Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 133 : Đụng phải người

    trước sau   
Lờodjzi nàhmnty củtdaxa Tiểhfpcu Ngưmafp giốuudcng nhưmafp mộasjwt quảxyqy bom siêqbiwu cấokbnp, trong phúosznt chốuudcc nổufft ra mộasjwt đtdaxuudcng kinh ngạoksfc.

“Cáowjai gìgqsk?” Cung Hòtmmya đtdaxasjwt ngộasjwt lùvtxmi vềqbiw phívmeha sau mộasjwt bưmafprpuyc, áowjanh mắddrzt thoáowjang chốuudcc trởafofqbiwn hoảxyqyng loạoksfn, lờodjzi nómkpgi lộasjwn xộasjwn mấokbnt trậnmimt tựvmeh: “Đloclômbprng… đtdaxômbprng gia, ngàhmnti… ngàhmnti nómkpgi gìgqsk… Ta … ta khômbprng rõdnsd… Ta… khi nàhmnto.. thìgqsk… theo… Tang.. Tang gia…”

“Tiểhfpcu An, nhómkpgc lạoksfi đtdaxâoksfy, nómkpgi vớrpuyi cáowjac vịoktu thúosznc thúosznc báowjaowja, ca ca tỷihce tỷihce mộasjwt chúosznt, hômbprm qua hai ngưmafpodjzi bịoktu ngưmafpodjzi xấokbnu mang đtdaxi nhưmafp thếhrnrhmnto?” Tiểhfpcu Ngưmafp mặowjat lạoksfnh lùvtxmng, sai Tiểhfpcu An đtdaxi lêqbiwn đtdaxàhmnti.

“Ngàhmnty hômbprm qua, Cung thúosznc thúosznc nómkpgi ởafof đtdaxưmafpodjzng Đlocliềqbiwm Thủtdaxy cómkpg mộasjwt nhàhmnt cấokbnt rưmafpoksfu hoa cúosznc rấokbnt ngon, đtdaxưmafpa cho con mưmafpodjzi văaeyfn tiềqbiwn, bảxyqyo con len lébigan đtdaxi mua mộasjwt câoksfn vềqbiw hiếhrnru kívmehnh ômbprng nộasjwi, đtdaxhfpc ômbprng nộasjwi đtdaxưmafpoksfc niềqbiwm vui bấokbnt ngờodjz, cho nêqbiwn con liềqbiwn giấokbnu ômbprng nộasjwi lébigan đtdaxi. Sau đtdaxómkpg, con mớrpuyi đtdaxi đtdaxưmafpoksfc nửxiega đtdaxưmafpodjzng, đtdaxasjwt ngộasjwt bịoktu ngưmafpodjzi xấokbnu bịoktut miệwcjfng bắddrzt lạoksfi, sau nữgqska, ômbprng nộasjwi cũtwuwng bịoktu bắddrzt tớrpuyi, bọiwwan họiwwa bắddrzt ômbprng nộasjwi phảxyqyi hạoksf đtdaxasjwc Hợoksfp Đloclrlrzc tỷihce tỷihce, hủtdaxy cổufft họiwwang củtdaxa Hợoksfp Đloclrlrzc tỷihce tỷihce. Ôgehkng nộasjwi khômbprng chịoktuu, bọiwwan họiwwa liềqbiwn uy hiếhrnrp ômbprng nộasjwi rằosznng sẽowja giếhrnrt con, nếhrnru khômbprng phảxyqyi đtdaxasjwt nhiêqbiwn cómkpg mộasjwt vịoktu đtdaxoksfi ca ca lợoksfi hạoksfi xuấokbnt hiệwcjfn, con vàhmnt ômbprng nộasjwi…”

Nhớrpuy tớrpuyi tìgqsknh cảxyqynh hômbprm qua, Tiểhfpcu An vẫdnsdn thấokbny vômbprvtxmng sợoksfnbomi, Tiểhfpcu Ngưmafp khẽowja vuốuudct đtdaxodjzu nómkpg, ômbprm lạoksfi bêqbiwn cạoksfnh mìgqsknh, nhìgqskn vềqbiw phívmeha Nghiêqbiwm tiêqbiwn sinh dưmafprpuyi đtdaxàhmnti: “Nghiêqbiwm tiêqbiwn sinh, bâoksfy giờodjz mờodjzi ômbprng nómkpgi mộasjwt chúosznt, ômbprng bịoktu bọiwwan chúosznng bắddrzt nhưmafp thếhrnrhmnto.”

“Khi đtdaxómkpgnbomo hủtdax đtdaxang kébigao đtdaxàhmntn chuẩadxvn bịoktu cho buổuffti chiềqbiwu diễbigan, bỗpeixng nhiêqbiwn cómkpg mộasjwt hòtmmyn đtdaxáowja bọiwwac giấokbny nébigam vàhmnto, trêqbiwn đtdaxómkpg viếhrnrt nếhrnru muốuudcn giữgqsk mạoksfng Tiểhfpcu An, phảxyqyi lậnmimp tứrlrzc mộasjwt mìgqsknh đtdaxếhrnrn ngõdnsd sau, hơriryn nữgqska khômbprng đtdaxưmafpoksfc nómkpgi cho bấokbnt luậnmimn kẻzzzahmnto, nếhrnru khômbprng tívmehnh mạoksfng củtdaxa Tiểhfpcu An khómkpghmnt giữgqsk đtdaxưmafpoksfc..” Nghiêqbiwm tiêqbiwn sinh mộasjwt mặowjat kểhfpc hếhrnrt sựvmehgqsknh từqcmq đtdaxodjzu chívmeh cuốuudci, mộasjwt mặowjat kinh ngạoksfc nhìgqskn Tiểhfpcu Ngưmafphmnt Cung Hòtmmya, khômbprng thểhfpc tin đtdaxưmafpoksfc nómkpgi: “Đloclômbprng gia, chẳadjnng lẽowja ngàhmnti cho rằosznng Cung Hòtmmya muốuudcn hạoksfi ômbprng cháowjau tômbpri? Nhưmafpng.. nhưmafpng hắddrzn làhmnt đtdaxzavy đtdaxwcjf củtdaxa tômbpri màhmnt..!”


“Khômbprng phảxyqyi muốuudcn hạoksfi, màhmnthmnt đtdaxãnbom hạoksfi.” Ábwyrnh mắddrzt sắddrzc bébigan củtdaxa Tiểhfpcu Ngưmafp giốuudcng nhưmafp tấokbnm lưmafprpuyt lớrpuyn sívmeht sao bao chặowjat Cung Hòtmmya, khiếhrnrn hắddrzn cơriry hồzavy khômbprng thểhfpc đtdaxasjwng đtdaxnmimy nổuffti.

“Khômbprng… khômbprng phảxyqyi ta…” Cung Hòtmmya liềqbiwu mạoksfng giảxyqyi thívmehch, “Ta khômbprng cómkpg.. Thậnmimt sựvmeh khômbprng cómkpg.. Ta… ta bảxyqyo Tiểhfpcu An đtdaxi mua rưmafpoksfu, làhmnt thậnmimt sựvmeh muốuudcn hiếhrnru kívmehnh sưmafp phụmixy.”

“Vậnmimy chuyệwcjfn nàhmnty giảxyqyi thívmehch thếhrnrhmnto? Đloclêqbiwm qua ngưmafpơriryi vụmixyng trộasjwm lẻzzzan ra ngoàhmnti bívmeh mậnmimt gặowjap ngưmafpodjzi củtdaxa Tang gia thìgqsk giảxyqyi thívmehch sao đtdaxâoksfy?” Tiểhfpcu Ngưmafp hấokbnt mặowjat, La Đloclxyqyn từqcmq phívmeha sau lấokbny ra mộasjwt bao đtdaxzavybigam xuốuudcng dưmafprpuyi đtdaxàhmnti, vàhmnti nébigan bạoksfc lăaeyfn ra.

Cung Hòtmmya lậnmimp tứrlrzc nhũtwuwn ra trêqbiwn mặowjat đtdaxokbnt. Đlocloksfi sảxyqynh lạoksfi mộasjwt lầodjzn nữgqska ồzavyqbiwn.

“Thìgqsk ra thậnmimt sựvmehhmnt ngưmafpơriryi…” Nghiêqbiwm tiêqbiwn sinh run rẩadxvy chỉvsgghmnto Cung Hòtmmya, đtdaxau lòtmmyng cựvmehc đtdaxasjwmkpgi, tứrlrzc giậnmimn đtdaxếhrnrn mứrlrzc thâoksfn thểhfpc choáowjang váowjang, may mắddrzn bêqbiwn cạoksfnh cómkpg ngưmafpodjzi đtdaxúosznng lúosznc đtdaxxqti đtdaxưmafpoksfc, Tiểhfpcu An Tửxiegtwuwng vộasjwi hômbprqbiwn ômbprng nộasjwi, chạoksfy xuốuudcng.

“Tiểhfpcu nhâoksfn vômbpr sỉvsgg! Phảxyqyn đtdaxzavy!!” Hợoksfp Đloclrlrzc nhanh chómkpgng bưmafprpuyc lạoksfi, mắddrzt hạoksfnh trừqcmqng lêqbiwn: “Ngưmafpơriryi nómkpgi đtdaxi, ta vàhmnt ngưmafpơriryi khômbprng thùvtxm khômbprng oáowjan, tạoksfi sao ngưmafpơriryi muốuudcn hạoksfi ta?”

“Khômbprng, tômbpri khômbprng muốuudcn hạoksfi cômbpr!” Cung Hòtmmya đtdaxang khiếhrnrp nhưmafpoksfc ômbprm đtdaxodjzu chịoktuu mọiwwai ngưmafpodjzi thómkpga mạoksf, nghe thấokbny tiếhrnrng Hợoksfp Đloclrlrzc thìgqsk đtdaxasjwt ngộasjwt ngẩadxvng đtdaxodjzu lêqbiwn, đtdaxqbiwn cuồzavyng lớrpuyn tiếhrnrng giảxyqyi thívmehch.

“Khômbprng muốuudcn hạoksfi ta? Chẳadjnng lẽowjagqsknh thuốuudcc câoksfm kia làhmnt giảxyqy sao?” Hợoksfp Đloclrlrzc càhmntng thêqbiwm giậnmimn dữgqsk.

“Tômbpri khômbprng biếhrnrt… Tômbpri thậnmimt sựvmeh khômbprng biếhrnrt bọiwwan họiwwa muốuudcn đtdaxasjwc câoksfm cômbprhmnt! Bọiwwan họiwwa… bọiwwan họiwwa lừqcmqa tômbpri làhmnt chỉvsgg chặowjat ngómkpgn tay sưmafp phụmixy… Tômbpri khômbprng ngờodjz.. Tômbpri khômbprng biếhrnrt bọiwwan họiwwa muốuudcn sưmafp phụmixymbpri hạoksfi cômbprhmnt!” Cung Hòtmmya khômbprng chịoktuu nổuffti áowjap lựvmehc bốuudcn phívmeha, càhmntng khômbprng chịoktuu nổuffti áowjanh mắddrzt cháowjan ghébigat thùvtxm hậnmimn củtdaxa Hợoksfp Đloclrlrzc, tâoksfm lýowjahmntng thêqbiwm khủtdaxng hoảxyqyng, bỗpeixng đtdaxasjwt ngộasjwt nhàhmnto lêqbiwn phívmeha trưmafprpuyc ômbprm châoksfn Hợoksfp Đloclrlrzc, lớrpuyn tiếhrnrng khómkpgc rốuudcng: “Hợoksfp Đloclrlrzc muộasjwi muộasjwi, em tin tômbpri đtdaxi, tin tômbpri đtdaxi màhmnt! Trong lòtmmyng tômbpri thívmehch em còtmmyn khômbprng kịoktup.. Sao cómkpg thểhfpc hạoksfi em đtdaxưmafpoksfc chứrlrz?!”

“Phi..!! Ai làhmnt muộasjwi muộasjwi củtdaxa ngưmafpơriryi, đtdaxzavy ngụmixyy quâoksfn tửxiegmbpr sỉvsgg đtdaxêqbiw tiệwcjfn nhàhmnt ngưmafpơriryi, đtdaxzavy phảxyqyn bộasjwi bịoktu đtdaxqbiwn nàhmnty, Hợoksfp Đloclrlrzc ta đtdaxâoksfy thàhmnt rằosznng khômbprng quen biếhrnrt ngưmafpơriryi, cũtwuwng khômbprng muốuudcn ngưmafpơriryi đtdaxếhrnrn bẩadxvn mắddrzt củtdaxa ta!” Hợoksfp Đloclrlrzc vốuudcn làhmnt mộasjwt ngưmafpodjzi mạoksfnh mẽowja, thấokbny Cung Hòtmmya chẳadjnng nhữgqskng vômbpr liêqbiwm sỉvsggmkpgi thívmehch nàhmntng, còtmmyn dáowjam đtdaxmixyng vàhmnto nàhmntng, trong lúosznc đtdaxqbiwn lêqbiwn, khômbprng chúosznt lưmafpu tìgqsknh đtdaxáowja mạoksfnh hắddrzn ra.

gqsk nam nữgqsk kháowjac biệwcjft, trong kịoktuch diễbigan hầodjzu nhưmafp vai nam chívmehnh đtdaxqbiwu do nàhmntng đtdaxómkpgng, cho nêqbiwn bìgqsknh thưmafpodjzng cũtwuwng rèmbprn luyệwcjfn thâoksfn thểhfpc khômbprng ívmeht, mộasjwt cưmafprpuyc nàhmnty đtdaxáowja ra, Cung Hòtmmya thưmafp sinh yếhrnru đtdaxuốuudci nhấokbnt thờodjzi kêqbiwu thảxyqym mộasjwt tiếhrnrng, trêqbiwn mặowjat nưmafprpuyc mắddrzt lẫdnsdn máowjau mũtwuwi tùvtxmm lum, làhmntm sao còtmmyn cómkpg nửxiega phầodjzn phong tháowjai ômbprn nhãnbom ngàhmnty thưmafpodjzng?

“Muộasjwi muộasjwi, đtdaxqcmqng đtdaxáowjanh…” Phi Yếhrnrn vộasjwi vàhmntng kébigao Hợoksfp Đloclrlrzc đtdaxang muốuudcn tiếhrnrp tụmixyc xảxyqy giậnmimn, nưmafprpuyc mắddrzt lưmafpng tròtmmyng nhìgqskn nam tửxieggqsknh từqcmqng ngưmafpxqting mộasjw nhưmafp vậnmimy, trong lòtmmyng vừqcmqa đtdaxau vừqcmqa giậnmimn, vừqcmqa thưmafpơriryng lạoksfi vừqcmqa hậnmimn.

“Tỷihce tỷihce, tỷihce đtdaxqcmqng ngăaeyfn ta, mệwcjft tỷihcetmmyn đtdaxuudci vớrpuyi hắddrzn tâoksfm tâoksfm niệwcjfm niệwcjfm, loạoksfi ngưmafpodjzi vômbpr sỉvsgghmnty sao cómkpg thểhfpc xứrlrzng đtdaxhfpc tỷihce thívmehch?” Hợoksfp Đloclrlrzc giậnmimn dữgqsk khômbprng thểhfpc kiềqbiwm chếhrnr đtdaxưmafpoksfc.


“Ta ..ta…” Phi Yếhrnrn bịoktu muộasjwi muộasjwi ruộasjwt củtdaxa mìgqsknh trong lúosznc xấokbnu hổufft thếhrnrhmnty màhmnt chọiwwac thủtdaxng tâoksfm sựvmeh ngay trưmafprpuyc mặowjat mọiwwai ngưmafpodjzi, tívmehnh tìgqsknh vốuudcn nhu nhưmafpoksfc sao cómkpg thểhfpc chịoktuu nổuffti cúoszn đtdaxxyqyvmehch đtdaxómkpg? Gưmafpơriryng mặowjat táowjai nhợoksft đtdaxi, ômbprm mặowjat chạoksfy vụmixyt ra khỏokbni đtdaxoksfi sảxyqynh.

“Tỷihce tỷihce…” Hợoksfp Đloclrlrzc biếhrnrt mìgqsknh lỡxqti lờodjzi, rốuudct cuộasjwc bỏokbn mặowjat Cung Hòtmmya, vộasjwi nébigam lạoksfi tay nảxyqyi chạoksfy đtdaxuổuffti theo.

“Trưmafprpuyc trômbprng coi hắddrzn.” Hiệwcjfn giờodjzhmntosznc khômbprng an toàhmntn, Tiểhfpcu Ngưmafp tấokbnt nhiêqbiwn làhmnt lo lắddrzng hai tỷihce muộasjwi cứrlrz vậnmimy màhmnt chạoksfy đtdaxi, nghĩtskr đtdaxếhrnrn muốuudcn cảxyqyn lạoksfi cũtwuwng tráowjanh khômbprng đtdaxưmafpoksfc phảxyqyi lômbpri kébigao, La Đloclxyqyn vàhmnt Phạoksfm Đlocloksfi cũtwuwng khômbprng tiệwcjfn ra mặowjat, suy nghĩtskr rấokbnt nhanh, tựvmehgqsknh xuốuudcng đtdaxàhmnti đtdaxuổuffti theo.

Lạoksfi nómkpgi tâoksfm hồzavyn thiếhrnru nữgqsk củtdaxa Phi Yếhrnrn, nửxiega khắddrzc trưmafprpuyc vẫdnsdn còtmmyn đtdaxowjat hếhrnrt lêqbiwn Cung Hòtmmya, làhmntm sao đtdaxowjan đtdaxưmafpoksfc chỉvsgg chớrpuyp mắddrzt, tìgqsknh cảxyqynh củtdaxa mìgqsknh đtdaxãnbom bịoktumbprgqsknh xoay chuyểhfpcn hoàhmntn toàhmntn nhưmafp vậnmimy, trong cơriryn nhụmixyc nhãnbom tuyệwcjft vọiwwang, chỉvsgg muốuudcn rờodjzi khỏokbni Báowjach Linh Cáowjac càhmntng xa càhmntng tốuudct. Đloclômbpri châoksfn nhỏokbnmafprpuyi tiềqbiwm năaeyfng đtdaxưmafpoksfc kívmehch hoạoksft chạoksfy rấokbnt nhanh, Hợoksfp Đloclrlrzc khỏokbne mạoksfnh mặowjac dùvtxm đtdaxãnbom hếhrnrt sứrlrzc đtdaxuổuffti theo nhưmafpng nhấokbnt thờodjzi vẫdnsdn đtdaxuổuffti khômbprng kịoktup nàhmntng.

Đloclưmafpơriryng nhiêqbiwn, đtdaxuudci vớrpuyi Tiểhfpcu Ngưmafphmntmkpgi, tốuudcc đtdaxasjw đtdaxómkpg củtdaxa hai tỷihce muộasjwi căaeyfn bảxyqyn khômbprng làhmnt vấokbnn đtdaxqbiw, sởafoftskrhmntng giữgqsk khoảxyqyng cáowjach vớrpuyi hai tỷihce muộasjwi, kỳmtig thậnmimt làhmnt thômbprng cảxyqym cho tâoksfm tìgqsknh lúosznc nàhmnty củtdaxa Phi Yếhrnrn, muốuudcn đtdaxhfpchmntng trong lúosznc chạoksfy trốuudcn pháowjat tiếhrnrt ra mộasjwt chúosznt màhmnt thômbpri.

Nhưmafpng Tiểhfpcu Ngưmafp khômbprng ngờodjzhmnt, Phi Yếhrnrn vừqcmqa chạoksfy khỏokbni ngõdnsda tứrlrz ra đtdaxếhrnrn đtdaxưmafpodjzng cáowjai, liềqbiwn thìgqsknh lìgqsknh đtdaxâoksfm sầodjzm vàhmnto mộasjwt ngưmafpodjzi ngay trưmafprpuyc mặowjat. Chỉvsgg nghe rầodjzm mộasjwt tiếhrnrng, hai ngưmafpodjzi đtdaxqbiwu đtdaxãnbom ngãnbom nhàhmnto xuốuudcng đtdaxokbnt.

“Phi Yếhrnrn!”

“Quan… Cômbprng tửxieg!”

Hai giọiwwang nómkpgi cao vúosznt đtdaxzavyng thờodjzi hômbprqbiwn, chẳadjnng qua mộasjwt làhmnt giọiwwang nữgqsk, mộasjwt làhmnt giọiwwang nam, ngưmafpodjzi trưmafprpuyc cao vúosznt cũtwuwng vẫdnsdn dễbiga nghe, nhưmafpng tiếhrnrng ngưmafpodjzi nam sau thìgqsk nhưmafp vịoktut đtdaxvmehc, thậnmimt làhmnt khômbprng dáowjam khen tặowjang.

mkpgi thìgqsk chậnmimm, xảxyqyy ra thìgqsk nhanh, hai ngưmafpodjzi ngãnbom trêqbiwn mặowjat đtdaxokbnt còtmmyn chưmafpa phảxyqyn ứrlrzng lạoksfi, Hợoksfp Đloclrlrzc vàhmnt mộasjwt ngưmafpodjzi kháowjac đtdaxãnbom rấokbnt ăaeyfn ýowjavtxmng đtdaxưmafpa tay ra sau, đtdaxxqti ngưmafpodjzi củtdaxa mìgqsknh đtdaxrlrzng dậnmimy.

“Tỷihce tỷihce, tỷihce sao rồzavyi?”

“Cômbprng tửxieg, cômbprng tửxieg sao rồzavyi?”

Hợoksfp Đloclrlrzc vàhmnt ngưmafpodjzi giọiwwang vịoktut đtdaxvmehc lạoksfi mộasjwt lầodjzn nữgqska hai miệwcjfng nhưmafp mộasjwt.

“Muộasjwi muộasjwi…”

Trong lòtmmyng Phi Yếhrnrn vốuudcn đtdaxang tràhmntn ngậnmimp ủtdaxy khuấokbnt, đtdaxau đtdaxrpuyn trêqbiwn thâoksfn thểhfpchmntng nhưmafp chấokbnt xúosznc táowjac thúosznc đtdaxadxvy nưmafprpuyc mắddrzt nàhmntng tuômbprn ra nhưmafp suốuudci, khômbprng đtdaxoksfi Hợoksfp Đloclrlrzc nâoksfng dậnmimy, bấokbnt chấokbnp ngay trưmafprpuyc cômbprng chúosznng, nàhmntng ômbprm vai muộasjwi muộasjwi òtmmya khómkpgc. Nhưmafpng màhmnt mỹwfmi nữgqskvtxm sao cũtwuwng làhmnt mỹwfmi nữgqsk, tiếhrnrng khómkpgc củtdaxa nàhmntng khômbprng nhưmafp phụmixy nữgqskgqsknh thưmafpodjzng tụmixyc tằosznn khómkpg nghe, ngưmafpoksfc lạoksfi càhmntng cómkpg vẻzzzaqbiw hoa mang vũtwuw, đtdaxiềqbiwm đtdaxoksfm đtdaxáowjang yêqbiwu, khiếhrnrn ngưmafpodjzi ta nghe thấokbny màhmnt đtdaxau lòtmmyng.

Anh chàhmntng cômbprng tửxieg bịoktu đtdaxâoksfm ngãnbom choáowjang váowjang vừqcmqa mớrpuyi đtdaxrlrzng dậnmimy, còtmmyn chưmafpa kịoktup nổuffti giậnmimn thìgqsk đtdaxãnbom nghe thấokbny tiếhrnrng Phi Yếhrnrn khómkpgc, lửxiega giậnmimn trong lòtmmyng nhấokbnt thờodjzi tiêqbiwu đtdaxi phâoksfn nửxiega, lạoksfi nghĩtskr tớrpuyi ban nãnbomy ômbprn hưmafpơriryng nhuyễbigan ngọiwwac trong lòtmmyng, càhmntng khômbprng nỡxqti giậnmimn, vừqcmqa cúoszni đtdaxodjzu phủtdaxi quầodjzn áowjao, vừqcmqa ômbprn hòtmmya nómkpgi: “Ta khômbprng sao, khômbprng cómkpg việwcjfc gìgqsk.”

“Sao cómkpg thểhfpc khômbprng cómkpg việwcjfc gìgqsk chứrlrz? Vừqcmqa rồzavyi tiểhfpcu nhâoksfn còtmmyn nghe thấokbny tiếhrnrng va đtdaxnmimp mạoksfnh nhưmafp vậnmimy, quan.. cômbprng tửxieg, ngàhmnti đtdaxau ởafof đtdaxâoksfu, phảxyqyi nhanh chómkpgng nómkpgi cho tiểhfpcu nhâoksfn, nếhrnru khômbprng tiểhfpcu nhâoksfn dùvtxmmkpg muômbprn lầodjzn chếhrnrt cũtwuwng khômbprng…” Ngưmafpodjzi mặowjac áowjao xanh bêqbiwn cạoksfnh vộasjwi vàhmntng sửxiega sang lạoksfi mũtwuw áowjao cho anh chàhmntng, cơriry hồzavy nhưmafp sắddrzp khómkpgc.

“Khụmixy khụmixy… Ta nómkpgi, ta khômbprng sao. Ngưmafpodjzi ta mộasjwt cômbprmafpơriryng vừqcmqa nhỏokbn vừqcmqa gầodjzy, chỉvsgghmnt nhấokbnt thờodjzi đtdaxi đtdaxưmafpodjzng khômbprng cẩadxvn thậnmimn đtdaxmixyng phảxyqyi ta, cómkpg thểhfpc đtdaxmixyng đtdaxau đtdaxếhrnrn đtdaxâoksfu? Nhưmafpng màhmnt vịoktumbprmafpơriryng kia… Lívmeh Đloclrlrzc, ngưmafpơriryi mau đtdaxi hỏokbni xem ngưmafpodjzi ta cómkpg bịoktu thưmafpơriryng gìgqsk khômbprng?”

mbprng tửxieg kia cốuudcbigan buồzavyn bựvmehc trong lòtmmyng, ngẩadxvng đtdaxodjzu nhìgqskn hai tỷihce muộasjwi đtdaxang ômbprm nhau nứrlrzc nởafof, chỉvsgg thấokbny hắddrzn mặowjac cẩadxvm bàhmnto thêqbiwu màhmntu xanh nhạoksft, mặowjat màhmnty coi nhưmafp tuấokbnn túoszn, thoạoksft nhìgqskn cómkpg vẻzzza trẻzzza tuổuffti, khoảxyqyng tầodjzm mưmafpodjzi sáowjau mưmafpodjzi bảxyqyy, trêqbiwn mặowjat mặowjac dùvtxmmkpg vẻzzza đtdaxau đtdaxrpuyn nhưmafpng lạoksfi mỉvsggm cưmafpodjzi khoan dung, khiếhrnrn ngưmafpodjzi ta nhấokbnt thờodjzi cảxyqym thấokbny vômbprvtxmng thiệwcjfn cảxyqym.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.