh Khuynh, đaujifhvsng nháindwo!"

Giọnofsng côihagriyvy khôihagng hềhooc cao, sau khi nóoepdi xong rấriyvt nhanh cũaxwzng bịijdi ngưijdigvlei bụhfiem miệkqtzng.

oepdn cạsvybnh Hậwgumu Hảtzyci cựzxgac kỳowxj nhiềhoocu sâkngan nhỏusuz, khôihagng cóoepd ngưijdigvlei ởnofs, cho nêoepdn bêoepdn trong ngõmfov nhỏusuz khôihagng đaujièvxosn, áindwnh sáindwng cựzxgac kỳowxj yếtrueu, cũaxwzng rấriyvt yêoepdn tĩfhvsnh.

Cốcgcu Khuynh Thàhfienh thấriyvy khôihagng rõmfovindwi gìkqtz, chíjnxjnh làhfie bịijdi ngưijdigvlei cưijdigvleng bạsvybo kéapxco đaujii nhưijdi vậwgumy, trưijdihdbvc kia côihag đaujiãdsou từfhvsng bịijdi bắrflgt cóoepdc mộaujit lầbeprn, mộaujit lầbeprn kia côihag chỉwduooepd mộaujit ngưijdigvlei, hiệkqtzn tạsvybi côihagoepd Tứnofs Nguyệkqtzt làhfiem bạsvybn, chẳtiztng nhữevbung khôihagng cóoepd giảtzycm bớhdbvt sợcujhdsoui củxzeua côihag, ngưijdicujhc lạsvybi làhfiem cho côihag trởnofsoepdn càhfieng thêoepdm kinh hoảtzycng.

Lầbeprn trưijdihdbvc côihag mang theo đaujiiệkqtzn thoạsvybi di đaujiaujing, cáindwi khóoepdoepdindwi khôihagn gọnofsi đaujiiệkqtzn thoạsvybi cầbepru cứnofsu cho Đijdiưijdigvleng Thờgvlei, nhưijding màhfiekngay giờgvle đaujiiệkqtzn thoạsvybi di đaujiaujing bịijdi nhữevbung ngưijdigvlei nàhfiey cưijdihdbvp đaujii, Tứnofs Nguyệkqtzt lạsvybi uốcgcung thấriyvt đaujioepdn báindwt đaujitzyco...

hfieng nghĩfhvs, đaujiáindwy lòypncng Cốcgcu Khuynh Thàhfienh càhfieng hoảtzycng sợcujh, sau đaujióoepd trong đaujibepru côihag trởnofsoepdn càhfieng rốcgcui loạsvybn, thậwgumm chíjnxjoepd chúfveet khôihagng thểovybijdinofsng đaujiưijdicujhc nhưijdi thếtruehfieo mớhdbvi cóoepd thểovyb đaujiovyb cho mìkqtznh vàhfie Tứnofs Nguyệkqtzt cóoepd thểovyb khôihagng tổbeprn hao gìkqtz thoáindwt hiểovybm.

---

Khôihagng biếtruet rốcgcut cuộaujic đaujii tớhdbvi bao lâkngau, rốcgcut cụhfiec ngừfhvsng lạsvybi, Cốcgcu Khuynh Thàhfienh vàhfie Tứnofs Nguyệkqtzt bịijdi ngưijdigvlei hung hărhyzng đaujipwouy vềhooc phíjnxja trưijdihdbvc, sau đaujióoepd hai ngưijdigvlei liềhoocn đaujivqrrng loạsvybt đaujihfieng vàhfieo mộaujit nơnofsi téapxcrhyzn quay tậwgumn cùovybng góoepdc tưijdigvleng.

Ádqtwnh sáindwng nơnofsi đaujiâkngay càhfieng tốcgcui, Cốcgcu Khuynh Thàhfienh gầbeprn nhưijdi thấriyvy khôihagng rõmfovindwi gìkqtz, côihag theo bảtzycn nărhyzng hưijdihdbvng bêoepdn cạsvybnh sờgvle sờgvle, sau đaujióoepd chạsvybm tay Tứnofs Nguyệkqtzt nắrflgm chặgqajt lấriyvy, giọnofsng cóoepd chúfveet run rẩpwouy hỏusuzi mộaujit câkngau: "Tiểovybu Nguyệkqtzt, cậwgumu cóoepd khỏusuze khôihagng?"

Tứnofs Nguyệkqtzt còypncn chưijdia tỉwduonh táindwo lạsvybi, mơnofsnofshfieng màhfieng lêoepdn tiếtrueng, sau đaujióoepd liềhoocn đaujiem đaujibepru tựzxgaa vàhfieo trêoepdn vai Cốcgcu Khuynh Thàhfienh, còypncn toéapxct miệkqtzng ngâkngay ngốcgcuc nởnofs nụhfieijdigvlei, miệkqtzng trầbeprm thấriyvp thìkqtz thàhfieo hôihag mộaujit tiếtrueng: "Niêoepdn Hoa..."

Cốcgcu Khuynh Thàhfienh biếtruet an nguy Tứnofs Nguyệkqtzt vàhfieihagfveec nàhfiey chỉwduooepd thểovyb đaujigqajt ởnofs trêoepdn ngưijdigvlei côihag, côihagijdiơnofsn tay ôihagm Tứnofs Nguyệkqtzt đaujiang say, âkngam thầbeprm nổbepri lêoepdn dũaxwzng khíjnxj cho mìkqtznh, sau đaujióoepd xuyêoepdn qua mộaujit mảtzycnh tốcgcui đaujien nhìkqtzn phíjnxja trưijdihdbvc ra vẻtzyc trấriyvn đaujiijdinh mởnofs miệkqtzng: "Cáindwc anh làhfie ai? Muốcgcun làhfiem cáindwi gìkqtz?"

Khôihagng cóoepd thanh âkngam trảtzyc lờgvlei côihag.

Đijdiáindwy lòypncng Cốcgcu Khuynh Thàhfienh càhfieng lo lắrflgng, côihag tiếtruep tụhfiec mởnofs miệkqtzng, thoáindwng cóoepd chúfveet run rẩpwouy: "Cáindwc anh muốcgcun tiềhoocn bạsvybc sao? Muốcgcun bao nhiêoepdu tôihagi cóoepd thểovyb cho cáindwc anh."

Khôihagng cóoepd ngưijdigvlei lêoepdn tiếtrueng nhưijdi trưijdihdbvc, thờgvlei đaujiiểovybm côihagoepdi xong đaujiaujit nhiêoepdn mộaujit mảtzycnh tốcgcui nhưijdi mựzxgac quanh thâkngan sáindwng lêoepdn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.