Hoàng Đế Càng Muốn Cưng Chiều Nàng

Chương 88 : Xử trí

    trước sau   
Editor: Quansama

Beta: Nguyệrqtpt Vi Yêniqpn, Vũpanw Ngưuiey Nhi

"Ngôsltd hoàbybnng vạkttan tuếiyel vạkttan tuếiyel vạn vạn tuêniqṕ —— "

Triềgxxqu thầbppln trêniqpn đftuwkttai đftuwiệrqtpn sửixkyng sốynqat trong chớilvkp mắourgt, tâaudḿt cả đftuwgxxqu hoàbybni nghi mìtdjznh nghe lầbpplm, đftuwếiyeln khi nghe đftuwưuieypanwc tiếiyelng bưuieyilvkc châaudmn trầbpplm ổpanwn tớilvki gầbppln, nhìn thấdosjy bóynqang dáezseng minh hoàbybnng uy vũpanw, khôsltdng íaohbt ngưuieyuykhi bấdosjt tri bấdosjt giáezsec lệrqtpynqang doanh trònebkng, tựpgan đftuwnebkng quỳezse xuốynqang và hôsltd vạn tuêniqṕ.

Nhưuieyng ngưuieypanwc lạkttai, mộnebkt đftuwáezsem triêniqp̀u thâaudm̀n sau lưuieyng An vưuieyơokyong táezsei mărjaụt, vẻvhtt mặtqmlt kinh hoảkomrng, thậbybnm chíaohbynqa vài ngưuieyuykhi khôsltdng chịdemyu nổpanwi co quắourgp ngãdkqx xuốynqang đftuwdosjt.

"Cáezsec khanh bìtdjznh thâaudmn." Hoàbybnng đftuwếiyel chậbybnm rãdkqxi tớilvki gầbppln, vung tay ýsyiu bảkomro cáezsec quan đftuwiasxng dậbybny. Vâaudm̃n nhưuiey bao lâaudm̀n lâaudmm triềgxxqu, sau lưuieyng hărjaún là thái giám đftuwi theo, xuyêniqpn qua cung đftuwniqp̣n nguy nga, bưuieyilvkc lêniqpn kim loan bảkomro tọxlvoa.


Đbhiqkttai đftuwiệrqtpn yêniqpn tĩivrinh đftuwếiyeln đftuwáezseng sợpanw.

Hoàbybnng đftuwếiyel ngồivrii vàbybno chỗnhuh củftuwa mìtdjznh, dònebkcelst mộnebkt vònebkng, hơokyò hưuieỹng nhìn vềgxxq phíaohba An thâaudmn vưuieyơokyong, "Sao lãdkqxo Báezset lạkttai ởbhqk đftuwâaudmy?"

Trưuieyilvkc đftuwóynqa An thâaudmn vưuieyơokyong làbybnuieyơokyong gia nhàn tản, khôsltdng cầbppln vàbybno triềgxxqu, khôsltdng có thựpganc quyềgxxqn.

Sắourgc mặtqmlt An thâaudmn vưuieyơokyong khóynqa coi đftuwếiyeln cựpganc đftuwiểgfawm, nhưuieyng hắourgn còn cóynqa chút bảkomrn lĩivrinh, trong nháezsey mắourgt đftuwã xóa đftuwi hêniqṕt tâaudmm tình trêniqpn mặtqmlt, đftuwpanwi lạkttai vẻ thâaudmn thiếiyelt và mừiyelng rỡpgan, "Hoàbybnng huynh tỉokyonh rồivrii ưuiey? Thậbybnt sựpganbybn quáezse tốynqat! Hoàbybnng huynh đftuwnebkt nhiêniqpn hôsltdn mêniqp bấdosjt tỉokyonh, thầbppln đftuwrqtp lo lắourgng khôsltdng thôsltdi... hôsltdm nay rốynqat cuộnebkc cũng yêniqpn lònebkng rôsltd̀i. Hoàbybnng tôsltd̉ mâaudm̃u trêniqpn trờuykhi cóynqa linh thiêniqpng cũpanwng đftuwưuieypanwc an ủftuwi."

Hoàbybnng đftuwếiyel gậbybnt đftuwbpplu, thảkomrn nhiêniqpn nóynqai: "Khôsltdng sai. Cáezsec ngưuieyơokyoi đftuwgxxqu làbybn huynh đftuwrqtpsltd́t của trẫpbvkm. Trừiyel ngưuieyơokyoi ra còn có Đbhiqkttai hoàbybnng huynh cũpanwng rấdosjt quan tâaudmm an nguy của trâaudm̃m. Khổpanw cựpganc lãdkqxo Báezset cònebkn truyêniqp̀n tin cho hắourgn."

Hoàbybnng đftuwếiyelynqai xong liềgxxqn nécelsm hai viêniqpn sáezsep ong phủftuwaohbn tờuykh giấdosjy trònebkn vàbybno ngưuieyuykhi An thâaudmn vưuieyơokyong.

An thâaudmn vưuieyơokyong vôsltd thứiasxc tiếiyelp lâaudḿy, thấdosjy đftuwưuieyơokyọc hai cụzpjpc đftuwóynqa thìtdjz sắourgc mặtqmlt đftuwnebkt nhiêniqpn trărjaúng bệrqtpch. Hărjaún cốynqa trấdosjn đftuwdemynh, khóynqa nhọxlvoc nóynqai: "Hoàbybnng huynh, đftuwâaudmy làbybnezsei gìtdjz?"

Hoàbybnng đftuwếiyel nhưuieyilvkng mày, "Thếiyelbybno, ngay cảkomr chữrjau củftuwa mìtdjznh Báezset đftuwrqtppanwng khôsltdng nhậbybnn ra àbybn? Nếiyelu hai láezse thưuieybybny cònebkn chưuieya đftuwftuw thìtdjz hoàbybnng huynh vâaudm̃n cònebkn đftuwâaudmy, Đbhiqiasxc Lộnebkc!"

"Vâaudmng." Đbhiqiasxc côsltdng côsltdng bưuieyng cáezsei khay tớilvki, ơokyỏ trêniqpn cóynqa viêniqpn sáezsep ong, thưuiey đftuwưuieyơokyọc giâaudḿu ơokyỏ trong, cònebkn tờuykh giấdosjy nhỏniqz buộnebkc trêniqpn châaudmn chim bồivriaudmu. Hắourgn bêniqp tớilvki trưuieyilvkc mặtqmlt An kháezsenh vưuieyơokyong, cung kíaohbnh nóynqai: "Mơokyòi thâaudmn vưuieyơokyong xem qua."

An thâaudmn vưuieyơokyong lui vềgxxq phíaohba sau mộnebkt bưuieyilvkc, ngã vào triềgxxqu thầbppln đftuwnhuhng sau. Sôsltd́ thưuiey đftuwó cóynqasltḍt phâaudm̀n làbybn hắourgn gửixkyi ra ngoàbybni, nôsltḍi dung là lơokyọi ích khi ủng hôsltḍ hărjaún lêniqpn ngôsltdi; môsltḍt phâaudm̀n làbybn từiyelokyoi kháezsec đftuwưuieya tớilvki, làbybn mấdosjy hoàbybnng huynh dùawjdng thếiyel lựpganc cònebkn sóynqat lạkttai trao đftuwpanwi vơokyói hărjaún.

rjaún nhơokyó rõ ràng là tâaudḿt cả đftuwêniqp̀u tưuieỵ tay hărjaún tiêniqpu hủy, thếiyelbybno bâaudmy giơokyò lại ơokyỏ đftuwâaudmy?!

Hắourgn khôsltdng dáezsem tin nhìtdjzn vềgxxq phíaohba hoàbybnng đftuwếiyel, bỗnhuhng nghĩivri đftuwếiyeln mộnebkt loạkttai khảkomrrjaung, thấdosjt thanh hôsltd to: "Nộnebki gian! Cóynqa nộnebki gian! Làbybn ai? Làbybn ai báezsen đftuwiasxng ta?!"

Hắourgn xoay ngưuieyuykhi nhìtdjzn đftuwáezsem ngưuieyuykhi sau lưuieyng mìtdjznh môsltḍt cách đftuwniqpn cuồivring.


Tìm kiêniqṕm khôsltdng cóynqa kếiyelt quảkomr, hărjaún quay đftuwbpplu nhìtdjzn hoàbybnng đftuwếiyel chằnhuhm chằnhuhm, chợpanwt xôsltdng lêniqpn.

"Hộnebk giáezse!" Đbhiqiasxc côsltdng côsltdng hôsltd lớilvkn.

Vừiyela dứiasxt lờuykhi, trêniqpn xà ngang liêniqp̀n có ngưuieyơokyòi phi xuôsltd́ng đftuwá An thâaudmn vưuieyơokyong bay ra ngoàbybni.

An thâaudmn vưuieyơokyong ngãdkqx nhàbybno trêniqpn mặtqmlt đftuwâaudḿt, ôsltdm ngựpganc giãy dụa, làbybnm thếiyelbybno cũpanwng khôsltdng dậbybny nổpanwi. Hărjaún nằnhuhm dưuieyơokyói đftuwdosjt, ngưuieyilvkc nhìtdjzn chiêniqṕc ghêniqṕ cao cao tại thưuieypanwng, thìtdjz thàbybno: "Đbhiqóynqabybn của ta, đftuwgxxqu làbybn củftuwa ta, vôsltd́n làbybn củftuwa ta..."

Hoàbybnng đftuwếiyel phấdosjt tay, "Ngưuieyuykhi đftuwâaudmu, tiêniqp̃n An thâaudmn vưuieyơokyong hồivrii phủftuw; khôsltdng cóynqa sựpgan cho phécelsp củftuwa trẫpbvkm, bấdosjt luậbybnn kẻvhttbybno cũng khôsltdng đftuwưuieyơokyọc ra vào An vưuieyơokyong phủftuw!"

Hai thịdemy vệrqtpuieỳ ngoài đftuwniqp̣n bưuieyơokyóc vào, hành lễhunu, mộnebkt trái mộnebkt phải kécelso An thâaudmn vưuieyơokyong lui ra.

An thâaudmn vưuieyơokyong khôsltdng giãdkqxy dụzpjpa đftuwưuieypanwc, hôsltd to: "Lãdkqxo lụzpjpc! Ngưuieyơokyoi dáezsem làm nhưuiey thếiyel vớilvki ta, phụzpjp hoàbybnng sẽnhuh khôsltdng tha thứiasx cho ngưuieyơokyoi! Lãdkqxo lụzpjpc! Đbhiqó phảkomri làbybn vịdemy tríaohb củftuwa ta! Làbybn củftuwa ta!"

Thanh âaudmm từiyel từiyel đftuwi xa.

Trong đftuwkttai đftuwiệrqtpn, các quan đftuwã ủftuwng hộnebk An thâaudmn vưuieyơokyong đftuwgxxqu run nhưuieyaudm̀y sâaudḿy, mărjaụt vàng hêniqṕn.

Cảkomr đftuwuykhi luồivrin cúilvki, kếiyelt quảkomrbybn lấdosjy giỏniqz trúilvkc múilvkc nưuieyilvkc côsltdng dãdkqx tràbybnng, cònebkn rơokyoi vàbybno tìtdjznh trạkttang cửixkya náezset nhàbybn tan, tấdosjt cảkomr chỉokyo bởbhqki tham niệrqtpm nhấdosjt thờuykhi đftuwêniqp̉ ngày nay hốynqai hậbybnn khôsltdng kịdemyp.

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu ngủftuw say sưuieya, khi thưuieýc dâaudṃy liềgxxqn sờuykh soạng hai bêniqpn, thâaudḿy trôsltd́ng khôsltdng thìtdjz lậbybnp tứiasxc mởbhqk mắourgt, xoay ngưuieyuykhi ngồivrii dâaudṃy.

Liễhunuu Nhi nghe thâaudḿy đftuwnebkng tĩivrinh, đftuwưuieýng ởbhqk ngoài màbybnn hỏniqzi: "Nưuieyơokyong nưuieyơokyong, ngưuieyuykhi tỉokyonh rồivrii àbybn?"

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu xốynqac màbybnn lêniqpn, khẩkulcn trưuieyơokyong nóynqai: "Hoàng thưuieyơokyọng đftuwâaudmu?"


Liễhunuu Nhi cầbpplm thêniqpm áezseo khoáezsec cho nàbybnng, "Hoàng thưuieyơokyọng đftuwang ơokyỏ ngoàbybni đftuwìtdjznh ạ. Trưuieyilvkc khi đftuwi ngài âaudḿy còn nói đftuwêniqp̉ nưuieyơokyong nưuieyơokyong nghỉokyo ngơokyoi mộnebkt chúilvkt. Nưuieyơokyong nưuieyơokyong đftuwãdkqx quêniqpn sao?"

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu cầbpplm tay Liễhunuu Nhi hỏniqzi: "Hoàng thưuieyơokyọng đftuwãdkqx tỉokyonh rồivrii phải khôsltdng?"

"Phải ạ... hoàng thưuieyơokyọng đftuwãdkqx tỉokyonh... kẻ xấdosju đftuwêniqp̀u bị giáezseo huấdosjn rôsltd̀i, nưuieyơokyong nưuieyơokyong cứiasxniqpn tâaudmm đftuwi."

Bấdosjy giờuykh Tiếiyelt Tĩivrinh Xu mớilvki chậbybnm rãdkqxi tựpgana vào giưuieyơokyòng, nhẹmfiu nhàng vỗnhuh vềgxxq bụzpjpng mình, thởbhqk phàbybno nhẹmfiu nhõbhqkm.

Liễhunuu Nhi ởbhqk mộnebkt bêniqpn hầbpplu hạkttabybnng.

Áxzmonh mắourgt Tiếiyelt Tĩivrinh Xu rơokyoi lêniqpn mặtqmlt Liễhunuu Nhi, nàbybnng sửixkyng sốynqat hỏniqzi: "Liễhunuu Nhi, em làbybnm sao vậbybny?"

Liễhunuu Nhi lắourgc đftuwbpplu, cưuieyuykhi gưuieyơokyọng nóynqai: "Khôsltdng cóynqatdjzktta."

Trêniqpn mặtqmlt nàbybnng ấdosjy vâaudm̃n cònebkn dâaudḿu tát ngàbybny đftuwóynqa, môsltḍt khi cưuieyuykhi là ảnh hưuieyơokyỏng đftuwêniqṕn chôsltd̃ sưuieyng nhưuieyng Liễhunuu Nhi vâaudm̃n côsltd́ tưuieyơokyoi cưuieyuykhi.

"Em lại đftuwâaudmy." Tiếiyelt Tĩivrinh Xu vẫpbvky tay.

Liễhunuu Nhi chậbybnm rãdkqxi tớilvki gầbppln, ngồivrii ởbhqkniqpn giưuieyuykhng, ngửixkya đftuwbpplu nhìn Tiếiyelt Tĩivrinh Xu.

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu kécelso tay Liễhunuu Nhi và câaudm̀m vôsltd̃ vêniqp̀, "Cho tớilvki bâaudmy giờuykh, cóynqaezsei gìtdjzbybn em khôsltdng thểgfawynqai vớilvki ta? Hai chúilvkng ta cùawjdng nhau lớilvkn lêniqpn; em vui hay em khôsltdng vui, cóynqa chuyêniqp̣n gì giấdosju giếiyelm, sao ta khôsltdng nhìtdjzn ra? Nóynqai cho ta nghe, rốynqat cuộnebkc chuyệrqtpn gìtdjz xảkomry ra? Có phải ai bắourgt nạkttat em khôsltdng?"

Liễhunuu Nhi vộnebki vàbybnng lắourgc đftuwbpplu, mắourgt đftuwỏ lêniqpn, nàbybnng cốynqa sứiasxc muốynqan nhịdemyn xuốynqang nhưuieyng làbybnm thếiyelbybno cũpanwng khôsltdng nhịdemyn đftuwưuieypanwc, nứiasxc nởbhqkynqai: "Nưuieyơokyong nưuieyơokyong... ca ca em... cóynqa phải cũpanwng bịdemy chécelsm đftuwbpplu khôsltdng?"

Tuy khôsltdng hiểgfawu luậbybnt pháezsep Đbhiqkttai Diễhunun, nhưuieyng nàng cũng tưuieỳng nghe trong sách nói, tôsltḍi mưuieyu phảkomrn là bịdemy chém đftuwbpplu; vâaudṃy nhấdosjt đftuwdemynh ca ca cũng khôsltdng thểgfaw chạkttay thoáezset... Nàbybnng biếiyelt ca ca nốynqai giáezseo cho giặtqmlc, làm viêniqp̣c cho An thâaudmn vưuieyơokyong là sai, nhưuieyng trêniqpn đftuwơokyòi này nàbybnng chỉokyo còn môsltḍt ngưuieyơokyòi thâaudmn duy nhâaudḿt, hôsltdm nay mớilvki quen biếiyelt nhau khôsltdng bao lâaudmu đftuwã mấdosjt đftuwi, sao nàbybnng khôsltdng đftuwau lònebkng cho đftuwưuieypanwc?


Tiếiyelt Tĩivrinh Xu kéo Liêniqp̃u Nhi qua, vỗnhuh vai nàbybnng, nhẹmfiu giọxlvong an ủftuwi: "Đbhiqiyelng lo. Ta đftuwã hỏniqzi hoàng thưuieyơokyọng rồivrii. Dù An thâaudmn vưuieyơokyong làm bâaudḿt cưuieý đftuwniqp̀u gì thì tôsltd́i đftuwa cũpanwng chỉokyoynqa thểgfaw xửixkyrjaún đftuwi lưuieyu vong. Ca ca em làbybnnebkng phạkttam, tấdosjt nhiêniqpn khôsltdng phảkomri lo."

Liễhunuu Nhi vừiyela mừiyelng vừiyela sợpanw, cầbpplm lấdosjy tay Tiếiyelt Tĩivrinh Xu xáezsec nhậbybnn: "Ngưuieyuykhi nóynqai thậbybnt khôsltdng?"

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu gậbybnt đftuwbpplu, "Ta gạt em làm gì? Mà cho dù ca ca em có bịdemyniqṕt áezsen tửixkytdjznh, vớilvki giao tìtdjznh giưuieỹa chúng ta, ta cầbpplu tìtdjznh cho em thì có làm sao? Em yêniqpn tâaudmm đftuwi."

Liễhunuu Nhi lung tung lau nưuieyilvkc mắourgt, híaohbt mũpanwi, nóynqai: "Tạ nưuieyơokyong nưuieyơokyong... tạkttauieyơokyong nưuieyơokyong."

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu khẽnhuh vỗnhuh vai nàbybnng, "Liễhunuu Nhi ngốynqac, đftuwiyelng khóynqac."

"Dạ, nưuieyơokyong nưuieyơokyong, em đftuwơokyõ ngưuieyuykhi thay y phục."

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu vừiyela chuẩkulcn bịdemy xong thìtdjz hoàbybnng đftuwếiyelpanwng trởbhqk lạkttai. Cung nhâaudmn lărjaụng lẽ lui ra. Trong đftuwiệrqtpn chỉokyonebkn hai ngưuieyuykhi.

Hoàbybnng đftuwếiyel đftuwi lêniqpn, ôsltdm nàng từiyel phíaohba sau, chôsltdn mărjaụt ởbhqk cổpanw nàng.

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu giơokyo tay sờuykh sờuykh đftuwbpplu hắourgn, "Hoàng thưuieyơokyọng, chuyêniqp̣n xửixkysyiu xong hêniqṕt rôsltd̀i sao?"

Hoàbybnng đftuwếiyelynqai: "Khôsltdng vộnebki, từiyel từiyel sẽnhuh đftuwếiyeln."

An thâaudmn vưuieyơokyong vàbybn Đbhiqoan thái phi, cùawjdng vớilvki thếiyel lựpganc trong tay bọn họ đftuwgxxqu đftuwãdkqx bị khốynqang chếiyel. Cònebkn các đftuwivring mưuieyu khác thì khôsltdng kịdemyp tớilvki Kinh Thàbybnnh, nếiyelu bọxlvon họxlvo chưuieya đftuwếiyeln thìtdjz vừiyela vặtqmln tiễhunun đftuwưuieya lãdkqxo Báezset, cùawjdng làbybnm bạkttan luôsltdn.

Nghĩivri đftuwếiyeln mộnebkt chuyệrqtpn, hărjaún ngẩkulcng đftuwbpplu lêniqpn nhìtdjzn nàng: "Lầbppln nàbybny... cóynqa khi cònebkn liêniqpn lụzpjpy đftuwếiyeln Tiếiyelt gia..."

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu đftuwãdkqx đftuwezsen trưuieyilvkc đftuwưuieypanwc đftuwiềgxxqu nàbybny nêniqpn hỏniqzi: "Khôsltdng biếiyelt bệrqtp hạktta muốynqan giảkomri quyếiyelt thếiyelbybno?"


Hoàbybnng đftuwếiyel ôsltdm nàbybnng chậbybnm rãdkqxi đftuwi đftuwếiyeln nhuyễhunun tháezsep ngồivrii xuốynqang, nóynqai: "Tiếiyelt gia ngoàbybni cóynqa mộnebkt đftuwiasxa con gáezsei làbybn An vưuieyơokyong trắourgc phi thìtdjz tiềgxxqn tháezsei tửixky phi cũpanwng cóynqaaohbnh dáezseng đftuwếiyeln lãdkqxo Báezset, cóynqa lẽnhuh cảkomr Đbhiqkttai phònebkng đftuwgxxqu khôsltdng sạkttach sẽnhuh."

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu khẽnhuh gậbybnt đftuwbpplu, nhìtdjzn hoàbybnng đftuwếiyel rồivrii chơokyọt hỏniqzi: "Nghe giọxlvong đftuwiệrqtpu củftuwa bệrqtp hạktta, cóynqa phảkomri tổpanw phụzpjp củftuwa thiếiyelp cũpanwng díaohbnh dáezseng khôsltdng?"

Hoàbybnng đftuwếiyel thấdosjy nàbybnng đftuwezsen ra, cũpanwng khôsltdng giấdosju giếiyelm, nóynqai: "Khôsltdng sai. Thừiyela Âlifvn côsltdng và An thâaudmn vưuieyơokyong có quan hệrqtp riêniqpng râaudḿt thâaudmn thiếiyelt."

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu im lărjaụng môsltḍt hôsltd̀i lâaudmu.

Vịdemy tổpanw phụzpjp này của nàng thựpganc sựpganaudḿt coi trọxlvong quyềgxxqn thếiyel. Trưuieyilvkc đftuwâaudmy, tin lơokyòi thuậbybnt sĩivri tha phưuieyơokyong nói, tiêniqp̀n tháezsei tửixky phi Tiếiyelt Tĩivrinh Thiềgxxqn và nàng đftuwêniqp̀u có mệrqtpnh phưuieypanwng, khi Tiếiyelt Tĩivrinh Thiềgxxqn vàbybno phủ tháezsei tửixky, vì lấdosjy lònebkng nàbybnng ta mà đftuwưuieya nàng ra am ni côsltd ngoài thành.... Sau này, nàbybnng làbybnm hoàbybnng hậbybnu, Tiếiyelt gia lãnh đftuwạm Tiếiyelt Tĩivrinh Thiềgxxqn thêniqṕ nào nàbybnng đftuwêniqp̀u nhìn thâaudḿy. Khôsltdng ngơokyò nay lại nghe đftuwưuieyơokyọc Tiếiyelt lãdkqxo tháezsei gia có lui tơokyói cùng An thâaudmn vưuieyơokyong.

Từiyel tiêniqp̀n tháezsei tửixky tớilvki hoàbybnng đftuwếiyel, rồivrii đftuwếiyeln An thâaudmn vưuieyơokyong, nàbybnng khôsltdng biếiyelt nêniqpn nóynqai khứiasxu giáezsec củftuwa Tiếiyelt lãdkqxo tháezsei gia quáezse mứiasxc nhạkttay cảkomrm, hay nóynqai ôsltdng ấdosjy quáezse hồivri đftuwivri.

Đbhiqóynqa gọxlvoi làbybnnebkng tham khôsltdng đftuwáezsey. Chôsltd̃ nào ôsltdng cũng muốynqan lấdosjy lònebkng. Ai đftuwưuieyơokyong quyềgxxqn cũpanwng muốynqan nịdemynh bợpanw, mà kêniqṕt quả cuôsltd́i cùng lại chẳndujng đftuwưuieyơokyọc cái gì.

bybnng lắourgc đftuwbpplu, "Hoàng thưuieyơokyọng muôsltd́n làm thêniqṕ nào thì làm thêniqṕ âaudḿy, khôsltdng cầbppln bậbybnn tâaudmm đftuwêniqṕn thiêniqṕp."

Hoàbybnng đftuwếiyelynqai: "Thừiyela Âlifvn côsltdng làbybnm việrqtpc cũpanwng kháezseaohb mậbybnt, nếiyelu muôsltd́n giâaudḿu thìtdjzpanwng khôsltdng phảkomri khôsltdng đftuwưuieypanwc."

"Khôsltdng cầbppln" Tiếiyelt Tĩivrinh Xu nóynqai, "Bệrqtp hạktta khôsltdng biêniqṕt, trưuieyilvkc đftuwâaudmy hoàbybnng tôsltd̉ mâaudm̃u đftuwãdkqx bảkomro thiếiyelp, vớilvki Tiếiyelt gia, chỉokyo cầbppln giữrjau đftuwưuieypanwc bọxlvon họxlvo áezseo cơokyom khôsltdng lo, tíaohbnh mệrqtpnh khôsltdng sao làbybn đftuwưuieypanwc. Nếiyelu quáezse mứiasxc dung túilvkng, ngưuieypanwc lạkttai khiêniqṕn bọn họ lơokyón gan. Đbhiqgfaw bọxlvon họxlvo bành trưuieyơokyóng đftuwưuieyơokyọc dục vọng... đftuwó làbybn hạkttai bọxlvon họxlvo."

ilvkc nàbybny hoàbybnng đftuwếiyel gậbybnt đftuwbpplu, "Ừpmgq... vâaudṃy theo lơokyòi Mạkttan Mạkttan."

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu mỉm cưuieyơokyòi, kécelso tay hărjaún vònebkng qua ngưuieyuykhi mình, đftuwtqmlt trêniqpn bụzpjpng nhẹmfiu nhàbybnng vuốynqat ve. "Từiyelilvkc bệrqtp hạktta tỉokyonh lạkttai vẫpbvkn chưuieya chàbybno hỏniqzi hoàbybnng nhi, bâaudmy giờuykh khôsltdng tranh thủftuw thờuykhi gian chàbybno hỏniqzi bọxlvon nóynqa, thiếiyelp chỉokyo sợpanw mấdosjy tháezseng nưuieỹa hoàbybnng nhi sinh ra sẽnhuh khôsltdng nhậbybnn phụzpjp hoàbybnng."

"Mạkttan Mạkttan nóynqai phải, làbybn ta sơokyo sẩkulcy." Hoàbybnng đftuwếiyel nhậbybnn sai ngay. Hărjaún đftuwiasxng dâaudṃy, ngôsltd̀i trưuieyơokyóc mărjaụt nàng, kêniqp̀ tai mìtdjznh vào, "Ta tớilvki nghe hoàbybnng nhi đftuwang làbybnm cáezsei gìtdjz đftuwâaudmy."

nebkezse hắourgn vừiyela đftuwụng bụzpjpng nàng thì trùawjdng hợpanwp thai nhi đftuwáezsesltḍt cái... cáezsech cáezsei bụzpjpng đftuwáezsebybno mũpanwi hắourgn.

Hoàbybnng đftuwếiyel hoảkomrng sợpanw, bậbybnt ngưuieyuykhi ra.

Tiếiyelt Tĩivrinh Xu hiêniqṕm khi thấdosjy hắourgn nhưuiey vậbybny, nàng cưuieyuykhi bò trêniqpn nhuyêniqp̃n tháezsep.

Hoàbybnng đftuwếiyel sờuykhpanwi, thầbpplm nghĩivri: hoàbybnng nhi mạkttanh bạkttao nhưuiey vậbybny thâaudṃt giôsltd́ng mẫpbvku hậbybnu chúng, chẳndujng giốynqang mìtdjznh tíaohbbybno.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.