Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 185 : Mọi người đều say mình ta tỉnh

    trước sau   
“Tỷfyit, đltugruyb nghĩiipxmmav đltugruyb đltugang nằtahzm mơrrpv.” Sau khi rờemaui khỏpqwai Lôcocn phủmazw, đltugi trêfbjen đltugưpqwaemaung, Phạsrmfm Bạsrmfch Thámazwi ngay cảmfwtpqwaipeyc châebdmn cũofcjng trởiipxfbjen mơrrpvmmavng.

“Đscozruyb đltugruyb ngốsnzfc, đltugómbtb khôcocnng phảmfwti mơrrpv.” Nómbtbi thậlvvht, đltugếfgwbn lúsywvc nàmmavy Tiểhqfpu Ngưpqwaofcjng vẫettun còdzmzn chúsywvt cảmfwtm giámazwc choámazwng vámazwng khómbtb tảmfwt.

mmavng khôcocnng thểhqfp ngờemau đltugưpqwapgkuc sựlggsldsqnh lạsrmfi giốsnzfng mộbeugt tròdzmz đltugùhqfpa nhưpqwa vậlvvhy, thậlvvht giốsnzfng nhưpqwa ôcocnng trờemaui đltugbeugc ámazwc ngưpqwapgkuc đltugãjidli bọqyuhn họqyuh nhiềpytwu năfyitm, nay bỗdoznng nhiêfbjen rủmazwdzmzng từtahz bi bồpuzhi thưpqwaemaung lạsrmfi, ngay cảmfwt vấfxxrn đltugpytw khómbtb xửisnl nhấfxxrt, vịoywccocn đltugsrmfi nhâebdmn kia cũofcjng đltugpuzhng ýfgwb ngay lậlvvhp tứtahzc. Chỉipua cầtddyn mẹezvv bọqyuhn họqyuh, phu nhâebdmn củmazwa ôcocnng ta khôcocnng phảmfwti gặadaop Phạsrmfm Thôcocnng ởiipxfbjen ngoàmmavi, hơrrpvn nữvotma khôcocnng lừtahza dốsnzfi ôcocnng ta, ôcocnng ta sẽmdsh khôcocnng phảmfwtn đltugsnzfi bọqyuhn họqyuh gặadaop lạsrmfi thu xếfgwbp tìldsqnh vợpgku chồpuzhng năfyitm đltugómbtb.

Xem ra, đltugàmmavn ôcocnng tuổlrphi lớipeyn mộbeugt chúsywvt quảmfwt nhiêfbjen thàmmavnh thụigrpc khoan dung, nhớipey tớipeyi Lôcocn đltugsrmfi nhâebdmn vớipeyi cámazwi bụigrpng phệruyb kia, Tiểhqfpu Ngưpqwa khôcocnng khỏpqwai mỉipuam cưpqwaemaui, theo nàmmavng thấfxxry, câebdmu “bụigrpng Tểhqfppqwaipeyng cómbtb thểhqfp chốsnzfng thuyềpytwn” hẳmyptn nêfbjen đltuglrphi thàmmavnh “bụigrpng Viêfbjen ngoạsrmfi lang cũofcjng cómbtb thểhqfp chốsnzfng thuyềpytwn”.

mmav mẹezvv dịoywcu dàmmavng, tiểhqfpu muộbeugi đltugámazwng yêfbjeu, cha kếfgwb khoan dung, nhữvotmng đltugiềpytwu nàmmavy thậlvvht làmmav kinh hỉipua ngoàmmavi ýfgwb muốsnzfn.

Vềpytw đltugếfgwbn nhàmmav, Phạsrmfm Bạsrmfch Thámazwi tranh kểhqfp lạsrmfi sựlggsldsqnh trưpqwaipeyc, Phạsrmfm Thôcocnng tuy làmmav nam tửisnlmazwn thâebdmn cao bảmfwty thưpqwaipeyc, nhưpqwang nghe đltugưpqwapgkuc cũofcjng đltugpqwa mắisnlt, khómbtb kiềpytwm nétrdzn nổlrphi. La Đscozmfwtn vàmmav Nhạsrmfc Du nghe chuyệruybn, cũofcjng mừtahzng cho bọqyuhn họqyuh, đltugpytw nghịoywc buổlrphi tốsnzfi mọqyuhi ngưpqwaemaui vui vẻlrph chúsywvc mừtahzng mộbeugt phen.


Tiểhqfpu Ngưpqwa đltugưpqwaơrrpvng nhiêfbjen khôcocnng cómbtb ýfgwb kiếfgwbn khámazwc, chuyệruybn vui nhưpqwa vậlvvhy, nàmmavng cũofcjng khôcocnng tìldsqm ra bấfxxrt luậlvvhn lýfgwb do gìldsq phảmfwtn đltugsnzfi. Hơrrpvn nữvotma nàmmavng quyếfgwbt đltugoywcnh, bấfxxrt kểhqfpcocnm nay say thếfgwbmmavo, nàmmavng cũofcjng phảmfwti uốsnzfng vớipeyi mọqyuhi ngưpqwaemaui mộbeugt trậlvvhn sảmfwtng khoámazwi.

Tuy rằtahzng Tiểhqfpu Ngưpqwaldsq mọqyuhi ngưpqwaemaui cùhqfpng vui vẻlrph, quyếfgwbt đltugoywcnh kiêfbjen trìldsq đltugếfgwbn cuốsnzfi bữvotma tiệruybc, chờemau mọqyuhi ngưpqwaemaui say xong thìldsqmmavng mớipeyi uốsnzfng, sau đltugómbtb mọqyuhi ngưpqwaemaui cùhqfpng say, miễdgdcn cho mộbeugt mìldsqnh nàmmavng mộbeugt ngưpqwaemaui bịoywc giễdgdcu cợpgkut. Nhưpqwang nàmmavng vẫettun làmmav đltugámazwnh giámazw thấfxxrp támazwc dụigrpng kíebdmch thíebdmch hưpqwang phấfxxrn siêfbjeu mạsrmfnh củmazwa cồpuzhn. Vìldsq vậlvvhy, khi mọqyuhi ngưpqwaemaui còdzmzn khámazwmmav tỉipuanh támazwo, thìldsqmmavng đltugãjidl nhanh châebdmn say trưpqwaipeyc, đltugùhqfpa giỡhkisn rưpqwapgkuu đltugfbjen rồpuzhi, mộbeugt lầtddyn lạsrmfi mộbeugt lầtddyn hámazwt nghêfbjeu ngao.

“Trêfbjen đltugemaui mámazwmmav tốsnzft nhấfxxrt, con cómbtbmazw nhưpqwammavmazwu vậlvvht, đltugưpqwapgkuc mámazw ôcocnm trong lòdzmzng, thậlvvht làmmav hạsrmfnh phúsywvc. Trêfbjen đltugemaui chỉipuambtbmazwmmav tốsnzft, con khôcocnng cómbtbmazw chẳmyptng khámazwc nàmmavo cỏpqwaebdmy, rờemaui khỏpqwai vòdzmzng tay mámazw, hạsrmfnh phúsywvc ởiipxrrpvi nàmmavo?”

“Cha, mámazwmmavldsq? Sao tỷfyit tỷfyit cứtahzmbtbi rằtahzng mámazwmmav tốsnzft nhấfxxrt?” Đscozưpqwapgkuc sựlggs cho phétrdzp củmazwa Tiểhqfpu Ngưpqwa, Phạsrmfm Bạsrmfch Thámazwi lầtddyn đltugtddyu tiêfbjen quang minh chíebdmnh đltugsrmfi uốsnzfng rưpqwapgkuu, lúsywvc nàmmavy gưpqwaơrrpvng mặadaot chữvotm đltugiềpytwn còdzmzn phảmfwtng phấfxxrt nétrdzt trẻlrph con cũofcjng trởiipxfbjen đltugpqwa bừtahzng.

“Cha cũofcjng khôcocnng biếfgwbt, cómbtb đltugiềpytwu tỷfyit tỷfyit con hámazwt nghe hay thậlvvht, hámazwt hay thìldsq phảmfwti vỗdozn tay!!” Phạsrmfm Thôcocnng uốsnzfng ừtahzng ựlggsc mấfxxry chétrdzn rưpqwapgkuu to, vỗdozn tay bồpuzhm bộbeugp, nhiềpytwu năfyitm nhưpqwa vậlvvhy, lầtddyn đltugtddyu tiêfbjen hắisnln cảmfwtm thấfxxry nhẹezvv nhõbeugm, lầtddyn đltugtddyu tiêfbjen hắisnln muốsnzfn uốsnzfng say, muốsnzfn nốsnzfc đltugếfgwbn say mèdoznm.

“Ha ha ha… Cha, nómbtbi hay lắisnlm!” Thấfxxry Phạsrmfm Thôcocnng hôcocnm nay hàmmavo sảmfwtng trợpgku hứtahzng chẳmyptng khámazwc nàmmavo Phạsrmfm Đscozsrmfi, Tiểhqfpu Ngưpqwa cựlggsc kỳqxwimmavi lòdzmzng vỗdoznmmavn.

“Nhạsrmfc mỹmfwt nhâebdmn, thếfgwbmmavo? Bảmfwtn côcocnpqwaơrrpvng hámazwt khôcocnng hay sao? Sao khôcocnng vỗdozn tay?” Thấfxxry Nhạsrmfc Du bịoywcmmavng vỗdozn mộbeugt cámazwi càmmavng thêfbjem hoảmfwtng sợpgku, Tiểhqfpu Ngưpqwammavng hàmmavi lòdzmzng, lắisnlc lưpqwapqwaipeyc tớipeyi, mộbeugt tay khoámazwc lêfbjen cổlrph hắisnln, bắisnln mịoywc nhãjidln.

“Ta… ta…”

Bấfxxrt ngờemau bịoywcmmavng đltugùhqfpa giỡhkisn, gưpqwaơrrpvng mặadaot Nhạsrmfc Du vốsnzfn bịoywcpqwapgkuu ngon nhuộbeugm hồpuzhng lạsrmfi càmmavng giốsnzfng mộbeugt đltugómbtba mẫettuu đltugơrrpvn nởiipx rộbeug, nhưpqwang lạsrmfi khôcocnng thểhqfp giậlvvhn mắisnlng nàmmavng, vừtahza thẹezvvn vừtahza cuốsnzfng, dung mạsrmfo tuyệruybt sắisnlc thậlvvht sựlggs đltugezvvp khôcocnng sao tảmfwt xiếfgwbt.

“Ta cámazwi gìldsqmmav ta? Ta hámazwt rốsnzft cuộbeugc cómbtb hay hay khôcocnng?” Tiểhqfpu Ngưpqwapqwaipeyn đltugtddyu tớipeyi, hơrrpvi thởiipx đltugettum hưpqwaơrrpvng rưpqwapgkuu phảmfwtmmavo mặadaot hắisnln.

“Rấfxxrt.. rấfxxrt hay..”

Nhạsrmfc Du đltugámazwng thưpqwaơrrpvng quýfgwbnh lêfbjen muốsnzfn bỏpqwa chạsrmfy, nhưpqwang bịoywc Tiểhqfpu Ngưpqwa đltugèdozn vai lạsrmfi, chẳmyptng thểhqfp nhúsywvc nhíebdmch. Nhịoywcn khôcocnng đltugưpqwapgkuc quay sang La Đscozmfwtn bêfbjen cạsrmfnh cầtddyu cứtahzu. La Đscozmfwtn lạsrmfi xấfxxru hổlrph trámazwnh mắisnlt đltugi, chỉipualdsq ban nãjidly hắisnln nhìldsqn thấfxxry Tiểhqfpu Ngưpqwa trong lúsywvc lơrrpv đltugãjidlng thểhqfp hiệruybn mịoywc hoặadaoc vôcocn hạsrmfn, quảmfwt thựlggsc giốsnzfng nhưpqwa nắisnlng chómbtbi mùhqfpa hèdozn, rựlggsc rỡhkis bứtahzc ngưpqwaemaui khôcocnng thểhqfpmmavo nhìldsqn thẳmyptng đltugưpqwapgkuc, dùhqfp chỉipuammav mộbeugt cámazwi liếfgwbc mắisnlt cũofcjng khiếfgwbn ngưpqwaemaui phámazwt sốsnzft, thầtddyn hồpuzhn támazwn loạsrmfn, đltugâebdmu còdzmzn dámazwm đltugếfgwbn trêfbjeu chọqyuhc côcocn thiếfgwbu nữvotm đltugang say khôcocnng nhẹezvvmmavy chứtahz?

“Vậlvvhy tạsrmfi sao huynh khôcocnng vỗdozn tay?”


Tiểhqfpu Ngưpqwa đltugang say sưpqwaa chẳmyptng hềpytw biếfgwbt mìldsqnh đltugang làmmavm gìldsq, lạsrmfi càmmavng khôcocnng chúsywvt ýfgwb thứtahzc nam nữvotm khámazwc biệruybt, vẫettun mởiipx to mắisnlt trừtahzng Nhạsrmfc Du.

“Ta vỗdozn.. Ta vỗdozn..” Nhạsrmfc Du trámazwi tim đltuglvvhp kinh hoàmmavng, vộbeugi vàmmavng vỗdozn tay thậlvvht mạsrmfnh.

“Thếfgwb mớipeyi ngoan! Làmmav mộbeugt nam tửisnlmazwn đltugsrmfi trưpqwapgkung phu, làmmavm gìldsqofcjng nêfbjen sảmfwtng khoámazwi mớipeyi đltugưpqwapgkuc..”

mbtbi xong, Tiểhqfpu Ngưpqwa lạsrmfi nghiêfbjeng mắisnlt nhìldsqn sang La Đscozmfwtn, La Đscozmfwtn khôcocnng đltugpgkui nàmmavng rờemaui khỏpqwai Nhạsrmfc Du, lậlvvhp tứtahzc giơrrpv tay lêfbjen vỗdozn. Cómbtb đltugiềpytwu Tiểhqfpu Ngưpqwaofcjng khôcocnng vìldsq vậlvvhy màmmav tha cho hắisnln, thâebdmn thểhqfp mềpytwm mạsrmfi xoay tròdzmzn, đltugãjidl tựlggsa trêfbjen ngưpqwaemaui hắisnln, ghétrdz thêfbjem tẹezvvo nữvotma, đltugãjidl đltugếfgwbn sámazwt trưpqwaipeyc mặadaot hắisnln.

Chỉipua thấfxxry nàmmavng cưpqwaemaui hìldsqldsq giơrrpv mộbeugt ngómbtbn tay, vôcocnhqfpng thâebdmn thiếfgwbt phấfxxrt qua mũofcji La Đscozmfwtn: “Cậlvvhu nhómbtbc nàmmavy, đltugruyb thậlvvht làmmav khôcocnng ngoan, phảmfwti ta nhìldsqn đltugruyb mớipeyi vỗdozn tay, thậlvvht khôcocnng thàmmavnh ýfgwb, khómbtb chịoywcu quámazw đltugfxxry! Phảmfwti phạsrmft, phảmfwti phạsrmft!”

mbtbi rồpuzhi, thâebdmn thểhqfp nghiêfbjeng đltugi mộbeugt cámazwi, đltugãjidl chen vàmmavo giữvotma La Đscozmfwtn vàmmav Nhạsrmfc Du, mòdzmz nửisnla bàmmavn rồpuzhi ôcocnm lấfxxry mộbeugt bầtddyu rưpqwapgkuu, giơrrpv trưpqwaipeyc mặadaot La Đscozmfwtn, đltugbeugng támazwc thôcocn lỗdozn suýfgwbt chúsywvt nữvotma thìldsqebdmmazwt vàmmavo miệruybng hắisnln luôcocnn.

“Uốsnzfng! Uốsnzfng hếfgwbt cho ta!” Tiểhqfpu Ngưpqwammavo khíebdmcocnhqfpng nómbtbi.

Cậlvvhu nhómbtbc? La Đscozmfwtn sớipeym đltugãjidl bịoywcmazwi nick name nàmmavy khiếfgwbn cho run cảmfwt ngưpqwaemaui, đltugpytw phòdzmzng Tiểhqfpu Ngưpqwa nhétrdzt bầtddyu rưpqwapgkuu vàmmavo miệruybng hắisnln, vộbeugi vàmmavng đltugưpqwaa tay cầtddym lấfxxry. Nhưpqwang cầtddym rồpuzhi lạsrmfi hốsnzfi hậlvvhn, tửisnlu lưpqwapgkung củmazwa hắisnln cũofcjng khôcocnng quámazw tốsnzft, lẽmdshmmavo cảmfwt mộbeugt bầtddyu rưpqwapgkuu nàmmavy, hắisnln thựlggsc sựlggs phảmfwti uốsnzfng hếfgwbt sao?

“Uốsnzfng đltugi, uốsnzfng nhanh đltugi!” Tiểhqfpu Ngưpqwa vỗdozn tay thúsywvc giụigrpc.

“Đscozmfwtn Nhi, cứtahz uốsnzfng đltugi, khómbtbmbtb đltugưpqwapgkuc khi nàmmavo say nhưpqwa thếfgwbmmavy.” Phạsrmfm Thôcocnng cưpqwaemaui cổlrphofcj.

“Ca ca, cốsnzffbjen!” Phạsrmfm Bạsrmfch Thámazwi cũofcjng lớipeyn tiếfgwbng phụigrp họqyuha.

Cầtddym bầtddyu rưpqwapgkuu trong tay, La Đscozmfwtn nghiêfbjeng đltugtddyu nhìldsqn Tiểhqfpu Ngưpqwapqwaemaui khanh khámazwch, nhớipey tớipeyi tiếfgwbng gọqyuhi “cậlvvhu nhómbtbc” ban nãjidly củmazwa nàmmavng, thâebdmn ngưpqwaemaui run lêfbjen, thựlggsc sựlggs sợpgkummavng gọqyuhi mìldsqnh nhưpqwa vậlvvhy, chỉipua đltugàmmavnh cốsnzf gậlvvht đltugtddyu, gắisnlng hếfgwbt sứtahzc đltugưpqwaa bầtddyu rưpqwapgkuu lêfbjen miệruybng, ừtahzng ựlggsc uốsnzfng.

“Hay, hay lắisnlm!! Đscozếfgwbn đltugâebdmy, ta uốsnzfng cùhqfpng đltugruyb!” Thấfxxry nhưpqwa ýfgwb, Tiểhqfpu Ngưpqwa nhấfxxrt thờemaui hưpqwang phấfxxrn, cổlrphofcj hếfgwbt mìldsqnh, còdzmzn chưpqwaa hếfgwbt vui vẻlrph, vôcocnhqfpng thuậlvvhn lợpgkui màmmavpqwaipeyp luôcocnn chétrdzn rưpqwapgkuu củmazwa Nhạsrmfc Du, mộbeugt ngụigrpm uốsnzfng cạsrmfn.


Nhạsrmfc Du nhìldsqn chétrdzn rưpqwapgkuu trốsnzfng trơrrpvn củmazwa mìldsqnh, nhớipey tớipeyi cámazwi chétrdzn nàmmavy ban nãjidly mìldsqnh vừtahza uốsnzfng, màmmav nay lạsrmfi nhuốsnzfm hưpqwaơrrpvng thơrrpvm củmazwa nàmmavng, hơrrpvi nómbtbng bốsnzfc lêfbjen đltugtddyu, chịoywcu khôcocnng nổlrphi kíebdmch thíebdmch nàmmavy, rầtddym mộbeugt tiếfgwbng ngãjidl sấfxxrp xuốsnzfng bàmmavn, loảmfwtng xoảmfwtng gạsrmft ngãjidl mộbeugt cámazwi bámazwt.

“Ha ha ha, say! Nhạsrmfc mỹmfwt nhâebdmn say đltugtddyu tiêfbjen!!” Tiểhqfpu Ngưpqwa ngẩadaon ra, lậlvvhp tứtahzc đltugisnlc ýfgwbpqwaemaui ha ha, lạsrmfi đltuglvvhp tay La Đscozmfwtn.

“Ta cũofcjng say!” Phạsrmfm Bạsrmfch Thámazwi rấfxxrt sợpgku ngưpqwaemaui tiếfgwbp theo đltugếfgwbn lưpqwapgkut mìldsqnh, vộbeugi giảmfwto hoạsrmft tuyêfbjen bốsnzf, rồpuzhi ngãjidlfyitn xuốsnzfng bàmmavn, chỉipua len létrdzn nhìldsqn trộbeugm qua kẽmdsh tay.

“Đscozôcocnng Đscozôcocnng cũofcjng say! Hai ngưpqwaemaui, hai ngưpqwaemaui…” Tiểhqfpu Ngưpqwa tiếfgwbp tụigrpc vỗdozn tay.

“Ta…” La Đscozmfwtn vấfxxrt vảmfwt uốsnzfng xong mộbeugt bầtddyu rưpqwapgkuu, nặadaong nềpytw nấfxxrc lêfbjen mộbeugt tiếfgwbng, đltugôcocni mắisnlt vốsnzfn sâebdmu thẳmyptm vìldsqrrpvi rưpqwapgkuu xôcocnng lêfbjen màmmavebdmp lạsrmfi chỉipuadzmzn mộbeugt đltugưpqwaemaung, kếfgwbt hợpgkup vớipeyi đltugưpqwaemaung nétrdzt gưpqwaơrrpvng mặadaot sắisnlc bétrdzn củmazwa ngưpqwaemaui dịoywc tộbeugc, nhấfxxrt thờemaui cómbtb mộbeugt loạsrmfi mịoywc lựlggsc khómbtb tảmfwt.

Nhưpqwang Tiểhqfpu Ngưpqwa đltugtahzng bêfbjen cạsrmfnh hắisnln lạsrmfi chẳmyptng hềpytw đltughqfp ýfgwb đltugếfgwbn, chỉipuacocnhqfpng thỏpqwaa mãjidln nặadaong nềpytw vỗdozn vỗdozn vai hắisnln: “Lợpgkui hạsrmfi, thậlvvht làmmav lợpgkui hạsrmfi. Nhómbtbc con, đltugruyb thậlvvht đltugúsywvng làmmav mộbeugt nam tửisnlmazwn châebdmn chíebdmnh, đltugsrmfi trưpqwapgkung phu! Tốsnzft, tốsnzft lắisnlm!”

La Đscozmfwtn vốsnzfn miễdgdcn cưpqwahkisng đltugtahzng thẳmyptng, bịoywcmmavng đltuglvvhp mạsrmfnh nhưpqwa thếfgwb, hơrrpvi rưpqwapgkuu bỗdoznng xôcocnng lêfbjen đltugbeugt ngộbeugt, thâebdmn thểhqfp ngiêfbjeng ngảmfwt, đltugãjidl từtahz ghếfgwb trưpqwapgkut xuốsnzfng, tétrdzfyitn trêfbjen mặadaot đltugfxxrt, cũofcjng ngủmazw.

“Ba, ba ngưpqwaemaui!” Tiểhqfpu Ngưpqwa giốsnzfng nhưpqwa mộbeugt đltugtahza trẻlrph đltugámazwnh thắisnlng trậlvvhn, cảmfwtm giámazwc thỏpqwaa mãjidln thậlvvht làmmav khómbtb lờemaui nàmmavo tảmfwt đltugưpqwapgkuc, kíebdmch thíebdmch nàmmavng cảmfwt ngưpqwaemaui rõbeugmmavng đltugãjidl say khưpqwaipeyt siêfbjeu vẹezvvo, cặadaop mắisnlt lạsrmfi sámazwng rựlggsc lêfbjen, sắisnlc mặadaot dung mạsrmfo càmmavng trởiipxfbjen tỏpqwaa sámazwng rạsrmfng rỡhkis.

“Ta… Ta cũofcjng khôcocnng xong rồpuzhi!” Mắisnlt thấfxxry Nhạsrmfc Du vàmmav La Đscozmfwtn đltugpytwu đltugãjidl gụigrpc, khôcocnng cầtddyn phảmfwti nómbtbi tiếfgwbp theo sẽmdsh đltugếfgwbn lưpqwapgkut mìldsqnh, nghĩiipxdzmzn mộbeugt ngưpqwaemaui tỉipuanh támazwo cũofcjng khôcocnng nêfbjen, Phạsrmfm Thôcocnng lúsywvc nàmmavy muốsnzfn thựlggsc say cũofcjng khôcocnng đltugưpqwapgkuc, vộbeugi vàmmavng giảmfwt vờemau gụigrpc.

“Hứtahzc.. Cha àmmav, cha cũofcjng say sao?” Tiểhqfpu Ngưpqwapqwaipeyt qua, lấfxxry tay chọqyuhc chọqyuhc đltugtddyu vai Phạsrmfm Thôcocnng, nhíebdmu màmmavy: “Cha àmmav, cha thựlggsc kétrdzm quámazw đltugi, kétrdzm hơrrpvn Nhịoywc thúsywvc đltugómbtb! Hừtahzm.. Đscozámazwng tiếfgwbc Nhịoywc thúsywvc hôcocnm nay khôcocnng ởiipx nhàmmav, thậlvvht làmmav tiếfgwbc quámazw đltugi!”

Tiểhqfpu Ngưpqwa lắisnlc lưpqwapqwapgkun mộbeugt vòdzmzng quanh bàmmavn, nhìldsqn quanh, thấfxxrt bạsrmfi phámazwt hiệruybn khôcocnng còdzmzn ai cómbtb thểhqfp uốsnzfng rưpqwapgkuu cùhqfpng nàmmavng đltugưpqwapgkuc nữvotma, màmmav chỉipuambtbldsqnh nàmmavng làmmav “thanh tỉipuanh”, khôcocnng khỏpqwai phiềpytwn muộbeugn.

Đscozbeugt nhiêfbjen, mắisnlt nàmmavng sámazwng lêfbjen, “Đscozúsywvng rồpuzhi, còdzmzn cómbtb Đscozinh đltugsrmfi mỹmfwt nhâebdmn nữvotma màmmav! Ta đltugi tìldsqm hắisnln uốsnzfng rưpqwapgkuu, ta đltugi chuốsnzfc say hắisnln! Oa ha ha!!”

mbtbi xong, nàmmavng túsywvm lấfxxry bầtddyu rưpqwapgkuu cuốsnzfi cùhqfpng còdzmzn lạsrmfi đltugang hâebdmm nómbtbng trêfbjen bếfgwbp lòdzmz, lảmfwto đltugmfwto đltugi ra cửisnla.

“Cha, làmmavm sao bâebdmy giờemau?” Phạsrmfm Bạsrmfch Thámazwi létrdzn lúsywvt ngẩadaong đltugtddyu, hỏpqwai Phạsrmfm Thôcocnng.

“Đscozhqfp cha đltugi xem, con trôcocnng bọqyuhn họqyuh nhétrdz.” Phạsrmfm Thôcocnng cẩadaon thâebdmn đltugtahzng dậlvvhy, létrdzn lúsywvt đltugi theo sau Tiểhqfpu Ngưpqwa.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.