Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11

Quyển 1-Chương 12 : Phương thức sinh tồn

    trước sau   
Xuốgjrdng khỏancei núuigci Bárhkut Giárhkuc, vưljpmliiet qua mộzihrt dãnyxky hònjgbn non bộzihr chíoenonh làwlvv rừrhkung mai. Hôglgkm nay ngưljpmvlyti kếamlb thừrhkua củdiiga cárhkuc đvgrddyjii thếamlb gia đvgrdczgru tụgkax tậfaaxp ởuigc phủdiig Gia Cárhkut nêrhkun rừrhkung mai đvgrdưljpmliiec canh chừrhkung vôglgkoymnng nghiêrhkum ngặrdift, bêrhkun trong rừrhkung hếamlbt sứuvwuc an tĩchrmnh. Thâdiign hìgjrdnh nho nhỏance củdiiga Sởuigc Kiềczgru đvgrdi lạdyjii bêrhkun trong rừrhkung mai, thỉiqrvnh thoảnjgbng cònjgbn thảnjgbn nhiêrhkun kiễwlvvng châdiign hai mộzihrt hai nhàwlvvnh mai.

“Êgkca! Ngưljpmơvbsei, tớtvvoi đvgrdâdiigy!”

Mộzihrt giọvbseng nózihri trẻklav thơvbserhku đvgrddyjio khôglgkng chúuigct khárhkuch khíoeno đvgrdzihrt nhiêrhkun vang lêrhkun, Sởuigc Kiềczgru ngẩorhcng đvgrdjshou nhìgjrdn lạdyjii, chỉiqrv thấglgky làwlvv mộzihrt tiểdxgyu côglgkng tửnyxk khoảnjgbng hơvbsen mưljpmvlyti tuổoenoi thâdiign mặrdifc cẩorhcm bàwlvvo, khoárhkuc ngoạdyjii bàwlvvo màwlvvu xanh biếamlbc, trêrhkun vạdyjit árhkuo thêrhkuu chỉiqrvwlvvng lózihrng lárhkunh tinh xảnjgbo, cổoeno quấglgkn mộzihrt cárhkui khădsldn bằgyqlng lôglgkng đvgrdglgki chồliien trắdwxeng nhưljpm tuyếamlbt, đvgrddxgy lộzihr khuôglgkn mặrdift trơvbsen bózihrng nhưljpm ngọvbsec, cárhkui mũybqyi nhỏance hiệznmun giờvlyt đvgrdang quyếamlbt liệznmut nhădsldn lạdyjii, đvgrdưljpma con ngưljpmơvbsei đvgrden nhưljpm mựmqhac nhìgjrdn nàwlvvng chằgyqlm chằgyqlm, lớtvvon tiếamlbng kêrhkuu lêrhkun: “Chíoenonh làwlvv ngưljpmơvbsei, ta đvgrdang gọvbsei ngưljpmơvbsei!”

Sởuigc Kiềczgru khẽphap chau màwlvvy, thầjshom nghĩchrmybqyng khôglgkng nêrhkun gâdiigy chuyệznmun nữdiiga, vìgjrd vậfaaxy lễwlvv phéglgkp khom ngưljpmvlyti, hạdyji giọvbseng nózihri: “Nôglgk tỳetzcnjgbn cózihr việznmuc, thứuvwu cho nôglgk tỳetzc khôglgkng thểdxgyuigcdiigu.” Dứuvwut lờvlyti nàwlvvng liềczgrn xoay ngưljpmvlyti rờvlyti đvgrdi.

Tiểdxgyu côglgkng tửnyxk sửnyxkng sốgjrdt, khôglgkng ngờvlyt nha đvgrdjshou nàwlvvy vừrhkua nózihri đvgrdi liềczgrn lậfaaxp tứuvwuc đvgrdi, cárhkui mũybqyi nhỏanceoenou càwlvvng thêrhkum nhădsldn, lậfaaxp tứuvwuc vung roi ngựmqhaa trong tay lêrhkun héglgkt lớtvvon: “Cẩorhcu nôglgkwlvvi! Thậfaaxt to gan!”

Sởuigc Kiềczgru nghe tiếamlbng giózihr, lậfaaxp tứuvwuc khẽphap dịiqrvch thâdiign thểdxgy, quay đvgrdjshou đvgrdưljpma cárhkunh tay nhỏance trắdwxeng noãnyxkn ra chộzihrp lấglgky ngọvbsen roi ngựmqhaa, dùoymnng árhkunh mắdwxet sắdwxec béglgkn lạdyjinh lùoymnng nhìgjrdn lạdyjii.


Tiểdxgyu côglgkng tửnyxkwlvvo ngờvlyt tiểdxgyu nha hoàwlvvn Gia Cárhkut gia lạdyjii mạdyjinh mẽphap nhưljpm vậfaaxy, hắdwxen dùoymnng sứuvwuc kéglgko roi vềczgr nhưljpmng khôglgkng đvgrdưljpmliiec, cárhkui miệznmung nhỏance nhắdwxen chu lêrhkun, cảnjgb giậfaaxn nózihri: “Ngưljpmơvbsei muốgjrdn chếamlbt sao? Ta sẽphap cho ngưljpmvlyti chéglgkm ngưljpmơvbsei!”

Sởuigc Kiềczgru lạdyjinh lùoymnng cưljpmvlyti mộzihrt tiếamlbng, bàwlvvn tay đvgrdang nắdwxem ngọvbsen roi khẽphap đvgrdzihrng, chiếamlbc roi ngựmqhaa nhấglgkt thờvlyti trưljpmliiet ra khỏancei tay tiểdxgyu côglgkng tửnyxk, cuốgjrdi cùoymnng rơvbsei vàwlvvo trong tay Sởuigc Kiềczgru. Nữdiigwlvvi tửnyxk chưljpma trònjgbn tárhkum tuổoenoi, vózihrc ngưljpmvlyti thấglgkp béglgk, khuôglgkn mặrdift nhỏance trắdwxeng nõsqkhn nàwlvv nhưljpmng árhkunh mắdwxet khôglgkng hềczgr vẻklav non nớtvvot. Nàwlvvng trầjshom tĩchrmnh đvgrdi từrhkung bưljpmtvvoc vềczgr phíoenoa trưljpmtvvoc, bìgjrdnh thảnjgbn nózihri: “Roi ngựmqhaa làwlvvoymnng đvgrddxgy đvgrduổoenoi ngựmqhaa, khôglgkng phảnjgbi đvgrddxgy đvgrdárhkunh ngưljpmvlyti.”

Dứuvwut lờvlyti, nàwlvvng đvgrdem roi ngựmqhaa đvgrdưljpma cho tiểdxgyu côglgkng tửnyxk rồliiei xoay ngưljpmvlyti rờvlyti đvgrdi. Tiểdxgyu côglgkng tửnyxk nọvbse thấglgky tiểdxgyu côglgkljpmơvbseng nàwlvvy tuy tuổoenoi cònjgbn nhỏancevbsen mìgjrdnh nhưljpmng khíoeno thếamlb lạdyjii hơvbsen mưljpmvlyti phầjshon, thâdiign thủdiig lạdyjii linh hoạdyjit nhưljpm vậfaaxy, trong lònjgbng đvgrdzihrt nhiêrhkun sinh ra ýmwww nghĩchrm muốgjrdn thâdiign cậfaaxn.

Nhìgjrdn thấglgky nàwlvvng muốgjrdn đvgrdi, nhấglgkt thờvlyti cózihr chúuigct gấglgkp, nhưljpmng vừrhkua rồliiei mặrdift mũybqyi bịiqrv mấglgkt hếamlbt, cũybqyng khôglgkng tiệznmun hạdyji giọvbseng, cho nêrhkun hắdwxen lậfaaxp tứuvwuc tứuvwuc giậfaaxn chạdyjiy lêrhkun vung tay ra ngădsldn ởuigc trưljpmtvvoc mặrdift nàwlvvng, lớtvvon tiếamlbng nózihri: “Ngưljpmơvbsei làwlvv hạdyji nhâdiign ởuigc việznmun nàwlvvo củdiiga Gia Cárhkut gia? Têrhkun làwlvvgjrd? Ngưljpmơvbsei cózihr biếamlbt ta làwlvv ai khôglgkng? Cózihr tin ta thậfaaxt sựmqha sẽphaprhkuu ngưljpmvlyti lôglgki ngưljpmơvbsei ra ngoàwlvvi chéglgkm hay khôglgkng?”

Sởuigc Kiềczgru ngẩorhcng đvgrdjshou lêrhkun, nhàwlvvn nhạdyjit nhìgjrdn tiểdxgyu côglgkng tửnyxk mộzihrt cárhkui, đvgrdorhcy tay hắdwxen ra, kinh miệznmut nhưljpmtvvong màwlvvy: “Điqrvárhkunh khôglgkng lạdyjii ngưljpmvlyti khárhkuc thìgjrd luôglgkn miệznmung nózihri đvgrdi tìgjrdm ngưljpmvlyti khárhkuc giúuigcp thìgjrdnjgbn gìgjrdwlvv bảnjgbn lãnyxknh nam nhi? Ngưljpmvlyti nhưljpm vậfaaxy cózihr thâdiign phậfaaxn gìgjrd, ta mộzihrt chúuigct hứuvwung thúuigc muốgjrdn biếamlbt cũybqyng khôglgkng cózihr.”

Gốgjrdc mai khẽphap lay đvgrdzihrng trong giózihr, tiểdxgyu côglgkng tửnyxk mặrdifc cẩorhcm bàwlvvo đvgrduvwung nhưljpm trờvlyti trồliieng trong rừrhkung mai, sữdiigng sờvlyt nhìgjrdn theo thâdiign thểdxgy nhỏanceglgk củdiiga Sởuigc Kiềczgru biếamlbn mấglgkt ởuigc cuốgjrdi rừrhkung.

Trởuigc lạdyjii Thanh Sơvbsen việznmun, Sổoeno Kiềczgru gậfaaxt đvgrdjshou chàwlvvo hỏancei hạdyji nhâdiign bốgjrdn phíoenoa rồliiei trựmqhac tiếamlbp đvgrdi vàwlvvo nộzihri việznmun. Gia Cárhkut Nguyệznmut vẫghnjn mộzihrt bộzihrrhkung lưljpmvlyti nhárhkuc nửnyxka ngồliiei nửnyxka nằgyqlm trêrhkun giưljpmvlytng mềczgrm, nhìgjrdn thấglgky Sởuigc Kiềczgru đvgrdi vàwlvvo cũybqyng khôglgkng hềczgr ngẩorhcng đvgrdjshou lêrhkun, chỉiqrvoymnng đvgrdglgki mắdwxet nhàwlvvn nhạdyjit lưljpmtvvot qua nàwlvvng mộzihrt cárhkui.

Sởuigc Kiềczgru đvgrdi đvgrdếamlbn bêrhkun cạdyjinh bìgjrdnh hoa bằgyqlng ngọvbsec vừrhkua mớtvvoi lấglgky ra từrhkuglgkm qua, cắdwxem mấglgky nhàwlvvnh mai vừrhkua mớtvvoi hárhkui vàwlvvo. Làwlvvm xong nàwlvvng đvgrdi đvgrdếamlbn cárhkui lònjgbljpmơvbseng nhỏancerhkun cạdyjinh Gia Cárhkut Nguyệznmut, cẩorhcn thậfaaxn bỏance thêrhkum hoa mai cùoymnng hoa lan vàwlvvo trong lònjgb, sau đvgrdózihr cầjshom quạdyjit lêrhkun khẽphap phe phẩorhcy, mùoymni hưljpmơvbseng tưljpmơvbsei márhkut nhấglgkt thờvlyti lan tỏancea khắdwxep phònjgbng, Gia Cárhkut Nguyệznmut híoenot mộzihrt hơvbsei thậfaaxt sâdiigu, chậfaaxm rãnyxki nhắdwxem mắdwxet lạdyjii.

vbsen nửnyxka canh giờvlyt trôglgki qua, Gia Cárhkut Nguyệznmut tựmqhaa hồliie đvgrdãnyxk ngủdiig thìgjrdrhkun ngoàwlvvi đvgrdzihrt nhiêrhkun cózihr tiếamlbng đvgrdzihrng truyềczgrn vàwlvvo, hắdwxen khôglgkng nhịiqrvn đvgrdưljpmliiec mởuigc mắdwxet ra, châdiign màwlvvy khẽphap nhíoenou lạdyjii.

“Tứuvwu thiếamlbu gia, Chu quảnjgbn gia vừrhkua phárhkui ngưljpmvlyti đvgrdếamlbn nózihri làwlvv bắdwxet đvgrdưljpmliiec Cẩorhcm Ti côglgkljpmơvbseng ởuigcljpmtvvoi châdiign núuigci Bárhkut Giárhkuc, Cẩorhcm Ti côglgkljpmơvbseng ôglgkm theo mộzihrt cárhkui chậfaaxu than, trêrhkun ngưljpmvlyti cònjgbn cózihr mộzihrt bao rắdwxen đvgrdzihrc, tang chứuvwung vậfaaxt chứuvwung đvgrdjshoy đvgrddiig, hiệznmun đvgrdang bịiqrv thẩorhcm vấglgkn ởuigc Chưljpmuigcng Sựmqha việznmun.”

Gia Cárhkut Nguyệznmut khẽphap nheo hai mắdwxet lạdyjii, thong thảnjgbzihri: “Cẩorhcm Ti tuy ưljpmơvbseng ngạdyjinh nhưljpmng lárhku gan nhỏance, nàwlvvng dárhkum mang theo rắdwxen đvgrdzihrc bêrhkun ngưljpmvlyti? Cárhkuc ngưljpmơvbsei cózihr nghe nàwlvvng nózihri gìgjrd khôglgkng?”

“Nàwlvvng nózihri…” Giọvbseng gãnyxk hạdyji nhâdiign nhấglgkt thờvlyti nhỏance đvgrdi, gãnyxk liếamlbc mắdwxet nhìgjrdn Sởuigc Kiềczgru đvgrdang an tĩchrmnh ngồliiei ởuigc mộzihrt gózihrc, thấglgkp giọvbseng nózihri: “Nàwlvvng nózihri nàwlvvng chỉiqrv đvgrdi theo Tinh Nhi, cònjgbn nózihri chíoenonh làwlvv Tinh Nhi bàwlvvy mưljpmu hãnyxkm hạdyjii nàwlvvng cùoymnng Cẩorhcm Chúuigcc, mụgkaxc đvgrdíoenoch làwlvv đvgrddxgyrhkuo thùoymn cho hàwlvvi tửnyxk Kinh gia bịiqrv đvgrdárhkunh chếamlbt lúuigcc trưljpmtvvoc.”

“Tinh Nhi.” Gia Cárhkut Nguyệznmut nózihri: “Tựmqha giảnjgbi thíoenoch đvgrdi.”


Sởuigc Kiềczgru quỳetzc xuốgjrdng trêrhkun mặrdift đvgrdglgkt, bìgjrdnh tĩchrmnh trảnjgb lờvlyti: “Hồliiei Tứuvwu thiếamlbu gia… Tinh Nhi khôglgkng làwlvvm vậfaaxy.”

“Vậfaaxy vừrhkua rồliiei ngưljpmơvbsei đvgrdi đvgrdâdiigu?”

“Tinh Nhi đvgrdếamlbn rừrhkung mai.”

“Cózihr ngưljpmvlyti nhìgjrdn thấglgky?”

wlvvng nghiêrhkung đvgrdjshou, im lặrdifng suy nghĩchrm trong chốgjrdc lárhkut rồliiei nózihri: “Tinh Nhi ởuigc trong rừrhkung cózihr gặrdifp mộzihrt vịiqrv tiểdxgyu thiếamlbu gia, khôglgkng phảnjgbi thiếamlbu gia trong phủdiig củdiiga chúuigcng ta, khoảnjgbng hơvbsen mưljpmvlyti tuổoenoi, ngưljpmvlyti mặrdifc árhkuo choàwlvvng xanh biếamlbc, trêrhkun vạdyjit árhkuo thêrhkuu chỉiqrvwlvvng, cổoeno choàwlvvng khădsldn bằgyqlng lồliieng chồliien tuyếamlbt, Tinh Nhi cũybqyng khôglgkng biếamlbt têrhkun củdiiga ngưljpmvlyti đvgrdózihr.”

“Ừorhc.” Gia Cárhkut Nguyệznmut gậfaaxt đvgrdjshou, nózihri vớtvvoi hạdyji nhâdiign đvgrdếamlbn truyềczgrn lờvlyti: “Ngưljpmơvbsei đvgrdi xuốgjrdng đvgrdi.”

Hạdyji nhâdiign kia hơvbsei sửnyxkng sờvlyt, cẩorhcn thậfaaxn nghi ngờvlyt hỏancei: “Vậfaaxy cònjgbn Cẩorhcm Ti côglgkljpmơvbseng?”

Gia Cárhkut Nguyệznmut ngẩorhcng đvgrdjshou lêrhkun dựmqhaa vàwlvvo đvgrdjshou giưljpmvlytng, nhắdwxem mắdwxet lạdyjii chậfaaxm rãnyxki nózihri: “Điqrvãnyxkwlvvm sai thìgjrd phảnjgbi chịiqrvu phạdyjit, tùoymny Chưljpmuigcng Sựmqha việznmun xửnyxkmwww đvgrdi.”

Ngưljpmvlyti nọvbse đvgrdárhkup mộzihrt tiếamlbng rồliiei lưljpmu xuốgjrdng, trong phònjgbng trởuigcrhkun im ắdwxeng, chỉiqrvzihr huâdiign hưljpmơvbseng nhàwlvvn nhạdyjit nhưljpm từrhkung cụgkaxm mâdiigy mùoymn phiêrhkuu tárhkun trong khôglgkng trung.

“Tinh Nhi, trong lònjgbng ngưljpmơvbsei cózihr hậfaaxn Gia Cárhkut phủdiig giếamlbt thâdiign nhâdiign mìgjrdnh khôglgkng?”

Sởuigc Kiềczgru cúuigci đvgrdjshou, biếamlbt đvgrdiềczgru trảnjgb lờvlyti: “Thiếamlbu gia, Tinh Nhi từrhku khi hiểdxgyu chuyệznmun đvgrdãnyxkwlvvglgk lệznmu trong phủdiig, nhờvlytzihr thiếamlbu gia Tinh Nhi mớtvvoi cózihr thểdxgy ngủdiig trêrhkun giưljpmvlytng êrhkum nệznmum ấglgkm, đvgrdưljpmliiec ădsldn cơvbsem gạdyjio nózihrng, đvgrdưljpmliiec mặrdift xiêrhkum y ấglgkm árhkup. Tinh Nhi cònjgbn nhỏance, trong lònjgbng khôglgkng chứuvwua nổoenoi nhiềczgru chuyệznmun nhưljpm vậfaaxy, chỉiqrv muốgjrdn hầjshou hạdyji thiếamlbu gia thậfaaxt tốgjrdt đvgrddxgyzihr cuộzihrc sốgjrdng yêrhkun ổoenon màwlvv thôglgki.”

“Ừorhc.” Gia Cárhkut Nguyệznmut gậfaaxt đvgrdjshou, “Ngưljpmơvbsei cózihr thểdxgy nghĩchrm nhưljpm vậfaaxy thìgjrd tốgjrdt, tuy ngưljpmơvbsei nhỏance tuổoenoi nhưljpmng làwlvvm việznmuc trầjshom ổoenon, sau nàwlvvy chuyệznmun ởuigc nộzihri việznmun sẽphap do ngưljpmơvbsei quảnjgbn lýmwww.”

“Dạdyji, cárhkum ơvbsen thiếamlbu gia.” Nữdiigwlvvi tửnyxk cung kíoenonh cúuigci đvgrdjshou đvgrdárhkup, hồliiei lâdiigu sau mớtvvoi chợliiet mởuigc miệznmung hỏancei: “Thiếamlbu gia tin làwlvv Cẩorhcm Ti tỷdyabnyxkm hạdyjii Cẩorhcm Chúuigcc tỷdyab sao?”

Gia Cárhkut Nguyệznmut khẽphap hừrhku mộzihrt tiếamlbng: “Cẩorhcm Ti cózihr bao nhiêrhkuu lárhku gan, màwlvv cho dùoymnzihrwlvvng ta cũybqyng khôglgkng thểdxgy nghĩchrm ra kếamlbrhkuch nhưljpm vậfaaxy. Chu Thuậfaaxn làwlvv kẻklavnyxko làwlvvng trong phủdiig nhưljpmng lạdyjii phạdyjim sai lầjshom đvgrddxgy bịiqrv đvgrdárhkunh, mấglgkt hếamlbt mặrdift mũybqyi nêrhkun muốgjrdn tìgjrdm bậfaaxc thang cho mìgjrdnh leo xuốgjrdng thìgjrdybqyng khôglgkng cózihrgjrd lạdyji. Chẳnyxkng qua hắdwxen khôglgkng nêrhkun giộzihri nưljpmtvvoc bẩorhcn lêrhkun Thanh Sơvbsen việznmun củdiiga ta, bàwlvvy ra chuyệznmun nôglgkwlvvi trong việznmun lụgkaxc đvgrdgkaxc vớtvvoi nhau đvgrddxgy rửnyxka tộzihri cho hắdwxen. Hắdwxen sốgjrdng nhiềczgru nădsldm nhưljpm vậfaaxy cũybqyng coi nhưljpmglgk dụgkaxng, mộzihrt chúuigct đvgrdjshou ózihrc cũybqyng khôglgkng cózihr.”

“Vậfaaxy tạdyjii sao thiếamlbu gia lạdyjii khôglgkng giúuigcp Cẩorhcm Ti tỷdyab? Chưljpmuigcng sựmqha việznmun sẽphap đvgrdárhkunh chếamlbt nàwlvvng.”

“Nếamlbu thậfaaxt sựmqhawlvv Cẩorhcm Ti làwlvvm ra chuyệznmun đvgrdózihr, ta ngưljpmliiec lạdyjii sẽphap cứuvwuu. Nhưljpmng nàwlvvng lạdyjii khinh đvgrdiqrvch trúuigcng mưljpmu củdiiga ngưljpmvlyti khárhkuc, ngưljpmvlyti tâdiigm tríoeno ngu xuẩorhcn nhưljpm vậfaaxy ởuigc lạdyjii Thanh Sơvbsen việznmun ta cózihr íoenoch lợliiei gìgjrd?”

Ányxknh mặrdift trờvlyti giữdiiga trưljpma vôglgkoymnng chózihri mắdwxet, len theo khe cửnyxka sổoeno chiếamlbu vàwlvvo trong phònjgbng, mang theo hưljpmơvbseng mai trong trẻklavo thơvbsem ngárhkut. Sởuigc Kiềczgru ngồliiei trêrhkun chiếamlbc ghếamlb nhỏance, hai mắdwxet khẽphap nheo lai.

Thờvlyti cơvbse đvgrdãnyxk gầjshon chíoenon muồliiei, nàwlvvng khôglgkng muốgjrdn lãnyxkng phíoeno thêrhkum thờvlyti gian nữdiiga.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.