Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 890 : “Món quà” của Tô thiếu gia (18)

    trước sau   
Edit: Ngọrgmvc Hâwpodn

fqob Thầpzpbn khôfqobng nójgmgi gìtzdg chỉvzsl nhìtzdgn chằbtibm chằbtibm Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhk, côfqob ly hôfqobn…. Từrxlf trêrgmvn giấvouiy ly hôfqobn cójgmg thểxqic nhìtzdgn ra đwcvlưswhkwisuc, chíryfinh làthnr hai ngàthnry trưswhkebonc…. Hàthnrn Kỳxhea muốxufen kếailkt hôfqobn, thờxqgoi gian trưswhkebonc đwcvlêrgmvm khuya cònfeln đwcvlưswhka côfqobvouiy vềtvep nhàthnr… Đtfzniềtvepu nàthnry đwcvlktqfi biểxqicu cho chuyệbonen gìtzdg? Đtfznktqfi biểxqicu cho trong thờxqgoi gian ngắjsygn ngủrxnbi côfqob mấvouit chồailkng cũhfbtng mấvouit luôfqobn Hàthnrn Kỳxhea….

fqob Thầpzpbn nghĩuyvetzdgnh hẳakytn làthnr vui vẻbtib, phụlbyx nữndgxswhkebonm hoa giốxufeng nhưswhk Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhk cuốxufei cùvzslng bịyxfb tấvouit cảmhbf đwcvlàthnrn ôfqobng vứelzkt bỏsmuuthnr chuyệbonen đwcvlưswhkơsmuung nhiêrgmvn.

Nhưswhkng khôfqobng biếailkt tạktqfi sao anh ta thấvouiy vẻbtib mặunjet Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhktzdgnh tĩuyvenh tựbyem nhiêrgmvn nhưswhk vậonqiy khi đwcvlxufei mặunjet vớeboni vấvouin đwcvltvep củrxnba mìtzdgnh, trong lònfelng thoábyemng hiệbonen lêrgmvn tưswhk vịyxfb khôfqobng nójgmgi nêrgmvn lờxqgoi.

fqob Thầpzpbn cầpzpbm tấvouim thiệbonep mờxqgoi néxqicm lêrgmvn trêrgmvn bàthnrn cầpzpbm mộailkt lon bia lêrgmvn mởsgyf ra uốxufeng mộailkt hớebonp, khójgmge mắjsygt lạktqfi liếailkc qua tấvouim thiệbonep hồailkng chójgmgi mắjsygt kia. Nhìtzdgn tấvouim hìtzdgnh côfqobwpodu chúxnri rểxqic mớeboni trêrgmvn tấvouim thiệbonep thìtzdg cảmhbfm thấvouiy côfqobwpodu mớeboni nàthnry càthnrng nhìtzdgn càthnrng quen thuộailkc, dưswhkxqgong nhưswhktzdgnh đwcvlãjksm từrxlfng gặunjep đwcvlâwpodu đwcvlójgmg rồailki.

fqob Thầpzpbn cau màthnry cốxufe gắjsygng nhớebon lạktqfi ngưswhkxqgoi kia làthnr ai nhưswhkng lạktqfi chẳakytng nhớebon ra đwcvlưswhkwisuc, anh ta dùvzslng sứelzkc cau màthnry quay đwcvlpzpbu nhìtzdgn ngoàthnri cửbyema sổatyj thìtzdg thấvouiy mộailkt khung ảmhbfnh đwcvlunjet trêrgmvn bàthnrn trònfeln trong gójgmgc ban côfqobng, bêrgmvn trong khung hìtzdgnh làthnr Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhkthnr mộailkt ngưswhkxqgoi đwcvlàthnrn ôfqobng, giâwpody phúxnrit thấvouiy ngưswhkxqgoi đwcvlàthnrn ôfqobng kia, Tôfqob thầpzpbn lậonqip tứelzkc nhớebon tớeboni đwcvlójgmgthnr ngưswhkxqgoi nàthnro…. An Nam! Chồailkng Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhk!


Trong đwcvlpzpbu Tôfqob Thầpzpbn thoábyemng hiệbonen luồailkng sábyemng, anh ta nghiêrgmvng đwcvlpzpbu nhìtzdgn lạktqfi tấvouim hìtzdgnh côfqobwpodu mớeboni trêrgmvn tấvouim thiệbonep cưswhkeboni, đwcvlailkt nhiêrgmvn mởsgyf to hai mắjsygt…..

Chẳakytng trábyemch mìtzdgnh cảmhbfm thấvouiy giốxufeng, thìtzdg ra làthnr…. Côfqobwpodu mớeboni nàthnry cójgmg bộailk dạktqfng cựbyemc kỳxhea giốxufeng An Nam! Chỉvzsljgmg đwcvliềtvepu mộailkt làthnr mặunjec đwcvlailk đwcvlàthnrn ôfqobng, mộailkt làthnr mặunjec đwcvlailk phụlbyx nữndgx!

fqob Thầpzpbn tỉvzsl mỉvzsl đwcvlxufei chiếailku hai tấvouim hìtzdgnh mộailkt lầpzpbn nữndgxa, càthnrng thêrgmvm khẳakytng đwcvlyxfbnh đwcvlâwpody chíryfinh làthnrvzslng mộailkt ngưswhkxqgoi, vìtzdg vậonqiy liềtvepn thốxufet lêrgmvn: “An Nam làthnr con gábyemi?”

Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhk thấvouiy Tôfqob Thầpzpbn rấvouit bìtzdgnh tĩuyvenh, côfqobhfbtng rấvouit bìtzdgnh tĩuyvenh, đwcvlailkt nhiêrgmvn nghe thấvouiy Tôfqob Thầpzpbn phun ra mộailkt câwpodu nhưswhk vậonqiy đwcvlábyemy mắjsygt thoábyemng hiệbonen vẻbtib kinh ngạktqfc, sau đwcvlójgmg nhìtzdgn hìtzdgnh mìtzdgnh vàthnr An Nam đwcvlunjet trêrgmvn bàthnrn bêrgmvn cạktqfnh liềtvepn gậonqit đwcvlpzpbu, “Ừbtib.”

Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhk đwcvlơsmuun giảmhbfn “Ừbtib” mộailkt tiếailkng khiếailkn đwcvlábyemy lònfelng Tôfqob Thầpzpbn bịyxfb chấvouin đwcvlailkng mãjksmnh liệbonet, anh ta ngạktqfc nhiêrgmvn nhìtzdgn Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhk, nójgmgi tiếailkp: “Hàthnrn Kỳxheathnr An An… Trưswhkebonc giờxqgo vẫakytn ởsgyf chung mộailkt chỗvzsl?”

fqob Thầpzpbn khôfqobng chắjsygc chắjsygn lắjsygm đwcvlbyemn.

Nhưswhkng Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhk lạktqfi khôfqobng néxqic trábyemnh tiếailkp tụlbyxc gậonqit đwcvlpzpbu, uốxufeng mộailkt ngụlbyxm bia mởsgyf miệboneng nójgmgi: “Ừbtib, Tiểxqicu Nam vẫakytn luôfqobn thíryfich Hàthnrn Kỳxhea.”

fqob Thầpzpbn sửbyemng sốxufet vàthnr ngâwpody ngẩcjmcn, nójgmgi: “Vậonqiy côfqobthnrthnrn Kỳxhea vốxufen khôfqobng cójgmg nửbyema đwcvliểxqicm quan hệbone, vậonqiy tạktqfi sao côfqob khôfqobng nójgmgi cho tôfqobi?”

Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhkuyveu môfqobi, thoạktqft nhìtzdgn cójgmg chúxnrit khôfqobng đwcvlxqic ýnfwi: “Từrxlf trưswhkebonc tớeboni nàthnry tôfqobi chưswhka từrxlfng nójgmgi tôfqobi vàthnrthnrn Kỳxheajgmg quan hệbone!”

fqob Thầpzpbn cứelzkng họrgmvng.

fqob quảmhbf thựbyemc chưswhka từrxlfng nójgmgi, từrxlf đwcvlpzpbu tớeboni cuốxufei cũhfbtng làthnr do chíryfinh bảmhbfn thâwpodn anh ta hiểxqicu nhầpzpbm.

“Lầpzpbn đwcvlójgmg…. Vìtzdg sao côfqobthnrthnrn Kỳxhea ătsasn cơsmuum cùvzslng nhau?” Tôfqob Thầpzpbn chợwisut dừrxlfng lạktqfi, giọrgmvng nójgmgi cójgmg phầpzpbn do dựbyem: “Vìtzdg An Nam sao?”

“Ừbtib.” Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhk gậonqit đwcvlpzpbu trảmhbf lờxqgoi dứelzkt khoábyemt.

fqob Thầpzpbn khôfqobng nójgmgi gìtzdg nữndgxa, khôfqobng biếailkt tạktqfi sao nhưswhkng anh ta lạktqfi cảmhbfm thấvouiy tâwpodm tìtzdgnh rõyvmkthnrng rấvouit bựbyemc bộailki tốxufei nay dưswhkxqgong nhưswhk đwcvlang tốxufet dầpzpbn lêrgmvn.

Mọrgmvi ngưswhkxqgoi đwcvltvepu biếailkt Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhk đwcvlãjksm kếailkt hôfqobn, nhưswhkng ai cũhfbtng khôfqobng thểxqic nghĩuyve tớeboni Trầpzpbn Uyểxqicn Nhưswhk thếailkthnr lạktqfi gảmhbf cho mộailkt ngưswhkxqgoi phụlbyx nữndgx!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.