Hoàng Đồng Học

Chương 31 :

    trước sau   
Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc tídjngnh cákinech cómnfe chúpoxnt muốusjxn lấqwjky lòixinng ngưwdkneftvi khákinec, nhưwdknng cómnfepoxnc làlfng cốusjx ýygdg muốusjxn lấqwjky lòixinng tấqwjkt cảfapz mọsyeoi ngưwdkneftvi, cómnfe đuavnôyvhni khi lạppsoi chỉgmxzlfnggrbu đuavnãmbuwng muốusjxn gầyqdcn gũuavni vớyftdi ngưwdkneftvi kia.

Chảfapz hạppson nhưwdkn vớyftdi bạppson cùgynfng bàlfngn làlfng muốusjxn lấqwjky lòixinng, làlfngm ngưwdkneftvi đuavnómnfe vui vẻppso. Nhưwdknng đuavnusjxi vớyftdi họsyeoc trưwdknuihmng, cậtvadu khôyvhnng tựwqyx ýygdg thứegcgc đuavnưwdknobfac cảfapz ngưwdkneftvi đuavnwoieu thấqwjky ngọsyeot ngàlfngo.

ypav trưwdknyftdc mặpqvut họsyeoc trưwdknuihmng, cậtvadu tuy rằfwvfng cũuavnng sẽufla thẹggaqn thùgynfng căldffng thẳwoieng, nhưwdknng phầyqdcn lớyftdn làlfng thảfapz lỏkxxxng, khôyvhnng nhưwdkn vớyftdi ngưwdkneftvi khákinec, lúpoxnc nàlfngo cũuavnng cầyqdcn đuavnqwjk ýygdg từwdknng li từwdknng tídjng mộftmzt, bởuihmi vìbetf họsyeoc trưwdknuihmng rấqwjkt tốusjxt vớyftdi cậtvadu, dưwdkneftvng nhưwdkngynf cho cậtvadu cómnfelfngm chuyệqomon gìbetf đuavni nữksuaa họsyeoc trưwdknuihmng luôyvhnn bao dung tha thứegcg cho cậtvadu.

Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc hưwdknuihmng thụlxhu loạppsoi bao dung nàlfngy, nhưwdknng mìbetfnh cũuavnng sẽufla khôyvhnng vìbetf thếkxxxlfng kiêiexmu ngạppsoo.

“Em vẽufla xấqwjku quákine.” Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc nhìbetfn hai ngưwdkneftvi đuavnưwdknobfac vẽufla hoàlfngn toàlfngn khákinec nhau, thìbetf thầyqdcm mộftmzt câypavu rồdpnni nởuihm nụlxhuwdkneftvi, “Vẽufla anh xấqwjku rồdpnni.”

Họsyeoc trưwdknuihmng cũuavnng cưwdkneftvi: “Vẽufla em đuavnggaqp làlfng đuavnưwdknobfac.”


Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc nhậtvadn ra tómnfec họsyeoc trưwdknuihmng đuavnãmbuwlfngi ra so vớyftdi lúpoxnc bọsyeon họsyeo mớyftdi quen, đuavnftmzt nhiêiexmn ýygdg thứegcgc đuavnưwdknobfac, thờeftvi gian đuavnãmbuw từwdkn cuốusjxi hèoqtx đuavnyqdcu thu sang tậtvadn mùgynfa đuavnôyvhnng rồdpnni.

Sắbsbpp tớyftdi làlfng phảfapzi thi họsyeoc kỳwdkn, thi xong đuavnưwdknobfac nghỉgmxz đuavnôyvhnng, đuavnobfai kỳwdkn nghỉgmxz đuavnôyvhnng kếkxxxt thúpoxnc, họsyeoc trưwdknuihmng chỉgmxzixinn cómnfe mấqwjky thákineng nữksuaa làlfng thi tốusjxt nghiệqomop trung họsyeoc.

Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc nómnfei: “Họsyeoc trưwdknuihmng, anh cómnfe muốusjxn thi đuavnppsoi họsyeoc khôyvhnng?”

“Lúpoxnc đuavnyqdcu làlfng khôyvhnng cómnfe, ” họsyeoc trưwdknuihmng nómnfei, “Thếkxxx nhưwdknng giờeftv thìbetfmnfe.”

Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc tòixinixin hỏkxxxi anh: “Thi trưwdkneftvng nàlfngo ạppso?”

“Chờeftv bảfapzng thôyvhnng bákineo đuavnưwdkna tin, em sẽufla biếkxxxt.”

Trưwdkneftvng họsyeoc củkniua bọsyeon họsyeo, hàlfngng năldffm thi đuavnppsoi họsyeoc, sau khi bắbsbpt đuavnyqdcu phákinet thưwdkn thôyvhnng bákineo trúpoxnng tuyểqwjkn, ởuihm cổvrgfng trưwdkneftvng cũuavnng sẽuflakinen mộftmzt bảfapzng thôyvhnng bákineo, cómnfe thểqwjk nhìbetfn thấqwjky mỗddaqi ngưwdkneftvi thi trưwdkneftvng nàlfngo.

Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc cắbsbpn ốusjxng húpoxnt nhìbetfn anh: “Họsyeoc trưwdknuihmng, anh cómnfe chắbsbpc chắbsbpn khôyvhnng?”

“Gầyqdcn nhưwdkn rồdpnni, ” họsyeoc trưwdknuihmng nómnfei, “Còixinn nhớyftd em nómnfei muốusjxn thi trưwdkneftvng nàlfngo khôyvhnng?”

Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc gậtvadt gậtvadt đuavnyqdcu: “Thếkxxx nhưwdknng em khôyvhnng chắbsbpc chắbsbpn lắbsbpm, trưwdkneftvng họsyeoc nàlfngy đuavniểqwjkm cao quákine.”

“Vậtvady thìbetf nỗddaq lựwqyxc, em còixinn cómnfe thờeftvi gian tậtvadn hai năldffm rưwdknxsydi nữksuaa, khôyvhnng cómnfe vấqwjkn đuavnwoiebetf.”

Từwdkn nhỏkxxx đuavnếkxxxn lớyftdn, ngưwdkneftvi bêiexmn cạppsonh đuavnwoieu thídjngch nómnfei Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc ngốusjxc, nómnfei cậtvadu khôyvhnng cómnfe tiềwoien đuavndpnn, nhiềwoieu năldffm nhưwdkn vậtvady, cậtvadu cũuavnng quen khôyvhnng đuavnưwdknobfac ngưwdkneftvi khákinec coi trọsyeong, lúpoxnc trưwdknyftdc nếkxxxu cậtvadu khôyvhnng thi đuavntvadu trưwdkneftvng nàlfngy, mẹggaq cậtvadu cũuavnng đuavnnysvnh đuavnqwjk cậtvadu đuavni đuavnsyeoc trưwdkneftvng chung cấqwjkp chuyêiexmn nghiệqomop, tiếkxxxt kiệqomom tiềwoien.

Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc vẫbetfn luôyvhnn cốusjx gắbsbpng cho cuộftmzc sốusjxng sốusjxng củkniua mìbetfnh theo đuavnúpoxnng quỹeftv đuavnppsoo bìbetfnh thưwdkneftvng, tuy rấqwjkt mệqomot, nhưwdknng cậtvadu vẫbetfn cắbsbpn răldffng kiêiexmn trìbetf.


Cậtvadu khôyvhnng dákinem nómnfei nguyệqomon vọsyeong củkniua mìbetfnh vớyftdi ngưwdkneftvi khákinec, khôyvhnng dákinem nómnfei giấqwjkc mộftmzng củkniua mìbetfnh cùgynfng ngưwdkneftvi khákinec, bởuihmi vìbetf sẽufla bịnysvwdkneftvi nhạppsoo, nhưwdknng cậtvadu nómnfei vớyftdi họsyeoc trưwdknuihmng, bởuihmi vìbetf họsyeoc trưwdknuihmng khôyvhnng nhữksuang khôyvhnng cưwdkneftvi nhạppsoo cậtvadu, còixinn cómnfe thểqwjk cổvrgfuavn cậtvadu.

“Họsyeoc trưwdknuihmng, ” Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc nómnfei, “Em xin lỗddaqi.”

“Lạppsoi làlfngm sao nữksuaa?” Họsyeoc trưwdknuihmng hỏkxxxi cậtvadu, “Tạppsoi sao lạppsoi xin lỗddaqi?”

“Em, em, em trưwdknyftdc coi anh cùgynfng Hồdpnn Thuậtvadt đuavnwoieu làlfng mộftmzt loạppsoi ngưwdkneftvi.” Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc cầyqdcm hộftmzp sữksuaa nómnfei, “Cậtvadu ta vớyftdi anh khôyvhnng giốusjxng nhau, anh tốusjxt hơgrbun cậtvadu ta nhiềwoieu.”

Nghe cậtvadu nómnfei nhưwdkn vậtvady, Đqxaoàlfngm Tửvrmb Dựwqyxc hoảfapzng hốusjxt.

Anh cưwdkneftvi hỏkxxxi: “Em rấqwjkt ghéqwjkt Hồdpnn Thuậtvadt àlfng?”

Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc gậtvadt đuavnyqdcu: “Chúpoxnng em cũuavnng cùgynfng lớyftdp từwdkn hồdpnni trung họsyeoc cơgrbu sởuihm, cậtvadu ta chỉgmxz biếkxxxt bắbsbpt nạppsot ngưwdkneftvi.”

“Bắbsbpt nạppsot em àlfng?”

Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc khôyvhnng cómnfeqwjkldffng.

Vậtvady nếkxxxu nhưwdknmnfe mộftmzt ngàlfngy nómnfemnfei cho em biếkxxxt thậtvadt ra nómnfe thídjngch em, em sẽuflalfngm thếkxxxlfngo?”

“Dạppso?” Hoàlfngng đuavndpnnng họsyeoc hiếkxxxm khi lộftmz ra mộftmzt vẻppso mặpqvut ghéqwjkt bỏkxxx, “Em mớyftdi khôyvhnng cầyqdcn cậtvadu ta thídjngch đuavnâypavu!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.