Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11

Quyển 1-Chương 30 : Thân và tâm khác biệt

    trước sau   
Thờquqji đeythiểonatm Gia Cápcght Nguyệonatt, Yếvvgcn Tuâovcan vàhvza Ngụlowny Thưitqq Diệonatp ba ngưitqqquqji đeythang vung roi thúuabvc ngựnhwta chạahhty đeythếvvgcn phủtzpt đeythonat củtzpta Gia Cápcght Tịzaqlch, bêllwon trong đeythahhti sảllwonh vốiruln luôjfnnn vang vọkhphng tiếvvgcng đeythàhvzan sápcgho hiệonatn lạahhti đeythang chìhpwrm trong sựnhwt vắnozkng lặrexdng chếvvgct chódemcc.

pcghu tưitqqơhmxui từckuinydni thanh chủtzpty thủtzpt sắnozkc bétwupn chậvmpjm rãiuomi nhỏaaul xuốirulng trêllwon tấseuem thảllwom nhung bằtwupng lôjfnnng lạahhtc đeythàhvza trắnozkng đeythưitqqckeuc mang vềmtxu từckui tậvmpjn Tâovcay Vựnhwtc, nhanh chódemcng thẩadrqm thấseueu rồgtdwi lan ra thàhvzanh nhữrkafng đeythódemca hoa đeythaaul thẫiuomm. Giódemc đeythêllwom từckui cửxamwa sổahht thổahhti vàhvzao, mang theo hơhmxui lạahhtnh làhvzam tảllwon đeythi mùdrcoi huâovcan hưitqqơhmxung trong căquqjn phòdrcong xa hoa lãiuomng phíkqlv. Bêllwon dưitqqquqji ápcghnh nếvvgcn sápcghng rựnhwtc, khuôjfnnn mặrexdt giàhvza nua củtzpta Gia Cápcght Tịzaqlch lộhpwr vẻlqad kinh hoàhvzang, tay bịzaqlt chặrexdt cổahht, khôjfnnng thểonat tin nhìhpwrn đeythutwka bétwuppcghi cao khôjfnnng đeythếvvgcn vai mìhpwrnh. Cápcght trong chiếvvgcc đeythgtdwng hồgtdwpcght chậvmpjm rãiuomi chảllwoy xuốirulng, cuốiruli cùdrcong lãiuomo nặrexdng nềmtxu gụlownc xuốirulng trêllwon mặrexdt đeythseuet.

“Ngưitqqơhmxui cầnozku xin ta tha cho ngưitqqơhmxui?” Bétwuppcghi nódemci giọkhphng rấseuet nhẹonat, nàhvzang cúuabvi đeythnozku dùdrcong khódemce mắnozkt liếvvgcc vềmtxu phíkqlva lãiuomo nhâovcan, dạahhthvzay lạahhti sôjfnni tràhvzao khiếvvgcn nàhvzang cơhmxu hồgtdw nhưitqq muốiruln nôjfnnn ra.

hpwrnh ảllwonh đeythirulng thi thểonat củtzpta đeythápcghm ngưitqqquqji Hiệonatp Tưitqqơhmxung trong mộhpwrt đeythêllwom kia giốirulng nhưitqq luồgtdwng đeythiệonatn khôjfnnng ngừckuing kíkqlvch thíkqlvch thầnozkn kinh củtzpta nàhvzang. Côjfnntwup chậvmpjm rãiuomi quay đeythnozku sang, thấseuep giọkhphng nódemci: “Từckuing códemc nhiềmtxuu ngưitqqquqji cũnydnng cầnozku xin ngưitqqơhmxui nhưitqq vậvmpjy, xin ngưitqqơhmxui tha cho cápcghc nàhvzang, tạahhti sao ngưitqqơhmxui lạahhti khôjfnnng tha?”

Gia Cápcght Tịzaqlch gụlownc trêllwon mặrexdt đeythseuet, trêllwon cổahhtpcghu tưitqqơhmxui vẫiuomn tuôjfnnn ra nhưitqq suốiruli, lãiuomo quýitqq tộhpwrc quen sốirulng an nhàhvzan sung sưitqqquqjng rấseuet sợckeu chếvvgct hiệonatn tạahhti đeythang run rẩadrqy toàhvzan thâovcan, khôjfnnng ngừckuing vưitqqơhmxun cápcghnh tay đeythnozky mápcghu trưitqqquqjn bòdrco vềmtxu phíkqlva trưitqqquqjc, tựnhwta nhưitqq muốiruln rờquqji xa đeythutwka trẻlqad giốirulng nhưitqq ma quỷxhvfhvzay. Mápcghu tưitqqơhmxui kétwupo thàhvzanh mộhpwrt đeythưitqqquqjng dàhvzai trêllwon mặrexdt đeythseuet, chódemci mắnozkt đeythếvvgcn kinh ngưitqqquqji.

“Ngưitqqơhmxui đeythãiuom sốirulng quápcghovcau, đeythếvvgcn lúuabvc phảllwoi trảllwo giápcgh rồgtdwi. Ôfbbnng trờquqji khôjfnnng thu ngưitqqơhmxui thìhpwr ta tớquqji thu.” Mộhpwrt âovcam thanh giòdrcon tan vang lêllwon, lưitqqnhwti chủtzpty thủtzpt khôjfnnng do dựnhwt chétwupm ngang cổahht Gia Cápcght Tịzaqlch, cắnozkt đeythutwkt xưitqqơhmxung khiếvvgcn đeythnozku lãiuomo lậvmpjp tứutwkc lìhpwra khỏaauli ngưitqqquqji, mápcghu phun tung tódemce thàhvzanh vòdrcoi, nhuộhpwrm mặrexdt đeythseuet tíkqlvm đeythen.


Sởrkaf Kiềmtxuu cầnozkm cápcghi đeythnozku vẫiuomn chưitqqa nhắnozkm mắnozkt củtzpta Gia Cápcght Tịzaqlch, mặrexdt khôjfnnng chúuabvt biểonatu tìhpwrnh nétwupm cápcghi *thịzaqlch* xuốirulng đeythseuet, quay đeythnozku đeythi vềmtxu phíkqlva mưitqqquqji tiểonatu nữrkafjfnn đeythang co cụlownm trong gódemcc. Bọkhphn nhỏaaul hoảllwong sợckeu nhìhpwrn nàhvzang, trong mắnozkt cápcghc nàhvzang, đeythutwka bétwuppcghi đeythhpwrt nhiêllwon thoápcght khỏaauli dâovcay tródemci, to gan lớquqjn mậvmpjt giếvvgct chếvvgct Gia Cápcght lãiuomo gia nàhvzay quảllwo thựnhwtc đeythllwon cuồgtdwng nhưitqq ápcghc quỷxhvf từckuiitqqquqji đeythzaqla ngụlownc, khôjfnnng hềmtxu ýitqq thứutwkc rằtwupng nếvvgcu khôjfnnng códemcjfnntwup, giờquqj phúuabvt nàhvzay bọkhphn họkhph sẽeyth khôjfnnng códemc mấseuey ngưitqqquqji còdrcon sốirulng sódemct.

twupo mộhpwrt côjfnntwup khoảllwong hơhmxun mưitqqquqji tuổahhti tưitqqquqjng mạahhto thanh túuabv ra, chỉnozk thấseuey nàhvzang đeythãiuom sợckeu đeythếvvgcn sắnozkc mặrexdt trắnozkng bệonatch, ngay cảllwodemci chuyệonatn cũnydnng khôjfnnng đeythưitqqckeuc, Sởrkaf Kiềmtxuu cúuabvi đeythnozku, nhàhvzan nhạahhtt cấseuet giọkhphng trong trẻlqado hỏaauli: “Sợckeu sao?”

jfnntwup kia vẫiuomn mởrkaf to hai mắnozkt, khôjfnnng ngừckuing run rẩadrqy, sợckeuhpwrnh sẽeyth trởrkaf thàhvzanh thi thểonat khôjfnnng đeythnozku thứutwk hai, nưitqqquqjc mắnozkt nưitqqquqjc mũnydni đeythgtdwng loạahhtt chảllwoy xuốirulng nhưitqqng cũnydnng khôjfnnng dápcghm phápcght ra mộhpwrt tiếvvgcng.

“Nếvvgcu sợckeu thìhpwrllwou lêllwon đeythi.”

drco sao cũnydnng làhvza đeythutwka trẻlqad nhàhvza nghèrexdo, tuy nhỏaaul tuổahhti nhưitqqng đeythãiuom sớquqjm hiểonatu chuyệonatn, nàhvzang vộhpwri vàhvzang lắnozkc đeythnozku, khódemcc ròdrcong nódemci: “Sẽeyth khôjfnnng kêllwou, ta cápcghi gìhpwrnydnng khôjfnnng thấseuey, xin ngưitqqơhmxui tha cho ta.”

Sởrkaf Kiềmtxuu khôjfnnng nhịzaqln đeythưitqqckeuc khẽeyth nhíkqlvu màhvzay, “Ta nódemci khôjfnnng rõqseo sao, kêllwou to lêllwon.”

“Van xin ngưitqqơhmxui.” Đhmxuutwka trẻlqad lắnozkp bắnozkp, liêllwon tụlownc khódemcc lódemcc cầnozku khẩadrqn: “Xin tha cho ta, ta nguyệonatn làhvzam trâovcau làhvzam ngựnhwta… Áneii!”

Sởrkaf Kiềmtxuu vung chủtzpty thủtzptllwon, hàhvzai tửxamw vốiruln còdrcon thấseuep giọkhphng cầnozku khẩadrqn thấseuey thếvvgc thìhpwr nhấseuet thờquqji lớquqjn tiếvvgcng la lêllwon, chỉnozk nghe *phậvmpjp* mộhpwrt tiếvvgcng, thanh chủtzpty thủtzpt sắnozkc bétwupn lưitqqquqjt qua cổahhthvzang cắnozkm thẳovcang vàhvzao cộhpwrt giưitqqquqjng ởrkaf phíkqlva sau. Đhmxuutwka trẻlqad tửxamw bịzaql kinh sợckeu nhưitqqng khôjfnnng mảllwoy may códemc chúuabvt thưitqqơhmxung tíkqlvch.

“Lãiuomo gia, đeythãiuom xảllwoy ra chuyệonatn gìhpwr… A! Giếvvgct ngưitqqquqji!” Gãiuom ngưitqqquqji hầnozku nhỏaaul tuổahhti canh giữrkafrkaf ngoàhvzai cửxamwa nghe thấseuey tiếvvgcng đeythhpwrng, cẩadrqn thậvmpjn thòdrco đeythnozku vàhvzao, chưitqqa nódemci hếvvgct lờquqji thìhpwr đeythãiuom thấseuey Gia Cápcght Tịzaqlch toàhvzan thâovcan đeythnozky mápcghu nằtwupm trêllwon mặrexdt đeythseuet, lậvmpjp tứutwkc hồgtdwn phi phápcghch tápcghn, sợckeuiuomi kêllwou to mộhpwrt tiếvvgcng rồgtdwi ngãiuom ngồgtdwi ra trêllwon mặrexdt đeythseuet.

Mộhpwrt lúuabvc sau gãiuom mớquqji chậvmpjt vậvmpjt bòdrco dậvmpjy, lảllwoo đeythllwoo bỏaaul chạahhty ra ngoàhvzai. Sởrkaf Kiềmtxuu nhẩadrqm tíkqlvnh thờquqji gian, đeythpcghn chừckuing bâovcay giờquqj hộhpwr vệonat cảllwo phủtzpt đeythmtxuu đeythãiuom nghe thấseuey đeythhpwrng tĩusvonh, trong nhápcghy mắnozkt phódemcng chủtzpty thủtzpt trong tay vềmtxu phíkqlva trưitqqquqjc khoảllwong mộhpwrt trăquqjm bưitqqquqjc, chủtzpty thủtzpt đeythâovcam thẳovcang vàhvzao ódemct gãiuom sai vặrexdt khiếvvgcn gãiuom lậvmpjp tứutwkc ngãiuom oạahhtch xuốirulng đeythseuet, chếvvgct khôjfnnng kịzaqlp kêllwou.

llwon ngoàhvzai vang lêllwon tiếvvgcng bưitqqquqjc châovcan hỗxbkfn loạahhtn, Sởrkaf Kiềmtxuu nhanh chódemcng quay trởrkaf lạahhti ngồgtdwi lẫiuomn vàhvzao nhódemcm tiểonatu nôjfnn lệonat, ngay sau đeythódemcdemc hai mưitqqơhmxui têllwon đeythahhti hápcghn hung hăquqjng vọkhpht vàhvzao phòdrcong, nhìhpwrn thấseuey Gia Cápcght Tịzaqlch đeythnozku mộhpwrt nơhmxui thâovcan mộhpwrt ngảllwo, mặrexdt bọkhphn chúuabvng liềmtxun trởrkafllwon xápcghm nhưitqq tro.

“Xảllwoy ra chuyệonatn gìhpwr?” Thịzaql vệonat cầnozkm đeythnozku giậvmpjn dữrkaf lớquqjn tiếvvgcng quápcght hỏaauli đeythápcghm tiểonatu nôjfnn lệonat trong phòdrcong.

“Giếvvgct ngưitqqquqji!” Đhmxuutwka trẻlqadpcghm tuổahhti cưitqqquqjp lờquqji nhữrkafng ngưitqqquqji khápcghc, nưitqqquqjc mắnozkt nhấseuet thờquqji đeythahht ra àhvzao ạahhtt, hoảllwong loạahhtn kêllwou lêllwon: “Giếvvgct ngưitqqquqji, hu hu… hắnozkn giếvvgct Gia Cápcght lãiuomo gia, còdrcon cắnozkt… thậvmpjt đeythápcghng sợckeu, hu hu…”


Đhmxuutwka bétwuppcghi mặrexdt đeythnozky nưitqqquqjc mắnozkt nưitqqquqjc mũnydni, vừckuia khódemcc vừckuia kểonat, khuôjfnnn mặrexdt nhỏaaul nhắnozkn sợckeu đeythếvvgcn trắnozkng bệonatch, run rẩadrqy nódemci khôjfnnng thàhvzanh câovcau.

iuom thịzaql vệonat đeythnozku lĩusvonh cảllwo giậvmpjn quápcght: “Hắnozkn chạahhty hưitqqquqjng nàhvzao?”

“Đhmxutwupng kia!” Côjfnntwup chỉnozk vềmtxuitqqquqjng cửxamwa sổahhtrkaf phíkqlva Nam, “Hưitqqquqjng đeythódemc!”

“Đhmxuonat lạahhti mấseuey ngưitqqquqji, còdrcon lạahhti theo ta đeythuổahhti bắnozkt thíkqlvch khápcghch!”

Bọkhphn thịzaql vệonat đeythgtdwng loạahhtt vâovcang dạahht rồgtdwi chạahhty ra khỏaauli phòdrcong, chỉnozk đeythonat lạahhti ba têllwon thu dọkhphn thi thểonat Gia Cápcght lãiuomo thápcghi gia.

Tấseuet cảllwo nhữrkafng đeythutwka trẻlqad khápcghc đeythmtxuu hoảllwong sợckeu nhìhpwrn Sởrkaf Kiềmtxuu, chỉnozk thấseuey côjfnntwup vừckuia lừckuia gạahhtt đeythápcghm thịzaql vệonat rờquqji đeythi nàhvzay lạahhti nâovcang chiếvvgcc nỏaaul nhỏaaul trong tay lêllwon, mặrexdt khôjfnnng còdrcon nửxamwa đeythiểonatm sợckeuiuomi run rẩadrqy khi nãiuomy, nàhvzang khẽeyth cong khódemce miệonatng, nhìhpwrn ba têllwon thịzaql vệonat đeythang xem xétwupt thi thểonat củtzpta Gia Cápcght lãiuomo thápcghi gia, ung dung huýitqqt sápcgho mộhpwrt tiếvvgcng, “Êtzpt! Chớquqj quêllwon mạahhtng cápcghc ngưitqqơhmxui!”

Ba gãiuom sợckeuiuomi xoay đeythnozku lạahhti, đeythang còdrcon kinh ngạahhtc thìhpwr ba mũnydni têllwon nhanh nhưitqq sao xẹonatt đeythãiuom bắnozkn tớquqji cắnozkm vàhvzao đeythnozku bọkhphn chúuabvng. Ba thi thểonat đeythgtdwng loạahhtt ngãiuom rầnozkm xuốirulng trêllwon mặrexdt đeythseuet, trung thàhvzanh đeythi theo Gia Cápcght lãiuomo thápcghi gia đeythếvvgcn hoàhvzang tuyềmtxun.

“A!” Mộhpwrt tiểonatu nôjfnn lệonat nhấseuet thờquqji sợckeuiuomi kêllwou lêllwon, Sởrkaf Kiềmtxuu nhanh tay lẹonat mắnozkt bịzaqlt miệonatng nàhvzang lạahhti, bĩusvou môjfnni nódemci: “Lúuabvc bảllwoo cápcghc ngưitqqơhmxui kêllwou thìhpwr khôjfnnng kêllwou, giờquqj lạahhti nápcgho loạahhtn thêllwom phiềmtxun.”

nydn trẻlqad đeythmtxuu mặrexdt xápcghm nhưitqq tro, bậvmpjt khódemcc hu hu thàhvzanh tiếvvgcng. Sởrkaf Kiềmtxuu thởrkafhvzai mộhpwrt hơhmxui, chậvmpjm rãiuomi nódemci: “Mấseuey lờquqji ta sắnozkp nódemci tớquqji rấseuet quan trọkhphng, cápcghc ngưitqqơhmxui phảllwoi lắnozkng tai nghe thìhpwr mớquqji códemc thểonat bảllwoo toàhvzan mạahhtng, códemc biếvvgct chưitqqa?“

Bọkhphn nhỏaaul lậvmpjp tứutwkc ngừckuing khódemcc lódemcc, mởrkaf to hai mắnozkt nhìhpwrn Sởrkaf Kiềmtxuu chăquqjm chăquqjm.

“Ta làhvza ngưitqqquqji củtzpta Chu Thuậvmpjn quảllwon gia, lãiuomo giàhvza mấseuet nhâovcan tíkqlvnh nàhvzay đeythãiuomhvza tai họkhpha cho đeythápcghm trẻlqad con nhưitqq chúuabvng ta từckuiovcau. Chu quảllwon gia nhìhpwrn khôjfnnng vừckuia mắnozkt nêllwon mớquqji sai ta tớquqji giếvvgct lãiuomo, cũnydnng coi nhưitqqhvza trừckui hạahhti cho dâovcan làhvzanh, cápcghc ngưitqqơhmxui khôjfnnng thểonatpcghn đeythutwkng Chu quảllwon gia tiếvvgct lộhpwr chuyệonatn nàhvzay ra bêllwon ngoàhvzai. Bấseuet kểonat ngưitqqquqji phủtzpt Gia Cápcght dùdrcong biệonatn phápcghp gìhpwrhvzanh hìhpwrnh thìhpwrnydnng khôjfnnng đeythưitqqckeuc nódemci ra, Chu quảllwon gia sẽeythdemcpcghch cứutwku cápcghc ngưitqqơhmxui, nhớquqj kỹggqv chưitqqa?”

Bọkhphn nhỏaaul vộhpwri vàhvzang gậvmpjt đeythnozku, vẫiuomn còdrcon hơhmxui chúuabvt sợckeuiuomi.

Sởrkaf Kiềmtxuu cưitqqquqji nhạahhtt, lưitqqquqji đeythãiuom giăquqjng, giờquqj chỉnozkdrcon chờquqjpcgh chui vàhvzao. Cho dùdrco nhữrkafng đeythutwka trẻlqadhvzay códemc thậvmpjt sựnhwt đeythahhti nhâovcan đeythahhti nghĩusvoa cam chịzaqlu phạahhtt cũnydnng quyếvvgct khôjfnnng kểonat ra nhữrkafng lờquqji nàhvzay củtzpta nàhvzang, màhvza cho dùdrcodemcdemci thìhpwr ngưitqqquqji phủtzpt Gia Cápcght chưitqqa chắnozkc đeythãiuom tin, hơhmxun nữrkafa hạahht nhâovcan Thanh Sơhmxun việonatn đeythmtxuu tậvmpjn mắnozkt nhìhpwrn thấseuey ngưitqqquqji củtzpta Chu Thuậvmpjn bắnozkt nàhvzang mang đeythi phủtzpt đeythonat củtzpta Gia Cápcght Tịzaqlch. Chỉnozk bằtwupng đeythiểonatm nàhvzay, Chu Thuậvmpjn chắnozkc chắnozkn sẽeyth khôjfnnng thểonat thoápcght khỏaauli cápcghi chếvvgct, chuyệonatn nàhvzang phảllwoi đeythpcghn bâovcay giờquqj chẳovcang qua làhvza xem hắnozkn chếvvgct nhưitqq thếvvgchvzao màhvza thôjfnni.

Sởrkaf Kiềmtxuu liếvvgcc nhìhpwrn đeythhpwr đeythnozky trong đeythgtdwng hồgtdwpcght, thờquqji gian vừckuia vặrexdn, vẫiuomn kịzaqlp cho nàhvzang âovcam thầnozkm chạahhty vềmtxu tiếvvgcp ứutwkng cho Tiểonatu Bápcght thoápcght ra bằtwupng cửxamwa sau.

Hếvvgct thảllwoy mọkhphi chuyệonatn vôjfnndrcong thuậvmpjn lợckeui.

Sởrkaf Kiềmtxuu vừckuia đeythzaqlnh đeythi ra cửxamwa chíkqlvnh thìhpwr mắnozkt cápcgh châovcan đeythhpwrt nhiêllwon bịzaql giữrkaf lạahhti, cúuabvi đeythnozku nhìhpwrn thìhpwr thấseuey chíkqlvnh làhvza mộhpwrt gãiuom thịzaql vệonatdrcon chưitqqa chếvvgct.

“Bèrexdnydn đeythhpwrc ápcghc, đeythápcghng chếvvgct!” Hai mắnozkt Sởrkaf Kiềmtxuu nhấseuet thờquqji lódemce ápcghnh sápcghng lạahhtnh, đeythưitqqa tay rúuabvt mũnydni têllwon trêllwon trápcghn gãiuom ra, gãiuom co quắnozkp mấseuey cápcghi rồgtdwi khôjfnnng cửxamw đeythhpwrng nữrkafa.

Sởrkaf Kiềmtxuu cúuabvi xuốirulng dùdrcong sứutwkc gỡnhwt tay gãiuom thịzaql vệonat ra nhưitqqng cốirul mấseuey lầnozkn vẫiuomn khôjfnnng rúuabvt châovcan ra đeythưitqqckeuc, khiếvvgcn nàhvzang nhấseuet thờquqji nảllwoy sinh ápcghc ýitqq, đeythưitqqa tay rúuabvt trưitqqquqjng đeythao bêllwon hôjfnnng gãiuom thịzaql vệonat ra, vung đeythao chétwupm đeythutwkt bàhvzan tay đeythang nắnozkm cổahht châovcan mìhpwrnh.

“Ngưitqqơhmxui đeythang làhvzam cápcghi gìhpwr thếvvgc?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.