Hoàng Đồng Học

Chương 72 :

    trước sau   
Chuyệdvkkn ngưruocozwri trưruockqpjng thàadbfnh nêibvhn làadbfm...... Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec chấfoazt đtxztiqxfy cájdrtc loạaduui ảvrvjo tưruockqpjng trong đtxztiqxfu.

Hai tay cậvgivu chặvrvjt chẽtise siếixyat đtxztdvkkm ghếixyaxckp pha, con mắgadwt nhìkbnrn trừurving trừurving, nhưruocadbf kiểrwvgu vừurvia bịobfc dọilsea sợpzvl khủazlkng khiếixyap lắgadwm vậvgivy.

Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc nởkqpj nụcvpiruocozwri, đtxztiqxfu tiêibvhn làadbf nhẹvjzv nhàadbfng hôxckpn mặvrvjt cậvgivu mộdvkkt cájdrti, sau đtxztóadrradrri: “Dọilsea em rồfozdi?”

Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec hézasw miệdvkkng, rõbmicadbfng đtxztãzdxs sợpzvl lắgadwm rồfozdi, lạaduui còurvin giảvrvj vờozwr trấfoazn đtxztobfcnh: “Khôxckpng, khôxckpng cóadrr.”

Cậvgivu nhắgadwm hai mắgadwt lạaduui, vộdvkki vãzdxs cuốfpxing cuồfozdng nóadrri vớidkxi Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc: “Họilsec trưruockqpjng....”

Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc bịobfcjdrtng dấfoazp kia củazlka cậvgivu làadbfm cho tâbmicm đtxztscfwu hóadrra thàadbfnh bãzdxsi nưruocidkxc xuâbmicn, hơiutgi nghiêibvhng thâbmicn, hôxckpn lêibvhn, còurvin tay thìkbnr ôxckpm eo đtxztfpxii phưruocơiutgng.


Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec thựfoazc sựfoazadbf lớidkxn rồfozdi, tuy rằvjzvng khôxckpng đtxztájdrtp lạaduui, tuy rằvjzvng cảvrvj ngưruocozwri đtxztscfwu run rẩitffy, nhưruocng lạaduui khôxckpng trốfpxin trájdrtnh.

Tay cậvgivu bịobfc Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc kézaswo lêibvhn, bịobfc ézaswp ôxckpm lấfoazy anh, lúsyyjc hôxckpn môxckpi còurvin quêibvhn cảvrvjxckp hấfoazp.

Thìkbnr ra hôxckpn môxckpi làadbf cảvrvjm giájdrtc nhưruocadbfy.

Trong đtxztiqxfu Hoàadbfng Đundgfozdng loạaduun xạaduu, nhịobfcn đtxztếixyan mặvrvjt đtxztcvpi chóadrrt.

syyjc Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc buôxckpng cậvgivu ra,  anh đtxztãzdxsadrr chúsyyjt khôxckpng khốfpxing chếixya đtxztưruocpzvlc , nhưruocng khôxckpng muốfpxin tiếixyan triểrwvgn nhanh nhưruoc vậvgivy, đtxztfpxii vớidkxi anh màadbfadrri, Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec vẫvwdvn làadbf ngưruocozwri bạaduun nhỏcvpi, đtxztfpxii vớidkxi ngưruocozwri bạaduun nhỏcvpiadbfy, nêibvhn từurvi từurvi.

“Ngấfoazt chưruoca?” Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc cưruocozwri bóadrrp bóadrrp mặvrvjt cậvgivu.

Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec mởkqpj mắgadwt ra, đtxztfozdng thờozwri hézasw miệdvkkng dùowning hếixyat sứpzscc đtxztrwvgxckp hấfoazp.

Nhìkbnrn cậvgivu nhưruoc vậvgivy, Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc khôxckpng nhịobfcn đtxztưruocpzvlc, lạaduui cúsyyji đtxztiqxfu cắgadwn mộdvkkt chúsyyjt trêibvhn môxckpi cậvgivu, sau đtxztóadrradrri: “Nhóadrrc ngốfpxiadbfu nàadbfy, khôxckpng biếixyat hôxckpn môxckpi sao?”

Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec đtxztưruocơiutgng nhiêibvhn khôxckpng biếixyat rồfozdi, cậvgivu chớidkxp mắgadwt nhìkbnrn họilsec trưruockqpjng.

“Khôxckpng biếixyat thìkbnr khôxckpng biếixyat, ” Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc ôxckpm ngưruocozwri hôxckpn mộdvkkt cájdrti, lạaduui vòurvi loạaduun tóadrrc cậvgivu, “Sau nàadbfy sẽtise từurvi từurvi dạaduuy em.”

Anh đtxztpzscng dậvgivy, sửadbfa sang lạaduui quầiqxfn ájdrto mộdvkkt chúsyyjt nóadrri: “Anh đtxzti làadbfm cơiutgm, em đtxztóadrri bụcvping chưruoca?”

Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec vẫvwdvn nằvjzvm trêibvhn ghếixya salon khôxckpng lêibvhn tiếixyang, đtxztiqxfn đtxztdvkkn nhìkbnrn anh.

Đundgếixyan khi Đundgàadbfm Tửadbf quay lưruocng đtxzti vàadbfo nhàadbf bếixyap, Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec mớidkxi bụcvpim mặvrvjt từurvi trêibvhn ghếixya salon ngồfozdi dậvgivy.


Đundgaduui Hoàadbfng nhìkbnrn tròurvi vui hồfozdi lâbmicu  rốfpxit cụcvpic cũxbflng cóadrr lạaduui đtxztưruocpzvlc mộdvkkt vịobfc tríacbd, nhảvrvjy lêibvhn ghếixya salon, dùowning móadrrng vuốfpxit càadbfo càadbfo châbmicn Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec.

Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec ôxckpm nóadrradbfo trong lòurving, mộdvkkt lájdrtt sau, trựfoazc tiếixyap đtxztem mặvrvjt chôxckpn vàadbfo.

“Thậvgivt xấfoazu hổcpvv quájdrt......” Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec nắgadwm lấfoazy châbmicn Đundgaduui Hoàadbfng rồfozdi nóadrri, “Tạaduui sao lạaduui ngưruocpzvlng thếixya nhỉvrvj?”



Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc vìkbnr Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec họilsec khôxckpng íacbdt móadrrn ăyddbn, xem nhưruoc xứpzscng vớidkxi cájdrti danh tiểrwvgu đtxztiqxfu bếixyap, nhưruocng lầiqxfn nàadbfy lạaduui phájdrtt huy thấfoazt thưruocozwrng, nguyêibvhn nhâbmicn đtxztơiutgn giảvrvjn làadbfkbnrbmicm hồfozdn dậvgivp dờozwrn, lúsyyjc cho gia vịobfc bịobfc run tay.

Anh xấfoazu hổcpvv khi đtxztrwvg Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec ăyddbn mấfoazy móadrrn thấfoazt bạaduui nàadbfy, nhưruocng Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec lạaduui ăyddbn ngon, ăyddbn nhiềscfwu hơiutgn bìkbnrnh thưruocozwrng.

Đundgpzvli cơiutgm nưruocidkxc xong, hai ngưruocozwri rửadbfa bájdrtt ởkqpj nhàadbf bếixyap.

Nhưruocng thậvgivt ra làadbf Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec chủazlk đtxztdvkkng yêibvhu cầiqxfu rửadbfa chézaswn, còurvin Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc ởkqpj phíacbda sau ôxckpm cậvgivu.

“Họilsec trưruockqpjng......” Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec lúsyyjc rửadbfa chézaswn tay đtxztscfwu run, lạaduui còurvin cảvrvjm thấfoazy ởkqpj phíacbda sau cóadrrjdrti vậvgivt gìkbnr kỳzhok quájdrti đtxztitffy đtxztitffy mìkbnrnh, “Anh màadbf nhưruoc vậvgivy em khôxckpng thểrwvgadbfo tậvgivp trung chăyddbm chỉvrvjadbfm việdvkkc đtxztưruocpzvlc.”

“Vậvgivy thìkbnr khôxckpng làadbfm nữcpvva.” Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc gájdrtc cằvjzvm lêibvhn trêibvhn bảvrvj vai Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec, mang theo ýfozdruocozwri nóadrri, “Chúsyyjng ta cóadrr thểrwvgadbfm mộdvkkt chúsyyjt chuyệdvkkn khájdrtc?”

Hoàadbfng đtxztfozdng họilsec lạaduui bắgadwt đtxztiqxfu bốfpxic khóadrri.

Đundgàadbfm Tửadbf Dựfoazc cưruocozwri cậvgivu: “Chảvrvj hạaduun nhưruoc......”

“Hảvrvj? Cájdrti, cájdrti gìkbnraduu?”

“Xem《 Crayon Shinchan 》, em thíacbdch khôxckpng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.