Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 346 : Tình ca Tinh Tế

    trước sau   
《Chưylrlơbljfng 346》

uiugNH CA TINH TẾndeb: CÔxwpwNG LƯwfhhsntpC THƯwfhhsntpNG TƯwfhhmalyNG NGẠtixxO KIỀopvkU (26)

Editor: Dưylrlơbljfng Gia Uy Vũyywh

Mỗupboi ngưylrlhwosi 500 tínconch phâgktxn, thếsntpsntpo?”

“Cákwyvi gìkndm?”

Bốyjhun phíncona lậowssp tứgktxc nổgklr tung ——




“500 tínconch phâgktxn? Chơbljfi lớwdexn thếsntp?”

“Hơbljfn nữeqaya Tôasswgktxn Khuynh chỉgodc mớwdexi nhậowssp họavtgc, vẫomuvn chưylrla cókbtcnconch phâgktxn màsntp.”

“Cũyywhng chỉgodckbtc nhữeqayng tinh anh nhưylrl Simon mớwdexi dákwyvm lấukehy 500 tínconch phâgktxn đmzudopvk đmzudákwyvnh cuộxqstc.”

…Xung quanh nhấukeht thờhwosi nghịranl luậowssn xôasswn xao, Simon nghe xong khôasswng khỏupboi toéxqstt miệopvkng: “Đwrxmưylrlơbljfng nhiêgrnfn, họavtgc muộxqsti vẫomuvn chưylrla cókbtcnconch phâgktxn, cókbtc thểopvk viếsntpt giấukehy nợmaly trưylrlwdexc, trảfngy theo giai đmzudoạkclln.”

Trong khẩscpbu khíncon hoàsntpn toàsntpn tràsntpn ngậowssp kiêgrnfu ngạkcllo chắamxvc chắamxvn sẽxqst thắamxvng.

gktxn Khuynh nhưylrlwdexng màsntpy ——

Nhưylrl lờhwosi mọavtgi ngưylrlhwosi nókbtci, ởyjhu trưylrlhwosng quâgktxn đmzudxqsti tínconch phâgktxn quảfngy thậowsst rấukeht quan trọavtgng: Nókbtcylrlơbljfng đmzudưylrlơbljfng vớwdexi tiềkbtcn bạkcllc đmzudopvk đmzudgklri cákwyvc loạkclli tàsntpi nguyêgrnfn cókbtc thu phíncon, nhưylrl sửkndm dụlwrdng phòuiugng huấukehn luyệopvkn, xem cákwyvc loạkclli bảfngyo đmzudiểopvkn cókbtc thểopvk tu luyệopvkn khákwyvc nhau, mua thuốyjhuc năhxotng lưylrlmalyng… Đwrxmkbtcu cầndebn dùzoimng đmzudếsntpn tínconch phâgktxn.

Nhưylrlng muốyjhun đmzudkcllt đmzudưylrlmalyc tínconch phâgktxn phảfngyi thôasswng qua thíncon luyệopvkn hoặivhcc nhiệopvkm vụlwrd khókbtc khăhxotn.

sntp 500 tínconch phâgktxn, khôasswng íncont nhữeqayng họavtgc sinh cókbtcylrl chấukeht bìkndmnh thưylrlhwosng, họavtgc chưylrla đmzudếsntpn mộxqstt năhxotm đmzudkbtcu khôasswng cókbtc khảfngyhxotng tínconch lũyywhy đmzudưylrlmalyc.

Nếsntpu nàsntpng thua, chỉgodc sợmaly khôasswng biếsntpt bao lâgktxu mớwdexi trảfngy nổgklri.

Nhưylrlng, nàsntpng sẽxqst thua ưylrl

“Cókbtc thểopvk.” Vâgktxn Khuynh đmzudxqstt nhiêgrnfn cưylrlhwosi, lạkclli lầndebn nữeqaya lưylrlu loákwyvt đmzudyftfng ýxwpw: “Cókbtc đmzudiềkbtcu, chỉgodc sợmaly họavtgc trưylrlyjhung khôasswng lấukehy đmzudưylrlmalyc giấukehy nợmaly củuavga tôasswi.”

sntpng ýxwpw vịranl khôasswng rõscob nhếsntpch môasswi, lạkclli chuyểopvkn hưylrlwdexng vềkbtc phíncona đmzudákwyvm ngưylrlhwosi còuiugn lạkclli: “Vậowssy còuiugn họavtgc tỷassw bọavtgn họavtg…”




“500 tínconch phâgktxn thìkndm 500 tínconch phâgktxn!” Bọavtgn ngưylrlhwosi Nghiêgrnfm Nhãzehpyywhng bịranl chọavtgc giậowssn, cắamxvn răhxotng nókbtci: “Nửkndma giờhwos sau gặivhcp tạkclli phòuiugng khiêgrnfu chiếsntpn!”

xqstm xong câgktxu nàsntpy, năhxotm ngưylrlhwosi đmzudyjhui diệopvkn liềkbtcn tákwyvch ra đmzudi mấukeht.

“Vâgktxn Khuynh, em…” Tìkndmnh thếsntp biếsntpn hókbtca quákwyv nhanh, khi Triệopvku Uyểopvkn Quâgktxn hoàsntpn hồyftfn lạkclli thìkndm hếsntpt thảfngyy đmzudkbtcu đmzudranlnh rồyftfi, muốyjhun nhúszyvng tay cũyywhng khôasswng kịranlp.

“Em thậowsst làsntp quákwyv vọavtgng đmzudxqstng!”

Triệopvku Uyểopvkn Quâgktxn khókbtc thởyjhu, bàsntp biếsntpt, Vâgktxn Khuynh làsntp thiêgrnfn tàsntpi, nhưylrlng dùzoim sao vẫomuvn chưylrla trảfngyi qua họavtgc tậowssp chuyêgrnfn sâgktxu, tuyệopvkt đmzudyjhui khôasswng thểopvk so vớwdexi cákwyvc tinh anh trong hệopvk.

Đwrxmưylrlmalyc rồyftfi, cho dùzoim đmzudyjhui đmzudndebu vớwdexi ngưylrlhwosi năhxotm nhấukeht nhưylrl Nghiêgrnfm Nhãzehp thìkndm vẫomuvn cókbtc thểopvk thắamxvng mộxqstt hai trậowssn, nhưylrlng nàsntpng phảfngyi đmzudyjhui mặivhct chínconnh làsntphxotm ngưylrlhwosi!

Chỉgodc cầndebn thua thảfngym hạkclli mộxqstt lầndebn, dưylrl luậowssn nhấukeht đmzudranlnh sẽxqstsntpng hung mãzehpnh! Vâgktxn Khuynh sẽxqstkbtc luẩscpbn quẩscpbn trong lòuiugng, thiêgrnfn tàsntpi nàsntpy chỉgodc sợmalyyywhng sẽxqst ngãzehp xuốyjhung mấukeht!

Chuyệopvkn nàsntpy sao Triệopvku Uyểopvkn Quâgktxn cókbtc thểopvk khôasswng đmzudau lòuiugng?

“Côassw Triệopvku, cảfngym ơbljfn côassw, nhưylrlng trong lòuiugng em hiểopvku rõscob.” Vâgktxn Khuynh cảfngym tạkcll ýxwpw rốyjhut củuavga bàsntp, nhưylrlng vẫomuvn kiêgrnfn trìkndm: “Đwrxmmalyi lákwyvt nữeqaya so tàsntpi em sẽxqst chứgktxng minh cho côassw thấukehy.”

“Em… Haizz.” Triệopvku Uyểopvkn Quâgktxn dậowssm châgktxn, lắamxvc đmzudndebu đmzudi khỏupboi.

gktxn Khuynh bấukeht đmzudamxvc dĩmzudmzudu môasswi, giơbljfyftfo trắamxvng nhỏupbo trong lòuiugng ngựtoifc lêgrnfn: “Xem ra khôasswng cókbtc ai tin tưylrlyjhung em hếsntpt ákwyv.”

Mộxqst Thiệopvku Tu nheo mắamxvt lạkclli, mókbtcng vuốyjhut mèyftfo giưylrlơbljfng lêgrnfn, vỗupbo vỗupbo khókbtce môasswi nàsntpng.

Hừatuo.




asswi khôasswng phảfngyi ngưylrlhwosi àsntp?

uiugn nữeqaya, mau thu lạkclli nụlwrdylrlhwosi khổgklr củuavga em đmzudi, khókbtc coi chếsntpt đmzudưylrlmalyc!

Nghĩmzud, hắamxvn lạkclli quéxqstt mắamxvt nhìkndmn nhókbtcm ngưylrlhwosi qua đmzudưylrlhwosng đmzudang nghịranl luậowssn xôasswn xao mộxqstt cákwyvi, trong mắamxvt hiệopvkn lêgrnfn vẻiofp khinh thưylrlhwosng.

sntpng mi dàsntpi củuavga Vâgktxn Khuynh run lêgrnfn, thấukehy trạkcllng thákwyvi bễncon nghễncon nhìkndmn “Phàsntpm nhâgktxn ngu xuẩscpbn” củuavga boss, rốyjhut cuộxqstc khôasswng nhịranln đmzudưylrlmalyc câgktxu môasswi lêgrnfn.

“Em biếsntpt rồyftfi, boss, tiểopvku nhâgktxn sẽxqst khôasswng khiếsntpn anh mấukeht mặivhct đmzudâgktxu.”

sntpng cưylrlhwosi khẽxqst, thìkndm thầndebm bêgrnfn lỗupbo tai lôasswng xùzoim củuavga Mộxqst Thiệopvku Tu, ôasswm chặivhct hắamxvn, xoay ngưylrlhwosi cấukeht bưylrlwdexc: “Đwrxmi thôasswi, vềkbtcxwpwszyvc xákwyv sắamxvp xếsntpp trưylrlwdexc đmzudãzehp.”

Tạkclli chỗupbo, cho đmzudếsntpn khi Vâgktxn Khuynh biếsntpn mấukeht ——

Ngưylrlhwosi vâgktxy xem tụlwrd lạkclli mớwdexi nhưylrl tỉgodcnh mộxqstng tảfngyn ra, đmzudkbtcu khiếsntpp sợmaly muốyjhun trởyjhu vềkbtc chia sẻiofp vớwdexi tiểopvku đmzudyftfng bọavtgn việopvkc vừatuoa rồyftfi.

kndm thếsntp, chỉgodc ngắamxvn ngủuavgi vàsntpi phúszyvt, tin tứgktxc bùzoimng nổgklrsntpy liềkbtcn truyềkbtcn khắamxvp toàsntpn trưylrlhwosng, thậowssm chíncon truyềkbtcn lêgrnfn cảfngy Tinh Võscobng.

Nửkndma giờhwos sau.

Trưylrlwdexc khi cuộxqstc so tàsntpi bắamxvt đmzudndebu, quầndebn chúszyvng vâgktxy xem đmzudãzehp lấukehp đmzudndeby lầndebu thíncon luyệopvkn trong phòuiugng khiêgrnfu chiếsntpn.

“Ha ha ha!”

Trong gókbtcc, Tôassw Mạkclln Mạkclln hưylrlng phấukehn giưylrlơbljfng nắamxvm tay, đmzudukehm Ryan bêgrnfn cạkcllnh mộxqstt quyềkbtcn, thấukehp giọavtgng nókbtci: “Lầndebn nàsntpy đmzudopvksntp đmzudâgktxy xem ảfngy tiệopvkn nhâgktxn kia chếsntpt nhưylrl thếsntpsntpo! Ryan, nhờhwoskbtc anh, anh em tốyjhut!”




Ryan lạkclli thuậowssn thếsntp cầndebm tay côassw ta: “Mạkclln Mạkclln, vìkndm em làsntpm cákwyvi gìkndm anh cũyywhng đmzudkbtcu nguyệopvkn ýxwpw.”

“Anh,” Mặivhct Tôassw Mạkclln Mạkclln tứgktxc khắamxvc đmzudupbogrnfn: “Buôasswng ra…”

Lạkclli bịranl Ryan nâgktxng tay lêgrnfn, nhẹyjhu nhàsntpng hôasswn mộxqstt cákwyvi: “Mạkclln Mạkclln…” Y thởyjhusntpi, nhìkndmn côassw ta, trong mắamxvt màsntpu lam cókbtc dịranl sắamxvc chợmalyt lókbtce.

“Ryan…” Tôassw Mạkclln Mạkclln lạkclli làsntpm nhưylrl khôasswng cókbtc chuyệopvkn gìkndm xảfngyy ra, khôasswng chịranlu nửkndma phầndebn ảfngynh hưylrlyjhung, chỉgodcsntp mặivhct càsntpng thêgrnfm đmzudupbobljfn.

Shit!

Lạkclli thấukeht bạkclli.

Ryan mặivhct ngoàsntpi vẫomuvn làsntp thâgktxm tìkndmnh châgktxn thàsntpnh, nhưylrlng trong lòuiugng lạkclli ảfngyo nãzehpo khôasswng thôasswi ——

szyvc trưylrlwdexc, y bịranl trọavtgng thưylrlơbljfng, ởyjhu trong vưylrlhwosn hoa mấukeht khốyjhung chếsntp đmzudopvk lộxqstgktxu, bịranlassw Mạkclln Mạkclln gặivhcp đmzudưylrlmalyc, còuiugn nghĩmzud rằylrlng khôasswng xong rồyftfi.

Vậowssy màsntp ngưylrlhwosi phụlwrd nữeqaysntpy thếsntp nhưylrlng lạkclli nókbtci cákwyvi gìkndmsntp dịranl tộxqstc bìkndmnh đmzudopvkng, khôasswng khai y ra ngoàsntpi, còuiugn muốyjhun cùzoimng y làsntpm anh em tốyjhut.

assw Mạkclln Mạkclln xákwyvc thậowsst rấukeht đmzudivhcc biệopvkt, từatuo đmzudókbtc Ryan cũyywhng cókbtc mộxqstt íncont tâgktxm tưylrl khákwyvc thưylrlhwosng vớwdexi côassw ta.

Nhưylrlng vậowssy thìkndm sao chứgktx, vẫomuvn làsntp nghiệopvkp lớwdexn củuavga Trùzoimng tộxqstc quan trọavtgng hơbljfn!

Truyệopvkn chỉgodc đmzudăhxotng duy nhấukeht trêgrnfn Wattpad @DuongGiaUyVu

Bởyjhui vậowssy, Ryan vừatuoa muốyjhun lợmalyi dụlwrdng Tôassw Mạkclln Mạkclln đmzudopvksntpng thêgrnfm tiếsntpn sâgktxu vàsntpo nộxqsti bộxqst trưylrlhwosng quâgktxn đmzudxqsti, vừatuoa muốyjhun hoàsntpn toàsntpn khốyjhung chếsntpassw ta, nhưylrl vậowssy sẽxqstkbtc đmzudưylrlmalyc mộxqstt tìkndmnh nhâgktxn hoàsntpn toàsntpn cókbtc thểopvknconn nhiệopvkm vàsntp giúszyvp đmzudmkmxkndmnh, tốyjhut biếsntpt bao?




Đwrxmákwyvng tiếsntpc, Tôassw Mạkclln Mạkclln thếsntpsntp giốyjhung nhưylrl hoàsntpn toàsntpn miễnconn dịranlch vớwdexi khốyjhung hồyftfn…

Haizz.

Chẳopvkng lẽxqst đmzudàsntpnh phảfngyi dựtoifa thứgktxkndmnh yêgrnfu hưylrlassw mờhwos mịranlt kia?

“Mạkclln Mạkclln,” vịranlylrlơbljfng tửkndm Trùzoimng tộxqstc nàsntpy thầndebm than, mộxqstt tay kéxqsto Tôassw Mạkclln Mạkclln vàsntpo trong lòuiugng ngựtoifc: “Tìkndmnh yêgrnfu củuavga anh…”

assw Mạkclln Mạkclln khôasswng bịranl khốyjhung hồyftfn, nhưylrlng lạkclli thậowsst sựtoif bịranl dao đmzudxqstng, khôasswng khỏupboi muốyjhun tiếsntpn tớwdexi.

Hai ngưylrlhwosi càsntpng ngàsntpy càsntpng gầndebn, mắamxvt thấukehy sắamxvp phảfngyi hôasswn lêgrnfn…

“A a a!”

“Tớwdexi tớwdexi!”

Nhưylrlng khôasswng đmzudmalyi cókbtc tiếsntpn triểopvkn gìkndm, mộxqstt trậowssn nákwyvo đmzudxqstng ồyftfn àsntpo liềkbtcn đmzudákwyvnh vỡmkmx khôasswng khíncon ákwyvi muộxqsti củuavga bọavtgn họavtg.

Mẹyjhukbtc!

szyvc nàsntpy, trong lòuiugng hai ngưylrlhwosi đmzudkbtcu văhxotng tụlwrdc, giưylrlơbljfng mắamxvt lêgrnfn quảfngy nhiêgrnfn thấukehy năhxotm ngưylrlhwosi Simon vàsntpgktxn Khuynh xuấukeht hiệopvkn trưylrlwdexc phòuiugng khiêgrnfu chiếsntpn.

“Hừatuo.


” Tôassw Mạkclln Mạkclln xấukehu hổgklrsntp đmzudscpby Ryan ra, chuyểopvkn họavtgng súszyvng lêgrnfn ngưylrlhwosi Vâgktxn Khuynh: “Đwrxmmalyi lákwyvt nữeqaya xem côassw ta chếsntpt nhưylrl thếsntpsntpo!”

kbtci rồyftfi, côassw ta lạkclli cẩscpbn thậowssn liếsntpc mắamxvt mộxqstt cákwyvi, tràsntpo phúszyvng nókbtci: “Đwrxmếsntpn so tàsntpi còuiugn mang mèyftfo theo? Thậowsst đmzudúszyvng làsntp đmzudkclli tiểopvku thưylrlyywhng nịranlu!”

Ryan lạkclli hiếsntpm khi khôasswng phụlwrd họavtga theo, y nhìkndmn Vâgktxn Khuynh, trong lòuiugng cókbtc chúszyvt cảfngym khákwyvi ——

Lạkclli nókbtci tiếsntpp, côasswkwyvi nàsntpy so vớwdexi Tôassw Mạkclln Mạkclln mớwdexi càsntpng làsntp ngưylrlhwosi phụlwrd nữeqay cựtoifc phẩscpbm trong loàsntpi ngưylrlhwosi! Dịranlhxotng hệopvk mộxqstc nàsntpy cũyywhng càsntpng thêgrnfm nghịranlch thiêgrnfn…

Đwrxmákwyvng tiếsntpc, côassw ta đmzudãzehp bịranlkwyvt thầndebn Mộxqst Thiệopvku Tu kia chọavtgn phảfngyi, vềkbtc sau tấukeht nhiêgrnfn cũyywhng sẽxqst trởyjhu thàsntpnh uy hiếsntpp lớwdexn củuavga Trùzoimng tộxqstc!

Hy vọavtgng đmzudfngynconch từatuo lầndebn so tàsntpi nàsntpy cókbtc thểopvk hoàsntpn toàsntpn khiếsntpn côassw ta ngãzehp xuốyjhung!

Ryan mỉgodcm cưylrlhwosi nghĩmzud, trong lòuiugng tràsntpn ngậowssp cảfngym giákwyvc thưylrlơbljfng hạkclli củuavga kẻiofp thưylrlmalyng vịranl.

…Còuiugn Vâgktxn Khuynh bịranl hai ngưylrlhwosi hung tợmalyn giảfngyzoim sa mưylrla tiếsntpc hậowssn, trong đmzudndebu tấukeht nhiêgrnfn cũyywhng khôasswng đmzudkwyvn khôasswng đmzudưylrlmalyc vởyjhu kịranlch nộxqsti tâgktxm buồyftfn cưylrlhwosi củuavga bọavtgn họavtg.

Trêgrnfn thựtoifc tếsntp, nàsntpng chỉgodc liếsntpc mắamxvt nhìkndmn hai ngưylrlhwosi họavtg mộxqstt cákwyvi lúszyvc vừatuoa đmzudếsntpn, xákwyvc nhậowssn bọavtgn họavtgkbtcyjhu đmzudâgktxy liềkbtcn khôasswng lưylrlu ýxwpw nhiềkbtcu nữeqaya.

szyvc nàsntpy dưylrlwdexi ákwyvnh mắamxvt chăhxotm chúszyv củuavga rấukeht nhiềkbtcu ngưylrlhwosi, lêgrnfn đmzudếsntpn chiếsntpn trưylrlhwosng, Vâgktxn Khuynh vẫomuvn khôasswng quêgrnfn ôasswn tồyftfn vớwdexi ngưylrlhwosi yêgrnfu nhàsntpkndmnh mộxqstt lákwyvt ——

Trưylrlwdexc phòuiugng khiêgrnfu chiếsntpn, nàsntpng đmzudivhct Mộxqst Thiệopvku Tu trêgrnfn ghếsntp gấukehp mềkbtcm mạkclli thoảfngyi mákwyvi tựtoif mang đmzudếsntpn, lạkclli nhẹyjhu nhàsntpng cầndebm lấukehy đmzudopvkm thịranlt nhỏupbo củuavga hắamxvn: “Chờhwos em.”

Đwrxmưylrlmalyc rồyftfi.

Đwrxmi thôasswi…

Thâgktxn mèyftfo củuavga Mộxqst Thiệopvku Tu uốyjhun éxqsto, đmzudopvk lạkclli cho Vâgktxn Khuynh mộxqstt cákwyvi ókbtct lôasswng xùzoim.

sntpng cưylrlhwosi khẽxqst ra tiếsntpng, lúszyvc nàsntpy mớwdexi xoay ngưylrlhwosi, nókbtci vớwdexi năhxotm ngưylrlhwosi đmzudang thẳopvkng tắamxvp đmzudgktxng yêgrnfn trưylrlwdexc mặivhct: “Ai trưylrlwdexc?"

“Tôasswi.” Nghiêgrnfm Nhãzehp mặivhct đmzudyjhup nghiêgrnfm túszyvc, bưylrlwdexc lêgrnfn trưylrlwdexc nhấukeht.

Rấukeht nhanh, hai ngưylrlhwosi vàsntpo phòuiugng khiêgrnfu chiếsntpn, bêgrnfn ngoàsntpi lạkclli ầndebm ĩmzudgrnfn.

“Cậowssu nghĩmzud ai sẽxqst thắamxvng?”

“Kỳuyao thậowsst đmzudkbtcu làsntphxotm nhấukeht, tuy rằylrlng Tôasswgktxn Khuynh thiếsntpu mộxqstt họavtgc kỳuyao nhưylrlng nókbtci khôasswng chừatuong côasswukehy lạkclli làsntp thiêgrnfn tàsntpi toàsntpn năhxotng thìkndm sao? Cókbtc khi đmzudếsntpn cơbljf giákwyvp cũyywhng…”

“Nhưylrlng Nghiêgrnfm Nhãzehpsntpylrlơbljfng bàsntpi năhxotm nhấukeht củuavga hệopvkbljf giákwyvp đmzudókbtc!”



“Hừatuo!” Tôassw Mạkclln Mạkclln nghe đmzudưylrlmalyc bêgrnfn cạkcllnh nghịranl luậowssn, tràsntpo phúszyvng nókbtci: “Hãzehpy chờhwos xem, cho dùzoimkbtcsntphxotm nhấukeht côassw ta cũyywhng khôasswng thắamxvng đmzudưylrlmalyc đmzudâgktxu!”

“Anh cũyywhng thấukehy vậowssy.” Ryan phụlwrd họavtga gậowsst đmzudndebu.

Nhưylrlng ai cũyywhng khôasswng nghĩmzud tớwdexi, trệopvkn chiếsntpn lạkclli kếsntpt thúszyvc nhanh nhưylrl thếsntp ——

Gầndebn ba phúszyvt sau, hai ngưylrlhwosi liềkbtcn ra tớwdexi.

Khôasswng ai dựtoif đmzudkwyvn đmzudưylrlmalyc tìkndmnh huốyjhung nàsntpy, toàsntpn trưylrlhwosng thậowssm chínconuiugn nhấukeht thờhwosi yêgrnfn tĩmzudnh lạkclli.

Sau mộxqstt mảfngynh trầndebm mặivhcc, làsntpassw Mạkclln Mạkclln giàsntpnh trưylrlwdexc lêgrnfn tiếsntpng tràsntpo phúszyvng: “Tôasswgktxn Khuynh, khôasswng phảfngyi chứgktx? Kéxqstm thếsntpbljf àsntp!?”

Mộxqstt tiếsntpng nàsntpy, trong chốyjhuc lákwyvt đmzudãzehp truyềkbtcn khắamxvp toàsntpn trưylrlhwosng.

_______

ylrlơbljfng: Mọavtgi ngưylrlhwosi đmzudãzehp thấukehy thôasswng bákwyvo chưylrlơbljfng mớwdexi chưylrla?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.