Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 836 : Đêm động phòng hoa chúc của đại thần (16)

    trước sau   
gomong Mạzvdpt Mạzvdpt khẽwmwbzadong sứzhdfc lấsatcy tay bắmzoft lấsatcy eo củdnbja anh, sau đvowjófdei hung hăgomong nhéhhuvo mộzlyft cálslmi, Lýjlznzadonh Thâxtrrm bịmzof đvowjau, vôwemyzadong bấsatct đvowjmzofc dĩmzof ngẩvvgyng đvowjrvlzu lêxtrrn, cófdei chúeqozt bấsatct mãdqefn nhìzadon Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt: “Đgomoưzvdpiscic rồsozhi, em nófdeii đvowji, anh nghe.”

eqozc nànxvty, đvowjôwemyi tay nhỏlurehhuv củdnbja Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt mớtewki chịmzofu buôwemyng lỏlureng eo củdnbja Lýjlznzadonh Thâxtrrm mộzlyft chúeqozt. Lýjlznzadonh Thâxtrrm khôwemyng còercon bịmzof đvowjau, liềdnbjn khôwemyng sợisci chếzadot cúeqozi đvowjrvlzu, tiếzadop tụssrdc gặzwabm cắmzofn da thịmzoft củdnbja côwemy, thâxtrrn thểlgki cứzhdfng rắmzofn chen vànxvto bêxtrrn trong cơlhfm thểlgkiwemy.

Đgomoálslmy lòercong Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt nghĩmzof, hiệtewkn tạzvdpi em đvowjlgki cho anh thỏlurea mãdqefn mộzlyft lálslmt, sau đvowjófdei xem anh cófdei khófdeic hay khôwemyng.

zado vậcksqy, côwemy liềdnbjn ngẩvvgyng đvowjrvlzu lêxtrrn, tiếzadon sálslmt tớtewki bêxtrrn tai củdnbja Lýjlznzadonh Thâxtrrm, nhẹcksq giọdnbjng thìzado thầrvlzm triềdnbjn miêxtrrn: “Tìzadonh Thâxtrrm, anh cófdei biếzadot khôwemyng? Sau khi anh nófdeii chia tay vớtewki em, đvowjzlyft nhiêxtrrn em bịmzof ngấsatct xỉcfnfu trong đvowjzvdpi họdnbjc X!”

jlznzadonh Thâxtrrm nghe thấsatcy côwemy bịmzof ngấsatct xỉcfnfu, liềdnbjn cho rằajrhng đvowjófdeinxvt bởclzxi vìzadowemy quálslm mứzhdfc thưzvdpơlhfmng tâxtrrm khổfsje sởclzx, anh ngẩvvgyng đvowjrvlzu lêxtrrn, thâxtrrm tìzadonh khẩvvgyn thiếzadot hôwemyn mộzlyft cálslmi lêxtrrn trálslmn củdnbja côwemy: “Mạzvdpt Mạzvdpt... lúeqozc ấsatcy lànxvt do anh sai, sau nànxvty anh tuyệtewkt đvowjmfumi sẽwmwb khôwemyng... ừxgnzm”, đvowjsozhng thờtfvgi rêxtrrn rỉcfnf mộzlyft tiếzadong, anh liềdnbjn lạzvdpi tiếzadon thêxtrrm mộzlyft chúeqozt vànxvto trong cơlhfm thểlgki củdnbja côwemy.

“Sau đvowjófdei em đvowjưzvdpiscic ngưzvdptfvgi đvowjưzvdpa đvowjếzadon bệtewknh việtewkn, hôwemyn mêxtrr thậcksqt lâxtrru, mớtewki tỉcfnfnh lạzvdpi, bálslmc sĩmzof đvowjãdqeffdeii vớtewki em...” Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt cốmfum ýjlznfdeii tớtewki chỗbhywnxvty thìzado đvowjzlyft nhiêxtrrn ngừxgnzng lạzvdpi.

jlznzadonh Thâxtrrm chôwemyn ởclzx trong cơlhfm thểlgkiwemy, cảzupmm thấsatcy bêxtrrn trong rấsatct mềdnbjm mạzvdpi thoảzupmi málslmi, nhịmzofn khôwemyng đvowjưzvdpiscic mànxvt mấsatct hồsozhn, anh chỉcfnf hậcksqn cảzupm đvowjtfvgi cứzhdfdqefi nhưzvdp thếzadonxvty.

jlznzadonh Thâxtrrm đvowjang chăgomom chúeqoznxvtm việtewkc mìzadonh thímwwych lànxvtm, lạzvdpi đvowjzlyft nhiêxtrrn nghe côwemyfdeii nhưzvdpng chỉcfnffdeii mộzlyft nửgixca thìzado dừxgnzng lạzvdpi, anh liềdnbjn khôwemyng chúeqozt đvowjlgki ýjlzn, hỏlurei ngưzvdpiscic mộzlyft câxtrru: “Hửgixcm? Nófdeii cálslmi gìzado?”

Sau đvowjófdei anh nhẹcksq nhànxvtng lưzvdptewkt qua bầrvlzu ngựlhfmc trắmzofng nhưzvdp tuyếzadot củdnbja côwemy, khiếzadon cho giọdnbjng nófdeii củdnbja Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt trởclzxxtrrn run rẩvvgyy hơlhfmn rấsatct nhiềdnbju, côwemy thoảzupmi málslmi khẽwmwbxtrrn mộzlyft tiếzadong, rồsozhi mớtewki nófdeii: “Bálslmc sĩmzoffdeii em đvowjãdqef mang thai...”

jlznzadonh Thâxtrrm nghe đvowjưzvdpiscic lờtfvgi nànxvty, liềdnbjn rấsatct bìzadonh tĩmzofnh “Ừwxkh” mộzlyft tiếzadong, sau đvowjófdei lạzvdpi đvowjvvgyy thâxtrrn thểlgki củdnbja mìzadonh tiếzadon thêxtrrm mộzlyft chúeqozt, chỉcfnf cầrvlzn anh dùzadong thêxtrrm mộzlyft chúeqozt lựlhfmc, liềdnbjn cófdei thểlgki chôwemyn toànxvtn bộzlyfclzx trong cơlhfm thểlgki củdnbja côwemy rồsozhi.

Nghĩmzof nhưzvdp vậcksqy, Lýjlznzadonh Thâxtrrm liềdnbjn cànxvtng thẳlslmng lưzvdpng.

gomong Mạzvdpt Mạzvdpt biếzadot anh đvowjang mộzlyft lòercong chuyêxtrrn tâxtrrm lànxvtm chuyệtewkn âxtrrn álslmi, vốmfumn khôwemyng hềdnbj thậcksqt sựlhfm đvowjlgki ýjlzn đvowjếzadon lờtfvgi nófdeii củdnbja côwemy, đvowjiscii đvowjếzadon lúeqozc anh sắmzofp hoànxvtn toànxvtn tiếzadon vànxvto bêxtrrn trong cơlhfm thểlgki củdnbja côwemy, Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt mớtewki khôwemyng nófdeing khôwemyng lạzvdpnh, nhẹcksq nhànxvtng nófdeii: “Tìzadonh Thâxtrrm, bálslmc sĩmzoffdeii trong lúeqozc mang thai khôwemyng thểlgkinxvtm nhữfdeing chuyệtewkn nànxvty, sẽwmwb nguy hiểlgkim đvowjếzadon thai nhi!”

“Ừwxkh.” Lýjlznzadonh Thâxtrrm vừxgnza qua loa lấsatcy lệtewk trảzupm lờtfvgi mộzlyft câxtrru, liềdnbjn kímwwych đvowjzlyfng muốmfumn xôwemyng vànxvto cơlhfm thểlgki củdnbja côwemy, ai ngờtfvgercon chưzvdpa kịmzofp dùzadong sứzhdfc, anh liềdnbjn nhậcksqn ra hìzadonh nhưzvdpfdeilslmi gìzado đvowjófdei khôwemyng đvowjúeqozng, vộzlyfi ngẩvvgyng đvowjrvlzu lêxtrrn, nhìzadon đvowjôwemyi mắmzoft to tròercon trắmzofng đvowjen rõyijrnxvtng củdnbja Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt, mởclzx miệtewkng nófdeii: “Em vừxgnza nófdeii cálslmi gìzado?”

Khuôwemyn mặzwabt tưzvdpơlhfmi cưzvdptfvgi củdnbja Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt hơlhfmi đvowjlurextrrn, vôwemyzadong bìzadonh tĩmzofnh, nhẹcksq nhànxvtng nófdeii: “Tìzadonh Thâxtrrm, em đvowjãdqef mang thai, đvowjưzvdpiscic bốmfumn tuầrvlzn, bálslmc sĩmzoffdeii, chúeqozng ta khôwemyng thểlgkinxvtm nhữfdeing chuyệtewkn nànxvty.”

gomong Mạzvdpt Mạzvdpt nófdeii xong, liềdnbjn nhìzadon chằajrhm chằajrhm vànxvto Lýjlznzadonh Thâxtrrm.

Đgomorvlzu tiêxtrrn néhhuvt mặzwabt củdnbja Lýjlznzadonh Thâxtrrm còercon cófdei chúeqozt ngẩvvgyn ngơlhfm, sau đvowjófdei lẩvvgym bẩvvgym lặzwabp lạzvdpi mộzlyft câxtrru: “Mang thai?” Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt gậcksqt gậcksqt đvowjrvlzu. Anh lạzvdpi lặzwabp lạzvdpi: “Bốmfumn tuầrvlzn?” Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt tiếzadop tụssrdc gậcksqt đvowjrvlzu, vôwemyzadong vôwemy tộzlyfi.

eqozc nànxvty Lýjlznzadonh Thâxtrrm mớtewki giốmfumng nhưzvdp đvowjzlyft nhiêxtrrn bịmzof dọdnbja cho sợiscidqefi, nhìzadon chằajrhm chằajrhm Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt, kêxtrru mộzlyft câxtrru: “Tạzvdpi sao em khôwemyng nófdeii sớtewkm mộzlyft chúeqozt!” Sau đvowjófdei anh liềdnbjn vộzlyfi vànxvtng rúeqozt ra khỏlurei cơlhfm thểlgki củdnbja Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt, nhanh chófdeing đvowjếzadon mứzhdfc khôwemyng thểlgkizvdpclzxng tưzvdpiscing nổfsjei, giốmfumng nhưzvdp chỉcfnf cầrvlzn chậcksqm trễgnps mộzlyft chúeqozt sẽwmwb khiếzadon đvowjzhdfa béhhuv bịmzof thưzvdpơlhfmng vậcksqy!

jlznzadonh Thâxtrrm lăgomon xuốmfumng từxgnz trêxtrrn ngưzvdptfvgi Lăgomong Mạzvdpt Mạzvdpt, sau đvowjófdei liềdnbjn vộzlyfi vãdqef chạzvdpy vềdnbj phímwwya cửgixca nhànxvt tắmzofm, chạzvdpy đvowjưzvdpiscic hai bưzvdptewkc, mớtewki ýjlzn thứzhdfc đvowjưzvdpiscic mìzadonh đvowjang toànxvtn thâxtrrn lỏlurea thểlgki, lạzvdpi quay lạzvdpi tùzadoy tiệtewkn kéhhuvo álslmo choànxvtng tắmzofm đvowjmzofp lêxtrrn ngưzvdptfvgi, sau đvowjófdei liềdnbjn nhưzvdp mộzlyft cơlhfmn giófdeinxvt biếzadon mấsatct phímwwya sau cửgixca nhànxvt tắmzofm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.