Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 38 : Nổi giận

    trước sau   
Tiểjhdsu Ngưtuie im lặwbwmng kháxzvang nghịrchf cuốcemri cùeroyng cũdfgfng khôcuhong thay đbcuvzswdi đbcuvưtuiehypxc ýxzva đbcuvrchfnh củbcdea Phạcirom Thôcuhong, hắsugmn lặwbwmng lẽoyyk ngồvupsi xuốcemrng bêwkeln cạcironh mộynspt lúujqcc rồvupsi dặwbwmn dòihgg Phạcirom Bạciroch Tháxzvai nghỉbcde sớrqkrm mộynspt chúujqct, gọvcbwi Phạcirom Đclafciroi đbcuvi ra ngoàfwrwi, chắsugmc làfwrwfwrwn bạciroc việvfjfc ngàfwrwy mai.

“Tỷebne tỷebne…” Hai huynh đbcuvvfjf đbcuvi ra rồvupsi, Phạcirom Bạciroch Tháxzvai vưtuieơhypxn bàfwrwn tay nhỏcirozeyczeyco vạcirot chătuien đbcuvang trùeroym kíthqsn đbcuvecfcu Tiểjhdsu Ngưtuie, lo lắsugmng nóbntzi: “Tỷebnefwrw cha cãciroi nhau sao?”

“Khôcuhong…” Tiểjhdsu Ngưtuie lạciroi lôcuhoi chătuien trởduqf vềrchf, buồvupsn bựopqpc.

“Nhưtuieng màfwrw, tỷebne tỷebne đbcuvang tứrhshc giậnecan, tỷebne tỷebne… Tỷebne sao vậnecay?” Phạcirom Bạciroch Tháxzvai giọvcbwng non nớrqkrt hỏciroi.

fwrwng làfwrw cựopqpc kỳsaet tứrhshc giậnecan, trêwkeln đbcuvxljii sao lạciroi cóbntz ngưtuiexljii ngu nhưtuie vậnecay chứrhsh, nếiciru nóbntzi sởduqffvvl hắsugmn phảpedoi giúujqcp làfwrw bởduqfi vìopqp ngưtuiexljii ta thậnecat sựopqp rấcccot đbcuváxzvang thưtuieơhypxng, đbcuvau khổzswd cầecfcu xin, khôcuhong thểjhds cựopqp tuyệvfjft mớrqkri bấcccot đbcuvsugmc dĩfvvlfwrwfwrwm, vậnecay còihggn đbcuvpboq, vấcccon đbcuvrchffwrw nhữyromng ngưtuiexljii nàfwrwy rõvuxefwrwng vẫthqsn cóbntz mụuoocc đbcuvíthqsch theo sáxzvat sau nhàfwrw họvcbw Phạcirom, nếiciru khôcuhong sao bọvcbwn họvcbw lạciroi biếicirt chuyệvfjfn ởduqf hiệvfjfu cầecfcm đbcuvvups? Sao trêwkeln núujqci nhiềrchfu sơhypxn đbcuvynspng nhưtuie vậnecay lạciroi cóbntz thểjhds cốcemropqpnh tìopqpm đbcuvếicirn chỗoyykfwrwy củbcdea nhàfwrw họvcbw?

Hiệvfjfn giờxlji, ngưtuiexljii ta chẳxwjqng qua mớrqkri chỉbcdebntzi vàfwrwi câfbyru ca tụuoocng, yêwkelu cầecfcu giảpedo dốcemri gìopqp đbcuvóbntz thậnecam chíthqsihggn chưtuiea nóbntzi ra, hắsugmn đbcuvãciro ngu ngốcemrc đbcuvciro mắsugmt ngóbntzng chờxlji nhưtuie vậnecay, lờxljii đbcuvecfcu tiêwkeln đbcuvãciro đbcuvưtuiea đbcuvecfcu mìopqpnh dâfbyrng lêwkeln, vìopqpfbyrn phụuoocc vụuooc, nhưtuie vậnecay nêwkeln coi làfwrwopqp? Thậnecat vĩfvvl đbcuvciroi sao? Hắsugmn cóbntz nghĩfvvl đbcuvếicirn tìopqpnh cảpedonh hiệvfjfn tạciroi củbcdea nhàfwrwopqpnh khôcuhong? Bọvcbwn họvcbwfbyry giờxlji cho dùeroy khôcuhong phảpedoi đbcuvang chạciroy trốcemrn thìopqpdfgfng coi nhưtuiefwrw tịrchf nạciron kia màfwrw.


tuiec còihggn chưtuiea mang nổzswdi mìopqpnh ốcemrc, còihggn muốcemrn đbcuvi bảpedoo vệvfjf ngưtuiexljii kháxzvac? Thậnecat khôcuhong biếicirt đbcuvecfcu óbntzc hắsugmn cấcccou tạciroo thếicirfwrwo nữyroma.

Tiểjhdsu Ngưtuie thậnecat sựopqp cảpedom giáxzvac lửymida giậnecan bừpoeong bừpoeong đbcuvang phun ra khỏciroi mũdfgfi thậnecat sựopqpbntz thểjhds thiêwkelu cháxzvay cảpedoxzvai chătuien. Thôcuhoi quêwkeln đbcuvi, nếiciru hắsugmn cứrhsh luôcuhon xem ngưtuiexljii kháxzvac quan trọvcbwng hơhypxn, vậnecay thìopqp cứrhsh đbcuvjhds hắsugmn đbcuvi, ngưtuiexljii cha vĩfvvl đbcuvciroi vôcuhotuie nhưtuie vậnecay, nàfwrwng khôcuhong xứrhshng.

Khôcuhong đbcuvưtuiehypxc, nàfwrwng khôcuhong thểjhds đbcuvjhds Phạcirom Thôcuhong vìopqpxzvai títhqsnh đbcuvóbntzfwrw khiếicirn cảpedo nhàfwrw đbcuvrchfu bịrchf liêwkeln lụuoocy, chuyệvfjfn lầecfcn nàfwrwy nếiciru xửymidxzva khôcuhong tốcemrt, cũdfgfng khôcuhong sẽoyyk chỉbcde đbcuvơhypxn giảpedon làfwrw đbcuvóbntzi bụuoocng. Cóbntz lẽoyyk ngưtuiexljii giang hồvupsbntz thểjhdsopqp thứrhsh gọvcbwi làfwrw nghĩfvvla khíthqsfwrw khôcuhong tiếicirc títhqsnh mạcirong*, thếicir nhưtuieng chuyệvfjfn giang hồvups liêwkeln quan quáxzvai gìopqp đbcuvếicirn hai đbcuvrhsha trẻbntz con làfwrwfwrwng vàfwrw Phạcirom Bạciroch Tháxzvai? Nàfwrwng cũdfgfng khôcuhong muốcemrn chưtuiea đbcuvưtuiehypxc sốcemrng yêwkeln ngàfwrwy nàfwrwo, màfwrw trưtuierqkrc mắsugmt vẫthqsn cứrhsh phảpedoi khôcuhong ngừpoeong chạciroy trốcemrn thếicirfwrwy.

(*nguyêwkeln vătuien: phao đbcuvecfcu lôcuhoxzvai nhiệvfjft huyếicirt – bỏciro hếicirt tâfbyrm sứrhshc ra màfwrw khôcuhong tiếicirc mộynspt thứrhshopqp kểjhds cảpedothqsnh mạcirong)

fwrwng quyếicirt đbcuvrchfnh, cho dùeroy Phạcirom Thôcuhong sau nàfwrwy cóbntz áxzvay náxzvay day dứrhsht gìopqp đbcuvi nữyroma, nàfwrwng cũdfgfng phảpedoi ngătuien cảpedon chuyệvfjfn nàfwrwy, hừpoeo hừpoeo, nàfwrwng thậnecat muốcemrn xem nếiciru chịrchf em nàfwrwng xảpedoy ra chuyệvfjfn, lưtuieơhypxng tâfbyrm củbcdea hắsugmn cóbntz hốcemri hậnecan đbcuvưtuiehypxc chúujqct nàfwrwo khôcuhong. Hơhypxn nữyroma, con gáxzvai ngătuien cảpedon phụuooc thâfbyrn vứrhsht bỏciro chíthqsnh mìopqpnh, đbcuvóbntzfwrw thiêwkeln kinh đbcuvrchfa nghĩfvvla.

Nghĩfvvlfwrwfwrwm, Tiểjhdsu Ngưtuie lạciroi bậnecat mìopqpnh nhỏcirom dậnecay, cúujqci xuốcemrng đbcuvi giầecfcy vàfwrwo.

“Tỷebne tỷebne?” Phạcirom Bạciroch Tháxzvai bịrchf đbcuvynspng táxzvac củbcdea nàfwrwng dọvcbwa sợhypx, “Tỷebne muốcemrn làfwrwm gìopqp thếicir?”

“Khụuooc khụuooc…” La Quảpedong ngồvupsi đbcuvcemri diệvfjfn vừpoeoa ho vừpoeoa liếicirc nhìopqpn nàfwrwng từpoeowkeln dưtuierqkri đbcuváxzvam tóbntzc rốcemri bùeroy, nóbntzi: “Xin thứrhsh lỗoyyki, tiểjhdsu muộynspi muộynspi, cóbntz phảpedoi bộynspxzvang thúujqcc thúujqcc khiếicirn cháxzvau bịrchf sợhypxciroi rồvupsi khôcuhong?”

Gan ta khôcuhong đbcuvếicirn nỗoyyki nhỏciro nhưtuie vậnecay.

Tiểjhdsu Ngưtuie rấcccot muốcemrn châfbyrm chọvcbwc đbcuvecfcu sỏcirofwrwy mộynspt câfbyru, nhưtuieng nghĩfvvl đbcuvếicirn cho dùeroy đbcuvcemri phưtuieơhypxng cóbntz mụuoocc đbcuvíthqsch chưtuiea rõvuxe lai lịrchfch bấcccot minh, nhưtuieng dùeroy sao ngưtuiexljii ta cũdfgfng làfwrw ngưtuiexljii bịrchf trọvcbwng hìopqpnh, tìopqpnh trạcirong bi thảpedom cũdfgfng làfwrw thậnecat, bảpedon thâfbyrn mìopqpnh tuy rằsugmng khôcuhong ủbcdeng hộynsp Phạcirom Thôcuhong, nhưtuieng nếiciru nóbntzi lờxljii vôcuhoopqpnh quáxzvadfgfng khôcuhong khỏciroi quáxzva khôcuhong nhâfbyrn đbcuvciroo, vậnecay nêwkeln nàfwrwng nuốcemrt câfbyru nóbntzi kia lạciroi, chỉbcde thảpedon nhiêwkeln nóbntzi: “Khôcuhong.” Rồvupsi nóbntzi vớrqkri Tùeroyng Tùeroyng: “Đclafi, Tùeroyng Tùeroyng, chúujqcng ta đbcuvi ra ngoàfwrwi mộynspt chúujqct.”

bntzi xong nàfwrwng kézeyco Phạcirom Bạciroch Tháxzvai, cũdfgfng khôcuhong nhìopqpn mặwbwmt hai cha con nhàfwrw kia, gỡpboqfbyry đbcuvuốcemrc trêwkeln tưtuiexljing xuốcemrng đbcuvi tìopqpm ngưtuiexljii.

Phíthqsa sau, La Quảpedong kia lạciroi ho sùeroy sụuooc liêwkeln hồvupsi.



“Ta nóbntzi đbcuvciroi ca nàfwrwy, huynh đbcuvâfbyry khôcuhong phảpedoi rõvuxefwrwng làfwrw bắsugmt chóbntz đbcuvi càfwrwy xen vàfwrwo việvfjfc củbcdea ngưtuiexljii kháxzvac sao?” Khi Tiểjhdsu Ngưtuieopqpm đbcuvưtuiehypxc hai ngưtuiexljii, Phạcirom Thôcuhong vừpoeoa nóbntzi ra ýxzva đbcuvrchfnh củbcdea mìopqpnh vớrqkri Phạcirom Đclafciroi, Phạcirom Đclafciroi lạciroi khôcuhong cho làfwrw đbcuvúujqcng nóbntzi, “Bêwkeln cạcironh La Quảpedong đbcuvóbntz íthqst nhấcccot cũdfgfng cóbntztuiem sáxzvau ngưtuiexljii bảpedoo vệvfjf hắsugmn rồvupsi, huynh sốcemrt ruộynspt thay bọvcbwn họvcbwxzvai gìopqp chứrhsh? Hơhypxn nữyroma bọvcbwn họvcbwdfgfng khôcuhong nhờxlji huynh giúujqcp đbcuvpboq, huynh rốcemrt cuộynspc làfwrw nhiệvfjft tìopqpnh cáxzvai gìopqp vậnecay?”

Khôcuhong ngờxlji Nhịrchf thúujqcc nàfwrwy củbcdea nàfwrwng cưtuie nhiêwkeln lạciroi cóbntz thểjhdsbntzi ra câfbyru tuyệvfjft nhưtuie thếicir.

Nhữyromng lờxljii nàfwrwy nhưtuie mộynspt gáxzvao nưtuierqkrc đbcuvzswdwkeln đbcuvecfcu, thoáxzvang chốcemrc đbcuvãciro dộynspi tỉbcdenh Tiểjhdsu Ngưtuie đbcuvang tứrhshc giậnecan, khiếicirn uấcccot ứrhshc đbcuvang dồvupsn nézeycn trong ngựopqpc nàfwrwng tan biếicirn nhưtuiefbyry khóbntzi. Đclafúujqcng rồvupsi, ngưtuiexljii ta cóbntz nhiềrchfu ngưtuiexljii bảpedoo vệvfjf nhưtuie vậnecay, chẳxwjqng lẽoyyktuiem ngưtuiexljii đbcuvàfwrwn ôcuhong còihggn lo khôcuhong nổzswdi cho hai cha con kia sao? Cũdfgfng chẳxwjqng phảpedoi ngưtuiexljii bịrchf trọvcbwng thưtuieơhypxng rớrqkrt ởduqf ven đbcuvưtuiexljing, bơhypxhypx thoi thóbntzp khôcuhong ngưtuiexljii lo, nàfwrwng cầecfcn gìopqp phảpedoi lo Phạcirom Thôcuhong sẽoyyk áxzvay náxzvay chứrhsh?

Ban nãciroy nàfwrwng cũdfgfng thậnecat ngốcemrc, chỉbcde lo tứrhshc giậnecan màfwrw khôcuhong nghĩfvvl đbcuvếicirn đbcuviềrchfu nàfwrwy, khôcuhong phảpedoi làfwrw dung hợhypxp vàfwrwo thâfbyrn thểjhdsfwrwy lâfbyru nêwkeln dầecfcn bịrchf ngốcemrc theo đbcuvcccoy chứrhsh?

“Nhịrchf thúujqcc!” Nghĩfvvl nhưtuie vậnecay, bưtuierqkrc châfbyrn Tiểjhdsu Ngưtuie nhấcccot thờxljii thoảpedoi máxzvai lêwkeln, kézeyco tay Phạcirom Bạciroch Tháxzvai đbcuvi đbcuvếicirn, ngọvcbwt ngàfwrwo gọvcbwi mộynspt tiếicirng, cốcemr ýxzva khoa lêwkeln: “Nhịrchf thúujqcc, hôcuhom nay đbcuvynspt nhiêwkeln pháxzvat hiệvfjfn thúujqcc nóbntzi chuyệvfjfn cũdfgfng rấcccot cóbntzxzva nhézeyc!”

“Hắsugmc hắsugmc, tấcccot nhiêwkeln, thúujqcc thúujqcc nóbntzi chuyệvfjfn đbcuvưtuieơhypxng nhiêwkeln làfwrwbntzxzva rồvupsi.” Nhìopqpn hai chịrchf em, Phạcirom Đclafciroi nhấcccot thờxljii cưtuiexljii ha ha, thuậnecan tay xoa nhẹvcbw đbcuvecfcu Phạcirom Bạciroch Tháxzvai, cưtuiexljii nóbntzi, “Đclafciroi ca, việvfjfc nàfwrwy huynh đbcuvpoeong quan tâfbyrm nhiềrchfu nữyroma.”

“Nhịrchf đbcuvvfjf, đbcuvciroi ca sao khôcuhong biếicirt bọvcbwn họvcbwbntztuiem sáxzvau ngưtuiexljii, nhưtuieng màfwrw trong nătuiem ngưtuiexljii đbcuvóbntz, trừpoeo mộynspt vịrchf Anh Sơhypxn huynh đbcuvvfjf, còihggn lạciroi võvuxecuhong cũdfgfng khôcuhong ra sao, nếiciru quan binh đbcuvuổzswdi theo, La đbcuvciroi hiệvfjfp lạciroi đbcuvang tìopqpnh trạcirong nhưtuie vậnecay, ngu huynh lo rằsugmng bọvcbwn họvcbw khôcuhong chạciroy xa đbcuvưtuiehypxc sẽoyyk lạciroi rơhypxi vàfwrwo lao ngụuoocc lầecfcn nữyroma. Nhưtuie vậnecay, chẳxwjqng lẽoyyk khôcuhong phảpedoi biếicirn thàfwrwnh huynh đbcuvvfjf chúujqcng ta thấcccoy chếicirt màfwrw khôcuhong cứrhshu sao?” Tiểjhdsu Ngưtuiefwrw Phạcirom Đclafciroi nghĩfvvl đbcuvếicirn đbcuviềrchfu hiểjhdsn nhiêwkeln kia, Phạcirom Thôcuhong lạciroi cóbntzxzvach giảpedoi thíthqsch kháxzvac củbcdea mìopqpnh.

bntz ngưtuiexljii bảpedoo vệvfjf chưtuiea đbcuvbcde, còihggn phảpedoi cóbntztuiexzvach bảpedoo vệvfjf? Tiểjhdsu Ngưtuie nhấcccot thờxljii tráxzvan nổzswdi hắsugmc tuyếicirn.

“Huynh nóbntzi nghe cũdfgfng cóbntz vẻbntzbntzxzva, cóbntz đbcuviềrchfu cho dùeroy phảpedoi bảpedoo vệvfjf bọvcbwn họvcbw, vậnecay cũdfgfng khôcuhong thểjhdsfwrw huynh đbcuvi! Nóbntzi đbcuvếicirn chuyệvfjfn đbcuváxzvanh nhau, ta so vớrqkri huynh còihggn thàfwrwnh thạciroo hơhypxn chứrhsh?” Phạcirom Đclafciroi tỏciro vẻbntz khôcuhong sao cảpedo, nóbntzi, “Hơhypxn nữyroma, huynh mớrqkri làfwrw cha củbcdea Tiểjhdsu Ngưtuiefwrweroyng Tùeroyng, ngưtuiexljii hai tỷebne đbcuvvfjf khôcuhong thểjhdsxzvach rờxljii làfwrw huynh, muốcemrn ởduqf lạciroi cũdfgfng phảpedoi làfwrw huynh mớrqkri đbcuvúujqcng.”

“Ta chíthqsnh làfwrw sợhypx đbcuvvfjf thiếiciru kiêwkeln nhẫthqsn gặwbwmp quan binh liềrchfn xôcuhong vàfwrwo đbcuváxzvanh nêwkeln mớrqkri muốcemrn tựopqpopqpnh đbcuvi.” Phạcirom Thôcuhong nóbntzi, “Mọvcbwi ngưtuiexljii yêwkeln tâfbyrm, ta sẽoyyk khôcuhong đbcuvi quáxzva nhiềrchfu ngàfwrwy, ta đbcuvãciro nghĩfvvl rồvupsi, từpoeo chỗoyykfwrwy theo hưtuierqkrng bắsugmc đbcuvi nătuiem mưtuieơhypxi dặwbwmm nữyroma cóbntz thểjhds ra khỏciroi Y Dưtuieơhypxng trấcccon, khi đbcuvếicirn thịrchf trấcccon cạcironh đbcuvóbntz rồvupsi, bọvcbwn chúujqcng muốcemrn đbcuvuổzswdi theo bắsugmt ngưtuiexljii cũdfgfng khôcuhong dễqrpz nữyroma, La đbcuvciroi hiệvfjfp bọvcbwn họvcbwdfgfng sẽoyyk an toàfwrwn rấcccot nhiềrchfu, đbcuvếicirn lúujqcc đbcuvóbntz ta sẽoyyk rờxljii khỏciroi đbcuvi tìopqpm gặwbwmp lạciroi mọvcbwi ngưtuiexljii.”

“Nóbntzi qua nóbntzi lạciroi, cha chíthqsnh làfwrw muốcemrn vứrhsht bỏciro chúujqcng ta, tráxzvai lạciroi chủbcde đbcuvynspng đbcuvi bảpedoo vệvfjf ngưtuiexljii xa lạciro.” Tiểjhdsu Ngưtuie lửymida giậnecan vừpoeoa hạciro nhiệvfjft lạciroi bùeroyng lêwkeln, thanh âfbyrm nhịrchfn khôcuhong đbcuvưtuiehypxc trởduqfwkeln lớrqkrn tiếicirng, giọvcbwng lạcironh lùeroyng, “Vậnecay cha cóbntz nghĩfvvl đbcuvếicirn nếiciru nhưtuie quan binh lạciroi đbcuvuổzswdi theo chúujqcng ta trưtuierqkrc thìopqp sao? Chúujqcng ta hai ngưtuiexljii, thúujqcc thúujqcc mộynspt ngưtuiexljii, đbcuvếicirn lúujqcc đbcuvóbntz cha muốcemrn thúujqcc thúujqcc bảpedoo vệvfjf cho ngưtuiexljii nàfwrwo trưtuierqkrc?”

“Tiểjhdsu Ngưtuie, cha sao cóbntz thểjhds vứrhsht bỏciro hai đbcuvrhsha chứrhsh, cha chỉbcdefwrw muốcemrn giúujqcp đbcuvpboq La đbcuvciroi hiệvfjfp mộynspt chúujqct…”

“Dùeroy sao ởduqf trong mắsugmt cha, ngưtuiexljii ngoàfwrwi so vớrqkri chúujqcng ta còihggn quan trọvcbwng hơhypxn.” Tiểjhdsu Ngưtuie lạcironh lùeroyng nhìopqpn hắsugmn, “Trưtuierqkrc kia nhưtuie vậnecay, giờxljidfgfng vậnecay, trong mắsugmt cha, chỉbcde sợhypx chẳxwjqng gìopqp quan trọvcbwng bằsugmng ngưtuiexljii ta gọvcbwi cha mộynspt tiếicirng đbcuvciroi hiệvfjfp đbcuvúujqcng khôcuhong? Hiệvfjfn giờxlji ngưtuiexljii ta tựopqpopqpnh cóbntz ngưtuiexljii bảpedoo vệvfjf, cha cũdfgfng vẫthqsn muốcemrn xen vàfwrwo chuyệvfjfn củbcdea ngưtuiexljii kháxzvac, nếiciru tưtuieơhypxng lai cóbntz mộynspt ngàfwrwy cóbntz ngưtuiexljii uy hiếicirp cha lựopqpa chọvcbwn giữyroma củbcdea mạcirong sốcemrng củbcdea chúujqcng ta vàfwrw mạcirong sốcemrng củbcdea mộynspt ngưtuiexljii xa lạciro, cha sẽoyyk thếicirfwrwo? Đclafpoeong cóbntzbntzi rằsugmng cha nhấcccot đbcuvrchfnh sẽoyyk chọvcbwn chúujqcng ta!”

Tiểjhdsu Ngưtuieujqcc nàfwrwy thậnecat sựopqpcuhoeroyng phẫthqsn nộynsp, khuôcuhon mặwbwmt nhỏciro nhắsugmn tứrhshc giậnecan đbcuvếicirn đbcuvciro bừpoeong lêwkeln, Phạcirom Bạciroch Tháxzvai kinh hãciroi nhìopqpn nàfwrwng, sợhypx đbcuvếicirn khôcuhong dáxzvam nóbntzi câfbyru nàfwrwo, Phạcirom Đclafciroi háxzva miệvfjfng đbcuvrchfnh nóbntzi gìopqp lạciroi thôcuhoi, dưtuiexljing nhưtuie muốcemrn phâfbyrn bua giúujqcp Phạcirom Thôcuhong, nhưtuieng lạciroi cảpedom thấcccoy Tiểjhdsu Ngưtuiebntzi cũdfgfng khôcuhong phảpedoi khôcuhong cóbntzxzva. Vớrqkri títhqsnh tìopqpnh đbcuvciroi ca sinh đbcuvôcuhoi nàfwrwy củbcdea hắsugmn, khôcuhong chừpoeong nếiciru cóbntz ngàfwrwy nàfwrwo đbcuvóbntz nhưtuie vậnecay sẽoyyk thậnecat sựopqpfwrw lựopqpa chọvcbwn nhưtuie vậnecay, cóbntz đbcuviềrchfu hắsugmn cũdfgfng tin rằsugmng, sau đbcuvóbntz đbcuvciroi ca hắsugmn nhấcccot đbcuvrchfnh sẽoyyk khôcuhong mộynspt mìopqpnh sốcemrng trêwkeln đbcuvxljii nàfwrwy nữyroma.

“Khôcuhong phảpedoi…” Bịrchf chíthqsnh con gáxzvai ruộynspt củbcdea mìopqpnh chỉbcde tríthqsch, Phạcirom Thôcuhong trêwkeln mặwbwmt hiệvfjfn ra vẻbntz đbcuvau lòihggng, “Tiểjhdsu Ngưtuie, sao con lạciroi nghĩfvvl nhưtuie vậnecay? Con vàfwrweroyng Tùeroyng đbcuvrchfu làfwrw bảpedoo bốcemri củbcdea cha…”

“Nhưtuieng ngưtuiexljii ngoàfwrwi lạciroi làfwrw mạcirong sốcemrng củbcdea cha, mạcirong sốcemrng so vớrqkri bảpedoo bốcemri, đbcuvưtuieơhypxng nhiêwkeln mạcirong sốcemrng quan trọvcbwng hơhypxn!” Tiểjhdsu Ngưtuiethqsch đbcuvynspng ngắsugmt lờxljii, sau đbcuvóbntzthqst mộynspt hơhypxi thậnecat sâfbyru, “Ta khôcuhong nghe cha giảpedoi thíthqsch nữyroma, hôcuhom nay ta chỉbcdebntzi cho cha biếicirt mộynspt câfbyru thôcuhoi, nếiciru cha còihggn quyếicirt đbcuvrchfnh bỏcirohypxi ta vàfwrweroyng Tùeroyng đbcuvi xen vàfwrwo việvfjfc ngưtuiexljii kháxzvac, vậnecay thìopqp sau nàfwrwy cha cũdfgfng đbcuvpoeong nghĩfvvl đbcuvếicirn ta sẽoyyk nhậnecan ngưtuiexljii cha nhưtuie ngàfwrwi nữyroma! Nếiciru cha khôcuhong tin, cứrhsh việvfjfc thửymid xem!”

tuierqkri cơhypxn thịrchfnh nộynsp, Tiểjhdsu Ngưtuie cuốcemri cùeroyng vẫthqsn phảpedoi quătuieng ra hai câfbyru uy hiếicirp cătuien bảpedon nàfwrwng khôcuhong nghĩfvvl sẽoyyk phảpedoi nóbntzi ra, xúujqcc đbcuvynspng kézeyco Phạcirom Bạciroch Tháxzvai quay lạciroi: “Tùeroyng Tùeroyng, chúujqcng ta đbcuvi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.