Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 742 : Nhật kí cầu hôn của đại thần (12)

    trước sau   
Edit: meoluoihamngu

Thếsnem nhưsnemng anh lạuhxyi khôhyhtng tin sốornt mệgscrnh, vìmwjb nếsnemu nhưsnem anh tin vàqeqco sốornt mệgscrnh, thìmwjbdsulc anh vàqeqchyht cứnqrn khôhyhtng ngừebtlng mộhyhtt lầsifhn lạuhxyi mộhyhtt lầsifhn bỏrihc lỡdsdxgscrm thádoqsng bêrryhn nhau, anh cũxxeqng đrfdkãylzy đrfdkưsnema ra lựuoana chọntben buôhyhtng tha, đrfdkpyvmi ngưsnemxzohi mớebtli rồrihci.

hyht dịrryhu dàqeqcng sao? Khôhyhtng dịrryhu dàqeqcng, kỳdsdx lạuhxy, giỏrihci ngụnqjny trang, còcgqen nóbtlki dốornti, mỗqpodi lầsifhn đrfdksifhu lừebtla anh đrfdkếsnemn xoay vòcgqeng.

hyht thôhyhtng minh sao? Khôhyhtng tíqcrpnh làqeqc thôhyhtng minh, ngu ngốorntc vìmwjb Lụnqjnc Niệgscrm Ca, làqeqcm ra chuyệgscrn tìmwjbnh hoang đrfdkưsnemxzohng nhưsnem vậvsnmy.

Nhưsnemng màqeqc, chỉmwjbmwjbhyhtqeqc mộhyhtt ngưsnemxzohi khôhyhtng dịrryhu dàqeqcng, khôhyhtng thôhyhtng minh, hếsnemt lầsifhn nàqeqcy đrfdkếsnemn lầsifhn khádoqsc làqeqcm anh kiêrryhn trinh nhưsnem vậvsnmy.

Anh khôhyhtng biếsnemt rốorntt cuộhyhtc vìmwjb sao anh yêrryhu côhyht, nhưsnemng anh biếsnemt, nếsnemu lúdsulc nàqeqcy anh mấtulxt đrfdki côhyht, anh sẽcgqe cảbznrm thấtulxy đrfdkau đrfdkebtln vàqeqc khôhyhtng muốorntn sốorntng nữasvha.


Thậvsnmt ra cóbtlk mộhyhtt sốornt việgscrc, rấtulxt khóbtlk giảbznri thíqcrpch.

Mỗqpodi ngưsnemxzohi đrfdksifhu sẽcgqerryhu mộhyhtt ngưsnemxzohi, mộhyhtt khi yêrryhu, chíqcrpnh làqeqc cảbznr đrfdkxzohi.

Ngưsnemxzohi kia, chưsnema hẳmahun làqeqc đrfdkxyssc biệgscrt, chỉmwjbqeqc trong mắvmvzt anh, lạuhxyi thậvsnmt đrfdkxyssc biệgscrt.

Lờxzohi nàqeqcy nhìmwjbn nhưsnemxfnwu thuẫmnpdn, nhưsnemng nghĩyiux lạuhxyi, chíqcrpnh làqeqc nhưsnem vậvsnmy.

xeckmwjbnh Thâxfnwm muốorntn, đrfdkãylzy coi trọntbeng cảbznr mộhyhtt đrfdkxzohi, sợbplhqeqc rấtulxt khóbtlk coi trọntbeng vàqeqcxxeqng khôhyhtng muốorntn gặxyssp mặxysst nhữasvhng côhyhtdoqsi khádoqsc.

Anh biếsnemt, nhữasvhng côhyhtdoqsi kia, tiếsnemp xúdsulc nhiềsifhu, cóbtlk thểuoan thấtulxy tốorntt hơyiuxn nhiềsifhu so vớebtli Lăgscrng Mạuhxyt Mạuhxyt, nhưsnemng bọntben họntbe khôhyhtng mang đrfdkếsnemn cho anh cảbznrm giádoqsc nhưsnem thếsnem.

Bọntben họntbe đrfdkornti vớebtli anh màqeqcbtlki, chỉmwjbqeqc mộhyhtt ngưsnemxzohi xa lạuhxy, bọntben họntbe tốorntt hay xấtulxu cũxxeqng khôhyhtng liêrryhn quan đrfdkếsnemn anh.

Giốorntng nhưsnemqeqc bọntben họntbe đrfdkau đrfdkebtln, anh khôhyhtng cảbznrm giádoqsc đrfdkưsnembplhc, nhưsnemng khi Lăgscrng Mạuhxyt Mạuhxyt cau màqeqcy, cóbtlk thểuoanqeqcm anh đrfdkau đrfdkebtln giốorntng nhưsnem tim bịrryh dao cắvmvzt.

Giốorntng nhưsnemdsulc nãylzyy, côhyht mấtulxt mádoqst, sợbplh nhưsnem vậvsnmy.

Anh rõuhxyqeqcng cảbznrm thấtulxy trong lòcgqeng buồrihcn bựuoanc.

Anh làqeqcm sao mớebtli cóbtlk thểuoan đrfdkuoan cho côhyht khôhyhtng còcgqen lo lắvmvzng?

xeckmwjbnh Thâxfnwm nhìmwjbn ngưsnemxzohi đrfdki bêrryhn cạuhxynh mìmwjbnh, côhyhtdoqsi đrfdkang vui vẻmwjb ăgscrn bádoqsnh ngọntbet, rõuhxyqeqcng nénqrnt mặxysst côhyhttulxy tưsnemơyiuxi cưsnemxzohi nhưsnem hoa, thậvsnmt ra thìmwjb trong lòcgqeng giấtulxu run sợbplh, màqeqc nhữasvhng thứnqrn sợbplhylzyi kia, vừebtla vặxyssn làqeqcxeckmwjbnh Thâxfnwm anh cho.

Anh khôhyhtng thíqcrpch côhyht sợbplhylzyi nhưsnem vậvsnmy.


btlk thểuoanhyht khôhyhtng muốorntn đrfdkuoan cho anh phádoqst hiệgscrn, cóbtlk thểuoandsulc anh khôhyhtng cóbtlkhbvk đrfdkâxfnwy, côhyht sẽcgqe mộhyhtt mìmwjbnh lénqrnn núdsulp trong chăgscrn khóbtlkc thúdsult thíqcrpt.

xeckmwjbnh Thâxfnwm khôhyhtng dádoqsm suy nghĩyiux thêrryhm, càqeqcng nghĩyiux, càqeqcng cảbznrm thấtulxy mìmwjbnh khôhyhtng xứnqrnng vớebtli chứnqrnc bạuhxyn trai.

Anh muốorntn ngưsnemxzohi phụnqjn nữasvh củcscba anh trởhbvkrryhn khôhyhtng buồrihcn khôhyhtng lo, trởhbvkrryhn hạuhxynh phúdsulc vui vẻmwjb.

Nếsnemu khôhyhtng anh khôhyhtng xứnqrnng yêrryhu côhyht!

xeckmwjbnh Thâxfnwm nghĩyiux đrfdki nghĩyiux lạuhxyi, đrfdknqrnng yêrryhn tạuhxyi chỗqpod bấtulxt đrfdkhyhtng.

gscrng Mạuhxyt Mạuhxyt đrfdki theo cũxxeqng dừebtlng lạuhxyi, quay đrfdksifhu, nhìmwjbn Lýxeckmwjbnh Thâxfnwm, chớebtlp chớebtlp mắvmvzt, nghi ngờxzoh hỏrihci: “Sao vậvsnmy?”

xeckmwjbnh Thâxfnwm nhìmwjbn chằcscbm chằcscbm Lăgscrng Mạuhxyt Mạuhxyt, trong lòcgqeng anh bỗqpodng nhiêrryhn xuấtulxt hiệgscrn mộhyhtt ýxeck nghĩyiux, anh nghĩyiux, thoạuhxyt nhìmwjbn anh rấtulxt tầsifhm thưsnemxzohng, nhưsnemng lạuhxyi thu húdsult tấtulxt cảbznr phụnqjn nữasvh.

Ýsctb nghĩyiuxqeqcy thàqeqcnh hìmwjbnh, anh cảbznrm thấtulxy rấtulxt đrfdkádoqsng tin.

Anh cảbznrm thấtulxy, chuyệgscrn đrfdkóbtlk chỉmwjb sớebtlm hay muộhyhtn màqeqc thôhyhti.

yiuxn nữasvha, anh cũxxeqng lo lắvmvzng mộhyhtt ngàqeqcy khôhyhtng tìmwjbm ra côhyht, côhyhthbvkrryhn cạuhxynh anh lénqrnn chạuhxyy trốorntn, anh đrfdkem côhyht bao vâxfnwy bêrryhn cạuhxynh mìmwjbnh, nhưsnem vậvsnmy làqeqc mộhyhtt chuyệgscrn tốorntt.

gscrng Mạuhxyt Mạuhxyt nhìmwjbn Lýxeckmwjbnh Thâxfnwm chỉmwjb nhìmwjbn chằcscbm chằcscbm côhyht khôhyhtng lêrryhn tiếsnemng, ádoqsnh mắvmvzt củcscba anh vốorntn rấtulxt câxfnwu hồrihcn, hôhyht hấtulxp củcscba côhyhtbtlk chúdsult khóbtlk khăgscrn, nóbtlki, “Cóbtlk chuyệgscrn gìmwjb sao?”

xeckmwjbnh Thâxfnwm nhẹyqkm nhàqeqcng lắvmvzc đrfdksifhu mộhyhtt cádoqsi, anh từebtl từebtlsnemebtlc đrfdkếsnemn, đrfdki đrfdkếsnemn trưsnemebtlc mặxysst Lăgscrng Mạuhxyt Mạuhxyt, sau đrfdkóbtlksnemơyiuxn tay, sờxzoh sờxzohbtlkc côhyht, mởhbvk miệgscrng, chậvsnmm rãylzyi nóbtlki: “Mạuhxyt Mạuhxyt, chúdsulng ta kếsnemt hôhyhtn đrfdki.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.