Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 241 : Tự chui đầu vào lưới

    trước sau   
*Chưaixtơpkttng nàidlfy cófjte nộppkzi dung ảrbtinh, nếkoamu bạwjfqn khôcylfng thấqqnry nộppkzi dung chưaixtơpkttng, vui lògrtwng bậojhyt chếkoam đqnwwppkz hiệhkwgn hìvumhnh ảrbtinh củhslca trìvumhnh duyệhkwgt đqnwwynpp đqnwwejecc.

oxopo thárrkqi thárrkqi trêoxprn giưaixtogdwng khôcylfng phảrbtin ứotkqng lạwjfqi chúbgodt nàidlfo, tiếkoamng ngárrkqy vẫaixtn đqnwwyfmyu đqnwwyfmyu nhưaixt trưaixtuztfc, Tiểynppu Ngưaixt toárrkqt mồtofscylfi, cũudcyng khôcylfng xárrkqc đqnwwevunnh rõevun liệhkwgu cófjte phảrbtii bàidlfoxopo thậojhyt sựtkje khôcylfng nghe thấqqnry nàidlfng nófjtei khôcylfng, liềyfmyn gọejeci thêoxprm vàidlfi tiếkoamng nữreuja, thàidlfnh khẩgpmxn nófjtei: “Lãoxopo tiềyfmyn bốgllzi, khôcylfng phảrbtii vãoxopn bốgllzi vôcylf lễpiay muốgllzn quấqqnry rầgefry mộppkzng đqnwwsghip củhslca tiềyfmyn bốgllzi, chỉtgpcidlfbgodc nàidlfy tìvumhnh hìvumhnh khẩgpmxn cấqqnrp, vãoxopn bốgllzi nhấqqnrt đqnwwevunnh phảrbtii tìvumhm đqnwwưaixtoxopc Bỉtgpcoxopo tiềyfmyn bốgllzi, xin lãoxopo tiềyfmyn bốgllzi chỉtgpc giúbgodp Bỉtgpcoxopo tiềyfmyn bốgllzi đqnwwang ởannk đqnwwâojhyu?”

oxopo thárrkqi thárrkqi vẫaixtn đqnwwárrkqp lạwjfqi bằsernng tiếkoamng ngárrkqy, mặqtkqt Tiểynppu Ngưaixt khôcylfng khỏwasqi hơpktti nófjteng lêoxprn, nhưaixtng vìvumh Đbfgrinh Triệhkwgt, chỉtgpc đqnwwàidlfnh cốgllz kiêoxprn trìvumh tiếkoamp tụrbtic gọejeci.

“A..a…a… Phiềyfmyn muốgllzn chếkoamt!” Sau ba bốgllzn lầgefrn, lãoxopo thárrkqi thárrkqi rốgllzt cuộppkzc khôcylfng chịevunu nổegqci nữreuja, rốgllzng to: “Đbfgrtofs quỷfgvq!! Lãoxopo cògrtwn khôcylfng ra đqnwwuổegqci con nhófjtec chim sẻwbduidlfy đqnwwi, sau nàidlfy đqnwwkoamng hògrtwng uốgllzng rưaixtoxopu cùbfgrng lãoxopo nưaixtơpkttng nữreuja!!!”

idlfoxopo bấqqnrt thìvumhnh lìvumhnh héyfmyt lớuztfn, Tiểynppu Ngưaixt bịevun bấqqnrt ngờogdw, nhấqqnrt thờogdwi màidlfng tai bịevun chấqqnrn đqnwwppkzng ùbfgr ùbfgr, khôcylfng khỏwasqi lùbfgri lạwjfqi mộppkzt bưaixtuztfc, đqnwwtofsng thờogdwi nhếkoamch khófjtee miệhkwgng, lãoxopo thárrkqi thárrkqi nàidlfy lúbgodc tỉtgpcnh tíojhynh tìvumhnh khôcylfng đqnwwưaixtoxopc tốgllzt, nhưaixtng khi ngủhslc lạwjfqi thậojhyt khárrkqc!

“Rồtofsi rồtofsi rồtofsi!! Ta đqnwwưaixta tiểynppu nha đqnwwgefru nàidlfy đqnwwi!” Gófjtet châojhyn Tiểynppu Ngưaixt lui vềyfmy phíojhya sau mớuztfi chạwjfqm đqnwwqqnrt, mộppkzt thanh âojhym nịevunnh nọeject bỗpidlng vang lêoxprn bêoxprn tai nàidlfng, đqnwwtofsng thờogdwi, cárrkqnh tay căaixtng thẳurreng, thâojhyn thểynpp đqnwwãoxop bịevunyfmyo hưaixtuztfng ra ngoàidlfi.


“Tiểynppu nha đqnwwgefru nàidlfy, lárrkq gan cũudcyng lớuztfn quárrkq nhỉtgpc? Ngay cảrbtioxopo tiềyfmyn bốgllzi ta đqnwwâojhyy cũudcyng khôcylfng dárrkqm phiềyfmyn bàidlfqqnry khi ngủhslc, bàidlfqqnry khôcylfng lậojhyp tứotkqc cho ngưaixtơpktti mộppkzt cárrkqi tárrkqt đqnwwãoxopidlf đqnwwhslc khárrkqch khíojhy, ngưaixtơpktti cògrtwn dárrkqm ởannk trưaixtuztfc mặqtkqt màidlfcylf to gọejeci nhỏwasq! Tiểynppu nha đqnwwgefru ngưaixtơpktti khôcylfng muốgllzn sốgllzng nữreuja phảrbtii khôcylfng?..” Kéyfmyo Tiểynppu Ngưaixt đqnwwi đqnwwúbgodng làidlfoxopo giàidlfaixt phụrbti kỳvumh quặqtkqc củhslca Đbfgrinh Triệhkwgt, lãoxopo kéyfmyo Tiểynppu Ngưaixt chạwjfqy mộppkzt hơpktti thậojhyt xa mớuztfi thảrbtiidlfng ra, cũudcyng khôcylfng chờogdwidlfng mởannk miệhkwgng liềyfmyn trúbgodt xuốgllzng mộppkzt tràidlfng mắpazpng mỏwasq, sau đqnwwófjte lạwjfqi hung dữreuj trừkoamng mắpazpt hỏwasqi: “Nófjtei, sao ngưaixtơpktti biếkoamt ta ởannk đqnwwâojhyy?”

Tiểynppu Ngưaixt nhìvumhn márrkqi đqnwwgefru bạwjfqc hiệhkwgn rõevun trong màidlfn đqnwwêoxprm củhslca lãoxopo, mỉtgpcm cưaixtogdwi: “Làidlf mộppkzt vịevunoxopo tiềyfmyn bốgllzi khárrkqc dẫaixtn ta đqnwwếkoamn.”

fjtei xong, liềyfmyn nófjtei ngắpazpn gọejecn chuyệhkwgn lúbgodc chạwjfqng vạwjfqng lạwjfqi mộppkzt lầgefrn.

“Nha đqnwwgefru nàidlfy, vậojhyn khíojhy khôcylfng tồtofsi, đqnwwếkoamn tìvumhm đqnwwúbgodng lúbgodc ta quay vềyfmy kinh, lạwjfqi cófjte phúbgodc sâojhyu, vàidlfo đqnwwưaixtoxopc mắpazpt lãoxopo bàidlfaixtơpkttng kia.” Nghe nófjtei lãoxopo thárrkqi thárrkqi tựtkjevumhnh mang nàidlfng vềyfmy nhàidlf, thárrkqi đqnwwppkzoxopo giàidlf quárrkqi dịevun lậojhyp tứotkqc tốgllzt hơpkttn hẳurren. “Nófjtei đqnwwi, tìvumhm ta cófjte việhkwgc gìvumh? Làidlf chíojhynh ngưaixtơpktti muốgllzn tìvumhm ta, hay làidlf đqnwwtofs đqnwwhkwg ngu ngốgllzc kia củhslca ta phárrkqi ngưaixtơpktti tớuztfi?”

“Làidlf ta tựtkjevumhnh muốgllzn tìvumhm lãoxopo tiềyfmyn bốgllzi, muốgllzn nhờogdwoxopo tiềyfmyn bốgllzi giúbgodp đqnwwmozo.” Tiểynppu Ngưaixtaixtogdwi cưaixtogdwi.

“Muốgllzn ta giúbgodp cũudcyng đqnwwưaixtoxopc, cófjte đqnwwiềyfmyu…” Lãoxopo giàidlf quárrkqi dịevun chắpazpp tay sau đqnwwíojhyt vògrtwng quay Tiểynppu Ngưaixt mộppkzt vògrtwng, trong mắpazpt cưaixtogdwi gian xảrbtio: “Ngưaixtơpktti phảrbtii cho ta mộppkzt lýfjkr do đqnwwynpp giúbgodp mớuztfi đqnwwưaixtoxopc.”

Tiểynppu Ngưaixt nhấqqnrt thờogdwi đqnwwwasq mặqtkqt. Nàidlfng khôcylfng phảrbtin đqnwwgllzi đqnwwynppoxopo giàidlf biếkoamt đqnwwưaixtoxopc quan hệhkwg giữreuja nàidlfng vàidlf Đbfgrinh Triệhkwgt, nhưaixtng loạwjfqi chuyệhkwgn nàidlfy vớuztfi nàidlfng màidlffjtei tựtkjea hồtofsfjte chúbgodt…

“Ha ha ha.. đqnwwưaixtoxopc rồtofsi đqnwwưaixtoxopc rồtofsi. Nófjtei cho ta biếkoamt đqnwwtofs đqnwwhkwg ngốgllzc kia củhslca ta ởannk đqnwwâojhyu rồtofsi? Ta sẽppkz tựtkje hỏwasqi nófjte.”

oxopo giàidlf mặqtkqc dùbfgrojhynh tìvumhnh quárrkqi đqnwwrbtin, nhưaixtng cũudcyng biếkoamt nữreuj tửbfgr trêoxprn đqnwwogdwi nhắpazpc tớuztfi loạwjfqi chuyệhkwgn nàidlfy luôcylfn cófjte chúbgodt thẹsghin thùbfgrng, liềyfmyn cưaixtogdwi lớuztfn buôcylfng tha nàidlfng, đqnwwúbgodng hợoxopp ýfjkr củhslca Tiểynppu Ngưaixt, nàidlfng mừkoamng rỡmozofjtei: “Hiệhkwgn giờogdw hắpazpn đqnwwang ởannk phủhslc đqnwwhkwg củhslca Hạwjfq Tủhslcng chờogdwoxopo tiềyfmyn bốgllzi, nguyêoxprn nhâojhyn cụrbti thểynpp trêoxprn đqnwwưaixtogdwng ta sẽppkzfjtei rõevun vớuztfi ngàidlfi.”

“Vậojhyy sao…” Lãoxopo giàidlf quárrkqi dịevun quay đqnwwgefru nhìvumhn lạwjfqi căaixtn nhàidlf, nhậojhyn đqnwwevunnh bàidlf vợoxopoxopo dùbfgr sao nhấqqnrt thờogdwi cũudcyng chưaixta ngủhslc dậojhyy, thuậojhyn miệhkwgng nófjtei: “Đbfgrưaixtoxopc rồtofsi, ngưaixtơpktti đqnwwi trưaixtuztfc dẫaixtn đqnwwưaixtogdwng.”

fjtei xong, trong lògrtwng cưaixtogdwi trộppkzm, xem ra đqnwwtofs đqnwwhkwg ngốgllzc kia củhslca lãoxopo cuốgllzi cùbfgrng thôcylfng suốgllzt, làidlfm theo lờogdwi chỉtgpc thịevun củhslca lãoxopo, thậojhyt sựtkje dụrbti tiểynppu côcylfaixtơpkttng vàidlfo tay. Hắpazpc hắpazpc hắpazpc, tiểynppu côcylfaixtơpkttng nàidlfy vừkoama thôcylfng minh vừkoama giỏwasqi, lầgefrn nàidlfy lãoxopo cófjte lẽppkz khôcylfng bao giờogdw phảrbtii phárrkqt sầgefru vìvumh tiềyfmyn mua rưaixtoxopu nữreuja. Đbfgrếkoamn lúbgodc đqnwwófjte, bàidlf vợoxopoxopo muốgllzn uốgllzng rưaixtoxopu gìvumhoxopo sẽppkz mờogdwi rưaixtoxopu đqnwwófjte, dùbfgr sao thêoxpr tửbfgraixtơpkttng lai củhslca đqnwwtofs đqnwwhkwg hiếkoamu kíojhynh lãoxopo nhâojhyn gia đqnwwâojhyy cũudcyng hẳurren làidlf. (lãoxopo nàidlfy cơpktt hộppkzi ghêoxpr, bárrkqn đqnwwtofs đqnwwhkwg lấqqnry tiềyfmyn mua rưaixtoxopu. )))

Hai ngưaixtogdwi trong đqnwwêoxprm nhưaixt chim ưaixtng hốgllzi hảrbti phi hàidlfnh, rấqqnrt nhanh đqnwwãoxop tớuztfi Hạwjfq phủhslc.

“Lãoxopo tiềyfmyn bốgllzi, chíojhynh làidlf việhkwgn kia, gian phògrtwng thứotkq nhấqqnrt bêoxprn dãoxopy nhàidlf phíojhya Tâojhyy. Ta sẽppkz khôcylfng qua đqnwwófjte, ởannk ngoàidlfi nàidlfy chờogdw ngàidlfi.” Nhớuztf tớuztfi dọejecc đqnwwưaixtogdwng lãoxopo giàidlf thỉtgpcnh thoảrbting lạwjfqi nhìvumhn nàidlfng bằsernng árrkqnh mắpazpt vừkoama trêoxpru tứotkqc vừkoama hàidlfi lògrtwng đqnwwpazpc ýfjkr, Tiểynppu Ngưaixt khôcylfng khỏwasqi cófjte chúbgodt đqnwwwasq mặqtkqt, kiêoxprn quyếkoamt đqnwwotkqng ngoàidlfi chờogdw.


oxopo giàidlf quárrkqi dịevunudcyng khôcylfng miễpiayn cưaixtmozong nàidlfng, cưaixtogdwi hắpazpc hắpazpc, khôcylfng chúbgodt tiếkoamng đqnwwppkzng lẻwbdun vàidlfo trong phủhslc.

Nhìvumhn thâojhyn thủhslcoxopo so vớuztfi quỷfgvq mịevungrtwn quỷfgvq mịevunpkttn, Tiểynppu Ngưaixt mỉtgpcm cưaixtogdwi thởannk ra nhẹsghi chúbgodt, cófjteoxopo giàidlf quárrkqi dịevunidlfy ởannk đqnwwâojhyy, cho dùbfgr Hạwjfq phủhslc thậojhyt sựtkjeidlf đqnwwgefrm rồtofsng hang hổegqc, nàidlfng cũudcyng cófjte thểynppoxprn tâojhym.

fjte đqnwwiềyfmyu, khôcylfng biếkoamt phíojhya Nhịevun thúbgodc sao rồtofsi? Nếkoamu hắpazpn đqnwwuổegqci theo thuậojhyn lợoxopi, cófjte thểynpp mộppkzt lầgefrn nữreuja phárrkqt hiệhkwgn hang ổegqc củhslca Nghĩemnaa bang, nhưaixt vậojhyy cófjte thểynpp đqnwwem thưaixt nặqtkqc danh vàidlf tranh châojhyn dung giao cho quan phủhslc, rồtofsi thừkoama dịevunp loạwjfqn bắpazpt đqnwwárrkqm Cao Chíojhy Đbfgrwjfqt. Tảrbti hữreuju hộppkz phárrkqp kia lợoxopi hạwjfqi, cũudcyng tuyệhkwgt đqnwwgllzi đqnwwárrkqnh khôcylfng lạwjfqi lãoxopo giàidlf quárrkqi dịevunidlfoxopo thárrkqi thárrkqi, cògrtwn lạwjfqi mộppkzt Cao Chíojhy Đbfgrwjfqt, ngay cảrbtifjte thêoxprm cao thủhslc bảrbtio vệhkwg, hai thúbgodc chárrkqu nàidlfng thêoxprm Đbfgrinh Triệhkwgt cũudcyng nhấqqnrt đqnwwevunnh cófjte thểynpp bắpazpt giữreuj. Chỉtgpc cầgefrn ba trùbfgrm thổegqc phỉtgpcidlfy sa lưaixtuztfi, đqnwwárrkqm cògrtwn lạwjfqi củhslca Nghĩemnaa bang khôcylfng đqnwwhslc tạwjfqo thàidlfnh uy hiếkoamp.

Nghĩemna đqnwwếkoamn nhanh chófjteng cófjte thểynpp giảrbtii trừkoam mốgllzi nguy từkoam Nghĩemnaa Bang, nụrbtiaixtogdwi củhslca Tiểynppu Ngưaixt khôcylfng khỏwasqi càidlfng sâojhyu, nhưaixtng nàidlfng khôcylfng đqnwwoxopi đqnwwưaixtoxopc bao lâojhyu, liềyfmyn thấqqnry bêoxprn trong đqnwwppkzt ngộppkzt vọeject ra mộppkzt đqnwwwjfqo thâojhyn ảrbtinh, thẳurreng đqnwwếkoamn chỗpidlidlfng ẩgpmxn thâojhyn.

“Lãoxopo tiềyfmyn bốgllzi, sao ngàidlfi…” Tiểynppu Ngưaixt đqnwwang muốgllzn hỏwasqi lãoxopo sao nhanh ra ngoàidlfi nhưaixt vậojhyy, khôcylfng ngờogdwoxopo giàidlf đqnwwãoxopbgodm lấqqnry nàidlfng, sắpazpc mặqtkqt nghiêoxprm trọejecng ngắpazpt lờogdwi: “Đbfgrinh Trệhkwgt cófjte thểynpp đqnwwãoxop xảrbtiy ra chuyệhkwgn, ngưaixtơpktti mau nófjtei cho ta biếkoamt ba têoxprn kia đqnwwang ởannkpktti nàidlfo?!!”

Tiểynppu Ngưaixt chỉtgpc cảrbtim thấqqnry mắpazpt hoa lêoxprn, nàidlfng cắpazpn mạwjfqnh môcylfi dưaixtuztfi, lậojhyp tứotkqc chấqqnrn chỉtgpcnh tinh thầgefrn, vộppkzi nófjtei: “Đbfgri theo ta.”

“Ngưaixtơpktti nófjtei phưaixtơpkttng hưaixtuztfng, ta mang ngưaixtơpktti đqnwwi.” Vừkoama nófjtei, lãoxopo giàidlf đqnwwãoxopojhyng thâojhyn thểynppidlfng lưaixtuztft qua tưaixtogdwng cao.

“Bêoxprn kia.” Trárrkqi tim nhưaixt nổegqci trốgllzng, Tiểynppu Ngưaixt bấqqnrt chấqqnrp nghĩemna nhiềyfmyu, nhanh chófjteng xéyfmyt lạwjfqi tríojhy nhớuztf trong đqnwwgefru, dựtkjea theo bảrbtin đqnwwtofs Đbfgrinh Triệhkwgt cho nàidlfng xem nhanh chófjteng chỉtgpc dẫaixtn vềyfmy phíojhya việhkwgn Cao Chíojhy Đbfgrwjfqt đqnwwang ởannk.

“Bắpazpt thíojhych khárrkqch, bắpazpt thíojhych khárrkqch…” Khôcylfng ngoàidlfi dựtkje đqnwwrrkqn, bọejecn họejec vừkoama vàidlfo việhkwgn đqnwwãoxop bịevunojhyy kíojhyn, chớuztfp mắpazpt xung quanh đqnwwãoxop xuấqqnrt hiệhkwgn vôcylf sốgllzojhyy đqnwwuốgllzc, từkoamng mũudcyi têoxprn dàidlfi àidlfo àidlfo vụrbtit bắpazpn tớuztfi.

oxopo giàidlf quárrkqi dịevunbgodoxprn mộppkzt tiếkoamng, hai tay vung lêoxprn bắpazpt lấqqnry mũudcyi têoxprn, thuậojhyn tay néyfmym ngưaixtoxopc lạwjfqi, xung quanh liêoxprn tiếkoamp vang lêoxprn nhữreujng tiếkoamng kêoxpru thảrbtim thiếkoamt. Tiểynppu Ngưaixt đqnwwi theo bêoxprn cạwjfqnh lãoxopo chỉtgpc phảrbtii đqnwwmozo mấqqnry mũudcyi loạwjfqn têoxprn màidlf thôcylfi, hai ngưaixtogdwi nhưaixtidlfo chỗpidl khôcylfng ngưaixtogdwi nhảrbtiy vàidlfo trong phògrtwng, quảrbti nhiêoxprn căaixtn phògrtwng trốgllzng rỗpidlng, nghêoxprnh đqnwwófjten hai ngưaixtogdwi chíojhynh làidlfpkttn mưaixtogdwi thanh phi đqnwwao béyfmyn nhọejecn. Tiểynppu Ngưaixt quơpktt árrkqo choàidlfng, lậojhyp tứotkqc đqnwwárrkqnh rơpktti ba thanh, đqnwwãoxop thấqqnry lãoxopo giàidlf khôcylfng biếkoamt từkoam khi nàidlfo rúbgodt đqnwwai lung, tay vung lêoxprn, đqnwwãoxop cuốgllzn hếkoamt nhữreujng mũudcyi đqnwwao cògrtwn lạwjfqi vàidlfo trong đqnwwófjte.

“Bổegqc sung cung thủhslc, hỏwasqa côcylfng.” Khôcylfng chúbgodt ngưaixtng nghỉtgpc, bêoxprn ngoàidlfi lạwjfqi cófjte ngưaixtogdwi hạwjfq mệhkwgnh lệhkwgnh mớuztfi, nhữreujng mũudcyi têoxprn đqnwwgefru gắpazpn mồtofsi lửbfgra dàidlfy đqnwwqtkqc lậojhyp tứotkqc phárrkq khôcylfng màidlf đqnwwếkoamn.

“Lãoxopo tiềyfmyn bốgllzi, ngưaixtogdwi kia chíojhynh làidlf Cao Chíojhy Đbfgrwjfqt.” Vừkoama nghe thanh âojhym nàidlfy, tâojhym tríojhy Tiểynppu Ngưaixt bịevun biếkoamn cốgllz bấqqnrt ngờogdw kia làidlfm choárrkqng várrkqng đqnwwppkzt ngộppkzt thanh tỉtgpcnh lạwjfqi.

“Đbfgrưaixtoxopc, bắpazpt hắpazpn trưaixtuztfc.”

oxopo giàidlf quárrkqi dịevun thâojhyn thểynpp xoay trògrtwn, quơpktt mộppkzt chiếkoamc ghếkoam trong phògrtwng chắpazpn mấqqnry mũudcyi têoxprn lửbfgra, đqnwwtofsng thờogdwi mộppkzt tay bắpazpt lấqqnry cárrkqnh cửbfgra sổegqc giậojhyt mạwjfqnh, khiếkoamn cárrkqnh cửbfgra rờogdwi ra, thâojhyn hìvumhnh khôcylfng chúbgodt dừkoamng lạwjfqi bậojhyt ra ngoàidlfi, néyfmym lạwjfqi várrkqn cárrkqnh cửbfgra cho Tiểynppu Ngưaixt phíojhya sau, đqnwwtofsng thờogdwi vung đqnwwai lưaixtng lêoxprn, nhữreujng mũudcyi phi đqnwwao bịevun cuốgllzn lấqqnry ban nãoxopy đqnwwãoxop biếkoamn thàidlfnh vũudcy khíojhy, néyfmym mạwjfqnh ra.

oxprn lửbfgra từkoam bốgllzn phíojhya bắpazpn tớuztfi, Tiểynppu Ngưaixt vốgllzn dĩemna khôcylfng rảrbtinh màidlf kinh ngạwjfqc vìvumh sựtkjeudcyng mãoxopnh củhslca lãoxopo giàidlf, lậojhyp tứotkqc bắpazpt lấqqnry cárrkqnh cửbfgra sổegqc che chởannk bảrbtin thâojhyn, theo sárrkqt sau lãoxopo giàidlf chỉtgpcbfgrng cárrkqi thắpazpt lung vảrbtii thôcylfidlfm phògrtwng ngựtkje.

“Đbfgrao thủhslc!” Trong khoảrbtinh khắpazpc, hai ngưaixtogdwi đqnwwãoxop chạwjfqy tớuztfi vàidlfi chụrbtic bưaixtuztfc, nhưaixtng đqnwwgllzi phưaixtơpkttng khôcylfng ngừkoamng hôcylf to ra lệhkwgnh, trong mưaixta phùbfgrn vàidlf lửbfgra chárrkqy, nhữreujng árrkqnh hàidlfn quang đqnwwãoxop chắpazpn ởannk phíojhya trưaixtuztfc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.