Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 879 : “Món quà” của Tô thiếu gia (7)
Edit: Ngọwjbr c Hâpnbd n
Mắjyrd t củulxa a anh chỉcuor cóeqnt vợbvsh anh.
Anh khôhqfu ng thíkkax ch thìzrca làlagc ngưuumg ờacoe i xa lạemoj .
Từnygk lúknfx c ban đjjkg ầvxkc u đjjkg ếookd n cuốknfx i cùpsvo ng, chưuumg a bao giờacoe côhqfu lọwjbr t vàlagc o đjjkg átxhj y mắjyrd t kia dùpsvo chỉcuor trong chốknfx c látxhj t.
Côhqfu vẫsfie n luôhqfu n yêmrsi u anh, yêmrsi u đjjkg ếookd n khôhqfu ng biếookd t làlagc m thếookd nàlagc o cho phảmnwp i.
Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg chậhhdg m rãvcub i phun mộyuyg t vòobub ng khóeqnt i, sau đjjkg óeqnt giẫsfie m tàlagc n thuốknfx c đjjkg ứfzfl ng lêmrsi n, bưuumg ớzuke c quay trởwjbr lạemoj i hộyuyg i trưuumg ờacoe ng bữjjkg a tiệieok c, côhqfu trựxuvt c tiếookd p đjjkg i tìzrca m nhâpnbd n viêmrsi n phụpmww c vụpmww lấyqgd y đjjkg ồgglh đjjkg ạemoj c củulxa a mìzrca nh rồgglh i rờacoe i đjjkg i.
Vốknfx n đjjkg ịfsbo nh vềdajh nhàlagc nhưuumg ng đjjkg i đjjkg ưuumg ợbvsh c nửxrft a đjjkg ưuumg ờacoe ng lạemoj i nhậhhdg n đjjkg ưuumg ợbvsh c đjjkg iệieok n thoạemoj i từnygk trạemoj i trẻhqfu mồgglh côhqfu i gọwjbr i tớzuke i, vẫsfie n làlagc ngưuumg ờacoe i phụpmww nữjjkg củulxa a A Kim, giọwjbr ng nóeqnt i nghẹoqsk n ngàlagc o: “Chịfsbo Uyểplrx n Nhưuumg , cầvxkc u xin chịfsbo đjjkg i cứfzfl u A Kim vớzuke i….”
Vìzrca A Kim phátxhj hủulxa y mưuumg ờacoe i nădajh m tâpnbd m huyếookd t củulxa a mìzrca nh nêmrsi n Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg vẫsfie n còobub n giậhhdg n, trựxuvt c tiếookd p tỏfgcg thátxhj i đjjkg ộyuyg nhắjyrd m mắjyrd t làlagc m ngơuwao , vừnygk a látxhj i xe vừnygk a lạemoj nh lùpsvo ng nghiêmrsi m khắjyrd c nóeqnt i mộyuyg t câpnbd u: “Cậhhdg u ta thếookd nàlagc o?”
“Chịfsbo Uyểplrx n Nhưuumg … A Kim thừnygk a dịfsbo p em khôhqfu ng ởwjbr đjjkg âpnbd y, anh ấyqgd y đjjkg i tìzrca m Lâpnbd m Dưuumg ơuwao ng, anh ấyqgd y nóeqnt i làlagc bịfsbo Lâpnbd m Dưuumg ơuwao ng lừnygk a nêmrsi n mớzuke i thua cầvxkc m cốknfx giấyqgd y tờacoe nhàlagc đjjkg ấyqgd t vớzuke i hắjyrd n ta. Anh ấyqgd y cóeqnt lỗmgsz i vớzuke i chịfsbo , anh ấyqgd y nhấyqgd t đjjkg ịfsbo nh phảmnwp i cầvxkc m giấyqgd y tờacoe nhàlagc vềdajh , nhưuumg ng đjjkg ếookd n giờacoe anh ấyqgd y đjjkg i đjjkg ãvcub ba giờacoe rồgglh i còobub n chưuumg a vềdajh , chịfsbo Uyểplrx n Nhưuumg , Lâpnbd m Dưuumg ơuwao ng làlagc kẻhqfu lòobub ng dạemoj đjjkg ộyuyg c átxhj c, cóeqnt thểplrx đjjkg ãvcub đjjkg ưuumg a A Kim …. Hay khôhqfu ng?”
Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg nghe đjjkg ếookd n đjjkg óeqnt híkkax p mắjyrd t quay đjjkg ầvxkc u xe, cầvxkc m đjjkg iệieok n thoạemoj i hỏfgcg i: “Biếookd t A Kim đjjkg i đjjkg âpnbd u tìzrca m Lâpnbd m Dưuumg ơuwao ng khôhqfu ng?”
“Sòobub ng bạemoj c nhàlagc họwjbr Lâpnbd m ởwjbr phíkkax a đjjkg ôhqfu ng thàlagc nh phốknfx !”
Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg “Ừhqfu ” mộyuyg t tiếookd ng, nóeqnt i: “Em gọwjbr i xe tớzuke i sòobub ng bạemoj c chờacoe chịfsbo , bâpnbd y giờacoe chịfsbo látxhj i xe qua đjjkg óeqnt .”
*******************
Lúknfx c Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg dừnygk ng xe trưuumg ớzuke c cửxrft a sòobub ng bạemoj c củulxa a Lâpnbd m Dưuumg ơuwao ng, ngưuumg ờacoe i phụpmww nữjjkg củulxa a A Kim đjjkg ãvcub chờacoe ởwjbr bêmrsi n ven đjjkg ưuumg ờacoe ng. Côhqfu ta nhìzrca n thấyqgd y Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg đjjkg ẩeptg y cửxrft a xe bưuumg ớzuke c xuốknfx ng, vẻhqfu mặmxif t lo lắjyrd ng đjjkg i tớzuke i đjjkg óeqnt n.
Sắjyrd c mặmxif t Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg rấyqgd t bìzrca nh tĩfgcg nh liếookd c nhìzrca n sòobub ng bạemoj c rồgglh i giẫsfie m bưuumg ớzuke c đjjkg i vàlagc o bêmrsi n trong.
Khôhqfu ng khíkkax trong sòobub ng bạemoj c ồgglh n àlagc o huyêmrsi n nátxhj o, chủulxa yếookd u làlagc đjjkg àlagc n ôhqfu ng, cho dùpsvo làlagc phụpmww nữjjkg thìzrca cátxhj ch ădajh n mặmxif c cũqsrl ng rấyqgd t lộyuyg liễjyrd u khôhqfu ng nghiêmrsi m chỉcuor nh, ngưuumg ờacoe i phụpmww nữjjkg củulxa a A Kim rấyqgd t khi tiếookd p xúknfx c vớzuke i trưuumg ờacoe ng hợbvsh p nhưuumg vậhhdg y, cóeqnt vẻhqfu hơuwao i hoảmnwp ng sợbvsh , đjjkg i theo sátxhj t bêmrsi n ngưuumg ờacoe i Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg .
Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg lạemoj i rấyqgd t đjjkg iềdajh m tĩfgcg nh tựxuvt nhiêmrsi n đjjkg i thẳmgsz ng vàlagc o tậhhdg n bêmrsi n trong cùpsvo ng củulxa a sòobub ng bạemoj c, nhìzrca n hai ngưuumg ờacoe i giốknfx ng lưuumg u manh đjjkg ứfzfl ng trưuumg ớzuke c cửxrft a, nhàlagc n nhạemoj t mởwjbr miệieok ng hỏfgcg i: “Lâpnbd m Dưuumg ơuwao ng đjjkg âpnbd u?”
Hai têmrsi n lưuumg u manh nghe thấyqgd y cóeqnt ngưuumg ờacoe i gọwjbr i thẳmgsz ng têmrsi n đjjkg ầvxkc y đjjkg ủulxa chủulxa sòobub ng bạemoj c phíkkax a đjjkg ôhqfu ng Lâpnbd m Dưuumg ơuwao ng, lậhhdg p tứfzfl c ha hảmnwp nởwjbr nụpmww cưuumg ờacoe i, quan sátxhj t Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg từnygk trêmrsi n xuốknfx ng dưuumg ớzuke i mộyuyg t lầvxkc n, phátxhj t hiệieok n cũqsrl ng làlagc mỹyhjy nữjjkg , sau khi nhìzrca n kỹyhjy mớzuke i phátxhj t hiệieok n đjjkg óeqnt làlagc thiêmrsi n hậhhdg u cóeqnt mưuumg ờacoe i nădajh m ca hátxhj t, cóeqnt chúknfx t thíkkax ch thúknfx nóeqnt i: “Chao ôhqfu i, thìzrca ra làlagc thiêmrsi n hậhhdg u Trầvxkc n, côhqfu tìzrca m ôhqfu ng chủulxa chúknfx ng tôhqfu i cóeqnt chuyệieok n gìzrca khôhqfu ng?”
Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg cũqsrl ng khôhqfu ng thènlvx m nhìzrca n hai têmrsi n lưuumg u manh nàlagc y mộyuyg t cátxhj i, lạemoj i hỏfgcg i lầvxkc n nữjjkg a: “Lâpnbd m Dưuumg ơuwao ng đjjkg âpnbd u? Nóeqnt i cho hắjyrd n ta biếookd t Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg muốknfx n tìzrca m hắjyrd n!”
Mộyuyg t ngưuumg ờacoe i trong đjjkg óeqnt xoay ngưuumg ờacoe i đjjkg i lêmrsi n lầvxkc u, chỉcuor chốknfx c látxhj t sau đjjkg i xuốknfx ng chỉcuor vàlagc o bêmrsi n trong nóeqnt i: “Côhqfu Trầvxkc n xin mờacoe i côhqfu , ôhqfu ng chủulxa chúknfx ng tôhqfu i chờacoe côhqfu ởwjbr bêmrsi n trong!”
Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg bựxuvt c bộyuyg i lạemoj nh nhạemoj t giẫsfie m giàlagc y cao góeqnt t trựxuvt c tiếookd p đjjkg i vàlagc o phíkkax a bêmrsi n trong, ngưuumg ờacoe i phụpmww nữjjkg củulxa a A Kim níkkax u chặmxif t tay átxhj o Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg , giốknfx ng nhưuumg đjjkg ang sợbvsh hãvcub i.
Ngưuumg ờacoe i nọwjbr dẫsfie n Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg đjjkg i tớzuke i trưuumg ớzuke c cửxrft a lộyuyg ng lẫsfie y ởwjbr tầvxkc ng hai, gõbvsh cửxrft a mộyuyg t cátxhj i bêmrsi n trong liềdajh n truyềdajh n tớzuke i mộyuyg t tiếookd ng “Đofmo i vàlagc o,” sau đjjkg óeqnt cửxrft a bịfsbo đjjkg ẩeptg y ra, ngưuumg ờacoe i nọwjbr khom lưuumg ng gọwjbr i mộyuyg t tiếookd ng: “Anh Lâpnbd m, côhqfu Trầvxkc n tớzuke i.”
Sau đjjkg óeqnt nghiêmrsi ng ngưuumg ờacoe i nóeqnt i vớzuke i Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg : “Côhqfu Trầvxkc n, mờacoe i vàlagc o bêmrsi n trong.”
Trầvxkc n Uyểplrx n Nhưuumg dừnygk ng bưuumg ớzuke c đjjkg ứfzfl ng trưuumg ớzuke c cửxrft a mộyuyg t látxhj t rồgglh i trựxuvt c tiếookd p đjjkg i vàlagc o.
Mắ
Anh khô
Từ
Cô
Trầ
Vố
Vì
“Chị
Trầ
“Sò
Trầ
*******************
Lú
Sắ
Khô
Trầ
Hai tê
Trầ
Mộ
Trầ
Ngư
Sau đ
Trầ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.