Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 4 : Ta làm chủ nhà

    trước sau   
“Tỷtpfz tỷtpfz, cha, Nhịxtqq thúwzjic, con đuplvãajei vềhvut!” Đnreqang lúwzjic Tiểsfxiu Ngưzrhz khôneping chúwzjit lưzrhzu tìqfjpnh chuẩijyln bịxtqq châyyzam chọmpdrc tiếatlqp, bêwpurn ngoàvjqwi đuplvimpdt nhiêwpurn vang lêwpurn mộimpdt giọmpdrng nónreqi thanh thúwzjiy, đuplvúwzjing lúwzjic cứrqjku Phạatlqm Thôneping thoásfxit khỏlapli xấcrfvu hổrzzc.

“Con ngoan, con đuplvãajei vềhvut rồickdi? Hônepim nay ởsghw lớaqabp họmpdrc cónreqqfjp vui khôneping?”

Nghe đuplvưzrhzkcacc giọmpdrng nónreqi kia, Phạatlqm Thôneping nhấcrfvt thờwjlhi nhưzrhzgrpg tửimpdqfjpnh vớaqab đuplvưzrhzkcacc lệmekxnh âyyzan xásfxi, vộimpdi lấcrfvy cớaqab quan tâyyzam con cásfxii chạatlqy trốutbwi chếatlqt ra ngoàvjqwi, đuplvmekx đuplvmekx sinh đuplvônepii Phạatlqm Đnreqatlqi củrzzca hắmpdrn cũnakqng cơkcdi hồickd nhanh nhưzrhz chớaqabp biếatlqn mấcrfvt trong nhásfxiy mắmpdrt, trong phòutbwng chỉwpurutbwn lạatlqi mộimpdt mìqfjpnh Tiểsfxiu Ngưzrhz.

Thậkcact buồickdn cưzrhzwjlhi, bọmpdrn họmpdr nghĩcrfv lấcrfvy Đnreqôneping Đnreqôneping làvjqwm tấcrfvm mộimpdc thìqfjp chuyệmekxn hônepim nay cónreq thểsfxi xong sao?

Tiểsfxiu Ngưzrhzzrhzwjlhi lạatlqnh mộimpdt tiếatlqng, khôneping chúwzjit hoang mang đuplvrqjkng dậkcacy, bìqfjpnh tĩcrfvnh lạatlqi đuplvi ra ngoàvjqwi. Bấcrfvt quásfxi khi nàvjqwng trôneping thấcrfvy cậkcacu béibvh gầatlqy gòutbwibvh nhỏlapl nhưzrhz mộimpdt viêwpurn kẹsghwo đuplvkcacu đuplvlapl bịxtqq hai huynh đuplvmekx sinh đuplvônepii kia vâyyzay lấcrfvy, trong mắmpdrt khôneping tựdtde chủrzzc đuplvưzrhzkcacc cảufxgm giásfxic ấcrfvm ásfxip tràvjqwn trềhvut, thanh âyyzam cũnakqng nhu hòutbwa lạatlqi, mỉwpurm cưzrhzwjlhi gọmpdri têwpurn thâyyzan mậkcact củrzzca hắmpdrn: “ Đnreqôneping Đnreqôneping!”

“Tỷtpfz tỷtpfz!” Viêwpurn kẹsghwo đuplvkcacu đuplvlapl châyyzan tay đuplvickdng dạatlqng nhỏlaplibvh, másfxii tónreqc hoe hoe vàvjqwng, đuplvatlqi danh làvjqw Bạatlqch Thásfxii đuplvang cónreq chúwzjit khôneping quen sựdtde quan tâyyzam nhiệmekxt tìqfjpnh bấcrfvt thưzrhzwjlhng củrzzca hai huynh đuplvmekx sinh đuplvônepii, thấcrfvy Tiểsfxiu Ngưzrhz, khuônepin mặpgqtt nhấcrfvt thờwjlhi giãajein ra vui vẻzrhzzrhzaqabc vềhvut phísyhua nàvjqwng, kéibvho tay nàvjqwng vui vẻzrhzzrhzwjlhi khôneping ngừndjbng : “Tỷtpfz tỷtpfz, hônepim nay tiêwpurn sinh dạatlqy chúwzjing ta Nhấcrfvt thủrzzc thi, nónreqi làvjqw đuplvưzrhzơkcding kim hoàvjqwng thưzrhzkcacng chísyhunh mìqfjpnh viếatlqt, Đnreqôneping Đnreqôneping đuplvãajei họmpdrc thuộimpdc, Đnreqôneping Đnreqôneping đuplvmpdrc cho tỷtpfz tỷtpfz nghe đuplvưzrhzkcacc khôneping?”


“Đnreqưzrhzơkcding nhiêwpurn làvjqw đuplvưzrhzkcacc. Đnreqếatlqn đuplvâyyzay, bêwpurn ngoàvjqwi giónreq lạatlqnh, mau vàvjqwo nhàvjqw đuplvi.”

Tiểsfxiu Ngưzrhz mỉwpurm cưzrhzwjlhi nắmpdrm tiểsfxiu đuplvmekx đuplvmekx mi thanh mụwzjic túwzji xinh xắmpdrn khôneping nhanh khôneping chậkcacm đuplvi vàvjqwo trong nhàvjqw.

Thừndjba dịxtqqp hai chịxtqq em xoay ngưzrhzwjlhi, Phạatlqm Thôneping vộimpdi bắmpdrn mộimpdt ásfxinh mắmpdrt vềhvut phísyhua đuplvmekx đuplvmekx, ýjyjr bảufxgo lásfxit nữaqaba nhấcrfvt đuplvxtqqnh phảufxgi giúwzjip hắmpdrn nónreqi chuyệmekxn, Phạatlqm Đnreqatlqi lạatlqi nhìqfjpn lạatlqi, ýjyjr bảufxgo lựdtdec bấcrfvt tòutbwng tâyyzam. Phạatlqm Thôneping chắmpdrp tay lạatlqi khẩijyln cầatlqu, Phạatlqm Đnreqatlqi hai tay xua lia lịxtqqa.

“A, hônepim nay trong nhàvjqwnreqsfxinh bao ăyyzan!” Trong khi hai huynh đuplvmekxutbwn đuplvang bếatlq tắmpdrc thìqfjp Bạatlqch Thásfxii nhìqfjpn thấcrfvy mấcrfvy cásfxii básfxinh trêwpurn bàvjqwn đuplvãajei mừndjbng rỡfyzwwpuru to, hai huynh đuplvmekx thầatlqn sắmpdrc khôneping hẹsghwn màvjqwgrpgng cứrqjkng đuplvwjlh.

“Đnreqúwzjing vậkcacy, đuplvâyyzay làvjqw cha chúwzjing ta lấcrfvy hai con thỏlapl hoang vàvjqw mộimpdt gàvjqw rừndjbng đuplvrzzci lấcrfvy, Đnreqôneping Đnreqôneping, đuplvmekxnreqi cha chúwzjing ta cónreq phảufxgi rấcrfvt lợkcaci hạatlqi khôneping?” Bêwpurn trong quảufxg nhiêwpurn truyềhvutn ra lờwjlhi nónreqi châyyzam chọmpdrc.

“Phụwzji thâyyzan lạatlqi lấcrfvy tiềhvutn básfxin thúwzjiyyzan đuplvưzrhzkcacc cho ngưzrhzwjlhi ta sao?” Phạatlqm Bạatlqch Thásfxii lậkcacp tứrqjkc hiểsfxiu ra tạatlqi sao vừndjba nãajeiy cha vàvjqw Nhịxtqq thúwzjic lạatlqi nhiệmekxt tìqfjpnh nhưzrhz vậkcacy, khuônepin mặpgqtt nhỏlapl nhắmpdrn nhấcrfvt thờwjlhi tràvjqwn đuplvatlqy thấcrfvt vọmpdrng, chásfxin nảufxgn cúwzjii đuplvatlqu, khôneping còutbwn tâyyzam trạatlqng đuplvmpdrc thơkcdi nữaqaba, rầatlqu rĩcrfvnreqi: “Họmpdrc phísyhu củrzzca đuplvmekxvjqwm sao bâyyzay giờwjlh? Hônepim nay tiêwpurn sinh hỏlapli đuplvmekx, đuplvmekxutbwn nónreqi cha hônepim nay mang nhiềhvutu thỏlapl hoang gàvjqw rừndjbng đuplvem básfxin, ngàvjqwy mai làvjqwnreq tiềhvutn đuplvónreqng.”

“Cásfxic ngưzrhzwjlhi nghe thấcrfvy khôneping?” Tiểsfxiu Ngưzrhz đuplvau lòutbwng xoa đuplvatlqu Đnreqôneping Đnreqôneping, lạatlqnh lùgrpgng nhìqfjpn vềhvut phísyhua cửimpda sổrzzc, “Hiệmekxn tạatlqi khôneping cónreq tiềhvutn đuplvónreqng họmpdrc phísyhu, cásfxic ngưzrhzwjlhi nónreqi ngàvjqwy mai Đnreqôneping Đnreqôneping làvjqwm sao đuplvi họmpdrc đuplvâyyzay?”

“Thựdtdec xin lỗxavni!” Phạatlqm Thôneping cúwzjii đuplvatlqu ásfxiy násfxiy đuplvi vàvjqwo, Phạatlqm Đnreqatlqi sờwjlh sờwjlhsfxii mũnakqi, chỉwpur muốutbwn trốutbwn trásfxinh bêwpurn ngoàvjqwi nhưzrhzng khôneping dásfxim, đuplvàvjqwnh phảufxgi theo vàvjqwo, bấcrfvt quásfxi vừndjba qua cửimpda liềhvutn bấcrfvt đuplvimpdng, giữaqabzrhz thếatlq sẵaqabn sàvjqwng chạatlqy bấcrfvt cứrqjkwzjic nàvjqwo, giốutbwng nhưzrhz Tiểsfxiu Ngưzrhz đuplvásfxing sợkcac nhưzrhz Mẫmorhu Dạatlq Xoa vậkcacy.

“Thựdtdec xin lỗxavni? Thựdtdec xin lỗxavni cónreq thểsfxivjqwm cho Đnreqôneping Đnreqôneping ngàvjqwy mai đuplvưzrhzkcacc đuplvi họmpdrc khôneping? Cónreq thểsfxivjqwm cho tỷtpfz đuplvmekx chúwzjing ta cónreqkcdim ăyyzan, cónreq quầatlqn ásfxio mặpgqtc khôneping?”

Thấcrfvy Phạatlqm Thôneping lạatlqi lộimpd ra cásfxii loạatlqi thàvjqwnh khẩijyln nàvjqwy, quay ngưzrhzwjlhi đuplvi sẽqiif lạatlqi chứrqjkng nàvjqwo tậkcact nấcrfvy, Tiểsfxiu Ngưzrhz bựdtdec mìqfjpnh nhịxtqqn khôneping đuplvưzrhzkcacc đuplvkcacp mạatlqnh xuốutbwng bàvjqwn, phásfxit ra mộimpdt tiếatlqng “rầatlqm” lớaqabn, mạatlqnh đuplvếatlqn nỗxavni ngọmpdrn đuplvèftsin suýjyjrt nữaqaba thìqfjp bịxtqq đuplvrzzc, trong phòutbwng ásfxinh sásfxing nhấcrfvt thờwjlhi lung lay mộimpdt trậkcacn.

ajeio hổrzzc khôneping ra uy, coi ta làvjqwftsio bệmekxnh sao?

“Tỷtpfz tỷtpfz?”

Chưzrhza từndjbng thấcrfvy tỷtpfz tỷtpfz giậkcacn dữaqab nhưzrhz vậkcacy, Phạatlqm Bạatlqch Thásfxii nhấcrfvt thờwjlhi hoảufxgng sợkcac, básfxinh bao trong tay rớaqabt xuốutbwng bàvjqwn, Phạatlqm Đnreqatlqi cùgrpgng Phạatlqm Thôneping đuplvhvutu giậkcact mìqfjpnh mởsghw to hai mắmpdrt.


“ Đnreqôneping Đnreqôneping, básfxinh bao lạatlqnh ăyyzan sẽqiif khôneping ngon, đuplvmekx giúwzjip tỷtpfz tỷtpfz đuplvem vàvjqwo phòutbwng bếatlqp hấcrfvp lạatlqi mộimpdt chúwzjit nhéibvh!” Ýiwtf thứrqjkc đuplvưzrhzkcacc chísyhunh mìqfjpnh khôneping khôneping chếatlq đuplvưzrhzkcacc tâyyzam tìqfjpnh dọmpdra tớaqabi Đnreqôneping Đnreqôneping, Tiểsfxiu Ngưzrhz vộimpdi hísyhut sâyyzau mộimpdt hơkcdii, miễsyhun cưzrhzfyzwng cưzrhzwjlhi mộimpdt chúwzjit, khôneping đuplvsfxi ýjyjrvjqwn tay đuplvang đuplvau rầatlqn lêwpurn đuplvem bao básfxinh nhéibvht vàvjqwo tay đuplvmekx đuplvmekx, dịxtqqu dàvjqwng nónreqi: “Chờwjlhnreqng rồickdi đuplvmekx cứrqjk ăyyzan trưzrhzaqabc, tỷtpfz tỷtpfzgrpgng cha vàvjqw Nhịxtqq thúwzjic nónreqi chuyệmekxn mộimpdt lásfxit.”

nreqi trắmpdrng ra từndjb ngàvjqwy đuplvếatlqn đuplvâyyzay, ngưzrhzwjlhi duy nhấcrfvt cónreq thểsfxi khiếatlqn lòutbwng nàvjqwng trởsghwwpurn dịxtqqu dàvjqwng ấcrfvm ásfxip chísyhunh làvjqw tiểsfxiu đuplvmekx đuplvmekxibvh nhỏlaplvjqwy, cho dùgrpg khôneping vìqfjp chísyhunh mìqfjpnh, nàvjqwng cũnakqng sẽqiifqfjp đuplvmekx đuplvmekx duy nhấcrfvt cónreqgrpgng huyếatlqt thốutbwng vớaqabi cơkcdi thểsfxivjqwy màvjqw cốutbw gắmpdrng cảufxgi thiệmekxn cuộimpdc sốutbwng.

Bạatlqch Thásfxii tiếatlqp nhậkcacn gónreqi básfxinh, đuplvônepii mắmpdrt nai con lo lắmpdrng nhìqfjpn, giọmpdrng nhỏlapl nhẹsghw cầatlqu xin: “Tỷtpfz tỷtpfz, cha, vậkcacy mọmpdri ngưzrhzwjlhi cónreqqfjp từndjb từndjbnreqi, đuplvndjbng cãajeii nhau đuplvưzrhzkcacc khôneping ạatlq?”

Phạatlqm Tiểsfxiu Ngưzrhz sữaqabng mộimpdt chúwzjit, rồickdi xoa đuplvatlqu nónreq, cốutbw gắmpdrng nởsghw nụwzjizrhzwjlhi dịxtqqu dàvjqwng nhấcrfvt: “Đnreqưzrhzkcacc, tỷtpfz tỷtpfz đuplvickdng ýjyjr vớaqabi đuplvmekx, cùgrpgng phụwzji thâyyzan từndjb từndjbnreqi chuyệmekxn.”

Phạatlqm Bạatlqch Thásfxii hásfxi miệmekxng tựdtdea hồickd nhưzrhz muốutbwn nónreqi gìqfjp, nhưzrhzng rồickdi lạatlqi im lặpgqtng cúwzjii đuplvatlqu đuplvi vàvjqwo bếatlqp.

………..

“Tiểsfxiu Ngưzrhz, con đuplvndjbng giậkcacn nữaqaba, vềhvut sau cha nhấcrfvt đuplvxtqqnh sẽqiifnreqi đuplvưzrhzkcacc làvjqwm đuplvưzrhzkcacc, nếatlqu khôneping bấcrfvy giờwjlh cha đuplvi săyyzan thúwzji, ban đuplvêwpurm dãajei thúwzji đuplvi kiếatlqm ăyyzan nhiềhvutu, cha vàvjqw thúwzjic thúwzjic kiếatlqm mộimpdt chúwzjit thổrzzc sảufxgn, sásfxing mai con cùgrpgng cha đuplvi básfxin, tiềhvutn con giữaqab toàvjqwn bộimpd, khôneping, vềhvut sau tiềhvutn đuplvhvutu đuplvưzrhza con giữaqab hếatlqt, con xem nhưzrhz vậkcacy đuplvưzrhzkcacc khôneping?”

Nhìqfjpn đuplvrqjka con trai nhỏlapl bộimpdsfxing mấcrfvt másfxit biếatlqn mấcrfvt sau cásfxinh cửimpda, lạatlqi nhìqfjpn con gásfxii mặpgqtt lạatlqnh lùgrpgng, Phạatlqm Thôneping ngoàvjqwi ásfxiy násfxiy ra thìqfjp đuplvhvutu làvjqw tựdtde trásfxich, xấcrfvu hổrzzc lạatlqi càvjqwng thêwpurm xấcrfvu hổrzzc, chỉwpurnreq thểsfxi cầatlqu xin lấcrfvy lòutbwng.

Hắmpdrn kỳkhny thậkcact cũnakqng biếatlqt chísyhunh mìqfjpnh cho dùgrpg muốutbwn trợkcac giúwzjip mọmpdri ngưzrhzwjlhi cũnakqng cầatlqn biếatlqt lưzrhzkcacng sứrqjkc, ísyhut nhấcrfvt phảufxgi nuônepii nấcrfvng con mìqfjpnh cho tốutbwt rồickdi mớaqabi giúwzjip ngưzrhzwjlhi ngoàvjqwi, nhưzrhzng mỗxavni khi nhìqfjpn thấcrfvy ngưzrhzwjlhi gặpgqtp khónreq khăyyzan đuplvhvutu khôneping cónreqsfxich nàvjqwo làvjqwm nhưzrhz khôneping thấcrfvy, sau đuplvónreq khôneping kịxtqqp suy nghĩcrfvqfjp liềhvutn đuplvem tiềhvutn trêwpurn ngưzrhzwjlhi lấcrfvy ra, nhưzrhzng đuplviềhvutu nàvjqwy cũnakqng khôneping chứrqjkng tỏlapl hắmpdrn khôneping yêwpuru thưzrhzơkcding Tiểsfxiu Ngưzrhzvjqw Bạatlqch Thásfxii nha! Nếatlqu cónreq thểsfxi, hắmpdrn nguyệmekxn ýjyjr trảufxg giásfxi hếatlqt thảufxgy đuplvsfxi Tiểsfxiu Ngưzrhzvjqw Bạatlqch Thásfxii đuplvưzrhzkcacc bìqfjpnh an vàvjqw vui vẻzrhz.

“Đnreqâyyzay làvjqw ýjyjr củrzzca cha?” Phạatlqm Tiểsfxiu Ngưzrhz hoàvjqwi nghi nhìqfjpn hắmpdrn, “Cha sẽqiif khôneping quay đuplvatlqu đuplvrzzci ýjyjr chứrqjk?”

“Sẽqiif khôneping!” Phạatlqm Thôneping dùgrpgng hếatlqt sứrqjkc gậkcact đuplvatlqu, sau đuplvónreq lạatlqi vộimpdi lắmpdrc đuplvatlqu, chỉwpurvjqwo Phạatlqm Đnreqatlqi nónreqi: “Thậkcact sựdtde sẽqiif khôneping, Nhịxtqq thúwzjic củrzzca con cónreq thểsfxivjqwm chứrqjkng.”

“Nhịxtqq thúwzjic, thúwzjic cũnakqng làvjqw mộimpdt thàvjqwnh viêwpurn trong gia đuplvìqfjpnh, thúwzjic đuplvickdng ýjyjr sao?” Phạatlqm Tiểsfxiu Ngưzrhz lậkcacp tứrqjkc nhìqfjpn thẳneping Phạatlqm Đnreqatlqi.

“Ta khôneping cónreq ýjyjr kiếatlqn gìqfjp.” Phạatlqm Đnreqatlqi lậkcacp tứrqjkc thứrqjkc thờwjlhi tỏlapl thásfxii đuplvimpd.

“Tốutbwt lắmpdrm!” Phạatlqm Tiểsfxiu Ngưzrhz vỗxavnvjqwn, “nếatlqu cha vàvjqw Nhịxtqq thúwzjic đuplvhvutu nónreqi nhưzrhz vậkcacy, con hônepim nay sẽqiif bỏlapl qua cho hai ngưzrhzwjlhi lầatlqn cuốutbwi cùgrpgng. Bấcrfvt quásfxi, con trưzrhzaqabc tiêwpurn nónreqi rõjfzu, vềhvut sau chẳneping nhữaqabng tấcrfvt cảufxg tiềhvutn, tàvjqwi sảufxgn trong nhàvjqw đuplvhvutu làvjqw con bảufxgo quảufxgn, mặpgqtt khásfxic việmekxc lớaqabn việmekxc nhỏlapl hai ngưzrhzwjlhi cũnakqng phảufxgi nghe con, nónreqi cásfxich khásfxic, nhàvjqwvjqwy vềhvut sau sẽqiif do con quảufxgn.”

Ýiwtf đuplvxtqqnh nàvjqwy đuplvãajeinreq từndjb khi nàvjqwng xuyêwpurn qua đuplvưzrhzkcacc ba ngàvjqwy, sau lạatlqi hơkcdin mưzrhzwjlhi ngàvjqwy thísyhuch ứrqjkng vàvjqw quan sásfxit càvjqwng làvjqwm nàvjqwng thêwpurm quyếatlqt tâyyzam thựdtdec hiệmekxn. Nếatlqu Phạatlqm Thôneping khôneping cónreqsfxich nàvjqwo ưzrhzaqabc thúwzjic chísyhunh mìqfjpnh, nhưzrhz vậkcacy, nếatlqu nàvjqwng muốutbwn cảufxgi thiệmekxn toàvjqwn bộimpdsfxii nhàvjqwvjqwy, đuplviềhvutu kiệmekxn tiêwpurn quyếatlqt làvjqwvjqwng phảufxgi làvjqwm chủrzzc.

“Chủrzzc nhàvjqw?” Nhịxtqq vịxtqq huynh đuplvmekx sinh đuplvônepii hai miệmekxng mộimpdt lờwjlhi hônepi lớaqabn.

“Thếatlqvjqwo? Khôneping đuplvưzrhzkcacc sao? Chẳneping lẽqiif hai ngưzrhzwjlhi nghĩcrfv rằwpurng trong cásfxii nhàvjqwvjqwy còutbwn ngưzrhzwjlhi cónreq thểsfxi so vớaqabi con làvjqwm chủrzzc nhàvjqw tốutbwt hơkcdin sao?” Phạatlqm Tiểsfxiu Ngưzrhz khinh bỉwpur nhìqfjpn bọmpdrn họmpdr.

Mộimpdt ngưzrhzwjlhi vừndjba nghe ngưzrhzwjlhi khásfxic cầatlqu xin liềhvutn nhãajeio ra nhưzrhzgrpgn, cónreq thểsfxisfxing gia bạatlqi sảufxgn đuplvsfxivjqwm ngưzrhzwjlhi tốutbwt cứrqjku vớaqabt thiêwpurn hạatlq, mộimpdt kẻzrhz cảufxg ngàvjqwy chỉwpur biếatlqt say mêwpurjfzuneping mộimpdng thàvjqwnh đuplvmekx nhấcrfvt cao thủrzzcjfzuyyzam, mộimpdt đuplvrqjka trẻzrhz mớaqabi bảufxgy tuổrzzci thàvjqwnh thụwzjic sớaqabm biếatlqt giúwzjip ngưzrhzwjlhi nhàvjqw chăyyzan trâyyzau thảufxg ngỗxavnng? Mộimpdt cásfxii nhàvjqw nghèftsio khổrzzc rỗxavnng tuếatlqch đuplvásfxing thấcrfvt vọmpdrng thếatlqvjqwy ngoạatlqi trừndjbvjqwng mộimpdt ngưzrhzwjlhi xuyêwpurn khôneping cónreq trísyhu nhớaqab từndjb kiếatlqp trưzrhzaqabc đuplvufxgm đuplvưzrhzơkcding thìqfjputbwn ai cónreq thểsfxivjqwm nữaqaba?

Íxtqqt nhấcrfvt sau khi nàvjqwng làvjqwm chủrzzc, tuyệmekxt đuplvutbwi sẽqiif khôneping khiếatlqn cho mọmpdri ngưzrhzwjlhi ngay cảufxgkcdim ăyyzan cũnakqng khôneping đuplvrzzc no, quầatlqn ásfxio khôneping đuplvrzzccrfvm, lạatlqi càvjqwng khôneping đuplvsfxi cho Đnreqôneping Đnreqôneping rấcrfvt chăyyzam chỉwpur ham họmpdrc sẽqiif khôneping đuplvưzrhzkcacc đuplvếatlqn trưzrhzwjlhng..

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.