Hôn nhân không tình yêu

Chương 18 : Động phòng

    trước sau   
hgigi lậnxsfp tứgtjjc quay đzbdlvgwdu. Trong đzbdlêlrnpm tốpijoi, hìgtjjnh bópohpng anh dưguhgfaizi áhaxgnh đzbdlètkkxn đzbdlưguhghgigng kéalwlo dàbsffi tíuaict tắeyxsp.

Nếsihsu làbsff mấtlwdy năyfvkm trưguhgfaizc, nhấtlwdt đzbdlfxtbnh tôhgigi sẽrlkx chạfaizy nhanh vềjuxx phíuaica Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw, lao vàbsffo lòatyxng anh rồhbfbi nópohpi lớfaizn: “Anh biếsihst khôhgigng? Em nhớfaiz anh chếsihst đzbdli đzbdlưguhgcuffc!” Chắeyxsc anh sẽrlkx ôhgigm bờhgig vai đzbdlôhgigng cứgtjjng củvtcra tôhgigi, cấtlwdt giọdjhwng vừhgiga lo lắeyxsng vừhgiga tráhaxgch mópohpc: “Muộgmaln rồhbfbi còatyxn khôhgigng vềjuxxanwijrknc, em khôhgigng biếsihst buổpijoi tốpijoi ởukne ngoàbsffi đzbdlưguhghgigng cópohp nhiềjuxxu kẻtdwa xấtlwdu hay sao?”

Hiệnxsfn tạfaizi, anh đzbdlgtjjng ngay trưguhgfaizc mặhgigt tôhgigi, tôhgigi cópohp thểvtcr nghe rõolgd tiếsihsng thởukne củvtcra anh qua đzbdliệnxsfn thoạfaizi. Thếsihs nhưguhgng tôhgigi khôhgigng biếsihst nêlrnpn tiếsihsn thêlrnpm mộgmalt bưguhgfaizc vớfaizi bộgmal dạfaizng nàbsffo, khôhgigng biếsihst phảzbdli mởukne miệnxsfng ra sao… Vìgtjj vậnxsfy, tôhgigi quyếsihst đzbdlfxtbnh, anh bấtlwdt đzbdlgmalng, tôhgigi cũvwiwng bấtlwdt đzbdlgmalng.

Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw tắeyxst đzbdliệnxsfn thoạfaizi, đzbdli vềjuxx phíuaica tôhgigi. Anh cởuknei áhaxgo khoáhaxgc ngoàbsffi, khoáhaxgc lêlrnpn vai tôhgigi. Lòatyxng bàbsffn tay ấtlwdm áhaxgp củvtcra anh cáhaxgch mộgmalt lớfaizp áhaxgo, in dấtlwdu trêlrnpn bờhgig vai lạfaiznh giáhaxg củvtcra tôhgigi, khiếsihsn tráhaxgi tim tôhgigi loạfaizn nhịfxtbp.

hgigi nghĩfxtbgtjjnh nêlrnpn nópohpi câdgjsu gìgtjj đzbdlópohp đzbdlvtcr pháhaxg vỡgsrk sựcnkc trầvgwdm lặhgigng. “Anh đzbdlcuffi ởukne đzbdlâdgjsy lâdgjsu rồhbfbi phảzbdli khôhgigng?”

“Khôhgigng.” Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiwgtjjnh thảzbdln nópohpi. “Tôhgigi đzbdli đzbdlklhcng sau xe côhgigng ty em từhgig đzbdlvgwdu đzbdlếsihsn cuốpijoi.”


“Hảzbdl? Anh đzbdli theo em? Lẽrlkxbsffo anh sợcuff Giáhaxgm đzbdlpijoc Trầvgwdn đzbdlem em đzbdli báhaxgn? Màbsff nếsihsu cópohphaxgn, chắeyxsc chắeyxsn anh ta sẽrlkxhaxgn cho anh.”

“Tôhgigi bỏcann nhiềjuxxu tiềjuxxn nhưguhg vậnxsfy đzbdlvtcrguhgfaizi em, báhaxgn em cho ai, tôhgigi cũvwiwng lỗbsff.”

“Anh bỏcann tiềjuxxn cưguhgfaizi em? Hôhgign lễjrkn thấtlwdt bạfaizi đzbdlópohp khôhgigng phảzbdli do anh tổpijo chứgtjjc đzbdltlwdy chứgtjj?” Tôhgigi còatyxn tưguhgukneng kiểvtcru xa xỉzewf, khoa trưguhgơcnkcng đzbdlópohpbsff phong cáhaxgch củvtcra ba.

Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw nhíuaicu màbsffy. “Thấtlwdt bạfaizi sao?”

“Ờoxoi…” Thậnxsft ra bâdgjsy giờhgig hồhbfbi tưguhgukneng lạfaizi, đzbdláhaxgm cưguhgfaizi củvtcra tôhgigi khôhgigng hềjuxx thấtlwdt bạfaizi. Trờhgigi xanh biếsihsc, lãpohpng mạfaizn, đzbdlfvdrp đzbdlrlkx

“Cảzbdl đzbdlhgigi mớfaizi cópohp mộgmalt lầvgwdn, tôhgigi khôhgigng muốpijon phảzbdli tiếsihsc nuốpijoi.”

Cảzbdl đzbdlhgigi mớfaizi cópohp mộgmalt lầvgwdn! Câdgjsu nàbsffy cópohp ýanwi thềjuxx non hẹfvdrn biểvtcrn, châdgjsn tìgtjjnh biểvtcrn cạfaizn đzbdláhaxgatyxn. Nhưguhgng tôhgigi vâdgjsn khôhgigng chắeyxsc chắeyxsn, hỏcanni lạfaizi anh: “Anh xáhaxgc đzbdlfxtbnh chỉzewf mộgmalt lầvgwdn?”

Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw khôhgigng trảzbdl lờhgigi, cụxsuep mắeyxst, cầvgwdm bàbsffn tay tráhaxgi củvtcra tôhgigi. Ngópohpn tay tôhgigi bỗbsffng làbsffnh lạfaiznh, mộgmalt chiếsihsc nhẫatyxn bạfaizch kim đzbdlưguhgcuffc lồhbfbng vàbsffo ngópohpn áhaxgp újrknt củvtcra tôhgigi. Hoa văyfvkn uốpijon lưguhgcuffn củvtcra chiếsihsc nhẫatyxn áhaxgnh lêlrnpn dưguhgfaizi ngọdjhwn đzbdlètkkxn đzbdlưguhghgigng mờhgigzbdlo. Nếsihsu tôhgigi nhớfaiz khôhgigng lầvgwdm, đzbdlâdgjsy làbsff chiếsihsc nhẫatyxn cưguhgfaizi bạfaizch kim mớfaizi nhấtlwdt trong series Cartier Love tôhgigi từhgigng thấtlwdy trêlrnpn tạfaizp chíuaic tháhaxgng trưguhgfaizc. Kiểvtcru nhẫatyxn nàbsffy làbsff sựcnkc kếsihst hợcuffp hoàbsffn hảzbdlo giữuuwva cổpijo đzbdliểvtcrn vàbsff hiệnxsfn đzbdlfaizi, tưguhgcuffng trưguhgng cho tìgtjjnh yêlrnpu vàbsffhgign nhâdgjsn mãpohpi mãpohpi khôhgigng thay đzbdlpijoi.

hgigi mừhgigng rỡgsrk ngưguhgfaizc lêlrnpn, đzbdlópohpn áhaxgnh mắeyxst sâdgjsu thẳgsrkm củvtcra anh. “Đhbfbâdgjsy làbsff nhẫatyxn cưguhgfaizi sao?”

“Ừqadn.” Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw nhìgtjjn vàbsffo tậnxsfn đzbdláhaxgy mắeyxst tôhgigi, trịfxtbnh trọdjhwng nópohpi từhgigng tiếsihsng mộgmalt: “Ngôhgign Ngôhgign, chuyệnxsfn em bảzbdlo anh suy nghĩfxtb, anh đzbdlãpohp suy nghĩfxtb nghiêlrnpm tújrknc. Anh sẽrlkx khôhgigng ly hôhgign vớfaizi em.”

“Tạfaizi sao?” Tôhgigi chờhgig đzbdlcuffi câdgjsu trảzbdl lờhgigi củvtcra anh, mộgmalt câdgjsu trảzbdl lờhgigi cópohp thểvtcr giújrknp tôhgigi kiêlrnpn đzbdlfxtbnh vềjuxx giáhaxg trịfxtb tồhbfbn tạfaizi củvtcra cuộgmalc hôhgign nhâdgjsn đzbdlpijoi vớfaizi tôhgigi cũvwiwng nhưguhg vớfaizi anh.

“Trưguhgfaizc đzbdlâdgjsy anh khôhgigng muốpijon chấtlwdp nhậnxsfn em làbsff bởuknei anh khôhgigng biếsihst làbsffm thếsihsbsffo đzbdlvtcrlrnpu em, sợcuffbsffm em bịfxtb tổpijon thưguhgơcnkcng. Anh hy vọdjhwng mãpohpi mãpohpi làbsffm ngưguhghgigi anh trai tốpijot củvtcra em. Nhưguhgng hiệnxsfn tạfaizi, chújrknng ta đzbdlãpohp đzbdli tớfaizi nưguhgfaizc nàbsffy, khôhgigng thểvtcrbsffo giốpijong nhưguhg trưguhgfaizc kia…”

hgigi hỏcanni thẳgsrkng anh: “Bâdgjsy giờhgig, anh cópohplrnpu em khôhgigng?”


Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw trầvgwdm mặhgigc trong giâdgjsy láhaxgt. “Em vàbsff ba làbsff hai ngưguhghgigi thâdgjsn duy nhấtlwdt củvtcra anh. Bấtlwdt kểvtcr xảzbdly ra chuyệnxsfn gìgtjj, anh đzbdljuxxu khôhgigng muốpijon mấtlwdt hai ngưguhghgigi, mấtlwdt gia đzbdlìgtjjnh nàbsffy… Em cópohp hiểvtcru khôhgigng?”

“Em hiểvtcru…” Cuốpijoi cùdnisng tráhaxgi tim anh cũvwiwng khôhgigng thuộgmalc vềjuxxhgigi. Đhbfbpijoi vớfaizi anh, tôhgigi chỉzewfbsff ngưguhghgigi thâdgjsn, làbsff tráhaxgch nhiệnxsfm củvtcra anh. Đhbfbpijoi vớfaizi mộgmalt đzbdlgtjja trẻtdwa mồhbfbhgigi khôhgigng cha mẹfvdr, khôhgigng cộgmali nguồhbfbn nhưguhg anh, tìgtjjnh thâdgjsn làbsff thứgtjj khópohp khăyfvkn lắeyxsm mớfaizi cópohp đzbdlưguhgcuffc nêlrnpn anh sợcuff đzbdláhaxgnh mấtlwdt. Anh thàbsff chấtlwdp nhậnxsfn cuộgmalc hôhgign nhâdgjsn bấtlwdt hạfaiznh, cũvwiwng phảzbdli bảzbdlo vệnxsf gia đzbdlìgtjjnh củvtcra anh, bảzbdlo vềjuxx ngưguhghgigi thâdgjsn củvtcra anh.

“Ngôhgign Ngôhgign!” Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw nắeyxsm chặhgigt tay tôhgigi, mưguhghgigi đzbdlvgwdu ngópohpn tay đzbdlan vàbsffo nhau, tựcnkca nhưguhg muốpijon thểvtcr hiệnxsfn sựcnkc kiêlrnpn quyếsihst vàbsff cốpijo chấtlwdp củvtcra mìgtjjnh. “Em hãpohpy cho anh thờhgigi gian, anh sẽrlkx cốpijo gắeyxsng làbsffm mộgmalt ngưguhghgigi chồhbfbng tốpijot, anh sẽrlkx cốpijo gắeyxsng hếsihst sứgtjjc đzbdlvtcr mang lạfaizi hạfaiznh phújrknc cho em.”

Đhbfbâdgjsy khôhgigng phảzbdli câdgjsu trảzbdl lờhgigi tôhgigi muốpijon nghe. Tôhgigi thấtlwdt vọdjhwng rờhgigi áhaxgnh mắeyxst đzbdli chỗbsff kháhaxgc. Từhgig trưguhgfaizc đzbdlếsihsn nay, tôhgigi khôhgigng muốpijon cưguhggsrkng éalwlp anh. Nhưguhgng cuốpijoi cùdnisng, tìgtjjnh thâdgjsn lạfaizi trởukne thàbsffnh xiềjuxxng xíuaicch giam cầvgwdm anh. “Cứgtjj miễjrknn cưguhggsrkng nhưguhg vậnxsfy thìgtjjpohp ýanwi nghĩfxtba gìgtjj? Anh biếsihst rõolgd, thứgtjj em cầvgwdn khôhgigng phảzbdli làbsff sựcnkc bốpijo thíuaic củvtcra anh…” Tôhgigi nghiếsihsn răyfvkng, rújrknt chiếsihsc nhẫatyxn khỏcanni ngópohpn áhaxgp újrknt, nhéalwlt vàbsffo tay Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw. “Chújrknng ta vẫatyxn nêlrnpn ly hôhgign thìgtjjcnkcn.”

pohpi xong, tôhgigi quay ngưguhghgigi bỏcann đzbdli trêlrnpn con đzbdlưguhghgigng tăyfvkm tốpijoi khôhgigng nhìgtjjn thấtlwdy tậnxsfn cùdnisng.

Đhbfbếsihsn thờhgigi khắeyxsc phảzbdli đzbdlpijoi diệnxsfn vớfaizi sựcnkc mấtlwdt máhaxgt, tôhgigi mớfaizi pháhaxgt hiệnxsfn, việnxsfc từhgig bỏcann khôhgigng đzbdlếsihsn nỗbsffi khópohp khăyfvkn nhưguhghgigi tưguhgukneng tưguhgcuffng. Trong đzbdlêlrnpm đzbdlen, dùdnis khôhgigng cópohp áhaxgnh trăyfvkng, íuaict nhấtlwdt còatyxn cópohp đzbdlètkkxn đzbdlưguhghgigng chiếsihsu sáhaxgng lốpijoi đzbdli. Nhưguhgng tôhgigi khôhgigng ngờhgig, mớfaizi đzbdli đzbdlưguhgcuffc hai bưguhgfaizc, Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw đzbdlgmalt nhiêlrnpn đzbdluổpijoi theo, tújrknm chặhgigt cổpijo tay tôhgigi. “Ngôhgign Ngôhgign, em còatyxn muốpijon anh làbsffm gìgtjj nữuuwva?”

“Em chỉzewf cầvgwdn anh yêlrnpu em! Khôhgigng phảzbdli tìgtjjnh cảzbdlm yêlrnpu thưguhgơcnkcng củvtcra anh trai dàbsffnh cho em gáhaxgi, cũvwiwng khôhgigng phảzbdli tráhaxgch nhiệnxsfm ngưguhghgigi chồhbfbng đzbdlpijoi vớfaizi ngưguhghgigi vợcuff. Thứgtjj em cầvgwdn làbsffgtjjnh yêlrnpu củvtcra mộgmalt ngưguhghgigi đzbdlàbsffn ôhgigng đzbdlpijoi vớfaizi mộgmalt ngưguhghgigi đzbdlàbsffn bàbsff.”

“Ngôhgign Ngôhgign, em hãpohpy cho anh thêlrnpm chújrknt thờhgigi gian.” Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw đzbdlưguhga tay nâdgjsng mặhgigt tôhgigi lêlrnpn, đzbdlfxtbnh giújrknp tôhgigi lau giọdjhwt nưguhgfaizc mắeyxst ởukne khópohpe mi. Nhưguhgng tôhgigi đzbdlfxtby anh ra, vìgtjj quáhaxgdnisng sứgtjjc, tôhgigi loạfaizng choạfaizng lùdnisi lạfaizi mấtlwdy bưguhgfaizc mớfaizi đzbdlgtjjng vữuuwvng.

hgigi cho anh từhgigng ấtlwdy thờhgigi gian còatyxn íuaict hay sao? Tôhgigi đzbdlcuffi anh ba năyfvkm, đzbdlpijoi lạfaizi làbsff cảzbdlnh anh ôhgigm ngưguhghgigi phụxsue nữuuwv kháhaxgc ởukne đzbdláhaxgm cưguhgfaizi củvtcra tôhgigi. Nghĩfxtb đzbdlếsihsn Hứgtjja Tiểvtcru Nặhgigc, tôhgigi lắeyxsc đzbdlvgwdu. “Dùdnis cho anh bao nhiêlrnpu thờhgigi gian, em cũvwiwng khôhgigng cópohphaxgch nàbsffo thay đzbdlpijoi con ngưguhghgigi anh.” Bởuknei trong lòatyxng anh đzbdlãpohppohp ngưguhghgigi phụxsue nữuuwv kháhaxgc.

Thấtlwdy anh tiếsihsn lêlrnpn mộgmalt bưguhgfaizc, tôhgigi run rẩfxtby lùdnisi lạfaizi hai bưguhgfaizc. “… Hãpohpy đzbdlem sựcnkc thưguhgơcnkcng hạfaizi củvtcra anh cho ngưguhghgigi phụxsue nữuuwv cầvgwdn đzbdlếsihsn nópohp. Cảzbdlnh An Ngôhgign nàbsffy khôhgigng cầvgwdn.”

“Em…” Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw nhìgtjjn tôhgigi, đzbdláhaxgy mắeyxst vằklhcn tia máhaxgu đzbdlcann. Tôhgigi biếsihst anh rấtlwdt tứgtjjc giậnxsfn, chỉzewf nhữuuwvng lújrknc giậnxsfn dữuuwv, áhaxgnh mắeyxst anh mớfaizi đzbdláhaxgng sợcuff nhưguhg vậnxsfy.

hgigi luốpijong cuốpijong tiếsihsp tụxsuec lùdnisi lạfaizi.

“Em nhấtlwdt đzbdlfxtbnh bắeyxst anh phảzbdli coi em làbsff đzbdlàbsffn bàbsff ngay bâdgjsy giờhgig… Đhbfbưguhgcuffc thôhgigi!” Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiwhgigng đzbdlếsihsn trưguhgfaizc mặhgigt tôhgigi, tújrknm chặhgigt bàbsffn tay đzbdlang run rẩfxtby củvtcra tôhgigi. Bấtlwdt chấtlwdp sựcnkc giãpohpy dụxsuea củvtcra tôhgigi, anh lôhgigi tôhgigi đzbdlếsihsn chỗbsff xe củvtcra anh vàbsff nhéalwlt tôhgigi vàbsffo bêlrnpn trong.


Sốpijong vớfaizi anh hai mưguhgơcnkci năyfvkm, chưguhga bao giờhgig anh nổpijoi nópohpng vớfaizi tôhgigi, càbsffng khôhgigng cópohp nhữuuwvng hàbsffnh đzbdlgmalng thôhgig bạfaizo nhưguhgjrknc nàbsffy. Tôhgigi hơcnkci hốpijot hoảzbdlng. “Anh muốpijon đzbdlưguhga em đzbdli đzbdlâdgjsu?”

“Vềjuxx kháhaxgch sạfaizn.” Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw khôhgigng phảzbdli nópohpi vớfaizi tôhgigi màbsffpohpi vớfaizi ngưguhghgigi tàbsffi xếsihs đzbdlang trợcuffn mắeyxst kinh ngạfaizc. Tàbsffi xếsihs khôhgigng dáhaxgm hỏcanni nhiềjuxxu, lậnxsfp tứgtjjc nổpijohaxgy, láhaxgi xe vềjuxx kháhaxgch sạfaizn vớfaizi tốpijoc đzbdlgmal bảzbdly mưguhgơcnkci kilôhgigalwlt mộgmalt giờhgig.

Trợcuffanwi Kim ngồhbfbi ởukne ghếsihshaxgi phụxsue, từhgig đzbdlvgwdu đzbdlếsihsn cuốpijoi chỉzewf nhìgtjjn thẳgsrkng vềjuxx phíuaica trưguhgfaizc.

Chưguhgơcnkcng 9: Viêlrnpn phòatyxng

Cửmuwta phòatyxng kháhaxgch sạfaizn vừhgiga mởukne ra, Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw liềjuxxn kéalwlo tôhgigi vàbsffo căyfvkn phòatyxng tốpijoi đzbdlen nhưguhg mựcnkcc.

Sau tiếsihsng đzbdlópohpng cửmuwta đzbdláhaxgnh “Sầvgwdm”, anh đzbdlètkkxhgigi vàbsffo tưguhghgigng, thâdgjsn hìgtjjnh cao lớfaizn, rắeyxsn chắeyxsc củvtcra anh éalwlp chặhgigt vàbsffo ngưguhghgigi tôhgigi. Anh bópohpp cằklhcm tôhgigi, môhgigi phủvtcr xuốpijong.

Mộgmalt nụxsuehgign đzbdlếsihsn vớfaizi tốpijoc đzbdlgmalbsff sứgtjjc mạfaiznh kháhaxgc thưguhghgigng khiếsihsn tôhgigi chỉzewfpohp mộgmalt cảzbdlm giáhaxgc, đzbdlópohpbsff đzbdlau đzbdlfaizn. Đhbfbau từhgig bờhgighgigi đzbdlếsihsn nơcnkci mềjuxxm mạfaizi nhấtlwdt dưguhgfaizi đzbdláhaxgy lòatyxng. Nhưguhgng tôhgigi khôhgigng phảzbdln kháhaxgng, cũvwiwng khôhgigng néalwl tráhaxgnh. Tôhgigi giơcnkc tay ôhgigm cổpijo anh, héalwl miệnxsfng đzbdlópohpn nhậnxsfn sựcnkcdgjsm nhậnxsfp củvtcra anh.

Tuy tôhgigi khôhgigng hiểvtcru tạfaizi sao Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw đzbdlgmalt nhiêlrnpn ham muốpijon tôhgigi, vàbsffo thờhgigi khắeyxsc nàbsffy, vớfaizi cáhaxgch thứgtjjc nhưguhg vậnxsfy nhưguhgng đzbdlpijoi vớfaizi tôhgigi, nhữuuwvng đzbdliềjuxxu đzbdlópohp khôhgigng quan trọdjhwng.

pohp lẽrlkx đzbdlâdgjsy làbsff cảzbdlm giáhaxgc củvtcra tìgtjjnh yêlrnpu, thàbsff đzbdlau đzbdlfaizn chứgtjj khôhgigng muốpijon đzbdláhaxgnh mấtlwdt.

Nụxsuehgign mỗbsffi lújrknc mộgmalt sâdgjsu, đzbdlvgwdu lưguhggsrki quấtlwdn quýanwit đzbdlếsihsn mêlrnp loạfaizn. Bàbsffn tay nópohpng bỏcannng củvtcra anh ngàbsffy càbsffng trắeyxsng trợcuffn trêlrnpn ngưguhghgigi tôhgigi, khôhgigng ngừhgigng vuốpijot ve đzbdlưguhghgigng cong mềjuxxm mạfaizi củvtcra tôhgigi. Tôhgigi co ngưguhghgigi, anh kéalwlo mạfaiznh váhaxgy củvtcra tôhgigi, hai đzbdlzewfnh đzbdlhbfbi thoáhaxgt khỏcanni sựcnkcatyxpohp, rơcnkci vàbsffo lòatyxng bàbsffn tay nópohpng bỏcannng củvtcra anh, đzbdlvtcr mặhgigc anh nắeyxsn bópohpp. Tôhgigi khôhgigng chịfxtbu nổpijoi cảzbdlm giáhaxgc đzbdlau nhópohpi lạfaiz thưguhghgigng, khẽrlkxlrnpn mộgmalt tiếsihsng. Trong căyfvkn phòatyxng tốpijoi, tôhgigi khôhgigng nhìgtjjn rõolgd vẻtdwa mặhgigt anh, chỉzewf cảzbdlm thấtlwdy xújrknc cảzbdlm vàbsff sựcnkc đzbdlau đzbdlfaizn quen thuộgmalc đzbdlópohp lạfaizi mộgmalt lầvgwdn nữuuwva cuốpijon tôhgigi vàbsffo vựcnkcc sâdgjsu vôhgig tậnxsfn, muôhgign đzbdlhgigi muôhgign kiếsihsp khôhgigng thểvtcr quay đzbdlvgwdu.

cnkc thểvtcrhgigi đzbdlgmalt nhiêlrnpn nhẹfvdr bẫatyxng, Cảzbdlnh Mạfaizc Vũvwiw đzbdlfxtby tôhgigi xuốpijong sofa bêlrnpn cạfaiznh, sau đzbdlópohp nằklhcm đzbdlètkkxlrnpn ngưguhghgigi tôhgigi. Nụxsuehgign báhaxg đzbdlfaizo củvtcra anh rơcnkci xuốpijong bờhgig vai tôhgigi, gâdgjsy cảzbdlm giáhaxgc têlrnplrnp. Hìgtjjnh ảzbdlnh trong kíuaicgtjjc chợcufft nổpijo tung, lầvgwdn lưguhgcufft hiệnxsfn ra trưguhgfaizc mắeyxst tôhgigi. Đhbfbópohpbsff mộgmalt đzbdlêlrnpm triềjuxxn miêlrnpn vàbsff chiếsihsm hữuuwvu, khiếsihsn tôhgigi trảzbdli qua đzbdlau đzbdlfaizn vàbsff hoan lạfaizc. Tôhgigi phảzbdlng phấtlwdt ngửmuwti thấtlwdy hưguhgơcnkcng hoa hợcuffp hoan…

Khópohpa kéalwlo ởukneguhghgign váhaxgy bịfxtbalwlo xuốpijong, nụxsuehgign nópohpng bỏcannng vàbsff đzbdlgmalng táhaxgc vuốpijot ve củvtcra anh chạfaizy dọdjhwc cơcnkc thểvtcrhgigi… Tôhgigi ôhgigm chặhgigt lấtlwdy anh, cảzbdlm nhậnxsfn ngọdjhwn lửmuwta đzbdlang bùdnisng cháhaxgy trong ngưguhghgigi anh, nghe tiếsihsng thởukne gấtlwdp gáhaxgp củvtcra anh. Đhbfbpijoi vớfaizi tôhgigi, nhưguhg thếsihsbsff quáhaxg đzbdlvtcr.

Sau đzbdlópohp, Cảzbdlnh MạfaizcVũvwiwalwlo váhaxgy tôhgigi. Đhbfbgmalng táhaxgc củvtcra anh nôhgign nópohpng nhưguhg mộgmalt khắeyxsc cũvwiwng khôhgigng muốpijon trìgtjj hoãpohpn. Dưguhghgigng nhưguhg anh sợcuff, nếsihsu chầvgwdn chừhgigdnis chỉzewf mộgmalt giâdgjsy, anh sẽrlkx khôhgigng thểvtcr tiếsihsp tụxsuec cuộgmalc áhaxgi âdgjsn đzbdlvgwdy tộgmali lỗbsffi nàbsffy.

Mọdjhwi chuyệnxsfn xảzbdly ra trong đzbdlêlrnpm tốpijoi nhưguhg lầvgwdn đzbdlvgwdu tiêlrnpn. Dụxsuec vọdjhwng nópohpng bỏcannng củvtcra anh đzbdlâdgjsm thẳgsrkng vàbsffo nơcnkci sâdgjsu nhấtlwdt trong cơcnkc thểvtcrhgigi. Khôhgigng cópohp sựcnkc đzbdlau đzbdlfaizn kịfxtbch liệnxsft, chỉzewfpohp niềjuxxm kháhaxgt khao đzbdlưguhgcuffc lấtlwdp đzbdlvgwdy vàbsffcnkcn khoáhaxgi cảzbdlm bao trùdnism cơcnkc thểvtcr.

“Ưaqjom…” Tôhgigi cắeyxsn chặhgigt môhgigi, nuốpijot tiếsihsng rêlrnpn rỉzewf suýanwit bậnxsft ra khỏcanni miệnxsfng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.