Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 382 : Nam trang săn tình

    trước sau   
《Chưvklaơahneng 382》

NAM TRANG SĂwwiiN TÌhwtoNH: CÔgacwNG LƯqepatjwgC DẠfdil Đjrfdlvzy THẦmlnfN BÍjrfd (18)

Editor: Dưvklaơahneng Gia Uy Vũsbri

“Bêmarin cògmuhn lạihtvi… Làvcopm ấmpbfm giưvklamcxpng, thếgmuhvcopo?”

lrkrn Khuynh nhưvklajlfgng màvcopy, hoàvcopn toàvcopn khôotwhng chúmfnx ýqqlm đrsckếgmuhn vẻjknt mặgrpnt biếgmuhn ảotwho củshcoa Jobhan vưvklaơahneng tửbsjvlvzy ghếgmuh sau, trêmariu đrsckùxvila.

Eric đrsckvhymt nhiêmarin trừgsieng lớjlfgn mắamcmt.




—— Bởlvzyi vìjlfg, gãwnsxkrla thểglnp nghe hiểglnpu tiếgmuhng Trung.

Hắamcmn, bọaqvnn họaqvn… Thếgmuhvcopvcop...

Vịfniuvklaơahneng tửbsjvxvilng Trung Đjrfdôotwhng nàvcopy chỉylgk cảotwhm thấmpbfy khôotwhng cánzinch nàvcopo tiếgmuhp nhậyeyon.

krla đrsckiềkrlau, gãwnsx bịfniu Ngũsbri Vi đrsckèjrfd nặgrpnng, lạihtvi bịfniulrkry trong bãwnsxo tánzinp choánzinng vánzinng, cămfnxn bảotwhn khôotwhng chen miệjkrhng đrsckưvklagacwc.

Đjrfdưvklaơahneng nhiêmarin, cũsbring khôotwhng cókrla ai đrsckglnp ýqqlm đrsckếgmuhn gãwnsx ——

Thấmpbfy bêmarin kia nhấmpbft thờmcxpi khôotwhng cókrla phảotwhn ứtcvbng, Vâlrkrn Khuynh cưvklamcxpi khẽedip, lạihtvi khiêmariu khíhevtch nókrlai: “Sao nàvcopo, Mạihtvc gia chủshco khôotwhng dánzinm?”

Nhánziny mắamcmt đrsckókrla, ngưvklamcxpi đrsckàvcopn ôotwhng bêmarin kia lạihtvi nhếgmuhch môotwhi mỏedipng: “Tưvklaơahneng lai đrsckâlrkry chẳziffng phảotwhi làvcop chuyệjkrhn tấmpbft nhiêmarin sao?”

Ngữtcvb khíhevt cựqnplc kỳbsjv nhạihtvt, nộvhymi hàvcopm lạihtvi cựqnplc kỳbsjv ánzini muộvhymi.

vklau manh màvcopkrlai, chíhevtnh làvcop loạihtvi chuyệjkrhn “Ấjlfgm giưvklamcxpng” nhấmpbft đrsckfniunh sẽedip xảotwhy ra nàvcopy, tíhevtnh làvcop phầgrpnn thưvklalvzyng gìjlfg chứtcvb?

Quảotwh thựqnplc làvcop… Khôotwhng biếgmuht xấmpbfu hổmoji.

Lậyeyop tứtcvbc, khókrlae môotwhi Vâlrkrn Khuynh khẽediphevtm, trong lògmuhng khôotwhng khỏedipi chửbsjvi thầgrpnm mộvhymt câlrkru.

xvil sao hiệjkrhn giờmcxp, hai ngưvklamcxpi cămfnxn bảotwhn chưvklaa xánzinc đrsckfniunh quan hệjkrh

vcopng nghĩtcvb, lạihtvi phanh gấmpbfp mộvhymt cánzini, mớjlfgi lạihtvi lầgrpnn nữtcvba lêmarin tiếgmuhng: “Vậyeyoy… Anh thắamcmng, tôotwhi sẽedip cho anh mộvhymt sựqnpl ‘ kinh hỉylgk ’, nếgmuhu thua, anh phảotwhi lặgrpnp lạihtvi lờmcxpi thổmoji lộvhym đrsckãwnsx nghe đrsckưvklagacwc kia mộvhymt lầgrpnn.”




Dứtcvbt lờmcxpi, tay Mạihtvc Sâlrkrm đrsckang kéotwho cầgrpnn đrsckiềkrlau khiểglnpn thoánzinng chốkrlac dừgsieng lạihtvi.

lrkrn Khuynh lạihtvi dựqnpl kiếgmuhn màvcopvklamcxpi: “Đjrfdoạihtvn đrsckkrlai thoạihtvi củshcoa tôotwhi vàvcop Ngũsbri Vi, anh đrsckãwnsx nghe đrsckưvklagacwc đrscki?”

mfnxc ấmpbfy nhìjlfgn thấmpbfy ánzinnh sánzinng đrsckedip củshcoa thiếgmuht bịfniu nghe léotwhn hưvklavkla thựqnplc thựqnplc lókrlae lêmarin, nàvcopng đrsckãwnsxkrla đrsckiềkrlau suy đrscknzinn.

Xem ra, quảotwh thựqnplc khôotwhng sai.

“Cókrla thểglnp.” Bêmarin kia, Mạihtvc Sâlrkrm cũsbring thoánzint khỏedipi cảotwhm xúmfnxc bịfniu “Phánzint hiệjkrhn”, nhàvcopn nhạihtvt đrsckvapcng ýqqlm.

“Tốkrlat!” Cuốkrlai cùxvilng Vâlrkrn Khuynh cưvklamcxpi khẽedip mộvhymt tiếgmuhng: “Vậyeyoy thìjlfg, tựqnpl bằmfnxng bảotwhn lĩtcvbnh.”

otwhm xuốkrlang mộvhymt câlrkru nàvcopy, nàvcopng giẫizdpm mạihtvnh châlrkrn ga, trựqnplc tiếgmuhp nốkrlai vàvcopo đrsckvcopn xe cògmuhn lạihtvi củshcoa thuộvhymc hạihtv.

“Cùxvilng tôotwhi tấmpbfn côotwhng phíhevta trưvklajlfgc, côotwhng kíhevtch xung quanh!” Câlrkru nàvcopy vừgsiea rơahnei xuốkrlang, mọaqvni ngưvklamcxpi trong “Hắamcmc Hồvapc” đrsckkrlau chấmpbfn đrsckvhymng tinh thầgrpnn, giưvklaơahneng mắamcmt nhìjlfgn lêmarin ——

Xe củshcoa kẻjknt đrsckfniuch, đrsckãwnsx gầgrpnn ngay trưvklajlfgc mắamcmt!

“Đjrfdâlrkry làvcop khiêmariu khíhevtch!”

“Shit! Dánzinm coi thưvklamcxpng chúmfnxng ta…”



Nhìjlfgn thấmpbfy “Hắamcmc Hồvapc” vẫizdpn luôotwhn chạihtvy trốkrlan lạihtvi quay đrsckgrpnu vọaqvnt tớjlfgi, ngưvklamcxpi trêmarin xe phíhevta đrsckkrlai phưvklaơahneng cũsbring nổmojii giậyeyon.




ahnen nữtcvba Tiêmariu Thiêmarin Long vẫizdpn luôotwhn khôotwhng chỉylgk huy, bọaqvnn họaqvn huyếgmuht khíhevtlrkrng lêmarin, trựqnplc tiếgmuhp quyếgmuht đrsckfniunh: Đjrfdkrlai chiếgmuhn trựqnplc diệjkrhn!

“Đjrfdvcopn đrsckvcopn đrsckvcopn bang bang!!!”

Giâlrkry tiếgmuhp theo, rấmpbft nhiềkrlau ngưvklamcxpi mókrlac súmfnxng ra, khôotwhng hềkrlakrla kếgmuht cấmpbfu bắamcmn vềkrla phíhevta “Hắamcmc Hồvapc”.

Thoánzinng chốkrlac mưvklaa bom bãwnsxo đrsckihtvn.

lrkrn Khuynh nhếgmuhch môotwhi, nhanh chókrlang mởlvzy cửbsjva sổmoji xe xuốkrlang, từgsie trong ngămfnxn chứtcvba đrsckvapc trựqnplc tiếgmuhp lấmpbfy ra mộvhymt khẩapyfu súmfnxng trưvklamcxpng AK47!

Thâlrkrn xe phanh gấmpbfp!

Sau khi tránzinnh đrsckưvklagacwc mộvhymt đrsckgacwt đrsckánzinnh chíhevtnh diệjkrhn, tay phảotwhi nàvcopng đrsckiềkrlau khiểglnpn xe, tay tránzini nâlrkrng AK47, trựqnplc tiếgmuhp nhắamcmm ngay đrsckánzinm ngưvklamcxpi đrsckang ngoi đrsckgrpnu ra bêmarin phe đrsckkrlai diệjkrhn!

vkla quang nhắamcmm chuẩapyfn, mỗaqvni lầgrpnn súmfnxng bắamcmn ra, thếgmuh nhưvklang đrsckkrlau chíhevtnh xánzinc trúmfnxng ngay giữtcvba mụsbric tiêmariu!

Chỉylgk trong giâlrkry lánzint đrsckãwnsx tiêmariu diệjkrht mộvhymt nửbsjva khíhevt thếgmuh quâlrkrn đrsckfniuch!

“Lãwnsxo đrsckihtvi!”

Đjrfdánzinm thuộvhymc hạihtv thấmpbfy thếgmuh, trong mắamcmt đrsckkrlau lộvhym ra vẻjknthevtnh nểglnp.

“Cògmuhn chờmcxpjlfg nữtcvba?” Vâlrkrn Khuynh ngạihtvo mạihtvn cưvklamcxpi, thanh âlrkrm truyềkrlan ra từgsienziny truyềkrlan tin: “Theo kịfniup côotwhng kíhevtch!”

“Dạihtv!”. Ngưvklamcxpi “Hắamcmc Hồvapc” đrsckvapcng thanh trảotwh lờmcxpi.




Nhữtcvbng ngưvklamcxpi đrsckiềkrlau khiểglnpn cògmuhn lạihtvi khôotwhng cókrlamfnxng lựqnpla phâlrkrn tâlrkrm đrsckglnp tấmpbfn côotwhng, dùxvilng trìjlfgnh đrsckvhymnzini xe cao nhấmpbft, tránzini phảotwhi phánzingmuhng vâlrkry, đrsckvapcng thờmcxpi xôotwhng vềkrla phíhevta đrsckkrlai diệjkrhn đrsckang hoảotwhng loạihtvn, dùxvilng hếgmuht khảotwhmfnxng hộvhym tốkrlang cho đrsckvapcng bạihtvn.

gmuhn ngưvklamcxpi ngồvapci ghếgmuh phụsbrivcop ghếgmuh sau, lấmpbfy ra tấmpbft cảotwhnzinc loạihtvi đrsckihtvn dưvklagacwc dựqnpl trữtcvb.

nzinc loạihtvi súmfnxng trưvklamcxpng, súmfnxng tựqnpl đrsckvhymng, lựqnplu đrsckihtvn… Khôotwhng ngừgsieng bịfniu vứtcvbt ra.

Từgsie cửbsjva sổmoji xuấmpbft hiệjkrhn ngưvklamcxpi ngămfnxn đrsckókrlan lửbsjva đrsckihtvn, khôotwhng hềkrla sợgacw chếgmuht đrsckkrlai mặgrpnt vớjlfgi thếgmuhotwhng củshcoa quâlrkrn đrsckfniuch.

Bọaqvnn họaqvn ——

Từgsieng làvcopnzint thủshco trứtcvb danh đrsckưvklaơahneng thờmcxpi, từgsieng đrsckơahnen đrsckvhymc hàvcopnh đrsckvhymng trong đrsckêmarim tốkrlai, nhưvklang hiệjkrhn giờmcxp, nếgmuhu đrsckãwnsx chuyểglnpn đrsckmojii hìjlfgnh thứtcvbc thàvcopnh mộvhymt tổmoji chứtcvbc mớjlfgi, mỗaqvni ngưvklamcxpi đrsckkrlau phảotwhi cókrla giánzinc ngộvhym đrsckvcopn kếgmuht.

Phíhevta trưvklajlfgc làvcop thủshcotcvbnh mìjlfgnh tôotwhn sùxvilng tuyệjkrht đrsckkrlai, bêmarin cạihtvnh làvcop anh chịfniu em thâlrkrn thuộvhymc.

Đjrfdãwnsx vậyeyoy, cògmuhn sợgacwnzini gìjlfg?

Ai dánzinm vìjlfg “Hắamcmc Hồvapc” làvcop tổmoji chứtcvbc mớjlfgi hìjlfgnh thàvcopnh màvcop xem nhẹwnsx bọaqvnn họaqvn, cho dùxvilvcopkrlavcop ba đrsckgrpnu sỏedip, cũsbring phảotwhi chuẩapyfn bịfniu xem cókrla bịfniu bọaqvnn họaqvnotwh xuốkrlang mộvhymt miếgmuhng thịfniut hay khôotwhng!



Trong lúmfnxc nhấmpbft thờmcxpi, lửbsjva đrsckihtvn đrsckmarin cuồvapcng chánziny lêmarin, hai bêmarin giao phong cựqnplc kỳbsjv oanh liệjkrht.

Nhưvklang khôotwhng bao lâlrkru sau, “Hắamcmc Hồvapc” đrsckãwnsx chiếgmuhm cứtcvb thếgmuh thưvklagacwng phong tuyệjkrht đrsckkrlai!

“Sao cókrla thểglnp?”




Cụsbric diệjkrhn trưvklajlfgc mặgrpnt, quâlrkrn đrsckfniuch bịfniu giánzino huấmpbfn phíhevta đrsckkrlai diệjkrhn lạihtvi khôotwhng thểglnp tin nổmojii.

Truyệjkrhn chỉylgk đrsckămfnxng duy nhấmpbft trêmarin Wattpad @DuongGiaUyVu

Trêmarin bầgrpnu trờmcxpi, Tiêmariu Thiêmarin Long bịfniu đrsckánzinnh đrsckếgmuhn liêmarin tụsbric thoánzini lui, càvcopng khôotwhng muốkrlan tin.

Thậyeyom chíhevt, ngay cảotwh ngưvklamcxpi Mạihtvc gia cũsbring khôotwhng thểglnp khôotwhng cảotwhm thánzinn ——

“‘ Hắamcmc Hồvapc ’ đrsckãwnsx xem nhưvklavcop gia tộvhymc châlrkrn chíhevtnh…”

Mạihtvc Nhấmpbft đrsckvhymt nhiêmarin nókrlai, thanh âlrkrm thôotwhng qua mánziny liêmarin lạihtvc truyềkrlan tớjlfgi mỗaqvni chiếgmuhc mánziny bay chiếgmuhn đrsckmpbfu.

“Ừfnium.” Giâlrkry tiếgmuhp theo, lạihtvi nghe thấmpbfy Mạihtvc Sâlrkrm khẳziffng đrsckfniunh.

Trong tiếgmuhng nókrlai nàvcopy, dưvklamcxpng nhưvklagmuhn mang theo ýqqlmvklamcxpi.

Thủshco hạihtv Mạihtvc gia thoánzinng chốkrlac im lặgrpnng.

Khoan đrsckãwnsx.

wnsxo đrsckihtvi anh cókrla ngữtcvb khíhevtxvilng chung vinh dựqnplvcop thếgmuhvcopo vậyeyoy?

Trong nhánziny mắamcmt, Mạihtvc Nhấmpbft chỉylgk cảotwhm thấmpbfy êmarimfnxng.

Nghĩtcvb đrsckếgmuhn “Quan hệjkrh” củshcoa lãwnsxo đrsckihtvi nhàvcopjlfgnh vàvcop thủshcotcvbnh “Hắamcmc Hồvapc”… Tựqnplvklang lạihtvi cókrla loạihtvi cảotwhm giánzinc bịfniuotwhp vếgmuhahnen “Thôotwhng gia”!?

Ýzdxk niệjkrhm nàvcopy chợgacwt lókrlae qua, mộvhymt đrsckánzinm ngưvklamcxpi Mạihtvc gia thoánzinng chốkrlac cứtcvbng đrsckmcxp.

Khôotwhng! Sao cókrla thểglnp nhưvkla vậyeyoy…

Thếgmuhvcop Mạihtvc Nhấmpbft kéotwho cầgrpnn đrsckiềkrlau khiểglnpn, vừgsiea đrsckfniunh tămfnxng thếgmuh tấmpbfn côotwhng.

Lạihtvi thấmpbfy mánziny bay chiếgmuhn đrsckmpbfu đrsckang dẫizdpn đrsckgrpnu kia đrsckvhymt nhiêmarin vọaqvnt qua, liêmarin tiếgmuhp tiêmariu diệjkrht kẻjknt đrsckfniuch.

Trong chớjlfgp nhoánzinng, hầgrpnu nhưvkla đrsckánzinnh rơahnei toàvcopn bộvhymnziny bay củshcoa đrsckkrlai phưvklaơahneng!

!!!

Mộvhymt đrsckánzinm thuộvhymc hạihtv đrsckkrlau kinh ngạihtvc.

Xem ra, khôotwhng muốkrlan bịfniuotwhp vếgmuhahnen, làvcopwnsxo đrsckihtvi nhàvcopjlfgnh…

Lầgrpnn nàvcopy, đrsckánzinm Mạihtvc Nhấmpbft lậyeyop tứtcvbc nâlrkrng cao tinh thầgrpnn, đrscki theo mãwnsxnh liệjkrht tiếgmuhn côotwhng!

Đjrfdùxvila chắamcmc.

Nếgmuhu lạihtvi chờmcxp thêmarim mộvhymt lánzint, chỉylgk sợgacwwnsxo đrsckihtvi sẽedip tựqnpljlfgnh giảotwhi quyếgmuht triệjkrht đrsckglnp!

…Toàvcopn bộvhym ngưvklamcxpi Mạihtvc gia nghiêmarim túmfnxc lêmarin, rấmpbft nhanh, liềkrlan tạihtvi trờmcxpi cao nàvcopy hìjlfgnh thàvcopnh khíhevt thếgmuh nghiềkrlan ánzinp ngay trêmarin chiếgmuhn trưvklamcxpng.

Mặgrpnt trờmcxpi lặgrpnn dầgrpnn khuấmpbft bókrlang.

Nhánziny mắamcmt khi tia nắamcmng chiềkrlau tàvcop cuốkrlai cùxvilng chiếgmuhu rọaqvni kia, mặgrpnt đrsckmpbft, khôotwhng trung, hai bêmarin chiếgmuhn đrsckmpbfu khôotwhng hềkrla gặgrpnp trởlvzy ngạihtvi.

Chókrlai mắamcmt nhấmpbft trong đrsckókrla chíhevtnh làvcop thủshcotcvbnh luôotwhn xung phong phíhevta trưvklajlfgc củshcoa hai bêmarin…

Ngắamcmn ngủshcoi hơahnen mưvklamcxpi phúmfnxt, hếgmuht thảotwhy đrsckãwnsx kếgmuht thúmfnxc ——

Nhókrlam ngưvklamcxpi côotwhng kíhevtch tậyeyop kíhevtch tớjlfgi cửbsjva tửbsjv thưvklaơahneng thảotwhm trọaqvnng, hơahnen phâlrkrn nửbsjva dâlrkrng tặgrpnng tíhevtnh mạihtvng.

Duy nhấmpbft hoàvcopn hảotwho chíhevtnh làvcop mấmpbfy ngưvklamcxpi trêmarin mánziny bay trựqnplc thămfnxng củshcoa Tiêmariu Thiêmarin Long, bịfniu bắamcmt đrsckánzinp xuốkrlang, giữtcvb lạihtvi tra hỏedipi.

“Cánzinc ngưvklamcxpi khôotwhng thểglnp giếgmuht tôotwhi!”

Nhưvklang, mấmpbfy ngưvklamcxpi trong mánziny bay vừgsiea ra tớjlfgi, Ôgacwn Vũsbrijlfgnh the théotwhkrlai: “Nếgmuhu khôotwhng, ba ba củshcoa tôotwhi sẽedip khôotwhng buôotwhng tha cho cánzinc ngưvklamcxpi!”

Tiêmariu Thiêmarin Long đrscki theo bêmarin cạihtvnh, nghe vậyeyoy, đrsckvhymt nhiêmarin nắamcmm chặgrpnt tay côotwh ta.

mfnxc nàvcopy dưvklamcxpng nhưvkla Ôgacwn Vũsbrijlfgnh mớjlfgi kịfniup phảotwhn ứtcvbng lạihtvi, thấmpbfp giọaqvnng nókrlai: “Đjrfdúmfnxng! Cògmuhn, cògmuhn cókrla… Long ca ca.”

“Ha?” Vâlrkrn Khuynh nhưvklajlfgng màvcopy, cưvklamcxpi nhưvkla khôotwhng cưvklamcxpi liếgmuhc mắamcmt nhìjlfgn mấmpbfy ngưvklamcxpi phíhevta sau côotwh ta mộvhymt cánzini.

“Cho nêmarin ýqqlmotwhvcop, trừgsieotwhvcop hắamcmn, nhữtcvbng ngưvklamcxpi khánzinc đrsckkrlau tùxvily ýqqlmotwhi xửbsjv tríhevt?”

Mấmpbfy ngưvklamcxpi kia thoánzinng chốkrlac biếgmuhn sắamcmc, Ôgacwn Vũsbrijlfgnh nghẹwnsxn họaqvnng.

Nhưvklang Tiêmariu Thiêmarin Long lạihtvi đrsckúmfnxng lúmfnxc kêmariu lêmarin: “Lămfnxng Vâlrkrn Khuynh, màvcopy dánzinm xuốkrlang tay, khôotwhng sợgacw sẽedip đrsckkrlai mặgrpnt vớjlfgi lửbsjva giậyeyon củshcoa Adrian gia sao?!”

Trong mắamcmt Vâlrkrn Khuynh sắamcmc béotwhn chợgacwt lókrlae, vẫizdpn chưvklaa nókrlai gìjlfg ——

Mạihtvc Tam ởlvzy phíhevta sau đrsckvhymt nhiêmarin tiếgmuhn lêmarin, nókrlai vớjlfgi Mạihtvc Sâlrkrm đrsckang đrscktcvbng bêmarin cạihtvnh nàvcopng.

“Lãwnsxo đrsckihtvi, cókrla liêmarin lạihtvc. Làvcop… gia chủshco Adrian.”

lrkrn Khuynh ngừgsieng lạihtvi, Mạihtvc Sâlrkrm hơahnei nhíhevtu màvcopy, ýqqlm bảotwho Mạihtvc Tam kếgmuht nốkrlai.

Giâlrkry tiếgmuhp theo.

Chợgacwt nghe thấmpbfy mộvhymt giọaqvnng nam trung niêmarin hồvapcn hậyeyou truyềkrlan ra.

“Mạihtvc gia chủshco, thỉylgknh cầgrpnu cậyeyou nókrlai vớjlfgi anh bạihtvn kia mộvhymt tiếgmuhng, buôotwhng tha cho con gánzini củshcoa tôotwhi…”

“Ba ba!” Nghe vậyeyoy, Ôgacwn Vũsbrijlfgnh lậyeyop tứtcvbc kíhevtch đrsckvhymng, vộvhymi vàvcopng la lêmarin: “Cògmuhn Long ca ca nữtcvba!”

Dứtcvbt lờmcxpi, bêmarin kia dưvklamcxpng nhưvkla im lặgrpnng vàvcopi giâlrkry, mớjlfgi nókrlai.

“…Cògmuhn Tiêmariu Thiêmarin Long nữtcvba, tôotwhi bảotwho đrsckotwhm cho hắamcmn mộvhymt lầgrpnn. Lămfnxng thủshcotcvbnh phảotwhi khôotwhng? Cậyeyou buôotwhng tha cho bọaqvnn họaqvn, âlrkrn oánzinn lúmfnxc trưvklajlfgc xókrlaa bỏedip toàvcopn bộvhym, đrsckvapcng thờmcxpi tôotwhi cũsbring sẽedip giúmfnxp cậyeyou giao thiệjkrhp vớjlfgi Sean gia… Đjrfdshco rồvapci chứtcvb? “

Ôgacwng ta nókrlai xong, ra vẻjknt tràvcopn đrsckgrpny tựqnpl tin rằmfnxng chắamcmc chắamcmn Vâlrkrn Khuynh sẽedip đrsckánzinp ứtcvbng.

Trêmarin thựqnplc tếgmuh… Cũsbring đrsckúmfnxng làvcop nhưvkla thếgmuh.

lrkrn Khuynh thầgrpnm thởlvzyvcopi mộvhymt hơahnei.

Khôotwhng ngờmcxp rằmfnxng, ngữtcvb khíhevt củshcoa vịfniu gia chủshco Adrian nàvcopy tuy cókrla cảotwhm giánzinc ưvklau việjkrht, nhưvklang tưvkla thánzini cũsbring coi nhưvkla châlrkrn thàvcopnh khánzinch sánzino.

Tuy nàvcopng khôotwhng sợgacw đrsckkrlai đrsckfniuch vớjlfgi hai nhàvcop, cũsbring đrsckãwnsx sớjlfgm chuẩapyfn bịfniu tốkrlat.

Nhưvklang cămfnxn cơahne củshcoa “Hắamcmc Hồvapc” hiệjkrhn giờmcxp chưvklaa vữtcvbng, cókrla thểglnp tạihtvm thờmcxpi lẩapyfn tránzinnh loạihtvi đrsckkrlai thủshcovcopy tấmpbft nhiêmarin càvcopng tốkrlat hơahnen.

vcoplrkrn Khuynh trưvklajlfgc nay đrsckkrlau làvcop ngưvklamcxpi biếgmuht câlrkrn nhắamcmc lợgacwi hạihtvi.

Lạihtvi nókrlai, đrsckkrlai phưvklaơahneng thỉylgknh cầgrpnu đrsckếgmuhn trêmarin ngưvklamcxpi Mạihtvc Sâlrkrm, nàvcopng cũsbring khôotwhng muốkrlan hắamcmn phảotwhi chịfniuu liêmarin lụsbriy…

Bởlvzyi vậyeyoy lầgrpnn nàvcopy, phảotwhi thậyeyot sựqnpl tạihtvm thờmcxpi buôotwhng tha cho vịfniu “Khíhevt vậyeyon chi tửbsjv” nàvcopy.

Chẳziffng qua, muốkrlan rờmcxpi khỏedipi thìjlfgkrla thểglnp, nhưvklang muốkrlan thoảotwhi mánzini rờmcxpi đrscki…?

mfnxc nàvcopy, Vâlrkrn Khuynh nheo mắamcmt lạihtvi, đrsckotwho qua vẻjknt mặgrpnt đrsckamcmc ýqqlm củshcoa Tiêmariu Thiêmarin Long, đrsckvhymt nhiêmarin nókrlai ——

“Ngàvcopi đrsckãwnsx mởlvzy miệjkrhng, tấmpbft nhiêmarin tôotwhi sẽedip khôotwhng chốkrlai từgsie. Nhưvklang khôotwhng rõfdil ngàvcopi cókrla biếgmuht…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.