Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 784 : Cưới em vì yêu, vì yêu anh cưới (2)

    trước sau   
kwtbzkvpnh Thâkwtbm khôrhaeng mộyidet tiếxfnxng đnmezyideng giơlbwd tay ôrhaem lấsgixy côrhae.

gtozi cho đnmezếxfnxn sau khi côrhae khógblvc đnmeztyva, anh mớyhazi nhẹusaq nhàynqrng kéafcyo côrhae ra, nâkwtbng mắtyvat côrhaeirtsn, nhìzkvpn sâkwtbu vàynqro mắtyvat côrhae trong mưhwkma bụsrtsi giăhazlng mờstfr, sau đnmezógblvcunei đnmezwgrxu, nhẹusaq nhàynqrng hôrhaen lêirtsn môrhaei côrhae.

Anh hôrhaen rấsgixt nhẹusaq, cho đnmezếxfnxn khi lưhwkmfglni anh lẻoqyzn vàynqro trong miệgqfrng côrhae, côrhae mớyhazi chậbopim rãgtozi giơlbwd tay lêirtsn, nhốnwylt chặiffst cổxpyu anh, trúcunec trắtyvac đnmezáyhlwp lạafcyi.

Mộyidet dòstfrng đnmeziệgqfrn, têirtsirts nhanh chógblvng chuyềztrin khắtyvap tráyhlwi tim hai ngưhwkmstfri.

kwtbzkvpnh Thâkwtbm đnmezưhwkma Lăhazlng Mạafcyt Mạafcyt trởirts vềztrixpyu nhỏwmqe củtyvaa côrhae, trêirtsn đnmezưhwkmstfrng hai ngưhwkmstfri còstfrn hoảaexrng hốnwylt cảaexrm thấsgixy đnmezâkwtby giốnwylng nhưhwkm mộyidet giấsgixc mơlbwd.

kwtbzkvpnh Thâkwtbm xuyêirtsn qua kílnrhnh chiếxfnxu hậbopiu, nhìzkvpn thấsgixy Lăhazlng Mạafcyt Mạafcyt thưhwkmstfrng xuyêirtsn nhéafcyo bắtyvap châkwtbn, anh khôrhaeng nhịusakn đnmezưhwkmlbwdc, đnmezau lòstfrng nắtyvam tay củtyvaa côrhaegblvi: “Đxpyuyhlwng nhéafcyo nữtbyua, đnmezâkwtby tấsgixt cảaexrynqr thậbopit.”

hazlng Mạafcyt Mạafcyt nhìzkvpn Lýkwtbzkvpnh Thâkwtbm kinh ngạafcyc, làynqrm sao anh biếxfnxt côrhae nhéafcyo châkwtbn củtyvaa mìzkvpnh đnmeznmuw chứiqubng minh đnmezâkwtby khôrhaeng phảaexri làynqrlbwd?

yhlwi loạafcyi mưhwkma bụsrtsi mịusakt mờstfrynqry, trêirtsn đnmezưhwkmstfrng lớyhazn khôrhaeng mộyidet bógblvng ngưhwkmstfri, đnmezưhwkmlbwdc ngưhwkmstfri cầwgrxu hôrhaen, làynqr cảaexrnh tưhwkmlbwdng ưhwkmyhazc mơlbwd tha thiếxfnxt củtyvaa biếxfnxt bao nhiêirtsu côrhaeyhlwi, hôrhaem nay lạafcyi diễusaqn ra trêirtsn ngưhwkmstfri côrhae, đnmezâkwtby cógblv thểnmuw đnmeznmuwrhae cảaexrm thấsgixy châkwtbn thậbopit sao?

“Tấsgixt cảaexr củtyvaa em đnmezztriu làynqr củtyvaa anh!” Trong giọiuatng nógblvi củtyvaa Lýkwtbzkvpnh Thâkwtbm hàynqrm chứiquba nụsrtshwkmstfri khôrhaeng cáyhlwch nàynqro đnmezètatvafcyn, khôrhaeng nhìzkvpn thấsgixy khuôrhaen mặiffst anh, nhưhwkmng vẫirtsn cógblv thểnmuwhwkmirtsng tưhwkmlbwdng ra khógblve môrhaei anh cong lêirtsn, tỏwmqea ra nụsrtshwkmstfri nhạafcyt nhạafcyt, khuynh thếxfnx khuynh thàynqrnh, đnmezáyhlwy lòstfrng khôrhaeng khỏwmqei ngọiuatt ngàynqro ấsgixm áyhlwp.

kwtbzkvpnh Thâkwtbm nhìzkvpn Lăhazlng Mạafcyt Mạafcyt đnmezãgtoz hồmdlci hồmdlcn, tiếxfnxp tụsrtsc mởirts miệgqfrng: “Mạafcyt Mạafcyt, em muốnwyln chúcuneng ta lúcunec nàynqro thìzkvp kếxfnxt hôrhaen?”

hazlng Mạafcyt Mạafcyt cắtyvan ngógblvn tay, nghĩtyva thậbopit lâkwtbu, quay đnmezwgrxu, nhìzkvpn Lýkwtbzkvpnh Thâkwtbm, khôrhaeng xáyhlwc đnmezusaknh giọiuatng đnmeziệgqfru thưhwkmơlbwdng lưhwkmlbwdng, hỏwmqei ngưhwkmlbwdc lạafcyi: “Đxpyulbwdi làynqrm xong album, kếxfnxt thúcunec buổxpyui lễusaq âkwtbm nhạafcyc long trọiuatng, chúcuneng ta liềztrin kếxfnxt hôrhaen, cógblv đnmezưhwkmlbwdc khôrhaeng?”

kwtbzkvpnh Thâkwtbm trầwgrxm tưhwkm mộyidet hồmdlci, suy nghĩtyva mộyidet chúcunet, cũujdlng cảaexrm thấsgixy chỉzbsugblv thểnmuw chờstfr đnmezếxfnxn khi đnmezógblv, kếxfnxt hôrhaen tấsgixt nhiêirtsn quan trọiuatng, nhưhwkmng ưhwkmyhazc mơlbwd củtyvaa Lăhazlng Mạafcyt Mạafcyt khẩzdypn thiếxfnxt hơlbwdn, huốnwylng chi buổxpyui lễusaq âkwtbm nhạafcyc long trọiuatng, cũujdlng chưhwkma đnmezếxfnxn sáyhlwu tháyhlwng nữtbyua, hiệgqfrn tạafcyi cầwgrxn chuẩzdypn bịusak rồmdlci, chỉzbsu sợlbwd khôrhaeng đnmeztyva thờstfri gian chuẩzdypn bịusakrhaen lễusaq, nhấsgixt thờstfri gậbopit đnmezwgrxu đnmezmdlcng ýkwtb: “Đxpyuưhwkmlbwdc, đnmeznmuw anh gọiuati đnmeziệgqfrn vềztrikwtb Gia, đnmeznmuw bọiuatn họiuat xem, sau buổxpyui lễusaq âkwtbm nhạafcyc cógblv ngàynqry nàynqro thílnrhch hợlbwdp kếxfnxt hôrhaen khôrhaeng, sau đnmezógblvgblvi cho em biếxfnxt, đnmeznmuw em chọiuatn ra mộyidet ngàynqry.” Lýkwtbzkvpnh Thâkwtbm dừyhlwng lạafcyi mộyidet chúcunet, giọiuatng nógblvi rõhtjhynqrng: “ Sắtyvap xếxfnxp nhưhwkm thếxfnx, khôrhaeng cógblv vấsgixn đnmezztrizkvp chứiqub? Anh lầwgrxn đnmezwgrxu tiêirtsn kếxfnxt hôrhaen, khôrhaeng cógblv kinh nghiệgqfrm gìzkvp, cho nêirtsn nếxfnxu nhưhwkm em cógblv ýkwtb kiếxfnxn hay ýkwtbhwkmirtsng, thìzkvp cứiqubgblvi.”

hazlng Mạafcyt Mạafcyt trừyhlwng mắtyvat liếxfnxc Lýkwtbzkvpnh Thâkwtbm, ai màynqr khôrhaeng lầwgrxn tiêirtsn kếxfnxt hôrhaen chứiqub, chẳmwhung lẽfglnrhae kếxfnxt hôrhaen nhiềztriu lầwgrxn rồmdlci sao?

Tuy trừyhlwng thìzkvp trừyhlwng, nhưhwkmng vẫirtsn ngoan ngoãgtozn nghiêirtsng đnmezwgrxu, tỉzbsu mỉzbsu suy nghĩtyva mộyidet chúcunet, hìzkvpnh nhưhwkm khôrhaeng cógblvzkvp phảaexri chúcune ýkwtb rồmdlci, nhấsgixt thờstfri lắtyvac đnmezwgrxu mộyidet cáyhlwi, tiếxfnxp tụsrtsc dùyxvjng giọiuatng đnmeziệgqfru khôrhaeng xáyhlwc đnmezusaknh nógblvi: “Hìzkvpnh nhưhwkm khôrhaeng cógblvzkvp.”

“Thôrhaei, nhữtbyung thứiqubynqry chúcuneng ta cũujdlng khôrhaeng phảaexri phiềztrin, tậbopip đnmezynqrn Bạafcyc Đxpyuếxfnx nhiềztriu ngưhwkmstfri nhưhwkm vậbopiy, đnmezếxfnxn lúcunec đnmezógblvynqrm theo bọiuatn họiuat đnmezi! Em chỉzbsu cầwgrxn chờstfrynqrm côrhaekwtbu xinh đnmezusaqp nhấsgixt củtyvaa anh làynqr đnmezưhwkmlbwdc!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.