Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 890 : “Món quà” của Tô thiếu gia (18)

    trước sau   
Edit: Ngọbohpc Hâwgvjn

tnsw Thầtkdmn khôtnswng nówgvji gìrfxv chỉjvea nhìrfxvn chằaeeem chằaeeem Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvx, côtnsw ly hôtnswn…. Từbohp trêeeecn giấmzgey ly hôtnswn cówgvj thểeesu nhìrfxvn ra đdposưcbvxhionc, chítgdunh làkdma hai ngàkdmay trưcbvxfttkc…. Hàkdman Kỳdlyc muốhawgn kếpfblt hôtnswn, thờfwsti gian trưcbvxfttkc đdposêeeecm khuya còfezcn đdposưcbvxa côtnswmzgey vềzsvy nhàkdma… Đwsmmiềzsvyu nàkdmay đdposfttki biểeesuu cho chuyệubyln gìrfxv? Đwsmmfttki biểeesuu cho trong thờfwsti gian ngắbvdln ngủpkbki côtnsw mấmzget chồbohpng cũoguyng mấmzget luôtnswn Hàkdman Kỳdlyc….

tnsw Thầtkdmn nghĩfwvvrfxvnh hẳgrhrn làkdma vui vẻubyl, phụbohp nữjveacbvxfttkm hoa giốhawgng nhưcbvx Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvx cuốhawgi cùqorsng bịbycg tấmzget cảtgdu đdposàkdman ôtnswng vứfwvvt bỏkdmakdma chuyệubyln đdposưcbvxơubylng nhiêeeecn.

Nhưcbvxng khôtnswng biếpfblt tạfttki sao anh ta thấmzgey vẻubyl mặhbort Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvxrfxvnh tĩfwvvnh tựfwvv nhiêeeecn nhưcbvx vậyjbay khi đdposhawgi mặhbort vớfttki vấmzgen đdposzsvy củpkbka mìrfxvnh, trong lòfezcng thoáukoqng hiệubyln lêeeecn tưcbvx vịbycg khôtnswng nówgvji nêeeecn lờfwsti.

tnsw Thầtkdmn cầtkdmm tấmzgem thiệubylp mờfwsti nédwonm lêeeecn trêeeecn bàkdman cầtkdmm mộyknot lon bia lêeeecn mởxxar ra uốhawgng mộyknot hớfttkp, khówgvje mắbvdlt lạfttki liếpfblc qua tấmzgem thiệubylp hồbohpng chówgvji mắbvdlt kia. Nhìrfxvn tấmzgem hìrfxvnh côtnswwgvju chúcjqq rểeesu mớfttki trêeeecn tấmzgem thiệubylp thìrfxv cảtgdum thấmzgey côtnswwgvju mớfttki nàkdmay càkdmang nhìrfxvn càkdmang quen thuộyknoc, dưcbvxfwstng nhưcbvxrfxvnh đdposãukoq từbohpng gặhborp đdposâwgvju đdposówgvj rồbohpi.

tnsw Thầtkdmn cau màkdmay cốhawg gắbvdlng nhớfttk lạfttki ngưcbvxfwsti kia làkdma ai nhưcbvxng lạfttki chẳgrhrng nhớfttk ra đdposưcbvxhionc, anh ta dùqorsng sứfwvvc cau màkdmay quay đdpostkdmu nhìrfxvn ngoàkdmai cửtnswa sổdlyc thìrfxv thấmzgey mộyknot khung ảtgdunh đdposhbort trêeeecn bàkdman tròfezcn trong gówgvjc ban côtnswng, bêeeecn trong khung hìrfxvnh làkdma Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvxkdma mộyknot ngưcbvxfwsti đdposàkdman ôtnswng, giâwgvjy phúcjqqt thấmzgey ngưcbvxfwsti đdposàkdman ôtnswng kia, Tôtnsw thầtkdmn lậyjbap tứfwvvc nhớfttk tớfttki đdposówgvjkdma ngưcbvxfwsti nàkdmao…. An Nam! Chồbohpng Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvx!


Trong đdpostkdmu Tôtnsw Thầtkdmn thoáukoqng hiệubyln luồbohpng sáukoqng, anh ta nghiêeeecng đdpostkdmu nhìrfxvn lạfttki tấmzgem hìrfxvnh côtnswwgvju mớfttki trêeeecn tấmzgem thiệubylp cưcbvxfttki, đdposyknot nhiêeeecn mởxxar to hai mắbvdlt…..

Chẳgrhrng tráukoqch mìrfxvnh cảtgdum thấmzgey giốhawgng, thìrfxv ra làkdma…. Côtnswwgvju mớfttki nàkdmay cówgvj bộykno dạfttkng cựfwvvc kỳdlyc giốhawgng An Nam! Chỉjveawgvj đdposiềzsvyu mộyknot làkdma mặhborc đdposbohp đdposàkdman ôtnswng, mộyknot làkdma mặhborc đdposbohp phụbohp nữjvea!

tnsw Thầtkdmn tỉjvea mỉjvea đdposhawgi chiếpfblu hai tấmzgem hìrfxvnh mộyknot lầtkdmn nữjveaa, càkdmang thêeeecm khẳgrhrng đdposbycgnh đdposâwgvjy chítgdunh làkdmaqorsng mộyknot ngưcbvxfwsti, vìrfxv vậyjbay liềzsvyn thốhawgt lêeeecn: “An Nam làkdma con gáukoqi?”

Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvx thấmzgey Tôtnsw Thầtkdmn rấmzget bìrfxvnh tĩfwvvnh, côtnswoguyng rấmzget bìrfxvnh tĩfwvvnh, đdposyknot nhiêeeecn nghe thấmzgey Tôtnsw Thầtkdmn phun ra mộyknot câwgvju nhưcbvx vậyjbay đdposáukoqy mắbvdlt thoáukoqng hiệubyln vẻubyl kinh ngạfttkc, sau đdposówgvj nhìrfxvn hìrfxvnh mìrfxvnh vàkdma An Nam đdposhbort trêeeecn bàkdman bêeeecn cạfttknh liềzsvyn gậyjbat đdpostkdmu, “Ừwsmm.”

Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvx đdposơubyln giảtgdun “Ừwsmm” mộyknot tiếpfblng khiếpfbln đdposáukoqy lòfezcng Tôtnsw Thầtkdmn bịbycg chấmzgen đdposyknong mãukoqnh liệubylt, anh ta ngạfttkc nhiêeeecn nhìrfxvn Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvx, nówgvji tiếpfblp: “Hàkdman Kỳdlyckdma An An… Trưcbvxfttkc giờfwst vẫmemen ởxxar chung mộyknot chỗbycg?”

tnsw Thầtkdmn khôtnswng chắbvdlc chắbvdln lắbvdlm đdposukoqn.

Nhưcbvxng Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvx lạfttki khôtnswng nédwon tráukoqnh tiếpfblp tụbohpc gậyjbat đdpostkdmu, uốhawgng mộyknot ngụbohpm bia mởxxar miệubylng nówgvji: “Ừwsmm, Tiểeesuu Nam vẫmemen luôtnswn thítgduch Hàkdman Kỳdlyc.”

tnsw Thầtkdmn sửtnswng sốhawgt vàkdma ngâwgvjy ngẩtkdmn, nówgvji: “Vậyjbay côtnswkdmakdman Kỳdlyc vốhawgn khôtnswng cówgvj nửtnswa đdposiểeesum quan hệubyl, vậyjbay tạfttki sao côtnsw khôtnswng nówgvji cho tôtnswi?”

Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvxfwvvu môtnswi, thoạfttkt nhìrfxvn cówgvj chúcjqqt khôtnswng đdposeesu ýgrhr: “Từbohp trưcbvxfttkc tớfttki nàkdmay tôtnswi chưcbvxa từbohpng nówgvji tôtnswi vàkdmakdman Kỳdlycwgvj quan hệubyl!”

tnsw Thầtkdmn cứfwvvng họbohpng.

tnsw quảtgdu thựfwvvc chưcbvxa từbohpng nówgvji, từbohp đdpostkdmu tớfttki cuốhawgi cũoguyng làkdma do chítgdunh bảtgdun thâwgvjn anh ta hiểeesuu nhầtkdmm.

“Lầtkdmn đdposówgvj…. Vìrfxv sao côtnswkdmakdman Kỳdlyc ăhionn cơubylm cùqorsng nhau?” Tôtnsw Thầtkdmn chợhiont dừbohpng lạfttki, giọbohpng nówgvji cówgvj phầtkdmn do dựfwvv: “Vìrfxv An Nam sao?”

“Ừwsmm.” Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvx gậyjbat đdpostkdmu trảtgdu lờfwsti dứfwvvt khoáukoqt.

tnsw Thầtkdmn khôtnswng nówgvji gìrfxv nữjveaa, khôtnswng biếpfblt tạfttki sao nhưcbvxng anh ta lạfttki cảtgdum thấmzgey tâwgvjm tìrfxvnh rõfmakkdmang rấmzget bựfwvvc bộyknoi tốhawgi nay dưcbvxfwstng nhưcbvx đdposang tốhawgt dầtkdmn lêeeecn.

Mọbohpi ngưcbvxfwsti đdposzsvyu biếpfblt Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvx đdposãukoq kếpfblt hôtnswn, nhưcbvxng ai cũoguyng khôtnswng thểeesu nghĩfwvv tớfttki Trầtkdmn Uyểeesun Nhưcbvx thếpfblkdma lạfttki gảtgdu cho mộyknot ngưcbvxfwsti phụbohp nữjvea!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.