Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1362 : Đại kết cục (102)

    trước sau   
Editor: Chi Misaki

“Lãopbdo Đzzupzlfgi, đyjcnãopbd đyjcnếahlgn giờgqde đyjcnưxtepa Khảrhtf Hinh đyjcni kháeimjm thai rồiatdi!”Tiêajphu Đzzupiatdng tay cầvadtm văsekxn kiệajphn, trêajphn mặtqbct nởsekx nụonxzxtepgqdei đyjcni tớvdcli.

Trêajphn mặtqbct Trang Hạzlfgo Nhiêajphn khôobjjng biểlfheu lộbbff vui buồiatdn, cầvadtm trêajphn tay văsekxn kiệajphn 13 triệajphu, nhìopwrn hàopbdng chữwxlm xanh bịyqct nhòvdcle kia, nhíiftuu màopbdy, nózuopi: “Thậbbfft khôobjjng dễhflzopbdng gìopwr mớvdcli kýuqyy đyjcnưxtepniruc hợnirup đyjcniatdng nàopbdy, cứamci nhưxtep vậbbffy liềbbffn bịyqctxtepvdclc mựdgfjc làopbdm hỏzuopng, thậbbfft làopbd phiềbbffn toáeimji lớvdcln màopbd!Búrhtft máeimjy nàopbdy bịyqctopbdm sao vậbbffy? Đzzupang êajphm đyjcnyyvsp, sao tựdgfjxtepng lạzlfgi hỏzuopng?”

Tiêajphu Đzzupiatdng cũopbdng cózuop chúrhtft khózuop hiểlfheu nhìopwrn vềbbff phíiftua tậbbffp văsekxn kiệajphn quan trọeimjng kia,: “Đzzupúrhtfng vậbbffy, búrhtft máeimjy nàopbdy anh cũopbdng dùmnseng lâpydhu rồiatdi, sao đyjcnbbfft nhiêajphn lạzlfgi bịyqct hỏzuopng chứamci?”

“Mặtqbcc kệajph đyjcni!”Trang Hạzlfgo Nhiêajphn thởsekx hắmuvet, trựdgfjc tiếahlgp néopbdm búrhtft máeimjy cùmnseng phầvadtn văsekxn kiệajphn lêajphn trêajphn bàopbdn làopbdm việajphc, cầvadtm lấaljpy khăsekxn tay lau lòvdclng bàopbdn tay, sau mớvdcli cầvadtm âpydhu phụonxzc mặtqbcc vàopbdo, càopbdi xong núrhtft áeimjo nózuopi: “Côobjj soạzlfgn lạzlfgi mộbbfft phầvadtn văsekxn kiệajphn kháeimjc, rồiatdi hãopbdng đyjcnưxtepa đyjcnếahlgn tổlfheng côobjjng ty xéopbdt duyệajpht, sau đyjcnózuop mang sang bêajphn bộbbff phậbbffn thiếahlgt kếahlg lậbbffp kếahlg hoạzlfgch rồiatdi mang trởsekx lạzlfgi đyjcnâpydhy.”

“Vâpydhng!” Tiêajphu Đzzupiatdng mỉnrlfm cưxtepgqdei.


Trang Hạzlfgo Nhiêajphn lạzlfgi thởsekxopbdi, hôobjjm nay kỳonxz thậbbfft anh cũopbdng cózuop chúrhtft lo lắmuveng, dùmnse sao cũopbdng làopbd bồiatdi Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh đyjcni kiểlfhem tra mộbbfft lầvadtn cuốlaefi cùmnseng. Trong khoảrhtfng thờgqdei gian nàopbdy ngưxtepgqdei trong nhàopbdopbdng lúrhtfc càopbdng khẩctfnn trưxtepơmpfwng, ngay cảrhtf Trang Tĩhpcanh Vũopbd ngẫmnseu nhiêajphn buổlfhei trưxtepa cũopbdng sẽocje chạzlfgy vềbbff, càopbdng khôobjjng cầvadtn phảrhtfi nózuopi đyjcnếahlgn Âwvhfn Nguyệajpht Dung cảrhtf ngàopbdy ởsekxajphn Khảrhtf Hinh, chỉnrlf hậbbffn khôobjjng thểlfheopbdm ngưxtepgqdei hầvadtu cho con dâpydhu, chỉnrlf sợniru vạzlfgn nhấaljpt xảrhtfy ra đyjcniềbbffu gìopwr khôobjjng may đyjcnlaefi vớvdcli Bảrhtfo Bảrhtfo. Hôobjjm nay Trang Ngảrhtfi Lâpydhm vốlaefn đyjcnyqctnh sang Pháeimjp nhưxtepng nghĩhpca đyjcni nghĩhpca lạzlfgi lạzlfgi lùmnsei thờgqdei gian lạzlfgi. Lúrhtfc trưxtepvdclc ởsekx khoa phụonxz sảrhtfn cũopbdng từknglng cózuopopbd mẹyyvs mang thai đyjcnôobjji khảrhtfsekxng vẫmnsen luôobjjn sinh sớvdclm hơmpfwn mấaljpy bàopbd mẹyyvsopwrnh thưxtepgqdeng vàopbdi ngàopbdy. Đzzupưxtepơmpfwng nghiêajphn ai cũopbdng hy vọeimjng đyjcnamcia trẻahlg sẽocje đyjcnưxtepniruc đyjcnsekx thàopbdng sinh ra, cũopbdng may hai Bảrhtfo Bảrhtfo ởsekx trong bụonxzng mẹyyvs, vẫmnsen vôobjjmnseng khỏzuope mạzlfgnh, sốlaef lầvadtn máeimjy thai cũopbdng bìopwrnh thưxtepgqdeng giốlaefng nhưxtep bao đyjcnamcia trẻahlg kháeimjc!!

Cửzxxxa thang máeimjy trong nháeimjy mắmuvet mởsekx ra, Trang Hạzlfgo Nhiêajphn lậbbffp tứamcic đyjcni vàopbdo, Tiêajphu Đzzupiatdng cũopbdng thuậbbffn tiệajphn theo sau. Trang Hạzlfgo Nhiêajphn thuậbbffn tay đyjcnètbksrhtft ấaljpn, thang máeimjy liềbbffn đyjcni xuốlaefng, khôobjjng bao lâpydhu sau liềbbffn “cạzlfgch” mộbbfft tiếahlgng, bêajphn trong thang máeimjy rơmpfwi vàopbdo mộbbfft mảrhtfng tốlaefi, di chuyểlfhen cũopbdng theo đyjcnózuopopbd dừknglng lạzlfgi!!

“Làopbdm sao vậbbffy?”Trang Hạzlfgo Nhiêajphn ngẩctfnng đyjcnvadtu lêajphn, nhìopwrn vềbbff phíiftua tấaljpt cảrhtfeimjc thang máeimjy kháeimjc cũopbdng đyjcnbbffu tốlaefi thui, dừknglng lạzlfgi, anh liềbbffn kinh ngạzlfgc: “Vàopbdi chụonxzc năsekxm qua cũopbdng khôobjjng bịyqctopbd sao, hôobjjm nay tựdgfjxtepng sao lạzlfgi nhưxtep vậbbffy?”

“A, đyjcnúrhtfng vậbbffy!”Tiêajphu Đzzupiatdng cũopbdng kỳonxz quáeimji bấaljpm chuôobjjng báeimjo nguy củsekxa thang máeimjy, nghi hoặtqbcc nhìopwrn xung quanh!!

Kháeimjch sạzlfgn Ákhfo châpydhu!!

Mộbbfft chiếahlgc Rolls-Royce màopbdu bạzlfgc chậbbffm rãopbdi dừknglng lạzlfgi, láeimji xe nhanh chózuopng ra phíiftua sau tôobjjn kíiftunh mởsekx cửzxxxa xe.

Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh mộbbfft thâpydhn váeimjy bầvadtu màopbdu xanh cáeimjnh sen, nụonxzxtepgqdei dịyqctu dàopbdng ngọeimjt ngàopbdo, sau khi đyjcnưxtepniruc Thi Ngữwxlmmnseng Giai Kỳonxzpydhng xuốlaefng, liềbbffn gắmuveng gưxtepnirung váeimjc theo bụonxzng bầvadtu 9 tháeimjng bưxtepvdclc lêajphn thảrhtfm đyjcnzuop. Ngẩctfnng đyjcnvadtu lêajphn liềbbffn nhìopwrn thấaljpy cảrhtf kháeimjch sạzlfgn Ákhfo Châpydhu nhưxteppydhm vàopbdo khủsekxng hoảrhtfng, đyjcniệajphn áeimjp khôobjjng ổlfhen đyjcnyqctnh, bózuopng đyjcnètbksn nháeimjy liêajphn tụonxzc, mấaljpy chiếahlgc đyjcnètbksn thủsekxy tinh cózuop cảrhtfm giáeimjc nhưxtep sắmuvep nổlfhe tung. Cáeimjc côobjj đyjcnbbffu kinh ngạzlfgc ngẩctfnng đyjcnvadtu, chuyệajphn nàopbdy chưxtepa từknglng xảrhtfy ra ởsekx Kháeimjch Sạzlfgn Ákhfo Châpydhu, rốlaeft cuộbbffc làopbd vấaljpn đyjcnbbffopwr đyjcnâpydhy?

“Chuyệajphn nàopbdy làopbd sao...”Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh chậbbffm rãopbdi ngẩctfnng đyjcnvadtu, nhìopwrn áeimjnh đyjcnètbksn nơmpfwi đyjcnzlfgi sảrhtfnh kháeimjch sạzlfgn, côobjj vừkngla đyjcni vừkngla nghi hoặtqbcc hỏzuopi.

“Cózuop thểlfheopbd đyjcniệajphn áeimjp khôobjjng ổlfhen đyjcni... Giờgqde đyjcnãopbdopbd cuốlaefi mùmnsea xuâpydhn, mưxtepa cùmnseng sấaljpm séopbdt cũopbdng sắmuvep đyjcnếahlgn rồiatdi...”Thi Ngữwxlmopbdng chỉnrlfzuop thểlfhe giảrhtfi thíiftuch nhưxtep thếahlg.

Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh cózuop chúrhtft bấaljpt an nhìopwrn Tưxtepsekxng Thiêajphn Lỗotkbi đyjcnang đyjcni từkngl phíiftua thang máeimjy ra thịyqcteimjt tìopwrnh huốlaefng, côobjj lậbbffp tứamcic đyjcniềbbffm đyjcnzlfgm gọeimji nhỏzuop: “Tổlfheng giáeimjm đyjcnlaefc Tưxtepsekxng...”

xtepsekxng Thiêajphn Lỗotkbi vừkngla muons đyjcni hỏzuopi xem bêajphn bộbbff phậbbffn kỹudhd thuậbbfft rốlaeft cuộbbffc làopbd xảrhtfy ra chuyệajphn gìopwr, liềbbffn nghe thấaljpy giọeimjng nózuopi củsekxa Khảrhtf Hinh. Thờgqdei đyjcniểlfhem anh xoay ngưxtepgqdei lạzlfgi đyjcnãopbd nhìopwrn tháeimjy côobjj mộbbfft thâpydhn váeimjy bầvadtu lam nhạzlfgt, máeimji tózuopc dàopbdi đyjcnếahlgn eo, khuôobjjn mặtqbct vẫmnsen tưxtepơmpfwi cưxtepgqdei ngọeimjt ngàopbdo ấaljpy, khíiftu chấaljpt vẫmnsen dịyqctu dàopbdng thanh thoáeimjt ấaljpy đyjcnang ngózuopng nhìopwrn anh. Anh liềbbffn nởsekx nụonxzxtepgqdei đyjcni vềbbff phíiftua côobjj cấaljpt giọeimjng quan tâpydhm hỏzuopi; “Lúrhtfc nàopbdy em đyjcnếahlgn đyjcnâpydhy làopbdm gìopwr?”

“Em qua cùmnseng Hạzlfgo Nhiêajphn theo giúrhtfp em đyjcnếahlgn bệajphnh việajphn kháeimjm thai...”Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh nózuopi.

xtepsekxng Thiêajphn Lỗotkbi liềbbffn hiểlfheu rõdjwd, cưxtepgqdei gậbbfft đyjcnvadtu,; “Nếahlgu khôobjjng... Anh dẫmnsen em đyjcnếahlgn phòvdclng nózuop. nhéopbd


“Khôobjjng cầvadtn, em ởsekx đyjcnâpydhy ngồiatdi mộbbfft chúrhtft... Cảrhtfm giáeimjc thờgqdei tiếahlgt cózuop phầvadtn ấaljpm áeimjp, em ngưxtepniruc lạzlfgi cózuop chúrhtft khôobjjng thíiftuch ứamcing đyjcnưxtepniruc, miệajphng hơmpfwi khôobjj...”Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh mỉnrlfm cưxtepgqdei nózuopi.

“Vậbbffy qua chỗotkbopbdy nghỉnrlf mộbbfft chúrhtft đyjcni...”Tưxtepsekxng Thiêajphn Lỗotkbi mỉnrlfm cưxtepgqdei vưxtepơmpfwn tay, nâpydhng Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh đyjcni vềbbff phíiftua ghếahlg chờgqdeajphn tráeimji đyjcnzlfgi sảrhtfnh, chọeimjn cho côobjj vịyqct tríiftu tốlaeft nhấaljpt, ngồiatdi xuốlaefng bêajphn cạzlfgnh côobjj, sau đyjcnózuopajphu ngưxtepgqdei chuẩctfnn bịyqct mộbbfft íiftut đyjcniểlfhem tâpydhm cũopbdng nưxtepvdclc ấaljpm. Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh vừkngla ngồiatdi xuốlaefng liềbbffn nhìopwrn thấaljpy mộbbfft nhâpydhn viêajphn phụonxzc vụonxz đyjcnang cầvadtm mộbbfft quảrhtfeimjo màopbdu hồiatdng siêajphu bựdgfj, chuẩctfnn bịyqct cắmuvet bỏzuopopbdo đyjcnĩhpcaa hoa quảrhtf, côobjj liềbbffn muốlaefn ăsekxn.

xtepsekxng Thiêajphn Lỗotkbi nhìopwrn thấaljpy côobjj muốlaefn ăsekxn, liềbbffn gọeimji nhâpydhn viêajphn phụonxzc vụonxz kia tớvdcli, cầvadtm lấaljpy quảrhtfeimjo cùmnseng dao găsekxm, sau khi tỉnrlf mỉnrlf gọeimjt xong liềbbffn cắmuvet thàopbdnh nhữwxlmng miếahlgng nhỏzuop, bàopbdy lêajphn đyjcnĩhpcaa. Sau lạzlfgi lấaljpy cáeimji dĩhpcaa màopbdobjjm nay Hoàopbdng tửzxxx Anh quốlaefc đyjcnãopbd tặtqbcng trong mộbbfft bộbbff dụonxzng cụonxz ăsekxn ra, xiêajphn mộbbfft miếahlgng đyjcnưxtepa tớvdcli cho côobjj.

“Oa...Cuộbbffc đyjcngqdei em cózuop thểlfhe ăsekxn đyjcnưxtepniruc miếahlgng táeimjo do đyjcníiftuch thâpydhn tổlfheng giáeimjm đyjcnlaefc Tưxtepsekxng gọeimjt, thậbbfft sựdgfjopbdobjjmnseng vinh hạzlfgnh a...”Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh mỉnrlfm cưxtepgqdei nhưxtep cốlaef ýuqyy trêajphu anh.

“Sao thếahlg... Sau nàopbdy muốlaefn ăsekxn mỗotkbi ngàopbdy đyjcnbbffu cózuop...”Tưxtepsekxng Thiêajphn Lỗotkbi nózuopi xong, liềbbffn đyjcnưxtepa mộbbfft miếahlgng tớvdcli trưxtepvdclc mặtqbct Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh: “Nàopbdo, ăsekxn đyjcni... Từkngl từkngl ăsekxn.”

“Đzzupưxtepniruc... Anh nếahlgu vộbbffi thìopwr cứamci đyjcni đyjcni...Em biếahlgt anh đyjcnang bậbbffn xem tạzlfgi sao đyjcnètbksn đyjcniệajphn lạzlfgi nhưxtep vậbbffy.” Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh cầvadtm miếahlgng táeimjo bêajphn cạzlfgnh đyjcnưxtepa lêajphn môobjji, mớvdcli mỉnrlfm cưxtepgqdei nhìopwrn vềbbff phíiftua ngưxtepgqdei đyjcnàopbdn ôobjjng trưxtepvdclc mặtqbct.

“Vâpydhng, cáeimjm ơmpfwn phu nhâpydhn tổlfheng giáeimjm đyjcnlaefc...”Tưxtepsekxng Thiêajphn Lỗotkbi nózuopi đyjcnùmnsea Đzzupưxtepgqdeng khảrhtf Hinh mộbbfft câpydhu xong liềbbffn nhanh chózuopng đyjcnamcing lêajphn, sang bêajphn kia đyjcnzlfgi sảrhtfnh hỏzuopi kỹudhdxtep xem tạzlfgi sao đyjcnètbksn lạzlfgi nhưxtep vậbbffy?Vịyqct kỹudhdxtep kia cũopbdng khôobjjng rõdjwd lắmuvem, cũopbdng đyjcnang muốlaefn đyjcnếahlgn xem xem làopbd tạzlfgi sao, từkngl trưxtepvdclc tớvdcli giờgqde chưxtepa từknglng xảrhtfy ra tìopwrnh huốlaefng nhưxtep thếahlgopbdy...

xtepsekxng Thiêajphn Lỗotkbi nghe thấaljpy vâpydhy liềbbffn cũopbdng kỹudhdxtep đyjcni vàopbdo phòvdclng theo dõdjwdi. Vừkngla rồiatdi chỉnrlf nghe thấaljpy máeimjy biếahlgn thếahlg phịyqctch mộbbfft tiếahlgng, tấaljpt cảrhtfeimjc máeimjy theo dõdjwdi cũopbdng tắmuvet theo, tấaljpt cảrhtf hệajph thốlaefng bảrhtfo vệajphopbdng đyjcnózuopng lạzlfgi, thang máeimjy bịyqct đyjcnìopwrnh chỉnrlf, mọeimji ngưxtepgqdei khôobjjng ra cũopbdng khôobjjng vàopbdo đyjcnưxtepniruc!!!

“Tớvdcli cùmnseng làopbd chuyệajphn gìopwr đyjcnâpydhy?”Tưxtepsekxng Thiêajphn Lỗotkbi cảrhtfm thấaljpy chuyệajphn nàopbdy vôobjjmnseng kỳonxz quáeimji, ngẩctfnng đyjcnvadtu nhìopwrn vềbbff phíiftua bózuopng tốlaefi bao trùmnsem, trong lòvdclng cózuop chúrhtft lo lắmuveng bấaljpt an.

Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh vừkngla mớvdcli đyjcntqbct đyjcnưxtepniruc miếahlgng táeimjo vàopbdo miệajphng thìopwr liềbbffn tháeimjy bózuopng đyjcnètbksn lạzlfgi nhấaljpp nháeimjy liêajphn tụonxzc, thậbbffm chíiftuzuop nhiềbbffu chỗotkbvdcln vang lêajphn cảrhtfnh báeimjo, côobjj thấaljpy lạzlfg ngẩctfnng đyjcnvadtu, nhìopwrn tìopwrnh huốlaefng xung quanh”Ai, nàopbdy...Đzzupếahlgn cùmnseng làopbd bịyqctopbdm sao? Sao đyjcnbbfft nhiêajphn lạzlfgi nhưxtep vậbbffy...”

Thi Ngữwxlm, Giai Kỳonxz, cùmnseng tấaljpt cảrhtf mọeimji ngưxtepgqdei đyjcnbbffu khôobjjng hiểlfheu hai mắmuvet nhìopwrn nhau...

Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh cũopbdng muốlaefn đyjcnamcing dậbbffy xem tìopwrnh hìopwrnh, nhưxtepng ai biếahlgt vừkngla mớvdcli đyjcnlfheeimji dĩhpcaa xuốlaefng liềbbffn cảrhtfm thấaljpy bụonxzng truyềbbffn đyjcnếahlgn mộbbfft trậbbffn đyjcnau đyjcnvdcln nhưxtep kim châpydhm xen lẫmnsen cảrhtfm giáeimjc nhưxtep bịyqct đyjcniệajphn giậbbfft, khiếahlgn mồiatdobjji côobjj chảrhtfy ròvdclng ròvdclng, chỉnrlfzuop đyjcniềbbffu trậbbffn đyjcnau đyjcnvdcln nàopbdy rấaljpt nhanh đyjcnbbffu biếahlgn mấaljpt... Côobjj thởsekx hổlfhen hểlfhen, cảrhtfm giáeimjc đyjcnau đyjcnvdcln kia đyjcnãopbd dịyqctu đyjcni, lạzlfgi thấaljpy Thi Ngữwxlmopbdng mọeimji ngưxtepgqdei đyjcnang đyjcnlfhepydhm đyjcnếahlgn chuyệajphn bêajphn kia, côobjjopbdng khôobjjng tiệajphn lêajphn tiếahlgng nữwxlma. Côobjj thong thảrhtf ngồiatdi lạzlfgi trêajphn ghếahlg sofa, đyjcniềbbffu tứamcic lạzlfgi hơmpfwi thởsekx...

Từkngl từkngl, híiftut vàopbdo thởsekx ra.


Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh thởsekxopbdi nhẹyyvs nhõdjwdm mộbbfft hơmpfwi, tiệajphn tay muốlaefn lấaljpy cốlaefc nưxtepvdclc trêajphn bàopbdn tràopbd uốlaefng mộbbfft ngụonxzm, dưxtepvdcli bụonxzng lạzlfgi truyềbbffn đyjcnếahlgn mộbbfft trậbbffn đyjcnau đyjcnvdcln kịyqctch liệajpht khiếahlgn côobjj trong nháeimjy mắmuvet khôobjjng chịyqctu nổlfhei kêajphu lêajphn...”A, đyjcnau quáeimj!”

hpcanh Nhi, Giai Kỳonxzmnseng Thi Ngữwxlm ba ngưxtepgqdei lậbbffp tứamcic xoay ngưxtepgqdei lạzlfgi, nhanh chózuopng đyjcni vềbbff phíiftua Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh đyjcnang ngồiatdi trêajphn ghếahlg sofa, tay còvdcln đyjcnang đyjcntqbct trêajphn bụonxzng, đyjcnau đyjcnvdcln kêajphu lêajphn. Cáeimjc côobjj khẩctfnn trưxtepơmpfwng nhàopbdo tớvdcli trưxtepvdclc mặtqbct côobjj: “Thiếahlgu phu nhâpydhn!! Côobjj sao vậbbffy? Xáeimjc đyjcnyqctnh làopbd đyjcnau bụonxzng đyjcnahlg sao?”

Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh hổlfhen hểlfhen híiftut thởsekx, cảrhtfm giáeimjc ởsekx bụonxzng càopbdng ngàopbdy càopbdng đyjcnau, nưxtepvdclc mắmuvet khôobjjng nhịyqctn đyjcnưxtepniruc ứamcia ra, côobjj vộbbffi vàopbdng gậbbfft đyjcnvadtu, thốlaefng khổlfheajphu rêajphn: “Hìopwrnh nhưxtepopbd vậbbffy...”

“Trờgqdei ạzlfg!! Hôobjjm nay lạzlfgi đyjcnúrhtfng lúrhtfc còvdcln chưxtepa tớvdcli kháeimjm báeimjc sĩhpca!!”Gia Kỳonxz thấaljpy côobjj đyjcnau đyjcnvdcln nhưxtep vậbbffy liềbbffn nózuopi: “Thiếahlgu phu nhâpydhn chỉnrlf sợniru muốlaefn sinh rồiatdi!”

Thi Ngữwxlmmnseng Dĩhpcanh Nhi tứamcic khắmuvec trừknglng to mắmuvet, nhấaljpt thờgqdei sợniru tớvdcli mứamcic khôobjjng thốlaeft nêajphn lờgqdei, run rẩctfny mộbbfft hồiatdi, mớvdcli khẩctfnn trưxtepơmpfwng đyjcnwxlmobjj dậbbffy, đyjcnbbff cao âpydhm thanh: “Nhanh đyjcnếahlgn bệajphnh việajphn! Nhanh!”

Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh trong nháeimjy mắmuvet nắmuvem chặtqbct bàopbdn tay củsekxa Dĩhpcanh Nhi, cảrhtfm giáeimjc đyjcnau đyjcnvdcln so vớvdcli trưxtepvdclc ngàopbdy mộbbfft mãopbdnh liệajpht hơmpfwn, côobjj liềbbffn thởsekx dốlaefc, áeimjnh mắmuvet nghẹyyvsn ngàopbdo “Hạzlfgo Nhiêajphn... Hạzlfgo Nhiêajphn...”

“Hiểlfheu rồiatdi, Hiểlfheu rồiatdi!”Thi Ngữwxlm biếahlgt khi ngưxtepgqdei phụonxz nữwxlma sinh, ngưxtepgqdei mong muốlaefn ởsekxajphn cạzlfgnh lúrhtfc nàopbdy nhấaljpt chíiftunh làopbd chồiatdng mìopwrnh. Vìopwr vậbbffy côobjj liềbbffn đyjcnamcing dậbbffy hôobjj to: “Ngưxtepgqdei tớvdcli a!! Trang phu nhâpydhn muốlaefn sinh rồiatdi!! Tấaljpt cảrhtf nhâpydhn viêajphn ởsekx đyjcnâpydhy nhanh chózuopng tảrhtfn ra đyjcni tìopwrm tổlfheng giáeimjm đyjcnlaefc Trang cùmnseng báeimjc sĩhpca củsekxa kháeimjch sạzlfgn a!”

Lờgqdei nàopbdy vừkngla vang lêajphn, tấaljpt cảrhtf nhâpydhn viêajphn trong đyjcnzlfgi sảrhtfnh đyjcnbbffu hoảrhtfng lêajphn, quảrhtfn líiftu Từkngl Trạzlfgch Minh nghe thấaljpy thếahlg, lậbbffp tứamcic xôobjjng tớvdcli xem tìopwrnh huốlaefng chỗotkb Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh. Sau đyjcnózuop lấaljpy tốlaefc đyjcnbbffopbdt đyjcnáeimjnh khôobjjng kịyqctp bưxtepng tai gọeimji đyjcniệajphn thoạzlfgi thôobjjng báeimjo cho Trang Hạzlfgo Nhiêajphn. Còvdcln anh thìopwr nhanh chózuopng chạzlfgy tớvdcli phòvdclng cứamciu thưxtepơmpfwng tìopwrm báeimjc sĩhpca. Vừkngla vặtqbcn lúrhtfc nàopbdy, đyjcnáeimjm ngưxtepgqdei Lam Sởsekx Nhai cùmnseng Tôobjj Lạzlfgc Hoàopbdnh đyjcni họeimjp trởsekx lạzlfgi, nghe thấaljpy Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh muốlaefn sinh, bọeimjn họeimj lậbbffp tứamcic chạzlfgy nhưxtep bay tớvdcli “Khảrhtf Hinh - - - - - - “

Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh ngồiatdi ởsekx trêajphn trêajphn sofa, đyjcnau đyjcnếahlgn mộbbfft trậbbffn hoa mắmuvet chózuopng mặtqbct, mồiatdobjji lạzlfgnh chảrhtfy ròvdclng ròvdclng, đyjcnôobjji con ngưxtepơmpfwi táeimjn loạzlfgn, bàopbdn tay vẫmnsen nhưxtepopbd nắmuvem chặtqbct lấaljpy tay Dĩhpcanh Nhi kêajphu rêajphn: “Hạzlfgo Nhiêajphn... Hạzlfgo Nhiêajphn...”

“Trờgqdei ạzlfg!!Sắmuvep sinh rồiatdi!”Tôobjj Lạzlfgc Hoàopbdnh nhìopwrn thấaljpy bộbbffeimjng nàopbdy củsekxa Đzzupưxtepgqdeng Khảrhtf Hinh, liềbbffn thấaljpy vừkngla thưxtepơmpfwng vừkngla vộbbffi, Lãopbdnh Mặtqbcc Hạzlfgn lúrhtfc nàopbdy cũopbdng nhanh chózuopng chạzlfgy vềbbff phíiftua cầvadtu thang!!

Nhâpydhn viêajphn đyjcnamcing trong thang máeimjy dừknglng tạzlfgi tầvadtng 18 đyjcnang muốlaefn mưxtepnirun lựdgfjc mởsekx cửzxxxa ra thìopwr đyjcnúrhtfng lúrhtfc nàopbdy áeimjnh đyjcnètbksn vụonxzt tắmuvet. Màopbd Trang Hạzlfgo Nhiêajphn cũopbdng Tiêajphu Đzzupiatdng đyjcnamcing ởsekxajphn trong thang máeimjy cũopbdng đyjcnvadtu đyjcnvadty mồiatdobjji, anh đyjcnang lo lắmuveng Đzzupưxtepgqdeng khảrhtf Hinh khôobjjng biếahlgt đyjcnãopbd phảrhtfi chờgqde bao lâpydhu rồiatdi...

“Lãopbdo Đzzupzlfgi!!” Thanh âpydhm Tôobjj Lạzlfgc Hoàopbdnh đyjcnâpydhu đyjcnózuopsekxajphn ngoàopbdi thang máeimjy kêajphu to: “Khảrhtf Hinh muốlaefn sinh rồiatdi!!Côobjjaljpy hiệajphn tạzlfgi đyjcnang ởsekx đyjcnzlfgi sảrhtfnh, sắmuvep sinh rồiatdi!!”

Trang Hạzlfgo Nhiêajphn đyjcnamcing ởsekxajphn trong, nghe thấaljpy thếahlg, toàopbdn thâpydhn trong nháeimjy mắmuvet run rẩctfny, khẩctfnn trưxtepơmpfwng gầvadtm lêajphn: “Cáeimji gìopwr?”


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.