Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 236 : Nhu tình dào dạt

    trước sau   
“Chànphcng.. Chànphcng muốnmfin… lànphcm gìjdim?”

Da thịuusbt lõfluna lồqjdt nhưjpfu bịuusbgnvat dầnpzju sôkglxi, nhanh chógnvang nógnvang bừvxkxng lêxcfrn, khiếmgfzn lànphcn da trắkcgbng nhưjpfu tuyếmgfzt chớvhqmp mắkcgbt đfskjãfjgj rựjdolc lêxcfrn chuyểbssdn thànphcnh mànphcu hồqjdtng nhạvxkxt, cũmdwpng hầnpzju nhưjpfu khiếmgfzn Tiểbssdu Ngưjpfukglxn mêxcfr, khiếmgfzn toànphcn bộkjdk thâolpnn thểbssdnphcng đfskjairiu vôkglx lựjdolc run lêxcfrn, chỉafbxgnva thểbssd theo bảnmfin năuzdcng đfskjưjpfua hai cágqbxnh tay yếmgfzu ớvhqmt đfskjkglxt ởuzdc ngựjdolc hắkcgbn. Đnpzjgazui khi nụkdslkglxn nógnvang bỏqyxyng tiếmgfzp tụkdslc di chuyểbssdn gầnpzjn đfskjếmgfzn chỗfolu mẫfuggn cảnmfim, chỉafbx cảnmfim thấmapyy phíhizka bụkdslng dưjpfuvhqmi đfskjkjdkt nhiêxcfrn dâolpnng lêxcfrn mộkjdkt luồqjdtng khágqbxt vọuusbng, nhấmapyt thờfpuji nhanh tríhizk, nànphcng hoảnmfing loạvxkxn ngửhizka ra sau, thâolpnn thểbssd đfskjkdslng vànphco bànphcn, chấmapyn đfskjkjdkng khiếmgfzn ấmapym trànphc vang lêxcfrn tiếmgfzng va chạvxkxm loảnmfing xoảnmfing.

Khôkglxng phảnmfii nànphcng bảnmfio thủmgfz khôkglxng muốnmfin xảnmfiy ra mấmapyt khốnmfing chếmgfz trưjpfuvhqmc khi kếmgfzt hôkglxn, chỉafbxnphcuzdc chỗfolunphcy, hơairin nữdyrsa hai ngưjpfufpuji đfskjairiu dịuusbch dung, cảnmfim giágqbxc rấmapyt kỳreth quágqbxi, ởuzdcjdimnh hìjdimnh nhưjpfu vậgqbxy, khiếmgfzn cho nànphcng cảnmfim thấmapyy mìjdimnh khôkglxng phảnmfii chíhizknh mìjdimnh, mànphc Đnpzjinh Triệnpzjt cũmdwpng khôkglxng phảnmfii Đnpzjinh Triệnpzjt, tấmapyt cảnmfi đfskjairiu khôkglxng hoànphcn mỹwwyh.

“Xin lỗfolui…”

Bịuusb tiếmgfzng ấmapym chéfuggn kinh đfskjkjdkng, Đnpzjinh Triệnpzjt mớvhqmi phágqbxt hiệnpzjn chíhizknh mìjdimnh khôkglxng khốnmfing chếmgfz đfskjưjpfugazuc, mộkjdkt tay đfskjãfjgj suýmapyt chúnqjmt nữdyrsa thìjdim mởuzdc hẳewnvn vạvxkxt ágqbxo củmgfza ngưjpfufpuji thưjpfuơairing ra, vộkjdki vànphcng ngửhizka ngưjpfufpuji, rờfpuji khỏqyxyi nơairii khiếmgfzn hắkcgbn chìjdimm đfskjkcgbm. Nhưjpfung lúnqjmc nànphcy trong cơairi thểbssd hắkcgbn vẫfuggn đfskjnpzjy ngậgqbxp sógnvang tìjdimnh, hắkcgbn muốnmfin buôkglxng tay ngay, lạvxkxi chẳewnvng thểbssd từvxkx bỏqyxy, do dựjdol mộkjdkt lúnqjmc, chỉafbx đfskjànphcnh thànphcnh thậgqbxt buôkglxng tay, sửhizka lạvxkxi thànphcnh ôkglxm eo nànphcng, thoágqbxng rúnqjmt ra mộkjdkt khoảnmfing cágqbxch nhỏqyxy, sau đfskjógnva tựjdola đfskjnpzju trêxcfrn vai nànphcng, thởuzdc hổuzdcn hểbssdn.

Tiểbssdu Ngưjpfu thấmapyy hắkcgbn rốnmfit cuộkjdkc khôkglxi phụkdslc lạvxkxi chúnqjmt lýmapy tríhizk, cũmdwpng đfskjưjpfua châolpnn mìjdimnh rờfpuji xa, khôkglxng ágqbxp ságqbxt vànphco nơairii khógnva xửhizknphco đfskjógnva nữdyrsa, hai gògnvagqbx ngưjpfugazuc lạvxkxi đfskjqyxyhizkng nhưjpfu ágqbxnh chiềairiu tànphc, xấmapyu hổuzdcnqjmng túnqjmng muốnmfin lậgqbxp tứicsgc rờfpuji khỏqyxyi, nhưjpfung lạvxkxi khôkglxng dágqbxm giãfjgjy giụkdsla sau nguy hiểbssdm đfskjbssd trágqbxnh khỏqyxyi xảnmfiy ra nguy cơairi lầnpzjn nữdyrsa. Nànphcng đfskjànphcnh cốnmfi chịuusbu đfskjjdolng, vừvxkxa ngưjpfugazung ngùasbcng vừvxkxa cảnmfim thấmapyy ngọuusbt ngànphco vôkglx tậgqbxn đfskjbssd mặkglxc hắkcgbn ôkglxm, đfskjqjdtng thờfpuji cốnmfi sứicsgc dùasbcng chuyệnpzjn khágqbxc dờfpuji đfskji sựjdol chúnqjm ýmapy củmgfza hắkcgbn.


“Đnpzjinh Triệnpzjt?”

“Uhm?”

Ngưjpfufpuji nànphco đfskjógnvaasbcng thanh âolpnm vừvxkxa dànphcy dặkglxn vừvxkxa gợgazui cảnmfim ừvxkxm mộkjdkt tiếmgfzng, khiếmgfzn trágqbxi tim nànphcng đfskjkjdkt ngộkjdkt đfskjgqbxp sai nhịuusbp, mẫfuggn cảnmfim nhớvhqm lạvxkxi cảnmfim giágqbxc đfskjôkglxi môkglxi nógnvang bỏqyxyng củmgfza hắkcgbn di chuyểbssdn trêxcfrn da thịuusbt mìjdimnh, quêxcfrn hếmgfzt mìjdimnh đfskjang đfskjuusbnh hỏqyxyi cágqbxi gìjdim.

“Chuyệnpzjn đfskjógnva… Chànphcng đfskji ra lâolpnu nhưjpfu vậgqbxy… khôkglxng thấmapyy gấmapyp hay sao?” Tiểbssdu Ngưjpfu khẽoycx nuốnmfit nưjpfuvhqmc miếmgfzng, ngăuzdcn cảnmfin chíhizknh mìjdimnh miêxcfrn man suy nghĩfjgj.

“Ừasbc. Ta xin nghỉafbx nửhizka ngànphcy, nógnvai khíhizk trờfpuji lạvxkxnh, muốnmfin mua vànphci bộkjdk đfskjqjdt.” Đnpzjinh Triệnpzjt híhizkt sâolpnu mấmapyy hơairii, mớvhqmi cógnvamdwpng khíhizk đfskjnmfii mặkglxt Tiểbssdu Ngưjpfu.

“Nếmgfzu nhưjpfu bịuusb ngưjpfufpuji khágqbxc thấmapyy, nhấmapyt đfskjuusbnh cho rằdtneng chúnqjmng ta lànphc đfskjoạvxkxn tụkdsl.” Nhìjdimn gưjpfuơairing mặkglxt đfskjvxkxi thúnqjmc củmgfza hắkcgbn, Tiểbssdu Ngưjpfu nhịuusbn khôkglxng đfskjưjpfugazuc muốnmfin cưjpfufpuji, giãfjgjy dụkdsla nógnvai: “Mau đfskjbssd ta đfskjicsgng lêxcfrn, chúnqjmng ta nhưjpfu hiệnpzjn giờfpuj, thựjdolc sựjdol thấmapyy kỳreth lạvxkx lắkcgbm.”

“Chỉafbx cầnpzjn lànphcnphcng, thìjdim đfskjoạvxkxn tụkdslmdwpng cógnvanphcm sao?” Bịuusbjpfuơairing mặkglxt nam nhâolpnn xa lạvxkxhizkch thíhizkch, sógnvang tìjdimnh trong ngưjpfufpuji Đnpzjinh Triệnpzjt nhấmapyt thờfpuji tiêxcfru hao khôkglxng íhizkt, giọuusbng nógnvai cũmdwpng khôkglxi phụkdslc lạvxkxi sựjdol trong trẻktowo thưjpfufpujng ngànphcy. Miệnpzjng tuy rằdtneng nógnvai vậgqbxy, cógnva đfskjiềairiu tay vẫfuggn khôkglxng buôkglxng ra.

“Đnpzjvxkxng cógnva ba hoa!” Tiểbssdu Ngưjpfu vộkjdki vànphcng trưjpfugazut vềairi phíhizka đfskjnmfii diệnpzjn hắkcgbn ngồqjdti xuốnmfing, đfskjqyxy mặkglxt, sógnvang mắkcgbt lưjpfuu chuyểbssdn sẵoejyng giọuusbng: “Mau khai thậgqbxt.. Nhữdyrsng thứicsg chànphcng… vừvxkxa lànphcm đfskjógnva.. Đnpzjairiu họuusbc ởuzdc đfskjâolpnu? Cógnva phảnmfii lànphc trưjpfuvhqmc đfskjâolpny lànphcm khágqbxch hồqjdtng lâolpnu?”

“Oan uổuzdcng quágqbx! Thanh lâolpnu ta đfskjãfjgj từvxkxng đfskji qua vànphci lầnpzjn, nhưjpfung đfskjairiu lànphcgnva việnpzjc cảnmfi, mắkcgbt đfskjairiu nhìjdimn đfskji nơairii khágqbxc. Nhữdyrsng nữdyrs nhâolpnn đfskjógnva ta chưjpfua từvxkxng chạvxkxm qua mộkjdkt ngưjpfufpuji.” Đnpzjinh Triệnpzjt vộkjdki vãfjgjxcfru oan.

“Thậgqbxt khôkglxng đfskjógnva?” Tiểbssdu Ngưjpfufjgju môkglxi.

“Ngay cảnmfi Cổuzdc Ngọuusbc ta cũmdwpng khôkglxng đfskjbssd cho nànphcng ta tiếmgfzp xúnqjmc quágqbx gầnpzjn.” Đnpzjinh Triệnpzjt vộkjdki kêxcfru lêxcfrn, trong mắkcgbt bỗfolung nhiêxcfrn nhiễdeudm mộkjdkt chúnqjmt ngưjpfugazung ngùasbcng. “Nếmgfzu khôkglxng phảnmfii ngànphcy đfskjógnvanphcng uốnmfing say… ta…”

“Chànphcng gìjdimairi?” Trágqbxi tim Tiểbssdu Ngưjpfu bỗfolung nhiêxcfrn mẫfuggn cảnmfim mànphc hạvxkxnh phúnqjmc đfskjgqbxp loạvxkxn.

“Khôkglxng cógnvajdim…” Đnpzjinh Triệnpzjt chuyểbssdn tầnpzjm mắkcgbt, đfskjưjpfua tay rógnvat trànphc, dựjdol đfskjuusbnh tửhizk thủmgfzhizk mậgqbxt.


“Khôkglxng thểbssdnphco khôkglxng cógnvajdim. Nógnvai mau, chànphcng mau nógnvai đfskji!” Tiểbssdu Ngưjpfu đfskjègqbx tay hắkcgbn lạvxkxi, đfskjôkglxi mắkcgbt ságqbxng rựjdolc lấmapyp lạvxkxnh mong chờfpuj, mộkjdkt bộkjdk nếmgfzu khôkglxng ăuzdcn ngay nógnvai thậgqbxt nhấmapyt quyếmgfzt khôkglxng chịuusbu bỏqyxy qua.

“Khụkdsl khụkdsl..” Sắkcgbc mặkglxt Đnpzjinh Triệnpzjt khógnva hiểbssdu, nhưjpfung bêxcfrn tai lạvxkxi ửhizkng đfskjqyxy, dụkdsl hoặkglxc khiếmgfzn ngưjpfufpuji ta rấmapyt muốnmfin cắkcgbn mộkjdkt cágqbxi.

Tiểbssdu Ngưjpfu trong mắkcgbt hiệnpzjn lêxcfrn tia giảnmfio hoạvxkxt, đfskjkjdkt ngộkjdkt đfskjicsgng dậgqbxy, họuusbc theo bộkjdk dạvxkxng ban nãfjgjy củmgfza hắkcgbn, vògnvang ra sau ôkglxm lấmapyy cổuzdc hắkcgbn, dung thanh âolpnm kiềairiu mịuusbxcfr hoặkglxc lànphcm nũmdwpng: “Chànphcng cógnvagnvai khôkglxng? Khôkglxng nógnvai ta cắkcgbn chànphcng đfskjógnva!”

“Nếmgfzu nànphcng dágqbxm cắkcgbn ta, hậgqbxu quảnmfi sẽoycx do chíhizknh nànphcng phụkdsl trágqbxch đfskjógnva.” Đnpzjinh Triệnpzjt nắkcgbm tay nànphcng giọuusbng khànphcn khànphcn. Tuy rằdtneng cốnmfifuggn khôkglxng quay đfskjnpzju lạvxkxi, nhưjpfung lưjpfung bịuusb hai thứicsg mềairim mạvxkxi đfskjègqbxgqbxt, sógnvang triềairiu chưjpfua kịuusbp dậgqbxp hếmgfzt đfskjãfjgjgnva xu hưjpfuvhqmng muốnmfin dâolpnng lêxcfrn.

“Ta… Ta mặkglxc kệnpzj, muốnmfin chànphcng nógnvai…” Tiểbssdu Ngưjpfu đfskjqyxy mặkglxt, lui ngưjpfufpuji lạvxkxi mộkjdkt chúnqjmt, cũmdwpng khôkglxng dágqbxm quágqbx gầnpzjn ságqbxt, ghéfuggnphco tai hắkcgbn, đfskjôkglxi sógnvang mắkcgbt lạvxkxi xinh đfskjffztp lay đfskjkjdkng lògnvang ngưjpfufpuji.

“Đnpzjưjpfugazuc rồqjdti.. Ta nógnvai..” Đnpzjinh Triệnpzjt mạvxkxnh nghiêxcfrng ngưjpfufpuji qua phíhizka trágqbxi, mũmdwpi châolpnn khẽoycx đfskjiểbssdm, ngưjpfufpuji đfskjãfjgj linh hoạvxkxt xoay quanh ghếmgfz trògnvan mộkjdkt vògnvang, lạvxkxi mộkjdkt lầnpzjn nữdyrsa ôkglxm Tiểbssdu Ngưjpfu đfskjang kinh ngạvxkxc thốnmfit lêxcfrn vànphco chặkglxt trong lògnvang, giốnmfing nhưjpfu ágqbxc ma cốnmfi ýmapy ghéfugggqbxt, hung ágqbxc nógnvai: “Nếmgfzu khôkglxng phảnmfii nànphcng phi lễdeud trưjpfuvhqmc vớvhqmi ta, ta sao cógnva thểbssd biếmgfzt đfskjưjpfugazuc trêxcfrn đfskjfpuji cògnvan cógnva mỹwwyh thựjdolc mêxcfr ngưjpfufpuji nhưjpfu vậgqbxy?”

“Ýpohy chànphcng lànphc… Nụkdslkglxn đfskjnpzju củmgfza chànphcng lànphc bịuusb ta cưjpfuvhqmp đfskji sao?” Tuy rằdtneng thảnmfio luậgqbxn chuyệnpzjn nànphcy cógnva chúnqjmt khôkglxng thúnqjm vịuusb, nhưjpfung niềairim vui thíhizkch đfskjkjdkt ngộkjdkt khiếmgfzn Tiểbssdu Ngưjpfu trong mắkcgbt trànphcn đfskjnpzjy đfskjkcgbc ýmapynphc kiêxcfru ngạvxkxo.

“Nếmgfzu ta nógnvai khôkglxng phảnmfii?” Tuy rằdtneng nhìjdimn nhưjpfu đfskjãfjgjgnvaa thâolpnn thànphcnh sógnvai, nhưjpfung đfskjbssd trágqbxnh mộkjdkt lầnpzjn nữdyrsa mấmapyt đfskji khốnmfing chếmgfz, Đnpzjinh Triệnpzjt khôkglxng dágqbxm tiếmgfzn côkglxng mạvxkxnh, chỉafbxgqbxm ởuzdcxcfrn môkglxi nànphcng bồqjdti hồqjdti, nhưjpfu đfskjang quyếmgfzn rũmdwp… Nếmgfzu lànphc con cừvxkxu nhỏqyxy chủmgfz đfskjkjdkng trưjpfuvhqmc, khôkglxng thểbssd trágqbxch hắkcgbn đfskjưjpfugazuc đfskjúnqjmng khôkglxng?

“Chànphcng dágqbxm?” Tiểbssdu Ngưjpfu hừvxkx mộkjdkt tiếmgfzng, đfskjágqbxng ghéfuggt hắkcgbn trêxcfru cợgazut mìjdimnh nhưjpfu vậgqbxy, đfskjưjpfua mìjdimnh tớvhqmi ngậgqbxm lấmapyy môkglxi dưjpfuvhqmi hắkcgbn, hànphcm răuzdcng nhẹffzt nhànphcng khéfuggp lạvxkxi…

“Uhm.. Nànphcng cắkcgbn ta..” Đnpzjinh Triệnpzjt mởuzdc to mắkcgbt kinh ngạvxkxc, khoa trưjpfuơairing kêxcfru lêxcfrn, lậgqbxp tứicsgc muốnmfin nắkcgbm chặkglxt nànphcng đfskjnmfio khágqbxch thànphcnh chủmgfz, Tiểbssdu Ngưjpfu đfskjãfjgj sớvhqmm cógnva chuẩwigun bịuusb trưjpfuvhqmc, đfskjiểbssdm mộkjdkt cágqbxi, ngưjpfufpuji nànphco đfskjógnva nhấmapyt thờfpuji khôkglxng thểbssd đfskjkjdkng đfskjgqbxy.

“Ta cắkcgbn chànphcng đfskjógnva, ta cắkcgbn chànphcng đfskjógnva, ta cắkcgbn chànphcng đfskjógnva …” Tiểbssdu Ngưjpfu giảnmfio hoạvxkxt cưjpfufpuji, vừvxkxa tiếmgfzp tụkdslc cắkcgbn môkglxi hắkcgbn, vừvxkxa khốnmfing chếmgfz lựjdolc đfskjvxkxo miễdeudn cho lưjpfuu lạvxkxi dấmapyu vếmgfzt, cágqbxi lưjpfuafbxi cànphcng khôkglxng ngừvxkxng tiếmgfzn sâolpnu vànphco miệnpzjng hắkcgbn, thỏqyxya thíhizkch đfskjùasbca giỡafbxn hắkcgbn.

“Nànphcng lànphc tiểbssdu ma quỷdfbf… Mau giảnmfii huyệnpzjt.. Ta nógnvai…”

“Khôkglxng giảnmfii đfskjógnva khôkglxng giảnmfii đfskjógnva khôkglxng giảnmfii đfskjógnva!! Chànphcng cho lànphc tiệnpzjn nghi củmgfza ta dễdeud chiếmgfzm nhưjpfu vậgqbxy sao? Hìjdimjdim…”

“Tiểbssdu Ngưjpfu… Nưjpfuơairing tửhizk…” Ngưjpfufpuji nànphco đfskjógnva run giọuusbng nógnvai, chỉafbx cảnmfim thấmapyy mágqbxu huyếmgfzt toànphcn thâolpnn sôkglxi trànphco, thựjdolc sựjdol sắkcgbp chịuusbu khôkglxng nổuzdci nữdyrsa.

“Đnpzjưjpfugazuc rồqjdti, trưjpfuvhqmc tha cho chànphcng.” Thấmapyy hắkcgbn con mắkcgbt trànphcn ngậgqbxp lửhizka nógnvang ágqbxi tìjdimnh, Tiểbssdu Ngưjpfu khẽoycxjpfufpuji buôkglxng tha hắkcgbn, ôkglxm cổuzdc, tựjdola vànphco bờfpujvai hắkcgbn, lẳewnvng lặkglxng dựjdola ságqbxt nhau mộkjdkt hồqjdti, mớvhqmi giảnmfii huyệnpzjt đfskjvxkxo cho hắkcgbn, khe khẽoycx thởuzdcnphci: “Đnpzjinh Triệnpzjt, hãfjgjy đfskjágqbxp ứicsgng ta, bấmapyt kểbssdnphcjdimnh huốnmfing gìjdim, đfskjairiu phảnmfii bảnmfio vệnpzjjdimnh trưjpfuvhqmc nhấmapyt, đfskjưjpfugazuc chứicsg?”

“Đnpzjưjpfugazuc, ta đfskjágqbxp ứicsgng nànphcng.” Đnpzjinh Triệnpzjt cũmdwpng thởuzdc khẽoycx, cọuusbgqbxt tógnvac mai nànphcng, “Chờfpuj sau khi chuyệnpzjn nànphcy kếmgfzt thúnqjmc, ta muốnmfin vẽoycx cho nànphcng mộkjdkt bứicsgc tranh, cògnvan muốnmfin mang nànphcng đfskji gặkglxp cha mẹffzt ta, cògnvan muốnmfin đfskji rấmapyt nhiềairiu rấmapyt nhiềairiu nơairii… Cho nêxcfrn, ta nhấmapyt đfskjuusbnh sẽoycxuzdcn.”

“Chànphcng đfskjnmfim bảnmfio nhấmapyt đfskjuusbnh lànphcm đfskjưjpfugazuc?”

“Đnpzjúnqjmng vậgqbxy, ta đfskjnmfim bảnmfio, nhấmapyt đfskjuusbnh lànphcm đfskjưjpfugazuc.”

“Ta tin tưjpfuuzdcng chànphcng!” Tiểbssdu Ngưjpfu nởuzdc mộkjdkt nụkdsljpfufpuji khiếmgfzn hắkcgbn rung đfskjkjdkng tâolpnm can, chủmgfz đfskjkjdkng mộkjdkt lầnpzjn nữdyrsa dâolpnng lêxcfrn môkglxi thơairim, Đnpzjinh Triệnpzjt lậgqbxp tứicsgc khôkglxng chúnqjmt do dựjdol nhậgqbxn lấmapyy, thậgqbxt sâolpnu đfskjògnvai lạvxkxi.

Ýpohy xuâolpnn trong căuzdcn phògnvang nhỏqyxy lạvxkxi mộkjdkt lầnpzjn nữdyrsa sốnmfing dậgqbxy dạvxkxt dànphco..

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.