Hoạn Phi Thiên Hạ

Quyển 3-Chương 33 :

    trước sau   
Khôbnqvng khítwfh trong miệrynlng gầcvskn nhưewpj bịbnqvunrwt hếedtft ra ngoàbnqvi cùgpqvng vớuffhi lụdswfc phủunrw ngũtqyi tạqvpxng, cảaebim giáiuaic hítwfht thởzsnq khôbnqvng thôbnqvng làbnqvm cho Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt khóozwo chịbnqvu nổmdhqi.

bnqvn môbnqvi lạqvpxnh lẽwnvfo bao trùgpqvm lêcxyjn, khôbnqvng khítwfhewpjơqvpxi mớuffhi khôbnqvng ngừtwfhng ùgpqva vàbnqvo.

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt mởzsnq mắgtpot ra, đegdpáiuaiy nưewpjuffhc tốiuaii đegdpen, khôbnqvng nhìfvedn rõtwfhfvednh dáiuaing hắgtpon, nàbnqvng cưewpjegdpi khổmdhq trong lòwovbng, cóozwo ítwfhch lợtvqhi gìfved đegdpâophju, nếedtfu hoàbnqvn toàbnqvn bịbnqv cuốiuain vàbnqvo đegdpáiuaiy nưewpjuffhc, hắgtpon vàbnqvbnqvng đegdplrabu chếedtft chắgtpoc rồpkkyi.

Khôbnqvng thểgevlbnqvo ngờegdp rằunrwng sẽwnvfbnqv thếedtfbnqvy…

Cứotog thếedtfbnqvy kếedtft thúunrwc tấhipvt cảaebi.

bnqvng thởzsnqbnqvi trong lòwovbng, nhấhipvc tay dùgpqvng hếedtft sứotogc mạqvpxnh toàbnqvn thâophjn hôbnqvn lêcxyjn môbnqvi hắgtpon.


Nhớuffh ta, đegdpếedtfn đegdpbnqva ngụdswfc cũtqying đegdptwfhng quêcxyjn ta!



Khi bóozwong tốiuaii ậxqivp đegdpếedtfn, nàbnqvng chỉgpqv cảaebim thấhipvy dưewpjegdpng nhưewpj bảaebin thâophjn bịbnqv khắgtpoc vàbnqvo trong cơqvpx thểgevl hắgtpon, vừtwfha lạqvpxnh lẽwnvfo vừtwfha ấhipvm áiuaip.

— Ôqvpxng đegdpâophjy làbnqv đegdpưewpjegdpng ranh giớuffhi âophjm mưewpju quỷdwtz kếedtf đegdpryjhc biệrynlt nhiềlrabu —

Mộuffht giọbnpkt lạqvpxi mộuffht giọbnpkt nưewpjuffhc lạqvpxnh lẽwnvfo nhỏffey xuốiuaing, giốiuaing mộuffht bàbnqvn tay đegdpang khôbnqvng ngừtwfhng vỗtqyicxyjn thầcvskn trítwfh củunrwa nàbnqvng.

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt đegdpuffht nhiêcxyjn mởzsnq mắgtpot, ngẩoerin ngơqvpx nhìfvedn đegdpgpqvnh đegdpcvsku, sau đegdpóozwo bỗtqying dưewpjng ngồpkkyi dậxqivy, vỗtqyi tráiuain rêcxyjn mộuffht tiếedtfng: “Ưdpxr…”

bnqvng… làbnqv đegdpãtwfh chếedtft, hay còwovbn chưewpja chếedtft?

fhxom, cóozwo đegdpau, vậxqivy làbnqv chưewpja chếedtft?

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt đegdpáiuainh giáiuai xung quanh mộuffht láiuait, nàbnqvng đegdpang ởzsnq trêcxyjn mộuffht bãtwfhi đegdpáiuai vụdswfn, trêcxyjn đegdpgpqvnh đegdpcvsku làbnqv thạqvpxch nhũtqyibnqvu trắgtpong, trong dòwovbng nưewpjuffhc xanh còwovbn nhìfvedn thấhipvy khôbnqvng ítwfht cáiuai đegdpàbnqvo hoa nho nhỏffey đegdpang bơqvpxi lộuffhi, nham thạqvpxch pháiuait sáiuaing trong hang đegdpuffhng thiêcxyjn nhiêcxyjn khiếedtfn nàbnqvng cóozwo thểgevl nhìfvedn rõtwfhfvednh hìfvednh bốiuain phítwfha.

Xem ra, cóozwo vẻnlktbnqvng bịbnqv mạqvpxch nưewpjuffhc ngầcvskm cuốiuain vàbnqvo cáiuaii hang nàbnqvo đegdpóozwo, nhưewpjng còwovbn may khôbnqvng bịbnqv đegdpxqivp vỡaebi đegdpcvsku, cóozwo đegdpiềlrabu vìfved thiếedtfu dưewpjaebing khítwfhcxyjn thâophjn thểgevl đegdpau nhứotogc.

Nếedtfu nàbnqvng còwovbn sốiuaing, vậxqivy…

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt giậxqivt mìfvednh, lậxqivp tứotogc nhìfvedn xung quanh, sau khi khôbnqvng tìfvedm thấhipvy bóozwong ngưewpjegdpi cao gầcvsky quen thuộuffhc đegdpóozwo, nàbnqvng cốiuai gắgtpong bòwovb dậxqivy, tiệrynln tay néfgdrm áiuaio choàbnqvng ưewpjuffht sũtqying nưewpjuffhc trêcxyjn ngưewpjegdpi mìfvednh đegdpi, nghiêcxyjng ngảaebi lảaebio đegdpaebio tìfvedm quanh méfgdrp nưewpjuffhc.

“A Cửlrabu… A Cửlrabu!”


bnqvng mớuffhi gọbnpki hai tiếedtfng đegdpãtwfh pháiuait hiệrynln trêcxyjn mộuffht khốiuaii thạqvpxch nhũtqyiiuaich đegdpóozwo khôbnqvng xa lộuffh ra mộuffht góozwoc áiuaio bàbnqvo màbnqvu títwfhm.

Tráiuaii tim Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt nảaebiy lêcxyjn tậxqivn cổmdhq họbnpkng, chạqvpxy vộuffhi tớuffhi, quảaebi nhiêcxyjn pháiuait hiệrynln Báiuaich Lýewpj Thanh lẳvtlkng lặryjhng nằunrwm bêcxyjn cạqvpxnh thạqvpxch nhũtqyi, quầcvskn áiuaio trêcxyjn ngưewpjegdpi ưewpjuffht đegdpgierm, tóozwoc đegdpen rấhipvt dàbnqvi xõtwfha trêcxyjn đegdphipvt vàbnqv trong nưewpjuffhc, gưewpjơqvpxng mặryjht táiuaii nhợtvqht nhưewpj ngọbnpkc ởzsnq giữdpxra nưewpjuffhc xanh váiuaiiuai hoa đegdpàbnqvo càbnqvng xinh đegdplrabp kinh ngưewpjegdpi, nhưewpjng cũtqying… dọbnpka ngưewpjegdpi.

“A Cửlrabu!” Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt chỉgpqv cảaebim thấhipvy nhưewpjozwo mộuffht bàbnqvn tay bóozwop chặryjht tráiuaii tim mìfvednh, mạqvpxnh đegdpếedtfn mứotogc nhưewpj muốiuain bóozwop náiuait nóozwo, làbnqvm cho nàbnqvng đegdpau đegdpếedtfn mứotogc khôbnqvng hítwfht thởzsnq nổmdhqi.

bnqvng lậxqivp tứotogc quỳgpqv xuốiuaing, éfgdrp mìfvednh bìfvednh tĩofmdnh lạqvpxi, vưewpjơqvpxn tay thătqyim dòwovbqvpxi thởzsnq củunrwa hắgtpon, khôbnqvng cảaebim thấhipvy!

bnqvng suýewpjt chúunrwt nữdpxra gàbnqvo khóozwoc, sau đegdpóozwoophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt nhắgtpom mắgtpot lạqvpxi, cấhipvu mạqvpxnh mộuffht cáiuaii vàbnqvo đegdpùgpqvi mìfvednh, éfgdrp mìfvednh bìfvednh tĩofmdnh lạqvpxi, vạqvpxch áiuaio hắgtpon ra, đegdpcvsku tiêcxyjn xem thửlrab mạqvpxch đegdpxqivp củunrwa hắgtpon rồpkkyi cúunrwi ngưewpjegdpi dáiuain lỗtqyi tai lêcxyjn lồpkkyng ngựzsnqc hắgtpon, cốiuai gắgtpong nghe tiếedtfng tim đegdpxqivp củunrwa hắgtpon.

Cuốiuaii cùgpqvng xáiuaic đegdpbnqvnh trong ngựzsnqc hắgtpon vẫgiern cóozwo tiếedtfng đegdpxqivp, cóozwo đegdpiềlrabu hơqvpxi thởzsnq quáiuai mỏffeyng manh, nàbnqvng mớuffhi thởzsnq hổmdhqn hểgevln, lau mồpkkybnqvi trêcxyjn đegdpcvsku, cảaebim thấhipvy mộuffht cảaebim giáiuaic nghĩofmd đegdpếedtfn đegdpãtwfh sợtvqhophju sắgtpoc quéfgdrt qua lòwovbng mìfvednh.

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt nghĩofmd nghĩofmd, đegdpưewpja tay kéfgdro rộuffhng vạqvpxt áiuaio củunrwa hắgtpon ra, lộuffh ra lồpkkyng ngựzsnqc, sau đegdpóozwo dựzsnqa theo kiếedtfn thứotogc cấhipvp cứotogu đegdpãtwfh họbnpkc từtwfh kiếedtfp trưewpjuffhc, hai tay ấhipvn mạqvpxnh lêcxyjn bụdswfng hắgtpon theo nhịbnqvp.

Thấhipvy cóozwoewpjuffhc chảaebiy ra khỏffeyi môbnqvi Báiuaich Lýewpj Thanh, nàbnqvng chuyểgevln lêcxyjn ấhipvn ngựzsnqc tráiuaii củunrwa hắgtpon, làbnqvm cấhipvp cứotogu tráiuaii tim, đegdppkkyng thờegdpi bóozwop mũtqyii, dựzsnqa theo phưewpjơqvpxng pháiuaip hôbnqv hấhipvp nhâophjn tạqvpxo thổmdhqi khítwfhbnqvo miệrynlng hắgtpon.

“Mộuffht, hai, ba!”

ewpjuffhi sựzsnq cốiuai gắgtpong khôbnqvng ngừtwfhng, cuốiuaii cùgpqvng Báiuaich Lýewpj Thanh bắgtpot đegdpcvsku ho khan, mộuffht lưewpjtvqhng nưewpjuffhc lớuffhn chảaebiy ra khỏffeyi miệrynlng hắgtpon.

“Ưdpxrm…”

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt mớuffhi chítwfhnh thứotogc thởzsnq phàbnqvo nhẹlrab nhõtwfhm, nâophjng Báiuaich Lýewpj Thanh lêcxyjn vỗtqyi mạqvpxnh vàbnqvo lưewpjng hắgtpon: “Nôbnqvn ra, nôbnqvn ra sẽwnvf thoảaebii máiuaii hơqvpxn!”

iuaich Lýewpj Thanh thậxqivt sựzsnqbnqvn ra rấhipvt nhiềlrabu nưewpjuffhc rồpkkyi mớuffhi cầcvskm lấhipvy tay Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt, hếedtft hơqvpxi nóozwoi: “Đbnpkưewpjtvqhc rồpkkyi, đegdptwfhng vỗtqyi nữdpxra, nha đegdpcvsku thôbnqv lỗtqyibnqvy!”


ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt đegdpaebiiuaich Lýewpj Thanh, đegdpang đegdpbnqvnh mắgtpong hắgtpon khôbnqvng biếedtft tốiuait xấhipvu thìfved pháiuait hiệrynln đegdpâophjy làbnqv lầcvskn đegdpcvsku tiêcxyjn nhìfvedn thấhipvy dáiuaing vẻnlkt mỹtepj nhâophjn bệrynlnh tậxqivt yếedtfu đegdpuốiuaii nhưewpj thếedtf củunrwa hắgtpon, nhìfvedn mỹtepj nhâophjn trưewpjuffhc mặryjht sắgtpoc mặryjht táiuaii nhợtvqht, tóozwoc ưewpjuffht sũtqying dítwfhnh trêcxyjn mặryjht, đegdpôbnqvi mắgtpot lạqvpxnh lẽwnvfo vìfved ngộuffhp nưewpjuffhc màbnqv ngậxqivp nưewpjuffhc mắgtpot, cộuffhng thêcxyjm tìfvednh trạqvpxng quầcvskn áiuaio tảaebiqvpxi làbnqvm cho ngưewpjegdpi ta nhìfvedn màbnqv mềlrabm lòwovbng.

bnqvng vưewpjơqvpxn tay ôbnqvm lấhipvy đegdpcvsku Báiuaich Lýewpj Thanh đegdpryjht lêcxyjn vai mìfvednh, thưewpjơqvpxng tiếedtfc vỗtqyi nhẹlrab: “Ổdswfn rồpkkyi, ổmdhqn rồpkkyi, khôbnqvng sao nữdpxra rồpkkyi.”

iuaich Lýewpj Thanh cháiuain ghéfgdrt nhổmdhqewpjuffhc trong miệrynlng ra, khôbnqvng pháiuait hiệrynln cóozwofved khôbnqvng bìfvednh thưewpjegdpng, dựzsnqa vàbnqvo vai Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt, buồpkkyn nôbnqvn nóozwoi: “Vừtwfha rồpkkyi vi sưewpj… Ờglep… Cóozwo vẻnlkt nhưewpj nuốiuait phảaebii mộuffht con cáiuai, ghêcxyj chếedtft đegdpưewpjtvqhc.”

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt nghe vậxqivy, khôbnqvng biếedtft cóozwo phảaebii đegdpãtwfh sốiuaing sóozwot sau tai nạqvpxn nêcxyjn bìfvednh tĩofmdnh hơqvpxn nhiềlrabu hay khôbnqvng, lúunrwc nàbnqvy trôbnqvng thấhipvy dáiuaing vẻnlkt củunrwa Báiuaich Lýewpj Thanh bèddkpn thấhipvy rấhipvt buồpkkyn cưewpjegdpi, nhẹlrab giọbnpkng nóozwoi: “Ừfhxo, cáiuai hoa đegdpàbnqvo nàbnqvy cóozwo thểgevl ătqyin sốiuaing, ngoan, khôbnqvng sao hếedtft.”

fhxom, nhìfvedn đegdpqvpxi hồpkky ly bĩofmdu môbnqvi, vẻnlkt mặryjht yếedtfu ớuffht làbnqvm nũtqying thậxqivt sựzsnq hiếedtfm cóozwo.

Giờegdpiuaich Lýewpj Thanh mớuffhi cảaebim giáiuaic cóozwofved đegdpóozwo khôbnqvng đegdpúunrwng, hắgtpon lậxqivp tứotogc ngồpkkyi dậxqivy, ôbnqvm lấhipvy Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt, đegdpryjht đegdpcvsku nàbnqvng lêcxyjn vai mìfvednh, tứotogc giậxqivn cắgtpon rătqying nóozwoi: “Nha đegdpcvsku nàbnqvy, khôbnqvng nghĩofmd lạqvpxi xem vi sưewpjfved ai mớuffhi rơqvpxi xuốiuaing nưewpjuffhc.”

Giờegdpwovbn dáiuaim lấhipvy hắgtpon làbnqvm tròwovb đegdpùgpqva, thậxqivt sựzsnqcxyjn trừtwfhng trịbnqv mộuffht trậxqivn nhớuffh đegdpegdpi.

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt cũtqying khôbnqvng kháiuaing cựzsnq, cứotog thếedtf tựzsnqa vàbnqvo vai hắgtpon, miễzsnqn cưewpjaebing nóozwoi: “A Cửlrabu, sao ngưewpjơqvpxi lạqvpxi nhảaebiy xuốiuaing, đegdpgevl đegdpáiuaim Tiểgevlu Thắgtpong Tửlrab xuốiuaing ngưewpjơqvpxi ởzsnq trêcxyjn bờegdp mớuffhi trấhipvn giữdpxr đegdpưewpjtvqhc, lầcvskn nàbnqvy chỉgpqv sợtvqhozwo ngưewpjegdpi thiếedtft kếedtfiuaii bẫgiery lớuffhn rồpkkyi.”

iuaich Lýewpj Thanh khôbnqvng lậxqivp tứotogc trảaebi lờegdpi, mộuffht lúunrwc lâophju sau mớuffhi thảaebin nhiêcxyjn nóozwoi: “Thậxqivt ra ta bơqvpxi cũtqying khôbnqvng giỏffeyi lắgtpom, cho nêcxyjn nhảaebiy xuốiuaing rồpkkyi mớuffhi cảaebim thấhipvy mìfvednh quáiuaitwfhch đegdpuffhng, nhưewpjng đegdpâophjy chỉgpqvbnqv mộuffht loạqvpxi bảaebin nătqying thôbnqvi.”

Ngóozwon tay Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt đegdpang nghịbnqvch máiuaii tóozwoc đegdpen củunrwa hắgtpon hơqvpxi dừtwfhng, nàbnqvng khôbnqvng nóozwoi gìfved, chỉgpqvewpjng rưewpjng nưewpjuffhc mắgtpot, nàbnqvng xoay ngưewpjegdpi vùgpqvi đegdpcvsku vàbnqvo vai hắgtpon, nhẹlrab giọbnpkng cưewpjegdpi mắgtpong: “Đbnpkpkky ngốiuaic!”

Lờegdpi ngon tiếedtfng ngọbnpkt thếedtfbnqvo cũtqying khôbnqvng rung đegdpuffhng tráiuaii tim nàbnqvng bằunrwng hai chữdpxrbnqvy, làbnqvm cho nàbnqvng cảaebim đegdpuffhng tớuffhi muốiuain khóozwoc.



Hai ngưewpjegdpi ổmdhqn đegdpbnqvnh lạqvpxi, Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt bắgtpot đegdpcvsku lầcvskn mòwovb trêcxyjn ngưewpjegdpi mìfvednh, tìfvedm thấhipvy cáiuaii túunrwi sinh tồpkkyn luôbnqvn mang theo trêcxyjn ngưewpjegdpi, trong đegdpóozwoozwo mồpkkyi lửlraba chốiuaing nưewpjuffhc, còwovbn cóozwo đegdpáiuai lửlraba chuẩoerin bịbnqv từtwfh lầcvskn trưewpjuffhc vàbnqvo sa mạqvpxc, loạqvpxi đegdpáiuaibnqvy cựzsnqc kỳgpqv hiếedtfm, sau khi bịbnqv đegdpiuait cháiuaiy sẽwnvf cháiuaiy liêcxyjn tụdswfc ítwfht nhấhipvt mộuffht canh giờegdp.


Đbnpkiuaii vớuffhi nhữdpxrng ngưewpjegdpi cầcvskn sưewpjzsnqi ấhipvm làbnqvewpjơqvpxng đegdpiuaii cóozwo hiệrynlu quảaebi, cóozwo đegdpiềlrabu quáiuai hiếedtfm nêcxyjn khôbnqvng thưewpjegdpng dùgpqvng.

Nhưewpjng khi nàbnqvng kítwfhch đegdpuffhng khóozwo khătqyin lắgtpom mớuffhi đegdpiuait cháiuaiy, quay đegdpcvsku lạqvpxi pháiuait hiệrynln “mỹtepj nhâophjn yếedtfu ớuffht” kia đegdpang bốiuaic hơqvpxi toàbnqvn thâophjn, mộuffht khắgtpoc sau, từtwfh đegdpcvsku đegdpếedtfn châophjn đegdpãtwfh khôbnqv cong – Báiuaich Lýewpj Thanh trựzsnqc tiếedtfp dùgpqvng nộuffhi lựzsnqc làbnqvm nưewpjuffhc bốiuaic hơqvpxi luôbnqvn.

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt nhìfvedn vịbnqv đegdpqvpxi mỹtepj nhâophjn nháiuaiy mắgtpot đegdpãtwfh lấhipvy lạqvpxi vẻnlkt tao nhãtwfh hoa mỹtepjgpqvng bìfvednh tĩofmdnh tătqyim tốiuaii thưewpjegdpng ngàbnqvy, khôbnqvng biếedtft nêcxyjn buồpkkyn bựzsnqc vìfved bảaebin thâophjn quáiuai ngốiuaic hay vìfvedwovbng tốiuait đegdpbnqvnh chătqyim sóozwoc mỹtepj nhâophjn gầcvsky yếedtfu lạqvpxi hoàbnqvn toàbnqvn bịbnqv ngóozwoqvpx.

bnqvng tứotogc giậxqivn quay sang dậxqivp tắgtpot đegdpáiuai lửlraba, sau đegdpóozwo duỗtqyii tay ra vớuffhi Báiuaich Lýewpj hanh, ngưewpjegdpi ngợtvqhm ưewpjuffht sũtqying muốiuain ôbnqvm chầcvskm lấhipvy Báiuaich Lýewpj Thanh đegdpang ngồpkkyi bêcxyjn dòwovbng nưewpjuffhc chảaebii chuốiuait đegdpcvsku tóozwoc mìfvednh: “Nàbnqvo, thuậxqivn tiệrynln sấhipvy khôbnqv ta luôbnqvn đegdpi, nếedtfu dưewpj thừtwfha nộuffhi lựzsnqc nhưewpj thếedtf.”

iuaich Lýewpj Thanh liếedtfc nhìfvedn vẻnlkt mặryjht lưewpju manh vàbnqv bộuffh quầcvskn áiuaio ẩoerim ưewpjuffht củunrwa nàbnqvng, thảaebin nhiêcxyjn nóozwoi: “Ừfhxo, nếedtfu ngưewpjơqvpxi còwovbn tớuffhi gầcvskn mộuffht chúunrwt nữdpxra, ta khôbnqvng ngạqvpxi làbnqvm khôbnqv ngưewpjơqvpxi luôbnqvn.”

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt: “…”

Sửlraba mộuffht chữdpxr, xa ngàbnqvn dặryjhm.

bnqvng vẫgiern nêcxyjn tựzsnqfvednh làbnqvm khôbnqvfvednh thôbnqvi.

Sau khi Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt vậxqivn côbnqvng sấhipvy khôbnqv quầcvskn áiuaio củunrwa mìfvednh, Báiuaich Lýewpj Thanh đegdpãtwfh đegdpi dạqvpxo xung quanh mộuffht vòwovbng rồpkkyi quay lạqvpxi.

“Thếedtfbnqvo?” Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt vừtwfha tùgpqvy tiệrynln buộuffhc lạqvpxi tóozwoc vừtwfha hỏffeyi.

iuaich Lýewpj Thanh nóozwoi: “Ừfhxom, nơqvpxi nàbnqvy hẳvtlkn làbnqv mộuffht cáiuaii hang dưewpjuffhi lòwovbng đegdphipvt, hơqvpxn nữdpxra phítwfha trêcxyjn làbnqviuaii hồpkky lớuffhn kia, cũtqying làbnqv nguyêcxyjn nhâophjn vìfved sao mộuffht nătqyim mùgpqva cáiuai hoa đegdpàbnqvo chỉgpqv xuấhipvt hiệrynln mộuffht lầcvskn, chỉgpqvozwogpqva xuâophjn hồpkkyewpjuffhc ngầcvskm nàbnqvy khôbnqvng biếedtft vìfved sao mớuffhi dâophjng cao, cộuffhng thêcxyjm nưewpjuffhc sôbnqvng Lạqvpxc từtwfh trêcxyjn tràbnqvn xuốiuaing, đegdpoeriy cáiuai hoa đegdpàbnqvo ởzsnq đegdpâophjy lêcxyjn trêcxyjn, nhưewpjng thờegdpi gian rấhipvt ngắgtpon, cho nêcxyjn khi chúunrwng ta rơqvpxi xuốiuaing nưewpjuffhc cảaebim thấhipvy cóozwowovbng xoáiuaiy vớuffhi lựzsnqc húunrwt lớuffhn chítwfhnh làbnqvfvedunrwc đegdpóozwo thủunrwy triềlrabu rúunrwt.”

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt nhìfvedn mặryjht nưewpjuffhc xanh biếedtfc, trầcvskm ngâophjm nóozwoi: “Đbnpkúunrwng vậxqivy, ta cũtqying nghĩofmd vậxqivy, nhưewpjng nghe nóozwoi vàbnqvo mùgpqva cáiuai, mỗtqyii ngàbnqvy đegdplrabu xuấhipvt hiệrynln, nhưewpj vậxqivy cóozwo phảaebii sáiuaing mai nưewpjuffhc ởzsnq đegdpâophjy sẽwnvf lạqvpxi dâophjng lêcxyjn khôbnqvng?”

Bởzsnqi vìfvedbnqvng đegdpãtwfh đegdpgevl ýewpj thấhipvy đegdpuffhoerim ởzsnqqvpxi nàbnqvy rấhipvt cao, tấhipvt cảaebi thạqvpxch nhũtqyi đegdplrabu nhỏffeyewpjuffhc, trêcxyjn váiuaich đegdpáiuaitqying đegdpbnpkng nưewpjuffhc, còwovbn cóozwo vếedtft rêcxyju xanh, chứotogng tỏffeyqvpxi nàbnqvy vừtwfha mớuffhi bịbnqvewpjuffhc lấhipvp đegdpcvsky.

ewpjuffhc dâophjng lêcxyjn, chứotogng tỏffey bọbnpkn họbnpk rấhipvt cóozwo thểgevl sẽwnvf đegdpưewpjtvqhc nâophjng ra, cũtqying cóozwo thểgevl sẽwnvf ngạqvpxt chếedtft ởzsnq đegdpâophjy.

Hai ngưewpjegdpi nhìfvedn lòwovbng hang trốiuaing trảaebii, đegdplrabu im lặryjhng.

Đbnpkúunrwng vậxqivy, khôbnqvng ai biếedtft lầcvskn tiếedtfp theo sẽwnvfbnqv thếedtfbnqvo.

“Ngưewpjơqvpxi cóozwo sợtvqh khôbnqvng?” Báiuaich Lýewpj Thanh bỗtqying nhìfvedn Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt hỏffeyi, trong giọbnpkng nóozwoi củunrwa hắgtpon khôbnqvng cóozwo sợtvqhtwfhi, làbnqvm cho ngưewpjegdpi ta khôbnqvng rõtwfhbnqvm nghĩofmda củunrwa hắgtpon khi hỏffeyi vấhipvn đegdplrabbnqvy.

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt nhìfvedn vàbnqvo áiuainh mắgtpot sâophju thẳvtlkm củunrwa hắgtpon, bỗtqying cưewpjegdpi khẽwnvf: “Đbnpkưewpjơqvpxng nhiêcxyjn làbnqv sợtvqh, bởzsnqi ta rấhipvt tham sốiuaing sợtvqh chếedtft, còwovbn chưewpja sốiuaing đegdpunrw, còwovbn nhiềlrabu vinh hoa phúunrw quýewpj chưewpja hưewpjzsnqng thụdswf, làbnqvm sao cóozwo thểgevl khôbnqvng sợtvqh. Nhưewpjng màbnqv…”

bnqvng dừtwfhng mộuffht chúunrwt rồpkkyi nóozwoi tiếedtfp: “Vìfvedozwo ngưewpjơqvpxi ởzsnq đegdpâophjy cho nêcxyjn ta cảaebim thấhipvy cóozwo mỹtepj nhâophjn chôbnqvn cùgpqvng cũtqying khôbnqvng uổmdhqng cuộuffhc đegdpegdpi nàbnqvy.”

iuaich Lýewpj Thanh nhìfvedn nàbnqvng mộuffht láiuait, đegdpuffht nhiêcxyjn vưewpjơqvpxn tay ôbnqvm chặryjht lấhipvy nàbnqvng, nhẹlrab giọbnpkng nóozwoi: “Đbnpktwfhng sợtvqh, vi sưewpj nhấhipvt đegdpbnqvnh sẽwnvf dẫgiern ngưewpjơqvpxi ra ngoàbnqvi.”

ophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt lẳvtlkng lẳvtlkng ôbnqvm lấhipvy hắgtpon, gậxqivt đegdpcvsku nóozwoi: “Ừfhxo, ta còwovbn chưewpja cho A Cửlrabu mộuffht đegdpotoga trẻnlkt, chúunrwng ta nhấhipvt đegdpbnqvnh sẽwnvf khôbnqvng cóozwo chuyệrynln gìfved.”

Hai ngưewpjegdpi bỏffey lạqvpxi quầcvskn áiuaio phiềlrabn phứotogc bêcxyjn ngoàbnqvi, chỉgpqv mặryjhc quầcvskn áiuaio nhẹlrab nhàbnqvng đegdpi dọbnpkc theo váiuaich hang tìfvedm mộuffht đegdpưewpjegdpng ra ngoàbnqvi.

“A Cửlrabu, ngưewpjơqvpxi thấhipvy chuyệrynln lầcvskn nàbnqvy rốiuait cuộuffhc kẻnlktbnqvo ởzsnq sau pháiuai rốiuaii?” Tâophjy Lưewpjơqvpxng Mạqvpxt vừtwfha sờegdp mộuffht khốiuaii đegdpáiuai lớuffhn vừtwfha hỏffeyi.

iuaich Lýewpj Thanh cưewpjegdpi khẩoeriy mộuffht tiếedtfng: “Chuyệrynln nàbnqvy khôbnqvng nóozwoi chắgtpoc đegdpưewpjtvqhc, kẻnlkt muốiuain ta chếedtft quáiuai nhiềlrabu, cóozwo đegdpiềlrabu…”

Hắgtpon thoáiuaing dừtwfhng, hừtwfh lạqvpxnh mộuffht tiếedtfng: “Cóozwo thểgevlbnqvm đegdpưewpjtvqhc nhữdpxrng chuyệrynln nàbnqvy ởzsnq đegdpâophjy cóozwo lẽwnvf chỉgpqvozwo mộuffht ngưewpjegdpi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.