Hoạn Phi Thiên Hạ

Chương 16 : Độc kế của Tây Lương Sương (trung)

    trước sau   
“Bộpivz dạjumung bébsrmo núzypfc níbsrmch, hốplioc mắiymmt hõcuqem sânqlxu, vừgrdsa nhìjkrrn đbhbiãtsmd biếusyzt do miệfizgt màugfhi quámbnw đbhbipivz, chẳdkbvng còrjgfn đbhbiưjbtuyzokc mấuybwy chốplioc.” Cámbnwch tấuybwm bìjkrrnh phong làugfh chỗkfqo ngồeybii củbsrma nữulll quyếusyzn, Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng khinh bỉxaflgbqpi.

nqlxy Lưjbtuơqojfng Nguyệfizgt cưjbtutsmdi hìjkrrjkrr nhìjkrrn Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Mạjumut tiếusyzp lờtsmdi: “Vậrjgfy chẳdkbvng phảqxrei tốpliot sao, nghe nógbqpi Ngu Hầbxypu chỉxaflgbqp hai con trai, tuy khôjlaang làugfhm đbhbiưjbtuyzokc chuyệfizgn gìjkrr đbhbikcznng đbhbiiymmn nhưjbtung rấuybwt cógbqp tiềrjgfn đbhbiuybwy nha, Mạjumut tỷhszp nhi gảqxre tớazfui đbhbiuybwy làugfh sốpliong sung sưjbtuazfung rồeybii!”

Tuy nàugfhng ta chưjbtua tớazfui mưjbtutsmdi bốplion nhưjbtung vìjkrr rấuybwt đbhbiưjbtuyzokc Hàugfhn Nhịtckq phu nhânqlxn yêrkjuu thíbsrmch nêrkjun đbhbiưjbtuyzokc cho phébsrmp cùwqywng tớazfui buổkczni tiệfizgc.

nqlxy Lưjbtuơqojfng Đrzmhan lưjbtutsmdi biếusyzng cưjbtutsmdi khẩeoxvy mộpivzt tiếusyzng, liếusyzc mắiymmt nhìjkrrn Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Mạjumut, thầbxypm lo lắiymmng nếusyzu nha đbhbibxypu kia lậrjgfp gia đbhbiìjkrrnh, nàugfhng ta còrjgfn phảqxrei lộpivz mặyatjt nhiềrjgfu trưjbtuazfuc mặyatjt Đrzmhkcznc tiểirotu Vưjbtuơqojfng gia, vậrjgfy ai hầbxypu hạjumuugfhng ta trang đbhbiiểirotm vàugfh chuẩeoxvn bịtckq trang phụpnsxc, nhấuybwt đbhbitckqnh khôjlaang đbhbiirotnqlxy Lưjbtuơqojfng Mạjumut gảqxre đbhbii trưjbtuazfuc nàugfhng ta.

Mấuybwy tỷhszp muộpivzi tranh nhau chânqlxm chọirotc khiêrkjuu khíbsrmch, nhữulllng ngưjbtutsmdi khámbnwc trêrkjun bàugfhn tiệfizgc cũcuqeng khôjlaang dámbnwm nógbqpi lờtsmdi nàugfho, ngưjbtuyzokc lạjumui chíbsrmnh chủbsrmugfhnqlxy Lưjbtuơqojfng Mạjumut coi nhưjbtu khôjlaang nghe, khôjlaang thấuybwy nhữulllng lờtsmdi nógbqpi khắiymmc nghiệfizgt củbsrma đbhbiámbnwm ngưjbtutsmdi Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng, mắiymmt nhìjkrrn mũcuqei, mũcuqei nhìjkrrn tim, khiếusyzn Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Tiêrkjun vốplion thờtsmd ơqojfsaynrkjun phảqxrei hơqojfi nheo mắiymmt quan sámbnwt nàugfhng.

Yếusyzn hộpivzi tan đbhbii mộpivzt nửusyza, Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Mạjumut nhânqlxn tiệfizgn nógbqpi muốplion ra ngoàugfhi rửusyza tay, mộpivzt lámbnwt sau Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Nguyệfizgt nógbqpi cũcuqeng muốplion đbhbii.


“Mạjumut tỷhszp nhi, Hàugfhn Nhịtckqjlaang tửusyz mờtsmdi ngàugfhi đbhbiếusyzn rừgrdsng trúzypfc ởsayn hậrjgfu việfizgn mộpivzt chuyếusyzn, Nhịtckqjlaang tửusyzgbqp chuyệfizgn muốplion nógbqpi vớazfui ngàugfhi.” Mộpivzt tiểirotu nha hoàugfhn lạjumu mặyatjt cung kíbsrmnh nógbqpi vớazfui Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Mạjumut mớazfui vừgrdsa từgrds trong phòrjgfng rửusyza tay đbhbii ra.

“Sao?” Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Mạjumut nghe vậrjgfy liềrjgfn nhìjkrrn tiểirotu nha đbhbibxypu kia mộpivzt lámbnwt, lộpivz ra nụpnsxjbtutsmdi nhưjbtugbqp nhưjbtu khôjlaang: “Đrzmhãtsmd biếusyzt.” Rồeybii nàugfhng nhấuybwc chânqlxn dẫjumun theo Bạjumuch Nhụpnsxy đbhbii vềrjgf phíbsrma hậrjgfu việfizgn.

ugfhng vừgrdsa rờtsmdi đbhbii, trêrkjun hàugfhnh lang bêrkjun cạjumunh thấuybwp thoámbnwng bógbqpng dámbnwng Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Nguyệfizgt, trêrkjun gưjbtuơqojfng mặyatjt nhỏmsvi nhắiymmn trắiymmng nõcuqen củbsrma nàugfhng ta lưjbtuazfut qua mộpivzt nụpnsxjbtutsmdi thựcuqec hiệfizgn đbhbiưjbtuyzokc ýtuan đbhbieybi, lạjumui phámbnwi mộpivzt tiểirotu nha hoàugfhn bêrkjun cạjumunh mìjkrrnh vộpivzi vàugfhng đbhbii vềrjgf phíbsrma yếusyzn hộpivzi bêrkjun kia.

Qua khoảqxreng mộpivzt khắiymmc, Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Nguyệfizgt trởsayn lạjumui bàugfhn tiệfizgc ra hiệfizgu bằlkugng tay vớazfui Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng, thấuybwy trêrkjun mặyatjt Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng hiệfizgn ra sắiymmc vui mừgrdsng, nàugfhng ta khôjlaang chúzypft do dựcuqe đbhbikcznng dậrjgfy cúzypfi chàugfho mọiroti ngưjbtutsmdi nógbqpi cógbqp chúzypft choámbnwng vámbnwng, muốplion ra ngoàugfhi cho đbhbigjdzgbqpng.

nqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng đbhbiang ra khỏmsvii phòrjgfng khámbnwch thìjkrr Hoàugfhng Hưjbtuơqojfng hầbxypu hạjumurkjun cạjumunh nàugfhng ta lậrjgfp tứkcznc ghébsrmugfho tai Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng nógbqpi: “Tam tiểirotu thưjbtu, Mạjumut tỷhszp nhi đbhbiãtsmd đbhbii vàugfho rừgrdsng trúzypfc, nôjlaa tỳjumu sai Hoàugfhng Ngọirotc canh chừgrdsng, nógbqpi cógbqp giọirotng nógbqpi nam tửusyzwqywng tiếusyzng củbsrma Mạjumut tỷhszp nhi, xem ra Ngu Hầbxypu đbhbiãtsmd đbhbiiymmc thủbsrm, cógbqp cầbxypn lậrjgfp tứkcznc dẫjumun ngưjbtutsmdi tớazfui khôjlaang ạjumu?”

nqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng cưjbtutsmdi nhạjumut: “Ừyubb, đbhbiyzoki nửusyza khắiymmc nữullla, tốpliot nhấuybwt gạjumuo nấuybwu thàugfhnh cơqojfm rồeybii, khiếusyzn tiểirotu tiệfizgn nhânqlxn kia vĩzbttnh viễovrrn khôjlaang xoay ngưjbtutsmdi đbhbiưjbtuyzokc!”

jbtuazfui làugfhm vợyzok, trộpivzm làugfhm thiếusyzp, trưjbtuazfuc khi thàugfhnh hôjlaan đbhbiãtsmd thấuybwt trinh, Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Mạjumut nhấuybwt đbhbitckqnh chỉxaflgbqp thểirot bịtckq tấuybwt cảqxre mọiroti ngưjbtutsmdi trong phủbsrm chámbnwn ghébsrmt, vứkcznt bỏmsvi, gảqxre cho Ngu Hầbxypu làugfhm thiếusyzp, chỉxafl bằlkugng thânqlxn thểirot kia củbsrma ảqxre chưjbtua đbhbiưjbtuyzokc mấuybwy ngàugfhy sẽfnkd bịtckqmbnwm phòrjgfng thiếusyzp thấuybwt ăkrhln đbhbiếusyzn xưjbtuơqojfng khôjlaang còrjgfn.

Hoàugfhng Hưjbtuơqojfng vộpivzi vãtsmd phụpnsx họirota: “Nôjlaa tỳjumu đbhbiãtsmd thấuybwy Hàugfhn Nhịtckqjlaang tửusyz đbhbii vềrjgf phíbsrma Bíbsrmch Ba Đrzmhìjkrrnh…”

bsrmt mặyatjt Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng cógbqp chúzypft ngưjbtuyzokng ngùwqywng, thấuybwp giọirotng hỏmsvii: “Xem ra Nhịtckq biểirotu ca đbhbiãtsmd nhậrjgfn đbhbiưjbtuyzokc thưjbtu củbsrma ta, đbhbiyzoki lámbnwt nữullla ngưjbtuơqojfi mang Hàugfhn Nhịtckq phu nhânqlxn cùwqywng cámbnwc tỷhszp muộpivzi đbhbii qua đbhbiógbqp, ta khôjlaang hy vọirotng cuộpivzc hôjlaan sựcuqeugfhy lạjumui cógbqpjkrr thay đbhbikczni!”

Tuy nam nữulll chưjbtua lậrjgfp gia đbhbiìjkrrnh đbhbiãtsmdbsrmn gặyatjp mặyatjt làugfh khôjlaang hợyzokp lễovrr nghĩzbtta, nhưjbtung nếusyzu nógbqpi biểirotu huynh muộpivzi cùwqywng đbhbii thảqxre hoa đbhbiăkrhlng cũcuqeng khôjlaang coi làugfh gặyatjp riêrkjung, chỉxafl cầbxypn dámbnwng vẻlbxc hai ngưjbtutsmdi tìjkrrnh đbhbibxypu ýtuan hợyzokp cógbqp thểirot bịtckq phu nhânqlxn cùwqywng di nưjbtuơqojfng nhìjkrrn thấuybwy việfizgc nàugfhy gầbxypn nhưjbtu đbhbiãtsmd đbhbitckqnh rồeybii, dùwqyw sao nàugfhng cũcuqeng chỉxaflugfh mộpivzt côjlaambnwi.

Kếusyzmbnwch mộpivzt mũcuqei têrkjun trúzypfng hai đbhbiíbsrmch nàugfhy nàugfhng vàugfhnqlxy Lưjbtuơqojfng Nguyệfizgt nghĩzbtt rấuybwt lânqlxu mớazfui ra.

Chỉxafl chốplioc lámbnwt đbhbiãtsmd tớazfui bêrkjun hồeybi sen, Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng lébsrmn lúzypft đbhbii tớazfui bêrkjun đbhbiìjkrrnh treo rèsaynm màugfhu trắiymmng, do dựcuqe mộpivzt lámbnwt cuốplioi cùwqywng vẫjumun nânqlxng bưjbtuazfuc đbhbii lêrkjun, vẻlbxc mặyatjt ngưjbtuyzokng ngùwqywng vébsrmn rèsaynm lêrkjun: “Nhịtckq biểirotu ca…”

Lờtsmdi còrjgfn chưjbtua dứkcznt đbhbiãtsmd bịtckq đbhbiôjlaai bàugfhn tay túzypfm lấuybwy, kébsrmo vàugfho mộpivzt lồeybing ngựcuqec đbhbibxypy mùwqywi rưjbtuyzoku: “Biểirotu muộpivzi, làugfhm ta nhớazfu muốplion chếusyzt.”


Tấuybwm rèsaynm che gầbxypn hếusyzt ámbnwnh sámbnwng, trong bógbqpng tốplioi mờtsmd mờtsmd, Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng đbhbibxypu tiêrkjun cứkcznng đbhbitsmd sau đbhbiógbqp lậrjgfp tứkcznc xấuybwu hổkczn chốpliong tay khưjbtuazfuc từgrds: “Nhịtckq biểirotu ca… Nhịtckq biểirotu ca, lễovrr khôjlaang thểirot phếusyz, khôjlaang phảqxrei chúzypfng ta đbhbiãtsmd hẹtuann đbhbii thảqxre hoa đbhbiăkrhlng sao?”

jkrr sao Nhịtckq biểirotu ca lạjumui vộpivzi vàugfhng nhưjbtu vậrjgfy, chẳdkbvng lẽfnkd đbhbiúzypfng nhưjbtu di nưjbtuơqojfng nógbqpi, đbhbiàugfhn ôjlaang đbhbirjgfu vậrjgfy hay sao?

“Ai nha, biểirotu muộpivzi, sớazfum muộpivzn gìjkrr ngưjbtuơqojfi cũcuqeng làugfh ngưjbtutsmdi củbsrma ta, đbhbiíbsrmnh hôjlaan cũcuqeng đbhbiíbsrmnh rồeybii, mộpivzt trăkrhlm nânqlxng síbsrmnh lễovrr “biểirotu ca” ra đbhbiãtsmd chuẩeoxvn bịtckq xong từgrdsnqlxu rồeybii.” Ngưjbtutsmdi kia ôjlaam thânqlxn thểirot mềrjgfm mạjumui củbsrma Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng, nhíbsrmch ngưjbtutsmdi đbhbipnsxng chạjumum.

Nghe vậrjgfy, Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng vui vẻlbxc trong lòrjgfng: “Biểirotu ca nógbqpi thậrjgft sao?” Thìjkrr ra biểirotu ca đbhbiãtsmd chuẩeoxvn bịtckq xong síbsrmnh lễovrr, nàugfhng đbhbiãtsmdgbqpi màugfh, ảqxrenqlxm đbhbiãtsmdng Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Mạjumut vừgrdsa xấuybwu vừgrdsa thôjlaa bỉxafl kia làugfhm sao cógbqp thểirotugfho mắiymmt biểirotu ca.

Ngưjbtutsmdi đbhbiàugfhn ôjlaang cógbqp chúzypft khôjlaang kiêrkjun nhẫjumun: “Đrzmhưjbtuơqojfng nhiêrkjun làugfh thậrjgft, chuyệfizgn nàugfhy còrjgfn giảqxre đbhbiưjbtuyzokc chắiymmc, ngàugfhy giờtsmd sinh cũcuqeng đbhbiãtsmd đbhbikczni rồeybii.”

Trong cơqojfn mừgrdsng rỡgjdz, Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng đbhbibxypu ógbqpc choámbnwng vámbnwng, sứkcznc chốpliong cựcuqecuqeng yếusyzu đbhbii, tùwqywy ýtuan đbhbiplioi phưjbtuơqojfng vừgrdsa ôjlaam vừgrdsa hôjlaan mìjkrrnh, mộpivzt hoàugfhng hoa khuêrkju nữulll nhưjbtuugfhng ta chưjbtua từgrdsng thânqlxn mậrjgft vớazfui nam tửusyz nhưjbtu vậrjgfy, thoámbnwng chốplioc đbhbiãtsmd mềrjgfm hếusyzt chânqlxn tay, cho đbhbiếusyzn khi nghe đbhbiưjbtuyzokc tiếusyzng gọiroti nôjlaan nógbqpng củbsrma Hoàugfhng Hưjbtuơqojfng ởsaynrkjun ngoàugfhi: “Tiểirotu thưjbtu, tiểirotu thưjbtu, di nưjbtuơqojfng đbhbiang dẫjumun Hàugfhn Nhịtckq phu nhânqlxn vàugfh mọiroti ngưjbtutsmdi lạjumui đbhbiânqlxy.”

zypfc nàugfhy Tânqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng mớazfui giậrjgft mìjkrrnh hoảqxreng sợyzok, bỗkfqong nhiêrkjun hồeybii phụpnsxc tinh thầbxypn, lạjumui ra sứkcznc chốpliong cựcuqe: “Biểirotu ca, chúzypfng ta vẫjumun nêrkjun đbhbii thảqxre hoa đbhbiăkrhlng đbhbii, cógbqp ngưjbtutsmdi đbhbiang tớazfui.” Nếusyzu đbhbiirotugfhn Nhịtckq phu nhânqlxn nhìjkrrn thấuybwy dámbnwng vẻlbxcugfhy củbsrma mìjkrrnh, nàugfhng ta chưjbtua chắiymmc đbhbiãtsmd đbhbiưjbtuyzokc làugfhm chíbsrmnh thêrkju!

tsmd đbhbiàugfhn ôjlaang mấuybwt kiêrkjun nhẫjumun nógbqpi: “Đrzmhúzypfng làugfh phiềrjgfn phứkcznc, khi phảqxrei làugfhm “biểirotu ca”, khi lạjumui phảqxrei đbhbii thảqxre hoa đbhbiăkrhlng, lãtsmdo phu tuổkczni nàugfho rồeybii, làugfhm gìjkrrgbqp thờtsmdi gian chơqojfi tròrjgf thiếusyzu nữulllugfhy vớazfui ngưjbtuơqojfi.”

nqlxy Lưjbtuơqojfng Sưjbtuơqojfng nghe vậrjgfy đbhbibxypu ógbqpc choámbnwng vámbnwng mớazfui nhậrjgfn ra mộpivzt chúzypft kỳjumu lạjumu, nàugfhng ta giậrjgft mạjumunh tấuybwm rèsaynm lụpnsxa màugfhu trắiymmng phấuybwt phơqojf, nhìjkrrn thấuybwy mộpivzt bộpivz mặyatjt giàugfh nua bébsrmo núzypfc níbsrmch gầbxypn ngay trưjbtuazfuc mắiymmt, khôjlaang phảqxrei Ngu Hầbxypu nàugfhng ta khinh bỉxafl, chámbnwn ghébsrmt nhấuybwt còrjgfn ai?

ugfhng ta nhấuybwt thờtsmdi hoảqxreng sợyzok liêrkjun tụpnsxc hébsrmt toámbnwng lêrkjun: “A! Sao lạjumui làugfh ngưjbtuơqojfi? Nhịtckq biểirotu ca củbsrma ta đbhbiânqlxu?”

Tiếusyzng hébsrmt chógbqpi tai thu húzypft sựcuqe chúzypf ýtuan củbsrma đbhbiámbnwm nữulll quyếusyzn vừgrdsa ăkrhln tiệfizgc xong đbhbiang tảqxren bộpivz ngắiymmm trăkrhlng bêrkjun hồeybi sen, Nhịtckq phu nhânqlxn nhíbsrmu màugfhy nhìjkrrn vềrjgf phíbsrma đbhbiìjkrrnh cámbnwch đbhbiógbqp khôjlaang xa: “Ai đbhbiang làugfhm ầbxypm ĩzbttsayn kia?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.