Biêflhb n tậfvlt p: Tiểandy u Khámslc nh
Beta: Nguyệtqog t Vi Yêflhb n, Vũyybs Ngưytfo Nhi
“A…” Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu khôkrjo ng nóboco i gìovyf , đdxqj ôkrjo i mắmmze t đdxqj ảandy o tớioyy i đdxqj ảandy o lui.
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf từoxwy từoxwy đdxqj ếfpwf n gầnllw n, giọflhb ng nóboco i trầnllw m thấozjc p, mang theo mấozjc y phầnllw n dụnpzh dỗgion : “Sao hoàftnb ng hậfvlt u khôkrjo ng nóboco i gìovyf ? Nàftnb ng đdxqj em nhữnxft ng suy nghĩozjc trong lòytfo ng nóboco i ra đdxqj i. Dùmlpi lờtaed i nóboco i ra khôkrjo ng hay, ta cũyybs ng khôkrjo ng trámslc ch nàftnb ng đdxqj âourf u.”
Lúhxiv c nàftnb y hai ngưytfo ờtaed i đdxqj ang ngồmscb i trêflhb n giưytfo ờtaed ng, Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu mặfvlt c ámslc o lóboco t mỏqwhr ng manh, cảandy m thấozjc y hơedne i lạmscb nh liềtclz n kégxvt o tấozjc m chăbjvp n mỏqwhr ng đdxqj ắmmze p lêflhb n ngưytfo ờtaed i, chỉftnb thòytfo đdxqj ầnllw u vàftnb hai châourf n ra.
Nàftnb ng nghiêflhb ng đdxqj ầnllw u nhìovyf n hoàftnb ng đdxqj ếfpwf , thửyybs xámslc c đdxqj ịtqog nh thậfvlt t giảandy : “Chàftnb ng khôkrjo ng lừoxwy a ta?”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Quâourf n vôkrjo hímscb ngôkrjo n [1].”
[1] Vua khôkrjo ng nóboco i đdxqj ùmlpi a.
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu đdxqj ộibdb ng đdxqj ậfvlt y châourf n, mưytfo ờtaed i ngóboco n châourf n xinh xắmmze n đdxqj ẹerun p đdxqj ẽkoqo vôkrjo tộibdb i quặfvlt p lạmscb i.
Áhxiv nh mắmmze t hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nhìovyf n sang theo.
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu lạmscb i di chuyểandy n châourf n.
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf liềtclz n vưytfo ơedne n tay, giữnxft bàftnb n châourf n nhưytfo bạmscb ch ngọflhb c cựzfos c kỳpzhd khôkrjo ng an phậfvlt n kia lạmscb i.
Thâourf n thểandy Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu lạmscb nh hơedne n ngưytfo ờtaed i bìovyf nh thưytfo ờtaed ng mộibdb t chúhxiv t nêflhb n đdxqj ôkrjo i châourf n cũyybs ng lạmscb nh hơedne n mấozjc y phầnllw n, cầnllw m trong tay, giốmslc ng nhưytfo cầnllw m mộibdb t móboco n đdxqj ồmscb làftnb m bằcuqz ng ngọflhb c vậfvlt y.
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nắmmze m trong lòytfo ng bàftnb n tay còytfo n thấozjc y chưytfo a đdxqj ủourf , lạmscb i nhégxvt o mộibdb t cámslc i.
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu muốmslc n rúhxiv t châourf n vềtclz , nhưytfo ng cảandy ngưytfo ờtaed i nàftnb ng đdxqj ềtclz u bọflhb c trong chăbjvp n, khôkrjo ng cóboco chỗgion đdxqj ểandy dùmlpi ng sứmrpa c, vừoxwy a giậfvlt t mộibdb t cámslc i, cảandy ngưytfo ờtaed i liềtclz n ngãsbjo nhàftnb o xuốmslc ng giưytfo ờtaed ng, chỉftnb cóboco đdxqj ôkrjo i châourf n vẫozjc n còytfo n giơedne lêflhb n, bịtqog hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nắmmze m trong tay.
Nàftnb ng nhưytfo mộibdb t con tằcuqz m trắmmze ng mậfvlt p mạmscb p, cong ngưytfo ờtaed i hai phámslc t màftnb khôkrjo ng dậfvlt y nổtqog i, liềtclz n dứmrpa t khoámslc t nằcuqz m luôkrjo n đdxqj óboco khôkrjo ng dậfvlt y nữnxft a.
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf dùmlpi ng đdxqj ầnllw u ngóboco n tay thôkrjo to cọflhb cọflhb lòytfo ng bàftnb n tay nàftnb ng.
Cảandy ngưytfo ờtaed i Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu run bắmmze n lêflhb n, vộibdb i vàftnb ng xin tha: “Đgixu ừoxwy ng màftnb , đdxqj ừoxwy ng màftnb ! Nhộibdb t lắmmze m, nhộibdb t lắmmze m…”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Hoàftnb ng hậfvlt u vẫozjc n chưytfo a trảandy lờtaed i câourf u hỏqwhr i củourf a ta, nếfpwf u còytfo n khôkrjo ng nóboco i, thìovyf ta sẽkoqo gãsbjo i mộibdb t cámslc i, gãsbjo i đdxqj ếfpwf n khi hoàftnb ng hậfvlt u nóboco i mớioyy i thôkrjo i.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu nhìovyf n hắmmze n vớioyy i vẻgion mặfvlt t khôkrjo ng thểandy tin nổtqog i: “Sao chàftnb ng cóboco thểandy nhưytfo vậfvlt y đdxqj ưytfo ợozjc c chứmrpa ? Chàftnb ng xấozjc u xa quámslc đdxqj ấozjc y!”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nhìovyf n nàftnb ng, đdxqj ưytfo a tay kégxvt o nàftnb ng từoxwy trong chăbjvp n ra: “Ta nhớioyy lầnllw n trưytfo ớioyy c hoàftnb ng hậfvlt u còytfo n nóboco i ta làftnb ngưytfo ờtaed i tốmslc t, quêflhb n nhanh vậfvlt y sao?”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu nóboco i nhưytfo chuyệtqog n đdxqj ưytfo ơedne ng nhiêflhb n: “Lầnllw n trưytfo ớioyy c chàftnb ng khôkrjo ng thọflhb c légxvt t ta, làftnb ngưytfo ờtaed i tốmslc t, lầnllw n nàftnb y thọflhb c légxvt t ta, làftnb đdxqj ồmscb bạmscb i hoạmscb i.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nhếfpwf ch miệtqog ng: “Mặfvlt c kệtqog ngưytfo ờtaed i tốmslc t hay ngưytfo ờtaed i xấozjc u, ta chỉftnb muốmslc n biếfpwf t câourf u trảandy lờtaed i củourf a hoàftnb ng hậfvlt u làftnb gìovyf . Nếfpwf u vẫozjc n khôkrjo ng nóboco i, ta sẽkoqo khôkrjo ng nưytfo ơedne ng tay.” Hắmmze n vừoxwy a nóboco i vừoxwy a cong đdxqj ầnllw u ngóboco n tay vềtclz phímscb a Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu nhưytfo đdxqj e dọflhb a.
Lúhxiv c làftnb m xong đdxqj ộibdb ng támslc c nàftnb y, chímscb nh hắmmze n cũyybs ng thấozjc y sửyybs ng sờtaed .
Đgixu ãsbjo bao lâourf u rồmscb i khôkrjo ng nóboco i nhữnxft ng lờtaed i ấozjc u trĩozjc thếfpwf nàftnb y, làftnb m ra đdxqj ộibdb ng támslc c nhàftnb m chámslc n ấozjc y nhỉftnb ?
Nhưytfo ng, lúhxiv c hắmmze n làftnb m nhữnxft ng đdxqj ộibdb ng támslc c đdxqj óboco , trong lòytfo ng lạmscb i khôkrjo ng hềtclz cảandy m thấozjc y ấozjc u trĩozjc vàftnb nhàftnb m chámslc n chúhxiv t nàftnb o, chỉftnb mong đdxqj ợozjc i phảandy n ứmrpa ng củourf a hoàftnb ng hậfvlt u.
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu khôkrjo ng đdxqj ểandy ýntsz thấozjc y hắmmze n giậfvlt t mìovyf nh, chỉftnb bĩozjc u môkrjo i rồmscb i nóboco i: “Đgixu ềtclz u lợozjc i hạmscb i rấozjc t lợozjc i hạmscb i, chàftnb ng vớioyy i Phóboco Văbjvp n Hiêflhb n đdxqj ềtclz u lợozjc i hạmscb i, đdxqj ưytfo ợozjc c chưytfo a?”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf lấozjc y lạmscb i tinh thầnllw n, lắmmze c đdxqj ầnllw u nóboco i: “Khôkrjo ng đdxqj ưytfo ợozjc c, phảandy i cóboco mộibdb t ngưytfo ờtaed i lợozjc i hạmscb i nhấozjc t.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu cong cong đdxqj ầnllw u ngóboco n châourf n, liếfpwf c mắmmze t nhìovyf n hoàftnb ng đdxqj ếfpwf , do dựzfos nóboco i: “Chàftnb ng cũyybs ng đdxqj âourf u viếfpwf t thoạmscb i bảandy n cho ta đdxqj ọflhb c, làftnb m sao ta biếfpwf t đdxqj ưytfo ợozjc c chàftnb ng lợozjc i hạmscb i hay khôkrjo ng?”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf cúhxiv i đdxqj ầnllw u ghégxvt sámslc t vàftnb o ngưytfo ờtaed i nàftnb ng: “Lẽkoqo nàftnb o hoàftnb ng hậfvlt u cho rằcuqz ng, chỉftnb cóboco ngưytfo ờtaed i viếfpwf t thoạmscb i bảandy n mớioyy i lợozjc i hạmscb i hay sao?”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu nghi hoặfvlt c: “Vậfvlt y còytfo n cóboco ngưytfo ờtaed i nàftnb o chứmrpa ?”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Ta cóboco thểandy cho mưytfo ờtaed i ngưytfo ờtaed i, trăbjvp m ngưytfo ờtaed i, thậfvlt m chímscb hơedne n ngàftnb n ngưytfo ờtaed i viếfpwf t ra thoạmscb i bảandy n giốmslc ng củourf a Phóboco Văbjvp n Hiêflhb n. Nàftnb ng nóboco i xem, làftnb ta lợozjc i hạmscb i hay hắmmze n lợozjc i hạmscb i?”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu trợozjc n to mắmmze t, ngạmscb c nhiêflhb n nhìovyf n hắmmze n: “Thậfvlt t sao?”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf gậfvlt t đdxqj ầnllw u: “Nàftnb ng muốmslc n xem cámslc i gìovyf , ta đdxqj ềtclz u cóboco thểandy cho ngưytfo ờtaed i viếfpwf t cámslc i đdxqj óboco .”
Vẻgion mặfvlt t Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu vôkrjo cùmlpi ng kímscb nh nểandy : “Chàftnb ng thậfvlt t lợozjc i hạmscb i, chàftnb ng lợozjc i hạmscb i nhấozjc t!”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nghe thấozjc y thếfpwf trong lòytfo ng vôkrjo cùmlpi ng hưytfo ởntsz ng thụnpzh , nhưytfo ng lạmscb i hỏqwhr i mộibdb t câourf u: “Ta làftnb ai?”
“Chàftnb ng làftnb hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng màftnb .” Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu nóboco i.
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf lạmscb i hỏqwhr i: “Hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng làftnb ai?”
“Hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng khôkrjo ng phảandy i bệtqog hạmscb sao?”
“Vậfvlt y bệtqog hạmscb làftnb ai?” Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf tiếfpwf p tụnpzh c truy hỏqwhr i.
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu quảandy thựzfos c bịtqog hỏqwhr i đdxqj ếfpwf n lơedne mơedne , cau màftnb y phiềtclz n nãsbjo o nóboco i: “Hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng chímscb nh làftnb bệtqog hạmscb , bệtqog hạmscb chímscb nh làftnb chàftnb ng, chàftnb ng chímscb nh làftnb hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng đdxqj óboco .”
Nhưytfo ng nhữnxft ng câourf u trảandy lờtaed i đdxqj óboco đdxqj ềtclz u khôkrjo ng thểandy thỏqwhr a mãsbjo n hắmmze n, hắmmze n lạmscb i đdxqj ổtqog i cámslc ch hỏqwhr i nàftnb ng: “Hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng làftnb gìovyf củourf a nàftnb ng?”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu rúhxiv t hai tay ra khỏqwhr i chăbjvp n, gãsbjo i gãsbjo i mặfvlt t, đdxqj ẩedne y mámslc i tóboco c rốmslc i sang mộibdb t bêflhb n.
“Hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng… làftnb gìovyf củourf a ta?” Nàftnb ng ngậfvlt p ngừoxwy ng lặfvlt p lạmscb i.
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf gậfvlt t đdxqj ầnllw u, nóboco i: “Đgixu úhxiv ng, ta làftnb gìovyf củourf a nàftnb ng?”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu nhímscb u màftnb y suy nghĩozjc hồmscb i lâourf u, thàftnb nh thậfvlt t lắmmze c đdxqj ầnllw u: “Ta khôkrjo ng biếfpwf t.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf kégxvt o nàftnb ng ra khỏqwhr i chăbjvp n, hai ngưytfo ờtaed i ôkrjo m chặfvlt t lấozjc y nhau, hắmmze n trầnllw m giọflhb ng nóboco i: “Hai ngưytfo ờtaed i chúhxiv ng ta ngủourf cùmlpi ng nhau, làftnb ngưytfo ờtaed i chung gốmslc i. Ta làftnb trưytfo ợozjc ng phu củourf a nàftnb ng, nàftnb ng nhớioyy kỹxvth , hoàftnb ng đdxqj ếfpwf làftnb trưytfo ợozjc ng phu củourf a nàftnb ng.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu ngâourf y ngẩedne n lặfvlt p lạmscb i: “Hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng làftnb trưytfo ợozjc ng phu củourf a ta.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf gậfvlt t đdxqj ầnllw u: “Đgixu úhxiv ng vậfvlt y.”
Nhưytfo ng Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu lạmscb i đdxqj ộibdb t nhiêflhb n lắmmze c đdxqj ầnllw u: “Ta khôkrjo ng muốmslc n… Ta khôkrjo ng muốmslc n hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng làftnb m trưytfo ợozjc ng phu củourf a ta.”
Thầnllw n sắmmze c trêflhb n mặfvlt t hoàftnb ng đdxqj ếfpwf bỗgion ng nhiêflhb n đdxqj ờtaed đdxqj ẫozjc n, toàftnb n thâourf n chợozjc t lạmscb nh đdxqj i.
Hắmmze n cúhxiv i đdxqj ầnllw u nhìovyf n ngưytfo ờtaed i hắmmze n ôkrjo m trong ngựzfos c, lạmscb i bấozjc t ngờtaed nhìovyf n thấozjc y gưytfo ơedne ng mặfvlt t đdxqj ẫozjc m lệtqog .
Hắmmze n trầnllw m mặfvlt c đdxqj ốmslc i diệtqog n vớioyy i Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu.
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu chớioyy p chớioyy p mắmmze t, nưytfo ớioyy c mắmmze t liềtclz n lăbjvp n xuốmslc ng.
Cuốmslc i cùmlpi ng, vẫozjc n làftnb hoàftnb ng đdxqj ếfpwf vưytfo ơedne n tay ra trưytfo ớioyy c, lau đdxqj i giọflhb t nưytfo ớioyy c mắmmze t trêflhb n tóboco c mai nàftnb ng, nhẹerun giọflhb ng hỏqwhr i: “Ta còytfo n chưytfo a tứmrpa c giậfvlt n, sao nàftnb ng lạmscb i khóboco c trưytfo ớioyy c rồmscb i?”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu sụnpzh t sịtqog t, nghẹerun n ngàftnb o nóboco i: “Ta khôkrjo ng muốmslc n bệtqog hạmscb làftnb m trưytfo ợozjc ng phu củourf a ta. Bởntsz i vìovyf sau nàftnb y bệtqog hạmscb còytfo n làftnb m trưytfo ợozjc ng phu củourf a rấozjc t rấozjc t nhiềtclz u ngưytfo ờtaed i, nhưytfo ng ta thìovyf chỉftnb cóboco mộibdb t mìovyf nh hắmmze n.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf sửyybs ng sốmslc t mộibdb t chúhxiv t, dùmlpi ng ốmslc ng tay ámslc o nhẹerun nhàftnb ng lau đdxqj i nưytfo ớioyy c mắmmze t đdxqj ọflhb ng trêflhb n khóboco e mi nàftnb ng: “Ai nóboco i vớioyy i nàftnb ng sau nàftnb y ta sẽkoqo lấozjc y ngưytfo ờtaed i khámslc c?”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu khóboco c nấozjc c mộibdb t tiếfpwf ng: “Mọflhb i ngưytfo ờtaed i đdxqj ềtclz u nóboco i vậfvlt y. Hơedne n nữnxft a, hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng vốmslc n phảandy i lấozjc y rấozjc t rấozjc t nhiềtclz u nữnxft nhâourf n.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Họflhb lừoxwy a nàftnb ng thôkrjo i, khôkrjo ng cóboco rấozjc t rấozjc t nhiềtclz u ngưytfo ờtaed i khámslc c, chỉftnb cóboco mộibdb t mìovyf nh nàftnb ng. Nàftnb ng chỉftnb cóboco ta, ta cũyybs ng chỉftnb cóboco nàftnb ng.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu ngừoxwy ng khóboco c, đdxqj ôkrjo i mắmmze t đdxqj ưytfo ợozjc c nưytfo ớioyy c mắmmze t gộibdb t rửyybs a, còytfo n sámslc ng hơedne n vừoxwy a rồmscb i mấozjc y phầnllw n.
Nàftnb ng khôkrjo ng chớioyy p mắmmze t nhìovyf n hoàftnb ng đdxqj ếfpwf , tủourf i thâourf n nóboco i: “Chàftnb ng khôkrjo ng gạmscb t ta chứmrpa ?”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Ta chưytfo a từoxwy ng gạmscb t hoàftnb ng hậfvlt u.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu lạmscb i bĩozjc u môkrjo i: “Đgixu êflhb m qua chàftnb ng vừoxwy a gạmscb t ta. Chàftnb ng nóboco i sẽkoqo tốmslc t ngay thôkrjo i, nhưytfo ng đdxqj ếfpwf n khi ta ngủourf rồmscb i, chàftnb ng vẫozjc n chưytfo a tốmslc t.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf ámslc khẩedne u khôkrjo ng nóboco i đdxqj ưytfo ợozjc c gìovyf : “… Chuyệtqog n kia khôkrjo ng tímscb nh. Ngoạmscb i trừoxwy ởntsz trêflhb n giưytfo ờtaed ng, ta đdxqj ãsbjo lừoxwy a nàftnb ng bao giờtaed chưytfo a?”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu cốmslc sứmrpa c suy nghĩozjc , hìovyf nh nhưytfo khôkrjo ng cóboco thậfvlt t, nàftnb ng thàftnb nh thậfvlt t lắmmze c đdxqj ầnllw u.
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Vậfvlt y làftnb đdxqj úhxiv ng rồmscb i, sau nàftnb y cũyybs ng thếfpwf , hoàftnb ng hậfvlt u đdxqj ừoxwy ng nghe ngưytfo ờtaed i khámslc c, chỉftnb nghe mìovyf nh ta làftnb đdxqj ủourf rồmscb i. Bọflhb n họflhb sẽkoqo lừoxwy a nàftnb ng, còytfo n ta thìovyf khôkrjo ng, nàftnb ng cũyybs ng… đdxqj ừoxwy ng gạmscb t ta.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu lậfvlt p tứmrpa c nóboco i: “Ta chưytfo a từoxwy ng lừoxwy a chàftnb ng.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf khẽkoqo gậfvlt t đdxqj ầnllw u: “Ta tin hoàftnb ng hậfvlt u.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu an tâourf m, ngámslc p mộibdb t cámslc i: “Ta muốmslc n ngủourf .”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Chưytfo a đdxqj ưytfo ợozjc c ngủourf , uốmslc ng chúhxiv t canh giảandy i rưytfo ợozjc u trưytfo ớioyy c, khôkrjo ng thìovyf đdxqj ếfpwf n mai tỉftnb nh lạmscb i, hoàftnb ng hậfvlt u sẽkoqo bịtqog đdxqj au đdxqj ầnllw u.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu tộibdb i nghiệtqog p nhìovyf n hắmmze n: “Nhưytfo ng ta khôkrjo ng đdxqj óboco i chúhxiv t nàftnb o.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Vậfvlt y thìovyf nóboco i chuyệtqog n vớioyy i ta thêflhb m lámslc t nữnxft a.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu đdxqj àftnb nh phảandy i đdxqj ồmscb ng ýntsz : “Chàftnb ng muốmslc n nóboco i gìovyf ?”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Ta chưytfo a bao giờtaed gọflhb i khuêflhb danh củourf a hoàftnb ng hậfvlt u. Hồmscb i nàftnb ng ởntsz khuêflhb phòytfo ng, ngưytfo ờtaed i trong nhàftnb gọflhb i nàftnb ng thếfpwf nàftnb o?”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu nghĩozjc mộibdb t chúhxiv t, nóboco i: “Trưytfo ởntsz ng bốmslc i lúhxiv c thìovyf gọflhb i ta làftnb Xu nhi, lúhxiv c thìovyf gọflhb i làftnb Tĩozjc nh Xu, bọflhb n nha hoàftnb n gọflhb i ta làftnb Tam côkrjo nưytfo ơedne ng, Liễkrjo u Nhi gọflhb i làftnb tiểandy u thưytfo . Ngưytfo ờtaed i trong cung gọflhb i làftnb nưytfo ơedne ng nưytfo ơedne ng, chỉftnb cóboco bệtqog hạmscb gọflhb i làftnb hoàftnb ng hậfvlt u.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf khôkrjo ng muốmslc n lẫozjc n lộibdb n vớioyy i mọflhb i ngưytfo ờtaed i, bèwyus n nóboco i: “Vậfvlt y sau nàftnb y ta tiếfpwf p tụnpzh c gọflhb i hoàftnb ng hậfvlt u làftnb hoàftnb ng hậfvlt u nhégxvt .”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu hỏqwhr i hắmmze n: “Còytfo n chàftnb ng? Ngưytfo ờtaed i khámslc c gọflhb i chàftnb ng thếfpwf nàftnb o?”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Khi còytfo n bégxvt cóboco ngưytfo ờtaed i gọflhb i ta làftnb Lụnpzh c hoàftnb ng tửyybs , cóboco ngưytfo ờtaed i gọflhb i làftnb lãsbjo o Lụnpzh c. Sau đdxqj óboco , họflhb cũyybs ng giốmslc ng hoàftnb ng hậfvlt u, gọflhb i làftnb hoàftnb ng thưytfo ợozjc ng, bệtqog hạmscb .”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu cau màftnb y nóboco i: “Ta giốmslc ng bọflhb n họflhb .”
“Phảandy i.” Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Nếfpwf u hoàftnb ng hậfvlt u cảandy m thấozjc y khôkrjo ng vừoxwy a lòytfo ng, lúhxiv c riêflhb ng tưytfo cũyybs ng cóboco thểandy gọflhb i thẳboco ng têflhb n ta.”
Nếfpwf u lúhxiv c nàftnb y Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu tỉftnb nh támslc o, tấozjc t nhiêflhb n sẽkoqo nóboco i khôkrjo ng dámslc m, nhưytfo ng hiệtqog n giờtaed , nàftnb ng lạmscb i hiếfpwf u kỳpzhd hỏqwhr i: “Tụnpzh c danh củourf a bệtqog hạmscb làftnb gìovyf ? Ta còytfo n chưytfo a biếfpwf t nữnxft a.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Đgixu ạmscb i Diễkrjo n họflhb Chửyybs , têflhb n ta chỉftnb cóboco mộibdb t chữnxft Diệtqog u, Diệtqog u trong nhậfvlt t tinh ẩedne n diệtqog u [2].”
[2] Nhậfvlt t tinh ẩedne n diệtqog u: Mặfvlt t trờtaed i cùmlpi ng cámslc c ngôkrjo i sao trốmslc n dưytfo ớioyy i ámslc nh sámslc ng.
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu thăbjvp m dòytfo nóboco i: “Chửyybs Diệtqog u.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf gậfvlt t đdxqj ầnllw u.
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu mừoxwy ng rỡqwhr vỗgion tay, gọflhb i lạmscb i mộibdb t lầnllw n nữnxft a: “Chửyybs Diệtqog u!”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf lạmscb i gậfvlt t đdxqj ầnllw u.
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu bấozjc t mãsbjo n nóboco i: “Sao chàftnb ng khôkrjo ng đdxqj ámslc p lạmscb i ta?”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf đdxqj àftnb nh nóboco i: “Mờtaed i hoàftnb ng hậfvlt u gọflhb i lạmscb i mộibdb t lầnllw n.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu lạmscb i nóboco i: “Chửyybs Diệtqog u.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf mởntsz miệtqog ng đdxqj ámslc p mộibdb t tiếfpwf ng.
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu vỗgion vàftnb o lòytfo ng bàftnb n tay, hai châourf n phấozjc n khímscb ch đdxqj ung đdxqj ưytfo a: “Hay quámslc , hay quámslc !”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf cúhxiv i đdxqj ầnllw u hỏqwhr i nàftnb ng: “Cámslc i gìovyf hay?”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu che mặfvlt t, thầnllw n thầnllw n bímscb bímscb : “Khôkrjo ng nóboco i cho chàftnb ng.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nhégxvt o chóboco p mũyybs i nàftnb ng.
Lòytfo ng hắmmze n khẽkoqo đdxqj ộibdb ng, bịtqog a chuyệtqog n nóboco i: “Hoàftnb ng hậfvlt u biếfpwf t khôkrjo ng, thêflhb tửyybs ởntsz nhàftnb bìovyf nh thưytfo ờtaed ng khôkrjo ng gọflhb i thẳboco ng têflhb n trưytfo ợozjc ng phu, màftnb gọflhb i nhưytfo huynh trưytfo ởntsz ng, hoàftnb ng hậfvlt u cũyybs ng nêflhb n gọflhb i ta nhưytfo thếfpwf .”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu tòytfo mòytfo hỏqwhr i: “Phảandy i gọflhb i làftnb ca ca àftnb ?”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf gậfvlt t đdxqj ầnllw u khẳboco ng đdxqj ịtqog nh: “Ừrvga .”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu khôkrjo ng nghi ngờtaed gìovyf , chỉftnb làftnb cảandy m thấozjc y hơedne i kỳpzhd quặfvlt c: “Nhàftnb ta cũyybs ng cóboco mấozjc y ca ca, mặfvlt c dùmlpi khôkrjo ng hay gặfvlt p họflhb , nhưytfo ng phảandy i coi bệtqog hạmscb nhưytfo ca ca, đdxqj iềtclz u nàftnb y rấozjc t kỳpzhd cụnpzh c.”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf liềtclz n nóboco i: “Khôkrjo ng phảandy i chỉftnb gọflhb i mỗgion i ca ca, màftnb làftnb gọflhb i têflhb n thêflhb m ca ca.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu suy nghĩozjc , do dựzfos gọflhb i mộibdb t tiếfpwf ng: “Diệtqog u ca ca?”
Giọflhb ng nàftnb ng mềtclz m mạmscb i trong trẻgion o, gưytfo ơedne ng mặfvlt t quyếfpwf n rũyybs , đdxqj ôkrjo i mắmmze t lạmscb i cựzfos c kỳpzhd hồmscb n nhiêflhb n.
Tổtqog hợozjc p mâourf u thuẫozjc n nhưytfo vậfvlt y xuấozjc t hiệtqog n trêflhb n ngưytfo ờtaed i nàftnb ng, lạmscb i thêflhb m câourf u Diệtqog u ca ca, hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nghe xong màftnb ngẩedne n cảandy ngưytfo ờtaed i.
Hắmmze n dờtaed i mắmmze t sang chỗgion khámslc c, hắmmze ng giọflhb ng mộibdb t tiếfpwf ng, sau đdxqj óboco mớioyy i từoxwy từoxwy quay lạmscb i, đdxqj ốmslc i diệtqog n vớioyy i ámslc nh mắmmze t nghi hoặfvlt c củourf a Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu rồmscb i khẽkoqo nóboco i: “Gọflhb i mộibdb t lầnllw n nữnxft a đdxqj i.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu nghiêflhb ng đdxqj ầnllw u: “Diệtqog u ca ca.”
Yếfpwf t hầnllw u hoàftnb ng đdxqj ếfpwf đdxqj ộibdb ng đdxqj ậfvlt y, cuốmslc ng họflhb ng vừoxwy a đdxqj ưytfo ợozjc c hắmmze ng lạmscb i hơedne i khàftnb n: “Gọflhb i thêflhb m lầnllw n nữnxft a.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu chun mũyybs i, tuy khôkrjo ng hiểandy u, nhưytfo ng vẫozjc n gọflhb i mộibdb t tiếfpwf ng.
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf lạmscb i nóboco i lầnllw n nữnxft a: “Gọflhb i thêflhb m mộibdb t lầnllw n.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu rốmslc t cuộibdb c khôkrjo ng nhịtqog n đdxqj ưytfo ợozjc c nữnxft a, cuộibdb n chăbjvp n lạmscb i, xoay ngưytfo ờtaed i đdxqj ưytfo a lưytfo ng vềtclz phímscb a hắmmze n: “Khôkrjo ng gọflhb i, ta mệtqog t rồmscb i, muốmslc n đdxqj i ngủourf .”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf lạmscb i xoay nàftnb ng qua, nóboco i: “Uốmslc ng canh giảandy i rưytfo ợozjc u trưytfo ớioyy c đdxqj ãsbjo .”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu đdxqj au khổtqog đdxqj ầnllw y mặfvlt t: “Uốmslc ng khôkrjo ng vôkrjo .”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Vậfvlt y gọflhb i lầnllw n nữnxft a đdxqj i.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu lậfvlt p tứmrpa c trừoxwy ng mắmmze t nhìovyf n hắmmze n, lêflhb n ámslc n: “Chàftnb ng xấozjc u lắmmze m! Cứmrpa bắmmze t ta phảandy i gọflhb i đdxqj i gọflhb i lạmscb i, nhưytfo ng ta gọflhb i chàftnb ng lạmscb i khôkrjo ng đdxqj ámslc p!”
Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i: “Lầnllw n nàftnb y sẽkoqo trảandy lờtaed i nàftnb ng.”
Tiếfpwf t Tĩozjc nh Xu nghi ngờtaed nhìovyf n hắmmze n, miễkrjo n cưytfo ỡqwhr ng nóboco i: “Diệtqog u ca ca.”
“Ta đdxqj âourf y.” Hoàftnb ng đdxqj ếfpwf nóboco i.
Beta: Nguyệ
“A…” Tiế
Hoà
Lú
Nà
Hoà
[1] Vua khô
Tiế
Á
Tiế
Hoà
Thâ
Hoà
Tiế
Nà
Hoà
Cả
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Lú
Đ
Như
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Vẻ
Hoà
“Chà
Hoà
“Hoà
“Vậ
Tiế
Như
Tiế
“Hoà
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Như
Thầ
Hắ
Hắ
Tiế
Cuố
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Nà
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
“Phả
Nế
Hoà
[2] Nhậ
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Lò
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Giọ
Tổ
Hắ
Tiế
Yế
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
Hoà
Tiế
“Ta đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.