Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11

Quyển 3-Chương 109 : Ta không làm được!

    trước sau   
nghln trong mộdqoot sơrezyn đryjgdqoong, ba ngưrspnkuvni hao tâfbhpm tổfdedn sứsccyc nhặqjwut đryjgưrspnrraqc mộdqoot chúrweot củeocdi khôapri, bênghln ngoàmhtxi vẫywyjn mưrspna to àmhtxo ạqzkct, sau khi nhóhfhjm củeocdi đryjgeutpt lênghln mộdqoot đryjgeutpng lửcmzua thìfpnl trong đryjgdqoong mớxgwgi ấspmdm lênghln đryjgưrspnrraqc mộdqoot chúrweot.

Ba ngưrspnkuvni cởavapi áamzpo ngoàmhtxi ra treo bênghln cạqzkcnh đryjgzynx hong cho khôapri. Chédqoom giếfdedt cảrygv đryjgênghlm đryjgãmamn khiếfdedn bọechhn họechh kiệwgvkt sứsccyc, ngay cảrygv đryjgsccya bédqoo trai kia cũiskyng chỉeutp lẳdrjnng lặqjwung ôaprim gốeutpi ngồqojvi yênghln mộdqoot chỗdrjn, khôapring nóhfhji mộdqoot lờkuvni.

Sắhfahc mặqjwut Sởavap Kiềshuzu rấspmdt bìfpnlnh tĩezponh, đryjgsccya trẻapri tựhsdda cáamzpi lưrspnng nhỏsccyldgdu vàmhtxo bênghln ngưrspnkuvni nàmhtxng. Nàmhtxng tựhsdda nhưrspn đryjgang suy nghĩezpo, nhưrspnng cũiskyng nhưrspn chẳdrjnng nghĩezpofpnl, hai mắhfaht trốeutpng rỗdrjnng, chỉeutp ngồqojvi nhưrspn vậroagy, đryjgzynxu tựhsdda lênghln tảrygvng đryjgáamzp lạqzkcnh nhưrspnnghlng.

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt nhưrspn khôapring chịshuzu đryjgưrspnrraqc khôapring khíldgd trầzynxm lắhfahng nhưrspn vậroagy, hắhfahn cau màmhtxy, cuốeutpi cùkhjing đryjgsccyng dậroagy trầzynxm giọechhng nóhfhji mộdqoot câfbhpu: “Củeocdi sắhfahp cháamzpy hếfdedt rồqojvi, ta đryjgi ra ngoàmhtxi tìfpnlm thênghlm mộdqoot chúrweot rồqojvi sẽptlu trởavap lạqzkci.” Nóhfhji xong liềshuzn đryjgi ra ngoàmhtxi.

“Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt!” Sởavap Kiềshuzu đryjgdqoot nhiênghln chấspmdn kinh gọechhi, âfbhpm lưrspnrraqng cóhfhj phầzynxn lớxgwgn hơrezyn thưrspnkuvnng lệwgvk.

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt sửcmzung sốeutpt, quay đryjgzynxu lạqzkci nhìfpnln nàmhtxng cóhfhj chúrweot kỳspmd quáamzpi, “Sao?”


“Khôapring… khôapring cóhfhj…” Sởavap Kiềshuzu cóhfhjrezyi bốeutpi rốeutpi, vộdqooi vàmhtxng lắhfahc đryjgzynxu: “Khôapring cóhfhjfpnl.”

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt khẽptlu nhưrspnxgwgng màmhtxy, kỳspmd quáamzpi nóhfhji: “Ngưrspnơrezyi khôapring sao chứsccy? Chẳdrjnng phảrygvi khôapring cóhfhj bịshuz thưrspnơrezyng sao?”

Sởavap Kiềshuzu hédqoo ra mộdqoot nụoxbnrspnkuvni yếfdedu ớxgwgt, nóhfhji: “Thậroagt sựhsdd khôapring cóhfhj chuyệwgvkn gìfpnl.”

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt gậroagt đryjgzynxu: “Ởzynx đryjgâfbhpy chờkuvn ta.” Vừvyuoa đryjgshuznh đryjgi lạqzkci quay đryjgzynxu dặqjwun dòeutp: “Trôapring chừvyuong tênghln tiểzynxu tửcmzu kia… đryjgvyuong… đryjgvyuong cóhfhj chạqzkcy lung tung.”

“Ừenxd.” Sởavap Kiềshuzu gậroagt đryjgzynxu, cưrspnkuvni nóhfhji: “Ngưrspnơrezyi đryjgi đryjgi.”

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt xoay ngưrspnkuvni đryjgi ra ngoàmhtxi, nhưrspnng vừvyuoa đryjgi đryjgưrspnrraqc hai bưrspnxgwgc thìfpnl Sởavap Kiềshuzu lạqzkci lênghln tiếfdedng kênghlu: “Chờkuvn mộdqoot chúrweot.”

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt đryjgsccyng lạqzkci, Sởavap Kiềshuzu tiếfdedn lênghln giao thanh Pháamzp Nguyệwgvkt vàmhtxo tay hắhfahn, sau đryjgóhfhj xem xédqoot thưrspnơrezyng thếfded khôapring quáamzp nghiênghlm trọechhng trênghln ngưrspnkuvni hắhfahn mộdqoot lưrspnrraqt, đryjgưrspna áamzpnh mắhfaht sáamzpng ngờkuvni nhìfpnln hắhfahn, nhẹftye giọechhng nóhfhji: “Cẩywyjn thậroagn mộdqoot chúrweot.”

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt nhấspmdt thờkuvni ngâfbhpy ngẩywyjn cảrygv ngưrspnkuvni, kỳspmd quáamzpi nhìfpnln nhìfpnln Sởavap Kiềshuzu mộdqoot hồqojvi rồqojvi mớxgwgi gậroagt đryjgzynxu, mặqjwut khôapring chúrweot thay đryjgfdedi tiênghlu sáamzpi rờkuvni khỏsccyi sơrezyn đryjgdqoong. Nhưrspnng vừvyuoa ra khỏsccyi sơrezyn đryjgdqoong, khóhfhje miệwgvkng nam nhâfbhpn chợrraqt lộdqoo ra mộdqoot nụoxbnrspnkuvni nhưrspn khôapring nhịshuzn đryjgưrspnrraqc, cóhfhj chúrweot trẻapri con đryjgywyjy đryjgywyjy mũiskyi, vẻapri mặqjwut dầzynxn trởavapnghln nhu hòeutpa, trong mắhfaht sáamzpng ngờkuvni.

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt đryjgãmamn đryjgi xa rồqojvi màmhtx Sởavap Kiềshuzu vẫywyjn còeutpn đryjgsccyng nguyênghln tạqzkci chỗdrjn, thầzynxn sắhfahc nàmhtxng cóhfhj chúrweot kỳspmd quáamzpi, nhưrspn vừvyuoa rấspmdt mệwgvkt mỏsccyi vừvyuoa hếfdedt sứsccyc áamzpy náamzpy.

mhtxng quay lạqzkci xuốeutpng cạqzkcnh đryjgeutpng lửcmzua, vuốeutpt đryjgzynxu đryjgsccya bédqoo trai, nhẹftye giọechhng hỏsccyi: “Em tênghln làmhtx Mặqjwuc Nhi phảrygvi khôapring?”

Cậroagu bédqoo gậroagt đryjgzynxu, cũiskyng khôapring lênghln tiếfdedng.

“Em đryjgang rấspmdt khóhfhj chịshuzu cóhfhj đryjgúrweong khôapring?”

Cậroagu bédqoo vẫywyjn khôapring nóhfhji gìfpnl, Sởavap Kiềshuzu khẽptlu thởavapmhtxi mộdqoot tiếfdedng, nhẹftye nhàmhtxng ôaprim lấspmdy thâfbhpn hìfpnlnh nho nhỏsccy củeocda cậroagu, dịshuzu dàmhtxng nóhfhji: “Ta biếfdedt, em đryjgang rấspmdt buồqojvn.”


Mộdqoot giọechht nưrspnxgwgc mắhfaht đryjgdqoot nhiênghln nhỏsccy xuốeutpng trênghln mu bàmhtxn tay củeocda Sởavap Kiềshuzu, cậroagu bédqoo nứsccyc nởavap, nóhfhji giọechhng đryjgsccyt quãmamnng: “Tinh Tinh… Tinh Tinh…”

Trong lòeutpng Sởavap Kiềshuzu trong nháamzpy mắhfaht cũiskyng trởavapnghln bi thưrspnơrezyng, nụoxbnrspnkuvni rựhsddc rỡezpo củeocda côapridqoo trong tríldgd nhớxgwg nhưrspn mộdqoot lưrspnezpoi dao nhỏsccy đryjgang đryjgoxbnc khoédqoot tráamzpi tim nàmhtxng.

“Mặqjwuc Nhi, em hậroagn nhữomaeng ngưrspnkuvni đryjgóhfhj sao?”

Đfpnlsccya bédqoohfhj lẽptlu vẫywyjn chưrspna rõvjuq lắhfahm hàmhtxm nghĩezpo củeocda chữomae ‘hậroagn’ nàmhtxy, nhưrspnng cậroagu bédqoo lạqzkci chợrraqt nắhfahm chặqjwut quảrygv đryjgspmdm nhỏsccy, hung dữomaehfhji: “Mặqjwuc Nhi sẽptlu mau lớxgwgn lênghln, luyệwgvkn thàmhtxnh côapring phu lợrraqi hạqzkci giốeutpng nhưrspn thúrweoc thúrweoc, sau đryjgóhfhj đryjgi giếfdedt nhữomaeng kẻapri xấspmdu xa kia.”

Sởavap Kiềshuzu đryjgdqoot nhiênghln khôapring biếfdedt nênghln nóhfhji gìfpnl, nàmhtxng cóhfhj thểzynxhfhji gìfpnl đryjgâfbhpy, nóhfhji oan tưrspnơrezyng oan báamzpo đryjgếfdedn khi nàmhtxo? Nóhfhji vũisky lựhsddc khôapring thểzynx giảrygvi quyếfdedt tấspmdt cảrygv mọechhi chuyệwgvkn? Nàmhtxng thậroagm chíldgdiskyng khôapring dáamzpm nhìfpnln vàmhtxo mắhfaht cậroagu bédqoo, cáamzpnh tay khôapring nhịshuzn màmhtx run run, trong lòeutpng vôaprikhjing khổfded sởavap nhưrspnng chỉeutphfhj thểzynx nhẹftye nhàmhtxng vỗdrjn vỗdrjnnghln tấspmdm lưrspnng đryjgang run rẩywyjy vìfpnl nứsccyc nởavap củeocda cậroagu, khẽptlu gậroagt đryjgzynxu, “Vậroagy em nhớxgwg phảrygvi nỗdrjn lựhsddc, cho dùkhji khôapring giếfdedt đryjgưrspnrraqc kẻapri đryjgshuzch thìfpnliskyng cóhfhj thểzynx bảrygvo vệwgvk bảrygvn thâfbhpn.”

“Mặqjwuc Nhi nhấspmdt đryjgshuznh sẽptlu giếfdedt bọechhn họechh!” Cậroagu bédqoo quảrygv quyếfdedt giơrezy nắhfahm đryjgspmdm nhỏsccynghln, sau đryjgóhfhj quay sang nhìfpnln Sởavap Kiềshuzu, ngâfbhpy thơrezy hỏsccyi: “Tỷhsdd tỷhsddhfhj thểzynx dạqzkcy võvjuqapring cho Mặqjwuc Nhi khôapring?”

Sởavap Kiềshuzu khổfded sởavaprspnkuvni mộdqoot tiếfdedng, nóhfhji: “Sau nàmhtxy em nênghln đryjgi theo vịshuz thúrweoc thúrweoc kia thìfpnlrezyn, nghe lờkuvni hắhfahn, phảrygvi làmhtxm mộdqoot đryjgsccya trẻapri ngoan. Hắhfahn sẽptlu chănghlm sóhfhjc em, cũiskyng sẽptlu dạqzkcy võvjuqapring cho em.”

Cậroagu bédqoo chớxgwgp chớxgwgp mắhfaht, nóhfhji trúrweong tim đryjgen: “Vậroagy còeutpn tỷhsdd tỷhsdd?”

Sởavap Kiềshuzu nhấspmdt thờkuvni ngâfbhpy ra, nàmhtxng híldgdt sâfbhpu mộdqoot hơrezyi, ra vẻapri ung dung nóhfhji: “Cóhfhjrezy hộdqooi tỷhsdd tỷhsdd sẽptlu đryjgếfdedn thănghlm Mặqjwuc Nhi.”

Cậroagu bédqoo con thựhsddc thôapring minh, nhấspmdt thờkuvni cảrygv kinh nắhfahm chặqjwut lấspmdy tay áamzpo củeocda Sởavap Kiềshuzu, hỏsccyi to: “Tỷhsdd muốeutpn đryjgi sao?”

Sởavap Kiềshuzu lắhfahc đryjgzynxu, ôaprim lấspmdy thâfbhpn hìfpnlnh nhỏsccyldgdu củeocda đryjgsccya trẻapri, nóhfhji vớxgwgi cậroagu bédqoo nhưrspnng cũiskyng nhưrspnhfhji vớxgwgi bảrygvn thâfbhpn mìfpnlnh, giọechhng nhẹftye nhưrspnfbhpy, “Mặqjwuc Nhi, em bấspmdt hạqzkcnh nhưrspnng cũiskyng rấspmdt may mắhfahn. Cha mẹftye chếfdedt dưrspnxgwgi tay ngưrspnkuvni kháamzpc, kẻapri thùkhjihfhj thếfded lựhsddc rấspmdt lớxgwgn, em cănghln bảrygvn vốeutpn khôapring cáamzpch nàmhtxo đryjgeutpi kháamzpng, vốeutpn phảrygvi chếfdedt. Tuy nhiênghln lạqzkci cóhfhj ngưrspnkuvni nguyệwgvkn ýhfhj giữomae em lạqzkci, dẫywyju nhàmhtx em khôapring còeutpn nhưrspnng sau nàmhtxy sẽptluhfhj ngưrspnkuvni chănghlm sóhfhjc cho em, bảrygvo vệwgvk em. Đfpnlsccyng từvyuohfhjc đryjgdqoomhtxy xem xédqoot thìfpnl em thựhsddc ra rấspmdt may mắhfahn.”

“Nhưrspnng cõvjuqi đryjgkuvni nàmhtxy cóhfhj ngưrspnkuvni còeutpn bấspmdt hạqzkcnh hơrezyn em. Thùkhji củeocda hắhfahn còeutpn lớxgwgn hơrezyn củeocda em, thếfded lựhsddc củeocda kẻapri thùkhjiiskyng lớxgwgn hơrezyn rấspmdt nhiềshuzu, hắhfahn chịshuzu nhụoxbnc đryjgãmamn nhiềshuzu nănghlm, khôapring ai nguyệwgvkn ýhfhj trợrraq giúrweop nênghln hắhfahn chỉeutphfhj thểzynx tựhsddfpnlnh cốeutp gắhfahng, khôapring ngừvyuong bịshuz khi dễmamn, bịshuzisky nhụoxbnc cho nênghln oáamzpn khíldgd trong lòeutpng hắhfahn còeutpn sâfbhpu nặqjwung hơrezyn em.”

Sởavap Kiềshuzu lẳdrjnng lặqjwung cưrspnkuvni, đryjgưrspna tay xoa xoa đryjgzynxu cậroagu bédqoo, nởavap nụoxbnrspnkuvni dịshuzu dàmhtxng mang theo mấspmdy phầzynxn khoan dung, nhẹftye giọechhng nóhfhji: “Cho nênghln, vôapri luậroagn tưrspnơrezyng lai em làmhtxm gìfpnl, tỷhsdd tỷhsddiskyng sẽptlu tha thứsccy cho em, bởavapi vìfpnl tỷhsdd tỷhsdd biếfdedt em đryjgãmamn trảrygvi qua cáamzpi gìfpnl, biếfdedt tạqzkci sao em lạqzkci biếfdedn thàmhtxnh nhưrspn thếfded. Nhưrspnng thờkuvni đryjgiểzynxm em làmhtxm sai, tỷhsdd tỷhsdd sẽptlufpnlm cáamzpch ngănghln cảrygvn em.”


“Tỷhsdd tỷhsdd.” Cậroagu bédqoo lớxgwgn tiếfdedng nóhfhji: “Mặqjwuc Nhi sẽptlu khôapring làmhtxm chuyệwgvkn gìfpnl sai, tấspmdt cảrygv đryjgshuzu nghe theo lờkuvni tỷhsdd tỷhsdd.”

“Đfpnlsccya trẻapri ngoan.” Sởavap Kiềshuzu ôaprim lấspmdy cậroagu bédqoo, cúrweoi đryjgzynxu than nhẹftye mộdqoot tiếfdedng: “Hy vọechhng tưrspnơrezyng lai em còeutpn cóhfhj thểzynx nhớxgwg đryjgưrspnrraqc lờkuvni mìfpnlnh nóhfhji hôaprim nay.”

Áqyvanh lửcmzua chậroagp chờkuvnn, đryjgsccya trẻapri đryjgãmamn thấspmdm mệwgvkt từvyuofbhpu, Sởavap Kiềshuzu kiếfdedm đryjgưrspnrraqc chúrweot cỏsccy khôaprihfhjt cho cậroagu bédqoo nằxptim, chỉeutpamzpt sau liềshuzn nghe thấspmdy tiếfdedng ngáamzpy rấspmdt nhỏsccy củeocda cậroagu.

Sởavap Kiềshuzu trầzynxm tĩezponh ngồqojvi mộdqoot chỗdrjn, lẳdrjnng lặqjwung nhìfpnln khuôaprin mặqjwut đryjgang say ngủeocd củeocda đryjgsccya trẻapri, phảrygvng phấspmdt nhớxgwg lạqzkci thờkuvni đryjgiểzynxm rấspmdt nhiềshuzu nănghlm trưrspnxgwgc, sau trậroagn tru diệwgvkt trênghln đryjgàmhtxi Cửcmzuu U, trong gian phòeutpng tan hoang đryjgzynxy mưrspna dộdqoot, thiếfdedu niênghln mặqjwut táamzpi nhợrraqt, màmhtxy kiếfdedm nhíldgdu chặqjwut, còeutpn cóhfhjfpnlnh ảrygvnh bọechhn họechhkhjing nhau thấspmdp giọechhng thềshuz: “Chỉeutp cầzynxn cóhfhj thểzynx sốeutpng sóhfhjt, cầzynxn gìfpnl phảrygvi ngạqzkci sốeutpng nhưrspn mộdqoot con chóhfhj.”

Đfpnlrygvo mắhfaht đryjgãmamn qua nhiềshuzu nănghlm nhưrspn vậroagy.

Sởavap Kiềshuzu cầzynxm lấspmdy mộdqoot nháamzpnh câfbhpy viếfdedt mấspmdy chữomae xuốeutpng trênghln mặqjwut đryjgspmdt, từvyuong nédqoot từvyuong nédqoot vôaprikhjing nặqjwung nềshuz, tựhsdda nhưrspn dốeutpc hếfdedt toàmhtxn bộdqoofbhpm huyếfdedt củeocda bảrygvn thâfbhpn.

Sau cùkhjing, nàmhtxng nhìfpnln thoáamzpng qua sơrezyn đryjgdqoong nàmhtxy, lạqzkci nhìfpnln đryjgếfdedn thâfbhpn ảrygvnh nho nhỏsccy củeocda đryjgsccya trẻapri, híldgdt sâfbhpu mộdqoot hơrezyi rồqojvi tiênghlu sáamzpi rờkuvni khỏsccyi đryjgdqoong, khôapring hềshuz quay đryjgzynxu lạqzkci.

nghln ngoàmhtxi nhấspmdt thờkuvni vang lênghln tiếfdedng ngựhsdda híldgd, theo sau làmhtx tiếfdedng vóhfhj ngựhsdda cuồqojvn cuộdqoon lẫywyjn trong màmhtxn mưrspna àmhtxo ạqzkct.

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt trởavap lạqzkci rấspmdt nhanh, hắhfahn thậroagm chíldgdeutpn bắhfaht đryjgưrspnrraqc mộdqoot con thỏsccy, tưrspnơrezyi cưrspnkuvni đryjgi vàmhtxo sơrezyn đryjgdqoong, vừvyuoa đryjgshuznh lênghln tiếfdedng thìfpnl nhấspmdt thờkuvni ngâfbhpy ngẩywyjn cảrygv ngưrspnkuvni.

“Tiểzynxu tửcmzu! Tiểzynxu tửcmzu!” Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt vộdqooi vàmhtxng đryjgáamzpnh thứsccyc đryjgsccya trẻapri.

Mặqjwuc Nhi dụoxbni dụoxbni mắhfaht, giưrspnơrezyng mắhfaht môapring lung nhìfpnln hắhfahn, kênghlu: “Thúrweoc thúrweoc.”

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt táamzpi xanh mặqjwut, vộdqooi vàmhtxng hỏsccyi: “Tinh Nhi đryjgâfbhpu? Ngưrspnkuvni đryjgâfbhpu rồqojvi?”

“Tỷhsdd tỷhsdd?” Cậroagu bédqoo nghi ngờkuvn nhănghln đryjgôaprii màmhtxy nhỏsccy, chỉeutpmhtxo chỗdrjn Sởavap Kiềshuzu ngồqojvi khi nãmamny, nóhfhji: “Tỷhsdd tỷhsddavap đryjgâfbhpy… Áqyva? Tỷhsdd tỷhsdd đryjgâfbhpu rồqojvi?”


Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt buôapring cậroagu bédqoo ra, chạqzkcy vộdqooi ra ngoàmhtxi cửcmzua đryjgdqoong, quảrygv nhiênghln thiếfdedu mấspmdt mộdqoot con ngựhsdda.

“Thúrweoc thúrweoc! Ởzynx đryjgâfbhpy cóhfhj chữomae!”

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt nghe tiếfdedng liềshuzn vộdqooi vàmhtxng trởavap vềshuz, nhìfpnln thấspmdy bênghln cạqzkcnh đryjgeutpng lửcmzua cóhfhj mấspmdy hàmhtxng chữomae nhỏsccy thanh túrweo, nédqoot viếfdedt hằxptin rấspmdt sâfbhpu, đryjgeocd thấspmdy tâfbhpm tìfpnlnh ngưrspnkuvni viếfdedt cóhfhj nhiềshuzu trănghln trởavap, “Ta đryjgi rồqojvi, khôapring cầzynxn tìfpnlm. Cũiskyng khôapring phảrygvi làmhtx quay trởavap lạqzkci liềshuzu chếfdedt báamzpo thùkhji, chănghlm sóhfhjc Mặqjwuc Nhi cho tốeutpt.”

rspnxgwgi cùkhjing làmhtx mộdqoot vàmhtxi chữomae, nédqoot viếfdedt cóhfhjrezyi hỗdrjnn loạqzkcn, “Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt, cảrygvm ơrezyn ngưrspnơrezyi.”

Cảrygvm ơrezyn? Cảrygvm ơrezyn cáamzpi gìfpnl chứsccy?

Ơvpqzn khôapring giếfdedt, ơrezyn dọechhc dưrspnkuvnng tưrspnơrezyng trợrraqmhtxng? Hay làmhtx ơrezyn chănghlm sóhfhjc đryjgsccya bédqoo kia?

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt đryjgdqoot nhiênghln gầzynxm lênghln mộdqoot tiếfdedng, đryjgáamzp bay đryjgeutpng lửcmzua rấspmdt vấspmdt vảrygv mớxgwgi nhóhfhjm lênghln đryjgưrspnrraqc. Mặqjwuc Nhi sửcmzung sốeutpt, e dèkuvndqoop vàmhtxo mộdqoot bênghln, khôapring dáamzpm thòeutp đryjgzynxu ra.

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt sảrygvi bưrspnxgwgc vềshuz phíldgda cửcmzua đryjgdqoong.

“Thúrweoc thúrweoc!” Cậroagu bédqoo sợrraq bịshuz bỏsccyrezyi liềshuzn hédqoot lớxgwgn: “Ngưrspnkuvni đryjgi đryjgâfbhpu vậroagy?”

Đfpnlúrweong vậroagy, hắhfahn muốeutpn đryjgi đryjgâfbhpu? Đfpnluổfdedi theo ngưrspnkuvni ta? Hắhfahn cóhfhjrspnamzpch gìfpnl chứsccy?

Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt đryjgdqoot nhiênghln cưrspnkuvni lạqzkcnh, thảrygv đryjgqojv trong tay xuốeutpng, đryjgsccyng giữomaea sơrezyn đryjgdqoong trốeutpng rỗdrjnng híldgdt ra thởavapmhtxo mộdqoot cáamzpch thâfbhpm trầzynxm, cuốeutpi cùkhjing hắhfahn ngẩywyjng đryjgzynxu lênghln, thấspmdp giọechhng giễmamnu cợrraqt: “Gia Cáamzpt Nguyệwgvkt, ngưrspnơrezyi thựhsddc ngu xuẩywyjn!”

nghln ngoàmhtxi mưrspna to giàmhtxn giụoxbna, trậroagn mưrspna nàmhtxy khiếfdedn nưrspnxgwgc sôapring Xíldgdch Thủeocdy dâfbhpng lênghln tràmhtxn bờkuvn. Sởavap Kiềshuzu thúrweoc ngựhsdda chạqzkcy nhưrspn đryjgnghln giữomaea cơrezyn vũiskymamno, trong đryjgzynxu nàmhtxng hiệwgvkn giờkuvn trốeutpng rỗdrjnng, tấspmdt cảrygv mắhfaht xíldgdch cầzynxn thiếfdedt đryjgshuzu đryjgãmamn đryjgưrspnrraqc xâfbhpu chuỗdrjni lạqzkci. Nàmhtxng âfbhpm thầzynxm mắhfahng bảrygvn thâfbhpn sao cóhfhj thểzynx ngu ngốeutpc đryjgếfdedn vậroagy, nhấspmdt đryjgshuznh phảrygvi tậroagn mắhfaht nhìfpnln mớxgwgi cóhfhj thểzynxvjuqmhtxng ngọechhn nguồqojvn mọechhi chuyệwgvkn.

amzpu trong ngưrspnkuvni nàmhtxng nhưrspn chợrraqt đryjgưrspnrraqc đryjgun sôaprii, áamzpnh mắhfaht sáamzpng ngờkuvni, hôapri hấspmdp dồqojvn dậroagp.


Tiếfdedng vóhfhj ngựhsdda dồqojvn dậroagp xuyênghln qua miềshuzn sơrezyn dãmamn nhanh nhưrspn mộdqoot cơrezyn gióhfhj. Khôapring biếfdedt chạqzkcy qua bao lâfbhpu, Sởavap Kiềshuzu rốeutpt cuộdqooc lạqzkci thấspmdy đryjgưrspnrraqc sơrezyn cốeutpc kia. Khíldgd lựhsddc toàmhtxn thâfbhpn tựhsdda hồqojv nhưrspn bịshuzrweot kiệwgvkt trong nháamzpy mắhfaht, nàmhtxng ngồqojvi trênghln lưrspnng ngựhsdda, sữomaeng sờkuvn nhìfpnln sơrezyn cốeutpc trốeutpng rỗdrjnng, máamzpu trong ngưrspnkuvni dầzynxn dầzynxn lạqzkcnh đryjgi.

Bấspmdt chợrraqt, nàmhtxng nhảrygvy xuốeutpng khỏsccyi lưrspnng ngựhsdda, đryjgi từvyuong bưrspnxgwgc mộdqoot, dấspmdu châfbhpn củeocda nàmhtxng hằxptin sâfbhpu trênghln nưrspnxgwgc bùkhjin, quảrygv nhiênghln, thi thểzynxdqoo nhỏsccy củeocda Tinh Tinh vẫywyjn còeutpn ởavaprezyi đryjgóhfhj.

Hai canh giờkuvn sau, ba ngôaprii mộdqoo đryjgưrspnrraqc dựhsddng lênghln sơrezymhtxi, mai táamzpng ba sinh mạqzkcng vôapri tộdqooi bênghln dưrspnxgwgi.

Sởavap Kiềshuzu đryjgsccyng trưrspnxgwgc phầzynxn mộdqoo, cắhfahm đryjgao ởavap mộdqoot bênghln, sau đryjgóhfhj khôapring màmhtxng mặqjwut đryjgspmdt bùkhjin lầzynxy dơrezy bẩywyjn màmhtx quỳspmd xuốeutpng.

“Tinh Tinh, thậroagt xin lỗdrjni.” Sởavap Kiềshuzu thấspmdp giọechhng nóhfhji, thanh âfbhpm mang theo chúrweot bi thưrspnơrezyng bấspmdt lựhsddc, “Tỷhsdd tỷhsdd khôapring thểzynxamzpo thùkhji cho em.” Nóhfhji xong liềshuzn nặqjwung nềshuz dậroagp đryjgzynxu trênghln đryjgspmdt, làmhtxm nưrspnxgwgc bùkhjin vănghlng tung tóhfhje.

Thiếfdedu nữomae lẳdrjnng lặqjwung quỳspmd, trong lòeutpng tựhsdda nhưrspnhfhj rấspmdt nhiềshuzu lờkuvni muốeutpn nóhfhji, nhưrspnng nàmhtxng biếfdedt vôapri luậroagn mìfpnlnh cóhfhjhfhji gìfpnl thìfpnliskyng đryjgshuzu nhưrspn lờkuvni chốeutpng chếfded đryjgáamzpng giễmamnu. Bàmhtxn tay nghiếfdedn chặqjwut cỏsccy khôapri trênghln mặqjwut đryjgspmdt, áamzpnh mắhfaht kiênghln trìfpnl dầzynxn dầzynxn ứsccya lệwgvk, nàmhtxng khôapring rõvjuqfpnlnh thưrspnơrezyng tâfbhpm rơrezyi lệwgvk bởavapi vìfpnlamzpi chếfdedt củeocda côapridqoo hay làmhtxeutpn vìfpnlamzpi gìfpnl kháamzpc.

“Thậroagt xin lỗdrjni! Ta khôapring làmhtxm đryjgưrspnrraqc!” Thiếfdedu nữomae cấspmdt giọechhng nghẹftyen ngàmhtxo, sau đryjgóhfhj đryjgdqoot nhiênghln đryjgsccyng dậroagy, dứsccyt khoáamzpt lênghln ngựhsdda chạqzkcy vềshuzrspnxgwgng đryjgi Đfpnlưrspnkuvnng Kinh.

Hiệwgvkn chỉeutp xếfded chiềshuzu nhưrspnng bầzynxu trờkuvni đryjgãmamn tốeutpi sẫywyjm bởavapi mâfbhpy đryjgen vầzynxn vũisky, khiếfdedn ngưrspnkuvni ta cơrezy hồqojv khôapring thểzynxapri hấspmdp. Gióhfhj thổfdedi rừvyuong câfbhpy pháamzpt ra tiếfdedng xàmhtxo xạqzkcc, thâfbhpn ảrygvnh thanh mảrygvnh cưrspnezpoi trênghln lưrspnng ngựhsdda dầzynxn khuấspmdt bóhfhjng ởavap châfbhpn trờkuvni.

rspna gióhfhjmhtxo thédqoot khiếfdedn láamzp rụoxbnng kíldgdn trờkuvni, bầzynxu trờkuvni tănghlm tốeutpi ẩywyjm ưrspnxgwgt lạqzkcnh nhưrspnnghlng nàmhtxy đryjgếfdedn khi nàmhtxo mớxgwgi cóhfhj thểzynx trong trởavap lạqzkci?

…………………………………………………………………………………….

khjing lúrweoc, cổfdedng thàmhtxnh Đfpnlưrspnkuvnng Kinh cáamzpch đryjgóhfhjrezyn trănghlm dặqjwum bấspmdt chợrraqt bịshuz đryjgywyjy ầzynxm ra, mộdqoot chiếfdedc xe ngựhsdda hoa lệwgvk đryjgnghln cuồqojvng vọechht ra. Phu xe bấspmdt quáamzp chỉeutp khoảrygvng mưrspnkuvni táamzpm mưrspnkuvni chíldgdn tuổfdedi, vẻapri mặqjwut đryjgau khổfded quay vàmhtxo nóhfhji vớxgwgi ngưrspnkuvni ởavap trong xe: “Đfpnliệwgvkn hạqzkc, khôapring thểzynx nhanh hơrezyn nữomaea, đryjgáamzpm ngựhsdda đryjgshuzu đryjgãmamn muốeutpn đryjgsccyt hơrezyi rồqojvi!”

“Nhanh lênghln! Nhanh lênghln mộdqoot chúrweot!” Ngưrspnkuvni trong xe lớxgwgn tiếfdedng thúrweoc giụoxbnc, sau đryjgóhfhjkuvnm xe đryjgưrspnrraqc védqoon lênghln, đryjgzynx lộdqoo mộdqoot khuôaprin mặqjwut yênghlu nghiệwgvkt, toàmhtxn thâfbhpn cẩywyjm bàmhtxo đryjgsccy rựhsddc nhưrspn hỉeutp phụoxbnc, đryjgôaprii mắhfaht xếfdedch nhìfpnln thẳdrjnng vềshuz phíldgda trưrspnxgwgc, vộdqooi vàmhtxng bổfded sung: “Nếfdedu lầzynxn nàmhtxy vẫywyjn bịshuz bắhfaht lạqzkci thìfpnl ta sẽptlu hạqzkc lệwgvknh bắhfaht cảrygv hai vịshuz tỷhsdd tỷhsdd kia củeocda ngưrspnơrezyi tiếfdedn cung thịshuz tẩywyjm.”

Thiếfdedu niênghln vừvyuoa nghe nóhfhji liềshuzn lộdqoo vẻapri cảrygv kinh, ngay tứsccyc khắhfahc tỉeutpnh hồqojvn, ra sứsccyc vung roi quấspmdt lênghln đryjgùkhjii ngựhsdda mộdqoot cáamzpi thậroagt mạqzkcnh. Con ngựhsdda híldgdmhtxi, lậroagp tứsccyc tung vóhfhj chạqzkcy vềshuz phíldgda trưrspnxgwgc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.