Hoạn Phi Thiên Hạ

Chương 64 : Chân tướng xấu xa (trung)

    trước sau   
xozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut híxsfkp mắizqet, nhìiecsn chằdszim chằdszim cửiecsa ngầnwotm kia, họiecs nghìiecsn phòwzrong vạlhhun phòwzrong cũiphwng khôqrdlng ngờiecs bọiecsn chúmxvgng trựoktic tiếkfucp ra tay ngay trong phòwzrong.

iphwng đkfucúmxvgng, Tâxozby Lưnstmơhpisng thếkfuc gia truyềdtzan thừdszia trăeqrim năeqrim, nhànstm tổsaqdiphwng khôqrdlng ngừdszing mởnube rộlxrdng, đkfucưnstmơhpisng nhiêrhksn cójshcvrnxc loạlhhui mậxsfkt đkfuclhhuo khôqrdlng ai biếkfuct, cũiphwng lànstmnstmng quávrnxhpisjshct.

Quảeaxj nhiêrhksn, chỉwdhb chốxvuec lávrnxt sau, bốxvuen năeqrim gãjshc đkfucànstmn ôqrdlng lụnwotc tụnwotc đkfuci ra, gãjshc đkfuci đkfucnwotu cầnwotm mộlxrdt chiếkfucc đkfucèzcbpn lồvzfxng đkfucãjshc tắizqet ngúmxvgm trong tay, gãjshc vừdszia ra liềdtzan khôqrdlng nhịysmpn đkfucưnstmivwwc hắizqet xìiecs mộlxrdt cávrnxi, oávrnxn giậxsfkn: “Tứdnrj thúmxvgc, mậxsfkt đkfuclhhuo nànstmy củlxrda cávrnxc ngưnstmiecsi khôqrdlng íxsfkt rắizqen rếkfuct nhệhcrjn đkfuclxrdc, ngay cảeaxj bụnwoti cũiphwng đkfuclxrd khiếkfucn ngưnstmiecsi ta sặhqirc chếkfuct.”

jshc đkfucànstmn ôqrdlng thứdnrj hai cójshc giọiecsng nójshci hơhpisi chúmxvgt âxozbm trầnwotm ưnstmdtzat ávrnxt: “Mậxsfkt đkfuclhhuo nànstmy đkfucãjshcnstmiecsi năeqrim chưnstma dùrwyxng, đkfucưnstmơhpisng nhiêrhksn cójshc chúmxvgt bụnwoti.”

jshc thứdnrj ba thìiecs thấecqjp giọiecsng nójshci: “Khôqrdlng biếkfuct bêrhksn ngoànstmi xửiecstjlc đkfucávrnxm ngưnstmiecsi nha đkfucnwotu kia mang đkfucếkfucn thếkfucnstmo rồvzfxi?”

jshc đkfucnwotu tiêrhksn bìiecsnh tĩplphnh thảeaxjn nhiêrhksn đkfucxvuet đkfucèzcbpn, lơhpis đkfucpbfonh nójshci: “Chỉwdhbjshcjshco chủlxrd chứdnrja họiecs Bạlhhuch kia võeqriqrdlng rấecqjt cao, nhưnstmng cứdnrj bịysmp dẫvjcjn vànstmo mêrhks cung, khôqrdlng cójshc ngưnstmiecsi củlxrda chúmxvgng ta dẫvjcjn đkfucưnstmiecsng thìiecs đkfucdszing hòwzrong ra đkfucưnstmivwwc, vềdtza phầnwotn bốxvuen gia đkfucinh kia đkfucãjshc sai ngưnstmiecsi xửiecstjlc.”


“Nhưnstmng lầnwotn nànstmy khávrnxc trưnstmdtzac, nha đkfucnwotu kia khôqrdlng phảeaxji tiểivwwu nha đkfucnwotu khôqrdlng đkfucưnstmivwwc yêrhksu chiềdtzau trong phủlxrd chúmxvgng ta, mànstmnstm Quậxsfkn chúmxvga cójshc phong hànstmo hoànstmng gia, lànstmm thếkfucnstmy cójshc thểivwwnstmdtzac lấecqjy phiềdtzan phứdnrjc hay khôqrdlng, đkfuchqirc biệhcrjt lànstm chỗtjlc Nhịysmp thúmxvgc thúmxvgc.” Gãjshc đkfucànstmn ôqrdlng đkfuci ra cuốxvuei cùrwyxng cójshc chúmxvgt do dựokti.

jshc thứdnrj hai nhiềdtzau tuổsaqdi nhấecqjt, đkfucãjshchpisn bốxvuen mưnstmơhpisi, thìiecs ra chíxsfknh lànstm con trai thứdnrj ba do Dưnstmjshco thávrnxi quâxozbn sinh ra, ngưnstmiecsi Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut phảeaxji gọiecsi mộlxrdt tiếkfucng Tứdnrj thúmxvgc, Tâxozby Lưnstmơhpisng Khávrnxnh, vìiecs nhànstm tổsaqdjshc nhiềdtzau thâxozbn thíxsfkch, Dưnstmjshco thávrnxi quâxozbn sinh đkfucếkfucn năeqrim con trai ba con gávrnxi, vìiecs vậxsfky Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut chưnstma từdszing quávrnx đkfucivww ýtjlc.

xozby Lưnstmơhpisng Khávrnxnh vuốxvuet chòwzrom râxozbu cưnstmiecsi nójshci: “Tiểivwwu tửiecs, sợivwwvrnxi gìiecs, ngưnstmơhpisi cho lànstmnstmng ta đkfucưnstmivwwc Tâxozby Lưnstmơhpisng Vôqrdl Ngôqrdln yêrhksu thưnstmơhpisng đkfucếkfucn mứdnrjc nànstmo? Nếkfucu thậxsfkt sựokti đkfucưnstmivwwc sủlxrdng ávrnxi sao lạlhhui bịysmp đkfucưnstma đkfuci hòwzroa thâxozbn? Chuyệhcrjn nànstmy… Hắizqec hắizqec… Cávrnxc ngưnstmơhpisi khôqrdlng hiểivwwu đkfucưnstmivwwc đkfucâxozbu.”

jshc đkfucànstmn ôqrdlng trẻyznp tuổsaqdi dẫvjcjn đkfucnwotu kia cójshc chúmxvgt bựoktic bộlxrdi: “Tứdnrj thúmxvgc, nếkfucu chúmxvgng ta đkfucãjshc theo ngànstmi đkfucếkfucn đkfucâxozby, ngànstmi khôqrdlng cảeaxjm thấecqjy nêrhksn thẳvygmng toẹivwwt ra sao?”

“Đvzfxìiecsnh tiểivwwu tửiecs, cávrnxc ngưnstmơhpisi chỉwdhb cầnwotn biếkfuct việhcrjc hôqrdlm nay khôqrdlng chỉwdhbnstm nhànstm tổsaqd chúmxvgng ta, mànstm ngay cảeaxjnstmn Thưnstmivwwng thưnstmrwyxng quýtjlc nhâxozbn trong cung cũiphwng cójshc phầnwotn, ngưnstmơhpisi cójshciecs phảeaxji sợivww, Tứdnrj thúmxvgc biếkfuct Đvzfxìiecsnh tiểivwwu tửiecs ngưnstmơhpisi muốxvuen bávrnxo thùrwyx cho Vũiphw nhi muộlxrdi muộlxrdi củlxrda ngưnstmơhpisi mớdtzai khôqrdlng ngăeqrin cảeaxjn ngưnstmơhpisi đkfuci theo, lávrnxt nữeiyza sẽxmsx cho ngưnstmơhpisi lànstm ngưnstmiecsi đkfucnwotu tiêrhksn nếkfucm thửiecsrwyxi vịysmp củlxrda cànstmnh vànstmng lávrnx ngọiecsc lànstm đkfucưnstmivwwc.” Trong mắizqet Tâxozby Lưnstmơhpisng Khávrnxnh hiệhcrjn lêrhksn ýtjlcxozbm tànstm, vỗtjlc vai Tâxozby Lưnstmơhpisng Đvzfxìiecsnh cưnstmiecsi nójshci.

xozby Lưnstmơhpisng Đvzfxìiecsnh hừdszi lạlhhunh mộlxrdt tiếkfucng: “Vũiphw nhi mớdtzai lànstmnstmnh vànstmng lànstm ngọiecsc, lànstm chíxsfknh nữeiyz nhávrnxnh chíxsfknh củlxrda nhànstm tổsaqd, thâxozbn phậxsfkn quýtjlc trọiecsng, vậxsfky mànstm bịysmp tiệhcrjn nhâxozbn Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut kia lànstmm nhụnwotc trưnstmdtzac mặhqirt mọiecsi ngưnstmiecsi, đkfucãjshc nhiềdtzau ngànstmy Vũiphw nhi vôqrdlrwyxng đkfucau lòwzrong, khôqrdlng mànstmng cơhpism nưnstmdtzac, mẫvjcju thâxozbn cũiphwng khôqrdlng biếkfuct vìiecs sao lạlhhui e ngạlhhui tiệhcrjn nhâxozbn kia nhưnstm vậxsfky, thậxsfkt nựoktic cưnstmiecsi.”

izqe trêrhksn sànstm nhànstmxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut nghe vậxsfky khôqrdlng khỏiwkii cưnstmiecsi lạlhhunh, Tâxozby Lưnstmơhpisng Vũiphw củlxrda ngưnstmơhpisi nhưnstm châxozbu nhưnstm ngọiecsc, con gávrnxi nhànstm ngưnstmiecsi thìiecsjshc thểivwwrwyxy ýtjlc lặhqirng nhụnwotc chànstm đkfuclhhup hay sao, Tâxozby Lưnstmơhpisng Đvzfxìiecsnh, ngưnstmơhpisi quảeaxjnstm kẻyznp đkfuciecsc sávrnxch thávrnxnh hiềdtzan.

Đvzfxvzfxng thờiecsi trong lòwzrong nànstmng cũiphwng cựoktic kỳwzro kinh hãjshci, thậxsfkt khôqrdlng hiểivwwu then chốxvuet trong nànstmy, rốxvuet cuộlxrdc vìiecs sao tấecqjt cảeaxj nhữeiyzng côqrdlvrnxi Tâxozby Lưnstmơhpisng thịysmp đkfucưnstma đkfuci đkfucdtzau khôqrdlng phảeaxji tấecqjm thâxozbn hoànstmn bíxsfkch, vìiecs sao nhưnstmng têrhksn cầnwotm thúmxvgnstmy muốxvuen hủlxrdy hoạlhhui nhữeiyzng côqrdlvrnxi đkfucãjshc hy sinh thâxozbn mìiecsnh vìiecs vinh quang toànstmn gia tộlxrdc Tâxozby Lưnstmơhpisng?

jshc đkfucànstmn ôqrdlng đkfuci cuốxvuei cùrwyxng cưnstmiecsi lạlhhunh mộlxrdt tiếkfucng cójshc vẻyznp rấecqjt khinh miệhcrjt: “Tâxozby Lưnstmơhpisng Đvzfxìiecsnh, ngưnstmơhpisi khôqrdlng cầnwotn lànstmm ra vẻyznp nhưnstm thếkfuc, chẳvygmng phảeaxji ngưnstmơhpisi nghĩplph nếkfucu Trinh Mẫvjcjn Quậxsfkn chúmxvga bịysmpnstmm nhụnwotc cũiphwng tiệhcrjn thểivww mấecqjt luôqrdln tưnstmvrnxch tranh vịysmp tríxsfk Trắizqec phi củlxrda Thávrnxi tửiecs sao? Bớdtzat đkfuci mộlxrdt đkfucxvuei thủlxrdjshc sứdnrjc cạlhhunh tranh nhưnstm vậxsfky, đkfucưnstmiecsng phong phi củlxrda Tâxozby Lưnstmơhpisng Vũiphw chẳvygmng phảeaxji đkfucãjshc nắizqem chắizqec chíxsfkn phầnwotn hay sao?”

“Hừdszi, Tâxozby Lưnstmơhpisng Khắizqec, còwzron ngưnstmơhpisi thìiecs tốxvuet chắizqec, hôqrdlm nay vộlxrdi vànstmng trởnube vềdtza từdszi thanh lâxozbu khôqrdlng phảeaxji vìiecs muốxvuen nếkfucm thửiecs dung mạlhhuo củlxrda Trinh Mẫvjcjn Quậxsfkn chúmxvga ànstm?” Tâxozby Lưnstmơhpisng Đvzfxìiecsnh lạlhhunh lẽxmsxo khinh miệhcrjt liếkfucc nhìiecsn thiếkfucu niêrhksn sứdnrjc khỏiwkie suy yếkfucu đkfuci cuốxvuei cùrwyxng kia.

Hai ngưnstmiecsi phíxsfka dưnstmdtzai còwzron mảeaxji xỉwdhba xójshci lẫvjcjn nhau, trêrhksn xànstm nhànstmxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut lạlhhui nhíxsfku mànstmy, Trắizqec phi củlxrda Thávrnxi tửiecs?

nstmng chưnstma kịysmpp suy nghĩplphxozbu xa, đkfucávrnxm ngưnstmiecsi bêrhksn dưnstmdtzai đkfucãjshc xoa tay bưnstmdtzac tớdtzai gầnwotn giưnstmiecsng, nànstmng quýtjlcnh lêrhksn, Bạlhhuch Nhụnwoty còwzron đkfucang ởnuberhksn dưnstmdtzai!

Nhưnstmng nànstmo khôqrdlng kêrhksu đkfucưnstmivwwc ra tiếkfucng, cuốxvuei cùrwyxng đkfucànstmnh cọiecs cọiecs phíxsfka sau, yêrhksn lặhqirng cầnwotu xin.


vrnxch Lýtjlc Thanh quỷdnrj quyệhcrjt cúmxvgi đkfucnwotu nójshci bêrhksn tai nànstmng: “Muốxvuen cứdnrju tiểivwwu nha đkfucnwotu củlxrda ngưnstmơhpisi?”

xozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut vộlxrdi vànstmng gậxsfkt đkfucnwotu.

Lầnwotn nànstmy Bávrnxch Lýtjlc Thanh rấecqjt sảeaxjng khoávrnxi nởnube nụnwotnstmiecsi: “Đvzfxưnstmivwwc.” Sau đkfucójshcrwyxng mộlxrdt tay néiwkim Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut đkfucang ngồvzfxi trong lòwzrong mìiecsnh xuốxvueng dưnstmdtzai.

Mộlxrdt tiếkfucng nànstmy hắizqen khôqrdlng hạlhhu giọiecsng, vìiecs vậxsfky ngưnstmiecsi bêrhksn dưnstmdtzai đkfucdtzau nghe thấecqjy, đkfucávrnxm đkfucànstmn ôqrdlng Tâxozby Lưnstmơhpisng gia giậxsfkt mìiecsnh hoảeaxjng sợivww, nhanh chójshcng ngửiecsa đkfucnwotu nhìiecsn, liềdtzan thấecqjy mộlxrdt bójshcng trắizqeng đkfucang hạlhhu xuốxvueng, kỳwzro lạlhhu dừdszing giữeiyza khôqrdlng trung.

Nửiecsa đkfucêrhksm nửiecsa hôqrdlm, mộlxrdt bójshcng trắizqeng tójshcc tai bùrwyxrwyx nhưnstm quỷdnrj treo cổsaqd xuấecqjt hiệhcrjn, hơhpisn nữeiyza trong nhávrnxy mắizqet toànstmn bộlxrd nếkfucn tắizqet ngúmxvgm, khiếkfucn đkfucávrnxm đkfucànstmn ôqrdlng Tâxozby Lưnstmơhpisng gia sợivww đkfucếkfucn mứdnrjc khôqrdlng khỏiwkii lùrwyxi lạlhhui vànstmi bưnstmdtzac, nhávrnxt gan nhưnstmxozby Lưnstmơhpisng Khắizqec đkfucãjshc đkfuchqirt môqrdlng ngãjshc ngồvzfxi dưnstmdtzai đkfucecqjt.

“Ngưnstmơhpisi… Ngưnstmơhpisi lànstmvrnxi gìiecs…” Tâxozby Lưnstmơhpisng Khávrnxnh khôqrdlng nhịysmpn đkfucưnstmivwwc cấecqjt tiếkfucng gànstmo lêrhksn.

Ngưnstmiecsi, bànstm đkfucâxozby lànstm ngưnstmiecsi! Lànstm ngưnstmiecsi bịysmpjshco yêrhksu ngànstmn năeqrim phíxsfka trêrhksn kia néiwkim ra!

xozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut khôqrdlng ngừdszing oávrnxn thầnwotm hànstmnh đkfuclxrdng củlxrda Bávrnxch Lýtjlc Thanh, lạlhhui vẫvjcjn khôqrdlng thểivww khôqrdlng lànstmm theo ýtjlc hắizqen, nànstmng âxozbm u nójshci: “Ta… Tứdnrj ca, ngưnstmơhpisi khôqrdlng nhậxsfkn ra ta sao…”

xozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut vốxvuen đkfucãjshc giậxsfkn, nghiếkfucn răeqring nghiếkfucn lợivwwi nójshci nhưnstm vậxsfky cànstmng cójshc vẻyznp chójshci tai giữeiyza đkfucêrhksm khuya vắizqeng vẻyznp.

“Ngưnstmơhpisi… Ngưnstmơhpisi lànstm… Ninh nhi…. Tâxozby Lưnstmơhpisng Ninh!” Tâxozby Lưnstmơhpisng Khávrnxnh bịysmp mộlxrdt tiếkfucng Tứdnrj ca củlxrda nànstmng dọiecsa cho đkfuchqirt môqrdlng xuốxvueng đkfucecqjt, sắizqec mặhqirt trắizqeng bệhcrjch run giọiecsng nójshci: “Ninh nhi, khôqrdlng phảeaxji ngưnstmơhpisi đkfucãjshc chếkfuct ởnubevrnxch Hávrnxch sao… Ngưnstmơhpisi… Ngưnstmơhpisi… Đvzfxdszing tớdtzai tìiecsm ta… Tứdnrj ca khôqrdlng cốxvue ýtjlc chạlhhum vànstmo ngưnstmơhpisi, ngànstmy đkfucójshc Tứdnrj ca uốxvueng say…”

xozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut vốxvuen chỉwdhbjshci bừdszia, khôqrdlng ngờiecs lạlhhui nghe đkfucưnstmivwwc tin tứdnrjc xấecqju xa nhưnstm vậxsfky, em gávrnxi cùrwyxng cha khávrnxc mẹivwwnstmrhksn súmxvgc sinh nànstmy cũiphwng ra tay đkfucưnstmivwwc!

Trong mắizqet Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut hiệhcrjn lêrhksn mộlxrdt tia tànstmn nhẫvjcjn, lậxsfkp tứdnrjc lạlhhui lànstmm ra vẻyznpvrnxn hậxsfkn: “Tứdnrj ca… Vìiecs sao cávrnxc ngưnstmiecsi đkfucxvuei xửiecs vớdtzai Ninh nhi nhưnstm thếkfuc… Vìiecs sao… Ninh nhi mớdtzai mưnstmiecsi tuổsaqdi, mớdtzai mưnstmiecsi tuổsaqdi!”

“Khôqrdlng liêrhksn quan đkfucếkfucn ta, lànstm tạlhhui Thávrnxi Tổsaqd Hoànstmng Đvzfxếkfuc luôqrdln lấecqjy huyếkfuct mạlhhuch nhànstm chúmxvgng ta đkfucivwwwzroa thâxozbn vớdtzai Hávrnxch Hávrnxch, tậxsfkp tụnwotc củlxrda Hávrnxch Hávrnxch cũiphwng khávrnxc gìiecs cầnwotm thúmxvg? Tâxozby Lưnstmơhpisng thịysmp chúmxvgng ta từdszi triềdtzau trưnstmdtzac đkfucếkfucn nay lànstm thếkfuc gia đkfucãjshc ba trăeqrim năeqrim, trưnstmdtzac giờiecs luôqrdln khíxsfk khávrnxi trong sạlhhuch, đkfucdnrjng trêrhksn mọiecsi ngưnstmiecsi, sao cójshc thểivww chịysmpu ngoạlhhui tộlxrdc vũiphw nhụnwotc, vìiecs vậxsfky… vìiecs vậxsfky… chi bằdszing ngưnstmiecsi mộlxrdt nhànstm chúmxvgng ta phávrnx thâxozbn nữeiyz tửiecswzroa thâxozbn, nhụnwotc nhãjshc ngưnstmiecsi Hávrnxch Hávrnxch, miễpbfon cho tôqrdln nghiêrhksm, thuầnwotn khiếkfuct củlxrda nữeiyz nhi Tâxozby Lưnstmơhpisng gia bịysmp mọiecsi rợivww chiếkfucm mấecqjt!” Tâxozby Lưnstmơhpisng Khávrnxnh nójshci lờiecsi giảeaxji vâxozby cho mìiecsnh cựoktic kỳwzro trôqrdli chảeaxjy.


Sựokti phẫvjcjn nộlxrd trong lòwzrong Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut quảeaxj thựoktic khôqrdlng còwzron cójshc thểivww diễpbfon tảeaxj bằdszing lờiecsi, đkfucâxozby lànstm loạlhhui thếkfuc gia mụnwotc ruỗtjlcng vànstm biếkfucn chấecqjt, lạlhhui cójshc thểivww nghĩplph đkfucếkfucn chiêrhksu sốxvue ávrnxc đkfuclxrdc nhưnstm vậxsfky, nhữeiyzng côqrdlvrnxi họiecsxozby Lưnstmơhpisng đkfucãjshcwzroa thâxozbn khôqrdlng sốxvueng lâxozbu rõeqrinstmng khôqrdlng riêrhksng vìiecs giójshc tuyếkfuct xứdnrj khávrnxc mànstmhpisn hếkfuct còwzron vìiecs loạlhhui ngưnstmiecsi thâxozbn khôqrdlng bằdszing cầnwotm thúmxvgnstmy lànstmm cho dũiphwng khíxsfk rạlhhun nứdnrjt, khôqrdlng còwzron tâxozbm hồvzfxn!

“Tứdnrj thúmxvgc, ảeaxjnstm ngưnstmiecsi, khôqrdlng phảeaxji quỷdnrj!” Lúmxvgc nànstmy, Tâxozby Lưnstmơhpisng Đvzfxìiecsnh bỗtjlcng lạlhhunh lùrwyxng nójshci, hắizqen nhìiecsn thoávrnxng qua cávrnxi bójshcng dưnstmdtzai ávrnxnh trắizqeng củlxrda Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut, nếkfucu lànstm quỷdnrj sao lạlhhui cójshcjshcng?

“A!” Đvzfxávrnxm đkfucànstmn ôqrdlng Tâxozby Lưnstmơhpisng gia kinh hãjshci, khôqrdlng tựokti chủlxrd đkfucưnstmivwwc mànstm trợivwwn mắizqet nhìiecsn.

Quảeaxj nhiêrhksn, trêrhksn mặhqirt đkfucecqjt cójshc mộlxrdt cávrnxi bójshcng mảeaxjnh khảeaxjnh, mànstm ngưnstmiecsi ávrnxo trắizqeng lửiecsng lơhpis nhưnstm quỷdnrj treo cổsaqdiphwng chậxsfkm rãjshci hạlhhu xuốxvueng, nànstmng nhãjshc nhặhqirn đkfucwzlmy ra sợivwwi tójshcc trưnstmdtzac mặhqirt, lộlxrd ra gưnstmơhpisng mặhqirt dịysmp thưnstmiecsng trắizqeng nõeqrin xinh đkfucivwwp dưnstmdtzai ávrnxnh trăeqring, giốxvueng mộlxrdt đkfucójshca mâxozby trắizqeng duyêrhksn dávrnxng bồvzfxng bềdtzanh trôqrdli giữeiyza ávrnxnh trăeqring.

“Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut!”

“Trinh Mẫvjcjn Quậxsfkn chúmxvga!”

Đvzfxávrnxm đkfucànstmn ôqrdlng kia khôqrdlng khỏiwkii giậxsfkt mìiecsnh hôqrdlrhksn.

Ásaqdnh mắizqet Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut nhìiecsn thoávrnxng qua Bạlhhuch Nhụnwoty đkfucãjshc bấecqjt tỉwdhbnh bêrhksn giưnstmiecsng, nànstmng thầnwotm an tâxozbm rồvzfxi mớdtzai nởnube mộlxrdt nụnwotnstmiecsi trànstmo phúmxvgng lạlhhunh nhưnstmeqring: “Lànstm ta, thếkfucnstmo? Khôqrdlng phảeaxji cávrnxc ngưnstmơhpisi tớdtzai tìiecsm ta sao, Tứdnrj thúmxvgc?”

“Ta… Chúmxvgng ta…” Dưnstmdtzai ávrnxnh mắizqet béiwkin lạlhhunh nhưnstmeqring củlxrda nànstmng Tâxozby Lưnstmơhpisng Khávrnxnh khôqrdlng khỏiwkii lắizqep bắizqep khôqrdlng biếkfuct nójshci gìiecs.

“Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut, nếkfucu ngưnstmơhpisi đkfucãjshc biếkfuct nêrhksn lànstmm tròwzron nghĩplpha vụnwot củlxrda nữeiyz nhi Tâxozby Lưnstmơhpisng gia, ngoan ngoãjshcn nằdszim lêrhksn giưnstmiecsng miễpbfon cho mọiecsi ngưnstmiecsi đkfucdtzau mấecqjt mặhqirt.” Tâxozby Lưnstmơhpisng Đvzfxìiecsnh nhìiecsn nànstmng ngạlhhuo nghễpbfojshci, ávrnxnh mắizqet dừdszing trêrhksn gưnstmơhpisng mặhqirt mỹjshc lệhcrjrwyxng dávrnxng vẻyznp yểivwwu đkfuciệhcrju củlxrda nànstmng, hiệhcrjn lêrhksn néiwkit tham lam.

xozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut bỗtjlcng vuốxvuet tójshcc mai lắizqec đkfucnwotu, tựoktia nhưnstm đkfucang cưnstmiecsi bọiecsn họiecs ngu xuẩwzlmn: “Cávrnxc ngưnstmơhpisi đkfucãjshc khôqrdlng sợivww thâxozbn phậxsfkn Quậxsfkn chúmxvga củlxrda ta mànstm muốxvuen lànstmm loạlhhui chuyệhcrjn vi phạlhhum luâxozbn líxsfknstmy, chứdnrjng tỏiwki khôqrdlng chỉwdhb đkfucơhpisn giảeaxjn muốxvuen gảeaxj bảeaxjn Quậxsfkn chúmxvga đkfucếkfucn Hávrnxch Hávrnxch mànstm vốxvuen đkfucãjshc khôqrdlng đkfucysmpnh đkfucivww ta sốxvueng ra khỏiwkii Tâxozby Lưnstmơhpisng gia, khôqrdlng phảeaxji sao?”

Trêrhksn mặhqirt Tâxozby Lưnstmơhpisng Đvzfxìiecsnh thoávrnxng chốxvuec hiệhcrjn lêrhksn chúmxvgt khójshc coi cùrwyxng dữeiyz tợivwwn, đkfucang muốxvuen nójshci gìiecs bỗtjlcng trưnstmdtzac mắizqet chớdtzap sávrnxng, đkfucôqrdli mắizqet lậxsfkp tứdnrjc truyềdtzan đkfucếkfucn đkfucau đkfucdtzan kịysmpch liệhcrjt, mávrnxu tưnstmơhpisi văeqring khắizqep nơhpisi, hắizqen kêrhksu thảeaxjm mộlxrdt tiếkfucng, bưnstmng kíxsfkn hai mắizqet khôqrdlng ngừdszing lăeqrin lộlxrdn trêrhksn mặhqirt đkfucecqjt.

“Thứdnrj ávrnxnh mắizqet thấecqjp hèzcbpn cũiphwng dávrnxm nhìiecsn ngójshc lung tung trêrhksn ngưnstmiecsi ávrnxi con yêrhksu củlxrda bảeaxjn Thiêrhksn Tuếkfuc.” Mộlxrdt âxozbm thanh êrhksm tai nhưnstm tiếkfucng đkfucànstmn cổsaqd vang lêrhksn, đkfucvzfxng thờiecsi cũiphwng giốxvueng từdszing đkfucivwwt giójshc lạlhhunh mang theo âxozbm khíxsfk thổsaqdi qua ma vựoktic sâxozbu thẳvygmm, theo đkfucójshcnstm mộlxrdt bójshcng ngưnstmiecsi cựoktic kỳwzro hoa lệhcrj từdszi trêrhksn xànstm nhànstm ưnstmu nhãjshc hạlhhu xuốxvueng.

Giốxvueng nhưnstmrhksu ma cưnstmiecsng đkfuclhhui xéiwkivrnxch khôqrdlng gian, khiếkfucn mọiecsi ngưnstmiecsi cójshc cảeaxjm giávrnxc híxsfkt thởnube khôqrdlng thôqrdlng.

Ngay cảeaxjxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut cũiphwng vôqrdl thứdnrjc hơhpisi lùrwyxi mộlxrdt bưnstmdtzac, ngưnstmiecsi đkfucànstmn ôqrdlng nànstmy đkfuci tớdtzai đkfucâxozbu lànstm mộlxrdt thâxozbn khíxsfk tứdnrjc hoa lệhcrjvrnxu tanh hắizqec ávrnxm kia khiếkfucn ngưnstmiecsi ta cójshc cảeaxjm giávrnxc trànstmn ngậxsfkp đkfucèzcbpiwkin, quávrnxi dịysmp vặhqirn vẹivwwo đkfucếkfucn đkfucecqjy.

vrnxch Lýtjlc Thanh thanh nhãjshc vung lêrhksn chiếkfucc ávrnxo mànstmu tíxsfkm thêrhksu viềdtzan vànstmng hoa lệhcrj, mộlxrdt chiếkfucc quạlhhut mànstmu trắizqeng tinh mỹjshc khôqrdlng biếkfuct dùrwyxng loạlhhui gỗtjlciecs đkfucivww chếkfuc thànstmnh xuấecqjt hiệhcrjn kèzcbpm theo đkfucójshcnstm tròwzrong mắizqet mávrnxu chảeaxjy đkfucnwotm đkfucysmpa củlxrda Tâxozby Lưnstmơhpisng Đvzfxìiecsnh bịysmp hắizqen néiwkim xuốxvueng đkfucecqjt, hắizqen hoànstmn toànstmn khôqrdlng đkfucivww ýtjlcnstm đkfuclhhup qua tròwzrong mắizqet củlxrda Tâxozby Lưnstmơhpisng Đvzfxìiecsnh.

Thậxsfkm chíxsfkwzron ghéiwkit bỏiwkijshci: “Giẫvjcjm lêrhksn cảeaxjm giávrnxc còwzron khôqrdlng tốxvuet bằdszing tròwzrong mắizqet củlxrda lãjshco giànstmtjlc Thưnstmivwwng thưnstm lầnwotn trưnstmdtzac.”

“Ásaqdc đkfucvzfx, sao ngưnstmơhpisi dávrnxm lớdtzan mậxsfkt hànstmnh hung ngay trêrhksn đkfucysmpa bànstmn củlxrda Tâxozby Lưnstmơhpisng thếkfuc gia.”

Đvzfxávrnxm đkfucànstmn ôqrdlng Tâxozby Lưnstmơhpisng gia giậxsfkn dữeiyz, đkfucang muốxvuen hôqrdlrhksu ngưnstmiecsi thìiecsxozby Lưnstmơhpisng Khávrnxnh bỗtjlcng héiwkit lêrhksn thấecqjt thanh, trong tiếkfucng hôqrdlwzron cójshc sợivwwjshci vôqrdl tậxsfkn, thậxsfkm chíxsfkjshco còwzron quỳwzro xuốxvueng phịysmpch mộlxrdt tiếkfucng: “Cửiecsu… Cửiecsu Thiêrhksn Tuếkfuc… Đvzfxxvuec Côqrdlng… Thávrnxi phójshc đkfuclhhui nhâxozbn…”

Danh hiệhcrju củlxrda Bávrnxch Lýtjlc Thanh đkfucúmxvgng lànstm nhiềdtzau lắizqem, Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut nghĩplph vậxsfky, cũiphwng thậxsfkt sựokti khôqrdlng biếkfuct đkfucávrnxnh giávrnx thếkfucnstmo vềdtza sởnube thíxsfkch giẫvjcjm lêrhksn tròwzrong mắizqet ngưnstmiecsi ta đkfucivww tiêrhksu khiểivwwu vừdszia ngưnstmivwwc đkfuciecsi vừdszia buồvzfxn nôqrdln kia.

Vềdtza phầnwotn… con yêrhksu, nànstmng trựoktic tiếkfucp chọiecsn cávrnxch khôqrdlng nghe thấecqjy.

Trong kinh khôqrdlng cójshc ai chưnstma từdszing nghe đkfuclhhui danh củlxrda Bávrnxch Lýtjlc Thanh, đkfucávrnxm đkfucànstmn ôqrdlng Tâxozby Lưnstmơhpisng gia nhấecqjt thờiecsi mặhqirt khôqrdlng còwzron chúmxvgt mávrnxu, sợivwwjshci nhìiecsn ngưnstmiecsi đkfucànstmn ôqrdlng trưnstmdtzac mặhqirt.

“Thiêrhksn Tuếkfuc gia, nghe nójshci thủlxrd hạlhhu củlxrda ngànstmi cójshc ngưnstmiecsi rấecqjt giỏiwkii bójshcc da ngưnstmiecsi chếkfuc thànstmnh quạlhhut?” Tâxozby Lưnstmơhpisng Mạlhhut nhìiecsn vẻyznp mặhqirt căeqrim hậxsfkn lạlhhui sợivwwjshci củlxrda đkfucávrnxm ngưnstmiecsi trưnstmdtzac mặhqirt, bỗtjlcng thảeaxjn nhiêrhksn dịysmpu dànstmng mởnube miệhcrjng nójshci.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.